Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1593: Ngọc trai tản mát
Đầu ngón chân chạm vào nham thạch chỉ trong nháy mắt rồi bắn về phía trước, sau đó lập tức bay ra ngoài mười mấy dặm, thân hình nhanh 3nhẹn lạ thường.
Mà ở phía sau hai người này lại có một vị Đại Giới Chủ Thánh tộc đang bám theo sát gót! Hai người này chính l5à Cơ Lạc Tuyết và Hiên Viên Thần Phong! Cưu Thánh đưa nhóm Đạo Tử về vũ trụ Đại Diễn, nhưng bởi vì ảnh hưởng của thuật không gian lớn9 nên cả chín Đạo Tử đều rơi xuống rải rác ở các nơi trong vũ trụ.
Trong đó, Cơ Lạc Tuyết và Hiên Viên Thần Phong cùng rơi vào6 trong Hỏa Nham giới.
Không may là Hỏa Nham giới cũng thuộc liên minh Nhân Đạo, hơn nữa lại nằm sâu trong rất nhiều Đại Giới 8bị Thánh tộc khống chế.
Lúc bọn họ rơi vào Hỏa Nham giới đã kinh động tới Thánh tộc, từ đó bị một vị Đại Giới Chủ đuổi giết.
Người này đuổi giết bọn họ một mạch suốt ba ngày ba đêm...
“Các ngươi trốn không thoát đâu.” Giọng nói của Đại Giới Chủ Thánh tộc vang vọng giữa không trung.
Cơ Lạc Tuyết và Hiên Viên Thần Phong đã dịch chuyển không gian nhiều lần, nhưng vẫn không thể thoát khỏi Đại Giới Chủ Thánh tộc sau lưng.
Hai người bọn họ vừa mới bước vào Giới Chủ Cảnh, nói chung cảnh giới vẫn chưa vững chắc, muốn liên thủ lại để đánh bại vị Đại Giới Chủ này cũng tương đối khó.
Hiên Viên Thần Phong cầm trường thương trên tay.
Ánh sáng ngũ hành trên hai tay Cơ Lạc Tuyết cũng liên tục lóe ra.
Nhìn dáng dấp thì có vẻ họ không định chạy trốn nữa.
“Trốn không thoát nên định liều mạng đánh một trận à?” Đại Giới Chủ Thánh tộc cười nói.
Trò chơi đuổi bắt này xem như chấm dứt.
Đại Giới Chủ nọ đột nhiên bay lên cao.
Nhìn thấy hai thanh niên không ngừng bay như tên bắn trong nham thạch thì trên mặt gã hiện ra một nụ cười lạnh.
Trong mắt gã, hai người này chỉ là lũ chuột nhắt đang chạy loạn xạ trong khe đá mà thôi! “Nóc Trời Áp Xuống!” Đại Giới Chủ Thánh tộc này phất tay, đánh ra một pháp ấn huyền ảo.
Trên bầu trời nơi phương xa tỏa ra ánh sáng màu đen.
Những luồng sáng này liên tục phác họa, dường như cắt một góc bầu trời ra, tạo thành một dấu tay to lớn, hung hăng đập xuống phía dưới! Hiên Viên Thần Phong ngẩng đầu, ngước mắt nhìn, ánh mắt lóe lên: “Dịch chuyển không gian!” Cơ Lạc Tuyết đồng thời gật đầu, dưới chân hai người đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng trắng, chỉ trong giây lát liền biến mất tại chỗ.
Cơ Lạc Tuyết và Hiên Viên Thần Phong xuất hiện trên đỉnh rặng núi Hỏa Diệm ở các đó hơn trăm dặm.
Ngay chớp mắt bọn họ vừa mới xuất hiện, Đại Giới Chủ Thánh tộc kia cũng đồng thời xuất hiện.
Khoảng cách giữa đôi bên không hề xa, trái lại còn càng lúc càng gần.
“Phụt chụt...” Dãy núi lửa này đỏ rực quanh năm suốt tháng.
Từng dòng nham thạch nóng chảy phụt ra theo khe nứt của núi đá, bùng lên ngọn lửa nóng bỏng.
Đại Giới Chủ kia cười nhạt, bước ra một bước, sau đó cũng thi triển dịch chuyển không gian đuổi theo.
Tu vị của Đại Giới Chủ Thánh tộc vững chắc hơn Hiên Viên Thần Phong và Cơ Lạc Tuyết nhiều.
Cự ly gã có thể dịch chuyển không gian xa hơn hai người mấy chục lần.
Trước đây, gã đã khuếch tán cảm nhận trong phạm vi nghìn dặm nên ngay khi hai người di chuyển, gã đã có thể điều tra phương hướng của họ! “Vù...
Vù!”.
Từ khi tiến vào vũ trụ Đại Diễn, Đại Giới Chủ này đã giết chết mười hai Giới Chủ Nhân tộc, thể nên gã cũng không coi hai Giới Chủ Nhân tộc trước mắt ra gì.
“Có điều ta vẫn rất tò mò, tại sao trong Nhân tộc lại có thể có mấy tên nhãi ngu xuẩn như các ngươi thế này? Lại có thể lạc đường chạy đến nơi đây!” Đại Giới Chủ Thánh tộc hỏi.
Trên đường đuổi giết, gã đã nhắc đến vấn đề này ba lần, nhưng Hiên Viên Thần Phong và Cơ Lạc Tuyết không hề trả lời.
Hỏa Nham giới thuộc vùng trung bộ của liên minh Nhân Đạo, cũng là vùng nội địa nên Thánh tộc không điều động quá nhiều cường giả đóng ở chỗ này, cũng càng không cần thi triển thuật Huyết Chú.
Dù sao bọn họ cũng cần củng cố biên giới hơn! Nhân tộc muốn đánh chiếm Hỏa Nham giới thì phải tấn công từ vùng ven Đại Giới.
Như vậy, rõ ràng không thể xảy ra chuyện đột nhiên xông thẳng vào Hỏa Nham giới được.
Ngay lúc Đại Giới Chủ Thánh tộc chuẩn bị ra tay...
Giọng nói của Ma Ha và La Chinh vang lên trong vũ trụ.
Đại Giới Chủ Thánh tộc hơi tỏ ra nghi hoặc.
Gã nghiêng tại lắng nghe.
Nghe thấy giọng nói của La Chinh, Cơ Lạc Tuyết và Hiên Viên Thần Phong cũng nhoẻn miệng cười.
“Cái tên này...
Vừa mới trở về đã gây ra động tĩnh lớn như vậy.” Cơ Lạc Tuyết cười nói.
“Hừ, danh tiếng đều bị hắn giành hết cả rồi.” Hiên Viên Thần Phong trợn mắt.
Sau khi nghe cuộc đối thoại giữa La Chinh và Ma Ha, Đại Giới Chủ Thánh tộc tỏ ra nghi hoặc.
Lúc nhìn về phía Cơ Lạc Tuyết và Hiên Viên Thần Phong, gã đột nhiên nhớ ra cái gì đó...
Tốc độ chạy trốn của hai người này không nhanh, cũng không thấy gấp gáp tí nào.
Thậm chí có một khoảng thời gian họ còn chạy tới chạy lui vòng quanh biên giới Hỏa Nham giới, không hoàn toàn thoát khỏi mình.
Trước đó Đại Giới Chủ Thánh tộc đã cảm thấy kỳ lạ, nhưng gã không nghĩ ra nguyên nhân.
Dù sao hai tên nhóc trẻ tuổi này cùng lắm cũng chỉ vừa mới bước vào Giới Chủ Cảnh mà thôi.
Thời gian gần đây gã đóng giữ Hỏa Nham giới, quả thực cũng hơi buồn chán, xem như chủ động tham gia trò chơi mèo vờn chuột.
Suy nghĩ cẩn thận một lát thì dường như họ không phải chạy trốn, mà là muốn dẫn một mình mình đi...
Ba ngày ba đêm này, mấy thuộc hạ bên cạnh gã đều đã tụt lại phía sau, chỉ còn lại một mình gã mà thôi! Hai người này cho rằng có thể giết gã bằng thực lực của bản thân? Hai Giới Chủ muốn đánh chết Đại Giới Chủ? Chẳng khác nào đùa với lửa.
Sau khi Ma Ha chỉ ra thân phận Đạo Tử của La Chinh, Đại Giới Chủ Thánh tộc này đột nhiên hiểu ra gì đó! Vì sao hai người này lại lạc đường? Bởi vì bọn họ không chạy từ Chư Thần Vô Niệm bên kia tới, mà là giáng xuống từ bên ngoài vũ trụ! Họ đến từ cấm địa Luyện Thần, bọn họ là Đạo Tử...
Trong nháy mắt, mối nghi ngờ trước đây liền được hóa giải.
Hiểu được nét mặt của Đại Giới Chủ Thánh tộc, Hiên Viên Thần Phong cười nhạt: “Tới lúc ra tay rồi.” “Đã bắt đầu rồi.” Khóe miệng Cơ Lạc Tuyết hơi cong lên, lộ ra một nụ cười đẹp mắt rất mê người.
“Ầm ầm ầm!” Dưới chân Đại Giới Chủ Thánh tộc bỗng nhiên xuất hiện một cái tay lớn.
Bàn tay khổng lồ này do nham thạch đông cứng ở mức độ cao tạo thành.
Đối với khả năng điều khiển ngũ hành của Cơ Lạc Tuyết, nàng có thể tùy ý kiểm soát tất cả nguồn gốc ngũ hành.
Chuyện xảy ra quá đột ngột nên Đại Giới Chủ không phản ứng kịp.
Gã lập tức bị bàn tay khổng lồ này bóp chặt.
Đại Giới Chủ Thánh tộc có phần luống cuống.
Gã không rõ về thực lực của các Đạo Tử trong vũ trụ Đại Diễn.
Nhưng Ma Ha là Đạo Tử đứng đầu vũ trụ Đại Cực, thực lực của hắn rõ như ban ngày.
Cho dù thế nào thì thực lực của hai Đạo Tử này hẳn phải vượt xa những người cùng cấp bậc.
Hai người này thật sự có thể chém giết gã! Bàn tay khổng lồ làm bằng nham thạch không thể làm gã bị thương thực sự, nó chỉ trói buộc gã mà thôi.
Bây giờ gã muốn sử dụng thuật dịch chuyển không gian, tạm thời trốn khỏi nơi đây! Những thuật dịch chuyển không gian không thể phóng ra trong nháy mắt, mà cần một quá trình.
Với trình độ nắm vững về dịch chuyển không gian của Đại Giới Chủ, gã muốn phóng thuật này ra hoàn toàn cũng phải mất thời gian nửa nhịp thở.
“Thật là ngốc.” Cơ Lạc Tuyết lắc đầu.
Đại Giới Chủ Thánh tộc vừa mới thi triển thuật dịch chuyển không gian được một nửa, bàn tay nham thạch khổng lồ đã ném mạnh gã xuống đất.
“Ầm ầm!” Củ đập này khiến cho Đại Giới Chủ Thánh tộc lập tức thất điên bát đảo.
Quy tắc không gian vừa mới phóng ra tạo thành một con đường màu trắng rừng rực, nhưng bản thân gã đã lệch khỏi phương hướng và vị trí ấy.
Thuật di chuyển mất hiệu lực! Nếu Đại Giới Chủ Thánh tộc giữ được tâm lý vững vàng, không hề hoảng loạn thì trước tiên gã sẽ phải thoát khỏi bàn tay nham thạch khổng lồ rồi mới thi triển thuật dịch chuyển không gian.
Muốn thoát ra cũng không phải là chuyện khó, chẳng qua trong lúc bối rối gã lại đảo ngược trình tự, thế nên dĩ nhiên là không ra được.
Mà thuật dịch chuyển không gian cũng không thể phóng ra vô hạn.
Cho dù vị này là Đại Giới Chủ Thánh tộc thì cũng phải đợi hai mươi nhịp thở sau mới có thể tiếp tục thi triển thuật dịch chuyển không gian.
Chắc chắn Hiên Viên Thần Phong sẽ không cho gã nhiều thời gian như vậy.
Hiên Viên Thần Phong cầm trường thương, vụng về phía Đại Giới Chủ Thánh tộc.
Đồng thời trong hai con người của hắn phát ra ánh sáng màu xanh! Trong mắt hắn, cả thế giới đều hóa thành vô số dây nhỏ, vô số chấm xa.
“Tử huyệt.” Hiên Viên Thần Phong nhanh chóng tiến tới, tìm được tử huyệt của Đại Giới Chủ.
Trường thương trong tay gã xoay lại, muốn giết chết người này chỉ bằng một nhát thương.
Đối mặt với thương quy tắc của Hiên Viên Thần Phong, trong lòng Đại Giới Chủ Thánh tộc kinh hoàng không thôi.
Đó là nguy cơ đối mặt với sống chết! “Mơ đi! Vạn Thú Phệ Linh!” “Hú hú hú..” Trên đỉnh đầu Đại Giới Chủ, một cuộn tranh mở ra nhanh như gió.
Một con thú dữ mạnh mẽ trông rất sống động nhào về phía Hiên Viên Thần Phong.
Dù những linh thú kia hết sức hung hãn, nhưng trong mắt Hiên Viên Thần Phong chúng cũng chỉ là những sợi dây nhỏ và điểm xa mà thôi.
“Không chịu được một kích!” Trong mắt Hiên Viên Thần Phong, toàn thân những linh thú này đều là tử huyệt.
“Vù vù vù!”
Thần đạo Chân Lý vốn cực kỳ bá đạo.
Bất kể thực lực của người mạnh thể nào, ngay cả Thiên Tôn mà bị điểm trúng một thương thì cũng chỉ có đường chết chứ nói gì tới những linh thú này? Trường thương đâm ra, đám linh thú lũ lượt vỡ vụn, không thể ngăn cản được Hiên Viên Thần Phong! Trong nháy mắt, trường thương của hắn đã đặt trên cổ Đại Giới Chủ Thánh tộc.
“Cho dù các ngươi có giết ta thì cũng không thể rời khỏi Hỏa Nham giới.
Nơi này là Đại Giới nòng cốt của Thánh tộc ta!” Đại Giới Chủ Thánh tộc oán hận nói.
Hiên Viên Thần Phong khẽ mỉm cười, “Chuyện này không cần ngươi lo!” Mũi thương nhẹ nhàng điểm lên, để lại trên người Đại Giới Chủ Thánh tộc một lỗ máu nho nhỏ.
Sau đó là một vết nứt hẹp dài dọc theo lỗ máu kia, rồi cả người gã liền vỡ vụn như đồ sứ! Hiên Viên Thần Phong nhẹ nhàng rung trường thương, vẩy sạch máu trên mũi thương đi: “Nên tìm một chỗ ẩn nấp thôi.” “Không biết bao giờ thì tổ phụ sẽ tới cứu chúng ta.” Cơ Lạc Tuyết hơi lo lắng.
Đại Giới Chủ Thánh tộc nói không sai, họ muốn rời khỏi đây vẫn hết sức khó khăn.
“Yên tâm đi, La Chinh đã ra mặt thì tổ thượng đại nhân nhất định sẽ tính ra phương hướng, dẫn chúng ta quay về.” Hiên Viên Thần Phong tràn đầy lòng tin.
Thánh tộc không thể suy tính trong vũ trụ Đại Diễn, bởi vì bọn họ không thể liên hệ được với Thiên Đạo.
Mà Thiên Đạo của vũ trụ Đại Diễn thì sao có thể giúp đỡ những tên xâm lăng này? Bây giờ La Chinh làm ầm ĩ lên như vậy, tất cả mọi người đều biết các Đạo Tử đã quay về vũ trụ, Nhân tộc và Thánh tộc đều sẽ cố gắng tìm kiếm.
Nhưng vũ trụ lớn như vậy, Thánh tộc rất khó khóa mục tiêu lên một võ giả cụ thể nào đó.
Chuyện này chẳng khác nào mò kim đáy bể.
Nhưng Thiên Tôn của vũ trụ Đại Diễn lại có thể làm được.
Đối với họ, khóa phương hướng của các Đạo Tử lại dễ như trở bàn tay.
Phiền phức duy nhất là các Thiên Tôn có dám vào trong Hỏa Nham giới để đưa bọn họ về hay không.
Last edited:
Bình luận facebook