Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-1158
Chương 1158: Các thiên tôn tập trung
Dứt lời, cánh tay khổng lồ ấy bóp nhẹ một cái, màn sáng do Tiễn Đồng vừa thi triển ra bắt đầu vỡ ầm ầm. Sau đó, cánh tay ấy bỗng vẫy một cái, ném hai người ra ngoài!
Sức mạnh của Thiên Tôn lớn đến mức không thể tưởng tượng. Chỉ cần ném nhẹ một cái, hai người U Mộng và Tiễn Đồng cứ thế lăn mãi trong không trung, chỉ chớp mắt đã bay qua hàng chục nghìn dặm đường rồi mới từ từ dừng lại.
Hai người đều không cam lòng, đưa mắt nhìn nhau, không hẹn mà gặp đều nhăn mày. Dĩ nhiên trong đám Giới Chủ, thực lực của bọn họ cũng không tầm thường, nhưng để đối mặt với Thiên Tôn thì vẫn quá nhỏ bé!
Võ giả gánh vác thiên mệnh và võ giả không3gánh vác thiên mệnh là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt. Tại sao Thiên Tôn lại được mệnh danh là Thiên Tôn? Chính là vì trên người họ có một mũ Thiên Mệnh. Họ phải gánh vác một phần số trời không thể chống lại được!
“Giờ phải làm thế nào? U Mộng nhíu mày hỏi.
Tiễn Đồng cười lạnh: “Vương và Toái Ảnh Thiên Tôn sẽ đến nhanh thôi! Cho dù Thiên Tôn này có nắm giữ mũ Thiên Mệnh thì cũng chưa chắc có thể mang đi được!”
Muốn gánh vác được mũ Thiên Mệnh thì cần có thời gian. Cho dù vị Thiên Tôn trước mặt có đoạt được mũ Thiên Mệnh rồi đưa cho vị Giới Chủ thân cận nào đó thì vị Giới Chủ đó cũng không thể tiếp nhận thiên mệnh chỉ trong một khoảng1thời gian ngắn được!
Với lại, lúc tiếp nhận thiên mệnh cần phải kết nối với Thiên Đạo, tuyệt đối không được di chuyển dù chỉ một bước…
Trừ khi sau khi vị Thiên Tôn này lấy được mũ Thiên Mệnh thì liền lập tức chạy trốn! Nhưng như vậy sẽ khiến các Thiên Tôn khác đuổi giết!
Mỗi lần mũ Thiên Mệnh xuất thế đều khiến các tộc lớn tranh giành lẫn nhau. Hai người họ hối hận, nếu như ban đầu Dao phái họ đi chứ không phải là bốn người Sát, Lục, Diệt, Tuyệt, khiến bốn người này tự sát thì chắc giờ này hai người bọn họ đã giành được mũ Thiên Mệnh, sau đó trở về Yêu Dạ Tộc rồi. Đấy mới là kết thúc hoàn mỹ!
Dưới tình hình này, Tiên Phủ nhỏ bé đã chạy được9một khoảng khá xa trong không trung rồi. Nó bay thẳng về phía ngôi sao màu vàng nhạt gần nhất.
Khói đen cuồn cuộn tỏa ra, một bóng người cường tráng xuất hiện trong đó. Người này mặc giáp đen, hai mắt sáng như chuông đồng, thân hình cao lớn, rõ ràng là một Thiên Tôn Ma tộc.
Nhìn tòa Tiên Phủ đang chạy trốn, vị Thiên Tôn này nở nụ cười như có như không. Khói đen lại bao trùm lên người gã, sau đó gã dùng tốc độ cực nhanh đuổi theo Tiên Phủ.
La Chinh đứng trong Tiên Phủ, theo dõi tình hình bên ngoài. Ngôi sao màu vàng nhạt trong mắt hắn càng lúc càng lớn!
Núi, sông, sa mạc…
Từng trên ngôi sao bắt đầu hiện rõ trong mắt La Chinh. Chín phần bề mặt ngôi sao này được3bao phủ bởi sa mạc, không thấy sinh linh tồn tại trong đó.
Thường thì trên một số ngôi sao sẽ có sinh linh tụ tập, thậm chí không ít ngôi sao lớn còn bị các chủng tộc trong vũ trụ chiếm cứ. Trong một số ngôi sao này có những khoáng sản và tài nguyên cực kỳ đặc biệt, một số tài nguyên còn không thể tìm được ở Đại Giới.
Tiên Phủ nhỏ xông thẳng về phía ngôi sao, chui vào trong sa mạc theo ý của La Chinh.
La Chinh đã trông thấy hết quá trình một nam một nữ Yêu Dạ tộc giao đấu với cánh tay khổng lồ màu đen vừa nãy. Cường giả có thể nhẹ nhàng tóm chặt hai Giới Chủ, hơn nữa còn tùy tiện ném đi như vậy thì không còn gì để3nghi ngờ nữa, người nọ nhất định là Thiên Tôn.
“Ta không biết thằng nhóc ngươi là người của chủng tộc nào, thứ mà ta muốn chỉ là mũ Thiên Mệnh. Đưa ra đây, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!
La Chinh đang suy nghĩ thì nghe thấy tiếng nói của Thiên Tôn kia truyền vào trong Tiên Phủ. Trên không trung, một bóng người cường tráng hiện ra từ trong làn khói đen, nhìn xuống hắn với dáng vẻ như là một vị thần!
Chỉ bị ánh mắt của Thiên Tôn kia nhìn thoáng qua thôi mà trái tim La Chinh đã bắt đầu đập điên cuồng. Trong ánh mắt ấy dường như ẩn giấu sức mạnh vô lực, là quy tắc cao nhất trong Thiên Đạo.
“Đây là Thiên Tôn! Hơn nữa còn là một Thiên Tôn của Ma tộc!”
Mặc dù đã nghe đại danh Thiên Tôn từ lâu, nhưng số lượng Thiên Tôn trong vũ trụ quá ít, lại gần như đều lánh đời tu luyện, không dễ lộ diện, nên đây là lần đầu tiên La Chinh trông thấy Thiên Tôn!
“Hắn nói đến mũ Thiên Mênh! Vậy là tới vì thứ này… Tại sao người này lại biết? La Chinh nhíu mày.
La Chinh biết một số cường giả trong vũ trụ có khả năng suy tính. Không cần nói đến cường giả Thiên Tôn, trước kia dưới Hạ Giới, Thiên Miểu đạo nhân tinh thông Tử Vi đẩu số, có thể tính ra số mệnh của con người ở một mức nhất định.
Thế nhưng hắn khó có thể tưởng tượng được rằng vũ trụ lớn như vậy, trăm nghìn Đại Giới rộng lớn như vậy mà lại có thể tính ra vị trí của mũ Thiên Mệnh nhỏ bé. Điều này thật khiến người ta khó mà tin được… Thiên Tôn không phải là thần, cũng không phải là sự tồn tại toàn trí, toàn năng.
Đương nhiên La Chinh không biết Thiên Đạo vốn có kết nối chặt chẽ với mũ Thiên Mệnh. Trong lúc vô ý đụng đến, hắn đã làm kinh động tới tất cả các Thiên Tôn trong vũ trụ!
Thiên Tôn Ma tộc không thấy tòa Tiên Phủ nhỏ trả lời, làn khói đen lại lượn lờ, hóa thành một cánh tay to lớn, bao trùm xuống phía dưới.
Thế nhưng đúng lúc này, trong không trung đột nhiên xuất hiện một sợi tơ màu xanh lam kỳ lạ. Chúng lập tức đan chéo vào nhau, hình thành một cái lưới khổng lồ, chắn trước mặt vị Thiên Tôn Ma tộc.
Thiên Tôn Ma tộc nhìn thấy cái lưới khổng lồ màu xanh lam kia thì ánh mắt bắt đầu lạnh hẳn đi, cánh tay khổng lồ vung lên, muốn cưỡng chế phá bỏ tấm lưới.
Dưới sự thôi thúc từ Thiên Tôn Ma tộc, uy lực của cánh tay khổng lồ đột nhiên tăng lên hơn mười lần. Hình như cái lưới xanh lam kia không chịu được nữa, nên từng sợi tơ trên bề mặt bắt đầu đứt ra, cả cái lưới lớn như sắp tan tành! Nhưng đúng lúc này, một cái lưới lớn khác cũng được đan từ sợi tơ màu xanh lam này xuất hiện trên đỉnh đầu Thiên Tôn Ma tộc, muốn bao trùm cả gã.
Dường như Thiên Tôn Ma tộc cực kỳ kiêng kỵ chiếc lưới lớn này. Thế nên gã chỉ đành thu tay lại, thân hình lóe lên, hóa thành một làn khói đen, tránh xa khỏi tầm bao phủ của cái lưới lớn kia. Từ trong làn khói đen truyền ra giọng nói sắc lạnh của Thiên Tôn Ma tộc: “Chức Mộng Thiên Tôn! Ngươi muốn chết thì cứ nói!”
Thiên Tôn Ma tộc vừa dứt lời thì những sợi tơ màu xanh lam liền không ngừng đan vào nhau, trong không trung dần hiện lên một hình dáng tinh tế. Trong phút chốc, những sợi tơ liền hóa thành một cô gái Nhân tộc trẻ trung xinh đẹp. Nàng mỉm cười, nhìn về Thiên Tôn Ma tộc đang ở cách đó không xa.
“Hi hi, Ám Ma lão quái, thiếp chỉ đang tìm mũ Thiên Mệnh mà thôi. Đang yên đang lành sao lại muốn chết chứ?” Trên mặt Chức Mộng Thiên Tôn mang theo nụ cười lẳng lơ, nhìn chằm chằm vào Thiên Tôn Ma tộc nói.
Vị Thiên Tôn Ma tộc này chính là Ám Ma Thiên Tôn cực kỳ nổi tiếng của Ma Tộc. Ám Ma Thiên Tôn là Thiên Tôn lâu đời trong vũ trụ, tuổi thọ cũng vô cùng cao, cho nên người ngoài mới gọi gã là Ám Ma lão quái.
“Vị Thiên Tôn thứ hai…”
Sắc mặt La Chinh trong Tiên Phủ lại trầm xuống. Đột nhiên xuất hiện hai vị Thiên Tôn, quả thực khiến La Chinh vô cùng bất ngờ.
Mặc dù hắn rất có lòng tin vào Tiên Phủ, nhưng nếu phải đối mặt với cường giả Thiên Tôn…
Lúc này, đột nhiên có một ngọn lửa bốc cháy lên màu tím rừng rực. Dường như trong đó ẩn chứa sức mạnh có thể đốt cháy tất cả trời đất. Nhiệt lượng cực lớn tỏa ra xung quanh, ngay lập tức làm cho cả sa mạc biến thành địa ngục lửa cháy. Từ trong ngọn lửa đó xuất hiện một người, “Ta tưởng tốc độ của ta không chậm, không ngờ Ám Ma và Chức Mộng còn hành động nhanh hơn. Ha ha!”
“Lại thêm một Thiên Tôn!” Trái tim La Chinh đột nhiên đập mạnh, hắn cười khổ.
Mũ Thiên Mệnh này lại hấp dẫn tới như vậy ư? Trong nháy mắt đã thu hút ba vị Thiên Tôn? Không biết liệu có thu hút nhiều Thiên Tôn hơn không…
Lúc ý nghĩ này của La Chinh vừa hiện lên thì thân hình vị Thiên Tôn thứ tư cũng từ từ xuất hiện trong không trung.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Sức mạnh của Thiên Tôn lớn đến mức không thể tưởng tượng. Chỉ cần ném nhẹ một cái, hai người U Mộng và Tiễn Đồng cứ thế lăn mãi trong không trung, chỉ chớp mắt đã bay qua hàng chục nghìn dặm đường rồi mới từ từ dừng lại.
Hai người đều không cam lòng, đưa mắt nhìn nhau, không hẹn mà gặp đều nhăn mày. Dĩ nhiên trong đám Giới Chủ, thực lực của bọn họ cũng không tầm thường, nhưng để đối mặt với Thiên Tôn thì vẫn quá nhỏ bé!
Võ giả gánh vác thiên mệnh và võ giả không3gánh vác thiên mệnh là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt. Tại sao Thiên Tôn lại được mệnh danh là Thiên Tôn? Chính là vì trên người họ có một mũ Thiên Mệnh. Họ phải gánh vác một phần số trời không thể chống lại được!
“Giờ phải làm thế nào? U Mộng nhíu mày hỏi.
Tiễn Đồng cười lạnh: “Vương và Toái Ảnh Thiên Tôn sẽ đến nhanh thôi! Cho dù Thiên Tôn này có nắm giữ mũ Thiên Mệnh thì cũng chưa chắc có thể mang đi được!”
Muốn gánh vác được mũ Thiên Mệnh thì cần có thời gian. Cho dù vị Thiên Tôn trước mặt có đoạt được mũ Thiên Mệnh rồi đưa cho vị Giới Chủ thân cận nào đó thì vị Giới Chủ đó cũng không thể tiếp nhận thiên mệnh chỉ trong một khoảng1thời gian ngắn được!
Với lại, lúc tiếp nhận thiên mệnh cần phải kết nối với Thiên Đạo, tuyệt đối không được di chuyển dù chỉ một bước…
Trừ khi sau khi vị Thiên Tôn này lấy được mũ Thiên Mệnh thì liền lập tức chạy trốn! Nhưng như vậy sẽ khiến các Thiên Tôn khác đuổi giết!
Mỗi lần mũ Thiên Mệnh xuất thế đều khiến các tộc lớn tranh giành lẫn nhau. Hai người họ hối hận, nếu như ban đầu Dao phái họ đi chứ không phải là bốn người Sát, Lục, Diệt, Tuyệt, khiến bốn người này tự sát thì chắc giờ này hai người bọn họ đã giành được mũ Thiên Mệnh, sau đó trở về Yêu Dạ Tộc rồi. Đấy mới là kết thúc hoàn mỹ!
Dưới tình hình này, Tiên Phủ nhỏ bé đã chạy được9một khoảng khá xa trong không trung rồi. Nó bay thẳng về phía ngôi sao màu vàng nhạt gần nhất.
Khói đen cuồn cuộn tỏa ra, một bóng người cường tráng xuất hiện trong đó. Người này mặc giáp đen, hai mắt sáng như chuông đồng, thân hình cao lớn, rõ ràng là một Thiên Tôn Ma tộc.
Nhìn tòa Tiên Phủ đang chạy trốn, vị Thiên Tôn này nở nụ cười như có như không. Khói đen lại bao trùm lên người gã, sau đó gã dùng tốc độ cực nhanh đuổi theo Tiên Phủ.
La Chinh đứng trong Tiên Phủ, theo dõi tình hình bên ngoài. Ngôi sao màu vàng nhạt trong mắt hắn càng lúc càng lớn!
Núi, sông, sa mạc…
Từng trên ngôi sao bắt đầu hiện rõ trong mắt La Chinh. Chín phần bề mặt ngôi sao này được3bao phủ bởi sa mạc, không thấy sinh linh tồn tại trong đó.
Thường thì trên một số ngôi sao sẽ có sinh linh tụ tập, thậm chí không ít ngôi sao lớn còn bị các chủng tộc trong vũ trụ chiếm cứ. Trong một số ngôi sao này có những khoáng sản và tài nguyên cực kỳ đặc biệt, một số tài nguyên còn không thể tìm được ở Đại Giới.
Tiên Phủ nhỏ xông thẳng về phía ngôi sao, chui vào trong sa mạc theo ý của La Chinh.
La Chinh đã trông thấy hết quá trình một nam một nữ Yêu Dạ tộc giao đấu với cánh tay khổng lồ màu đen vừa nãy. Cường giả có thể nhẹ nhàng tóm chặt hai Giới Chủ, hơn nữa còn tùy tiện ném đi như vậy thì không còn gì để3nghi ngờ nữa, người nọ nhất định là Thiên Tôn.
“Ta không biết thằng nhóc ngươi là người của chủng tộc nào, thứ mà ta muốn chỉ là mũ Thiên Mệnh. Đưa ra đây, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!
La Chinh đang suy nghĩ thì nghe thấy tiếng nói của Thiên Tôn kia truyền vào trong Tiên Phủ. Trên không trung, một bóng người cường tráng hiện ra từ trong làn khói đen, nhìn xuống hắn với dáng vẻ như là một vị thần!
Chỉ bị ánh mắt của Thiên Tôn kia nhìn thoáng qua thôi mà trái tim La Chinh đã bắt đầu đập điên cuồng. Trong ánh mắt ấy dường như ẩn giấu sức mạnh vô lực, là quy tắc cao nhất trong Thiên Đạo.
“Đây là Thiên Tôn! Hơn nữa còn là một Thiên Tôn của Ma tộc!”
Mặc dù đã nghe đại danh Thiên Tôn từ lâu, nhưng số lượng Thiên Tôn trong vũ trụ quá ít, lại gần như đều lánh đời tu luyện, không dễ lộ diện, nên đây là lần đầu tiên La Chinh trông thấy Thiên Tôn!
“Hắn nói đến mũ Thiên Mênh! Vậy là tới vì thứ này… Tại sao người này lại biết? La Chinh nhíu mày.
La Chinh biết một số cường giả trong vũ trụ có khả năng suy tính. Không cần nói đến cường giả Thiên Tôn, trước kia dưới Hạ Giới, Thiên Miểu đạo nhân tinh thông Tử Vi đẩu số, có thể tính ra số mệnh của con người ở một mức nhất định.
Thế nhưng hắn khó có thể tưởng tượng được rằng vũ trụ lớn như vậy, trăm nghìn Đại Giới rộng lớn như vậy mà lại có thể tính ra vị trí của mũ Thiên Mệnh nhỏ bé. Điều này thật khiến người ta khó mà tin được… Thiên Tôn không phải là thần, cũng không phải là sự tồn tại toàn trí, toàn năng.
Đương nhiên La Chinh không biết Thiên Đạo vốn có kết nối chặt chẽ với mũ Thiên Mệnh. Trong lúc vô ý đụng đến, hắn đã làm kinh động tới tất cả các Thiên Tôn trong vũ trụ!
Thiên Tôn Ma tộc không thấy tòa Tiên Phủ nhỏ trả lời, làn khói đen lại lượn lờ, hóa thành một cánh tay to lớn, bao trùm xuống phía dưới.
Thế nhưng đúng lúc này, trong không trung đột nhiên xuất hiện một sợi tơ màu xanh lam kỳ lạ. Chúng lập tức đan chéo vào nhau, hình thành một cái lưới khổng lồ, chắn trước mặt vị Thiên Tôn Ma tộc.
Thiên Tôn Ma tộc nhìn thấy cái lưới khổng lồ màu xanh lam kia thì ánh mắt bắt đầu lạnh hẳn đi, cánh tay khổng lồ vung lên, muốn cưỡng chế phá bỏ tấm lưới.
Dưới sự thôi thúc từ Thiên Tôn Ma tộc, uy lực của cánh tay khổng lồ đột nhiên tăng lên hơn mười lần. Hình như cái lưới xanh lam kia không chịu được nữa, nên từng sợi tơ trên bề mặt bắt đầu đứt ra, cả cái lưới lớn như sắp tan tành! Nhưng đúng lúc này, một cái lưới lớn khác cũng được đan từ sợi tơ màu xanh lam này xuất hiện trên đỉnh đầu Thiên Tôn Ma tộc, muốn bao trùm cả gã.
Dường như Thiên Tôn Ma tộc cực kỳ kiêng kỵ chiếc lưới lớn này. Thế nên gã chỉ đành thu tay lại, thân hình lóe lên, hóa thành một làn khói đen, tránh xa khỏi tầm bao phủ của cái lưới lớn kia. Từ trong làn khói đen truyền ra giọng nói sắc lạnh của Thiên Tôn Ma tộc: “Chức Mộng Thiên Tôn! Ngươi muốn chết thì cứ nói!”
Thiên Tôn Ma tộc vừa dứt lời thì những sợi tơ màu xanh lam liền không ngừng đan vào nhau, trong không trung dần hiện lên một hình dáng tinh tế. Trong phút chốc, những sợi tơ liền hóa thành một cô gái Nhân tộc trẻ trung xinh đẹp. Nàng mỉm cười, nhìn về Thiên Tôn Ma tộc đang ở cách đó không xa.
“Hi hi, Ám Ma lão quái, thiếp chỉ đang tìm mũ Thiên Mệnh mà thôi. Đang yên đang lành sao lại muốn chết chứ?” Trên mặt Chức Mộng Thiên Tôn mang theo nụ cười lẳng lơ, nhìn chằm chằm vào Thiên Tôn Ma tộc nói.
Vị Thiên Tôn Ma tộc này chính là Ám Ma Thiên Tôn cực kỳ nổi tiếng của Ma Tộc. Ám Ma Thiên Tôn là Thiên Tôn lâu đời trong vũ trụ, tuổi thọ cũng vô cùng cao, cho nên người ngoài mới gọi gã là Ám Ma lão quái.
“Vị Thiên Tôn thứ hai…”
Sắc mặt La Chinh trong Tiên Phủ lại trầm xuống. Đột nhiên xuất hiện hai vị Thiên Tôn, quả thực khiến La Chinh vô cùng bất ngờ.
Mặc dù hắn rất có lòng tin vào Tiên Phủ, nhưng nếu phải đối mặt với cường giả Thiên Tôn…
Lúc này, đột nhiên có một ngọn lửa bốc cháy lên màu tím rừng rực. Dường như trong đó ẩn chứa sức mạnh có thể đốt cháy tất cả trời đất. Nhiệt lượng cực lớn tỏa ra xung quanh, ngay lập tức làm cho cả sa mạc biến thành địa ngục lửa cháy. Từ trong ngọn lửa đó xuất hiện một người, “Ta tưởng tốc độ của ta không chậm, không ngờ Ám Ma và Chức Mộng còn hành động nhanh hơn. Ha ha!”
“Lại thêm một Thiên Tôn!” Trái tim La Chinh đột nhiên đập mạnh, hắn cười khổ.
Mũ Thiên Mệnh này lại hấp dẫn tới như vậy ư? Trong nháy mắt đã thu hút ba vị Thiên Tôn? Không biết liệu có thu hút nhiều Thiên Tôn hơn không…
Lúc ý nghĩ này của La Chinh vừa hiện lên thì thân hình vị Thiên Tôn thứ tư cũng từ từ xuất hiện trong không trung.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook