Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1860
Chương 1860 : Chương 1860GIA TỘC HUYỀN NGUYỆT
Chương 1860GIA TỘC HUYỀN NGUYỆT
Sau khi nhìn thấy cây Tuyết Ấn Thần Thương màu đen kia, đôi mắt La Chinh hơi nheo lại.
Dựa theo uy lực liên tục tăng lên của ba cây Tuyết Ấn Thần Thương trước đó mà suy đoán, cây Tuyết Ấn Thần Thương thứ tư thực sự có thể khiến cho hắn bị thương nặng, thậm chí có khả năng giết chết hắn!
Nhưng Tuyết Ấn Thần Thương này là không thể ngăn cản, chỉ có thể dùng thân thể miễn cưỡng chống lại...
“Vù!”
Khi Tuyết Ấn Thần Thương bắn đi, trên mặt người béo hơi lóe lên vẻ tiếc nuối, “Trận này thắng quá dễ, chết đi, người giấu tên...”
Theo người béo thấy, sau khi cây thương đen này bắn ra, việc La Chinh chết đã là chuyện chắc chắn không thể nghi ngờ.
Vào giây phút này, La Chinh huy động sức chú ý toàn thân, lui nhanh về đằng sau, đưa hai tay chắn ở trước ngực mình, cả người nhanh chóng trượt đi giống như bay sát lớp băng!
Nhưng tốc độ của Tuyết Ấn Thần Thương màu đen kia cực kỳ nhanh, gần như chớp mắt đã lập tức bắn vụt đến trước mặt La Chinh.
“Bát Khúc Phi Yên!”
Bề mặt cơ thể La Chinh lóe ra sương trắng nhàn nhạt.
Tuy thân pháp Bát Khúc Phi Yên vô cùng linh hoạt, nhưng lại có hạn chế rất lớn. Khi tốc độ của đối phương quá nhanh thì có thể dễ dàng phá vỡ thân pháp này. Dẫu sao, hồi đó Nhị sư huynh chọn công pháp chỉ nhằm vào đối thủ La Chinh gặp phải trong vũ trụ, không cân nhắc đến bây giờ...
Bây giờ, La Chinh thi triển Bát Khúc Phi Yên, đương nhiên mục đích không phải là để tránh né Tuyết Ấn Thần Thương. Chỉ có điều, Tuyết Ấn Thần Thương chứa đựng uy thế lớn như vậy, trong nháy mắt đến gần La Chinh vẫn sẽ sinh ra sức mạnh khổng lồ đẩy hắn ra, từ đó có thể giảm bớt uy lực của Tuyết Ấn Thần Thương!
“Vù...”
Từ khi xuất hiện cho đến lúc nó tới gần, cây Tuyết Ấn Thần Thương màu đen này không hề cho La Chinh quá nhiều thời gian. Trong mắt người bình thường, đây chỉ là thời gian một phần nghìn của một cái chớp mắt, chỉ với chút thời gian này La Chinh đã bố trí xong tất cả!
“Ầm ầm!”
Trong nháy mắt Tuyết Ấn Thần Thương đánh vào hai tay La Chinh, sức mạnh trong hai cánh tay hắn lập tức bùng nổ.
Mặc dù xương cốt của hắn cứng rắn ngang với chí bảo hồng mông bình thường, nhưng cánh tay hắn chẳng những phải gánh chịu sức mạnh của Tuyết Ấn Thần Thương, mà còn phải gánh chịu sức mạnh của chính La Chinh. Hai lực xung kích cực lớn dung hợp lại, khiến hai tay La Chinh lập tức phủ đầy vết nứt, nhanh chóng nổ tung!
“Ầm!”
Tuy La Chinh trả giá bằng hai cánh tay, nhưng thế đi của Tuyết Ấn Thần Thương chỉ hơi chậm lại, vẫn đánh vào ngực của hắn, nơi đó có quần áo đồng tâm ngăn cản.
Quần áo đồng tâm mềm dẻo không thể phá vỡ, có thể trung hòa uy lực của Tuyết Ấn Thần Thương ở mức độ lớn nhất. Nhưng sức lực hùng mạnh kia vẫn xuyên qua quần áo đồng tâm, ngấm vào lục phủ ngũ tạng của La Chinh...
“Két két két két két...”
Xương sườn của hắn gãy lìa rồi vỡ vụn, lồng ngực cũng bị xé toạc ra. Nếu cúi đầu, thậm chí La Chinh có thể nhìn thấy tim của mình đang đập không ngừng.
“Chậc chậc... Không hổ là người giấu tên thắng liên tiếp mười trận, thế này mà vẫn chưa chết!” Người béo lắc đầu, cảm khái, “Để thắng người, ta đã tự hạ mấy trăm nghìn thứ hạng, quả nhiên không uổng chuyến này. Không ngờ ngươi lại có thể ngăn thương thứ tư của ta mà không chết. Báo tên của ngươi ra, gia tộc Huyền Nguyệt chúng ta ưa thích tiểu yêu nghiệt như ngươi vậy, cho dù ngươi thuộc gia tộc nào, chúng ta cũng bằng lòng trả giá cao để kéo ngươi tới, thế nào?”
La Chinh nằm trên mặt đất liên tục thở dốc, mỗi lần hít thở đè ép phổi, máu tươi trong ngực lại bắn ra, hắn phì phò hỏi ngược lại, “Ngươi tự hạ thứ hạng để tới?”
Người béo nhún vai một cái: “Đúng vậy, ta vẫn luôn quanh quẩn ở hạng mười mấy mà, khà khà...”
“Gia tộc Huyền Nguyệt... xếp thứ mấy trên đảo nổi?” La Chinh khó hiểu hỏi.
Từ trước đến giờ hắn chưa từng nghe nói về gia tộc này.
Người béo trợn to hai mắt, nhìn La Chinh lom lom như nhìn quái vật: “Ngươi thật sự chưa từng nghe nói về gia tộc Huyền Nguyệt chúng ta! Gia tộc chúng ta xếp thứ ba trên đảo nổi!”
Cũng khó trách người béo cạn lời.
Thời gian La Chinh bước vào đảo nổi quá ngắn, sau khi bước vào điện Tử Hồn, hắn còn chưa kịp nghe ngóng tin tức bên ngoài cho kỹ càng thì đã bắt đầu chinh chiến ở đấu trường của các vị thần. Đối với thứ hạng của mười gia tộc đứng đầu, La Chinh chưa được tìm hiểu một cách có hệ thống.
Trước lúc xếp hạng đảo nổi, tất cả nhà quyền thế đều khích lệ đệ tử nhà mình liều mạng kiếm điểm tích lũy, chỉ có ba gia tộc không hề hứng thú đối với chuyện này, ba gia tộc lớn này chính là gia tộc Huyền Nguyệt, Kiếm tộc và Đông Phương gia.
Từ Lãnh gia đứng thứ tư cho đến nhà đứng cuối cùng ở đảo nổi, tuy cũng là nhà quyền thế có được thánh nhân, nhưng bọn họ chỉ là nhà thế tục giàu sang trên ý nghĩa bình thường. Nói cách khác, kết cấu của nhà quyền thế không khác với gia tộc bình thường, cùng họ cùng tộc đương nhiên là thân như tay với chân.
Nhưng từ nhà thứ ba trở lên lại thay đổi rất nhiều.
Huyền Nguyệt không phải là một dòng họ mà chỉ là một danh xưng, có điều lâu ngày liền gọi chung là gia tộc Huyền Nguyệt. Trên thực tế, gia tộc Huyền Nguyệt bao gồm bốn nhà quyền thế, chỉ là theo thời gian, các nhà quyền thế này hợp làm một thể, dòng họ trước kia không còn quan trọng, cuối cùng xuất hiện danh xưng Huyền Nguyệt này.
Đệ tử của gia tộc Huyền Nguyệt không quá coi trọng điểm tích lũy trong đấu trường của các vị thần. Số lượng thần đại viên mãn trong tốp ba gia tộc lớn vượt xa những nhà quyền thế bình thường, thường thường chỉ cần ra tay vài lần vào thời điểm mấu chốt là có thể nâng điểm tích lũy vượt xa Lãnh gia đứng thứ tư!
Dần dà, các nhà quyền thế trên ý nghĩa bình thường không còn muốn đi tranh giành ba thứ hạng đầu ở đảo nổi nữa, dù sao cũng không tranh nổi.
Huyền Nguyệt Mục để ý thấy trong sảnh chúng thần xuất hiện một người giấu tên tham gia chiến đấu vượt cấp, trong lòng hết sức tò mò, nhưng thứ hạng của hắn cao hơn La Chinh quá nhiều, cho nên hắn chỉ có thể tự hạ thứ hạng để khiêu chiến La Chinh.
Việc nâng cao thứ hạng của mình trong sảnh chúng thần là rất khó khăn, nhưng muốn hạ thứ hạng xuống lại hết sức dễ dàng, gặp đối thủ cứ trực tiếp nhận thua là được.
Kết quả thứ hạng của hắn tụt một mạch từ mười bảy xuống mấy trăm nghìn, cuối cùng đuổi kịp La Chinh. Ở giữa còn có một vài chuyện nhỏ, bởi vì thứ hạng của La Chinh tăng lên quá nhanh, thoáng chốc hắn lại thấp hơn La Chinh một chục nghìn tên, đành phải nghiền ép hai đối thủ rồi mới leo lên được...
Vất vả lắm thứ hạng của hắn mới cách La Chinh trong vòng một trăm tên, không ngờ La Chinh căn bản không ra khỏi cửa, không chấp nhận ước chiến, Huyền Nguyệt Mục buồn bực muốn chết. Lần này, vất vả lắm mới thấy La Chinh mở cửa, làm sao hắn lại chịu bỏ qua cơ hội này? Hắn lập tức ra giá, khiêu chiến với La Chinh!
“Chẳng trách.” La Chinh khẽ cười nói: “Thực không ngờ lại có người tự hạ thứ hạng để khiêu chiến ta...”
Trong các thần cấp thấp, thực lực của Huyền Nguyệt Mục thuộc về sự tồn tại đỉnh cao, hơn nữa hắn còn kín đáo điều tra phương thức chiến đấu và thực lực của La Chinh. Với lại mới đầu, La Chinh cũng xem thường hắn ở một mức độ nhất định, cuối cùng khiến La Chinh bị thương thành như vậy!
“Cam chịu số phận đi, sau đó gia nhập gia tộc Huyền Nguyệt chúng ta, cho dù ngươi đến từ nhà nào, chúng ta đều có thể đưa ra đãi ngộ tốt nhất!” Huyền Nguyệt Mục cười nói một cách cực kỳ đắc ý, hắn không có hứng thú gì đối với điểm tích lũy, cái hắn thích chính là quá trình này.
“Tại sao ta lại phải cam chịu số phận? Ngươi cảm thấy ta sẽ thua? La Chinh khó hiểu hỏi ngược lại.
Quai hàm Huyền Nguyệt Mục bạnh ra: “Ngươi cho rằng bây giờ ngươi vẫn còn cơ hội?”
“Không phải là cơ hội vẫn luôn có đó sao?” La Chinh nói một cách thản nhiên.
“Là ý gì?” Huyền Nguyệt Mục hỏi ngược lại. Nguồn :
“Ngươi nhìn phía sau mình xem.” La Chinh thản nhiên cười nói.
Huyền Nguyệt Mục quay đầu, hắn chợt nhìn thấy một vòng tròn...
Mới nãy, La Chinh liên tục rút lui, vẽ ra một vết khắc hình bầu dục trong lớp băng, Huyền Nguyệt Mục vẫn không rõ La Chinh có ý gì.
Song La Chinh vừa mới nói xong, một ngọn lửa màu xanh da trời bỗng bốc lên, nhanh chóng lan ra quanh vòng tròn kia!
“Rầm...”
Vào giây phút này, Băng Phách Ma Diễm bốc cháy hừng hực, bao vây La Chinh và Huyền Nguyệt Mục vào bên trong.
“Quả thực chiêu thức của ngươi rất kỳ dị, đến tận bây giờ... ta vẫn không thể tìm được bản thể của ngươi ở đâu, nhưng chắc chắn là ở trong vòng tròn này.” La Chinh tiếp tục nói: “Như thế chỉ cần đóng băng tất cả những gì trong cái vòng này là được rồi!”
“Đây là...” Sau khi nhìn thấy ngọn lửa màu xanh da trời kia, trong mắt Huyền Nguyệt Mục lộ vẻ chấn động: “Đây là Băng Phách Ma Diễm! Hơn nữa còn cực kỳ hoàn chỉnh! Sao ngươi có thể lĩnh hội đầy đủ Băng Phách Ma Diễm của Cưu Thánh?”
“Vù vù vù...”
Tốc độ Băng Phách Ma Diễm lan ra cực kỳ nhanh, trong nháy mắt đã phủ kín toàn bộ vòng tròn.
La Chinh không trả lời Huyền Nguyệt Mục, Băng Phách Ma Diễm có thể phát huy ra hiệu quả mạnh hơn ở nơi cực hàn, ít nhất tốc độ Băng Phách Ma Diễm lan ra nằm ngoài dự đoán của La Chinh.
Huyền Nguyệt Mục cũng không cam lòng thua La Chinh ở đây, thân hình mập mạp của hắn liên tục xê dịch né tránh trong Băng Phách Ma Diễm, thỉnh thoảng lại biến thành một đống hoa tuyết, thỉnh thoảng lại biến thành một người béo thân thể tròn vo. Nhưng cuối cùng, La Chinh liền nhìn thấy một người béo mặc áo giáp băng lăn vài vòng trên mặt đất, sau đó bị Băng Phách Ma Diễm đóng băng hoàn toàn, chắc hẳn đây là bản thể rồi?
Chương 1860GIA TỘC HUYỀN NGUYỆT
Sau khi nhìn thấy cây Tuyết Ấn Thần Thương màu đen kia, đôi mắt La Chinh hơi nheo lại.
Dựa theo uy lực liên tục tăng lên của ba cây Tuyết Ấn Thần Thương trước đó mà suy đoán, cây Tuyết Ấn Thần Thương thứ tư thực sự có thể khiến cho hắn bị thương nặng, thậm chí có khả năng giết chết hắn!
Nhưng Tuyết Ấn Thần Thương này là không thể ngăn cản, chỉ có thể dùng thân thể miễn cưỡng chống lại...
“Vù!”
Khi Tuyết Ấn Thần Thương bắn đi, trên mặt người béo hơi lóe lên vẻ tiếc nuối, “Trận này thắng quá dễ, chết đi, người giấu tên...”
Theo người béo thấy, sau khi cây thương đen này bắn ra, việc La Chinh chết đã là chuyện chắc chắn không thể nghi ngờ.
Vào giây phút này, La Chinh huy động sức chú ý toàn thân, lui nhanh về đằng sau, đưa hai tay chắn ở trước ngực mình, cả người nhanh chóng trượt đi giống như bay sát lớp băng!
Nhưng tốc độ của Tuyết Ấn Thần Thương màu đen kia cực kỳ nhanh, gần như chớp mắt đã lập tức bắn vụt đến trước mặt La Chinh.
“Bát Khúc Phi Yên!”
Bề mặt cơ thể La Chinh lóe ra sương trắng nhàn nhạt.
Tuy thân pháp Bát Khúc Phi Yên vô cùng linh hoạt, nhưng lại có hạn chế rất lớn. Khi tốc độ của đối phương quá nhanh thì có thể dễ dàng phá vỡ thân pháp này. Dẫu sao, hồi đó Nhị sư huynh chọn công pháp chỉ nhằm vào đối thủ La Chinh gặp phải trong vũ trụ, không cân nhắc đến bây giờ...
Bây giờ, La Chinh thi triển Bát Khúc Phi Yên, đương nhiên mục đích không phải là để tránh né Tuyết Ấn Thần Thương. Chỉ có điều, Tuyết Ấn Thần Thương chứa đựng uy thế lớn như vậy, trong nháy mắt đến gần La Chinh vẫn sẽ sinh ra sức mạnh khổng lồ đẩy hắn ra, từ đó có thể giảm bớt uy lực của Tuyết Ấn Thần Thương!
“Vù...”
Từ khi xuất hiện cho đến lúc nó tới gần, cây Tuyết Ấn Thần Thương màu đen này không hề cho La Chinh quá nhiều thời gian. Trong mắt người bình thường, đây chỉ là thời gian một phần nghìn của một cái chớp mắt, chỉ với chút thời gian này La Chinh đã bố trí xong tất cả!
“Ầm ầm!”
Trong nháy mắt Tuyết Ấn Thần Thương đánh vào hai tay La Chinh, sức mạnh trong hai cánh tay hắn lập tức bùng nổ.
Mặc dù xương cốt của hắn cứng rắn ngang với chí bảo hồng mông bình thường, nhưng cánh tay hắn chẳng những phải gánh chịu sức mạnh của Tuyết Ấn Thần Thương, mà còn phải gánh chịu sức mạnh của chính La Chinh. Hai lực xung kích cực lớn dung hợp lại, khiến hai tay La Chinh lập tức phủ đầy vết nứt, nhanh chóng nổ tung!
“Ầm!”
Tuy La Chinh trả giá bằng hai cánh tay, nhưng thế đi của Tuyết Ấn Thần Thương chỉ hơi chậm lại, vẫn đánh vào ngực của hắn, nơi đó có quần áo đồng tâm ngăn cản.
Quần áo đồng tâm mềm dẻo không thể phá vỡ, có thể trung hòa uy lực của Tuyết Ấn Thần Thương ở mức độ lớn nhất. Nhưng sức lực hùng mạnh kia vẫn xuyên qua quần áo đồng tâm, ngấm vào lục phủ ngũ tạng của La Chinh...
“Két két két két két...”
Xương sườn của hắn gãy lìa rồi vỡ vụn, lồng ngực cũng bị xé toạc ra. Nếu cúi đầu, thậm chí La Chinh có thể nhìn thấy tim của mình đang đập không ngừng.
“Chậc chậc... Không hổ là người giấu tên thắng liên tiếp mười trận, thế này mà vẫn chưa chết!” Người béo lắc đầu, cảm khái, “Để thắng người, ta đã tự hạ mấy trăm nghìn thứ hạng, quả nhiên không uổng chuyến này. Không ngờ ngươi lại có thể ngăn thương thứ tư của ta mà không chết. Báo tên của ngươi ra, gia tộc Huyền Nguyệt chúng ta ưa thích tiểu yêu nghiệt như ngươi vậy, cho dù ngươi thuộc gia tộc nào, chúng ta cũng bằng lòng trả giá cao để kéo ngươi tới, thế nào?”
La Chinh nằm trên mặt đất liên tục thở dốc, mỗi lần hít thở đè ép phổi, máu tươi trong ngực lại bắn ra, hắn phì phò hỏi ngược lại, “Ngươi tự hạ thứ hạng để tới?”
Người béo nhún vai một cái: “Đúng vậy, ta vẫn luôn quanh quẩn ở hạng mười mấy mà, khà khà...”
“Gia tộc Huyền Nguyệt... xếp thứ mấy trên đảo nổi?” La Chinh khó hiểu hỏi.
Từ trước đến giờ hắn chưa từng nghe nói về gia tộc này.
Người béo trợn to hai mắt, nhìn La Chinh lom lom như nhìn quái vật: “Ngươi thật sự chưa từng nghe nói về gia tộc Huyền Nguyệt chúng ta! Gia tộc chúng ta xếp thứ ba trên đảo nổi!”
Cũng khó trách người béo cạn lời.
Thời gian La Chinh bước vào đảo nổi quá ngắn, sau khi bước vào điện Tử Hồn, hắn còn chưa kịp nghe ngóng tin tức bên ngoài cho kỹ càng thì đã bắt đầu chinh chiến ở đấu trường của các vị thần. Đối với thứ hạng của mười gia tộc đứng đầu, La Chinh chưa được tìm hiểu một cách có hệ thống.
Trước lúc xếp hạng đảo nổi, tất cả nhà quyền thế đều khích lệ đệ tử nhà mình liều mạng kiếm điểm tích lũy, chỉ có ba gia tộc không hề hứng thú đối với chuyện này, ba gia tộc lớn này chính là gia tộc Huyền Nguyệt, Kiếm tộc và Đông Phương gia.
Từ Lãnh gia đứng thứ tư cho đến nhà đứng cuối cùng ở đảo nổi, tuy cũng là nhà quyền thế có được thánh nhân, nhưng bọn họ chỉ là nhà thế tục giàu sang trên ý nghĩa bình thường. Nói cách khác, kết cấu của nhà quyền thế không khác với gia tộc bình thường, cùng họ cùng tộc đương nhiên là thân như tay với chân.
Nhưng từ nhà thứ ba trở lên lại thay đổi rất nhiều.
Huyền Nguyệt không phải là một dòng họ mà chỉ là một danh xưng, có điều lâu ngày liền gọi chung là gia tộc Huyền Nguyệt. Trên thực tế, gia tộc Huyền Nguyệt bao gồm bốn nhà quyền thế, chỉ là theo thời gian, các nhà quyền thế này hợp làm một thể, dòng họ trước kia không còn quan trọng, cuối cùng xuất hiện danh xưng Huyền Nguyệt này.
Đệ tử của gia tộc Huyền Nguyệt không quá coi trọng điểm tích lũy trong đấu trường của các vị thần. Số lượng thần đại viên mãn trong tốp ba gia tộc lớn vượt xa những nhà quyền thế bình thường, thường thường chỉ cần ra tay vài lần vào thời điểm mấu chốt là có thể nâng điểm tích lũy vượt xa Lãnh gia đứng thứ tư!
Dần dà, các nhà quyền thế trên ý nghĩa bình thường không còn muốn đi tranh giành ba thứ hạng đầu ở đảo nổi nữa, dù sao cũng không tranh nổi.
Huyền Nguyệt Mục để ý thấy trong sảnh chúng thần xuất hiện một người giấu tên tham gia chiến đấu vượt cấp, trong lòng hết sức tò mò, nhưng thứ hạng của hắn cao hơn La Chinh quá nhiều, cho nên hắn chỉ có thể tự hạ thứ hạng để khiêu chiến La Chinh.
Việc nâng cao thứ hạng của mình trong sảnh chúng thần là rất khó khăn, nhưng muốn hạ thứ hạng xuống lại hết sức dễ dàng, gặp đối thủ cứ trực tiếp nhận thua là được.
Kết quả thứ hạng của hắn tụt một mạch từ mười bảy xuống mấy trăm nghìn, cuối cùng đuổi kịp La Chinh. Ở giữa còn có một vài chuyện nhỏ, bởi vì thứ hạng của La Chinh tăng lên quá nhanh, thoáng chốc hắn lại thấp hơn La Chinh một chục nghìn tên, đành phải nghiền ép hai đối thủ rồi mới leo lên được...
Vất vả lắm thứ hạng của hắn mới cách La Chinh trong vòng một trăm tên, không ngờ La Chinh căn bản không ra khỏi cửa, không chấp nhận ước chiến, Huyền Nguyệt Mục buồn bực muốn chết. Lần này, vất vả lắm mới thấy La Chinh mở cửa, làm sao hắn lại chịu bỏ qua cơ hội này? Hắn lập tức ra giá, khiêu chiến với La Chinh!
“Chẳng trách.” La Chinh khẽ cười nói: “Thực không ngờ lại có người tự hạ thứ hạng để khiêu chiến ta...”
Trong các thần cấp thấp, thực lực của Huyền Nguyệt Mục thuộc về sự tồn tại đỉnh cao, hơn nữa hắn còn kín đáo điều tra phương thức chiến đấu và thực lực của La Chinh. Với lại mới đầu, La Chinh cũng xem thường hắn ở một mức độ nhất định, cuối cùng khiến La Chinh bị thương thành như vậy!
“Cam chịu số phận đi, sau đó gia nhập gia tộc Huyền Nguyệt chúng ta, cho dù ngươi đến từ nhà nào, chúng ta đều có thể đưa ra đãi ngộ tốt nhất!” Huyền Nguyệt Mục cười nói một cách cực kỳ đắc ý, hắn không có hứng thú gì đối với điểm tích lũy, cái hắn thích chính là quá trình này.
“Tại sao ta lại phải cam chịu số phận? Ngươi cảm thấy ta sẽ thua? La Chinh khó hiểu hỏi ngược lại.
Quai hàm Huyền Nguyệt Mục bạnh ra: “Ngươi cho rằng bây giờ ngươi vẫn còn cơ hội?”
“Không phải là cơ hội vẫn luôn có đó sao?” La Chinh nói một cách thản nhiên.
“Là ý gì?” Huyền Nguyệt Mục hỏi ngược lại. Nguồn :
“Ngươi nhìn phía sau mình xem.” La Chinh thản nhiên cười nói.
Huyền Nguyệt Mục quay đầu, hắn chợt nhìn thấy một vòng tròn...
Mới nãy, La Chinh liên tục rút lui, vẽ ra một vết khắc hình bầu dục trong lớp băng, Huyền Nguyệt Mục vẫn không rõ La Chinh có ý gì.
Song La Chinh vừa mới nói xong, một ngọn lửa màu xanh da trời bỗng bốc lên, nhanh chóng lan ra quanh vòng tròn kia!
“Rầm...”
Vào giây phút này, Băng Phách Ma Diễm bốc cháy hừng hực, bao vây La Chinh và Huyền Nguyệt Mục vào bên trong.
“Quả thực chiêu thức của ngươi rất kỳ dị, đến tận bây giờ... ta vẫn không thể tìm được bản thể của ngươi ở đâu, nhưng chắc chắn là ở trong vòng tròn này.” La Chinh tiếp tục nói: “Như thế chỉ cần đóng băng tất cả những gì trong cái vòng này là được rồi!”
“Đây là...” Sau khi nhìn thấy ngọn lửa màu xanh da trời kia, trong mắt Huyền Nguyệt Mục lộ vẻ chấn động: “Đây là Băng Phách Ma Diễm! Hơn nữa còn cực kỳ hoàn chỉnh! Sao ngươi có thể lĩnh hội đầy đủ Băng Phách Ma Diễm của Cưu Thánh?”
“Vù vù vù...”
Tốc độ Băng Phách Ma Diễm lan ra cực kỳ nhanh, trong nháy mắt đã phủ kín toàn bộ vòng tròn.
La Chinh không trả lời Huyền Nguyệt Mục, Băng Phách Ma Diễm có thể phát huy ra hiệu quả mạnh hơn ở nơi cực hàn, ít nhất tốc độ Băng Phách Ma Diễm lan ra nằm ngoài dự đoán của La Chinh.
Huyền Nguyệt Mục cũng không cam lòng thua La Chinh ở đây, thân hình mập mạp của hắn liên tục xê dịch né tránh trong Băng Phách Ma Diễm, thỉnh thoảng lại biến thành một đống hoa tuyết, thỉnh thoảng lại biến thành một người béo thân thể tròn vo. Nhưng cuối cùng, La Chinh liền nhìn thấy một người béo mặc áo giáp băng lăn vài vòng trên mặt đất, sau đó bị Băng Phách Ma Diễm đóng băng hoàn toàn, chắc hẳn đây là bản thể rồi?
Bình luận facebook