Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 14
Trọng tài họ Tây Môn kia cười cười, đối với loại hiệu quả hắn chế tạo khiến toàn trường kinh sợ này, hắn tương đối thỏa mãn. Hắn lại nói:
- Hiện tại, bản thân ta sẽ nói ra chi tiết các quy tắc thi đấu lựa chọn, tuyên bố một lần, các ngươi chăm chú nghe cho tốt. Lần này thi đấu lựa chọn, 10 danh ngạch, do sau đại gia tộc cạnh tranh. Đệ tử dự thi phân ba độ tuổi 10~12, 13~15, 16~18. Trong đó, độ tuổi từ 10~12 tuổi, tranh đoạt hai danh ngạch, 13~15 tuổi, cũng tranh đoạt hai danh ngạch, mày độ tuổi 16~18, sẽ tranh đoạt sáu danh ngạch!
Từ việc phân phối danh ngạch mà nói, độ tuổi từ 16~18, dĩ nhiên phân cao tới sáu danh ngạch.
Bất quá, nghĩ lại cũng đúng, thí dụ như hai độ tuổi 10~12, 13~15 này, có tuyển thủ lần này thất bại, hoàn toàn có cơ hội, đợi sau năm năm, lần thứ hai tham gia báo danh thi đấu chọn lựa. Chỉ cần số tuổi không vượt quá mười tám tuổi, vậy thì đều có cơ hội.
Mà tuyển thủ độ tuổi từ 16~18, kiếp này, chỉ còn lại duy nhất một cơ hội.
Trọng tài họ Tây Môn tuyên bố nói:
- Đệ tử dự thi của sáu đại gia tộc sớm đã đánh số thứ tự để thi đấu, như vậy, liền dựa theo số thứ tự đến thi đấu, cuối cùng, phân ra mười danh ngạch. Trong quá trình thi đấu, trước khi hai bên không phân ra thắng bại, không cho bất luận kẻ nào, dựa vào bất luận tình thế nào, cắt đứt thi đấu! Mà, loại thi đấu tính chất này, không giống như sinh tử chém giết, bởi vậy, chỉ cần đủ có thể dừng lại, đó là tốt nhất. Thế nhưng quyền cước vô tình, đao kiếm không có mắt, nếu như xuất hiện tử thương, vậy cũng không thể tránh được! Cho nên, trong lúc thi đấu, các gia tộc không được kết oán trả thù! Đương nhiên, nếu như trong thi đấu có hành vi cố ý thương tổn đối phương, một ngày bị ba trọng tài chúng ta nhìn ra, như vậy, tuyển thủ sẽ bị thủ tiêu tư cách.
- Cuối cùng, ta muốn nói, người đệ tử đạt được mười danh nghạch, ngoại trừ điều kiện cơ bản được tiến nhập Ngạo Hàn Tông, còn được ban tặng một viên Thối Thể Đan, một viên Dưỡng Tâm Đan. Được rồi, thi đấu bắt đầu!
Thi đấu chính thức bị giật lại màn che!
- Các huynh đệ! Chiến đấu đi! Cố gắng phát huy toàn lực! Hưng suy vinh nhục của gia tộc, tiền đồ khi còn sống của các ngươi, phải nhìn một trận đánh ngày hôm nay của các ngươi đó!
Tộc trưởng, trưởng lão sáu đại gia tộc Khâu Hác Thành, đều mặt đỏ tới mang tai bắt đầu hét to.
Bắt đầu thi đấu!
Đầu tiên đó là tiến hành trận đấu tầm tuổi từ 10~12 tuổi.
Tại trận đấu này, sáu đại gia tộc cộng lại phái ra 82 tuyển thủ nhỏ tham dự.
Chọn dùng từng đôi chém giết, thất bại lập tức bị loại, người thắng tiếp tục chém giết, tách ra phương thức tuyển thủ đồng tộc nội đấu chém giết. Thời gian gần một giờ, hai danh ngạch trong đám tuổi trẻ này, đã trở thành danh hoa có chủ.
Hai danh ngạch, một cái rơi vào trên đầu Nạp Lan gia tộc, một cái rơi vào trên đầu Hồ gia.
Đám người trong hai gia tộc này, nhất thời hoan hô như sấm dậy, hò reo một mảnh! Tuy rằng hai cái gì tộc mỗi bên chỉ lấy được một danh ngạch, không coi là người thắng cuối cùng, nhưng chung quy là trận chiến mở màn, đáng giá hoan hô.
- Ách...
Trong trận doanh của Phong Vân gia tộc. Tộc trưởng Phong Vân Mặc hơi nhăn lại đầu lông mày. Ý tứ của hắn rất rõ ràng, tại trong thi đấu của đám người tuổi trẻ này, Phong Vân gia tộc không có lực cạnh tranh quá lớn, không cần ôm tâm lý may mắn, bất quá khiến hắn cảm thấy có chút mất mặt chính là, các tuyển thủ nhỏ của Phong Vân gia tộc, hầu như đều trực tiếp vừa lên đài đã bị đối phương miểu sát! Ngay cả thực lực chiến đấu giằng có cũng không có.
Một tia dự cảm không tốt chợt phủ xuống trong lòng Phong Vân Mặc.
Một người bào đệ của Phong Vân Mặc ở bên cạnh vội vã thấp giọng an ủi nói:
- Đại ca, mong đại ca chớ ưu phiền, vở kịch chính còn ở phía sau! Hai đám tuổi trẻ 13~15, 16~18, Phong Vân gia tộc chúng ta có lực cạnh tranh! Còn lại tám danh ngạch, đều có thể liều mạng tranh, đại ca cần gì phải buồn lo vô cớ, tự tìm phiền não.
Phong Vân Mặc ngẫm lại cũng đúng, Phong Vân gia tộc dựa vào lớn nhất chính là đám tuổi trẻ 16~18 này.
Thi đấu vẫn khua chiêng gõ chống tiến hành.
Đám tuổi trẻ 13~15!
Quả nhiên, trong đám tuổi trẻ này so đấu, Phong Vân gia tộc bắt đầu biểu hiện một ít ưu thế.
Trên lôi đài...
- Nếu như ngươi thức thời, ngoan ngoãn nhận thua! Đạo kiếm không có mắt, không khéo ta làm ngươi bị thương, cũng đừng trách trước đó ta không đề tỉnh cho ngươi!
Phong Vân Trường Thiên, một thiếu niên thiên tài mười bốn tuổi của Phong Vân gia tộc, tu vi huyền khí đạt được Hậu Thiên tam phẩm, thuộc về đám người Phong Vân gia tộc trọng điểm bồi dưỡng. Cực kỳ tự phụ, đã có chút thông hiểu bí điển tối cao Đoạt Mệnh Thập Tam Kiếm của gia tộc.
- Hừ! Nói những lời vô ích này để làm chi? Ra tay để kiếm phán giải đi!
Đối thủ của Phong Vân Trường Thiên, chính là Hồ Kiếm Cách đến từ Hồ gia, năm nay mười lăm tuổi, đồng dạng tu vi huyền khí Hậu Thiên tam phẩm, trong đám trẻ tuổi của Hồ gia, hắn cũng là một nhân tài kiệt xuất. Trong tay hắn lay động chiếc quạt bằng tinh cương, tuổi nhỏ, đã có một loại phong độ của một vị công tử trong thời hỗn loạn đen tối.
- Thua đi!
Phong Vân Trường Thiên gầm nhẹ một tiếng, trường kiếm trong tay bỗng nhiên xoay vòng, kéo theo một kiếm ảnh màu bạc, thân hình mau lẹ, kiếm ảnh đâm thẳng về phía yết hầu Hồ Kiếm Cách.
Vô cùng tàn nhẫn!
Hồ Kiếm Cách không chút sợ hãi, bắt đầu biểu hiện, xoát xoát vài cái, đã thi triển ra bí điển tối cao của Hồ gia, Phong Lôi Phiến Pháp Hoàng Giai cao cấp, phiến phong sắc bén, thanh thế kinh người.
Đoạt Mệnh Thập Tam Kiếm của Phong Vân Trường Thiên, là một chiêu lấy nhanh làm kiếm, hắn đã thể hiện ra sự tinh thần ảo diệu của bộ kiếm pháp này phi thường nhuần nhuyễn.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
- Hiện tại, bản thân ta sẽ nói ra chi tiết các quy tắc thi đấu lựa chọn, tuyên bố một lần, các ngươi chăm chú nghe cho tốt. Lần này thi đấu lựa chọn, 10 danh ngạch, do sau đại gia tộc cạnh tranh. Đệ tử dự thi phân ba độ tuổi 10~12, 13~15, 16~18. Trong đó, độ tuổi từ 10~12 tuổi, tranh đoạt hai danh ngạch, 13~15 tuổi, cũng tranh đoạt hai danh ngạch, mày độ tuổi 16~18, sẽ tranh đoạt sáu danh ngạch!
Từ việc phân phối danh ngạch mà nói, độ tuổi từ 16~18, dĩ nhiên phân cao tới sáu danh ngạch.
Bất quá, nghĩ lại cũng đúng, thí dụ như hai độ tuổi 10~12, 13~15 này, có tuyển thủ lần này thất bại, hoàn toàn có cơ hội, đợi sau năm năm, lần thứ hai tham gia báo danh thi đấu chọn lựa. Chỉ cần số tuổi không vượt quá mười tám tuổi, vậy thì đều có cơ hội.
Mà tuyển thủ độ tuổi từ 16~18, kiếp này, chỉ còn lại duy nhất một cơ hội.
Trọng tài họ Tây Môn tuyên bố nói:
- Đệ tử dự thi của sáu đại gia tộc sớm đã đánh số thứ tự để thi đấu, như vậy, liền dựa theo số thứ tự đến thi đấu, cuối cùng, phân ra mười danh ngạch. Trong quá trình thi đấu, trước khi hai bên không phân ra thắng bại, không cho bất luận kẻ nào, dựa vào bất luận tình thế nào, cắt đứt thi đấu! Mà, loại thi đấu tính chất này, không giống như sinh tử chém giết, bởi vậy, chỉ cần đủ có thể dừng lại, đó là tốt nhất. Thế nhưng quyền cước vô tình, đao kiếm không có mắt, nếu như xuất hiện tử thương, vậy cũng không thể tránh được! Cho nên, trong lúc thi đấu, các gia tộc không được kết oán trả thù! Đương nhiên, nếu như trong thi đấu có hành vi cố ý thương tổn đối phương, một ngày bị ba trọng tài chúng ta nhìn ra, như vậy, tuyển thủ sẽ bị thủ tiêu tư cách.
- Cuối cùng, ta muốn nói, người đệ tử đạt được mười danh nghạch, ngoại trừ điều kiện cơ bản được tiến nhập Ngạo Hàn Tông, còn được ban tặng một viên Thối Thể Đan, một viên Dưỡng Tâm Đan. Được rồi, thi đấu bắt đầu!
Thi đấu chính thức bị giật lại màn che!
- Các huynh đệ! Chiến đấu đi! Cố gắng phát huy toàn lực! Hưng suy vinh nhục của gia tộc, tiền đồ khi còn sống của các ngươi, phải nhìn một trận đánh ngày hôm nay của các ngươi đó!
Tộc trưởng, trưởng lão sáu đại gia tộc Khâu Hác Thành, đều mặt đỏ tới mang tai bắt đầu hét to.
Bắt đầu thi đấu!
Đầu tiên đó là tiến hành trận đấu tầm tuổi từ 10~12 tuổi.
Tại trận đấu này, sáu đại gia tộc cộng lại phái ra 82 tuyển thủ nhỏ tham dự.
Chọn dùng từng đôi chém giết, thất bại lập tức bị loại, người thắng tiếp tục chém giết, tách ra phương thức tuyển thủ đồng tộc nội đấu chém giết. Thời gian gần một giờ, hai danh ngạch trong đám tuổi trẻ này, đã trở thành danh hoa có chủ.
Hai danh ngạch, một cái rơi vào trên đầu Nạp Lan gia tộc, một cái rơi vào trên đầu Hồ gia.
Đám người trong hai gia tộc này, nhất thời hoan hô như sấm dậy, hò reo một mảnh! Tuy rằng hai cái gì tộc mỗi bên chỉ lấy được một danh ngạch, không coi là người thắng cuối cùng, nhưng chung quy là trận chiến mở màn, đáng giá hoan hô.
- Ách...
Trong trận doanh của Phong Vân gia tộc. Tộc trưởng Phong Vân Mặc hơi nhăn lại đầu lông mày. Ý tứ của hắn rất rõ ràng, tại trong thi đấu của đám người tuổi trẻ này, Phong Vân gia tộc không có lực cạnh tranh quá lớn, không cần ôm tâm lý may mắn, bất quá khiến hắn cảm thấy có chút mất mặt chính là, các tuyển thủ nhỏ của Phong Vân gia tộc, hầu như đều trực tiếp vừa lên đài đã bị đối phương miểu sát! Ngay cả thực lực chiến đấu giằng có cũng không có.
Một tia dự cảm không tốt chợt phủ xuống trong lòng Phong Vân Mặc.
Một người bào đệ của Phong Vân Mặc ở bên cạnh vội vã thấp giọng an ủi nói:
- Đại ca, mong đại ca chớ ưu phiền, vở kịch chính còn ở phía sau! Hai đám tuổi trẻ 13~15, 16~18, Phong Vân gia tộc chúng ta có lực cạnh tranh! Còn lại tám danh ngạch, đều có thể liều mạng tranh, đại ca cần gì phải buồn lo vô cớ, tự tìm phiền não.
Phong Vân Mặc ngẫm lại cũng đúng, Phong Vân gia tộc dựa vào lớn nhất chính là đám tuổi trẻ 16~18 này.
Thi đấu vẫn khua chiêng gõ chống tiến hành.
Đám tuổi trẻ 13~15!
Quả nhiên, trong đám tuổi trẻ này so đấu, Phong Vân gia tộc bắt đầu biểu hiện một ít ưu thế.
Trên lôi đài...
- Nếu như ngươi thức thời, ngoan ngoãn nhận thua! Đạo kiếm không có mắt, không khéo ta làm ngươi bị thương, cũng đừng trách trước đó ta không đề tỉnh cho ngươi!
Phong Vân Trường Thiên, một thiếu niên thiên tài mười bốn tuổi của Phong Vân gia tộc, tu vi huyền khí đạt được Hậu Thiên tam phẩm, thuộc về đám người Phong Vân gia tộc trọng điểm bồi dưỡng. Cực kỳ tự phụ, đã có chút thông hiểu bí điển tối cao Đoạt Mệnh Thập Tam Kiếm của gia tộc.
- Hừ! Nói những lời vô ích này để làm chi? Ra tay để kiếm phán giải đi!
Đối thủ của Phong Vân Trường Thiên, chính là Hồ Kiếm Cách đến từ Hồ gia, năm nay mười lăm tuổi, đồng dạng tu vi huyền khí Hậu Thiên tam phẩm, trong đám trẻ tuổi của Hồ gia, hắn cũng là một nhân tài kiệt xuất. Trong tay hắn lay động chiếc quạt bằng tinh cương, tuổi nhỏ, đã có một loại phong độ của một vị công tử trong thời hỗn loạn đen tối.
- Thua đi!
Phong Vân Trường Thiên gầm nhẹ một tiếng, trường kiếm trong tay bỗng nhiên xoay vòng, kéo theo một kiếm ảnh màu bạc, thân hình mau lẹ, kiếm ảnh đâm thẳng về phía yết hầu Hồ Kiếm Cách.
Vô cùng tàn nhẫn!
Hồ Kiếm Cách không chút sợ hãi, bắt đầu biểu hiện, xoát xoát vài cái, đã thi triển ra bí điển tối cao của Hồ gia, Phong Lôi Phiến Pháp Hoàng Giai cao cấp, phiến phong sắc bén, thanh thế kinh người.
Đoạt Mệnh Thập Tam Kiếm của Phong Vân Trường Thiên, là một chiêu lấy nhanh làm kiếm, hắn đã thể hiện ra sự tinh thần ảo diệu của bộ kiếm pháp này phi thường nhuần nhuyễn.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook