• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bách Luyện Thành Thần Full 2023 (145 Viewers)

  • Chương 1530: Tâm tư

1583811886279.png

Có lẽ chỉ là một sự trùng hợp thôi.

Tuy tên La Tiêu này không phổ biến, nhưng cũng không phải là tên đặc biệt hiếm thấy.

Nhưn3g nếu chỉ xem đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên thì lại không thể nào giải thích nổi! Nghĩ kỹ lại thì, phải chăng thứ mà đám người Hoa Thiên Mện5h đang cố giấu giếm, chính là bí mật này? Còn cả vấn đề số mệnh của hắn nữa.

Khi đó, tuy La Chinh thể hiện ra thiên phú cực mạnh, nh9ưng đó chỉ là so với võ giả của Đại Thế Giới.

Đương nhiên, những điều này vẫn chỉ là suy đoán của La Chinh mà thôi! Chẳng qua, khả năng suy đoán này được thành lập là tương đối lớn, phần còn lại, La Chinh phải tự mình đi chứng thực thôi! Nghĩ đến việc cha mình có thể còn chưa chết, tâm tình của La Chinh cũng tương đối phức tạp.

Dù sao bất kể là qua lời nói của Hoa Thiên Mệnh, hay là Hàm Lưu Tô thì bọn họ đều biết người xây dựng vũ trụ Đại Diễn đã đang ở trong tình trạng hấp hối.

Cho dù có chứng minh được vị thánh nhân La Tiểu kia và cha của La Chinh năm đó là cùng một người, thì sợ rằng nó cũng chỉ khiến gánh nặng mà La Chinh đang gánh vác càng nặng nề hơn mà thôi.

E là từ lúc La Chinh ra đời, gánh nặng này đã được định sẵn sẽ rơi xuống trên đầu hắn rồi.

Đây vốn là điều mà thánh nhân La Tiêu có thể gây ra...

Khi tâm trí hắn gần trưởng thành thì lại sắp xếp một bi kịch, để cho ông “chết đi”.

Như vậy hắn sẽ nhanh chóng lớn lên trong thù hận! Cứ tiếp tục suy đoán vô tận như thế, khiến khí lạnh trong hơi thở của La Chinh càng lúc càng nặng nể!

Trừ cái này ra, trong lòng La Chinh còn có rất nhiều bằng chứng khác.

Năm đó, sau khi La Chinh lấy linh hồn tấn công “quái vật nhỏ” của thần quốc Đại Vũ, ngầm chiếm đoạt linh hồn của đối phương rồi trực tiếp kế thừa ý chí của Đại Thế Giới! Khi đó hắn có thể kế thừa rất dễ dàng, giống như ý chí của Đại Thế Giới này vốn đã thuộc về hắn! Chẳng qua có quá ít người nghiên cứu về ý chí thế giới, La Chinh không tìm được những người khác để so sánh, cho nên không thấy quá kỳ quái.

Ngược lại, hắn cứ cho rằng như vậy là đương nhiên.

Thần bình thường không thể trở về vũ trụ, nhưng La Chinh đã tận mắt nhìn thấy một vị thần duy nhất, chính là Tinh Vĩ của Thiên Vị tộc, ông cũng là một trong những vị đồ đệ của thánh nhân.

Khi thực lực của hắn mới ở Hư Kiếp Cảnh, đã được một đồ đệ có thực lực là thần chăm sóc.

Mà người đã chết của hắn lại tên là La Tiêu, tên của vị thánh nhân này cũng được gọi là La Tiêu...

Như vậy suy ra, cái gọi là trùng hợp đã thành tất nhiên! Nếu cha hắn thật sự là người xây dựng nên vũ trụ, như vậy ở thế giới trong cơ thể này, ông chính là sự tồn tại không gì không làm được.

Ông có thể biến về Tiên Thiên Cảnh, rồi tạo ra một La gia ở trong một góc nào đó trong vũ trụ, sau đó bắt đầu bồi dưỡng La Chinh từ thuở nhỏ.

Bây giờ nghĩ lại thì có lẽ việc hắn có thể dễ dàng kế thừa ý chí thế giới như thế có liên quan đến La Tiêu chăng? Còn nữa, lúc La Chinh độ kiếp ở trong truyền thừa Tân Hỏa, khi gặp phải Hoàng Xà Diệt Vận, lại có một bóng người to lớn xuất hiện, trực tiếp xé nát những con Hoàng Xà Diệt Vận kia, rồi cắn nuốt chúng...

Những điều này không được xem xét kỹ lưỡng, cũng không thể giải thích được sự xuất hiện của chúng, đây hoàn toàn không phải là năng lực của chính La Chinh.

Giống như ở sau lưng hắn luôn có một vị thần hộ mệnh vô hình, ở thời khắc mấu chốt luôn có thể xuất hiện, bảo vệ hắn thành công vượt qua cửa ải khó khăn.

Nhưng cũng có nhiều lần, sự bảo vệ này không hiển linh.

Ít nhất là khi La Chinh trải qua mấy lần giới hạn sinh tử, nó chưa từng xuất hiện, có lẽ đó là vì tôi luyện tâm trí của hắn.

Nếu như so với toàn bộ vũ trụ thì chỉ có thể nói là La Chinh không đáng nhắc tới.
6
Thế nhưng dựa vào cái gì mà chàng trai tùy tiện xuất hiện kia lại muốn bắt La Yên đi? Chỉ vì muội ấy được gọi là kim chỉ nam của số mệnh8 ư?

Nghĩ kỹ lại thì...

Đó chỉ là một cái cớ được bịa ra thôi! Tất nhiên là để nhấn mạnh số mệnh của hắn, ép hắn phải mạnh mẽ tiến bước về phía Thần Vực...

Nghĩ đến đây, La Chinh cảm thấy suy đoán của mình càng lúc càng rõ ràng.

Giả như chàng trai kia là một vị thần có thể tùy tiện tới vũ trụ Đại Diễn thì rất có khả năng hắn chính là đồ đệ của thánh nhân.

Đầu hắn rối bời bởi các loại ý nghĩ, sửng sốt nửa ngày không nói được gì.

“La Chinh, La Chinh...” Hàm Lưu Tổ gọi to mấy lần, La Chinh không đáp lại, chỉ ngơ ngác nhìn về phương xa.

Hám Sơ Nguyệt thì đưa năm ngón tay trắng nõn ra lắc lư ở trước mặt La Chinh mấy lần, hỏi: “Tỷ tỷ, chẳng lẽ người này bị ngốc rồi sao?” Hàm Lưu Tô lắc đầu.

Ở trong mắt nàng, tâm tính của La Chinh cực kỳ mạnh mẽ, dù trong lúc sống chết cũng không lộ vẻ hốt hoảng, như vậy chắc chắn vấn đề nằm ở cái tên “La Tiêu” này.

Hai người này cùng họ La, mà thiên phú của La Chinh lại xuất chúng như thế, chẳng lẽ là quan hệ cha con ư?

Suy đoán này dường như không khả thi...

Nếu như La Chinh thật sự là con của thánh nhân, vậy làm sao có thể chỉ là một sinh linh thứ cấp chứ? Lại có vị Thánh Hoàng nào sẽ sắp xếp cho đứa con của mình tu luyện ở trong vũ trụ? Dù sao, sinh linh thứ cấp tồn tại rất nhiều thiếu sót bẩm sinh.

Quy tắc mà bọn hiểu rõ, chỉ là quy tắc của thánh nhân.

Thế giới mà bọn họ tiếp xúc, chỉ là thế giới do chân nguyên hư cấu thành.

Thậm chí, bọn họ cần thiết phải hiểu rõ được thần đạo, sau đó trở thành thần thì mới có tư cách đi vào Thần Vực.

Những chênh lệch này, ngày sau rất khó bù lại được.

Lùi thêm bước nữa, sinh linh ở thế giới trong cơ thể của bất kỳ võ giả nào, đều có thể được tính là con dân của võ giả này...

Ngay khi Hàm Sơ Nguyệt đang đưa tay không ngừng lắc lư, La Chinh bỗng nhiên vung tay “bốc” một tiếng, gạt tay Hàm Sơ Nguyệt ra.

Ngay sau đó, hắn đứng dậy nhảy vọt đi rồi đứng sừng sững trên một tòa tháp cao ở phía xa.

Có lẽ là bị đánh đau, Hàm Sơ Nguyệt bĩu môi tủi thân nhìn tỷ tỷ.

Hàm Lưu Tô không thấy đau lòng, tính tình của muội muội nàng ương bướng, xét cho cùng vẫn cần phải hiểu một ít đạo lý đối nhân xử thế trong lúc rèn luyện.

“Hừ, cho dù La Tiêu này thật sự là cha hắn, thì cũng có cần phải kích động như vậy ư?” Rõ ràng Hàm Sơ Nguyệt cũng đã nhận ra, nên chỉ bất mãn nói.

“Dù sao muội cũng không phải là hắn...

Nếu cha của chúng ta bị các Thánh Đường hạ lệnh hợp lại giết chết, đồ đệ của Hàm gia chúng ta cũng bị đuổi giết, vậy muội và tỷ sẽ nghĩ gì?” Hàm Lưu Tô hỏi ngược lại.

Hàm Sơ Nguyệt nhún vai một cái, tỏ vẻ nàng không nghĩ ra được.

Các Thánh Đường là một tổ chức tương đối ổn định.

Mỗi một vị thánh nhân đều có quyền lợi của mình, thông thường giữa thánh nhân ít khi có thể tiến đánh thảo phạt lẫn nhau.

Hồi đó khi hợp lại giết chết thánh nhân La Tiêu của vũ trụ Đại Diễn, những bí ẩn trong đó bị che giấu rất sâu.

Một thời gian sau đó, từng xuất hiện rất nhiều tranh cãi, các loại thuyết âm mưu đều có.

Những nguyên nhân chân chính căn bản chưa từng nổi lên mặt nước.

Có lẽ cha của hai tỷ muội nắm rõ, nhưng chuyện lớn như thế thì không thể đi nói với hai cô gái nhỏ của Hàm gia còn chưa thành thần được.

Không gian của cấm địa Luyện Thần rất lớn.

Mặc dù đứng ở đây có thể thấy được đỉnh hang động ở rất xa, nhưng diện tích của cái hang động này cũng rộng bằng mấy Đại Giới.

Nhìn về nơi xa, giờ phút này La Chinh cần nhất là bình tĩnh.

Dường như hắn đã từng rơi vào trong tầng tầng lớp lớp bí ẩn, nhưng giây phút khi nhận được tin tức này, nó giống như một cây đao sắc, chém mở ra hoàn toàn nghi ngờ trong lòng hắn! Có lẽ hắn là một sinh linh được dồn hết tâm trí để tạo ra! Tiếng dạy bảo của cha lúc còn tấm bé, hắn vẫn còn nhớ rõ ràng.

La Tiêu kia, có lẽ thật sự chỉ là một “hóa thân trong cơ thể” của La Tiêu chân chính, nói một cách chính xác thì không thể được coi là cha của hắn.

La Chinh cũng đã từng ngưng tụ thành hóa thân trong cơ thể, đó không phải là bản thể của hắn, nhưng cuối cùng vẫn đại biểu cho ý chí của bản thân.

Nói cho cùng, người đó vẫn dồn hết tình cảm cho hắn.

Ông ấy vẫn là cha của hắn! Cho dù có thể chỉ là được tạo ra, hắn cũng muốn báo đáp ân tình này.

Nếu muốn cứu La Tiểu thì bản thân hắn sắp phải đối mặt với con quái vật lớn như các Thánh Đường ư? Bây giờ, đối với thánh nhân, hắn chỉ nhỏ bé không đáng nhắc tới.

Vũ trụ Đại Diễn đang bị Thánh tộc ăn mòn, La Tiểu đã đưa hắn đi được đến bước này rồi, hành trình còn lại La Chinh sẽ phải đi tiếp một mình.

Con đường này chắc chắn sẽ gian khổ, nhưng La Chinh không hề chùn bước chút nào, trong hai con người của hắn mơ hồ lộ vẻ hưng phấn! Ở Thiên Khung tộc thêm hai ngày, trên đường hắn đã từng đi thăm khu Thủy Triều Tuôn Trào một lần, gặp được hai người Lạc Tích Huyên và Giang Chính Nghĩa.

Trong mười Đạo Tử, có sáu người xuất hiện ở trong Thiên Khung tộc, bốn người còn lại không biết đã tiến vào thánh địa nào để tu luyện, nhất là Khê Ấu Cầm...

La Chinh có chút lo lắng.

Tính tình của nàng ấy quá xốc nổi, lại rất tùy hứng, hy vọng nàng ấy có thể bình yên hoàn thành thử luyện của cấm địa Luyện Thần, Hai ngày sau, cuối cùng người kiểm soát tháp tu luyện bản tâm của Nguyễn Hòa tộc đã tới Thiên Khung tộc! So với Thiên Khung tộc, bề ngoài của Nguyễn Hòa tộc rất xấu xí, cả người mọc đầy vảy giống rắn, sống mũi cao vút, hai mắt giống như hình tam giác treo ngược trên mặt.

Nếu không phải dựa vào hành vi cử chỉ của bọn họ, La Chinh càng nghiêng về cho răng bọn họ là dị thú...

Chủng tộc này tuy xấu xí, song khi tiếp xúc La Chinh mới phát hiện, bọn họ là một chủng tộc rất hòa nhã lạc quan, dễ tiếp xúc hơn nhiều so với Thiên Khung tộc.
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Review truyện Bách luyện thành thần
Bách luyện thành thần convert
  • 4.30 star(s)
  • Ân Tứ Giải Thoát
Review...

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom