Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 216
Chương 216
Diệp Khánh Thy áy náy xin lỗi: “Chị ơi, em xin lỗi. Nếu chị không ăn gian thì chắc chắn em sẽ phụ đạo tiếng Anh cho chị. Nhưng… mà không sao đâu, chị biết sai thì sửa là tốt rồi. Chị à, chị xin lỗi đi, sau đó chúng ta vẫn là chị em tốt của nhau”
Diệp Mộc Châu bình tĩnh nhìn toàn bộ chuyện phát sinh. Đợi đến khi Diệp Khánh Thy diễn xong, cô mới quay sang hỏi thầy hiệu trưởng: “Micro đâu ạ?”
Thầy hiệu trưởng run rẩy đưa micro cho Diệp Mộc Châu, sau đó liên kết micro với loa toàn trường.
Khi mọi người vừa tan học, bỗng nhiên nghe thấy tiếng loa phát thanh truyền đến tiếng nói:
“Chào mọi người, tôi là Diệp Mộc Châu năm ba lớp chín khoa máy tính”
Bạn học toàn trường ngơ ngác, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Sau đó bọn họ lại nghe thấy Diệp Mộc Châu nói tiếp: “Bậc thầy phiên dịch nổi tiếng Chu Chính Hà đến trường chúng ta giảng bài lần này đã nghe lời đề nghị của em gái Diệp Khánh Thy của tôi xem bài thi tiếng Anh của tôi. Ông ấy kết luận thành tích của tôi là gian lận”
Tất cả sinh viên đều ngỡ ngàng.
Đợi đã, đợi đã? Cái quái gì thế?
Diệp Mộc Châu gian lận ư?
Học bá Âu Dương ở lớp sáu khoa tiếng Anh nhíu mày lại: “Nói với vẩn cái gì vậy? Tôi đã từng nhìn qua bài thi của bạn Diệp. Cậu ấy viết giỏi như vậy sao có thể gian lận được? Chép của ai mới được?”
Lớp trưởng của lớp một khoa tiếng Anh cũng nghi ngờ: “Hả? Không phải chứ? Tôi còn chép lại một phần bài thi của cậu ấy để tham khảo, sao cậu ấy lại gian lận được?”
Còn có giáo sư Đinh, giảng viên khoa tiếng Anh kiêm trợ lý cuộc thi phiên dịch quốc tế đang ngồi trong văn phòng cũng tràn đầy khó hiểu.
“Bạn học Diệp gian lận? Cô bé đó thật sự có năng khiếu, sao phải gian lận trong bài kiểm tra nhỏ như vậy chứ. Không được, tôi phải đi xem thử xem, không thể để Chu Chính Hà vu oan cho sinh viên”
Diệp Khánh Thy áy náy xin lỗi: “Chị ơi, em xin lỗi. Nếu chị không ăn gian thì chắc chắn em sẽ phụ đạo tiếng Anh cho chị. Nhưng… mà không sao đâu, chị biết sai thì sửa là tốt rồi. Chị à, chị xin lỗi đi, sau đó chúng ta vẫn là chị em tốt của nhau”
Diệp Mộc Châu bình tĩnh nhìn toàn bộ chuyện phát sinh. Đợi đến khi Diệp Khánh Thy diễn xong, cô mới quay sang hỏi thầy hiệu trưởng: “Micro đâu ạ?”
Thầy hiệu trưởng run rẩy đưa micro cho Diệp Mộc Châu, sau đó liên kết micro với loa toàn trường.
Khi mọi người vừa tan học, bỗng nhiên nghe thấy tiếng loa phát thanh truyền đến tiếng nói:
“Chào mọi người, tôi là Diệp Mộc Châu năm ba lớp chín khoa máy tính”
Bạn học toàn trường ngơ ngác, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Sau đó bọn họ lại nghe thấy Diệp Mộc Châu nói tiếp: “Bậc thầy phiên dịch nổi tiếng Chu Chính Hà đến trường chúng ta giảng bài lần này đã nghe lời đề nghị của em gái Diệp Khánh Thy của tôi xem bài thi tiếng Anh của tôi. Ông ấy kết luận thành tích của tôi là gian lận”
Tất cả sinh viên đều ngỡ ngàng.
Đợi đã, đợi đã? Cái quái gì thế?
Diệp Mộc Châu gian lận ư?
Học bá Âu Dương ở lớp sáu khoa tiếng Anh nhíu mày lại: “Nói với vẩn cái gì vậy? Tôi đã từng nhìn qua bài thi của bạn Diệp. Cậu ấy viết giỏi như vậy sao có thể gian lận được? Chép của ai mới được?”
Lớp trưởng của lớp một khoa tiếng Anh cũng nghi ngờ: “Hả? Không phải chứ? Tôi còn chép lại một phần bài thi của cậu ấy để tham khảo, sao cậu ấy lại gian lận được?”
Còn có giáo sư Đinh, giảng viên khoa tiếng Anh kiêm trợ lý cuộc thi phiên dịch quốc tế đang ngồi trong văn phòng cũng tràn đầy khó hiểu.
“Bạn học Diệp gian lận? Cô bé đó thật sự có năng khiếu, sao phải gian lận trong bài kiểm tra nhỏ như vậy chứ. Không được, tôi phải đi xem thử xem, không thể để Chu Chính Hà vu oan cho sinh viên”
Bình luận facebook