Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1406: Thay máu
Hắn cúi đầu xuống, chỉ nhìn thấy một viên tinh thể màu tím đang được một ngọn lửa nhỏ thiêu đốt.
“Đây chính là Chúc Long Tinh, đượ3c chế tạo thành từ đầu rồng, ngưng kết thành tinh thể, vô cùng trân quý, hiệu quả dùng khi chữa trị linh hồn rất tốt.” Giọng nói của Than5h Long từ trong đầu truyền ra: “Giá trị của một viên Chúc Long Tinh nhỏ thôi cũng ngang ngửa với một món thần khí chí tôn.” “Cuối cùng th6ì ngươi cũng chịu lên tiếng rồi.” La Chinh nói.
Thanh Long giống như một ngọn đèn chỉ đường đối với La Chinh.
Nhưng thời 8gian gần đây nó lại im lặng như thế.
Thanh Long biết La Chinh thấy khó chịu trong lòng, nhưng nó chỉ cười nhạt: “Một con kiến đối5 mặt với một ngọn núi lớn, nếu không nhìn lên, chỉ biết cắm mặt leo lên, cuối cùng cũng có ngày leo qua được ngọn núi đó.
Nhưng nếu ngay từ đầu để cho con kiến biết được độ cao của ngọn núi, ta nghĩ con kiến nhỏ sẽ mất đi dũng khí để leo lên.”
Con kiến nhỏ trong miệng Thanh Long chính là La Chinh.
La Chinh hiểu đạo lý này.
Việc còn chưa đến bước kia, biết nhiều cũng chỉ có hại cho hắn.
“Có thể cho ta một câu trả lời rõ ràng không?” La Chinh không muốn bị quay tới quay lui.
Hắn chỉ cần một thứ, chính là chân tướng.
“Bởi vì máu của Thiên Vị tộc rất đặc biệt, giúp cho thực lực của ngươi tăng lên chỉ là một phần nhỏ.
Nó còn có một tác dụng quan trọng hơn, chính là giúp cho một số người không phát hiện được ngươi.” Thanh Long nói.
Một số người đoán chừng là những người không thể tiết lộ.
Nhưng La Chinh vẫn rất tò mò.
“Thời gian còn sớm hơn so với dự đoán của ta rất nhiều.” Thanh Long thở dài: “Nhưng cũng tốt, ngươi chuẩn bị thay máu rồi.
Sau khi người trở thành người của Thiên Vị tộc, rất nhiều chân tướng sẽ được mở ra.” “Vì sao ta lại phải thay máu? Chỉ vì để gia nhập Thiên Vị tộc?La Chinh cau mày: “Ta có thể từ chối không?” Mặc dù Thiên Vị tộc giúp La Chinh, nhưng hắn thật sự không thích cảm giác thần bí này, luôn có cảm giác có một cái gì đó bị che giấu.
Như thể mỗi người đều có một âm mưu rất lớn.
“Đúng vậy, ngươi nhất định phải thay máu, nhưng không liên quan gì đến việc gia nhập Thiên Vị tộc.” Thanh Long nói.
La Chinh trợn trắng mắt, cũng lười đoán những người này là ai.
Dù sao có hỏi, Thanh Long cũng sẽ không nói.
Thanh Long cũng cảm nhận được cảm xúc của La Chinh, nó nói tiếp: “Một số người đã từng ra tay với ngươi một lần.
Bọn họ muốn bóp nát mầm non là ngươi.
Thật ra, ngươi thật sự không nên cạnh tranh hạng nhất của chiến trường mộng ảo.
Quá chói mắt, khiến Thiên Vị tộc rất khó mà xử lý.” “Đã từng ra tay với ta một lần?” La Chinh khó hiểu hỏi.
“Khi ngươi ở đại lục thần quốc.” Thanh Long nói.
Ánh mắt La Chinh lóe lên.
Hắn nhớ đến thứ kinh khủng đó, một sợi xích nhỏ màu đen ẩn chứa quy tắc khủng bố, có uy lực gần như không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ một kích, nhưng lại phá hủy tất cả ngọn núi ở của Đại Thế Giới.
“Lần đó hẳn là do bọn họ sơ sẩy.
Dù sao mầm non giống như ngươi, Đại Thế Giới có hàng nghìn hàng vạn...
Nhưng đa số đều không thể trưởng thành.
Cho dù có trưởng thành, khi độ Thiên Kiếp, nếu bị phát hiện cũng sẽ bị thuận tay bóp chết.
Nhưng người lại vượt qua được, cho nên bây giờ người đang chiếm cứ thể chủ động.” Thanh Long nói thêm một câu.
Hàng nghìn hàng vạn? La Chinh cảm thấy mình lại nhận được một thông tin.
Người giống như hắn không chỉ có một người? Bỏ ra một cái giá lớn như vậy, rốt cuộc là muốn làm gì? Dù sao cũng không phải vì giết một vị thần chứ? Cho dù giết thân cũng đâu cần phải trả một cái giá lớn như vậy...
Thông qua suy đoán, La Chinh mơ hồ nhìn thấy một góc của núi băng.
Hắn ý thức được, ngọn núi vắt ngang trước mặt mình có độ cao khiến hắn khó có thể tượng tượng nổi.
“Cho nên, người nhất định phải thay máu Thiên Vị tộc, đây chính là bước mấu chốt nhất.” Thanh Long nói.
La Chinh gật đầu, không tiếp tục phản bác.
Có một số người hắn không thể không tin.
Thanh Long chính là một trong số đó, Huân cũng vậy.
Có lẽ Huân còn có chuyện gì đó chưa nói rõ ràng, nhưng cho dù bị lừa gạt, La Chinh cũng sẽ kiên định đứng đằng sau Huân.
Ba ngày sau, Chúc Long Tinh được đốt trong lư hương đã tàn, khói tím cũng dần tiêu tán.
Huân vẫn không có dấu hiệu thức tỉnh.
Nàng vẫn ngủ say với vẻ mặt bình yên.
Không biết là do hiệu quả của Chúc Long Tinh hay là nàng cố ý không chịu tỉnh, La Chinh cũng không còn cách nào, chỉ có thể đưa nàng về lại cơ thể của mình.
Khi vào trong cơ thể của La Chinh rồi, ánh mắt của Huân hơi hé mở, đôi môi mỏng mấp máy, sau đó tiếp tục nhắm mắt lại.
Lúc này, người của Thiên Vị tộc lại đến, giống như Phong lão đầu đã nói, hôm nay là ngày hắn thay máu.
Người của Thiên Vị tộc hộ tống hắn rời đi.
Băng qua lộ trình mấy nghìn dặm, mất hết một ngày rưỡi, rốt cuộc mọi người cũng đã đến nơi.
Trước mắt La Chinh là một thác nước rất lớn, giống như nước biển bị ngăn lại, đổ xuống từ ngọn núi cao nghìn trượng.
Lượng nước lớn như vậy nện xuống, hẳn phải phát ra âm thanh rất dữ dội, nhưng không biết Thiên Vị tộc đã dùng phương pháp gì mà âm thanh thác nước phát ra lại không lớn.
“Vào đi.” Người đi đầu dẫn đường.
Trong nháy mắt hắn tiến vào thác nước, màn nước bỗng nhiên tản ra hai bên, giống như có một cánh cửa tự động mở ra.
La Chinh và Mộ Minh Tuyết liếc mắt nhìn nhau, sau đó cùng nhau tiến vào thác nước.
Không ngờ, khi La Chinh vừa mới tiến vào đã nghe tiếng cãi vã gay gắt.
Bên trong thác nước che giấu một tòa đại điện nguy nga.
Bốn phía đều là vàng son lộng lẫy, hai bên đại điện khắc đủ loại kỳ lân long xà hổ báo cụ tượng và các cự thú hung hãn trong truyền thuyết.
Thậm chí La Chinh còn phát hiện một pho tượng của Hung Hạt.
Nhưng lực chú ý của La Chinh là cuộc cãi vã kia.
“Ta tuyệt đối không đồng ý để La Chinh sử dụng loại máu trân quý như vậy.” “Hừ, hắn chịu nổi không? Thiên Nguyên Huyết chính là loại máu mà Thiên Vị tộc ta bảo vệ rất nhiều năm.”
“Tộc trưởng, ngài không sợ hắn nổ tan xác mà chết thì cứ thay cho hắn đi.
Chết rồi, chúng ta sẽ thu lại máu thần trước tiên.” “Thật ra ta đã bắt đầu hoài nghi mục đích tồn tại của Thiên Vị tộc.
Tộc trưởng, rốt cuộc là ngài muốn làm cái gì?” Gọi là cãi lộn, chi bằng nói là bao vây tấn công.
Chính giữa đại điện đang có bảy người vây quanh chỉ trích Phong lão đầu một cách gay gắt.
Trong những người này, có bốn người tu vi Đại Giới Chủ, ba người là Thiên Tôn.
La Chinh đã từng gặp một người trong số đó, là khi La Chinh bị rất nhiều Thiên Tôn bao vây, ông ta là người đến truyền tin.
Thật ra, La Chinh cũng cảm thấy hơi kỳ lạ, vì sao Phong lão đầu không trực tiếp dùng Thét Lệnh? Có thể trong đó cũng che giấu ẩn ý khác.
Hay có lẽ người của Thiên Vị tộc không được phép sử dụng Thét Lệnh? Thấy Phong lão đầu hết đường chối cãi, trong lòng La Chinh đột nhiên có cảm giác sảng khoái chưa từng thấy.
Ai bảo ông cứ thích giả cao thâm trước mặt ta, thì ra cho dù là một trong những người lợi hại nhất vũ trụ cũng có lúc như thế này.
“La Chinh đến rồi!”
Không biết ai nói câu này, bảy người kia bèn đồng loạt nhìn về phía La Chinh.
Bảy người này, hoặc là Đại Giới Chủ, hoặc Thiên Tôn, khí thể kinh người đến cỡ nào? Đừng nói bảy người bọn họ, cho dù chỉ một vị Thiên Tôn thôi, dựa vào sự uy áp linh hồn cũng đủ để linh hồn La Chinh bị tổn thương, thậm chí bị hủy diệt.
Nhưng bảy người này không dùng uy áp linh hồn đè ép La Chinh.
Luồng uy áp đó chỉ là cảm xúc bọn họ phát ra mà thôi.
Nhưng cho dù vậy, khí thế cũng đủ để dời núi lấp biển.
Mặt mũi La Chinh không khỏi trắng bệch, còn hai chân Mộ Minh Tuyết thì mềm nhũn, ngất xỉu ra đất.
Nhìn thấy Mộ Minh Tuyết ngất xỉu, La Chinh lập tức cau mày.
“Đám lão già các ngươi chẳng có phong độ gì cả, tại sao lại đối xử với vãn bối như vậy?” Phong lão đầu vung tay lên, một luồng gió mát đập vào mặt.
La Chinh cảm thấy áp lực giảm xuống, lúc này mới vội vàng ngồi xuống đỡ Mộ Minh Tuyết dậy.
Mặc dù biết những người này đều là nhân vật cấp cao Thiên Vị tộc, nhưng hành động vừa rồi đã để lại ác cảm cho La Chinh.
Bọn họ người nào cũng xụ mặt, lạnh lùng nhìn chằm chằm La Chinh.
Vừa rồi La Chinh nghe thấy, dường như máu mà hắn sắp đổi không tầm thường, cho nên mới bị những người này phản đối.
Nhưng bọn họ không lay chuyển được phong lão đầu, nên tất nhiên là sẽ cau có với La Chinh.
La Chinh phân tích khá chính xác.
Máu màu vàng của Thiên Vị tộc được chia làm ba loại, chính là Thiên Nguyên Huyết, Địa Nguyên Huyết và Nhân Nguyên Huyết.
Trong đó, đa số Thiên Vị tộc khi thay máu đều là dùng Nhân Nguyễn Huyết.
Một số võ giả có thể được thay Địa Nguyễn Huyết.
Về phần Thiên Nguyên Huyết, truyền thừa Thiên Vị tộc đến nay cũng chỉ có hai phần.
Nhiều năm trước đã dùng mất một phần, bây giờ muốn đem phần cuối cùng cho La Chinh.
Mấy vị Thiên Tôn và Đại Giới Chủ làm sao mà cam tâm tình nguyện? Tất nhiên phải dựa vào lý lẽ biện luận, ngăn cản hành động của lão tộc trưởng.
Last edited:
Bình luận facebook