Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 189
CHƯƠNG 189
Lý Tang Du mở to hai mắt nhìn Lục Huyền Lâm như nhìn quái vật: “Đầu anh không có bị đập hỏng đấy chứ? Anh thật sự muốn tự mình nấu ăn cho tôi sao?”
Cô chỉ nói như vậy, cho rằng người nhà họ Lục cũng chỉ thuận miệng trả lời.
Không ngờ lại quyết tâm như thế.
Lần này rốt cuộc là vì cái gì chứ?
Trong lòng Lý Tang Du lo lắng.
“Mau nói đi, cô muốn ăn cái gì, vừa rồi không phải còn ăn rất vui vẻ sao? Tự nhiên lại không nhớ nổi nữa à?”
“Á…”
Bữa ăn chính có thể so sánh với đồ ăn vặt sao?
…
Chạng vạng tối, các gia đình đều đã thắp sáng đèn.
Biệt thự nhà họ Lục cũng không ngoại lệ, trong căn nhà sang trọng đã thắp đèn sáng trưng.
“Cậu chủ, cậu đã về rồi.” Trong nháy mắt nghe thấy tiếng xe ngoài cửa dừng lại, dì Vương cũng đã đi tới cửa, theo bước chân đến gần, tính toán thời gian mở cửa nghênh đón cậu chủ nhà mình.
Lúc nhìn thấy Lý Tang Du, sau khi sửng sốt lại nói: “Cô cũng về rồi à.”
Chữ “cũng” này nghe có vẻ khó chịu.
Giống như Lý Tang Du là một người xuất hiện kèm theo vậy.
Nhưng cũng đúng, ở nhà họ Lục cô chính là người bổ sung thêm mà.
Lục Huyền Lâm dắt Lý Tang Du vào cửa, tình huống này đúng là hiếm thấy.
Dì Vương nhìn thấy, trong quan niệm của bà ta, Lý Tang Du chẳng qua chỉ là biết đầu thai mà thôi, đầu thai vào một gia đình khá môn đăng hộ đối, có gương mặt dễ nhìn nên mới may mắn trở thành cô chủ nhà họ Lục.
“Dì Vương, mấy ngày không gặp, thấy tôi hình như dì không vui lắm sao?”
Lúc nhìn thấy Lục Huyền Lâm, trên mặt dì Vương có chút vui mừng, nhưng khí nhìn thấy Lý Tang Du, trong nháy mắt vẻ mặt bà ta cứng đờ không chút cảm xúc nào.
Sự khác biệt trước sau này, Lý Tang Du sao có thể nhìn không ra?
“Cô là do cậu chủ năm lần bảy lượt mới đón về được, tôi nào dám không vui chứ?”
Giọng điệu này, lời nói này đã thể hiện rõ sự không vui rồi!
Lý Tang Du cũng không sao cả, chỉ nhíu mày.
Cho dù Dì Vương không vui thì cô cũng là mợ chủ nhà họ Lục!
“Cậu chủ, cơm tối đã chuẩn bị xong rồi, tôi sẽ bày ra ngay.”
“Các người đi xuống hết đi, không cần quan tâm chỗ này nữa.” Lục Huyền Lâm thẳng thắn từ chố sự sắp xếp của dì Vương.
Dù sao cũng là người làm nhiều năm đi theo Lục Huyền Lâm, bà ta lập tức hiểu được ý tứ của anh, trước khi lui xuống cũng gọi những người làm khác đi xuống theo, chỉ còn hai người chủ ở lại.
Lục Huyền Lâm buông tay Lý Tang Du ra và đi thẳng vào phòng bếp.
Nhìn bóng dáng trong phòng bếp, Lý Tang Du hơi sững sờ.
Hôm nay có gì đó rất không đúng người nhà họ Lục đều không đúng lắm.
Lý Tang Du mở to hai mắt nhìn Lục Huyền Lâm như nhìn quái vật: “Đầu anh không có bị đập hỏng đấy chứ? Anh thật sự muốn tự mình nấu ăn cho tôi sao?”
Cô chỉ nói như vậy, cho rằng người nhà họ Lục cũng chỉ thuận miệng trả lời.
Không ngờ lại quyết tâm như thế.
Lần này rốt cuộc là vì cái gì chứ?
Trong lòng Lý Tang Du lo lắng.
“Mau nói đi, cô muốn ăn cái gì, vừa rồi không phải còn ăn rất vui vẻ sao? Tự nhiên lại không nhớ nổi nữa à?”
“Á…”
Bữa ăn chính có thể so sánh với đồ ăn vặt sao?
…
Chạng vạng tối, các gia đình đều đã thắp sáng đèn.
Biệt thự nhà họ Lục cũng không ngoại lệ, trong căn nhà sang trọng đã thắp đèn sáng trưng.
“Cậu chủ, cậu đã về rồi.” Trong nháy mắt nghe thấy tiếng xe ngoài cửa dừng lại, dì Vương cũng đã đi tới cửa, theo bước chân đến gần, tính toán thời gian mở cửa nghênh đón cậu chủ nhà mình.
Lúc nhìn thấy Lý Tang Du, sau khi sửng sốt lại nói: “Cô cũng về rồi à.”
Chữ “cũng” này nghe có vẻ khó chịu.
Giống như Lý Tang Du là một người xuất hiện kèm theo vậy.
Nhưng cũng đúng, ở nhà họ Lục cô chính là người bổ sung thêm mà.
Lục Huyền Lâm dắt Lý Tang Du vào cửa, tình huống này đúng là hiếm thấy.
Dì Vương nhìn thấy, trong quan niệm của bà ta, Lý Tang Du chẳng qua chỉ là biết đầu thai mà thôi, đầu thai vào một gia đình khá môn đăng hộ đối, có gương mặt dễ nhìn nên mới may mắn trở thành cô chủ nhà họ Lục.
“Dì Vương, mấy ngày không gặp, thấy tôi hình như dì không vui lắm sao?”
Lúc nhìn thấy Lục Huyền Lâm, trên mặt dì Vương có chút vui mừng, nhưng khí nhìn thấy Lý Tang Du, trong nháy mắt vẻ mặt bà ta cứng đờ không chút cảm xúc nào.
Sự khác biệt trước sau này, Lý Tang Du sao có thể nhìn không ra?
“Cô là do cậu chủ năm lần bảy lượt mới đón về được, tôi nào dám không vui chứ?”
Giọng điệu này, lời nói này đã thể hiện rõ sự không vui rồi!
Lý Tang Du cũng không sao cả, chỉ nhíu mày.
Cho dù Dì Vương không vui thì cô cũng là mợ chủ nhà họ Lục!
“Cậu chủ, cơm tối đã chuẩn bị xong rồi, tôi sẽ bày ra ngay.”
“Các người đi xuống hết đi, không cần quan tâm chỗ này nữa.” Lục Huyền Lâm thẳng thắn từ chố sự sắp xếp của dì Vương.
Dù sao cũng là người làm nhiều năm đi theo Lục Huyền Lâm, bà ta lập tức hiểu được ý tứ của anh, trước khi lui xuống cũng gọi những người làm khác đi xuống theo, chỉ còn hai người chủ ở lại.
Lục Huyền Lâm buông tay Lý Tang Du ra và đi thẳng vào phòng bếp.
Nhìn bóng dáng trong phòng bếp, Lý Tang Du hơi sững sờ.
Hôm nay có gì đó rất không đúng người nhà họ Lục đều không đúng lắm.
Bình luận facebook