Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 743
Cổ Nguyệt Tiên Tử Chủ Thần bỗng nói với Phong Vân Vô Ngân:
- Thật ra... Ngươi không cần mất công, dù có nhỏ máu nhận chủ được thì ngươi cũng không thể luyện hoá được mảnh vỡ thần khí này đâu. Đây là bản nguyên thần ban cho bọn ta, không ai mang đi được!
Nghe Cổ Nguyệt Tiên Tử nói thế, thập đại Chủ Thần đều thở phào.
- Ồ? Nhỏ máu nhận chủ cũng không được?
Phong Vân Vô Ngân ngạc nhiên, rồi hắn không tin cắt ngón tay trỏ của mình.
Một ít máu màu kim nhạt bắn lên mảnh vỡ thần khí!
- Không!
Một vài Chủ Thần kêu lên, nhưng cũng không dám ra ngăn lại.
Quả nhiên, huyết dịch của Phong Vân Vô Ngân dung hợp vào mảnh vỡ không có phản ứng gì.
- Ồ, đúng là như vậy.
Phong Vân Vô Ngân gật gù.
- Ngươi đã thử rồi thì dừng lại đây đi! Đây là bản nguyên thần ban cho bọn ta, không ai có thể đoạt đi được. Ngươi cường thế như vậy bọn ta nhất định sẽ coi là khách nhân tôn quý nhất. Mời theo bọn ta trở về Chủ Thần Vị Diện phồn hoa nhất, bọn ta sẽ đối đãi với ngươi như thượng khách, cơm ngon rượu say không thiếu.
Xí Thiên Chủ Thần thở phào, nghĩ bụng, Phong Vân Vô Ngân nhỏ máu cũng nhỏ rồi, chắc chắn sẽ từ bỏ.
- Hà ha, đúng là thú vị...
Phong Vân Vô Ngân cười, rồi đột nhiên tay phải hắn tung ra, một trăm vạn Chân Long lực, một trăm vạn Thần Tượng lực!
Thần lực vô địch!
Uỳnh!
Được sức mạnh khủng bố đó trợ giúp, bàn tay phải của Phong Vân Vô Ngân tóm lấy mảnh vỡ thần khí kéo ra...
Nhưng chỉ như châu chấu đá xe, chẳng suy suyển được chút nào!
- Đừng cố gắng vô ích nữa!
Mấy người Xí Thiên kêu lên:
- Vô ích thôi, tuy thần lực của ngươi vô biên nhưng muốn đưa bản nguyên của bọn ta đi là không thể!
- Ha ha...
Phong Vân Vô Ngân đột nhiên cười lớn.
- Thú vị thật, mảnh vỡ này thật thú vị. Nhỏ máu luyện hoá không được, lại không thể kéo đi... Ừm, hơn nữa ta cảm thấy bên trong nó có rất nhiều bí mật, các ngươi không thể biết được. Các ngươi có nghĩ nếu để lộ ra thì tu vi sẽ tăng mạnh, tạo phúc cho khu vực này không?
- Bọn ta biết trong đó chắc chắn nhiều bí mật của Chí Cao Thần, nhưng đã không thể thì đừng tìm hiểu, duy trì hiện trạng được rồi.
Thập đại Chủ Thần vội lên tiếng.
- Ha ha ha... Vậy ta sẽ thay các ngươi!
Phong Vân Vô Ngân đột nhiên tế ra mảnh vỡ thần khí trong linh hồn.
- Các ngươi nhận định ta không thể lấy được bản nguyên của các ngươi, vậy thì các ngươi sai rồi. Ha ha ha, thu về cho ta!
Mảnh vỡ thần khí nhỏ trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân phóng thích một luồng hấp lực ảo diệu...
Uỳnh!
Mảnh vỡ thần khí tồn tại hàng tỷ năm ở đây, không ai có thể đưa đi đột nhiên uỳnh uỳnh rung chuyển!
- Cái gì?!!
Thập đại Chủ Thần trố mắt ra, đến tư duy cũng ngừng lại.
Phụt!
Mảnh vỡ thần khí lớn biến thành một đạo thần quang dung nhập vào mảnh thần khí của Phong Vân Vô Ngân.
Hợp thành một!
Hai mảnh vỡ thần khí trực tiếp chui vào trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân.
Chớp mắt, mảnh vỡ thần khí lớn đã bị Phong Vân Vô Ngân luyện hoá, hoàn toàn hoà hợp với mảnh thần khí nhỏ hơn.
Chúng vốn dĩ là một thể!
Giờ như gương vỡ lại lành thôi!
Nhất thời, một lượng lớn thông tin trực tiệp đổ vào não bộ cho Phong Vân Vô Ngân biết rất nhiều bí mật!
Phong Vân Vô Ngân nhỏ máu không thể luyện hoá được mảnh vỡ thần khí lớn kia, nhưng tế mảnh nhỏ hơn của mình ra thì có thể hấp thụ, dung hợp hai mảnh với nhau một cách hoàn hảo, vì chúng là một.
Sững sờ.
Xí Thiên Chủ Thần và những Chủ Thần khác đều sững sờ không thể phản ứng được gì.
Phải biết rằng mảnh vỡ thần khí này là bản nguyên của họ, bản nguyên tạo ra khu vực này, nó đã ở đây hàng tỷ tỷ năm rồi không hề suy suyển chút nào. Giờ thì nó mất rồi... Hình như bị Phong Vân Vô Ngân luyện hoá rồi.
Vì thế não bộ của họ đều rơi vào trạng thái chết tạm thời, căn bản không thể thích ứng nổi.
Phong Vân Vô Ngân sau khi luyện hoá mảnh vỡ thần khí lớn kia, trong linh hồn hiện ra hình dáng của hai mảnh thần khí một lớn một nhỏ... Những dòng chữ rời rạc cũng dần được hoàn chỉnh, vô số thần quang chói loà cũng khiến Phong Vân Vô Ngân hiểu được một số bí mật...
- Ta hiểu rồi, có tất cả ba mảnh vỡ thần khí. Mảnh đầu tiên ta có là nhỏ nhất, nhưng là mảnh quan nhất. Mảnh này quá nhỏ, chỉ bằng một phần nghìn, phần vạn của cả món thần khí. Hai mảnh còn lại thì rất lớn, không dễ dùng máu luyện hoá. Nhưng có mảnh đầu tiên thì có thể lợi dụng đặc điểm thần khí nhất thể để hấp thụ trực tiếp. Giờ còn lại một mảnh thần khí khá lớn đang ở đâu đó ngoài vũ trụ. Khi tập hợp đủ thì có thể hoàn nguyên một Chí Cao Vị Diện thần bí. Ừm, đúng là như vậy, ngoài ra, số cổ khí này...
Phong Vân Vô Ngân dùng thần thức quan sát mảnh vỡ thần khí thì phá hiện không ngừng có cổ khí toả ra từ chúng.
- Thật kỳ lạ, mảnh thần khí này có công năng dung hợp các Vị Diện cấp thấp lại hình tành Vị Diện cấp cao hơn. Trước kia ta chỉ có một mảnh rất nhỏ là có thể dung hợp một lượng lớn Vị Diện rác rưởi, sinh ra một siêu cấp Vị Diện. Giờ có được mảnh vỡ lớn hơn rất dễ dàng tạo ra Chủ Thần Vị Diện, nhưng cổ khí lại hoàn toàn không liên quan gì tới món thần khí này...
Phong Vân Vô Ngân cảm thấy mơ hồ, bèn quan sát kỹ hơn, hắn liền nhận ra, cổ khí không phải được sinh ra từ mảnh vỡ thần khí ấy.
- Chuyện này là sao?
Phong Vân Vô Ngân nghi hoặc, đột nhiên hắn phát hiện trên mảnh vỡ thần khí có một cái triện tự dường như vừa nhu động.
- Ồ? Chữ viết này thật kỳ quái...
- A ha? Đây là... Là một sinh vật? Ha ha ha... Thì ra là một sinh vật ẩn trốn trong mảnh thần khí này, nguỵ trang thành một con chữ... Cổ khí chính là từ nó mà ra.
Phong Vân Vô Ngân đã khám phá ra bí mật.
Đột nhiên kiếm khí trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân quét qua, ép sinh vật cổ quái kia ra khỏi mảnh vỡ.
- Á, con người! Đừng hại ta!
Chỉ thấy một sinh vật quái dị hình giống rắn, dài và mảnh, đầu cực to trườn ra khỏi mảnh vỡ thần khí.
Sinh vật này vô cùng buồn cười, thân thể thì mảnh và dài nhưng đầu lại rất to. Nếu Phong Vân Vô Ngân thả nó ra ngoài thì thân thể nó sẽ dài tới vạn trượng, đầu phải to trăm mẫu.
Có điều, Phong Vân Vô Ngân nhận ra nó rất vô hại, dường như không có cảnh giới, càng không có công kích lực. Nó chỉ không ngừng phát ra cổ khí.
- Ngươi là thứ gì?
Phong Vân Vô Ngân hỏi.
- Con người, đừng hại ta! Ta chỉ là Khắc Lạp vô hại, ừm, ta là con Khắc Lạp duy nhất trong vũ trụ này. Ta là sinh vật hiền lành nhất, ta không có bất cứ khả năng công kích nào!
Sinh vật kỳ dị đó thì ra tên là Khắc Lạp, luôn mồm nói mình vô hại.
- Ngươi trốn trong mảnh vỡ thần khí của bản toạ là có ý đồ gì?
Phong Vân Vô Ngân cười hỏi.
- Á? Bảo bối này của ngươi sao? Ta nhớ tỷ tỷ năm trước nó bay trong vũ trụ, hồi đó ta phiêu linh trong vũ trụ nên lấy nó làm nhà luôn. Sao lại là của ngươi? Của ngươi sao?
Khắc Lạp nghi hoặc nhưng giọng nói rất thật thà.
- Ha ha ha... Nói chung từ bây giờ nó là của ta. Đúng rồi, ngươi có thể thở ra cổ khí sao?
Phong Vân Vô Ngân cũng thấy hứng thú với con Khắc Lạp này.
- Cổ khí? Ạch, đây là Khắc Lạp khí.
Khắc Lạp thành thật nói.
- Ta là Khắc Lạp, con Khắc Lạp duy nhất trong vũ trụ. Ta có thể hấp thụ không khí, thiên địa linh khí chuyển hoá thành Khắc Lạp khí. Với ta, Khắc Lạp khí là thứ khí thải, ta bắt buộc phải thải nó ra, nhưng hình như thứ khí thải này của ta lại có ích cho việc tu luyện của con người các ngươi. Hì hì, bao năm nay bọn họ ăn chất thải của ta.
- Ha ha ha... Thì ra là vậy.
Phong Vân Vô Ngân cười lớn.
- Thì ra là do ngươi.
- Không còn cách nào khác, ta phải thải Khắc Lạp khí ra nếu không ta sẽ ngạt chết.
Khắc Lạp nói với vẻ vô tội.
- Được rồi, giờ ta đưa mảnh vỡ thần khí này đi, ngươi theo ta hay ở lại khu vực này tiếp tục thải khí, tạo phúc cho con người ở đây?
Phong Vân Vô Ngân hỏi.
- Không, không... Ta muốn theo ngươi đi. Ngươi mang nhà ta đi sao được? Ít nhất thì cũng phải thu nhận ta chứ? Yên tâm, ta chỉ là một loài sinh vật hiền lành vô hại. Ta chỉ sống nhờ trong mảnh thần khí của ngươi, không có việc gì thì thảo ra chút Khắc Lạp Khí, ngươi không cần phải làm gì cho ta cả.
Khắc Lạp nịnh nọt nói.
- Được, vậy ngươi theo ta.
Phong Vân Vô Ngân cũng vui vẻ đưa theo sinh vật kỳ quái này.
Con Khắc Lạp duy nhất trong vũ trụ?
Nghe cũng rất thú vị.
Đúng lúc đó...
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Sau khi Phong Vân Vô Ngân thu lại mảnh thần khí và con Khắc Lạp kia đi, cổ khí hoàn toàn biến mất, bất cứ Vị Diện nào ở khu vực này cũng rơi vào tình trạng rung chuyển.
Những Vị Diện này, bao gồm cả Chủ Thần Vị Diện đều không thể tự sinh ra cổ khí.
Nay Khắc Lạp đã bị Phong Vân Vô Ngân đưa đi mất, có nghĩa là đã cắt đứt căn nguyên của họ.
Sau một thời gian nữa, Vị Diện ở khu vực này sẽ khô héo, mọi tài nguyên sẽ biến mất, chiến đấu lực và thiên phú của tất cả võ giả ở đây đều sẽ bị ảnh hưởng.
- Á!!! Không!!!
Mấy người Xí Thiên đều gào lên tuyệt vọng và kinh hoàng!
Bản nguyên bị lấy mất có nghĩa là đã cắt đứt đường sống của họ!
- Á!! Ngươi quá tuyệt tình đấy! Ngươi đến khu vực của bọn ta giết Chủ Thần, bọn ta không nói gì, nay ngươi lại cắt đứt đường sống của bọn ta. Là ngươi ép bọn ta phải liều mạng đấy!
Xí Thiên gầm lên.
Thập đại Chủ Thần lại vây lấy Phong Vân Vô Ngân.
- Đáng ghét! Muốn huỷ diệt nơi sống của bọn ta sao? Đáng hận! Liều mạng! Dù chết cũng không từ!
Nhất thời, vô số Thần Giới đều nhận được truyền âm của thập đại Chủ Thần, tất cả đều kích nộ bay tới.
Nháy mắt đã có đông nghịt Thần Giới vây quanh Phong Vân Vô Ngân.
Thượng Vị Thần, Trung Vị Thần, Thượng Vị Thần, tất cả đều có mặt.
- Mẹ kiếp, ta gây ra công phẫn rồi.
Phong Vân Vô Ngân không biết nói gì, nhưng nghĩ cũng đúng, đoạt mất bản nguyên an thân của người ta, dường như hơi quá đáng thì phải.
Nhưng dù có vô số Thần Giới vây quanh Phong Vân Vô Ngân nhưng họ cũng không dám tuỳ tiện ra tay.
Kiếm khí quanh người hắn sắc bén, còn có dấu vết khống chế thời gian, điều này khiến chẳng ai dám tiên phong tiến lên.
Chỉ vây lại như vậy.
- Kẻ ngoại lai, hãy cho bọn ta một con đường sống!
Xí Thiên Chủ Thần nước mắt lưng tròng cầu xin.
Ngươi cướp đi bản nguyên của bọn ta, trăm năm sau nơi này sẽ suy vong mất... Ngươi... Ngươi làm vậy quá tàn nhẫn, sẽ bị chư thần khiển trách đó...
- Cái đó... Chư vị, nghe ta nói một lời.
Phong Vân Vô Ngân nói.
- Thực ra, mảnh vỡ thần khí này là của ta. Đúng, mọi người không nghe nhầm đâu. Ta đến từ Chí Cao Vị Diện, là một quý tộc, một món pháp bảo của gia tộc ta bị vỡ, một mảnh đã lưu lạc đến khu vực này của các vị. Hôm nay ta tìm được về, các vị cũng thấy rồi, pháp bảo này nhỏ máu nhận chủ vô cihs, nhưng vừa rồi ta đã dễ dàng thu hồi. Điều này chứng minh nó là vật phẩm của ta!
- Còn về cổ khí, ừm...
Trong đầu Phong Vân Vô Ngân đang nghĩ đối sách, đột nhiên, loé lên.
- Ừm... Chư vị, thực ra mọi người không biết, hôm nay ta sẽ nói cho mọi người công dụng và bí mật của mảnh thần khí này. Ta sẽ đích thân làm mẫu cho mọi người hiểu.
Rồi Phong Vân Vô Ngân tế ra mảnh vỡ thần khí.
Uỳnh!
Mảnh vỡ thần khí phình to thành hàng vạn mẫu, phỉ thuý kim quang, lưu ly thần quang. Mảnh thần khí này không còn là vật vô chủ nữa, mà trở thành bản mệnh bảo bối không tách rời của Phong Vân Vô Ngân.
Dưới sự khống chế của Phong Vân Vô Ngân, mảnh vỡ thần khí không ngừng xoay tròn, bắn ra một lượng lớn những con chữ của thần, chúng bắt đầu dung hợp và biến thành một bàn tay khổng lồ che khuất bầu trời.
Uỳnh uỳnh!
Bàn tay quỷ mị tóm lấy hai mảnh đại lục Chủ Thần Vị Diện.
Một là Xí Hoả Chủ Thần Vị Diện, một là Nguyệt Thần Vị Diện.
Bùm!
Hai Chủ Thần Vị Diện đâm vào nhau và dung hợp làm một.
Sinh vật ở cả hai Vị Diện đều bị ép ra ngoài lơ lửng ngoài không trung, nhìn nhau không hiểu gì.
Đột nhiên, ranh giới không gian của hai đại Chủ Thần Vị Diện này bắt đầu dung hợp, phẩm chất bắt đầu được nâng lên!
- Chuyện gì vậy?
Xí Thiên, Xí Địa, Cổ Nguyệt Tiên Tử, linh hồn ấn ký của họ đều bị ép ra ngoài, nắm trong tay, cảm giác vô cùng kinh hoàng.
Sau khi dung hợp hai mảnh thần khí, Phong Vân Vô Ngân đã sử dụng chúng một cách dễ dàng. Giờ hắn thể hiện công năng cường đại của mảnh vỡ thần khí trước mặt thập đại Chủ Thần và vô số Thần Giới khác.
Dung hợp Vị Diện!
Nâng cao phẩm chất Vị Diện!
Thật nghịch thiên!
Trước tiên Phong Vân Vô Ngân cầm lấy hai Chủ Thần Vị Diện gần như mạnh nhất khu vực này để làm thí nghiệm, một là Xí Hoả Vị Diện, một là Nguyệt Thần Vị Diện.
Trước khi có được mảnh vỡ thần khí lớn này, dùng mảnh vỡ nhỏ Phong Vân Vô Ngân chỉ dung hợp được một số Vị Diện nhỏ, nhiều nhất là tạo ra siêu cấp Vị Diện sinh ra Thượng Vị Thần.
Còn bây giờ thì trực tiếp dung hợp Chủ Thần Vị Diện!
Tất cả sinh vật, tất cả linh hồn ấn ký trong hai Chủ Thần Vị Diện này đều bị đẩy ra ngoài, chớp mắt đã đâm vào nhau, dung hợp!
Uỳnh!
Ranh giới không gian vỡ tan, rồi tái tạo lại từ đầu.
Các loại khoáng mạch quý giá cũng bắt đầu được sinh ra.
Thiên địa linh khí bắt đầu trở nên dồi dào.
Chủ Thần Vị Diện mới đã được sinh ra!
Chủ Thần Vị Diện mới, phẩm chất cực cao! Có thể tưởng tượng được rằng, nếu ký thác linh hồn ấn ký trong Chủ Thần Vị Diện mới này thì chắc chắn sẽ có lợi ích nghịch thiên!
- Á! Phẩm chất của Chủ Thần Vị Diện này đang được nâng lên, sinh cơ dồi dào, hoa cỏ tươi tốt, thần thú đầy đàn... Quá tốt rồi, quá tốt rồi...
Xí Thiên Chủ Thần hoàn toàn chìm đắm trong đó.
Cổ Nguyệt Tiên Tử cũng sững sờ, miệng lẩm bẩm:
- Nếu... Nếu ta có cơ hội tu hành ở Chủ Thần Vị Diện mới này, tu vi đang ở giai đoạn cổ chai của ta sẽ được đột phá...
Bất cứ một Thần Giới nào có mặt ở đây đều cảm nhận được sự huy hoàng của Chủ Thần Vị Diện mới được sinh ra!
Nó sẽ đạt được cao độ chưa từng có trước đây.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
- Thật ra... Ngươi không cần mất công, dù có nhỏ máu nhận chủ được thì ngươi cũng không thể luyện hoá được mảnh vỡ thần khí này đâu. Đây là bản nguyên thần ban cho bọn ta, không ai mang đi được!
Nghe Cổ Nguyệt Tiên Tử nói thế, thập đại Chủ Thần đều thở phào.
- Ồ? Nhỏ máu nhận chủ cũng không được?
Phong Vân Vô Ngân ngạc nhiên, rồi hắn không tin cắt ngón tay trỏ của mình.
Một ít máu màu kim nhạt bắn lên mảnh vỡ thần khí!
- Không!
Một vài Chủ Thần kêu lên, nhưng cũng không dám ra ngăn lại.
Quả nhiên, huyết dịch của Phong Vân Vô Ngân dung hợp vào mảnh vỡ không có phản ứng gì.
- Ồ, đúng là như vậy.
Phong Vân Vô Ngân gật gù.
- Ngươi đã thử rồi thì dừng lại đây đi! Đây là bản nguyên thần ban cho bọn ta, không ai có thể đoạt đi được. Ngươi cường thế như vậy bọn ta nhất định sẽ coi là khách nhân tôn quý nhất. Mời theo bọn ta trở về Chủ Thần Vị Diện phồn hoa nhất, bọn ta sẽ đối đãi với ngươi như thượng khách, cơm ngon rượu say không thiếu.
Xí Thiên Chủ Thần thở phào, nghĩ bụng, Phong Vân Vô Ngân nhỏ máu cũng nhỏ rồi, chắc chắn sẽ từ bỏ.
- Hà ha, đúng là thú vị...
Phong Vân Vô Ngân cười, rồi đột nhiên tay phải hắn tung ra, một trăm vạn Chân Long lực, một trăm vạn Thần Tượng lực!
Thần lực vô địch!
Uỳnh!
Được sức mạnh khủng bố đó trợ giúp, bàn tay phải của Phong Vân Vô Ngân tóm lấy mảnh vỡ thần khí kéo ra...
Nhưng chỉ như châu chấu đá xe, chẳng suy suyển được chút nào!
- Đừng cố gắng vô ích nữa!
Mấy người Xí Thiên kêu lên:
- Vô ích thôi, tuy thần lực của ngươi vô biên nhưng muốn đưa bản nguyên của bọn ta đi là không thể!
- Ha ha...
Phong Vân Vô Ngân đột nhiên cười lớn.
- Thú vị thật, mảnh vỡ này thật thú vị. Nhỏ máu luyện hoá không được, lại không thể kéo đi... Ừm, hơn nữa ta cảm thấy bên trong nó có rất nhiều bí mật, các ngươi không thể biết được. Các ngươi có nghĩ nếu để lộ ra thì tu vi sẽ tăng mạnh, tạo phúc cho khu vực này không?
- Bọn ta biết trong đó chắc chắn nhiều bí mật của Chí Cao Thần, nhưng đã không thể thì đừng tìm hiểu, duy trì hiện trạng được rồi.
Thập đại Chủ Thần vội lên tiếng.
- Ha ha ha... Vậy ta sẽ thay các ngươi!
Phong Vân Vô Ngân đột nhiên tế ra mảnh vỡ thần khí trong linh hồn.
- Các ngươi nhận định ta không thể lấy được bản nguyên của các ngươi, vậy thì các ngươi sai rồi. Ha ha ha, thu về cho ta!
Mảnh vỡ thần khí nhỏ trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân phóng thích một luồng hấp lực ảo diệu...
Uỳnh!
Mảnh vỡ thần khí tồn tại hàng tỷ năm ở đây, không ai có thể đưa đi đột nhiên uỳnh uỳnh rung chuyển!
- Cái gì?!!
Thập đại Chủ Thần trố mắt ra, đến tư duy cũng ngừng lại.
Phụt!
Mảnh vỡ thần khí lớn biến thành một đạo thần quang dung nhập vào mảnh thần khí của Phong Vân Vô Ngân.
Hợp thành một!
Hai mảnh vỡ thần khí trực tiếp chui vào trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân.
Chớp mắt, mảnh vỡ thần khí lớn đã bị Phong Vân Vô Ngân luyện hoá, hoàn toàn hoà hợp với mảnh thần khí nhỏ hơn.
Chúng vốn dĩ là một thể!
Giờ như gương vỡ lại lành thôi!
Nhất thời, một lượng lớn thông tin trực tiệp đổ vào não bộ cho Phong Vân Vô Ngân biết rất nhiều bí mật!
Phong Vân Vô Ngân nhỏ máu không thể luyện hoá được mảnh vỡ thần khí lớn kia, nhưng tế mảnh nhỏ hơn của mình ra thì có thể hấp thụ, dung hợp hai mảnh với nhau một cách hoàn hảo, vì chúng là một.
Sững sờ.
Xí Thiên Chủ Thần và những Chủ Thần khác đều sững sờ không thể phản ứng được gì.
Phải biết rằng mảnh vỡ thần khí này là bản nguyên của họ, bản nguyên tạo ra khu vực này, nó đã ở đây hàng tỷ tỷ năm rồi không hề suy suyển chút nào. Giờ thì nó mất rồi... Hình như bị Phong Vân Vô Ngân luyện hoá rồi.
Vì thế não bộ của họ đều rơi vào trạng thái chết tạm thời, căn bản không thể thích ứng nổi.
Phong Vân Vô Ngân sau khi luyện hoá mảnh vỡ thần khí lớn kia, trong linh hồn hiện ra hình dáng của hai mảnh thần khí một lớn một nhỏ... Những dòng chữ rời rạc cũng dần được hoàn chỉnh, vô số thần quang chói loà cũng khiến Phong Vân Vô Ngân hiểu được một số bí mật...
- Ta hiểu rồi, có tất cả ba mảnh vỡ thần khí. Mảnh đầu tiên ta có là nhỏ nhất, nhưng là mảnh quan nhất. Mảnh này quá nhỏ, chỉ bằng một phần nghìn, phần vạn của cả món thần khí. Hai mảnh còn lại thì rất lớn, không dễ dùng máu luyện hoá. Nhưng có mảnh đầu tiên thì có thể lợi dụng đặc điểm thần khí nhất thể để hấp thụ trực tiếp. Giờ còn lại một mảnh thần khí khá lớn đang ở đâu đó ngoài vũ trụ. Khi tập hợp đủ thì có thể hoàn nguyên một Chí Cao Vị Diện thần bí. Ừm, đúng là như vậy, ngoài ra, số cổ khí này...
Phong Vân Vô Ngân dùng thần thức quan sát mảnh vỡ thần khí thì phá hiện không ngừng có cổ khí toả ra từ chúng.
- Thật kỳ lạ, mảnh thần khí này có công năng dung hợp các Vị Diện cấp thấp lại hình tành Vị Diện cấp cao hơn. Trước kia ta chỉ có một mảnh rất nhỏ là có thể dung hợp một lượng lớn Vị Diện rác rưởi, sinh ra một siêu cấp Vị Diện. Giờ có được mảnh vỡ lớn hơn rất dễ dàng tạo ra Chủ Thần Vị Diện, nhưng cổ khí lại hoàn toàn không liên quan gì tới món thần khí này...
Phong Vân Vô Ngân cảm thấy mơ hồ, bèn quan sát kỹ hơn, hắn liền nhận ra, cổ khí không phải được sinh ra từ mảnh vỡ thần khí ấy.
- Chuyện này là sao?
Phong Vân Vô Ngân nghi hoặc, đột nhiên hắn phát hiện trên mảnh vỡ thần khí có một cái triện tự dường như vừa nhu động.
- Ồ? Chữ viết này thật kỳ quái...
- A ha? Đây là... Là một sinh vật? Ha ha ha... Thì ra là một sinh vật ẩn trốn trong mảnh thần khí này, nguỵ trang thành một con chữ... Cổ khí chính là từ nó mà ra.
Phong Vân Vô Ngân đã khám phá ra bí mật.
Đột nhiên kiếm khí trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân quét qua, ép sinh vật cổ quái kia ra khỏi mảnh vỡ.
- Á, con người! Đừng hại ta!
Chỉ thấy một sinh vật quái dị hình giống rắn, dài và mảnh, đầu cực to trườn ra khỏi mảnh vỡ thần khí.
Sinh vật này vô cùng buồn cười, thân thể thì mảnh và dài nhưng đầu lại rất to. Nếu Phong Vân Vô Ngân thả nó ra ngoài thì thân thể nó sẽ dài tới vạn trượng, đầu phải to trăm mẫu.
Có điều, Phong Vân Vô Ngân nhận ra nó rất vô hại, dường như không có cảnh giới, càng không có công kích lực. Nó chỉ không ngừng phát ra cổ khí.
- Ngươi là thứ gì?
Phong Vân Vô Ngân hỏi.
- Con người, đừng hại ta! Ta chỉ là Khắc Lạp vô hại, ừm, ta là con Khắc Lạp duy nhất trong vũ trụ này. Ta là sinh vật hiền lành nhất, ta không có bất cứ khả năng công kích nào!
Sinh vật kỳ dị đó thì ra tên là Khắc Lạp, luôn mồm nói mình vô hại.
- Ngươi trốn trong mảnh vỡ thần khí của bản toạ là có ý đồ gì?
Phong Vân Vô Ngân cười hỏi.
- Á? Bảo bối này của ngươi sao? Ta nhớ tỷ tỷ năm trước nó bay trong vũ trụ, hồi đó ta phiêu linh trong vũ trụ nên lấy nó làm nhà luôn. Sao lại là của ngươi? Của ngươi sao?
Khắc Lạp nghi hoặc nhưng giọng nói rất thật thà.
- Ha ha ha... Nói chung từ bây giờ nó là của ta. Đúng rồi, ngươi có thể thở ra cổ khí sao?
Phong Vân Vô Ngân cũng thấy hứng thú với con Khắc Lạp này.
- Cổ khí? Ạch, đây là Khắc Lạp khí.
Khắc Lạp thành thật nói.
- Ta là Khắc Lạp, con Khắc Lạp duy nhất trong vũ trụ. Ta có thể hấp thụ không khí, thiên địa linh khí chuyển hoá thành Khắc Lạp khí. Với ta, Khắc Lạp khí là thứ khí thải, ta bắt buộc phải thải nó ra, nhưng hình như thứ khí thải này của ta lại có ích cho việc tu luyện của con người các ngươi. Hì hì, bao năm nay bọn họ ăn chất thải của ta.
- Ha ha ha... Thì ra là vậy.
Phong Vân Vô Ngân cười lớn.
- Thì ra là do ngươi.
- Không còn cách nào khác, ta phải thải Khắc Lạp khí ra nếu không ta sẽ ngạt chết.
Khắc Lạp nói với vẻ vô tội.
- Được rồi, giờ ta đưa mảnh vỡ thần khí này đi, ngươi theo ta hay ở lại khu vực này tiếp tục thải khí, tạo phúc cho con người ở đây?
Phong Vân Vô Ngân hỏi.
- Không, không... Ta muốn theo ngươi đi. Ngươi mang nhà ta đi sao được? Ít nhất thì cũng phải thu nhận ta chứ? Yên tâm, ta chỉ là một loài sinh vật hiền lành vô hại. Ta chỉ sống nhờ trong mảnh thần khí của ngươi, không có việc gì thì thảo ra chút Khắc Lạp Khí, ngươi không cần phải làm gì cho ta cả.
Khắc Lạp nịnh nọt nói.
- Được, vậy ngươi theo ta.
Phong Vân Vô Ngân cũng vui vẻ đưa theo sinh vật kỳ quái này.
Con Khắc Lạp duy nhất trong vũ trụ?
Nghe cũng rất thú vị.
Đúng lúc đó...
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Sau khi Phong Vân Vô Ngân thu lại mảnh thần khí và con Khắc Lạp kia đi, cổ khí hoàn toàn biến mất, bất cứ Vị Diện nào ở khu vực này cũng rơi vào tình trạng rung chuyển.
Những Vị Diện này, bao gồm cả Chủ Thần Vị Diện đều không thể tự sinh ra cổ khí.
Nay Khắc Lạp đã bị Phong Vân Vô Ngân đưa đi mất, có nghĩa là đã cắt đứt căn nguyên của họ.
Sau một thời gian nữa, Vị Diện ở khu vực này sẽ khô héo, mọi tài nguyên sẽ biến mất, chiến đấu lực và thiên phú của tất cả võ giả ở đây đều sẽ bị ảnh hưởng.
- Á!!! Không!!!
Mấy người Xí Thiên đều gào lên tuyệt vọng và kinh hoàng!
Bản nguyên bị lấy mất có nghĩa là đã cắt đứt đường sống của họ!
- Á!! Ngươi quá tuyệt tình đấy! Ngươi đến khu vực của bọn ta giết Chủ Thần, bọn ta không nói gì, nay ngươi lại cắt đứt đường sống của bọn ta. Là ngươi ép bọn ta phải liều mạng đấy!
Xí Thiên gầm lên.
Thập đại Chủ Thần lại vây lấy Phong Vân Vô Ngân.
- Đáng ghét! Muốn huỷ diệt nơi sống của bọn ta sao? Đáng hận! Liều mạng! Dù chết cũng không từ!
Nhất thời, vô số Thần Giới đều nhận được truyền âm của thập đại Chủ Thần, tất cả đều kích nộ bay tới.
Nháy mắt đã có đông nghịt Thần Giới vây quanh Phong Vân Vô Ngân.
Thượng Vị Thần, Trung Vị Thần, Thượng Vị Thần, tất cả đều có mặt.
- Mẹ kiếp, ta gây ra công phẫn rồi.
Phong Vân Vô Ngân không biết nói gì, nhưng nghĩ cũng đúng, đoạt mất bản nguyên an thân của người ta, dường như hơi quá đáng thì phải.
Nhưng dù có vô số Thần Giới vây quanh Phong Vân Vô Ngân nhưng họ cũng không dám tuỳ tiện ra tay.
Kiếm khí quanh người hắn sắc bén, còn có dấu vết khống chế thời gian, điều này khiến chẳng ai dám tiên phong tiến lên.
Chỉ vây lại như vậy.
- Kẻ ngoại lai, hãy cho bọn ta một con đường sống!
Xí Thiên Chủ Thần nước mắt lưng tròng cầu xin.
Ngươi cướp đi bản nguyên của bọn ta, trăm năm sau nơi này sẽ suy vong mất... Ngươi... Ngươi làm vậy quá tàn nhẫn, sẽ bị chư thần khiển trách đó...
- Cái đó... Chư vị, nghe ta nói một lời.
Phong Vân Vô Ngân nói.
- Thực ra, mảnh vỡ thần khí này là của ta. Đúng, mọi người không nghe nhầm đâu. Ta đến từ Chí Cao Vị Diện, là một quý tộc, một món pháp bảo của gia tộc ta bị vỡ, một mảnh đã lưu lạc đến khu vực này của các vị. Hôm nay ta tìm được về, các vị cũng thấy rồi, pháp bảo này nhỏ máu nhận chủ vô cihs, nhưng vừa rồi ta đã dễ dàng thu hồi. Điều này chứng minh nó là vật phẩm của ta!
- Còn về cổ khí, ừm...
Trong đầu Phong Vân Vô Ngân đang nghĩ đối sách, đột nhiên, loé lên.
- Ừm... Chư vị, thực ra mọi người không biết, hôm nay ta sẽ nói cho mọi người công dụng và bí mật của mảnh thần khí này. Ta sẽ đích thân làm mẫu cho mọi người hiểu.
Rồi Phong Vân Vô Ngân tế ra mảnh vỡ thần khí.
Uỳnh!
Mảnh vỡ thần khí phình to thành hàng vạn mẫu, phỉ thuý kim quang, lưu ly thần quang. Mảnh thần khí này không còn là vật vô chủ nữa, mà trở thành bản mệnh bảo bối không tách rời của Phong Vân Vô Ngân.
Dưới sự khống chế của Phong Vân Vô Ngân, mảnh vỡ thần khí không ngừng xoay tròn, bắn ra một lượng lớn những con chữ của thần, chúng bắt đầu dung hợp và biến thành một bàn tay khổng lồ che khuất bầu trời.
Uỳnh uỳnh!
Bàn tay quỷ mị tóm lấy hai mảnh đại lục Chủ Thần Vị Diện.
Một là Xí Hoả Chủ Thần Vị Diện, một là Nguyệt Thần Vị Diện.
Bùm!
Hai Chủ Thần Vị Diện đâm vào nhau và dung hợp làm một.
Sinh vật ở cả hai Vị Diện đều bị ép ra ngoài lơ lửng ngoài không trung, nhìn nhau không hiểu gì.
Đột nhiên, ranh giới không gian của hai đại Chủ Thần Vị Diện này bắt đầu dung hợp, phẩm chất bắt đầu được nâng lên!
- Chuyện gì vậy?
Xí Thiên, Xí Địa, Cổ Nguyệt Tiên Tử, linh hồn ấn ký của họ đều bị ép ra ngoài, nắm trong tay, cảm giác vô cùng kinh hoàng.
Sau khi dung hợp hai mảnh thần khí, Phong Vân Vô Ngân đã sử dụng chúng một cách dễ dàng. Giờ hắn thể hiện công năng cường đại của mảnh vỡ thần khí trước mặt thập đại Chủ Thần và vô số Thần Giới khác.
Dung hợp Vị Diện!
Nâng cao phẩm chất Vị Diện!
Thật nghịch thiên!
Trước tiên Phong Vân Vô Ngân cầm lấy hai Chủ Thần Vị Diện gần như mạnh nhất khu vực này để làm thí nghiệm, một là Xí Hoả Vị Diện, một là Nguyệt Thần Vị Diện.
Trước khi có được mảnh vỡ thần khí lớn này, dùng mảnh vỡ nhỏ Phong Vân Vô Ngân chỉ dung hợp được một số Vị Diện nhỏ, nhiều nhất là tạo ra siêu cấp Vị Diện sinh ra Thượng Vị Thần.
Còn bây giờ thì trực tiếp dung hợp Chủ Thần Vị Diện!
Tất cả sinh vật, tất cả linh hồn ấn ký trong hai Chủ Thần Vị Diện này đều bị đẩy ra ngoài, chớp mắt đã đâm vào nhau, dung hợp!
Uỳnh!
Ranh giới không gian vỡ tan, rồi tái tạo lại từ đầu.
Các loại khoáng mạch quý giá cũng bắt đầu được sinh ra.
Thiên địa linh khí bắt đầu trở nên dồi dào.
Chủ Thần Vị Diện mới đã được sinh ra!
Chủ Thần Vị Diện mới, phẩm chất cực cao! Có thể tưởng tượng được rằng, nếu ký thác linh hồn ấn ký trong Chủ Thần Vị Diện mới này thì chắc chắn sẽ có lợi ích nghịch thiên!
- Á! Phẩm chất của Chủ Thần Vị Diện này đang được nâng lên, sinh cơ dồi dào, hoa cỏ tươi tốt, thần thú đầy đàn... Quá tốt rồi, quá tốt rồi...
Xí Thiên Chủ Thần hoàn toàn chìm đắm trong đó.
Cổ Nguyệt Tiên Tử cũng sững sờ, miệng lẩm bẩm:
- Nếu... Nếu ta có cơ hội tu hành ở Chủ Thần Vị Diện mới này, tu vi đang ở giai đoạn cổ chai của ta sẽ được đột phá...
Bất cứ một Thần Giới nào có mặt ở đây đều cảm nhận được sự huy hoàng của Chủ Thần Vị Diện mới được sinh ra!
Nó sẽ đạt được cao độ chưa từng có trước đây.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook