Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1682: Quy tắc các thánh đường
Nhìn thân thể mềm oặt như tờ giấy của Khê Ấu Cầm, tim La Chinh đập điên cuồng, trong lòng đau nhói như bị
kim đâm.
Khi ở Trung Vực4, nàng đã không chút do dự đi theo hắn đến Vân Điện.
Sau khi phi thăng, nàng tu luyện kiếm trận mạnh mẽ để tìm kiếm hắn trong chi0ến trường mộng ảo rộng lớn.
Đến cấm địa Luyện Thần, nàng cũng vẫn như vậy.
Sau khi trở về, Khê Ấu Cầm nhanh chóng bị đưa 8trở lại Thiên Vị tộc.
Nàng rất muốn đi tìm La Chinh, nhưng khổ nỗi nàng phải tập luyện kiến trận Lục Thần, nên cuối cùng vẫn khôn0g
thể thoát ra.
Trong tâm trí nàng, dường như mọi thứ trên thế giới này đều không tồn tại, thậm chí ngay cả bản thân cũng vậy.
Tình yêu mà nàng dành cho La Chinh gần như trở nên méo mó...
Cô gái này luôn cố gắng đuổi theo hắn, nhưng so với Huân và Ninh Vũ Điệp, tình cảm La Chinh dành cho nàng là
ít nhất, nhiều lúc có chút đối phó cho qua, có lẽ cũng chỉ là do lúc đó giận dữ mà chịu trách nhiệm.
Tuy nhiên, lúc này khi nhìn thấy Khê Ấu Cầm đột nhiên bị người ta bóp gãy cổ trong lòng hắn chợt cảm thấy vô
cùng đau đớn.
Nỗi đau khắc sâu đến nỗi trái tim hắn gần như tan nát! “Vù!” Không kịp thể hiện sự phẫn nộ của bản thân, La
Chinh chỉ biết vội bay về phía thân thể của Khê Ấu Cầm, ôm nàng vào lòng.
Dù chỉ bị vặn gãy cổ, nhưng La Chinh lại nhận thấy Khê Ấu Cầm đã hoàn toàn mất đi sự sống.
Hắn ôm thân thể mềm mại của nàng, sống mũi cay xè.
Dáng vẻ của La Chinh giữa không trung lúc này có chút cô đơn.
Cái chết bất ngờ của Khê Ấu Cầm khiến người ta thật sự khiếp sợ.
Đối với Thiên Vị Tộc mà nói,kiếmtrận Lục Thần rất quan trọng.
Sau khi Khê Ấu Cầm ngã xuống, không ai có thểkiếmsoátkiếmtrận này...
Nhưng bây giờ, mọi người không còn quan tâm đến điều này nữa, tất cả họ đều tập trung vào người thanh niên
mặc đồ đen kia.
Người thanh niên mặc đồ đen này toát ra một khí thể ôn hòa, như thể không có bất kỳ mũi nhọn gì, nhưng không ai
dám bỏ qua sự tồn tại của hắn! Khí thể ôn hòa này chính là “thế” của thần, người này chính là thần trong vũ trụ Đại
Cực.
Trong lòng các Thiên Tôn đều hiện lên suy nghĩ như vậy, trong mắt họ chứa đầy sự sợ hãi...
“Không ngờ một đám côn trùng nhỏ do chân nguyên hóa thành lại có thể đem đến phiền phức lớn như vậy cho sự
phụ.
Quả nhiên...
đám côn trùng trong vũ trụ Đại Cực thật sự không đáng tin cậy.” Mục Hàn nhìn xuống chủng Thiên Tôn, cười nhẹ.
Thế giới trong cơ thể của Mục Hàn đã tương đối hoàn chỉnh, thậm chí còn xuất hiện cả Thiên Tôn.
Chỉ có điều, Thiên Tôn ở thế giới trong cơ thể của ông ta có thực lực kém hơn trong vũ trụ.
Song trong mắt Mục Hàn, cho dù là Thánh tộc trong vũ trụ Đại Cực hay là sinh linh trong vũ trụ Đại Diễn thì đều là
sinh linh thứ cấp, được biến đổi từ chân nguyên mà thôi, căn bản không thể hóa thành sinh linh chân chính.
“Vù vù!” Ngay lúc này, Tinh Vĩ tiến lên nghênh tiếp, ông đứng đối diện Mục Hàn, trong mắt lóe lên tia sáng:
“Chúng ta đã từng giao đấu rồi nhỉ.” Trên núi Xung Tiêu của Thánh tộc, Mục Hàn đã vượt qua bí thuật của chín vị
Thiên Tôn Thánh tộc, nhưng cuối cùng lại bị Tinh Vĩ ép lui! “Trí nhớ ta không tốt lắm.” Mục Hàn lắc đầu cười.
“Ngươi không phải đối thủ của ta.” Nét mặt Tinh Vĩ cực kỳ nghiêm túc.
Tinh Vĩ rất tự tin vào sức mạnh của mình.
Mặc dù ông là đệ tử cuối cùng của La Tiêu, cũng là đệ tử trẻ tuổi nhất, nhưng tài năng của ông lại nổi bật nhất, nên
tất nhiên là nhận được sự yêu quý của La Tiêu.
Ông cũng có mối quan hệ thầy trò thân thiết nhất với La Tiêu, vậy nên ông mới ở lại vũ trụ Đại Diễn để giúp sư
phụ vượt qua cửa ải khó khăn.
Nhưng tốc độ dòng chảy thời gian ở vũ trụ Đại Diễn quá nhanh.
Mai danh ẩn tích ở đây nhiều năm như vậy, khiến tuổi xương của ông trở nên vô cùng già nua.
Nhưng thần có được tuổi thọ vô tận, dùng từ “già nua” này với Tinh Vĩ có chút không phù hợp.
Chỉ cần muốn là ông có thể lấy lại vẻ ngoài trẻ trung ngay.
Nhưng ông muốn sử dụng ngoại hình hiện tại của mình để nhắc nhở bản thân về quãng thời gian đã qua trong vũ
trụ Đại Diễn, thế nên ông mới không biến về diện mạo trẻ trung.
Cuối cùng, thần của vũ trụ Đại Cực đã ra tay rồi, nhưng Tinh Vĩ lại nói đối phương không phải là đối thủ của ông.
Ngay lập tức, lời này khiến trong lòng các Thiên Tôn có mặt trở nên vui vẻ.
Nếu Tinh Vĩ có thể giết chết người này thì sẽ giảm bớt rất nhiều áp lực cho những Thiên Tôn ở đây khi đối đầu với
Thiên Tôn Thánh tộc.
Sau khi giết chết thanh niên mặc đồ đen này, nếu Tinh Vĩ còn có sức lực để có thể giúp đỡ bọn họ thì chắc chắn vũ
trụ Đại Diện có thể giành được thắng lợi!
Câu tiếp theo của Mục Hàn ngay lập tức làm cho tâm trạng của Thiên Tôn có mặt ở đây rơi xuống đáy vực.
Ông ta thoải mái thừa nhận: “Đúng vậy, một mình ta không phải là đối thủ của ông, nhưng còn sư huynh và sư đệ
của ta thì sao?” Bản thân Mục Hàn chính là thần, nên tất nhiên là sư huynh và sư đệ mà ông ta nói tới cũng phải là
thần rồi! Điều này có nghĩa là vũ trụ Đại Cực đã phải đến ba vị thần! Sắc mặt Tinh Vĩ hơi trầm xuống, “Điều này
không phù hợp với quy tắc của các Thánh Đường, Mục Hải Cực không thể làm như vậy!” Các Thánh Đường đã
phát triển qua vô số kỷ nguyên thần, đã sớm có một bộ quy tắc vô cùng hoàn chỉnh.
Cho dù là thánh nhân tranh đấu lẫn nhau thì cũng không thể tùy tiện vượt qua.
Chẳng hạn, một vị thánh nhân không thể trực tiếp tấn công vũ trụ của một vị thánh nhân khác! Cũng chính vì quy
tắc này mà Mục Hải Cực không thể tự mình bước vào vũ trụ Đại Diễn.
Nếu không thì với sức mạnh của Mục Hải Cực, chỉ cần một thời gian ngắn là đủ để ông ta tiêu diệt vũ trụ này, đâu
cần phải tốn nhiều công sức như vậy.
Vừa phải dốc sức bồi dưỡng Thánh tộc, rồi sắp đặt cả Vụ tộc thượng cổ và Yêu Dạ tộc? Một quy tắc khác là, nếu hai
vũ trụ tranh đấu với nhau thì chỉ có thể phải đi một vị thần.
La Tiêu có rất nhiều đệ tử, nhưng cuối cùng chỉ có Tinh Vĩ được ở lại trong vũ trụ, chính là vì quy tắc này!
Mục Hàn khẽ thở dài: “Quy tắc là có thể được thay đổi.
Sư phụ đã phải mất rất nhiều công sức mới có thể thay đổi được quy tắc này.
Ông cũng có thể gọi cứu binh, không phải đệ tử cấp cao nhất của La Tiêu - Vũ Thái Bạch rất mạnh hay sao?” Ánh
mắt Tinh Vĩ càng lúc càng lạnh, việc sửa đổi quy tắc của các Thánh Đường không phải là chuyện đơn giản.
Mục Hải Cực đã sẵn sàng trả một cái giá lớn như vậy để sửa đổi thì sao có thể để các đệ tử của La Tiêu tùy ý tiến
vào vũ trụ Đại Diễn “Ta cho ông một cơ hội sống sót, cút khỏi vũ trụ Đại Diễn.
Sau này nếu gặp lại ta ở Thần Vực, ông cũng phải đi đường vòng.” Mục Hàn tiếp tục cười nói.
Mặc dù bản thân hắn không phải là đối thủ của Tinh Vĩ nhưng hắn có sư phụ chống lưng.
Hiện tại, La Tiêu coi như đã ngã xuống, các đệ tử của La Tiêu trở nên rất khó sống trong Thần Vực.
Thế nên, đương nhiên là Mục Hàn không có gì phải kiêng dè khi đối mặt với Tinh Vĩ.
Tinh Vĩ cười lạnh: “Không ai trong số các đệ tử của sư phụ sẽ chùn bước, đừng nói nhiều lời vô nghĩa nữa.” “Thật
đáng tiếc, ta cũng chỉ đành gọi huynh đệ của ta đến đây để ban cho ông cái chết..” Mục Hàn lắc đầu nói.
Sau khi mở được bức tường than thở, thần có thể ung dung đi từ vũ trụ này sang vũ trụ khác.
Tuy nhiên, Mục Hàn còn chưa kịp nói xong thì bên dưới đột nhiên có một hơi thở cực kỳ thô bạo bùng lên.
Cùng với sự bùng nổ của hơi thở này, có một luồng ánh sáng vàng chói bắn về phía Mục Hàn, kèm theo đó là một
tiếng thét vang vọng giữa không trung.
“Ngươi đi chết trước cho ta!” Cả người La Chính phủ một màu vàng rực rỡ, con dấu Để Hôn xuất hiện! Dưới sự
bùng cháy điên cuồng của linh hồn, sức mạnh linh hồn được giải phóng ồ ạt! Luồng khí thế này lan ra ngoài, khiến
lão tộc trưởng, Nguyên Tội Thiên Tôn, Thần Dụ Thiên Tôn và những người khác đều hết hồn.
Bọn họ là Thiên Tôn cao quý, bọn họ cũng có Hoàng Kim Chiến Hồn.
Nhưng lúc này đối mặt với uy áp phát ra từ linh hồn của La Chinh, bọn họ đều thấy rất áp lực.
Hơn nữa, bọn họ mới chỉ là bị áp lực lan đến mà thôi, người thực sự đối mặt với luồng uy áp linh hồn kia chính là
vị thần đó! “La Chinh, dùng tay!” Trong lòng Tinh Vĩ kinh hãi, ông không ngờ La Chinh sẽ ra tay một cách lỗ mãng
như vậy, muốn ngăn cản thì đã không kịp nữa rồi.
Mục Hàn cũng có chút giật mình khi cảm nhận được khí thế này của La Chinh.
Rõ ràng tên nhóc này chỉ là một Giới Chủ, thế nhưng sức mạnh đến từ sự thiêu đốt linh hồn của hắn lại khiến ông
ta cảm thấy áp lực? Sau khi hiểu được đạo, linh hồn của thần sẽ bước vào một cảnh giới khác, sẽ dung hợp với thần
cách.
Trong linh hồn sẽ có được thần tính sơ cấp, đây chính là cấp bậc vượt xa Hoàng Kim Chiến Hồn.
Nhưng Mục Hàn chỉ thưởng thức khí thế đó của La Chinh mà thôi.
Trong mắt ông ta hiện lên sự khinh thường đối với sự phát động tấn công tùy tiện của La Chinh.
Ông ta vươn một bàn tay ra, hướng về phía La Chinh, năm ngón tay mở ra, “Sinh linh thứ cấp thật lỗ mãng, nhưng
dũng khí lại thật đáng khen...” Ông ta nhìn La Chinh vội vã xông đến, muốn dùng tay trực tiếp bóp nát thanh kiếm
của La Chinh, sau đó lại bóp nát cả người La Chinh.
Tuy nhiên, khi La Chinh cầm trọng kiếm Đại Thiên chém về phía bàn tay của ông ta, Mục Hàn đột nhiên biến sắc.
Last edited:
Bình luận facebook