Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 727
Mà mảnh vỡ trong khu vực kia chính là một mảnh vỡ thần khí lớn! Có thể ghép cùng với mảnh nhỏ trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân!
Tình hình hiện nay là... Khu vực này trấn áp một mảnh vỡ thần khí rất lớn. Mảnh vỡ này toả ra tất nhiều thần khí chuyển hoá thành cổ khí nuôi dưỡng vô số Vị Diện, trong đó có đến mấy Chủ Thần Vị Diện...
- Tất cả là... Mười Chủ Thần Vị Diện...
Phong Vân Vô Ngân đếm.
Từ xa Phong Vân Vô Ngân đã cảm nhận được tín ngưỡng chi lực của Chủ Thần Vị Diện.
Quá lớn đi!
Phong Vân Vô Ngân nhanh chóng chỉnh lý lại những manh mối.
Trong mười Chủ Thần Vị Diện này liệu có Đao Kiếm Vị Diện không... Đúng rồi, cái cây hoà kia nói Đao Kiếm Vị Diện xếp trong năm Vị Diện lớn nhất ở đây. Vậy thì Đao Kiếm Vị Diện đến tám phần là Chủ Thần Vị Diện rồi.
- Kẻ thống trị Đao Kiếm Vị Diện được gọi là Tà Đao Hoàng Phổ Phấn. Hắn... Hắn là Chủ Thần? Nếu Đao Kiếm Vị Diện là Chủ Thần Vị Diện thì Hoàng Phổ Phấn chắc chắn là Chủ Thần rồi...
Phong Vân Vô Ngân giật minh.
- Ta... Ta lại phải đi giết một Chủ Thần... Trời ơi...
Ngay lúc ấy đột nhiên có tiếng gió rít qua.
Vút vút vút!
Mười mấy sinh linh tôn thần giới lướt qua Phong Vân Vô Ngân, rồi tất cả cùng dừng lại nhìn Phong Vân Vô Ngân chăm chú.
- Dân gốc ở đây!
Phong Vân Vô Ngân cũng cho thần thức kiểm tra những kẻ kia.
Đồng thời cổ khí hắn vừa luyện hoá cũng toả ra khiến khí thế của hắn rất hoà hợp với không gian này.
Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy mười mấy kẻ này ai cũng đội mũ che mặt, ăn mặc theo kiểu cổ xưa, đều là người trẻ tuổi, cảnh giới Trung Vị Thần, trên lệnh bài Bạch Ngân Thần Vị có một lớp cổ khí hỗn độn tăng cường sức công kích cho họ.
Trên mỗi tấm lệnh bài của họ đều có đến hai mươi loại bí thuật thần thông.
- Chào...
Phong Vân Vô Ngân cố làm ra vẻ bình tĩnh chào những người đó.
- Hửm? Ngươi ở Vị Diện nào? Ta thấy cổ khí trên người ngươi rất mỏng, hơn nữa Thần Vị Lệnh Bài của ngươi cũng không có cổ khí.
Một nam tử nhíu mày nhìn Phong Vân Vô Ngân.
- Còn nữa, ngươi ở đây đang tìm kiếm cái gì?
Cuối cùng Phong Vân Vô Ngân cũng gặp những người vốn sống ở khu vực Vị Diện này.
Quả nhiên là quái dị, nói năng cũng có vẻ cổ xưa.
Tuy ai cũng có vẻ trẻ tuổi, nhưng cảm nhận kỹ thì sẽ thấy có sự già nua.
Phong Vân Vô Ngân quan sát kỹ mười mấy Trung Vị Thần này.
Hắn phát hiện, luận về căn cốt thiên phú bản thân những người này rất kém, dường như rất vất vả để tu hành được đến cảnh giới Trung Vị Thần. Nhưng họ ở đây đúng là được cổ khí trợ giúp nhều, trên lệnh bài bao bọc một lớp cổ khí tăng cường công kích lực.
Tính một chút thì thấy công kích lực của họ tương đương Thượng Vị Thần ở bên ngoài. Đương nhiên, nếu họ rời khỏi đây thì sẽ bị Trung Vị Thần ngoài kia bóp chết dễ dàng.
- Một đám rác rưởi mà thôi...
Phong Vân Vô Ngân thầm cười khảy
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Mấy người kia cũng nhận ra thần sắc của Phong Vân Vô Ngân có gì không đúng, nhưng cũng không hoàn toàn nghi ngờ hắn. Dù sao thì hắn cũng có cổ khí, chưa biết chừng là người mình.
- Ha, ta là ai ư? Theo ta, ta nói cho.
Phong Vân Vô Ngân cười rồi bay về phía ngoài.
- Giở trò gì đấy? Đứng lại!
Chúng cậy nhiều người nên không đề phòng, đuổi theo Phong Vân Vô Ngân.
Được mấy trăm dặm Phong Vân Vô Ngân đột nhiên quay lại, tay phải tung ra.
Sức mạnh cuồng bạo khiến không gian phát nổ.
Một trăm vạn chân long chi lực, một trăm vạn thần tượng chi lực đều ở trong đó!
Một khoảng không gian quanh mười mấy kẻ kia bị đông cứng lại.
Lần lượt từng kẻ nổ tung thành tro bụi, cổ khí quanh người bay lung tung, Phong Vân Vô Ngân luyện hoá những luồng cổ khí ấy để cổ khí trong người mình chân thực hơn.
Chỉ còn lại một kẻ sống sót thì hắn đã sợ đến trắng bệch mặt, toàn thân run rẩy kêu gào:
- Xin tha mạng, tiền bối, công kích lực của ngài thâm sâu khó lường, quá lợi hại. Vãn bối có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, có gì đắc tội mong tiền bối tha cho...
- Qua đây!
Phong Vân Vô Ngân kéo hắn lạ, tâm niệm cuộn lên rồi đưa cả hắn chui vào Thần Tượng Kết Giới.
Vừa biến mất thì có một đám người Thần giới từ vùng Vị Diện kia bay tới, đi qua chỗ vừa rồi Phong Vân Vô Ngân kích sát đám Trung Vị Thần kia, dừng lại nói chuyện...
- Ủa? Hình như vừa có người chết ở đây.
- Đúng, ta cũng thấy thế. Nhưng cũng sạch sẽ thật, chẳng có chút dấu vết nào.
- Thôi kệ đi, dù sao ngày nào chả có giết chóc, ai quản được.
- Ừm, chỉ cần không có bọn ngoại lai vào đây là được. Nếu có kẻ ngoại lai xâm nhập, bắt buộc phải truy sát diệt khẩu, đó là quy tắc.
...
Bên trong kết giới.
- Tiểu Oa Nhi, ngươi bắt được một tên à?
Chúc Lão lập tức đưa Liên Y, Tử Viêm, Thanh Thanh ra.
Vừa rồi Chúc Lão cũng đã nói tình hình ở đây cho mọi người nên ai cũng rất tò mò.
- Ủa, Vô Ngân, cảm giác hắn rất cổ phác... Trên người có khí tức nguyên thuỷ, lệnh bài dường như còn từng có thứ năng lượng đặc biệt nào đó...
Liên Y tò mò nói.
- Ừm, ta tra khảo hắn trước đã.
Phong Vân Vô Ngân kéo tên kia vào mật thất.
- Á! Ngươi... Ngươi là kẻ ngoại lai?
Tên kia gào lên.
- Ngươi là kẻ ngoại lai! Nhưng ngươi nguỵ trang quá giống thật, tại sao ngươi lại có cổ khí của bọn ta? Không thể nào, không thể nào!
Vì ở trong Thần Tượng Kết Giới tách biệt với thế giới bên ngoài nên cổ khí trên lệnh bài của hắn nhạt dần, hắn ngày càng yếu đi.
- Ngươi là tù nhân, giờ ta hỏi ngươi hay ngươi hỏi ta?
Phong Vân Vô Ngân vung tay tát cho kẻ kia bay vài cái răng.
- Ngươi... Ngươi thật độc ác... Ra tay là giết mười mấy người bọn ta...
Kẻ kia nằm trên sàn, thần sắc sợ sệt.
- Rốt cuộc ngươi là ai? Ngươi đến đây có mục đích gì?
- Đồ ngu! Còn dám nói cứng?
Phong Vân Vô Ngân tóm lấy cổ kẻ kia nhấc lên. Chỉ cần dùng chút lực nữa là hắn nổ tung.
Cuối cùng hắn ta sợ hãi nói:
- Được... Đừng... Đừng giết ta...
- Muốn sống cũng được, nói hết chuyện ở khu vưcj Vị Diện này ra. CÒn nữa, Đao Kiếm Vị Diện là thế nào?
Phong Vân Vô Ngân nghĩ chắc chắn tên này biết nhiều chuyện hơn cây hoè kia.
- Không... Chuyện ở Vị Diện bọn ta không thể cho người ngoài biết. Đây là quy tắc... Ta cũng không thể vi phạm, tổ huấn... Ngươi... Ngươi giết ta đi...
- Được, ngươi cũng là một nam tử hán. Ta xem ngươi còn cứng được đến bao giờ.
Phong Vân Vô Ngân cười gằn, ném tên đó vào Phá Toái Chi Tâm (破碎之心).
Quả tim ấy giống như một cái lò luyện hoá vạn vật trong trời đất, ăn người không nhả xương.
Tên kia bị ném vào trong, Phong Vân Vô Ngân dần nổi lửa.
Phụt phụt...
Hai chân của kẻ kia bắt đầu bị luyện hoá.
Hắn giương mắt nhìn hai chân dần bốc hơi, biến thành năng lượng bản nguyên nuôi dưỡng quả tim kia.
- Không... Đừng... Đừng luyện hoá ta... Ta thảm... Thảm quá...
Hắn giương mắt nhìn thân thể của mình tiêu tan. Cuối cùng hét lên:
- Ta nói, ta nói, khu vực này được hình thành mấy triệu tỷ năm trước, bản thân vốn là một vùng đất hoang vu, không có sinh vật nào sinh sống. Sau đó dần dần hình thành một số Vị Diện, xuất hiện võ giả, các quốc gia, nhưng vô cùng lạc hậu. Thiên phú của võ giả cũng có hạn, chỉ có thánh giới nhưng cũng rất hiếm.
- Đến một ngày, một mình thần khí không biết vì sao rơi vào khu vực này. Nó dường như là mảnh vỡ của một món thần khí hoàn chỉnh. Dù chỉ là mảnh vỡ nhưng nó có sức mạnh tạo hoá khai thiên lập địa. Nó trở thành bản nguyên, toả ra khí tức, cố khí của Thần nuôi dưỡng và thăng cấp cho những Vị Diện này...
- Người dân ở đây thiên phú bản thân rất bình thường, nhưng ở trong phạm vi bao phủ của bản nguyên mảnh thần khí thì ai cũng là thiên tài.
- Qua những năm tháng được tẩy lễ, ở đây chỉ còn một nghìn Vị Diện, trong đó có mười Chủ Thần Vị Diện, ba trăm siêu cấp Vị Diện có thể tạo ra Thượng Vị Thần, còn lại đều là cao cấp Vị Diện có thể tạo ra Trung Vị Thần.
- Mười Chủ Thần Vị Diện vì có nhiều cổ khí nhất nên trở thành Chủ Thần Vị Diện. Quy tắc ở đây là mỗi một nghìn năm có một lần tranh đấu để phân chia lại lượng cổ khí. Nhưng đó cũng chỉ là làm ra vẻ đại cục đã định, địa vị của Chủ Thần Vị Diện căn bản không thể lay động được.
- Đao Kiếm Vị Diện chính là một trong mười Chủ Thần Vị Diện, xếp hạng ba. Nhưng giữa mười Vị Diện này cũng có tranh đấu để giành lượng cổ khí nhiều nhất. Nhiều năm trước Đao Kiếm Vị Diện tập trung nhiều đao tu và kiếm tu, vô cùng thịnh vượng. Nhưng sau đó đao tu đuổi tận giết tuyệt kiếm tu. Một phần kiếm tu chạy khỏi khu vực này, chiến đấu lực giảm mạnh, bị truy sát không còn mảnh gipá. Hơn nữa linh hồn ấn ký của họ vì hoang mang nên không kịp lấy đi, vẫn còn ở lại trong bức tường không gian của Đao Kiếm Vị Diện, bị nguyền rủa, toàn quân bị diệt sạch. Từ đó về sau Đao Kiếm Vị Diện chỉ còn lại đao tu.
...
Tên con tin này kể rất tường tận, Phong Vân Vô Ngân vừa nghe vừa suy nghĩ, cũng hiểu được đại khái.
- Vậy nếu ra trà trộn vào Vị Diện này có phải sẽ bị nhận ra ngay?
Phong Vân Vô Ngân hỏi
Đến nay hắn đã luyện hoá mười mấy mảnh thần cách trong thân thể, linh hồn và huyết mạch của những Trung Vị Thần kia, cổ khí của hắn ngày một chân thực nhưng không thể gắn nó lên Thần Vị Lệnh Bài tăng cường công kích lực.
- Cái này...
Tên kia quan sát Phong Vân Vô Ngân rồi nói:
- Chỉ cần áp chế lệnh bài thật sâu, đừng tuỳ tiện lấy ra thì không ai biết được thân phận kẻ ngoại lao. Đúng rồi, nay những Vị Diện khác cũng không có hy vọng gì để chia lại phần cổ khí, ngay mười Chủ Thần Vị Diện cũng đang lục đục, Đao Kiếm Vị Diện cùng chín Chủ Thần Vị Diện khác có làm đồng minh, cũng có thù địch. Nếu muốn có thành tựu gì ở Đao Kiếm Vị Diện thì có thể lợi dụng những quan hệ này... Những gì nên nói ta nói hết rồi, hãy thả ta ra. Ta thề, tuyệt đối sẽ không tiết lộ hành tung của ngươi!
- Được, được.
Phong Vân Vô Ngân gật gù, tâm niệm khẽ động, luyện hoá tên này thành cám thì cũng tăng thêm một luồng cổ khí.
Phong Vân Vô Ngân đứng dậy, thu Thần Vị Lệnh Bài vào trong linh hồn và áp chế nó lại.
Rồi hắn gọi mấy người Chúc Lão và ra khỏi kết giới.
Ra ngoài, Phong Vân Vô Ngân phi hành về phía khu vực Vị Diện cổ xưa kia. Trên đường cũng gặp một số sinh vật sống tại đây. Sau khi có kinh nghiệm, Phong Vân Vô Ngân không phóng khí tức của lệnh bài mà cứ thản nhiên phi hành, không nhìn quanh quất.
Quả nhiên không ai tìm đến gây sự.
Không lâu sau hắn trở lại khu vực ấy, bay thẳng vào một cao cấp Vị Diện có cấp bậc thấp nhất trong cả khu vực này.
Vào bên trong, Phong Vân Vô Ngân cho thần thức quét quanh thì phát hiện nơi đây cảnh sắc rất đẹp, núi sông hùng vĩ, tiên khí phiêu miễu.
Vô số luồng cổ khí được truyền tới từ mảnh vỡ thần khí nuôi dưỡng Vị Diện này.
Phong Vân Vô Ngân lặng lẽ đi lại quanh một thành trì.
Ở đây có khoảng mấy tỷ người, trên đường người đi lại tấp nập, vô cùng náo nhiệt.
Chỉ đi một vòng Phong Vân Vô Ngân phát hiện người dân ở đây cao lớn dữ dằn, trên đường thường xuyên có đánh lộn, còn thường xuyên gây ra án mạng.
Đây dường như là một Vị Diện chưa khai hoá, rất dã man.
Phong Vân Vô Ngân dạo quanh một phòng thì phát hiện tiền tệ ở đây là loại tiền giống như tiền đồng, bên trên còn có cổ khí, có thể dùng giao dịch hoặc tu hành.
Đương nhiên Phong Vân Vô Ngân không có tiền, nhưng dân ở đây đã bưu hãn thế này dường như không có pháp luật quản chế, vậy thì hắn cũng thoải mái, cướp của một tên mấy chục đồng tiền rồi nghênh ngang vào tửu lầu.
Phong Vân Vô Ngân chọn vài món nhắm rồi ngồi cạnh cửa sổ.
Ngồi xuống tay nghịch mấy đồng tiền thì hắn thấy cổ khí trên đó rất thần dị.
- Xem ra, mảnh vỡ thần khí kia đã tạo ra thay đổi lớn cho nơi này. Ngay tiền cũng được tạo ra từ bản nguyên của mảnh vỡ thần khí. Lần này ta không những phải giết đao tu ở Đao Kiếm Vị Diện mà còn phải đem mảnh vỡ thần khí kia đi...
Phong Vân Vô Ngân nghĩ bụng.
Không chỉ vậy, ngay mảnh vỡ nhỏ trong linh hồn cũng không ngừng phát tiếng động, dường như muốn ghép lại với mảnh vỡ lớn kia vậy.
Nếu không phải Phong Vân Vô Ngân đã luyện hoá mảnh vỡ nhỏ kia và áp chế được nó thì e là mảnh vỡ lớn đã kéo mảnh nhỏ đi và dung hợp với nhau rồi.
- Rốt cuộc ta nên làm thế nào để đoạt được nó đây? Làm thế nào giết được những kẻ trên Đao Kiếm Vị Diện đây? Trên Đao Kiếm Vị Diện toàn là Chủ Thần chứ...
Phong Vân Vô Ngân gõ tay lên bàn suy tính, nhưng nhất thời chưa có kế sách nào
Đúng lúc ấy, một nam tử trẻ tuổi đầu đội mũ lông vũ, toàn thân phát ra khí tức quý tộc sải bước vào tửu lầu. Sắc mặt hắn trắng nhợt, vẻ mặt rất trẻ trung nhưng trong mắt lại có sự già nua. Tay hắn tình cờ lộ ra, phủ đầy da khô, nhìn rất buồn nôn, là một Trung Vị Thần.
Phía sau hắn còn có mấy thủ hạ Trung Vị Thần khác.
- Công tử, lần này chúng ta chọn ủng hộ Đao Kiếm Vị Diện, không biết kết quả thế nào?
Một thủ hạ nói.
- Hửm? Đao Kiếm Vị Diện?
Phong Vân Vô Ngân nghĩ.
Phong Vân Vô Ngân luyện hoá một số người ở Vị Diện này, cổ khí trên người đã ngày một đậm đặc giống như thật, chỉ cần áp chế Thần Vị Lệnh Bài là trạng thái của hắn y hệt người dân ở đây, không hề có sơ hở nào.
Phong Vân Vô Ngân đi vào một tửu lầu thì đột nhiên có một Trung Vị Thần đầu đội mũ lông vũ, khí chất cao ngạo, khí tức cổ phác, cùng một vài thủ hạ nhắc đến Đao Kiếm Vị Diện.
Phong Vân Vô Ngân nghe thế nhưng không có động thái gì, chỉ lặng lẽ uống rượu, phóng thần thức giám sát nhát cử nhất động của Trung Vị Thần kia. Phải biết rằng linh hồn lực của Phong Vân Vô Ngân hiện nay rất mạnh, dù có phóng thần thức bao phủ cả Vị Diện này cũng không bị ai phát hiện.
Từng câu nói của công tử đội mũ lông kia đều bị Phong Vân Vô Ngân nghe hết.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Tình hình hiện nay là... Khu vực này trấn áp một mảnh vỡ thần khí rất lớn. Mảnh vỡ này toả ra tất nhiều thần khí chuyển hoá thành cổ khí nuôi dưỡng vô số Vị Diện, trong đó có đến mấy Chủ Thần Vị Diện...
- Tất cả là... Mười Chủ Thần Vị Diện...
Phong Vân Vô Ngân đếm.
Từ xa Phong Vân Vô Ngân đã cảm nhận được tín ngưỡng chi lực của Chủ Thần Vị Diện.
Quá lớn đi!
Phong Vân Vô Ngân nhanh chóng chỉnh lý lại những manh mối.
Trong mười Chủ Thần Vị Diện này liệu có Đao Kiếm Vị Diện không... Đúng rồi, cái cây hoà kia nói Đao Kiếm Vị Diện xếp trong năm Vị Diện lớn nhất ở đây. Vậy thì Đao Kiếm Vị Diện đến tám phần là Chủ Thần Vị Diện rồi.
- Kẻ thống trị Đao Kiếm Vị Diện được gọi là Tà Đao Hoàng Phổ Phấn. Hắn... Hắn là Chủ Thần? Nếu Đao Kiếm Vị Diện là Chủ Thần Vị Diện thì Hoàng Phổ Phấn chắc chắn là Chủ Thần rồi...
Phong Vân Vô Ngân giật minh.
- Ta... Ta lại phải đi giết một Chủ Thần... Trời ơi...
Ngay lúc ấy đột nhiên có tiếng gió rít qua.
Vút vút vút!
Mười mấy sinh linh tôn thần giới lướt qua Phong Vân Vô Ngân, rồi tất cả cùng dừng lại nhìn Phong Vân Vô Ngân chăm chú.
- Dân gốc ở đây!
Phong Vân Vô Ngân cũng cho thần thức kiểm tra những kẻ kia.
Đồng thời cổ khí hắn vừa luyện hoá cũng toả ra khiến khí thế của hắn rất hoà hợp với không gian này.
Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy mười mấy kẻ này ai cũng đội mũ che mặt, ăn mặc theo kiểu cổ xưa, đều là người trẻ tuổi, cảnh giới Trung Vị Thần, trên lệnh bài Bạch Ngân Thần Vị có một lớp cổ khí hỗn độn tăng cường sức công kích cho họ.
Trên mỗi tấm lệnh bài của họ đều có đến hai mươi loại bí thuật thần thông.
- Chào...
Phong Vân Vô Ngân cố làm ra vẻ bình tĩnh chào những người đó.
- Hửm? Ngươi ở Vị Diện nào? Ta thấy cổ khí trên người ngươi rất mỏng, hơn nữa Thần Vị Lệnh Bài của ngươi cũng không có cổ khí.
Một nam tử nhíu mày nhìn Phong Vân Vô Ngân.
- Còn nữa, ngươi ở đây đang tìm kiếm cái gì?
Cuối cùng Phong Vân Vô Ngân cũng gặp những người vốn sống ở khu vực Vị Diện này.
Quả nhiên là quái dị, nói năng cũng có vẻ cổ xưa.
Tuy ai cũng có vẻ trẻ tuổi, nhưng cảm nhận kỹ thì sẽ thấy có sự già nua.
Phong Vân Vô Ngân quan sát kỹ mười mấy Trung Vị Thần này.
Hắn phát hiện, luận về căn cốt thiên phú bản thân những người này rất kém, dường như rất vất vả để tu hành được đến cảnh giới Trung Vị Thần. Nhưng họ ở đây đúng là được cổ khí trợ giúp nhều, trên lệnh bài bao bọc một lớp cổ khí tăng cường công kích lực.
Tính một chút thì thấy công kích lực của họ tương đương Thượng Vị Thần ở bên ngoài. Đương nhiên, nếu họ rời khỏi đây thì sẽ bị Trung Vị Thần ngoài kia bóp chết dễ dàng.
- Một đám rác rưởi mà thôi...
Phong Vân Vô Ngân thầm cười khảy
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Mấy người kia cũng nhận ra thần sắc của Phong Vân Vô Ngân có gì không đúng, nhưng cũng không hoàn toàn nghi ngờ hắn. Dù sao thì hắn cũng có cổ khí, chưa biết chừng là người mình.
- Ha, ta là ai ư? Theo ta, ta nói cho.
Phong Vân Vô Ngân cười rồi bay về phía ngoài.
- Giở trò gì đấy? Đứng lại!
Chúng cậy nhiều người nên không đề phòng, đuổi theo Phong Vân Vô Ngân.
Được mấy trăm dặm Phong Vân Vô Ngân đột nhiên quay lại, tay phải tung ra.
Sức mạnh cuồng bạo khiến không gian phát nổ.
Một trăm vạn chân long chi lực, một trăm vạn thần tượng chi lực đều ở trong đó!
Một khoảng không gian quanh mười mấy kẻ kia bị đông cứng lại.
Lần lượt từng kẻ nổ tung thành tro bụi, cổ khí quanh người bay lung tung, Phong Vân Vô Ngân luyện hoá những luồng cổ khí ấy để cổ khí trong người mình chân thực hơn.
Chỉ còn lại một kẻ sống sót thì hắn đã sợ đến trắng bệch mặt, toàn thân run rẩy kêu gào:
- Xin tha mạng, tiền bối, công kích lực của ngài thâm sâu khó lường, quá lợi hại. Vãn bối có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, có gì đắc tội mong tiền bối tha cho...
- Qua đây!
Phong Vân Vô Ngân kéo hắn lạ, tâm niệm cuộn lên rồi đưa cả hắn chui vào Thần Tượng Kết Giới.
Vừa biến mất thì có một đám người Thần giới từ vùng Vị Diện kia bay tới, đi qua chỗ vừa rồi Phong Vân Vô Ngân kích sát đám Trung Vị Thần kia, dừng lại nói chuyện...
- Ủa? Hình như vừa có người chết ở đây.
- Đúng, ta cũng thấy thế. Nhưng cũng sạch sẽ thật, chẳng có chút dấu vết nào.
- Thôi kệ đi, dù sao ngày nào chả có giết chóc, ai quản được.
- Ừm, chỉ cần không có bọn ngoại lai vào đây là được. Nếu có kẻ ngoại lai xâm nhập, bắt buộc phải truy sát diệt khẩu, đó là quy tắc.
...
Bên trong kết giới.
- Tiểu Oa Nhi, ngươi bắt được một tên à?
Chúc Lão lập tức đưa Liên Y, Tử Viêm, Thanh Thanh ra.
Vừa rồi Chúc Lão cũng đã nói tình hình ở đây cho mọi người nên ai cũng rất tò mò.
- Ủa, Vô Ngân, cảm giác hắn rất cổ phác... Trên người có khí tức nguyên thuỷ, lệnh bài dường như còn từng có thứ năng lượng đặc biệt nào đó...
Liên Y tò mò nói.
- Ừm, ta tra khảo hắn trước đã.
Phong Vân Vô Ngân kéo tên kia vào mật thất.
- Á! Ngươi... Ngươi là kẻ ngoại lai?
Tên kia gào lên.
- Ngươi là kẻ ngoại lai! Nhưng ngươi nguỵ trang quá giống thật, tại sao ngươi lại có cổ khí của bọn ta? Không thể nào, không thể nào!
Vì ở trong Thần Tượng Kết Giới tách biệt với thế giới bên ngoài nên cổ khí trên lệnh bài của hắn nhạt dần, hắn ngày càng yếu đi.
- Ngươi là tù nhân, giờ ta hỏi ngươi hay ngươi hỏi ta?
Phong Vân Vô Ngân vung tay tát cho kẻ kia bay vài cái răng.
- Ngươi... Ngươi thật độc ác... Ra tay là giết mười mấy người bọn ta...
Kẻ kia nằm trên sàn, thần sắc sợ sệt.
- Rốt cuộc ngươi là ai? Ngươi đến đây có mục đích gì?
- Đồ ngu! Còn dám nói cứng?
Phong Vân Vô Ngân tóm lấy cổ kẻ kia nhấc lên. Chỉ cần dùng chút lực nữa là hắn nổ tung.
Cuối cùng hắn ta sợ hãi nói:
- Được... Đừng... Đừng giết ta...
- Muốn sống cũng được, nói hết chuyện ở khu vưcj Vị Diện này ra. CÒn nữa, Đao Kiếm Vị Diện là thế nào?
Phong Vân Vô Ngân nghĩ chắc chắn tên này biết nhiều chuyện hơn cây hoè kia.
- Không... Chuyện ở Vị Diện bọn ta không thể cho người ngoài biết. Đây là quy tắc... Ta cũng không thể vi phạm, tổ huấn... Ngươi... Ngươi giết ta đi...
- Được, ngươi cũng là một nam tử hán. Ta xem ngươi còn cứng được đến bao giờ.
Phong Vân Vô Ngân cười gằn, ném tên đó vào Phá Toái Chi Tâm (破碎之心).
Quả tim ấy giống như một cái lò luyện hoá vạn vật trong trời đất, ăn người không nhả xương.
Tên kia bị ném vào trong, Phong Vân Vô Ngân dần nổi lửa.
Phụt phụt...
Hai chân của kẻ kia bắt đầu bị luyện hoá.
Hắn giương mắt nhìn hai chân dần bốc hơi, biến thành năng lượng bản nguyên nuôi dưỡng quả tim kia.
- Không... Đừng... Đừng luyện hoá ta... Ta thảm... Thảm quá...
Hắn giương mắt nhìn thân thể của mình tiêu tan. Cuối cùng hét lên:
- Ta nói, ta nói, khu vực này được hình thành mấy triệu tỷ năm trước, bản thân vốn là một vùng đất hoang vu, không có sinh vật nào sinh sống. Sau đó dần dần hình thành một số Vị Diện, xuất hiện võ giả, các quốc gia, nhưng vô cùng lạc hậu. Thiên phú của võ giả cũng có hạn, chỉ có thánh giới nhưng cũng rất hiếm.
- Đến một ngày, một mình thần khí không biết vì sao rơi vào khu vực này. Nó dường như là mảnh vỡ của một món thần khí hoàn chỉnh. Dù chỉ là mảnh vỡ nhưng nó có sức mạnh tạo hoá khai thiên lập địa. Nó trở thành bản nguyên, toả ra khí tức, cố khí của Thần nuôi dưỡng và thăng cấp cho những Vị Diện này...
- Người dân ở đây thiên phú bản thân rất bình thường, nhưng ở trong phạm vi bao phủ của bản nguyên mảnh thần khí thì ai cũng là thiên tài.
- Qua những năm tháng được tẩy lễ, ở đây chỉ còn một nghìn Vị Diện, trong đó có mười Chủ Thần Vị Diện, ba trăm siêu cấp Vị Diện có thể tạo ra Thượng Vị Thần, còn lại đều là cao cấp Vị Diện có thể tạo ra Trung Vị Thần.
- Mười Chủ Thần Vị Diện vì có nhiều cổ khí nhất nên trở thành Chủ Thần Vị Diện. Quy tắc ở đây là mỗi một nghìn năm có một lần tranh đấu để phân chia lại lượng cổ khí. Nhưng đó cũng chỉ là làm ra vẻ đại cục đã định, địa vị của Chủ Thần Vị Diện căn bản không thể lay động được.
- Đao Kiếm Vị Diện chính là một trong mười Chủ Thần Vị Diện, xếp hạng ba. Nhưng giữa mười Vị Diện này cũng có tranh đấu để giành lượng cổ khí nhiều nhất. Nhiều năm trước Đao Kiếm Vị Diện tập trung nhiều đao tu và kiếm tu, vô cùng thịnh vượng. Nhưng sau đó đao tu đuổi tận giết tuyệt kiếm tu. Một phần kiếm tu chạy khỏi khu vực này, chiến đấu lực giảm mạnh, bị truy sát không còn mảnh gipá. Hơn nữa linh hồn ấn ký của họ vì hoang mang nên không kịp lấy đi, vẫn còn ở lại trong bức tường không gian của Đao Kiếm Vị Diện, bị nguyền rủa, toàn quân bị diệt sạch. Từ đó về sau Đao Kiếm Vị Diện chỉ còn lại đao tu.
...
Tên con tin này kể rất tường tận, Phong Vân Vô Ngân vừa nghe vừa suy nghĩ, cũng hiểu được đại khái.
- Vậy nếu ra trà trộn vào Vị Diện này có phải sẽ bị nhận ra ngay?
Phong Vân Vô Ngân hỏi
Đến nay hắn đã luyện hoá mười mấy mảnh thần cách trong thân thể, linh hồn và huyết mạch của những Trung Vị Thần kia, cổ khí của hắn ngày một chân thực nhưng không thể gắn nó lên Thần Vị Lệnh Bài tăng cường công kích lực.
- Cái này...
Tên kia quan sát Phong Vân Vô Ngân rồi nói:
- Chỉ cần áp chế lệnh bài thật sâu, đừng tuỳ tiện lấy ra thì không ai biết được thân phận kẻ ngoại lao. Đúng rồi, nay những Vị Diện khác cũng không có hy vọng gì để chia lại phần cổ khí, ngay mười Chủ Thần Vị Diện cũng đang lục đục, Đao Kiếm Vị Diện cùng chín Chủ Thần Vị Diện khác có làm đồng minh, cũng có thù địch. Nếu muốn có thành tựu gì ở Đao Kiếm Vị Diện thì có thể lợi dụng những quan hệ này... Những gì nên nói ta nói hết rồi, hãy thả ta ra. Ta thề, tuyệt đối sẽ không tiết lộ hành tung của ngươi!
- Được, được.
Phong Vân Vô Ngân gật gù, tâm niệm khẽ động, luyện hoá tên này thành cám thì cũng tăng thêm một luồng cổ khí.
Phong Vân Vô Ngân đứng dậy, thu Thần Vị Lệnh Bài vào trong linh hồn và áp chế nó lại.
Rồi hắn gọi mấy người Chúc Lão và ra khỏi kết giới.
Ra ngoài, Phong Vân Vô Ngân phi hành về phía khu vực Vị Diện cổ xưa kia. Trên đường cũng gặp một số sinh vật sống tại đây. Sau khi có kinh nghiệm, Phong Vân Vô Ngân không phóng khí tức của lệnh bài mà cứ thản nhiên phi hành, không nhìn quanh quất.
Quả nhiên không ai tìm đến gây sự.
Không lâu sau hắn trở lại khu vực ấy, bay thẳng vào một cao cấp Vị Diện có cấp bậc thấp nhất trong cả khu vực này.
Vào bên trong, Phong Vân Vô Ngân cho thần thức quét quanh thì phát hiện nơi đây cảnh sắc rất đẹp, núi sông hùng vĩ, tiên khí phiêu miễu.
Vô số luồng cổ khí được truyền tới từ mảnh vỡ thần khí nuôi dưỡng Vị Diện này.
Phong Vân Vô Ngân lặng lẽ đi lại quanh một thành trì.
Ở đây có khoảng mấy tỷ người, trên đường người đi lại tấp nập, vô cùng náo nhiệt.
Chỉ đi một vòng Phong Vân Vô Ngân phát hiện người dân ở đây cao lớn dữ dằn, trên đường thường xuyên có đánh lộn, còn thường xuyên gây ra án mạng.
Đây dường như là một Vị Diện chưa khai hoá, rất dã man.
Phong Vân Vô Ngân dạo quanh một phòng thì phát hiện tiền tệ ở đây là loại tiền giống như tiền đồng, bên trên còn có cổ khí, có thể dùng giao dịch hoặc tu hành.
Đương nhiên Phong Vân Vô Ngân không có tiền, nhưng dân ở đây đã bưu hãn thế này dường như không có pháp luật quản chế, vậy thì hắn cũng thoải mái, cướp của một tên mấy chục đồng tiền rồi nghênh ngang vào tửu lầu.
Phong Vân Vô Ngân chọn vài món nhắm rồi ngồi cạnh cửa sổ.
Ngồi xuống tay nghịch mấy đồng tiền thì hắn thấy cổ khí trên đó rất thần dị.
- Xem ra, mảnh vỡ thần khí kia đã tạo ra thay đổi lớn cho nơi này. Ngay tiền cũng được tạo ra từ bản nguyên của mảnh vỡ thần khí. Lần này ta không những phải giết đao tu ở Đao Kiếm Vị Diện mà còn phải đem mảnh vỡ thần khí kia đi...
Phong Vân Vô Ngân nghĩ bụng.
Không chỉ vậy, ngay mảnh vỡ nhỏ trong linh hồn cũng không ngừng phát tiếng động, dường như muốn ghép lại với mảnh vỡ lớn kia vậy.
Nếu không phải Phong Vân Vô Ngân đã luyện hoá mảnh vỡ nhỏ kia và áp chế được nó thì e là mảnh vỡ lớn đã kéo mảnh nhỏ đi và dung hợp với nhau rồi.
- Rốt cuộc ta nên làm thế nào để đoạt được nó đây? Làm thế nào giết được những kẻ trên Đao Kiếm Vị Diện đây? Trên Đao Kiếm Vị Diện toàn là Chủ Thần chứ...
Phong Vân Vô Ngân gõ tay lên bàn suy tính, nhưng nhất thời chưa có kế sách nào
Đúng lúc ấy, một nam tử trẻ tuổi đầu đội mũ lông vũ, toàn thân phát ra khí tức quý tộc sải bước vào tửu lầu. Sắc mặt hắn trắng nhợt, vẻ mặt rất trẻ trung nhưng trong mắt lại có sự già nua. Tay hắn tình cờ lộ ra, phủ đầy da khô, nhìn rất buồn nôn, là một Trung Vị Thần.
Phía sau hắn còn có mấy thủ hạ Trung Vị Thần khác.
- Công tử, lần này chúng ta chọn ủng hộ Đao Kiếm Vị Diện, không biết kết quả thế nào?
Một thủ hạ nói.
- Hửm? Đao Kiếm Vị Diện?
Phong Vân Vô Ngân nghĩ.
Phong Vân Vô Ngân luyện hoá một số người ở Vị Diện này, cổ khí trên người đã ngày một đậm đặc giống như thật, chỉ cần áp chế Thần Vị Lệnh Bài là trạng thái của hắn y hệt người dân ở đây, không hề có sơ hở nào.
Phong Vân Vô Ngân đi vào một tửu lầu thì đột nhiên có một Trung Vị Thần đầu đội mũ lông vũ, khí chất cao ngạo, khí tức cổ phác, cùng một vài thủ hạ nhắc đến Đao Kiếm Vị Diện.
Phong Vân Vô Ngân nghe thế nhưng không có động thái gì, chỉ lặng lẽ uống rượu, phóng thần thức giám sát nhát cử nhất động của Trung Vị Thần kia. Phải biết rằng linh hồn lực của Phong Vân Vô Ngân hiện nay rất mạnh, dù có phóng thần thức bao phủ cả Vị Diện này cũng không bị ai phát hiện.
Từng câu nói của công tử đội mũ lông kia đều bị Phong Vân Vô Ngân nghe hết.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook