Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 42
Editor: ChiMy
Một đường trở về bệnh viện, trong lòng Diệp Thành Huân rất lo lắng, vừa rồi mơ hồ thấy một bóng lưng rất giống Chân Chân, hơn nữa gọi điện thoại cho cô cũng không nhận, điều này làm cho anh không hiểu rõ suy nghĩ của cô nhóc này.
Thông thường, lúc này, nhất định là cô không thích bị mình làm phiền, chỉ biết cô đơn thương cảm, nhưng vừa rồi bóng lưng kia. . . . . . Làm cho anh lo lắng!
Nếu không thì hỏi Tiểu Nhã, cô ấy cũng là con gái, nên so với anh sẽ hiểu rõ suy nghĩ của con gái hơn, bất đắc dĩ phải nhờ Tiểu Nhã giúp khuyên nhủ cô nhóc này một tay, lấy điện thoại di động ra đang chuẩn bị gọi, tiếng chuông vừa vặn vang lên, anh cho là Chân Chân gọi lại, nhưng không ngờ là ——
Đúng là tâm ý tương thông! Khóe môi khẽ nâng lên, trong mắt một mảnh nhu hòa "Tiểu Nhã."
【 Ôi! Em đáng thương vẫn còn phải làm thêm giờ! 】bên kia điện thoại truyền đến một tiếng than thở của con gái, đột nhiên cô muốn oán trách mấy câu với anh, cho nên mới gọi điện thoại.
Diệp Thành Huân lập tức quên đi mục đích ban đầu của mình, vội vàng hỏi thăm ân cần, "Làm thêm giờ? Mấy giờ rồi vẫn phải làm thêm giờ sao?"
【 Đúng vậy! Bởi vì vừa thực tập đó! Phải biểu hiện tốt cho lãnh đạo nhìn mà, bằng không bị đuổi thì làm sao? 】
"Có thể mời được nhân viên xuất sắc chăm chỉ như Tiểu Nhã là do bọn họ đã tích đức được mấy đời, dám đuổi em là tổn thất của công ty bọn họ." Ở trước mặt cô gái mình yêu, là đàn ông đều sẽ nói vài câu ngọt ngào dụ dỗ cô ấy vui vẻ.
【 Xì! 】 Thẩm Quân Nhã che miệng cười trộm.
Cô và Diệp Thành Huân quen biết khi học đại học, lúc đó mặc dù anh là một sinh viên nghèo, nhưng luôn mặc quần áo sạch sẽ, luôn có dáng vẻ lịch sự nho nhã với mọi người, lại thêm bộ dáng đẹp trai và thành tích xuất sắc, được xem là một trong ba hotboy có tiềm lực nhất của đại học K, cũng vì vậy hấp dẫn không ít nữ sinh yêu thích.
Nhưng cho tới bây giờ anh đều từ chối tất cả nữ sinh tỏ tình, chỉ vì trong lòng anh vẫn cất giấu một người, trong mắt không nhìn thấy những nữ sinh khác.
Thẩm Quân Nhã vẫn biết Diệp Thành Huân thích mình, có lẽ sống trong nhung lụa nên cô có yêu cầu rất cao đối với bạn trai, mà cô thì rất chướng mắt với những tên nhà giàu ăn chơi trác tráng, cảm thấy những người đó chỉ dựa vào bối cảnh gia đình mà không có năng lực.
Đối với Diệp Thành Huân, không phải là cô chưa từng động lòng, trừ bối cảnh gia đình của anh, anh thật sự rất xuất sắc, cũng là mẫu bạn trai lý tưởng trong lòng cô, nhưng cô không thể lấy cuộc sống của mình ra đánh cược, cho nên vẫn chưa đồng ý làm bạn gái anh.
"Tiểu Nhã, làm bạn gái của anh được không? Anh sẽ hết sức yêu em, thương em, bảo vệ em, không để cho em chịu chút uất ức và khó chịu nào." Diệp Thành Huân nói rất nghiêm túc.
Trải qua chuyện của Chân Chân, anh cảm giác mình cần có một người bạn gái, mà Tiểu Nhã vẫn luôn là nữ thần trong lòng anh, trước kia khổ nổi vì năng lực bản thân không đủ mạnh cho nên Tiểu Nhã không đồng ý làm bạn gái của anh, bây giờ anh đã được HIC tín nhiệm, sắp tới rất nhanh sẽ thăng chức, cho nên, anh có tự tin có thể mang đến cho cô một cuộc sống thật tốt.
Bên kia điện thoại truyền đến sự im lặng ngắn ngủi, Thẩm Quân Nhã hiểu trong hai năm qua anh vẫn rất cố gắng, hơn nữa HIC đúng là một công ty lớn, bằng năng lực và chăm chỉ của anh, sau này nhất định có thể đạt được thành tựu trong sự nghiệp.
"Tiểu Nhã, em không cần trả lời anh gấp. . . . . ."
Một đường trở về bệnh viện, trong lòng Diệp Thành Huân rất lo lắng, vừa rồi mơ hồ thấy một bóng lưng rất giống Chân Chân, hơn nữa gọi điện thoại cho cô cũng không nhận, điều này làm cho anh không hiểu rõ suy nghĩ của cô nhóc này.
Thông thường, lúc này, nhất định là cô không thích bị mình làm phiền, chỉ biết cô đơn thương cảm, nhưng vừa rồi bóng lưng kia. . . . . . Làm cho anh lo lắng!
Nếu không thì hỏi Tiểu Nhã, cô ấy cũng là con gái, nên so với anh sẽ hiểu rõ suy nghĩ của con gái hơn, bất đắc dĩ phải nhờ Tiểu Nhã giúp khuyên nhủ cô nhóc này một tay, lấy điện thoại di động ra đang chuẩn bị gọi, tiếng chuông vừa vặn vang lên, anh cho là Chân Chân gọi lại, nhưng không ngờ là ——
Đúng là tâm ý tương thông! Khóe môi khẽ nâng lên, trong mắt một mảnh nhu hòa "Tiểu Nhã."
【 Ôi! Em đáng thương vẫn còn phải làm thêm giờ! 】bên kia điện thoại truyền đến một tiếng than thở của con gái, đột nhiên cô muốn oán trách mấy câu với anh, cho nên mới gọi điện thoại.
Diệp Thành Huân lập tức quên đi mục đích ban đầu của mình, vội vàng hỏi thăm ân cần, "Làm thêm giờ? Mấy giờ rồi vẫn phải làm thêm giờ sao?"
【 Đúng vậy! Bởi vì vừa thực tập đó! Phải biểu hiện tốt cho lãnh đạo nhìn mà, bằng không bị đuổi thì làm sao? 】
"Có thể mời được nhân viên xuất sắc chăm chỉ như Tiểu Nhã là do bọn họ đã tích đức được mấy đời, dám đuổi em là tổn thất của công ty bọn họ." Ở trước mặt cô gái mình yêu, là đàn ông đều sẽ nói vài câu ngọt ngào dụ dỗ cô ấy vui vẻ.
【 Xì! 】 Thẩm Quân Nhã che miệng cười trộm.
Cô và Diệp Thành Huân quen biết khi học đại học, lúc đó mặc dù anh là một sinh viên nghèo, nhưng luôn mặc quần áo sạch sẽ, luôn có dáng vẻ lịch sự nho nhã với mọi người, lại thêm bộ dáng đẹp trai và thành tích xuất sắc, được xem là một trong ba hotboy có tiềm lực nhất của đại học K, cũng vì vậy hấp dẫn không ít nữ sinh yêu thích.
Nhưng cho tới bây giờ anh đều từ chối tất cả nữ sinh tỏ tình, chỉ vì trong lòng anh vẫn cất giấu một người, trong mắt không nhìn thấy những nữ sinh khác.
Thẩm Quân Nhã vẫn biết Diệp Thành Huân thích mình, có lẽ sống trong nhung lụa nên cô có yêu cầu rất cao đối với bạn trai, mà cô thì rất chướng mắt với những tên nhà giàu ăn chơi trác tráng, cảm thấy những người đó chỉ dựa vào bối cảnh gia đình mà không có năng lực.
Đối với Diệp Thành Huân, không phải là cô chưa từng động lòng, trừ bối cảnh gia đình của anh, anh thật sự rất xuất sắc, cũng là mẫu bạn trai lý tưởng trong lòng cô, nhưng cô không thể lấy cuộc sống của mình ra đánh cược, cho nên vẫn chưa đồng ý làm bạn gái anh.
"Tiểu Nhã, làm bạn gái của anh được không? Anh sẽ hết sức yêu em, thương em, bảo vệ em, không để cho em chịu chút uất ức và khó chịu nào." Diệp Thành Huân nói rất nghiêm túc.
Trải qua chuyện của Chân Chân, anh cảm giác mình cần có một người bạn gái, mà Tiểu Nhã vẫn luôn là nữ thần trong lòng anh, trước kia khổ nổi vì năng lực bản thân không đủ mạnh cho nên Tiểu Nhã không đồng ý làm bạn gái của anh, bây giờ anh đã được HIC tín nhiệm, sắp tới rất nhanh sẽ thăng chức, cho nên, anh có tự tin có thể mang đến cho cô một cuộc sống thật tốt.
Bên kia điện thoại truyền đến sự im lặng ngắn ngủi, Thẩm Quân Nhã hiểu trong hai năm qua anh vẫn rất cố gắng, hơn nữa HIC đúng là một công ty lớn, bằng năng lực và chăm chỉ của anh, sau này nhất định có thể đạt được thành tựu trong sự nghiệp.
"Tiểu Nhã, em không cần trả lời anh gấp. . . . . ."
Bình luận facebook