• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bách Luyện Thành Thần Full 2023 (38 Viewers)

  • bach-luyen-thanh-than-1316

Chương 1316: Vưu địch




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
82987.png

Xem ảnh 2
82987_2.png
Toàn bộ vùng xung quanh đồ đằng khổng lồ bị bao vây bởi sự huyên náo.



Mà ở dưới đồ đằng khổng lồ, đại tù trưởng của Sa Da tộc giơ cây giáo trong tay lên, ngay sau đó cầm ngang cây giáo, đó là động tác ra hiệu đừng lên tiếng.



Ngay lập tức, tất cả người Sa Da tộc đều im lặng, sau đó đại tù trưởng kia hét lên: “Tổ tiên phù hộ cho Sa Da tộc ta...” “Tổ tiên phù hộ cho Vưu Địch ta!” “Linh hồn của tổ tiên sẽ luôn ở..” “Vù...” Tất cả người của Sa Da tộc đều hét lên cùng một lúc! Đồ đằng khổng lồ kia là đồ đằng tổ tiên của Sa Da tộc.



Sau khi võ giả Sa Da tộc chết đi, thân xác bị thiêu hủy nhưng linh hồn sẽ tồn tại mãi mãi! Bọn họ đều truyền linh3hồn tổ tiên của các thế hệ trước đây vào trong đồ đằng tổ tiên.




Đồ đằng tổ tiên này không thể bảo vệ linh hồn bất diệt, nhưng khi truyền vào vô số linh hồn tổ tiên, bên trong đồ đằng tổ tiên liền có ý chí của các thế hệ.

“Vù...” Cùng lúc đó, phía trên bàn cờ to lớn kia...

Hai cái đồ đằng phía sau lưng vị thiên tài Sa Dạ tộc tên là Vưu Địch cũng tỏa ra vầng sáng mờ ảo.

Vưu Địch cầm cây giáo màu đen trong tay, nở nụ cười thản nhiên: “Cha lo lắng quá rồi.

Trận chiến đầu tiên đã kêu gọi sức mạnh từ tổ tiên, thật ra ta cũng không cần!” Sau khi sức mạnh từ tổ tiên được kêu gọi, tất cả võ giả Sa Da tộc có đồ đằng, đều có thể phát ra sức mạnh lớn2mạnh từ tổ tiên! Nhưng sức mạnh từ tổ tiên này không phải dành cho một mình Vưu Địch, mà là cho võ giả của bộ tộc Sa Da tộc! Cũng chỉ khi có cuộc chiến lớn, Sa Da tộc mới có thể kêu gọi sức mạnh từ tổ tiên.

Nhưng hiện tại vì một minh Vưu Địch, lại đi kêu gọi sức mạnh từ tổ tiên.

Đây là sự lãng phí rất lớn.

Bởi vì chỉ có một mình Vưu Địch đang chiến đấu, mà sức mạnh từ tổ tiên là dành cho toàn bộ tộc, đây chính là sự coi trọng cực lớn!

“Đã như vậy, trận chiến đầu tiên phải đánh ra oai!” Vưu Địch lắc cây giáo đen trong tay rồi mỉm cười với cô gái Nhân tộc yểu điệu đang đứng đối diện, trên mặt lộ nét áy náy, sau đó hắn phóng vụt đi! Trên bàn3cờ rộng lớn.

Vừa rồi, bàn tay ngọc khổng lồ kia hạ quân trắng dừng ở trên “Thiên Nguyên”, Vưu Địch liền đứng sừng sững ở ngay chính giữa.

Mà quân của Khê Ấu Cầm lại hạ ở trên “Sao”, cách Vưu Địch mấy nghìn trượng.

Nhưng thân hình Vưu Địch đột nhiên khẽ động, khoảng cách mấy nghìn trượng liền trở thành một bước chân! Một cái tàn ảnh nhỏ kéo dài ra, đột nhiên biến mất ở một đoạn.

Khi bóng người của Vưu Địch lại xuất hiện lần nữa, thì chỉ còn cách Khê Ấu Cầm một trường! Mà cây giáo màu đen trong tay Vưu Địch lại có chiều dài một trường! “Vào!” Cây giáo này đột nhiên đâm ra! Nhưng ở trong mắt Khê Ấu Cầm, thứ nàng nhìn thấy lại là một con trăn lớn màu đen.

Vảy trên người con trăn lớn này sáng bóng lóng9lánh.

Nó lượn vòng, há cái miệng to như chậu máu về phía nàng! Tổ tiên của Sa Da tộc tôn sùng bốn thánh thú lớn, đó là con trăn lớn Hắc Trạch, con nhím Huyễn Ma, đại bàng Thương Kỳ và linh dương Vĩnh Miến.

Nhưng thân hình Vưu Địch đột nhiên khẽ động, khoảng cách mấy nghìn trượng liền trở thành một bước chân! Một cái tàn ảnh nhỏ kéo dài ra, đột nhiên biến mất ở một đoạn.



Khi bóng người của Vưu Địch lại xuất hiện lần nữa, thì chỉ còn cách Khê Ấu Cầm một trường! Mà cây giáo màu đen trong tay Vưu Địch lại có chiều dài một trường! “Vào!” Cây giáo này đột nhiên đâm ra! Nhưng ở trong mắt Khê Ấu Cầm, thứ nàng nhìn thấy lại là một con trăn lớn màu đen.



Vảy trên người con trăn lớn này sáng bóng lóng3lánh.



Nó lượn vòng, há cái miệng to như chậu máu về phía nàng! Tổ tiên của Sa Da tộc tôn sùng bốn thánh thú lớn, đó là con trăn lớn Hắc Trạch, con nhím Huyễn Ma, đại bàng Thương Kỳ và linh dương Vĩnh Miến.



Người ngoại tộc không hiểu nhiều về bổn loại thú hiếm thấy này.



Nhưng ở trong Sa Da tộc, chúng lại có địa vị hết sức quan trọng! Khê Ấu Cầm vốn cũng hơi lơ đãng...



Vốn dĩ việc so đấu gì gì đó với người khác làm nàng rất chán ghét! Chẳng qua, khi thấy cái miệng rộng của con trăn lớn này há ra một trăm tám mươi độ, lộ ra răng nanh dày đặc ở bên trong, nàng không khỏi sợ hãi.



Nàng bèn dùng ý nghĩ, chỉ huy bảy thanh phi kiếm xoay vòng quanh! “Vèo vèo vèo...” Trong nháy mắt, bảy thanh phi kiếm này bố trí thành một kiểm trận phòng ngự, chặn ở trước mặt Khê Ấu Cầm! Nhưng mà loại kiểm trận căn bản nhất này, không thể ngăn cản được cây giáo của Vưu Địch.



Cây giáo có hình dáng gần giống với cây thương dài, nhưng khác nhau lớn nhất đó là đa số cán thương dài đều cứng, mà thân giáo lại hơi mềm.



Nhìn thấy kiểm trận có vẻ hơi vụng về này, Vưu Địch khẽ mỉm cười.



Trước đây, hắn cảm thấy mình phải dùng ba phần thực lực để đánh bại cô gái này, không nghĩ tới là vẫn đánh giá cao nàng, cũng không biết cô gái Nhân tộc này dựa vào cái gì mà lọt vào được tốp ba trăm.



Với thực lực của cô gái này, sợ rằng còn không bằng đệ tử trung tâm của thánh địa thập phẩm! Trận chiến này, quá thoải mái...



Cây giáo màu đen trong tay hắn khẽ rung lên, con trăn màu đen uốn lượn, từ sơ hở trong kiếm trận kia tấn công bên trái xông vào bên phải, trong nháy mắt liền chui qua kiểm trận, xông thẳng đến chỗ Khê Ấu Cầm!



“A...”



Thấy kiếm trận của mình không thể ngăn cản được đối thủ, Khê Ấu Cầm càng hoảng hốt.



Dưới tình thế cấp bách, một luồng ánh sáng sương mù màu tím từ dưới chân nàng lan ra, nàng bắt đầu vận hành tâm pháp Tử Ngọc, tốc độ tăng vọt hơn gấp mười lần, lui nhanh về phía sau! La Chinh đừng ở trên quân cờ, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt, cũng có chút cạn lời...



Hắn chỉ biết Khê Ấu Cầm xông vào được giai đoạn thứ hai, nhưng cụ thể thực lực của nàng như thế nào, La Chinh lại chưa từng thấy qua.



Chỉ có điều, lúc này đối mặt với người của Sa Da tộc, nàng lại chỉ biết chạy trốn, hắn cũng không nghĩ ra, Khê Ấu Cầm này nhờ vào cái gì mà được nhiều điểm mộng ảo như vậy! Không chỉ có La Chinh là có ý nghĩ này...



Khi hai người này giao chiến, trong lòng ba trăm Thiên Kiêu trên quân cờ, cùng với các võ giả vây quanh không gian mộng ảo trong cả vũ trụ đang xem cuộc chiến, ít nhiều đều có chút khó hiểu.



Rốt cuộc làm sao mà cô gái này đã được đến bước này vậy? Mà một nhóm các cô gái trong Tử Cực giới còn buồn bực hơn...



Khê Ấu Cầm xuất thân từ Tử Cực giới các nàng, trước mắt chính là đại diện cho Tử Cực giới xuất chiến! Mặc dù bình thường tiểu sư muội có nhiều khuyết điểm, nhưng thiên phú của nàng thì không cần bàn cãi thêm.



Âm Thể Tử Cực nhất phẩm, cho dù chỉ có tu vi Thần Hải Cảnh, cũng có thể bùng nổ sức chiến đấu rất mạnh.



“Ấu Cầm nàng ấy làm sao vậy...” “Hình như tiểu sư muội hơi luống cuống!” “Cứ tiếp tục như vậy, chưa đầy ba chiều chắc chắn sẽ thua!” Những cô gái kia cũng rất sốt ruột, cuối cùng các nàng đều hướng mắt về phía một bà lão ở phía sau, đó là Tháp chủ Vô Định.



Vô Định lão nhân thấy cảnh như vậy, cũng khẽ lắc đầu.



Nhưng trên mặt bà không có vẻ gì là sốt ruột, chỉ thản nhiên nói: “Nhất thời hấp tấp, có thể Ấu Cầm cũng cần một quá trình thích ứng...” “Kiếm trận của cô gái này không được tốt lắm, nhưng tốc độ chạy trốn lại là số một!” Cây giáo của Vưu Địch tấn công tới, dễ dàng phá vỡ kiếm trận của Khê Ấu Cầm, nhưng mà nàng cũng đã đột nhiên lui về phía sau tới hơn nghìn trượng! Thấy vậy, Vưu Địch cười lạnh một tiếng, từ trong đồ đằng sau lưng hắn tỏa ra một vầng sáng màu nâu...



“Kéc...”



Lập tức liền có một tiếng kêu lanh lảnh của đại bàng vang lên! Sau khi hắn kích phát sức mạnh từ tổ tiên, liền có được tốc độ của đại bàng Thương Kỳ...



Hai tay hắn đột nhiên mở ra, hóa thành dáng vẻ của đại bàng, chọn ra một cái hư ảnh đang lượn quanh trên bầu trời, lại lần nữa tiếp cận Khê Ấu Cầm.



Cấy giáo màu đen kia lại đến gần một lần nữa, đồng thời trên mặt hắn cũng mang về nhàn nhã: “Với sức mạnh lần này, ta thấy người nên ngoan ngoãn nhận thua thì hơn...”



Khê Ấu Cầm lui lại một nghìn trượng, nhìn con đại bàng lao thẳng về phía mình từ giữa không trung, lúc này trong đôi con người hiện lên vẻ nghiêm nghị.



Lúc trước nàng chưa chuẩn bị tâm lý...



Mục tiêu đầu tiên của nàng ở trong chiến trường mộng ảo này là nhìn thấy La Chinh, hiện tại mục tiêu đã đạt được, nên không muốn giao chiến với người khác nữa.



Nhưng bây giờ cho dù nàng lui về phía sau như thế nào, cuối cùng người trước mắt này vẫn muốn đánh bại nàng, thậm chí chém giết nàng.



Một mực nhượng bộ cũng vô dụng, huống hồ bây giờ nàng đã nhớ tới lời dặn của sư phụ.



Nàng có thể đạt được thứ bậc hay không không quan trọng, chỉ hy vọng nàng làm hết sức là được.



Cũng không thể mới vòng đầu tiên đã bị loại mất...



Nghĩ đến đây, hai mắt Khê Ấu Cầm đột nhiên trở nên nghiêm túc, bảy thanh phi kiểm cùng lúc thay đổi phương hướng, đều bay về phía không trung, ngưng kết ra một dòng ngân hà màu tím mãnh liệt!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Review truyện Bách luyện thành thần
Bách luyện thành thần convert
  • 4.30 star(s)
  • Ân Tứ Giải Thoát
Review...

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom