Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1861
Chương 1861 : Chương 1861SUY TÍNH CÓ HẠN
Chương 1861SUY TÍNH CÓ HẠN
Băng Phách Ma Diễm vào trong cơ thể sẽ rất khó loại trừ.
Nếu vị thần cấp thấp bình thường mà bị đóng băng như vậy thì chắc La Chinh đã chiến thắng từ lâu rồi.
Có lẽ vì tu luyện thần đạo Tuyết Ấn, cũng có lẽ tên mập này có pháp bảo hộ thể đặc biệt gì đó, dù Huyền Nguyệt Mục cuộn tròn thành một quả bóng nằm bất động trên mặt đất, nhưng chiến trường của các vị thần vẫn chưa đưa ra phán quyết thắng thua.
Song bị đóng băng thành bộ dạng như vậy, Huyền Nguyệt Mục cũng mất đi khả năng chống cự. La Chinh lững thững bước qua, rồi lập tức nhảy lên cao, mũi chân đã hội tụ sức mạnh cực lớn, giẫm lên người Huyền Nguyệt Mục.
“Răng rắc!”
Cả cơ thể đóng băng của Huyền Nguyệt Mục bị La Chinh giẫm nát, hóa thành một đống băng vỡ...
Sau đó, thế giới băng tuyết ngập trời này bắt đầu tan biến. La Chinh quay lại phòng của mình, tất nhiên vết thương trên cơ thể cũng biến mất không còn dấu vết.
“Trận thắng liên tiếp thứ mười một...”
La Chinh mếu máo, không ngờ lại khó đến thế.
Trên thực tế, La Chinh đã lường trước được những khó khăn này. Hàm Cửu Di cũng vậy. Xét cho cùng, Huyền Nguyệt Mục cũng là cường giả nằm trong tốp hai mươi, đứng hàng cấp cao trong thần cấp thấp, mạnh hơn nhiều so với các thần cấp thấp mà La Chinh từng chạm trán ở giai đoạn này. Đây chính là nguyên nhân khiến La Chinh tu luyện kiếm trận Lục Thần.
La Chinh chỉ không ngờ sẽ có người tự hạ thấp xếp hạng để khiêu chiến hắn...
Nếu La Chinh thật sự đánh lên sảnh chúng thần thì đương nhiên hắn sẽ sử dụng kiếm trận Lục Thần để ứng phó với những cường giả trong các thần cấp thấp này.
Nhưng giai đoạn hiện nay, nếu sử dụng kiếm trận Lục Thần thì rất có khả năng đối phương sẽ đoán ra hắn đến từ điện Tử Hồn của Hàm gia. Việc thân phận bị lộ sớm sẽ gây bất lợi cho Hàm gia. Đến lúc đó, trong sảnh chúng thần, nhiều gia tộc sẽ toàn lực nhằm vào các thần của Hàm gia.
“Lần sau cẩn thận một chút. Đừng chấp nhận lời thách đấu của người khác nữa.” Trong lòng La Chinh buồn bực nói. Những tên tự hạ xếp hạng của mình để khiêu chiến với hắn thật vô vị, trực tiếp phá vỡ sắp xếp của hắn.
Nếu nói buồn bực, sợ rằng Huyền Nguyệt Mục càng buồn bực hơn.
Sau khi rời khỏi đấu trường của các vị thần, phần mỡ thừa trên khuôn mặt tròn của hắn liên tục run rẩy: “Băng Phách Ma Diễm... làm sao có thể là Băng Phách Ma Diễm!”
Thua mất điểm tích lũy cũng không sao, mất vài trăm đồng Thần vũ tệ cũng không thành vấn đề, nhưng thua một võ giả chứng thần tham gia thi đấu vượt cấp khiến Huyền Nguyệt Mục không cam tâm.
Rất nhiều đệ tử nhà quyền thế từng đến cấm địa Luyện Thần, Huyền Nguyệt Mục cũng không ngoại lệ. Hắn từng đến thế giới “bên trong” do Cưu Thánh thiết lập. Hắn tu luyện thần đạo Tuyết Ấn nên càng rất muốn tu luyện Băng Phách Ma Diễm. Nếu Tuyết Ấn Thần Thương có thể dựa vào Băng Diễm thần kỳ đó thì uy lực gần như có thể nâng lên một cấp độ cực kỳ cao.
Cuối cùng, hắn vẫn là thất bại. Trong cấm địa Luyện Thần, lĩnh ngộ ra Băng Phách Ma Diễm được coi là nhiệm vụ không thể hoàn thành. Trừ khi tên nhóc đó là đệ tử của Cưu Thánh?
Sau khi rời khỏi phòng mình, Huyền Nguyệt Mục rời khỏi bảng ngọc bích chúng thần.
“Khà khà, Mục! Nghe nói ngươi cũng thua vị giấu tên đó?” Một vị công tử tóc dài mặc quần áo màu trắng cười nói.
Nhiều người đều chú ý tới việc người giấu tên chấp nhận khiêu chiến của Huyền Nguyệt Mục. Khi La Chinh và Huyền Nguyệt Mục phân chia thắng bại, xếp hạng phòng sẽ xảy ra thay đổi. Những người chú ý bọn họ ngay lập tức biết kết quả.
“Đúng vậy. Thua rồi. Thì sao?” Huyền Nguyệt Mục lạnh lùng nhìn công tử tóc dài nói.
Ngược lại, công tử tóc dài không thèm quan tâm đến thái độ của Huyền Nguyệt Mục: “Thế nào? Có phát hiện mới gì không? Nói cho ca ca. Ngươi đã thua tên nhóc đó. Xem ra vị giấu tên đó có thể có đến hai mươi trận thắng liên tiếp rồi!”
Huyệt Nguyệt Mục suy nghĩ một chút mới nghiêm túc nói: “Hắn không phá được thần đạo Tuyết Ẩn của ta, cũng bị ta thành công in lên bốn dấu băng.”
“Bốn dấu!” Đôi mắt màu xanh của công tử tóc dài trừng lớn, lộ vẻ khó tin: “Vậy mà ngươi vẫn bị thua? Không phải hắn chết chắc rồi sao?”
Bất cứ ai thân với Huyền Nguyệt Mục đều biết rõ Tuyết Ấn Thần Thương của hắn mạnh cỡ nào...
Sau khi liên tiếp bị dính ba dấu băng, hầu như sẽ thua là cái chắc!
Bốn lần...
Sợ là rất nhiều vị thần cấp trung đều phải chết.
Vậy mà người giấu tên lại có thể sống sót, còn có thể giết ngược lại Huyền Nguyệt Mục?
“Không phải chứ? Mục! Ngươi đừng lừa ta. Sẽ không phải là từ lúc bắt đầu, tên nhóc đó liền nắm quyền chủ động rồi đánh bại ngươi, ngươi sợ xấu mặt nên bịa chuyện lừa người đó chứ?” Một giọng nói ở bên cạnh chen vào, đó là một hòa thượng đầu trọc. Hòa thượng này tai to mặt lớn, mức độ to béo ngang với Huyền Nguyệt Mục.
Trong khu vực này tập hợp những tinh anh trên đảo nổi của Huyền Nguyệt gia, dường như không có kẻ nào là yếu.
Những người này đều đã hiểu biết thực lực của Huyền Nguyệt Mục. Sức mạnh của Tuyết Ấn Thần Thương đó có thể tăng lên theo cấp số nhân. Dấu băng thứ tư mạnh đến nỗi không thể tưởng tượng nổi. Nói người giấu tên có thể chặn được dấu băng thứ tư thật sự khiến người ta khó mà tin được.
Huyền Nguyệt Mục hung hăng nhìn chằm chằm hòa thượng đó: “Tin hay không thì tùy! Ta cho rằng thắng chắc rồi! Nhưng tên nhóc đó vẫn còn lại một hơi thở!”
“Cho dù chỉ còn lại một hơi thở, hắn cũng có thể đánh bại ngươi sao?” Hòa thượng hỏi.
“Ha ha, ngươi biết hắn sử dụng chiêu thức gì không?” Huyền Nguyệt Mục nhún nhún vai, sau đó nói: “Băng Phách Ma Diễm! Tên nhóc đó luyện viên mãn rồi!”
Nghe Huyền Nguyệt Mục nói vậy, công tử tóc dài và hòa thượng đột nhiên yên lặng.
Một giọng nói khàn khàn bên cạnh lại vang lên, là một người phụ nữ đeo mặt nạ: “Tên nhóc đó từng vào cấm địa Luyện Thần, hắn nhất định là được sinh ra trên đảo nổi.”
Các đệ tử đảo nổi là những người dễ dàng vào được cấm địa Luyện Thần nhất. Trong Thần Vực, thần dân bình thường vốn không có tư cách vào cấm địa Luyện Thần. Có thể được đưa vào đều là những người cực kỳ may mắn.
“Không. Cũng có khả năng là sinh linh thứ cấp” Hòa thượng phản bác nói, “Là kẻ lớn lên trong vũ trụ”
“Ngươi cảm thấy tên nhóc đó có khả năng là sinh linh thứ cấp sao?” Người phụ nữ đeo mặt nạ hỏi ngược lại.
Hòa thượng lắc đầu: “Ta chỉ nói là có khả năng...”
Huyền Nguyệt Mục cũng liên tục suy đoán lai lịch của La Chinh. Sau khi suy nghĩ hồi lâu, hắn nói, “Ngươi có nghĩ rằng hắn là đệ tử Cố gia không?”
Trên đảo nổi, Cố gia không có nhiều người, nhưng hầu hết bọn họ đều là những cường giả cấp yêu nghiệt.
Cưu Thánh không có đảo nổi của riêng mình, nhưng có mối quan hệ rất tốt với Bắc Thánh. Nếu Cưu Thánh thật sự thu nhận đệ tử, rất có thể ông sẽ gửi chúng đến đảo nổi của Cố gia...
“Không thể nào!”
“Ít nhất có bảy mươi phần trăm khả năng người giấu tên đến từ Cố gia!”
“Ta cảm thấy phải gặp lại hắn lần nữa mới có thể đưa ra phán đoán...”
Suy đoán của Huyền Nguyệt Mục nhận được đa số sự tán thành.
Gia tộc Huyền Nguyệt không quan tâm đến thứ hạng của đảo nổi. Hoặc có thể nói, biểu hiện của Cố gia có tốt cũng không thể làm lung lay địa vị thứ ba của gia tộc Huyền Nguyệt, họ chỉ có hứng thú với người giấu tên.
Nhưng nhất định Đường gia và Mục gia sẽ vô cùng hứng thú với thông tin này, bởi vì xếp hạng của hai nhà quyền thế này khác với Cố gia, một bên thấp hơn một bậc, một bên cao hơn một bậc!
Bởi vì La Chinh nhận lời thách đấu của Huyền Nguyệt Mục khiến không ít người nhìn thấy hy vọng. Vì vậy, những vị thần cấp thấp đó càng nhiệt tình canh ở trước cửa phòng La Chinh để thách đấu hơn. Thậm chí, tranh giành thứ bậc trong vòng một trăm hạng trên dưới hắn đều trở nên khốc liệt.
Còn có một số cường giả tự hạ thấp xếp hạng của mình để có điều kiện khiêu chiến La Chinh. Thậm chí còn xuất hiện hiện tượng từ bỏ nhận thua lẫn nhau.
Khiến mọi người thất vọng là La Chinh không tiếp nhận thách đấu nữa mà chỉ lựa chọn đối thủ của bản thân.
Bằng cách này, đối thủ của La Chinh lại trở lại cấp độ sức mạnh bình thường, tất nhiên cũng dễ dàng hơn giành thắng lợi rất nhiều, vì vậy chuỗi trận thắng liên tiếp của hắn lại bắt đầu...
Trong ngày hôm đó, La Chinh đã giành được bốn chiến thắng liên tiếp, tổng cộng là mười bốn chiến thắng liên tiếp. Tổng số điểm tích lũy của La Chinh đã là một con số khủng khiếp, một trăm mười hai nghìn điểm. Điểm tích lũy cộng dồn ở mỗi trận thắng cũng gần mười bảy nghìn điểm.
Các thần cấp thấp có thứ hạng tương tự La Chinh thường chỉ có hơn một nghìn điểm tích lũy mà thôi. Điểm tích lũy của La Chinh chính là con số trên trời đối với người khác.
Tuy nhiên, hơn một trăm mười nghìn điểm tích lũy không phải là số điểm cuối cùng của La Chinh. Theo tính toán của Hàm Cửu Di, nếu hắn muốn giữ điện Tử Hồn và thay đổi thứ hạng của đảo nổi Hàm gia thì cần ít nhất một triệu hai trăm nghìn điểm tích lũy. Con đường của hắn trong đấu trường của các vị thần không ngắn.
Ngày tiếp theo, La Chinh chỉ đấu hai trận.
Bốn ngày sau...
La Chinh đã tích lũy được hai mươi hai trận thắng liên tiếp.
Bởi vì La Chinh luôn duy trì trạng thái chiến thắng nên thứ hạng của hắn cũng tăng lên nhanh chóng. Từ thứ hạng hơn năm trăm nghìn đến lọt tốp mười nghìn người đứng đầu, rồi đến tốp một nghìn, tốp một trăm, cuối cùng dừng lại ở vị trí chín mươi sáu!
Hơn nữa ở trận thứ hai mươi hai, hắn trực tiếp từ vị trí chín trăm hai mươi nhảy lên vị trí chín mươi sáu. Có thể nói, cho dù hắn chọn ngẫu nhiên đối thủ nào, đối thủ của hắn cũng nằm trong top hai trăm.
Những người này đều là những thần cấp thấp đỉnh cao, cũng là những thiên tài trong số các đệ tử của nhà quyền thế lớn.
Đương nhiên, những thiên tài này đều hăm he, chờ đợi lời thách đấu của La Chinh. Bất kỳ ai đánh bại người giấu tên đều sẽ nhận được điểm tích lũy vô cùng nhiều!
Song không ngờ, người giấu tên lại rời khỏi sảnh chúng thần mà không nói một lời...
Chương 1861SUY TÍNH CÓ HẠN
Băng Phách Ma Diễm vào trong cơ thể sẽ rất khó loại trừ.
Nếu vị thần cấp thấp bình thường mà bị đóng băng như vậy thì chắc La Chinh đã chiến thắng từ lâu rồi.
Có lẽ vì tu luyện thần đạo Tuyết Ấn, cũng có lẽ tên mập này có pháp bảo hộ thể đặc biệt gì đó, dù Huyền Nguyệt Mục cuộn tròn thành một quả bóng nằm bất động trên mặt đất, nhưng chiến trường của các vị thần vẫn chưa đưa ra phán quyết thắng thua.
Song bị đóng băng thành bộ dạng như vậy, Huyền Nguyệt Mục cũng mất đi khả năng chống cự. La Chinh lững thững bước qua, rồi lập tức nhảy lên cao, mũi chân đã hội tụ sức mạnh cực lớn, giẫm lên người Huyền Nguyệt Mục.
“Răng rắc!”
Cả cơ thể đóng băng của Huyền Nguyệt Mục bị La Chinh giẫm nát, hóa thành một đống băng vỡ...
Sau đó, thế giới băng tuyết ngập trời này bắt đầu tan biến. La Chinh quay lại phòng của mình, tất nhiên vết thương trên cơ thể cũng biến mất không còn dấu vết.
“Trận thắng liên tiếp thứ mười một...”
La Chinh mếu máo, không ngờ lại khó đến thế.
Trên thực tế, La Chinh đã lường trước được những khó khăn này. Hàm Cửu Di cũng vậy. Xét cho cùng, Huyền Nguyệt Mục cũng là cường giả nằm trong tốp hai mươi, đứng hàng cấp cao trong thần cấp thấp, mạnh hơn nhiều so với các thần cấp thấp mà La Chinh từng chạm trán ở giai đoạn này. Đây chính là nguyên nhân khiến La Chinh tu luyện kiếm trận Lục Thần.
La Chinh chỉ không ngờ sẽ có người tự hạ thấp xếp hạng để khiêu chiến hắn...
Nếu La Chinh thật sự đánh lên sảnh chúng thần thì đương nhiên hắn sẽ sử dụng kiếm trận Lục Thần để ứng phó với những cường giả trong các thần cấp thấp này.
Nhưng giai đoạn hiện nay, nếu sử dụng kiếm trận Lục Thần thì rất có khả năng đối phương sẽ đoán ra hắn đến từ điện Tử Hồn của Hàm gia. Việc thân phận bị lộ sớm sẽ gây bất lợi cho Hàm gia. Đến lúc đó, trong sảnh chúng thần, nhiều gia tộc sẽ toàn lực nhằm vào các thần của Hàm gia.
“Lần sau cẩn thận một chút. Đừng chấp nhận lời thách đấu của người khác nữa.” Trong lòng La Chinh buồn bực nói. Những tên tự hạ xếp hạng của mình để khiêu chiến với hắn thật vô vị, trực tiếp phá vỡ sắp xếp của hắn.
Nếu nói buồn bực, sợ rằng Huyền Nguyệt Mục càng buồn bực hơn.
Sau khi rời khỏi đấu trường của các vị thần, phần mỡ thừa trên khuôn mặt tròn của hắn liên tục run rẩy: “Băng Phách Ma Diễm... làm sao có thể là Băng Phách Ma Diễm!”
Thua mất điểm tích lũy cũng không sao, mất vài trăm đồng Thần vũ tệ cũng không thành vấn đề, nhưng thua một võ giả chứng thần tham gia thi đấu vượt cấp khiến Huyền Nguyệt Mục không cam tâm.
Rất nhiều đệ tử nhà quyền thế từng đến cấm địa Luyện Thần, Huyền Nguyệt Mục cũng không ngoại lệ. Hắn từng đến thế giới “bên trong” do Cưu Thánh thiết lập. Hắn tu luyện thần đạo Tuyết Ấn nên càng rất muốn tu luyện Băng Phách Ma Diễm. Nếu Tuyết Ấn Thần Thương có thể dựa vào Băng Diễm thần kỳ đó thì uy lực gần như có thể nâng lên một cấp độ cực kỳ cao.
Cuối cùng, hắn vẫn là thất bại. Trong cấm địa Luyện Thần, lĩnh ngộ ra Băng Phách Ma Diễm được coi là nhiệm vụ không thể hoàn thành. Trừ khi tên nhóc đó là đệ tử của Cưu Thánh?
Sau khi rời khỏi phòng mình, Huyền Nguyệt Mục rời khỏi bảng ngọc bích chúng thần.
“Khà khà, Mục! Nghe nói ngươi cũng thua vị giấu tên đó?” Một vị công tử tóc dài mặc quần áo màu trắng cười nói.
Nhiều người đều chú ý tới việc người giấu tên chấp nhận khiêu chiến của Huyền Nguyệt Mục. Khi La Chinh và Huyền Nguyệt Mục phân chia thắng bại, xếp hạng phòng sẽ xảy ra thay đổi. Những người chú ý bọn họ ngay lập tức biết kết quả.
“Đúng vậy. Thua rồi. Thì sao?” Huyền Nguyệt Mục lạnh lùng nhìn công tử tóc dài nói.
Ngược lại, công tử tóc dài không thèm quan tâm đến thái độ của Huyền Nguyệt Mục: “Thế nào? Có phát hiện mới gì không? Nói cho ca ca. Ngươi đã thua tên nhóc đó. Xem ra vị giấu tên đó có thể có đến hai mươi trận thắng liên tiếp rồi!”
Huyệt Nguyệt Mục suy nghĩ một chút mới nghiêm túc nói: “Hắn không phá được thần đạo Tuyết Ẩn của ta, cũng bị ta thành công in lên bốn dấu băng.”
“Bốn dấu!” Đôi mắt màu xanh của công tử tóc dài trừng lớn, lộ vẻ khó tin: “Vậy mà ngươi vẫn bị thua? Không phải hắn chết chắc rồi sao?”
Bất cứ ai thân với Huyền Nguyệt Mục đều biết rõ Tuyết Ấn Thần Thương của hắn mạnh cỡ nào...
Sau khi liên tiếp bị dính ba dấu băng, hầu như sẽ thua là cái chắc!
Bốn lần...
Sợ là rất nhiều vị thần cấp trung đều phải chết.
Vậy mà người giấu tên lại có thể sống sót, còn có thể giết ngược lại Huyền Nguyệt Mục?
“Không phải chứ? Mục! Ngươi đừng lừa ta. Sẽ không phải là từ lúc bắt đầu, tên nhóc đó liền nắm quyền chủ động rồi đánh bại ngươi, ngươi sợ xấu mặt nên bịa chuyện lừa người đó chứ?” Một giọng nói ở bên cạnh chen vào, đó là một hòa thượng đầu trọc. Hòa thượng này tai to mặt lớn, mức độ to béo ngang với Huyền Nguyệt Mục.
Trong khu vực này tập hợp những tinh anh trên đảo nổi của Huyền Nguyệt gia, dường như không có kẻ nào là yếu.
Những người này đều đã hiểu biết thực lực của Huyền Nguyệt Mục. Sức mạnh của Tuyết Ấn Thần Thương đó có thể tăng lên theo cấp số nhân. Dấu băng thứ tư mạnh đến nỗi không thể tưởng tượng nổi. Nói người giấu tên có thể chặn được dấu băng thứ tư thật sự khiến người ta khó mà tin được.
Huyền Nguyệt Mục hung hăng nhìn chằm chằm hòa thượng đó: “Tin hay không thì tùy! Ta cho rằng thắng chắc rồi! Nhưng tên nhóc đó vẫn còn lại một hơi thở!”
“Cho dù chỉ còn lại một hơi thở, hắn cũng có thể đánh bại ngươi sao?” Hòa thượng hỏi.
“Ha ha, ngươi biết hắn sử dụng chiêu thức gì không?” Huyền Nguyệt Mục nhún nhún vai, sau đó nói: “Băng Phách Ma Diễm! Tên nhóc đó luyện viên mãn rồi!”
Nghe Huyền Nguyệt Mục nói vậy, công tử tóc dài và hòa thượng đột nhiên yên lặng.
Một giọng nói khàn khàn bên cạnh lại vang lên, là một người phụ nữ đeo mặt nạ: “Tên nhóc đó từng vào cấm địa Luyện Thần, hắn nhất định là được sinh ra trên đảo nổi.”
Các đệ tử đảo nổi là những người dễ dàng vào được cấm địa Luyện Thần nhất. Trong Thần Vực, thần dân bình thường vốn không có tư cách vào cấm địa Luyện Thần. Có thể được đưa vào đều là những người cực kỳ may mắn.
“Không. Cũng có khả năng là sinh linh thứ cấp” Hòa thượng phản bác nói, “Là kẻ lớn lên trong vũ trụ”
“Ngươi cảm thấy tên nhóc đó có khả năng là sinh linh thứ cấp sao?” Người phụ nữ đeo mặt nạ hỏi ngược lại.
Hòa thượng lắc đầu: “Ta chỉ nói là có khả năng...”
Huyền Nguyệt Mục cũng liên tục suy đoán lai lịch của La Chinh. Sau khi suy nghĩ hồi lâu, hắn nói, “Ngươi có nghĩ rằng hắn là đệ tử Cố gia không?”
Trên đảo nổi, Cố gia không có nhiều người, nhưng hầu hết bọn họ đều là những cường giả cấp yêu nghiệt.
Cưu Thánh không có đảo nổi của riêng mình, nhưng có mối quan hệ rất tốt với Bắc Thánh. Nếu Cưu Thánh thật sự thu nhận đệ tử, rất có thể ông sẽ gửi chúng đến đảo nổi của Cố gia...
“Không thể nào!”
“Ít nhất có bảy mươi phần trăm khả năng người giấu tên đến từ Cố gia!”
“Ta cảm thấy phải gặp lại hắn lần nữa mới có thể đưa ra phán đoán...”
Suy đoán của Huyền Nguyệt Mục nhận được đa số sự tán thành.
Gia tộc Huyền Nguyệt không quan tâm đến thứ hạng của đảo nổi. Hoặc có thể nói, biểu hiện của Cố gia có tốt cũng không thể làm lung lay địa vị thứ ba của gia tộc Huyền Nguyệt, họ chỉ có hứng thú với người giấu tên.
Nhưng nhất định Đường gia và Mục gia sẽ vô cùng hứng thú với thông tin này, bởi vì xếp hạng của hai nhà quyền thế này khác với Cố gia, một bên thấp hơn một bậc, một bên cao hơn một bậc!
Bởi vì La Chinh nhận lời thách đấu của Huyền Nguyệt Mục khiến không ít người nhìn thấy hy vọng. Vì vậy, những vị thần cấp thấp đó càng nhiệt tình canh ở trước cửa phòng La Chinh để thách đấu hơn. Thậm chí, tranh giành thứ bậc trong vòng một trăm hạng trên dưới hắn đều trở nên khốc liệt.
Còn có một số cường giả tự hạ thấp xếp hạng của mình để có điều kiện khiêu chiến La Chinh. Thậm chí còn xuất hiện hiện tượng từ bỏ nhận thua lẫn nhau.
Khiến mọi người thất vọng là La Chinh không tiếp nhận thách đấu nữa mà chỉ lựa chọn đối thủ của bản thân.
Bằng cách này, đối thủ của La Chinh lại trở lại cấp độ sức mạnh bình thường, tất nhiên cũng dễ dàng hơn giành thắng lợi rất nhiều, vì vậy chuỗi trận thắng liên tiếp của hắn lại bắt đầu...
Trong ngày hôm đó, La Chinh đã giành được bốn chiến thắng liên tiếp, tổng cộng là mười bốn chiến thắng liên tiếp. Tổng số điểm tích lũy của La Chinh đã là một con số khủng khiếp, một trăm mười hai nghìn điểm. Điểm tích lũy cộng dồn ở mỗi trận thắng cũng gần mười bảy nghìn điểm.
Các thần cấp thấp có thứ hạng tương tự La Chinh thường chỉ có hơn một nghìn điểm tích lũy mà thôi. Điểm tích lũy của La Chinh chính là con số trên trời đối với người khác.
Tuy nhiên, hơn một trăm mười nghìn điểm tích lũy không phải là số điểm cuối cùng của La Chinh. Theo tính toán của Hàm Cửu Di, nếu hắn muốn giữ điện Tử Hồn và thay đổi thứ hạng của đảo nổi Hàm gia thì cần ít nhất một triệu hai trăm nghìn điểm tích lũy. Con đường của hắn trong đấu trường của các vị thần không ngắn.
Ngày tiếp theo, La Chinh chỉ đấu hai trận.
Bốn ngày sau...
La Chinh đã tích lũy được hai mươi hai trận thắng liên tiếp.
Bởi vì La Chinh luôn duy trì trạng thái chiến thắng nên thứ hạng của hắn cũng tăng lên nhanh chóng. Từ thứ hạng hơn năm trăm nghìn đến lọt tốp mười nghìn người đứng đầu, rồi đến tốp một nghìn, tốp một trăm, cuối cùng dừng lại ở vị trí chín mươi sáu!
Hơn nữa ở trận thứ hai mươi hai, hắn trực tiếp từ vị trí chín trăm hai mươi nhảy lên vị trí chín mươi sáu. Có thể nói, cho dù hắn chọn ngẫu nhiên đối thủ nào, đối thủ của hắn cũng nằm trong top hai trăm.
Những người này đều là những thần cấp thấp đỉnh cao, cũng là những thiên tài trong số các đệ tử của nhà quyền thế lớn.
Đương nhiên, những thiên tài này đều hăm he, chờ đợi lời thách đấu của La Chinh. Bất kỳ ai đánh bại người giấu tên đều sẽ nhận được điểm tích lũy vô cùng nhiều!
Song không ngờ, người giấu tên lại rời khỏi sảnh chúng thần mà không nói một lời...