Tinh hạch của Hỏa Hạt Sư trưởng thành đã không xuất hiện suốt bao nhiêu năm rồi, Chương Vô Huyền cũng không nhớ rõ.
Dù sao Chương Vô Huyền cũng chưa đến hai mươi tuổi, từ lúc hắn có thể nhớ chuyện, khu bán đấu giá Thiên Lộc chưa hề bán Hỏa Hạt Tinh Hạch trưởng thành.
Chương Vô Huyền rất ngạc nhiên, La Chinh rốt cuộc có được Hỏa Hạt Tinh Hạch từ đâu, nhưng hắn vẫn nhịn được lòng hiếu kỳ này. Làm đệ tử dòng chính của Thiên Lộc - Chương gia, hắn biết rõ quy củ của khu bán đấu giá là không hỏi đồ vật của khách từ đâu mà có, đây là tối kỵ.
“Viên tinh hạch của Hỏa Hạt Sư trưởng thành này, có thể bán đấu giá được một cái giá tốt. Nhưng mà La Chinh huynh, vật phẩm quý giá như vậy huynh định bán ngay buổi hôm nay, hay chờ buổi đấu giá tiếp theo? Nếu chờ tới buổi đấu giá tiếp theo, khu bán đấu giá Thiên Lộc chúng ta có thể tung tin tức giúp huynh. Như vậy có thể thu hút những người có hứng thú đặc biệt với Hỏa Hạt Tinh Hạch tới, giá có khả năng sẽ cao hơn một chút.” Chương Vô Huyền nói.
Tuy Hỏa Hạt Tinh Hạch quý giá nhưng không phải ai cũng có thể có thể mua được. Nếu trước khi bán đấu giá, khu bán đấu giá Thiên Lộc tung tin ra trước thì hiệu quả sẽ càng tốt hơn.
“Ngay hôm nay đi!” La Chinh nói.
Chương Vô Huyền gật đầu: “Cũng được. Vốn dĩ lần đấu giá này cũng định bán mấy món nguyên liệu luyện khí, luyện đan quý giá. Không ít lão già trong Đế Đô đều đến cả. Viên Hỏa Hạt Tinh Hạch này cũng có thể bán được một cái giá không tệ.” Sau đó, Chương Vô Huyền dẫn La Chinh đi đến phía sau khu bán đấu giá.
Tiến vào hậu đường của khu bán đấu giá, La Chinh nhất thời cảm thấy hoa cả mắt.
Trước mấy cửa vào hậu đường đều có cao thủ Tiên Thiên bảo vệ. Khí tức mà các cao thủ Tiên Thiên này phát ra làm La Chinh cảm thấy cực kì nguy hiểm. Tu vi của mỗi người đều không dưới Hạ Thiên Thành.
Phía bên trong hậu đường, người của khu bán đấu giá đang vận chuyển các loại dược liệu, vật phẩm, bảo bối quý giá.
La Chinh đảo mắt nhìn một vòng, dường như mỗi một đồ vật sắp bán đấu giá đều là trân bảo hiếm thấy, e rằng bất cứ một món bảo vật nào cũng có giá trị tương đương với khối tài sản tích lũy mấy trăm năm của La gia hắn.
“Hầu lão!” Sau khi Chương Vô Huyền vào hậu đường liền gọi lớn.
Cách đó không xa có một ông lão dáng người gầy gầy, vẻ mặt rất khôn khéo. Lão để vật trong tay xuống, khom lưng đi tới nói: “Tam thiếu gia, ngài có chuyện gì sao?”
“Ca ta đâu?” Chương Vô Huyền hỏi.
“Đại thiếu gia đến tiền đường đón khách quý rồi.” Hầu lão trả lời.
“Bạn của ta muốn bán đấu giá một món đồ, phiền lão giám định trước một chút, sau đó ghi chép rồi chờ bán đấu giá cùng.” Chương Vô Huyền chỉ chỉ La Chinh.
Hầu lão nhìn thoáng qua La Chinh, phát hiện ra đây là một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, trên mặt lộ ra chút xem thường. Hầu lão chính là người giám định đứng đầu khu bán đấu giá Thiên Lộc, thứ tốt nào mà lão chưa từng thấy qua? Thiếu niên này có lẽ không có đồ vật quá tốt, mới nhờ Tam thiếu gia bán đấu giá.
Nhưng Tam thiếu gia nói như vậy, nhất định phải nể mặt.
“Anh bạn, ngươi muốn bán đấu giá vật gì? Có thể cho lão phu xem qua trước được chứ?” Hầu lão nhìn chằm chằm La Chinh nói.
La Chinh nhận ra thái độ của Hầu lão cũng không nói gì, sau đó lấy Hỏa Hạt Tinh Hạch từ trong nhẫn tu di ra đưa cho lão.
Lúc nhìn thấy Hỏa Hạt Tinh Hạch, mắt Hầu lão tức khắc trừng to.
Phản ứng của Hầu lão so với Chương Vô Huyền thì càng kịch liệt hơn.
Dù sao Chương Vô Huyền cũng không phải là dân chuyên nghiệp, khả năng giám định đồ cũng chỉ ở mức sơ cấp.
Mà Hầu lão lại khác, cả đời làm giám định, là người giám định đứng đầu khu bán đấu giá Thiên Lộc, mấy món thiên tài địa bảo, thần binh lợi khí, linh đan diệu dược qua tay lão nhiều không đếm xuể.
Gần như chỉ cần liếc mắt một cái, lão liền biết viên Hỏa Hạt Tinh Hạch này là vô cùng quý giá!
“Hầu lão, ngươi cảm thấy thế nào?” Chương Vô Huyền hỏi.
“Đây là tinh hạch của một Hỏa Hạt Sư trưởng thành. Hỏa Hạt Sư này hẳn là cao ba mươi thước, dài sáu mươi thước. Chậc! Hỏa Hạt Sư lớn như vậy không biết đã không xuất hiện bao nhiêu năm rồi. Viên tinh hạch này hoàn toàn có thể trở thành bảo vật then chốt của buổi bán đấu giá!” Cặp mắt khôn khéo của Hầu lão tràn đầy kích động.
Nghe được phán đoán của Hầu lão, La Chinh cũng sinh ra chút bội phục. Con Hỏa Hạt Sư đó quả thật cao ước chừng ba mươi thước. Chỉ với một miếng tinh hạch mà có thể đưa ra kết luận chính xác như vậy, chứng tỏ ánh mắt của Hầu lão rất độc đáo.
“Ngươi cảm thấy có thể lập giá khởi điểm là bao nhiêu?” Chương Vô Huyền hỏi.
Hầu lão cười khà khà hai tiếng: “Bảo vật như thế này, chỉ cần vừa xuất hiện thì không biết sẽ có bao nhiêu người đến tranh. Huống hồ bây giờ chiến trường Tu La lại mở ra, các đại sĩ tộc đều thiếu binh khí tốt. Viên Hỏa Hạt Tinh Hạch này lại là bảo vật luyện khí, không thể ra giá theo tiêu chuẩn bình thường. Nếu nhất định phải ra giá khởi điểm, ta cho rằng ra giá ba vạn viên Phương Tinh là tương đối thích hợp.”
“Ba vạn khối Phương Tinh!” La Chinh không nhịn được kêu lên.
Hầu lão và Chương Vô Huyền đều sửng sốt: “La Chinh huynh chê giá này quá thấp sao? Yên tâm, đến lúc đấu giá, nhất định giá cuối sẽ cao hơn rất nhiều.”
La Chinh lại lắc đầu: “Không phải, các ngươi hiểu lầm ý ta rồi. Giá thực sự rất thích hợp!”
La Chinh sao có thể chê cái giá này thấp?
Tuy hắn hiểu rõ Hỏa Hạt Tinh Hạch cực kì quý giá nhưng cũng không ngờ là giá lại cao tới mức này.
Tinh hạch Đao Trùng Chúa chỉ đổi được vẻn vẹn một ngàn điểm tích lũy, nếu đổi thành Phương Tinh thì ước chừng được được hai ngàn viên.
Nhưng giá trị của Hỏa Hạt Tinh Hạch lại cao hơn đao trùng chúa gấp mười lần!
Trong chuyện này, thật ra La Chinh không rõ giá thị trường cho lắm.
Dù sao đao trùng cũng là loài yêu thú sinh sản cực nhanh, hàng năm ở Long Bảo đều phải giết hơn trăm con đao trùng chúa.
Nhưng Hỏa Hạt Sư thì không phải vậy. Hiện nay toàn bộ Hỏa Hạt Sư ở Đông Vực đều đã bị giết gần hết, là yêu thú cực kỳ hiếm. Huống chi, Hỏa Hạt Tinh Hạch lại có hiệu quả đặc biệt trong việc luyện khí hoặc chế thuốc, giá trị khác biệt nên giá cả đương nhiên cũng chênh lệch rất nhiều. “Nhưng nếu như vậy, lần đấu giá này sẽ có hai bảo vật then chốt, ta cảm thấy không bằng chờ lần đấu giá tiếp theo, như vậy giá cả sẽ cao hơn rất nhiều...” Hầu lão và Chương Vô Huyền đều có ý giống nhau, chỉ cần một viên Hỏa Hạt Tinh Hạch đã đủ mở một buổi bán đấu giá.
“Không cần, bạn ta muốn đấu giá luôn lần này. Hầu lão, ngươi đem Hỏa Hạt Tinh Hạch này bảo quản lại đi, chuẩn bị tốt để bán đấu giá.” Chương Vô Huyền căn dặn.
Hầu lão liền gọi một người đến, thành thạo đặt tinh hạch vào trong một cái hộp gấm, lại bịt kín bằng giấy niêm phong.
Làm xong việc này, Chương Vô Huyền mới dẫn La Chinh vào gian phòng trong khu đấu giá. Chương Vô Huyền còn bận chuyện khác, đánh tiếng với bọn Chu Hiển xong lại rời đi.
Trong phòng đấu giá lúc này đã kín người hết chỗ.
Người tham gia bán đấu giá rất phức tạp, có vài hiệp khách giang hồ luôn hành động một mình, cũng có các đệ tử sĩ tộc.
Tu vi của hầu hết mọi người đều là cao thủ Tiên Thiên.
Đặc biệt, bên trong sương phòng còn có mấy người có khí tức mạnh mẽ. Tuy rằng những người đó có thể che dấu hoặc áp chế khí tức của mình nhưng La Chinh vẫn cảm nhận được ít nhiều. Tu vi của những người đó chỉ sợ đều đã vượt qua Tiên Thiên Cảnh.
Một lúc sau Hầu lão xuất hiện trên đài cao của hội đấu giá.
Làm người giám định đứng đầu của khu bán đấu giá Thiên Lộc, Hầu lão tương đối quen thuộc với những người ở Đế Đô. Hầu lão chỉ tự mình ra mặt để chủ trì đại hội bán đấu giá lớn. Hôm nay lão xuất hiện, chứng tỏ lần này chắc chắn bán đấu giá đồ vật hiếm có.
Qua vài lời dạo đầu ngắn gọn, Hầu lão vỗ tay liền có người bưng một cái hộp gấm đi lên đặt lên bàn dài lớn trong phòng đấu giá, sau đó lập tức nghe Hầu lão nói: “Vật phẩm đấu giá đầu tiên, tương đối đặc biệt. Đây là ba đóa Phệ Nguyên Tử Đàm Hoa, chỉ cần phóng ra chút chân nguyên đã đủ cho chúng nở rộ trong một đêm! Giá khởi điểm của ba đóa Phệ Nguyên Tử Đàm Hoa này là ba trăm viên Phương Tinh, các vị có thể tùy ý ra giá!”
Hầu lão nói xong thì mở hộp gấm ra, bên trong hộp là ba cây hoa quỳnh có nụ chúm chím.
Lúc này liền có một người phụ nữ phát ra tiếng kêu kinh ngạc, hiển nhiên là bị Phệ Nguyên Tử Đàm Hoa này hấp dẫn.
“Phệ Nguyên Tử Đàm Hoa?” Ngồi ở trong sương phòng, La Chinh nghe vậy liền chớp chớp mắt: “Loại hoa này hình như chỉ có thể ngắm thì phải?”
Chu Hiển trả lời: “Đúng là chỉ có thể ngắm, hiện tại Phệ Nguyên Tử Đàm Hoa cực kì hiếm có, được coi như là loài hoa đẹp nhất trên đời. Có người từng nói cuộc đời này chỉ cần nhìn thấy nó nở hoa một lần thì chết cũng không hối tiếc.”
Mạc Xán lắc đầu: “Chỉ có thể ngắm, cũng không thể làm thuốc, vậy có đẹp hơn nữa thì sao chứ? Chỉ sợ cũng chỉ có những đệ tử sĩ tộc giàu có mới chịu bỏ tiền mua cho người phụ nữ của mình thôi.”
La Chinh gật đầu, đồng ý nói: “Mấy trăm viên Phương Tinh, đối với nhiều gia tộc mà nói cũng là một khoản lớn, nhưng trong mắt các đệ tử sĩ tộc, đó chỉ là một thứ dùng để vui vẻ.”
Tuy Phệ Nguyên Tử Đàm Hoa này không giúp tăng tu vi, nhưng không ít người trẻ tuổi tranh đoạt, giá tiền cũng liên tiếp tăng cao, từ ba trăm viên Phương Tinh nâng lên đến tám trăm viên Phương Tinh mới được một vị đệ tử sĩ tộc thu vào túi.
Ba người La Chinh vốn đi theo Chương Vô Huyền đến hội đấu giá để xem náo nhiệt, tất nhiên không hề hứng thú với Phệ Nguyên Tử Đàm Hoa này.
Đừng nói hiện tại bọn họ căn bản không mua nổi, cho dù có mua nổi cũng không ra tay mua loại đồ chỉ để nhìn cho đã mắt này.
Sau khi bán Phệ Nguyên Tử Đàm Hoa xong, Hầu lão lại bắt đầu bán đấu giá món tiếp theo.
“Vật phẩm thứ hai là một thanh linh khí. Hiện giờ chiến trường Tu La lại mở ra, nếu có một thanh linh khí mang bên người, ra trận chém yêu chính là như hổ mọc thêm cánh. Tuy “Hám Thiên Qua” vẻ ngoài thô kệch, nhưng được chế tạo từ tử ngọc nên dù là linh khí hạ phẩm, uy lực cũng so được với trung phẩm. Giá khởi điểm là hai ngàn viên Phương Tinh!” Hầu lão nói.
Hai ngàn viên Phương Tinh, trong lòng La Chinh khẽ động.
Hám Thiên Qua này là một linh khí hạ phẩm, thực ra La Chinh cũng không quan tâm uy lực của nó, nhưng nếu có thể mua được bằng hai ngàn viên Phương Tinh, đem luyện hóa thì thu được bao nhiêu tinh hoa nước thép?
Thông thường huyền khí thượng phẩm chỉ luyện được năm mười giọt tinh hoa nước thép, linh khí kia lại nhỉnh hơn một phẩm cấp, có lẽ sẽ luyện được năm mươi giọt? Hoặc là một trăm giọt tinh hoa nước thép?
Nghĩ đến đây, La Chinh cũng có phần nóng lòng muốn thử.
Chỉ cần thắp sáng một cái vảy rồng, sức mạnh của La Chinh đều tăng lên. Nếu thắp sáng mười cái vảy rồng trong một lần, vậy trong thời gian ngắn sức mạnh của hắn có thể tăng lên không chỉ gấp đôi. Đối với hắn mà nói, đây tuyệt đối là một bước nhảy vọt.
Nếu có khả năng, La Chinh cũng định tham gia đấu giá.
Nhưng giá tiếp theo được đưa ra khiến La Chinh buông bỏ luôn quyết định này.
“Hai ngàn năm trăm viên Phương Tinh!”
“Hai ngàn bảy!”
“Ba ngàn!”
Hám Thiên Qua này tuy tên gọi uy vũ, cũng là một thanh linh khí, nhưng ngoại hình quá mức cồng kềnh, thế mà những người kia vẫn tranh đoạt rất dữ dội...
Bình luận facebook