Vô số linh đan diệu dược, vô số công pháp tu luyện cao cấp, hay thậm chí còn được kế thừa huyết mạch từ các trưởng bối trong gia tộc.
Đa phần đệ tử tộc sĩ từ khi sinh ra đã có được những ưu thế mà những đệ tử bình thường không cách nào so sánh được.
Tuy nhiên, địa vị đặc thù của bọn họ cũng đã tạo nên một bộ phận thiếu gia ăn chơi trác táng, mỗi ngày đều sống xa hoa lãng phí. Dựa vào linh đan, diệu dược để tăng cường thể chất lẫn cảnh giới, thực lực cực kỳ thấp.
La Chinh cũng không cho rằng tất cả các đệ tử sĩ tộc đều như vậy. Nếu không, các sĩ tộc ở Đế Đô cũng không thể trường thịnh bất suy như vậy được. Bên trong sĩ tộc, chắc chắn phải có không ít đệ tử, không chỉ có thiên phú xuất chúng, mà còn chăm chỉ luyện tập không ngừng, liên tục khắc khổ phấn đấu.
Đám đệ tử sĩ tộc ở trước mắt này, hẳn là thuộc nhóm đầu tiên rồi.
“Mấy tên gia hỏa này, không chịu thành thành thật thật đi săn giết Huyễn Thú, mà lại nghĩ đến việc vơ vét Tinh Thạch từ những người khác, thật sự là không có tiền đồ mà!”
Hơn nữa, bọn hắn cũng không nhắm vào đệ tử sĩ tộc. La Chinh đứng ở bên cạnh quan sát một lát, nếu có đệ tử sĩ tộc đi qua, bọn hắn cũng không nói hai lời, liền cho đi qua. Nhưng nếu là đệ tử bình thường, bất luận là như thế nào bọn hắn cũng không bỏ qua.
“Ngang nhiên đánh cướp như vậy, Thanh Vân Tông không quản sao?”
La Chinh lại không biết rằng, kỳ thật đám gia hỏa này làm vậy cũng không phải là mới lần một lần hai. Một vài năm trước, có người phát hiện ra, muốn đi qua lại giữa tầng thứ hai và tầng thứ ba của Huyết Sắc Sơn đa phần đều đi qua con đường này. Một vài đệ tử sĩ tộc liền triệu tập một đám người chắn ở chỗ này, lập một "Trạm thu phí qua đường".
Thanh Vân Tông thì lại mắt nhắm mắt mở, coi như không biết.
Đám đệ tử sĩ tộc kia nhận thấy rằng Thanh Vân Tông cũng không chú ý đến việc này, bọn hắn liền lan truyền kinh nghiệm ra bên ngoài. Vì vậy, bất cứ khi nào Huyết Sắc Thí Luyện diễn ra, liền có một đám đệ tử sĩ tộc chặn đường ở chỗ này, hiển nhiên là đã sớm thương lượng xong từ trước.
Ở tầng thứ nhất, tầng thứ hai, số lượng Huyễn Thú cũng không nhiều lắm, mà số người tranh đoạt thì lại quá nhiều. Có không ít người không thể hoàn thành mục tiêu trước thời gian đề ra, nhưng lại vẫn muốn được thông quan lần thí luyện này, nên đa phần đều xông qua tầng ba liều thử một lần.
Trước khi bước vào tầng thứ ba, đám đệ tử sĩ tộc kia sẽ đem tất cả các mảnh Tinh Thạch trong tay đệ tử Thử Luyện cướp đoạt sạch sẽ.
Đối với đệ tử Thử Luyện, có quá nhiều thứ làm cho bọn họ phải kiêng kị, đệ tử sĩ tộc người đông thế mạnh, cũng như có địa vị hoàn toàn khác so với đệ tử bình thường như bọn họ, mỗi người đều có gia tộc hậu thuẫn phía sau, nên đa phần đệ tử Thử Luyện đều thành thành thật thật giao mảnh Tinh Thạch ra. La Chinh đứng ở bên cạnh một lúc, thấy có vài đệ tử Thử Luyện thực lực không tệ đi qua, tỏ vẻ bất bình nhưng lại không thể làm gì khác ngoài việc giao Tinh Thạch của mình ra.
Cũng có khá nhiều người đứng ở đằng xa, trên mặt lộ vẻ do dự, không biết là có nên giao mảnh Thủy Tinh ra rồi đi vào tầng thứ ba hay không.
Tất nhiên, cũng không phải tất cả các đệ tử Thử Luyện đều thành thật như vậy.
La Chinh đứng một hồi, liền có một đại hán tráng kiện bước tới, thân cao khoảng hai mét, trên lưng đeo một thanh cự kiếm, đang đi đến cái "trạm thu phí" kia.
Đám đệ tử sĩ tộc ở kia nhìn thấy vị đại hán, liền ra lệnh:
- Đứng lại đó!
Vị đại hán trừng đôi mắt to như chuông đồng lên, nói:
- Có chuyện gì?
- Muốn đi qua nơi này, vậy thì bỏ Tinh Thạch của ngươi lại đây!
Một tên đệ tử sĩ tộc nói.
Sắc mặt vị đại hán kia liền tối sầm lại, liếc mắt đánh giá đám người trước mặt, sau đó hỏi:
- Đây là đạo lý gì? Đồ của ta, dựa vào cái gì mà muốn ta đưa cho các ngươi? Thanh Vân Tông cho phép các ngươi ăn cướp trắng trợn vậy sao?
- Hắc hắc, đạo lý sao? Bọn ta đông người như vậy, bọn ta chính là đạo lý. Không đưa Tinh Thạch ra, vậy cũng đừng qua!
Một tên đệ tử sĩ tộc khác nói.
Vị đại hán này hiển nhiên là loại người không chịu thua thiệt với người khác, trên mặt giờ đây đã tràn đầy vẻ tức giận. Hắn đưa tay lấy cự kiếm xuống, vung vẩy trên tay như quạt gió vậy. Nói:
- Ta nhổ vào! Muốn cho ta giao Tinh Thạch ra, vậy gọi ta ba tiếng "gia gia" đi, để ta xem xem liệu có thể khen thưởng cho đám cháu trai các ngươi hay không! Còn nếu ai dám ngăn cản ta, vậy thì chết đi!
La Chinh đứng ở cách đó không xa, khuôn mặt lộ ra dáng vẻ tươi cười. Thực lực của đại hán này cũng không tệ, đám đệ tử sĩ tộc này rốt cuộc cũng gặp phải cọng rơm cứng rồi.
Vị đại hán xoay cự kiếm một vòng, sau đó hướng về phía "trạm thu phí" tiến tới. Lực lượng của đại hán kia cũng thật là lớn, cộng thêm thanh cự kiếm kia, thanh thế càng thêm kinh người. Cự kiếm được vung động mạnh mẽ, tiếng gió cũng theo đó "vù vù" rung động theo. Đám đệ tử sĩ tộc kia bị kình phong phóng ra đụng vào mặt, trông có vẻ khá đau.
Đám đệ tử sĩ tộc làm chuyện thu phí dọc đường này, thực lực của bọn hắn hiển nhiên không quá mạnh mẽ.
Đối mặt với đại hán đang liều mạng trùng kích, đám đệ tử sĩ tộc mặc dù ngoài miệng chửi bậy không ngừng, nhưng tất cả đều nhao nhao rút lui về hai bên, để lộ ra một khoảng trống ở giữa.
Nhiều đệ tử Thử Luyện còn đang do dự nhìn thấy khoảng trống kia, trong lòng nhất thời nhảy dựng lên. Một vài người có lá gan lớn nhìn thấy được cơ hội, liền xoay người lao tới đứng sau lựng người đại hán kia.
Nhìn thấy một màn như vậy, nhiều đệ tử Thử Luyện cũng đột nhiên nhảy vào gia nhập.
Đám đệ tử sĩ tộc vốn đang chặn cửa khẩu giữa tầng thứ hai và tầng thứ ba của Huyết Sắc Luyện giờ phút này lại để lộ ra một lỗ hổng. Đám đệ tử Thử Luyện trong lòng còn đang mang hận ý, giờ đây như ong vỡ tổ, vọt mạnh mà đi. La Chinh thấy thế, cũng lao vào trong đám người, phóng đi.
Hơn hai mươi đệ tử sĩ tộc kia thấy vậy, mặt mày đều cực kỳ phẫn nộ. Bọn hắn thật không ngờ rằng sẽ xuất hiện loại chuyện này. Không ngờ chỉ bỏ qua một người, vậy mà lại xuất hiện ra thêm nhiều người đi theo phía sau như vậy.
Ngay khi bọn hắn kịp phản ứng, thì đã có không ít đệ tử Thử Luyện đã tiến nhập vào tầng thứ ba rồi.
- Ngăn bọn họ lại cho ta!
Một người mặc áo lam trong đám đệ tử sĩ tộc giận dữ hét lên.
Những đệ tử sĩ tộc khác thấy thế, bọn hắn cũng biết là không thể để cho ai được đi qua nữa. Bằng không, mọi chuyện sẽ náo loạn, mọi người sẽ thay chân nhau chạy qua hết mất.
Cũng không thể không nói, thực lực của những tên đệ tử sĩ tộc này tuy không mạnh, nhưng nhờ vào vũ khí và pháp bảo mà gia tộc phân cho, bọn hắn vẫn có thể phát huy ra uy lực không nhỏ.
Đám đệ tử sĩ tộc nhanh chóng xúm lại, muốn đem lỗ hổng trước đó chặn lại, tiếp tục thu phí.
Trong quá trình này, những đệ tử Thử Luyện đi cùng đại hán kia cũng trở nên ác độc, nhẫn tâm hơn. Đối mặt với công kích của đám đệ tử sĩ tộc, bọn họ cũng chỉ có hai lựa chọn mà thôi, hoặc là phản kích, hoặc là ở lại tầng hai. Hiển nhiên, bất cứ ai cũng sẽ đều bộc phát ra thực lực chân chính của bản thân.
Cũng vì vậy, một hồi hỗn chiến lại bắt đầu.
- A!
Một đệ tử Thử Luyện hét to thảm thiết, người này bị ba đệ tử sĩ tộc cùng nhau vây công. Trong đó, có một người trong tay cầm một thanh trường kiếm màu xanh biếc lóng la lóng lánh, trực tiếp đâm xuyên bụng người đệ tử Thử Luyện này.
Mặc dù là ở trong Huyễn Trận, trên thực thế sẽ không thật sự bị tổn thương, nhưng nỗi thống khổ, sự đau đớn kia là thật.
Sau hét lên thảm thiết, đệ tử Thử Luyện kia ngay lập tức liền được một hào quang nhỏ vây lại xung quanh.
Tuy nhiên, đám đệ tử sĩ tộc cũng không khá hơn chút nào. Một đệ tử sĩ tộc trong khi ngăn cản một đệ tử Thử Luyện thì lại bị một đệ tử khác tấn công. Dung mạo của người kia cũng không có gì nổi bật cho lắm, nhưng thực lực lại được che giấu vô cùng sâu, bàn tay nhẹ nhàng vỗ vào người tên đệ tử sĩ tộc.
Chỉ một cái vỗ nhẹ như vậy, phảng phất như có một cỗ lực lượng quỷ dị chui vào trong thân thể của tên đệ tử sĩ tộc kia vậy, toàn thân bắt đầu run rẩy, sau đó liền ngã xuống mặt đất. Trong nháy mắt lại có vô số quang điểm vây lại quanh chỗ người này vừa ngã xuống.
Bước chân của La Chinh trông rất nhẹ nhàng, nhưng lại rất nhanh. Mặc dù bị không ít đệ tử sĩ tộc chặn đường, nhưng La Chinh cứ như là hải yến trong bão tố vậy. Không ngừng di chuyển, tránh né từng đợt công kích đánh đến, vẫn hướng về phía trước thần tốc lao đi.
Rất nhanh, La Chinh đã thuận lợi vượt qua những tên đệ tử sĩ tộc kia. Sau khi nhìn lại cảnh hỗn loạn ở phía sau, La Chinh cũng đã sẵn sàng rời đi. Dù sao hắn cũng không muốn xen vào chuyện người khác, nắm bắt thời gian tích góp những mảnh Tinh Thạch mới là điều hắn cần phải làm vào lúc này.
Bỗng ngay lúc nào, La Chinh lại liếc thấy Mạc Xán ở bên trong đám đông.
Mạc Xán mới chỉ là Luyện Cốt Cảnh mà thôi, thành thành thật thật đứng ở tầng thứ nhất của Huyết Sắc Sơn là được rồi, vào lúc này vậy mà còn muốn chạy đến tầng thứ ba. Đây là điều mà La Chinh hoàn toàn không ngờ đến.
Cũng may là thực lực của Mạc Xán tương đối yếu, không có thu hút nhiều ánh mắt cho lắm. Hiện tại Mạc Xán đang lảo đảo, chật vật tiến tới trước.
Tuy nhiên, phía sau Mạc Xán lại có một tên đệ tử sĩ tộc lặng lẽ đi theo, suốt nãy giờ tên này chỉ chú ý đến mỗi Mạc Xán mà thôi. Tên đệ tử sĩ tộc kia tay cầm một con dao găm lấp lánh huyết quang, đang muốn chọc vào chỗ hiểm ở phía đằng sau lưng Mạc Xán.
Nếu bị con dao găm này chọc trúng, Mạc Xán hẳn sẽ bị loại ra khỏi chỗ này là việc không thể nghi ngờ.
Tại thời điểm này, La Chinh đột nhiên gia tăng tốc độ, lao mình về phía trước, túm lấy Mạc Xán kéo đi.
Cũng bởi vì La Chinh kéo Mạc Xán ra chỗ khác, một dao của tên đệ tử sĩ tộc kia ngay lập tức liền đâm vào khoảng không.
Mạc Xán còn đang hồn nhiên không hay biết chuyện gì xảy ra. Đến khi kịp phản ứng, thì hắn mới biết là có người hạ đòn sát thủ ở sau lưng mình.
Sau khi nhận ra, Mạc Xán liền cảm thấy sợ hãi. Mặt tràn đầy cảm kích nói:
- La Chinh huynh, ta…
Hiện tại La Chinh không có thời gian nghe Mạc Xán nói. Cũng bởi vì sau khi đâm hụt một dao, tên sĩ tộc kia thẹn quá hóa giận, nhấc dao găm lên chạy về phía La Chinh. Con dao găm nhắm thẳng đến cổ La Chinh mà tiến đến. Góc độ cực kỳ xảo trá, âm độc. Tên đệ tử sĩ tộc kia hẳn là muốn nhất kích tất sát.
- Đi chết đi! Tử Đàn Thốn Kình!
Một quyền của La Chinh đột ngột đánh ra, đập mạnh vào ngực tên đệ tử sĩ tộc kia. Ngay lập tức con dao găm trong tay tên đệ tử sĩ tộc liền rơi "leng keng" trên mặt đất. Còn thân hình của người cầm dao găm, trong nháy mắt, phát ra bảy tiếng nổ trầm đục, ở lồng ngực tuôn ra bảy lỗ máu. Sau khi lực lượng của La Chinh được gia tăng, uy lực của Tử Đàn Thốn Kình cũng theo đó được đề thăng lên một bậc, lực phá hoại gây ra trong thân thể của đối phương đã đạt đến mức cực kỳ khủng bố.
Từng đạo đốm sáng bay ra, đem tên đệ tử sĩ tộc vây lại ở bên trong. Chỉ với một quyền, tên đệ tử sĩ tộc kia liền bị đào thải ra khỏi Huyết Sắc Sơn.
Đúng vào lúc này, cuộc hỗn chiến cũng đã chuẩn bị kết thúc.
Những đệ tử Thử Luyện chưa lao qua được, cơ bản đều đã bị đám đệ tử sĩ tộc loại bỏ, trực tiếp đào thải ra ngoài.
Đương nhiên, đám đệ tử sĩ tộc trong một hồi hỗn loạn vừa rồi cũng không thiếu những người bị đào thải. Hơn hai mươi người giờ đây chỉ còn hơn mười người.
Hiện tại, tâm tình của đám đệ tử sĩ tộc kia đang hết sức buồn bực. Dựa theo vô số biện pháp mà những người đã tham gia thí luyện vào những lần trước đã nói, thì cái phương thức đánh cướp, chặn đường thu phí này chính là phương thức thoải mái nhất, cũng là phương pháp đơn giản nhất.
Cho nên, hầu hết bọn hắn đều cảm thấy rằng, cái Huyết Sắc Thí Luyện này, coi như là nằm chơi bọn hắn cũng có thể thông qua. Thế nhưng, bọn hắn lại không ngờ rằng, chỉ thả một người, vậy mà lại kéo theo nhiều người dính vào tới vậy. Cục diện hiện tại đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của bọn hắn nữa rồi, chỉ trong một lần, mà lại bị loại hơn mười người.
Mà lúc này đây, La Chinh vừa mới loại bỏ một đệ tử sĩ tộc.
Tâm tình của đám đệ tử sĩ tộc kia vốn đang cực kỳ phiền muộn, lửa giận trong lòng đang không có nơi để phát tiết, ngay lập tức La Chinh liền trở thành mục tiêu.
- Đi mau đi!
Thấy đám đệ tử sĩ tộc vây lại xung quanh, La Chinh liền trực tiếp ném Mạc Xán đi.
- Giết tiểu tử này!
- Thực sự là tức quá đi a! Đường đệ của ta vậy mà lại bị đào thải!
- Không ngờ những thứ ti tiện này cũng dám có gan phản kháng! Giết hắn đi!
Trong cơn giận dữ, những tên đệ tử sĩ tộc kia như mất đi lý trí. Tất cả đều giống như ác lang, nhao nhao hướng về phía La Chinh xông đến.
Trong mười mấy người này, có một Bán Luyện Tạng Cảnh, một Bán Luyện Tủy Cảnh. Trên tay bọn hắn còn cầm các loại vũ khí khác nhau, những thứ này dường như không tầm thường chút nào, một kiện bất kì trong số đó ít nhất cũng là Huyền Khí trung phẩm a.
La Chinh cũng không có chút bối rối nào. Hắn biết rằng, vào giờ phút này, càng hoảng hốt thì sẽ càng gặp phải nhiều rắc rối.
Đôi mắt của La Chinh bỗng híp lại giống như mèo vậy, ánh mắt thận trọng, tập trung vào người của một tên mặc áo lam đang đứng ở đằng kia.
Ngay khi một vài tên đệ tử sĩ tộc lao tới, La Chinh ngay lập tức liền đạp mạnh chân xuống đất. Chỗ vừa đạp liền hiện lên một cái hố nhỏ, La Chinh cũng theo đó mượn lực phóng tới tên đệ tử sĩ tộc thân mặc áo lam kia.
*Cầm tặc cầm vương. Trước đó, La Chinh hắn đã nhận ra rằng đám đệ tử sĩ tộc này dường như được cầm đầu bởi tên công tử mặc áo lam này.
*Cầm Tặc Cầm Vương: Bắt giặc bắt vua trước.
“Trước tiên cứ khống chế người này rồi nói sau.”
Bình luận facebook