Nếu như là ở ngoài mộ Tiên, có lẽ La Chinh không thể đánh bại được hoàng tử Thần Quốc.
Với thực lực của La Chinh lúc này, dù có bộc phát hoàn toàn cả mười phần thực lực thì cũng không thể là đối thủ của võ giả Hư Kiếp Cảnh.
Thế nhưng ở trong mộ Tiên, tu vi của hoàng tử Thần Quốc cũng chỉ tương đương với võ giả Thần Đan Cảnh sơ kỳ, mà tu vi La Chinh lại không hề bị áp chế.2Như vậy một trên một dưới, thực lực của hai người dần kéo lại gần hơn, La Chinh mới có khả năng đánh bại hoàng tử Thần Quốc.
La Chinh biết rất rõ nguyên nhân trong đó, nhưng những người khác thì lại không hiểu.
“Tên nhóc này, thật sự làm được?”
“Chiếu Thần Cảnh mà đánh bại cường giả Hư Kiếp Cảnh? Hơn nữa đối phương còn xuất thân từ Thần Quốc!”
“Chỉ có thể dùng từ ‘không thể tưởng tượng được’ để hình dung. Chuyện này...”
Bởi vì không5tin, cho nên trên mặt mọi người đều là vẻ nghi hoặc, một vài võ giả lại càng cứng họng, không nói nên lời. Họ hoàn toàn không nghĩ ra, rốt cuộc vì sao La Chinh lại làm được điều này?
Thánh nữ Thần Quốc tê tâm liệt phế quát: “Sẽ có ngày ta dẫn người tới san bằng toàn bộ bầu trời Thiên Bắc Vực, diệt sạch nơi ngươi đặt chân, diệt sạch tông môn ngươi!”
La Chinh liếc mắt nhìn thánh nữ Thần Quốc một cái,6sau khi chạm đến ánh mắt ác độc của cô ta thì thản nhiên nói: “Chờ ngươi làm được rồi hẵng nói!”
Trên mặt mấy vị hộ vệ Thần Quốc ở Sinh Tử Cảnh kia cũng lộ ra vẻ bất đắc dĩ. Trên hành trình vào mộ Tiên lần này, bọn họ có năm võ giả Sinh Tử Cảnh cùng đồng hành, vốn tưởng rằng tuyệt đối không có sơ hở, không ngờ hoàng tử mà bọn họ bảo vệ không chết bởi mộ Tiên mà lại5chết trong tay một tên nhóc Chiếu Thần Cảnh của Thiên Bắc Vực!
Càng làm cho mọi người không thể chấp nhận được chính là hai người tỉ thí công bằng trên đấu trường.
Thiên Bắc Vực này rốt cuộc là sao vậy? Sao lại sinh ra một nhân vật như thế? Mấy võ giả Sinh Tử Cảnh bắt đầu suy tính các vấn đề xa xôi hơn...
Thánh nữ Thần Quốc thì không nghĩ nhiều như vậy, mà một lòng một dạ chỉ suy nghĩ tới chuyện báo3thù.
Trong Thần Quốc, địa vị của cô ta rất cao, có lẽ trong giới trẻ tuổi ở đây thì địa vị của cô ta có thể sánh ngang với Thái tử Thần Quốc, nhưng trong Thần Quốc lại có rất nhiều hoàng tử.
Võ giả và người thường không hề giống nhau. Hoàng đế người phàm thường chỉ có trăm năm tuổi thọ, người kế tục sau này dù có nhiều thì cũng chỉ có vài chục người. Còn tuổi thọ của Hoàng đế Thần Quốc đều tính bằng mấy ngàn năm, thậm chí là vạn năm. Tuổi thọ dài như vậy thì ân sủng biết bao mỹ nữ trong thiên hạ? Con nối dòng nhiều đến mức nào?
Vậy nên hoàng tử cũng rơi vào vòng xoáy cạnh tranh tuần hoàn, chỉ có người ưu tú nhất mới có thể trở thành Thái tử Thần Quốc. Về phần một số hoàng tử có thiên phú bình thường thì so ra địa vị thậm chí còn kém một số võ giả thông thường.
Từ nhỏ cô ta đã có quan hệ rất tốt với vị hoàng tử này, nên lần này dù đi mạo hiểm trong mộ Tiên cũng là hắn đưa cô ta đi cùng. Thân là thánh nữ của bộ tộc, từ ngày bắt đầu có trí nhớ đến nay đã được người khác lễ bái, bên người hiếm khi có bạn bè, suốt ngày chỉ một mình cô độc.
Người bạn duy nhất của cô ta cũng chỉ có vị hoàng tử Thần Quốc này, thế mà hôm nay lại bị La Chinh giết chết, sao cô ta không hận cho được?
Luồng sáng kia lại chuyển động một vòng nữa, ánh mắt cô ta vẫn luôn tập trung trên người La Chinh, chưa từng dời đi lấy một khắc.
Chỉ chốc lát sau, luồng sáng lại xoay tròn, dừng lại trên người cô ta. Mắt cô ta khẽ nheo lại, xúc sắc giữa vực sâu chợt nảy lên.
“Sáu điểm!”
Một vòng tròn màu đen xuất hiện trước mặt cô ta, trong vòng tròn đó còn có một nét mảnh màu trắng.
Cô ta không nghĩ gì nhiều, nhẹ nhàng bước liên lục trên mấy cái vòng tròn kia.
“Ngươi có thể loại bỏ bất cứ người nào ở đây.”
Sau khi giọng nói này chợt vang lên, cô ta mới phản ứng lại!
“Loại bỏ!”
Trên mặt thánh nữ là một nét cười tàn ác, nàng nhìn chằm chằm La Chinh rồi cười rộ lên.
Mà vẻ mặt Ninh Vũ Điệp lúc này lập tức thay đổi. Vòng này, thế mà lại cho thánh nữ Thần Quốc kia quyền được loại bỏ!
Vừa rồi trưởng lão của Huyền Âm Quán đã thử qua cái ý niệm “loại bỏ” là như thế nào. Đó chính là thủ đoạn lớn thực sự của Tiên Nhân mà không một người nào ở đây có thể chống lại!
Cho dù là cường giả như Huyền Âm lão nhân thì căn bản cũng chẳng có sức để phản kháng, trực tiếp bị một luồng sức mạnh vô hình đánh tan, xứng với cái tên loại bỏ!
Nói cách khác, lúc này thánh nữ Thần Quốc nắm quyền sinh quyền sát của bất kỳ người nào! Hơn nữa còn không thể chống trả!
“La Chinh thảm rồi. Vừa rồi hắn giết hoàng tử Thần Quốc, thánh nữ kia làm sao bỏ qua La Chinh được?”
“Ha ha! Chưa chắc! Ngươi xem từ đầu đến giờ La Chinh tránh được bao nhiêu kiếp nạn rồi? Ngay cả ngọn lửa màu tím lúc đầu còn không thiêu chết được La Chinh, mà dường như còn giúp hắn mạnh hơn. Sau đó ngay cả cường giả Hư Kiếp Cảnh cũng không giết chết được hắn. Tên nhóc này... rõ ràng là yêu nghiệt hóa thân mà!”
“Chưa chắc? Cái loại bỏ này là thủ đoạn hàng thật giá thật của Tiên Nhân đấy! Tại sao có thể so sánh với cường giả Hư Kiếp Cảnh được? Ta cá là La Chinh hẳn phải chết!”
Nếu phân tích hàm nghĩa đơn thuần của từ “loại bỏ” này thì cũng đã hiểu được ý tứ của Tiên Nhân. Loại bỏ, chắc chắn là không thể bị ngăn cản, dù thực lực ngươi cường hãn cỡ nào đi nữa thì cũng chẳng hơn được thủ đoạn của Tiên Nhân. Như vậy Tiên Nhân muốn ngươi chết, mà ngươi lại không chết được ư?
Sau khi thánh nữ Thần Quốc có được cơ hội “loại bỏ”, Thôi Tà cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Thật may... vừa rồi La Chinh đánh bại hoàng tử Thần Quốc, vậy mà lại khiến trong lòng Thôi Tà sinh ra một tia sợ hãi! Số mệnh tên nhóc này cường hãn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn, hắn chắc chắn phải giết chết La Chinh ngay từ trong trứng nước!
Thế nhưng lúc này bản thân đang ở trong mộ Tiên, nên cũng không thể ra tay với La Chinh.
Giờ có thể thấy, có lẽ không cần thiết nữa rồi. Thánh nữ Thần Quốc kia chắc chắn sẽ loại bỏ La Chinh, còn La Chinh cũng chắc chắn phải chết. Giờ khắc này, còn ai có thể cứu hắn? Trừ phi La Chinh có thêm một cái mạng!
Ba tên mập của Thiên Hạ Thương Minh liếc mắt nhìn nhau, lặng lẽ lắc đầu. Lần này nguy rồi...
Đương nhiên Thương Minh không mong La Chinh chết, chưa bàn đến chuyện nếu La Chinh chết, đại trận hộ tông của bọn họ liền tan thành bọt nước, mà đơn giản chỉ nói đến chuyện La Chinh là phù văn sư, giá trị thương mại của hắn đối với khắp Thiên Hạ Thương Minh mà nói thì có lẽ còn quan trọng hơn cả khi so với Vân Điện. Từ trước tới nay, La Chinh chính là đối tượng mà Thiên Hạ Thương Minh muốn lôi kéo.
Đáng tiếc...
Phần lớn các võ giả đều lắc đầu.
Đối mặt với thánh nữ Thần Quốc, mặt Ninh Vũ Điệp bỗng trở nên nghiêm túc, nàng nhìn chằm chằm vào mặt cô ta mà nói: “Nếu ngươi dám loại bỏ La Chinh, ta chắc chắn sẽ đuổi giết ngươi tới chết mới thôi!”
“Vậy sao?” Thánh nữ Thần Quốc mỉm cười. “Ta chính là thánh nữ Thần Quốc, còn ngươi dường như là tông chủ của một tông môn tứ phẩm đúng không? Vậy thì ngươi lấy gì để đuổi giết ta?”
“Lấy cái này!”
Ninh Vũ Điệp cắn đầu lưỡi, vươn tay nhẹ nhàng thổi một cái, trên tay nàng hình thành một bông tuyết màu đỏ như máu hình lục giác!
Sau khi bông tuyết kia thành hình, Ninh Vũ Điệp nhẹ nhàng vỗ một cái, bông tuyết bắt đầu xoay tròn, sau đó bay về phía thánh nữ Thần Quốc.
Trong vực sâu này, ở vị trí của mỗi người đều có kết giới ngăn cách, không ai có thể rời khỏi vòng tròn của mình, kể cả thủ đoạn công kích cũng sẽ bị kết giới ngăn cản, nếu không mọi người đã sớm đánh nhau loạn cả lên rồi, nào chịu ngoan ngoãn ở đây mà ném xúc xắc?
Nhưng bông tuyết kia lại dễ dàng xuyên qua kết giới, bay về phía thánh nữ Thần Quốc, nháy mắt đã chui vào người cô ta.
“Tiểu Điệp...” Ngọc bà bà khẽ gọi nhẹ một tiếng. Người ngoài không rõ về hành động của Tiểu Điệp, nhưng Ngọc bà bà thì khác. Dù sao thì Cửu Thiên Huyền Nữ Tâm Kinh chính là do Ngọc bà bà truyền lại cho nàng mà.
Đây là Ninh Vũ Điệp thiêu đốt tinh huyết để phóng ra một lời nguyền!
Sau khi bị nguyền rủa, thánh nữ Thần Quốc sẽ trở thành mục tiêu đuổi giết suốt đời của Ninh Vũ Điệp, đến chết mới thôi...
Hơn nữa, cả Ninh Vũ Điệp và thánh nữ Thần Quốc đều nhiễm lời nguyền trên người, một phần ba thời gian mỗi năm đều bị hàn độc xâm nhập, cực kỳ thống khổ!
Tuy La Chinh không rõ Ninh Vũ Điệp làm gì, nhưng hắn mơ hồ cũng đoán ra, cái giá Ninh Vũ Điệp phải trả có lẽ cũng không nhỏ.
Giờ phút này, trong lòng La Chinh cũng có chút sợ hãi!
Thủ đoạn của Tiên Nhân quá mức cường đại, hắn không rõ thứ bản thân mình dựa vào có thể ngăn cản được cái ý niệm “loại bỏ” này không.
Thánh nữ Thần Quốc lạnh lùng liếc mắt nhìn La Chinh một cái, cười thảm thương, nói: “Chết đi! Ngươi đã giết Phàm ca thì đã định trước là phải chôn cùng hắn rồi...”
Sau đó thánh nữ Thần Quốc nhẹ nhàng chỉ tay về phía La Chinh.
Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người La Chinh.
Rất nhanh, một luồng gió nhẹ nhàng thổi qua, dường như có một tử thần tàng hình đi đến bên cạnh La Chinh, luồng lực vô hình chợt đánh về phía La Chinh.
“Sức mạnh kinh khủng quá!”
Tuy luồng sức mạnh này gần như vô hình, nhưng La Chinh vẫn có thể cảm nhận được sự tồn tại của nó, hẳn là luồng lực này được thi triển ngay phía trên, bên cạnh đầu hắn!
Gần như theo bản năng, La Chinh giơ hai tay lên để bảo vệ đầu mình!
Thân thể hắn vừa mới được luyện qua những ngọn lửa, sau khi hấp thu nhiều ngọn lửa như vậy, thân thể hắn đã lên tới tiên khí thượng phẩm, chỉ còn cách thánh khí một bước nữa. La Chinh cũng không tin luồng lực này thật sự có thể cứng rắn loại bỏ mình.
Phụt phụt!
Bị luồng lực lớn này áp chế, hai cánh tay La Chinh bắt đầu tóe máu, máu tươi lập tức phun ra như trút!
Bình luận facebook