Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1625: Thẩm phán tín ngưỡng
Những người này được gọi là người hành hương.
Người hành hương có thực lực mạnh mẽ thì còn đỡ, bởi họ thường di chuyể3n mất mấy năm, đi đường dài từ Đại Giới khác đến đây.
Một số người hành hương có thực lực yếu thì dù dành cả cuộc đờ5i để đi cũng khó mà tiến vào Tế Hà giới trước khi chết, lại càng khó tận mắt nhìn thấy đài phong Vương! Đài phong Vương vô c9ùng lớn.
Xung quanh là một đài cao khổng lồ có đường kính mấy trăm nghìn trượng.
Võ giả Yêu Dạ tộc rải rác t6rên đài cao.
Họ quỳ rạp xuống mặt đất giống như những tín đồ Mật Giáo ở Chư Thần Vô Niệm.
Đấng tối cao ở tro8ng lòng bọn họ chính là vị thần che chở bọn họ...
Tuy các thánh địa trong Tê Hà giới rất hỗn loạn, nhưng trên những đài cao khổng lồ xung quanh đài phong Vương vẫn trang nghiêm và yên lặng.
Không ai ồn ào, lớn tiếng ở đây cả.
Đối với bọn họ, ai tới làm Vương của Yêu Dạ tộc cũng không quan trọng! “Hôm nay người còn không mau mau quỳ trên đài phong Vương, tạ tội với vương giả các đời của Yêu Dạ tộc!” Trong đám đông lại có người hét lên.
“Thần Tiên Thiên Tôn muốn có được vị trí vương giả! Ông ta muốn phá ao tín ngưỡng, hủy diệt sự thống nhất của Yêu Dạ tộc ta...” “Các huynh đệ tỷ muội cùng tộc, cho dù mất mạng chúng ta cũng phải ngăn chặn đám người này!” Một số võ giả liên tục hét lớn trong đám đông.
Các võ giả này ẩn nấp trong đám người.
Bọn họ đều kích thích giọng nói bằng chân nguyên để cho tất cả mọi người Yêu Dạ tộc đều nghe được, ngôn từ rõ ràng càng có ý mê hoặc! Nghe thấy những tiếng nói kia, La Chinh hơi chau mày.
Những giọng nói truyền tới từ phía dưới rõ ràng rất không bình thường.
Giờ đây vô số người Yêu Dạ tộc đều mở to mắt, ngẩng đầu nhìn lên trời...
Sau khi ban bố Vương Lệnh, danh tiếng của Thần Tiên Thiên Tôn lập tức truyền đi một cách sôi sục trong Yêu Dạ tộc.
Có người coi ông là vị cứu tinh duy nhất của Yêu Dạ tộc, có thể đưa Yêu Dạ tộc ra khỏi tình cảnh nước sôi lửa bỏng hiện tại.
Nhưng đồng thời cũng có người xem ông là loạn thần tặc tử, phá rối quy củ Yêu Dạ tộc đã lập ra suốt bao nhiêu năm nay! Trong đám người đông đúc đó có trên mười người cứ nhìn chăm chú vào Mộng Thần Tiễn, sau đó bọn họ gật đầu với nhau, khuôn mặt lộ ra vẻ hung ác! Một người trong số đó rót chân nguyên vào giọng nói, rồi đột nhiên hét lớn lên trời: “Nghịch tặc! Sát Lục Vương của Yêu Dạ tộc ta đã sớm ngã xuống.
Ngươi giả truyền Vương Lệnh, tội đáng chết!” Tín ngưỡng của những người hành hương này rất mù quáng.
Họ bỏ cả việc tu luyện, chỉ một mực cống hiến tín ngưỡng của mình.
Những võ giả mù quáng này không phân biệt đúng sai, rất dễ bị mê hoặc!
Mấy ngày nay, các cuộc tranh luận đều giới hạn trong các thánh địa lớn, không hề ảnh hưởng đến phong ấn trên đài phong Vương hay những người hành hương này.
Có lẽ họ cũng nghe được tin đồn về Vương Lệnh.
Song phần lớn đều không phân rõ đúng sai.
“Là Mộng Thần Tiễn! Thần Tiên Thiên Tôn đến đài phong Vương!” Trong đám đông có người hô to một tiếng.
Thần Tiên Thiên Tôn dẫn mọi người tới đây.
Một đoàn mấy nghìn người như vậy tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của một số người có tâm.
Tuy nhiều năm nay Mộng Thần Tiễn không hề lộ diện nhưng dù sao cũng vẫn có người nhận ra ông.
Tiếng hô to này lập tức phá vỡ sự yên lặng nơi đây.
Hẳn đã có người dồn hết tâm trí để tung ra cách nói này...
Phương pháp này cực kỳ hèn hạ, nhưng lại cực kỳ hiệu quả vào thời khắc này! Chẳng mấy chốc, đám người hành hương phía dưới đã bị những lời nói này thao túng cảm xúc.
Người nào người nấy đều trừng mắt nhìn về phía Thần Tiên Thiên Tôn ở trên bầu trời! Trên quảng trường này có hơn trăm vạn người hành hương Yêu Dạ tộc.
Phần lớn người Yêu Dạ tộc trong đó có thực lực thấp, thậm chí một bộ phận không nhỏ mới chỉ là Tiên Thiên Cảnh mà thôi.
Trong Yêu Dạ tộc, Tiên Thiên Cảnh tương đương với người phàm...
Nhưng chính những người này lại không hề sợ hãi một vị Thiên Tôn chút nào.
Dưới sự che chở của Vương, người hành hương không có khái niệm sợ hãi.
“Câm miệng!” Mộng Thần Tiễn hừ lạnh một tiếng, nhẹ nhàng giương cây cung ngắn trong tay lên.
Động tác của ông cực nhanh, căn bản người ta không thể thấy rõ mũi tên được bắn ra như thế nào.
Người bên cạnh chỉ kịp nhìn thấy trước mặt Mộng Thần Tiên xuất hiện hơn mười mũi tên ánh sáng, nháy mắt đã được bắn ra! “Vèo vèo vèo vèo...” “Phập phập phập phập...” Tuy những võ giả kia ẩn núp trong đám người, nhưng Mộng Thần Tiên lại nhận định vô cùng chính xác.
Xích Dương Tiễn màu vàng kim bay vụt giữa đám đông, nhanh chóng xuyên qua từng tên trong đám võ giả đang tung lời mê hoặc kia! Dù Mộng Thần Tiễn chỉ tiện tay bắn Xích Dương Tiễn đi, nhưng võ giả dưới Đại Giới Chủ căn bản không có khả năng ngăn cản! Những vòi máu bắn tung tóe giữa đám đông.
Một số người hành hương kêu lên những tiếng chói tai.
Đáng tiếc, hành động này của Mộng Thần Tiên lại càng khiến họ căm hận.
Trong đám đông, lại có võ giả nhảy ra mắng Mộng Thần Tiên! “Mộng Thần Tiễn, ngươi dám tàn sát người cùng tộc ở trên đài phong Vương? Đây chính là đại bất kính!” “Không ngờ Sát Lục Vương tộc ta lại chọn loại người như người trở thành Thiên Tôn.
Đúng là mắt chó đui mù...”
Thấy động tỉnh phía dưới càng lúc càng lớn, La Chinh hỏi: “Họ muốn làm gì? Hình như làm thế cũng không có ý nghĩa gì mấy.” Mộng Thần Tiễn nheo mắt suy nghĩ một lát.
Hình như đột nhiên nhớ ra điều gì đó nên mặt ông hơi biển sắc rối liền kéo La Chinh về phía đài phong Vương: “Gay rồi.
Đi!” Lúc này Thần Tiên Thiên Tôn lo lắng như thế lại càng khiến La Chinh khó hiểu hơn: “Rốt cuộc có ý gì?”
“Hình như Dao đã sớm chuẩn bị, không ngờ ả lại sắp xếp một đám nhãi nhép liều mạng ở đây như vậy.
Xem ra bọn họ muốn mở thẩm phán tín ngưỡng, chặn chúng ta ở bên ngoài đài phong Vương.
Ta lại quên mất chuyện này!” Mộng Thần Tiên vừa dứt lời, hắn và La Chinh đã dừng lại ở bên cạnh đài phong Vương! Bây giờ La Chinh mới kịp hỏi: “Vậy thẩm phán tín ngưỡng là cái gì?” Mộng Thần Tiên tỏ ra tiếc nuối, nhìn chằm chằm phía trước mà bất đắc dĩ nói: “Đó chính là thẩm phán tín ngưỡng.” Đài phong Vương chính là căn cơ của các vị Vương.
Một khi đài phong Vương bị phá hỏng, thực lực của Vương sẽ giảm đi nhiều! Cho nên có lẽ đài phong Vương là nơi được bảo vệ chặt chẽ nhất.
Mà lớp phòng ngự ngoài cùng chính là thẩm phán tín ngưỡng! Quyền khởi động thẩm phán tín ngưỡng không thuộc về bất kỳ người nào mà chia cho hơn trăm vạn người hành hương trên đài cao xung quanh đài phong Vương! Khi những người hành hương cho rằng ngươi là người không thể đến gần đài phong Vương thì thẩm phán tín ngưỡng sẽ khởi động! Dao đã sớm bố trí một số tử sĩ đi rải lời đồn trong những người hành hương này.
Sau đó khi Thần Tiên Thiên Tôn xuất hiện, những tử sĩ kia liền mạo hiểm tính mạng để chửi bới Thần Tiên Thiên Tôn.
Như vậy liền có thể dễ dàng khiến cho người hành hương chán ghét Mộng Thần Tiên! Thậm chí Dao cũng tính đến việc Mộng Thần Tiên sẽ giết chết những tử sĩ này.
Cho nên Dao đã dồn hết tâm trí sắp xếp mấy đội ngũ.
Sau khi nhóm tử sĩ đầu tiên bị Mộng Thần Tiễn giết chết, nhóm tử sĩ thứ hai sẽ tiến lên...
Dưới sự chửi bới liên tục, một số người hành hương không rõ chân tướng liền coi Mộng Thần Tiễn là kẻ địch.
Ai nấy trợn mắt nhìn nhau, thật sự xem Mộng Thần Tiễn như kẻ địch của Yêu Dạ tộc! Mặc dù không phải tất cả những người hành hương đều thiếu não như thế, nhưng thế giới này luôn do phần lớn những người không rõ chân tướng tạo thành.
Sau khi đa số những người hành hương đều đã coi Mộng Thần Tiễn là kẻ địch, thẩm phán tín ngưỡng, tầng phòng hộ thứ nhất của đài phong Vương lập tức có hiệu lực...
Đài phong Vương to lớn chính là một tháp cao hình ba lăng trụ.
Chỗ ba hình thoi giao nhau chính là thang gác bước lên đài phong Vương.
Thẩm phán tín ngưỡng khởi động, đồng thời trong tháp cao này cũng bắt đầu tỏa ra ba luồng sáng! Ba luồng sáng này chia làm ba màu đỏ, xanh lam, xanh lá cây, cũng chính là màu lực tín ngưỡng của ba vị Vương Yêu Dạ tộc.
Sau khi phiếu tán giữa không trung, ba luồng sáng bắt đầu không ngừng ngưng tụ lại.
Chẳng mấy chốc, mỗi luồng sáng đã biến thành một hình người! Nhìn thấy những bóng người từ từ ngưng kết thành kia, Mộng Thần Tiên lui mấy bước về phía sau.
“Những lực tín ngưỡng này ngưng kết thành thân tín ngưỡng các đời vương giả của Yêu Dạ tộc, phải cẩn thận!” “Thực lực như thế nào?” La Chinh hỏi, mắt nhìn chằm chằm vào những quả cầu ánh sáng đang không ngừng được hình thành.
“Tương đương với Đại Giới Chủ.” Mộng Thần Tiên trả lời.
“Chỉ là Đại Giới Chủ mà thôi, ngươi còn là Thiên Tôn đó.” La Chinh cười hì hì nói.
Mộng Thần Tiên trợn mắt nhìn La Chinh: “Ý ta là nhắc nhở người cẩn thận!” Ông vừa mới nói xong, một bóng người màu đỏ đã ngưng kết thành hình dạng.
Bóng người màu đỏ này chính là Sát Lục Vương đời thứ mười ba của Yêu Dạ tộc.
Tuy thân mình tín ngưỡng này ngưng kết ra tương đối mơ hồ, nhưng cũng nhìn ra dung mạo động trời của cô gái này từ trong đám sương mù đỏ như máu kia!
“Vu!”
Thương của vị Sát Lục Vương này đột nhiên xông về phía Mộng Thần Tiễn.
Ông còn chưa bắt đầu phản kích, La Chinh đã lên trước một bước, nhanh như một trận gió thổi qua.
La Chinh bay vụt qua trong nháy mắt rồi nhẹ nhàng vung tay về phía Sát Lục Vương đời thứ mười ba, đầu ngón tay bộc phát ra một luồng sức mạnh kinh khủng.
Đám lực tín ngưỡng này không thể chống đỡ với sức mạnh này nên lập tức tán loạn trong nháy mắt.
Trong khi đánh tan thân hình tín ngưỡng này, La Chinh quay đầu về phía Thần Tiên Thiên Tôn mỉm cười một cái.
Lời nhắc của Mộng Thần Tiễn xem như đã thừa rồi.
Mộng Thần Tiễn hơi sững sờ, miệng lại lầu bầu: “Cái tên này...”
Last edited:
Bình luận facebook