Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 137
- Đúng vậy.
Lý Tu gật đầu đồng ý. Đây là lần thứ hai Phong Vân Vô Ngân nói với Lý Tu sẽ đoạt ngôi quán quân trong đại hội chọn rể, lần thứ nhất nói chuyện này, Lý Tu không thèm để ý tới, chỉ cho rằng Phong Vân Vô Ngân ếch ngồi đáy giếng, coi trời bằng vung, đánh giá quá cao thực lực của mình. Còn lần thứ hai này, Lý Tu đã có sự tự tin rất lớn về Phong Vân Vô Ngân, dựa vào thực lực có thể giết Điền Liên Sát trong nháy mắt của Phong Vân Vô Ngân, chưa nói tới ngôi quán quân, nằm trong tốp 3 có lẽ không có gì khó khăn cả.
- Tại hạ nhất định sẽ toàn lực ủng hộ Quách huynh. Đợi tới cuộc đấu giá, Quách huynh nếu vừa ý với bảo bối gì có thể nâng cao thực lực, tại hạ nhấtđịnh sẽ không tiếc tiền bạc để đoạt về.
Lý Tu trịnh trọng nói.
Phong Vân Vô Ngân khẽ nheo mắt lại:
- Vậy ta ngay tại đây xin đa tạ tam thiếu gia. Tam thiếu gia xin hãy yên tâm, đợi khi ta đoạt được ngôi quán quân của đại hội kén rể, trở thành hôn phu của Lý Thanh Thanh, nhất định sẽ phò trợ tam thiếu gia ngồi lên ngôi ngoại thành thành chủ. Tam thiếu gia muốn giết ai, xin cứ nói cho ta biết.
Lý Tu vô cùng vui mưng, đang định nói gì, đột nhiên, phía trước truyền tới tiếng kèn xáo huyên náo.
Sắc mặt của Lý Tu đột nhiên trầm xuống.
Bỗng nhiên, chỉ thấy ở ngã tư phía trước xuất hiện một đoàn người ăn mặc sặc sỡ, phía bên trái là mấy chục thanh niên tuấn tu, khoảng hai mươi tuổi, không ngừng thổi tiêu sáo, phía bên phải là mấy chục thiếu nữ xinh đẹp đang gảy tì bà.
Tiếng nhạc khi thì sục sôi, lúc lại uyển chuyển réo rắt, vô cùng êm tai.
Phía sau là mấy chục con hàn huyết bảo mã, mấy chục người khí độ phi phàm, thần sắc vô cùng đắc ý ngồi trên lưng ngựa, không ngừng cười nói.
Trong đám mấy chục người cưỡi ngựa có một người đầu đội vương viện, áo gấm lụa là, khoảng ba bốn chục tuổi, mặt trắng như bột, lông mày rậm, khí thế hiên ngang.
Khuôn mặt hắn giống ba bốn phần với Lý Tu, nhưng khí thế và phong thái thì vượt xa Lý Tu, huyền khí tu vi cũng đã đạt tới 10 phẩm.
Ánh mắt hắn có sự kiêu ngạo bẩm sinh, khí thế của kẻ bề trên, đưa mắt nhìn qua như hoàng đế đang nhìn xuống nhân gian bách tính, có phong thái của bậc đế vương.
Phía sau hắn, mấy chục nam nữ huyền khí tu vi vô cùng cường hãn, cưỡi trên lưng hãn huyết bảo mã, vây quanh lấy hắn.
- Đại thiếu gia! Là đội kỵ mã của đại thiếu gia! Mọi người mau tránh ra, đừng chạm vào đại thiếu gia!
- Mau tránh ra, mạo phạm đại thiếu gia giết ngay tại chỗ.
...
Tán tu ven đường đều nhanh chóng lui lại.
- Khí thế không tầm thường.
Phong Vân Vô Ngân thầm kinh ngạc.
- Là đại ca của ta.
Lý Tu sắc mặt âm trầm, thân hình khẽ run lên.
- Ta đệ!
Lúc này, gã nam tử như đế vương kia cũng nhận ra Lý Tu, lên tiếng gọi. Thanh âm của hắn như sự bố thí của kẻ bề trên, giống như nói chuyện với người khác đề là một ân huệ lớn lao vậy.
- Đại ca.
Lý Tu khẽ cúi đầu đáp một tiếng, hai vai không ngừng run lên, thể hiện tình trạng nội tâm vô cùng phức tạp.
Đúng lúc đó, phía sau gã nam tử như đế vương đó, một con hãn huyết bảo mã lao ra, một lão nhân ngồi trên lưng ngựa, khí thế hung bạo, ha ha cười lớn:
- Tam thiếu gia, ngươi gần đây lại chiêu mộ được mấy gã tán tu rồi sao? Ha ha! Chính là đám sau lưng ngươi? Đều là một đám gà què chó cụt mà thôi! Tam thiếu gia, ngươi muốn cạnh tranh cùng đại thiếu gia chẳng khác nào đom đóm đua cùng mặt trăng. Thật là đáng cười.
Ngưng lại một lát, hắn lạnh giọng quát mười mấy gã tán tu phía sau Lý Tu:
- Đám sâu kiến các ngươi, mau quy thuận đại thiếu gia mới phải, nếu không, sớm muộn cũng chết không có chỗ chôn. Ha ha ha!
Trong khi nói, trên đỉnh lão nhân hiện ra một cỗ quang mang đỏ màu máu, không ngừng vặn vẹo, tỏa ra mùi huyết tinh ầm ầm cuốn về phía đám người Lý Tu.
Mùi huyết tinh này có huyền khí cảnh giới uy áp vô cùng nồng đượm, cường đại tới cực điểm, khiến Lý Tu và đám tán tu thuộc hạ phía sau đều không ngừng run rẩy.
Tuấn mã ở dưới đều không ngừng kêu lên, hai chân trước dựng ngược, giống như sắp phát điên.
- Ha ha ha!
Tán tu dưới tay gã đại thiếu gia kia đều cười cuồng ngạo.
- Quách huynh! Xin hãy lấy lại chút thể diện cho tại hạ. Giết chết gã Mã Như Huyết này.
Lý Tu thấp giọng nói với Phong Vân Vô Ngân.
Tại hạ có mười mấy tán tu đắc lực đều chết dưới tay Huyết Sát Ma Công của gã Mã Như Huyết này. Quách huynh nếu có thể giết chết Mã Như Huyết, giúp tại hạ trút được cơn hận, tại hạ nguyện cung dưỡng 20 cỗ thi thể 10 phẩm hung thú.
Đôi mắt Phong Vân Vô Ngân xoay chuyển:
- Tam thiếu gia, người này xem ra rất mạnh, như thế này đi, 30 cỗ thi thể 10 phẩm hung thú, ta giúp ngươi đánh chết hắn. Nếu có kẻ dám khiêu khích báo thù thì cũng đánh chết, mỗi khi đánh chết một tên, thu 10 cỗ thi thể 10 phẩm hung thú, không mặc cả.
Ánh mắt Lý Tu tràn ngập sát ý, nghiến răng:
- Đồng ý!
- Ha ha ha!
Phong Vân Vô Ngân cười cuồng ngạo:
- Tên cẩu tạp chủng ở đâu ra, dám mạo phạm hổ uy của tam thiếu gia, muốn chết.
...
Giết chết lão nhân một mắt Mã Như Huyết này liền có được 30 cỗ thi thể của 10 phẩm mãnh thú, mỗi khi giết thêm một người liền có thêm được 10 cỗ thi thể của 10 phẩm mãnh thú. Phong Vân Vô Ngân hiện giờ rất cần thi thể của 10 phẩm mãnh thú luyện hóa viên thịt viên, tẩm bổ cho yêu thai. Cần phải biết rằng, yêu thai đã nở ra một cánh tay giao long, khiến thực lực của Phong Vân Vô Ngân tăng vọt, quỷ thần cũng khó có thể ngăn cản nổi. Nếu cả yêu thai đều nở ra thì sẽ thế nào? Có lẽ, tới lúc đó khiêu chiến với Da Luật Hồng thì hắn cũng sẽ có thêm mấy phần cơ hội. Cơ hội này, hắn sao có thể bỏ lỡ chứ?
Cuối cùng không còn chút băn khoăn gì nữa, ở trong đan điền, từ giữa khe nứt trên bề mặt yêu thai, khí tức hung bạo giống như nước lũ cuốn ra, phù văn quấn quanh cánh tay giao long cũng uốn lượn không ngừng, vô cùng yêu dị. Thần lực toàn thân Phong Vân Vô Ngân gồng lên, Hãn Huyết Bảo Mã ở dưới liền lập tức bị ép nát, Phong Vân Vô Ngân hai chân đáp xuống đất, bước lên một bước, bá khí bộc phát ra, trên đỉnh đầu kiếm khí lượn lờ, chỉ vào lão nhân một mắt Mã Như Huyết:
- Lão tặc, dám đứng trước mặt nhục mạ tam thiếu gia, tội đáng muôn chết!
- Cái gì?
Lão nhân một mắt kinh ngạc lắc lắc đầu, dáng vẻ không thể tin nổi nhìn Phong Vân Vô Ngân, rồi tiếp đó, cười cuồng ngạo, giống như nghe thấy chuyện đùa hoang đường nhất thế gian.
- Tiểu tạp chủng. Chỉ có 3 phẩm huyền khí tu vi cũng dáng ngông cuồng? Ta thấy ngươi điên mất rồi.
Lời vừa dứt, hai chân Mã Như Huyết liền thúc mạnh vào bụng ngựa, con Hãn Huyết Bảo Mã to lớn hí lên một tiếng, rồi nhanh như chớp lao về phía Phong Vân Vô Ngân, bốn chân đập xuống đất nghe vang như tiếng sấm, khí thế kinh người.
Hắn không ngờ lại muốn giẫm chết Phong Vân Vô Ngân.
Trong nháy mắt, 832 hạt Thiên Địa Đan Điền nhập vào trong cơ thể, 7 phẩm huyền khí tu vi đột nhiên tỏa ra, trăm ngàn đạo kiếm ý cũng đồng thời lao ra.
Chỉ giây lát sau, con Hãn Huyết Bảo Mã mà Mã Như Huyết đang cưỡi đã bị kiếm mang chém nát vụn, thịt vụn huyết dịch bắn tung tóe ra bốn phía. Mã Như Huyết đột nhiên mất đi tọa kỵ, cả người cũng khẽ ngã về phía trước.
- Chết!Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Lý Tu gật đầu đồng ý. Đây là lần thứ hai Phong Vân Vô Ngân nói với Lý Tu sẽ đoạt ngôi quán quân trong đại hội chọn rể, lần thứ nhất nói chuyện này, Lý Tu không thèm để ý tới, chỉ cho rằng Phong Vân Vô Ngân ếch ngồi đáy giếng, coi trời bằng vung, đánh giá quá cao thực lực của mình. Còn lần thứ hai này, Lý Tu đã có sự tự tin rất lớn về Phong Vân Vô Ngân, dựa vào thực lực có thể giết Điền Liên Sát trong nháy mắt của Phong Vân Vô Ngân, chưa nói tới ngôi quán quân, nằm trong tốp 3 có lẽ không có gì khó khăn cả.
- Tại hạ nhất định sẽ toàn lực ủng hộ Quách huynh. Đợi tới cuộc đấu giá, Quách huynh nếu vừa ý với bảo bối gì có thể nâng cao thực lực, tại hạ nhấtđịnh sẽ không tiếc tiền bạc để đoạt về.
Lý Tu trịnh trọng nói.
Phong Vân Vô Ngân khẽ nheo mắt lại:
- Vậy ta ngay tại đây xin đa tạ tam thiếu gia. Tam thiếu gia xin hãy yên tâm, đợi khi ta đoạt được ngôi quán quân của đại hội kén rể, trở thành hôn phu của Lý Thanh Thanh, nhất định sẽ phò trợ tam thiếu gia ngồi lên ngôi ngoại thành thành chủ. Tam thiếu gia muốn giết ai, xin cứ nói cho ta biết.
Lý Tu vô cùng vui mưng, đang định nói gì, đột nhiên, phía trước truyền tới tiếng kèn xáo huyên náo.
Sắc mặt của Lý Tu đột nhiên trầm xuống.
Bỗng nhiên, chỉ thấy ở ngã tư phía trước xuất hiện một đoàn người ăn mặc sặc sỡ, phía bên trái là mấy chục thanh niên tuấn tu, khoảng hai mươi tuổi, không ngừng thổi tiêu sáo, phía bên phải là mấy chục thiếu nữ xinh đẹp đang gảy tì bà.
Tiếng nhạc khi thì sục sôi, lúc lại uyển chuyển réo rắt, vô cùng êm tai.
Phía sau là mấy chục con hàn huyết bảo mã, mấy chục người khí độ phi phàm, thần sắc vô cùng đắc ý ngồi trên lưng ngựa, không ngừng cười nói.
Trong đám mấy chục người cưỡi ngựa có một người đầu đội vương viện, áo gấm lụa là, khoảng ba bốn chục tuổi, mặt trắng như bột, lông mày rậm, khí thế hiên ngang.
Khuôn mặt hắn giống ba bốn phần với Lý Tu, nhưng khí thế và phong thái thì vượt xa Lý Tu, huyền khí tu vi cũng đã đạt tới 10 phẩm.
Ánh mắt hắn có sự kiêu ngạo bẩm sinh, khí thế của kẻ bề trên, đưa mắt nhìn qua như hoàng đế đang nhìn xuống nhân gian bách tính, có phong thái của bậc đế vương.
Phía sau hắn, mấy chục nam nữ huyền khí tu vi vô cùng cường hãn, cưỡi trên lưng hãn huyết bảo mã, vây quanh lấy hắn.
- Đại thiếu gia! Là đội kỵ mã của đại thiếu gia! Mọi người mau tránh ra, đừng chạm vào đại thiếu gia!
- Mau tránh ra, mạo phạm đại thiếu gia giết ngay tại chỗ.
...
Tán tu ven đường đều nhanh chóng lui lại.
- Khí thế không tầm thường.
Phong Vân Vô Ngân thầm kinh ngạc.
- Là đại ca của ta.
Lý Tu sắc mặt âm trầm, thân hình khẽ run lên.
- Ta đệ!
Lúc này, gã nam tử như đế vương kia cũng nhận ra Lý Tu, lên tiếng gọi. Thanh âm của hắn như sự bố thí của kẻ bề trên, giống như nói chuyện với người khác đề là một ân huệ lớn lao vậy.
- Đại ca.
Lý Tu khẽ cúi đầu đáp một tiếng, hai vai không ngừng run lên, thể hiện tình trạng nội tâm vô cùng phức tạp.
Đúng lúc đó, phía sau gã nam tử như đế vương đó, một con hãn huyết bảo mã lao ra, một lão nhân ngồi trên lưng ngựa, khí thế hung bạo, ha ha cười lớn:
- Tam thiếu gia, ngươi gần đây lại chiêu mộ được mấy gã tán tu rồi sao? Ha ha! Chính là đám sau lưng ngươi? Đều là một đám gà què chó cụt mà thôi! Tam thiếu gia, ngươi muốn cạnh tranh cùng đại thiếu gia chẳng khác nào đom đóm đua cùng mặt trăng. Thật là đáng cười.
Ngưng lại một lát, hắn lạnh giọng quát mười mấy gã tán tu phía sau Lý Tu:
- Đám sâu kiến các ngươi, mau quy thuận đại thiếu gia mới phải, nếu không, sớm muộn cũng chết không có chỗ chôn. Ha ha ha!
Trong khi nói, trên đỉnh lão nhân hiện ra một cỗ quang mang đỏ màu máu, không ngừng vặn vẹo, tỏa ra mùi huyết tinh ầm ầm cuốn về phía đám người Lý Tu.
Mùi huyết tinh này có huyền khí cảnh giới uy áp vô cùng nồng đượm, cường đại tới cực điểm, khiến Lý Tu và đám tán tu thuộc hạ phía sau đều không ngừng run rẩy.
Tuấn mã ở dưới đều không ngừng kêu lên, hai chân trước dựng ngược, giống như sắp phát điên.
- Ha ha ha!
Tán tu dưới tay gã đại thiếu gia kia đều cười cuồng ngạo.
- Quách huynh! Xin hãy lấy lại chút thể diện cho tại hạ. Giết chết gã Mã Như Huyết này.
Lý Tu thấp giọng nói với Phong Vân Vô Ngân.
Tại hạ có mười mấy tán tu đắc lực đều chết dưới tay Huyết Sát Ma Công của gã Mã Như Huyết này. Quách huynh nếu có thể giết chết Mã Như Huyết, giúp tại hạ trút được cơn hận, tại hạ nguyện cung dưỡng 20 cỗ thi thể 10 phẩm hung thú.
Đôi mắt Phong Vân Vô Ngân xoay chuyển:
- Tam thiếu gia, người này xem ra rất mạnh, như thế này đi, 30 cỗ thi thể 10 phẩm hung thú, ta giúp ngươi đánh chết hắn. Nếu có kẻ dám khiêu khích báo thù thì cũng đánh chết, mỗi khi đánh chết một tên, thu 10 cỗ thi thể 10 phẩm hung thú, không mặc cả.
Ánh mắt Lý Tu tràn ngập sát ý, nghiến răng:
- Đồng ý!
- Ha ha ha!
Phong Vân Vô Ngân cười cuồng ngạo:
- Tên cẩu tạp chủng ở đâu ra, dám mạo phạm hổ uy của tam thiếu gia, muốn chết.
...
Giết chết lão nhân một mắt Mã Như Huyết này liền có được 30 cỗ thi thể của 10 phẩm mãnh thú, mỗi khi giết thêm một người liền có thêm được 10 cỗ thi thể của 10 phẩm mãnh thú. Phong Vân Vô Ngân hiện giờ rất cần thi thể của 10 phẩm mãnh thú luyện hóa viên thịt viên, tẩm bổ cho yêu thai. Cần phải biết rằng, yêu thai đã nở ra một cánh tay giao long, khiến thực lực của Phong Vân Vô Ngân tăng vọt, quỷ thần cũng khó có thể ngăn cản nổi. Nếu cả yêu thai đều nở ra thì sẽ thế nào? Có lẽ, tới lúc đó khiêu chiến với Da Luật Hồng thì hắn cũng sẽ có thêm mấy phần cơ hội. Cơ hội này, hắn sao có thể bỏ lỡ chứ?
Cuối cùng không còn chút băn khoăn gì nữa, ở trong đan điền, từ giữa khe nứt trên bề mặt yêu thai, khí tức hung bạo giống như nước lũ cuốn ra, phù văn quấn quanh cánh tay giao long cũng uốn lượn không ngừng, vô cùng yêu dị. Thần lực toàn thân Phong Vân Vô Ngân gồng lên, Hãn Huyết Bảo Mã ở dưới liền lập tức bị ép nát, Phong Vân Vô Ngân hai chân đáp xuống đất, bước lên một bước, bá khí bộc phát ra, trên đỉnh đầu kiếm khí lượn lờ, chỉ vào lão nhân một mắt Mã Như Huyết:
- Lão tặc, dám đứng trước mặt nhục mạ tam thiếu gia, tội đáng muôn chết!
- Cái gì?
Lão nhân một mắt kinh ngạc lắc lắc đầu, dáng vẻ không thể tin nổi nhìn Phong Vân Vô Ngân, rồi tiếp đó, cười cuồng ngạo, giống như nghe thấy chuyện đùa hoang đường nhất thế gian.
- Tiểu tạp chủng. Chỉ có 3 phẩm huyền khí tu vi cũng dáng ngông cuồng? Ta thấy ngươi điên mất rồi.
Lời vừa dứt, hai chân Mã Như Huyết liền thúc mạnh vào bụng ngựa, con Hãn Huyết Bảo Mã to lớn hí lên một tiếng, rồi nhanh như chớp lao về phía Phong Vân Vô Ngân, bốn chân đập xuống đất nghe vang như tiếng sấm, khí thế kinh người.
Hắn không ngờ lại muốn giẫm chết Phong Vân Vô Ngân.
Trong nháy mắt, 832 hạt Thiên Địa Đan Điền nhập vào trong cơ thể, 7 phẩm huyền khí tu vi đột nhiên tỏa ra, trăm ngàn đạo kiếm ý cũng đồng thời lao ra.
Chỉ giây lát sau, con Hãn Huyết Bảo Mã mà Mã Như Huyết đang cưỡi đã bị kiếm mang chém nát vụn, thịt vụn huyết dịch bắn tung tóe ra bốn phía. Mã Như Huyết đột nhiên mất đi tọa kỵ, cả người cũng khẽ ngã về phía trước.
- Chết!Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook