• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây (1 Viewer)

  • Chương 171

CHƯƠNG 171


Cô đã lâu không gặp Lâm Hân, cô ta đã trở thành cô gái lớn, không còn là nữ sinh ngây thơ như lần đầu tiên Lý Tang Du nhìn thấy.


Tình cảm anh em bọn họ rất tốt, em gái rất thích anh trai, anh trai luôn cưng chiều em gái. Mặc dù Lý Tang Du không yêu Lâm Bách Thần nhưng quan hệ của cô và Lâm Hân rất tốt, cô cũng đối xử Lâm Hân như em gái.


Lúc đầu Lâm Hân không chấp nhận sự xuất hiện của Lý Tang Du, cho rằng cô sẽ cướp anh trai của mình, sau này cô ta mới dần chấp nhận cô.


Nhưng Lý Tang Du lại tàn nhẫn bỏ rơi Lâm Bách Thần, làm tổn thương Lâm Bách Thần, cũng tổn thương Lâm Hân.


Sau khi Lâm Bách Thần tự tử, cô biến thành kẻ thù của Lâm Hân.


“Hân à, chị, chị đến xem một chút, tuyệt đối sẽ không quấy rầy đến mọi người.” Lý Tang Du biết mình không có thân phận, cũng không có tư cách ở đây thương tiếc Lâm Bách Thần, cho nên cô chỉ có thể cầu xin được nhìn anh ta lần cuối.


“Hừ, chị cũng xứng! Chị đã hại chết anh trai tôi mà còn có mặt mũi tới đây sao? Không phải chị gả vào nhà giàu rồi à? Sao không làm bà chủ nhà giàu mà chạy tới đây giả mèo khóc chuột cho ai xem?” Lâm Hân chỉ vào Lý Tang Du mắng to.


Mẹ Lâm ngây người nhìn ảnh chụp của con trai trên bia mộ, không quan tâm đến Lý Tang Du, không buồn không giận, hoàn toàn không có cảm xúc.


Đây là một nỗi đau buồn giống như chết tâm vậy.


“Mẹ, mẹ cũng nói một câu đi.”


“Haiz, nói cái gì? Chúng ta là người nghèo, người ta là nhà giàu, lỡ đắc tội với người ta, chúng ta còn có sống yên ổn sao?” Mẹ Lâm nhàn nhạt nói.


Sau khi Lâm Bách Thần chết, mẹ Lâm vẫn luôn có thái độ này, cố tránh xa Lý Tang Du, không còn thân thiết và nhiệt tình như trước.


Cuộc sống có thể mài giũa tính tình của người khác.


Mẹ Lâm là như vậy.


“Bác gái!”


Mẹ Lâm vẫn không nhìn Lý Tang Du: “Mợ chủ đừng gọi như vậy, có người không biết gì nghe thấy thì sẽ nói chúng tôi dùng con trai này để leo lên cao. Cô nên quay về đi, cô ở đây quá chói mắt, chúng tôi không chịu nổi.”


Giọng điệu của mẹ Lâm không nặng, nhưng từng chữ đâm vào lòng người ta.


Lý Tang Du không trả lời được.


Cô có thể nói gì?


Cô là tên đầu sỏ gây tội, cũng là hung thủ, dùng thứ gì đối lấy sự tha thứ của người khác?


“Bác gái, cháu đã hại Bách Thần, cháu cũng không dám cầu xin bác tha thứ, sau này nếu cháu có thể giúp đỡ chuyện gì thì nhất định sẽ giúp.”


“Cút, ai cần chị giúp, chúng tôi có đói chết cũng sẽ không tìm chị, cút đi!” Lâm Hân lại đẩy Lý Tang Du.


Người phụ nữ ác độc này, sao cô ta không sớm phát hiện ra lòng dạ của cô độc ác chứ?


Lâm Hân hận mình không đủ kiên định, nếu lúc trước cô ta kiên quyết phản đối anh trai và cô ta qua lại cũng sẽ không có ngày hôm nay.


Từ khi Lâm Bách Thần chết đi, cô ta hận người phụ nữ Lý Tang Du đến xương tủy, cho nên mỗi tế bào trong cơ thể đều oán hận Lý Tang Du.


Lý Tang Du thấy ánh mắt thù hận của Lâm Hân, khuôn mặt nhỏ tái nhợt tiều tụy, trong lòng khó chịu như kim đâm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom