Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1680: Mục hàn
Khi con khỉ nhỏ màu vàng xuất hiện, mọi người lại lặng lẽ rút lui...
Sau nhiều lần như vậy, sự chống cự của Thánh 4Đàn Thiên Tôn liền trở thành một trò cười.
Gã chỉ có thể trơ mắt nhìn đồng tộc của mình không ngừng ngã xuống... 0
Sau một thời gian, số lượng Thiên Tôn Thánh tộc phòng thủ xung quanh thánh đàn càng ngày càng ít.
Hai mươ8i Thiên Tôn ban đầu giờ chỉ còn sót lại có ba người.
“Không ngờ cuối cùng Thánh Đàn Thiên Tôn ta lại chết ở nơi n0ày.
Trận chiến này vốn dĩ không công bằng, các ngươi chỉ là dựa vào vị thần đó mà thôi!” Thánh Đàn Thiên Tôn hét
8lên trong tuyệt vọng.
Tiếng hét đó vang vọng trong Quỳ Thủy giới, chứa đựng sự bị thương cùng căm hận.
Nếu không phải Tinh Vĩ dùng thuật Tinh Phong khóa không gian của bọn họ lại thì năm mươi Thiên Tôn Thánh tộc
này sẽ không bị đánh bại thê thảm như vậy, Thiên Tôn Thánh tộc bị giam cầm trong Quỳ Thủy giới, chỉ có thể là bia
ngăm sống mà thôi.
Sau khi nghe Thánh Đàn Thiên Tôn nói vậy, La Chinh lặng lẽ xuất hiện lần nữa, đứng trước thánh đàn.
Đồng thời, Thần Dụ Thiên Tôn, cùng với Huân đang cầm Thánh Thương trong tay cũng bước ra từ trong vết nứt
không gian.
Bên cạnh cũng ngày càng có nhiều Thiên Tôn tập hợp lại...
“Đúng là trang tráo, Thánh tộc các ngươi xâm chiếm vũ trụ Đại Diễn của bọn ta thì có cái gì gọi là công bằng sao?”
Nguyên Tội Thiên Tôn gằn giọng.
Hiên Viên Thần Phong đã chết trong tay Ma Ha, mối thù này vẫn luôn khắc sâu trong tim ông.
Có thể nói, ông hận thấu xương Thánh tộc.
“Nói đúng lắm, không phải tộc ta thì nhất định có ý đồ xấu, chẳng lẽ ngươi còn muốn đánh với bọn ta trên võ đài
sao?” Lôi Phạt Thiên Tôn chế giễu.
Cuộc chiến giữa các tộc khác nhau thường rất khốc liệt.
Lúc Thánh tộc còn chưa xâm lược, cuộc tranh đấu giữa Nhân tộc, Yêu Dạ tộc và Ma tộc vẫn luôn chưa từng chấm
dứt.
Mâu thuẫn giữa các chủng tộc khác nhau là điều không thể hòa giải được.
Tuy nhiên, ba chủng tộc lớn này đều là những sinh linh được sinh ra trong vũ trụ Đại Diễn.
Hiện giờ, khi đối mặt với “ngoại tộc” là Thánh tộc, họ bỗng dưng đoàn kết lại.
Xét cho cùng thì Thánh tộc là đến từ một vũ trụ hoàn toàn xa lạ.
Trong mắt nhiều Thiên Tôn, chỉ cần có thể giữ được vũ trụ Đại Diễn thì dù dùng thủ đoạn gì cũng không còn là
điều cấm kỵ nữa.
Thánh Đàn Thiên Tôn nhìn chằm chằm vào những người đang có mặt, trên khuôn mặt tuyệt vọng chợt nở nụ cười:
“Đúng là không công bằng thật! Nhưng cho dù bọn ta có chết, cũng sẽ kéo các ngươi chôn cùng.
Xem vũ trụ Đại Diện các ngươi làm thế nào để chạy thoát khỏi lòng bàn tay của Thánh tốc bon ta!”
Thánh Đàn Thiên Tôn tin rằng Đại Thiên Tôn sẽ trả thù cho gã, nhưng gã lại không thể nhìn thấy khoảnh khắc đó
rồi.
Lúc này, gã chỉ có thể nói ra những lời mỉa mai châm chọc mà thôi.
Tuy nhiên, câu nói này của Thánh Đàn Thiên Tôn không có bất kỳ tác dụng gì.
Không ngừng có Thiên Tôn đến nơi này, tất cả đều dùng ánh mắt lãnh đạm nhìn chằm chằm vào Thánh Đàn Thiên
Tôn.
“Ngươi nói hết chưa?” Thần Dụ Thiên Tôn từ tốn hỏi, chủy thủ trong tay phát ra ánh sáng màu tím nhạt.
“Hừ, không cần các người ra tay!” Thánh Đàn Thiên Tôn vung tay, đột nhiên đan điền của gã hóp xuống, một
luồng sức mạnh bắt đầu ngưng tụ lại trong đó.
Hai gã Thiên Tôn Thánh tộc còn lại cũng làm điều tương tự.
“Ầm ầm! Ầm ầm!” Ba gã Thiên Tôn này đã sử dụng chút chân nguyên cuối cùng trong đan điền, khiến bản thân tự
nổ tung.
Vốn dĩ, với thực lực của Thiên Tôn thì khi tự nổ sẽ có uy lực vô cùng khủng khiếp.
Tuy nhiên, ba gã Thiên Tôn này đã như đèn khô dầu cạn, nên vụ nổ này không gây ra bất kỳ mối đe dọa nào cho
những người có mặt...
Cùng với việc Thánh Đàn Thiên Tôn tự nổ tung, thánh đàn cũng từ từ biến mất, kể cả con khỉ màu vàng đang nằm
trên thánh đàn cũng thể.
Nó chỉ kịp ré lên một tiếng, trừng đôi mắt dữ tợn nhìn mọi người, rồi không cam tâm tiêu tán trước mặt bọn họ.
Thiên Tôn ngã xuống, nhưng số trời sẽ không biến mất.
Những phần số trời này đều sẽ trở lại trong Thiên Đạo của vũ trụ Đại Cực.
Đây là trận chiến đầu tiên giữa vũ trụ Đại Diễn và vũ trụ Đại Cực.
Sau nhiều năm ẩn nhẫn, đột nhiên phát động một cuộc tấn công lại có thể giết chết một phần ba số Thiên Tôn của
Thánh tộc một lúc.
Toàn bộ quá trình có thể nói là vô cùng thuận lợi, chỉ có hai vị Thiên Tôn ngã xuống, thậm chí lão tộc trưởng còn
chưa kịp ra tay.
Nhưng trong lòng mọi người vẫn vô cùng nặng nề, vì đối thủ chân chính còn đang ở trong vũ trụ Đại Cực.
Đợi đến khi Thánh tộc mở ra bức tường than thở, vũ trụ Đại Diễn sẽ phải đối mặt với sự trả thù điên cuồng của
Thánh tộc.
Đây là một áp lực vô hình.
Trận chiến giữa các Thiên Tôn đã khiến toàn bộ Quỳ Thủy giới sụp đổ, cho dù Thiên Tôn ra tay cũng không thể
khôi phục.
Nhưng vũ trụ có năng lực tự chữa lành, sau những năm tháng dài đằng đẵng, Đại Giới này sẽ nhanh chóng tự chữa
lành vết thương.
Chỉ có điều, xét cho cùng nó vẫn không thể hình thành một Đại Giới hoàn chỉnh được nữa, chỉ có thể giống Tranh
Hải giới, trở thành một Đại Giới rách nát.
Nhưng đây đã là kết quả tốt nhất.
Lúc đầu, chỉ có bốn năm vị Thiên Tôn đánh nhau mà đã làm tan nát cả Tranh Hải giới.
Nhưng ở đây có đến trăm vị Thiên Tôn đánh nhau, nếu không phải Tinh Vĩ giam cầm Thiên Tôn Thánh tộc thì chỉ
sợ không chỉ có Quỳ Thủy giới tan nát, mà cả hàng trăm nghìn Đại Giới cũng vậy.
Hiện nay, trong vũ trụ Đại Diễn vẫn còn rất nhiều võ giả Thánh tộc.
Song khi đã mất đi sự chống đỡ của Thiên Tôn, những võ giả Thánh Tộc trong vũ trụ Đại Diễn cũng không sống
được bao lâu nữa.
Các loại thiên tại trong vũ trụ đủ để dọn dẹp sạch sẽ đám võ giả này, chỉ cần có thời gian nhất định mà thôi.
Trước mắt, bọn họ nên nghĩ cách đối mặt với sự phản công của Thánh tộc.
Chính vào lúc này, Tinh Vĩ lại xuất hiện trước mặt mọi người, trên mặt nở nụ cười gượng gạo, “Thánh tộc...
đã bắt đầu phá vỡ biên giới rồi.”
***
Vượt qua bức tường than thở là điều vô cùng khó khăn.
Thánh tộc đã bắt đầu hành động từ mấy trăm năm trước.
Nếu không nhờ sự giúp đỡ của Mục Hải Cực thì sợ là còn phải mất thêm mấy trăm năm nữa.
Tinh Vĩ chẳng qua chỉ dùng một viên Ám Tinh cộng thêm thuật Tinh Phong để lấp kín lỗ hổng trên bức tường mà
thôi.
Với tư cách là một vị thần, tất nhiên là chiêu thức này của Tinh Vĩ rất lợi hại, nhưng cũng không phải là chướng
ngại không thể vượt qua! Giờ đây, trước bức tường than thở...
Đại Thiên Tôn Thánh tộc cùng nhiều Thiên Tôn Thánh tộc khác đang đứng sừng sững, trên mặt những vị Thiên Tôn
này đều đầy vẻ đau thương...
Sự rung chuyển của Thiên Đạo đã kéo dài trong một thời gian dài.
Theo suy đoán của bọn họ, có lẽ những Thiên Tôn đi trước đã ngã xuống toàn bộ, không còn một ai sống sót!
Những Thiên Tôn Thánh tộc này chia làm không ít phe phái, cũng có những lúc tranh chấp lẫn nhau, nhưng vẫn coi
như là đồng tộc.
Mối quan hệ cá nhân giữa họ vô cùng thân thiết.
Trong nháy mắt có nhiều Thiên Tôn chết đi trong một vũ trụ khác như vậy, đương nhiên là bọn họ sẽ đau lòng.
Phía trước các Thiên Tôn có một thanh niên mặc quần áo đen, đứng lơ lửng giữa không trung.
Chàng trai này lộ ra một khí thể mơ hồ, tuy điềm đạm, nhưng lại khiến người khác rất ấn tượng.
Khí thế này chính là “thế”.
Chàng trai trẻ mặc đồ đen này chính là đệ tử của Mục Hải Cực, thần Mục Hàn.
Tất cả truyền thừa của Mục Hàn đều đến từ Mục Hải Cực, vì vậy “thế” của ông ta rất giống với “thể” phát ra từ vật
thu thiên do Đại Thiên Tôn khống chế.
Nếu cẩn thận phân biệt thì vẫn có nhiều điểm khác nhau.
“Hừ, chỉ là dựa vào sức mạnh từ các ngôi sao để sắp đặt kết giới mà thôi, chút tài mọn!” Nhìn lối đi bị chặn, Mục
Hàn nở nụ cười nhẹ.
“Mục Hàn đại nhân, có thể nhanh chóng ra tay không, Thánh tộc chúng ta...” Ngân Sí Thiên Tôn của Thánh tộc nôn
nóng nói, con cái của vị Thiên Tôn này đều gia nhập đội quân viễn chinh, lúc này chưa rõ sống chết.
“Thúc giục cái gì?” Mục Hàn lạnh nhạt liếc vị Thiên Tôn đó.
“Ngân Sí, không được vô lễ với Mục Hàn đại nhân!” Đại Thiên Tôn trách mắng.
“Nhưng...” Ngân Sí Thiên Tôn lộ vẻ phẫn nộ.
Mục Hải Cực là chúa tể thống trị cả vũ trụ.
Thánh tộc không có tư cách cự tuyệt bất kỳ yêu cầu nào của Mục Hải Cực, nhưng điều này không có nghĩa là nội bộ
Thánh tộc không có bất kỳ ý kiến gì.
Cho dù có giúp Mục Hải Cực phá hủy toàn bộ vũ trụ Đại Diễn thì cũng có ích lợi gì đối với Thánh tộc bọn họ chứ?
Những vị Thiên Tôn này bán mạng vì Mục Hải Cực, nhưng tên đệ tử Mục Hàn của Mục Hải Cực này lại làm việc
chậm rì rì.
Dường như ông ta căn bản không để tâm đến việc này.
Trong lòng các vị Thiên Tôn đang có mặt đều khó tránh khỏi có ý kiến...
Tuy nhiên, Mục Hàn căn bản không quan tâm.
Trong mắt sinh linh Thần Vực, những sinh linh thứ cấp này căn bản không phải là sinh linh chân chính, mà chỉ là
“thứ” do chân nguyên hóa thành thôi.
Dù có chết bao nhiêu đi chăng nữa thì ông ta cũng không quan tâm, Sau khi nhảy lên một cách nhẹ nhàng, Mục
Hàn đã nhảy vào trong lối đi của bức tường than thở.
Sau đó, đột nhiên có một chùm ánh sáng màu vàng nhạt bắn ra từ lối đi.
Chùm ánh sáng này phản chiếu từ lối đi ra ngoài, chiếu thẳng vào bầu trời...
Tất cả Thiên Tôn nghe thấy Mục Hàn hét lên: “Phá.” “Åm!”
Một âm thanh nặng nề vang lên, lập tức có luồng không khí không ngừng bị hút vào, lối đi giữa hai vũ trụ lại lần
nữa được mở ra.
Last edited: