Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-986
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Chương 986: Mộ minh tuyết
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Sau khi La Chinh bay lên không trung một đoạn thì lại phát hiện ra cô gái áo trắng kia cũng bay theo phía sau hắn
La Chinh dừng lại, quay đầu hỏi: “Sao ngươi lại bay theo ta?”
Cô gái áo trắng mỉm cười: “Không có gì, chỉ là cảm thấy đào mỏ cùng ngươi có thể sẽ may mắn hơn chút.”
“Ngươi còn chưa hỏi xem ta có đồng ý hay không.” La Chinh hờ hững đáp.
Nghe La Chinh nói vậy, cô gái áo trắng hơi sững sờ.
Thực ra người ta khó mà tin được khi một võ giả Sinh Tử Cảnh lại nói như vậy với một đại năng Thần Hải Cảnh. Lẽ ra một võ giả Sinh Tử Cảnh phải tha thiết bám lấy một đại3năng Thần Hải Cảnh mới đúng, nhưng tình huống trước mắt thì ngược lại.
Cô gái áo trắng nở nụ cười: “Vậy ngươi có đồng ý không?”
La Chinh nhún vai một cái: “Tùy ngươi.”
“Ừ! Ta tên Mộ Minh Tuyết, còn ngươi?” Cô gái áo trắng chủ động nói tên mình.
“La Chinh.”
Sau khi báo tên, La Chinh cũng không dừng lại mà bay thẳng tới dãy núi kia.
Mộ Minh Tuyết sững sờ nhìn theo bóng lưng hắn, bất đắc dĩ cười khổ. Một tên nhóc Sinh Tử Cảnh mà lại kiêu ngạo như vậy, có lẽ tên nhóc này thật sự có chút bản lĩnh. Dù thế nào thì bản năng đã mách bảo nàng rằng La Chinh vô cùng đặc biệt, nếu đi theo hắn, nàng chắc cũng0sẽ may mắn...
“Vèo...”
Trên đường đi có không ít võ giả tiến vào dãy núi này, cũng có không ít võ giả thắng lợi đi ra từ trong dãy núi. Đương nhiên, cũng có những võ giả không quay về được mà bỏ mạng trong đó.
Dãy núi này có tổng cộng hơn trăm ngọn núi khổng lồ cao tới vạn trượng, mỗi ngọn núi đều đầy những động quặng đủ các kích cỡ. Những động quặng này đều là do những người đi trước khai phá ra từng chút một.
Theo những thông tin La Chinh thu thập được lúc trước thì đại khái hắn cũng biết được tình hình phân bố đá chân nguyên rồi.
Ở phần đỉnh dãy núi này có lượng lớn đá chân nguyên hạ phẩm,5nếu là ở Hạ Giới hoặc Trung Vực thì chắc chắn đây được xem là một mỏ quặng dồi dào rồi.
Nhưng các đại năng Thần Hải Cảnh ở đây nào có ai quan tâm đến đá chân nguyên hạ phẩm? Huống hồ, nếu đổi ra thì phải cần mười nghìn tỉ mới đổi được một trăm viên ngọc chân nguyên... Số lượng này thật sự là quá dọa người. Phải thừa nhận rằng nếu đào được đá chân nguyên hạ phẩm thì cũng tốt, nhưng không biết phải đào tới năm nào tháng nào mới có thể đạt được con số này.
Ở các tầng giữa thì mỗi mạch mỏ quặng lại phân bố đá chân nguyên trung phẩm, ở tầng dưới thì là đá chân nguyên cực4phẩm, tầng đáy mới có thể đào được ngọc chân nguyên.
Nhưng mỗi tầng lại có những mối nguy hiểm khác nhau. Đối với đại năng Thần Hải Cảnh, tầng đỉnh và tầng giữa đường như không có nguy hiểm gì, nhưng tầng dưới và tầng đáy thì không nói trước được.
Sau khi tùy ý chọn một động quặng, La Chinh uốn lượn theo cửa động mà bay xuống. Trên bốn vách của hang động đều có dấu vết đào khoét, nơi này đã bị người ta đào vô số lần rồi. Thế nên tất nhiên hắn sẽ không lãng phí thời gian ở đây. Mộ Minh Tuyết vẫn theo sau La Chinh, trong lòng nàng càng lúc càng tò mò, không hiểu rốt cuộc La Chinh muốn9đi đến nơi nào? Chẳng lẽ hắn định tiến thẳng đến tầng đáy hay sao?
Sau khoảng một nén nhang, La Chinh đã tiến vào nơi sâu nhất của động quặng, cách cửa động đến mấy nghìn trượng. Nơi này cũng chính là tầng dưới của động quặng. Theo lý thuyết thì La Chinh rất có khả năng sẽ đào được đá chân nguyên cực phẩm ở đây.
Xung quanh đều cực kỳ yên tĩnh, thỉnh thoảng sẽ có tiếng nước nhỏ xuống truyền đến. La Chinh không hề dừng lại ở hầm mỏ u ám này.
Ngay lúc La Chinh đang bay đi thì ở nóc huyệt động có mấy bóng dáng màu đen nhẹ nhàng đập cánh. Chúng lặng lẽ ẩn mình trong bóng tối, bay theo phía sau La Chinh, không phát ra tiếng động nào.
Không rõ Mộ Minh Tuyết đã tu luyện công pháp gì, mà cảm giác của nàng cực kỳ nhạy bén. Dù những bóng đen kia không phát ra bất kỳ khí tức gì, nhưng nàng vẫn dễ dàng cảm nhận được.
“La Chinh, cẩn thận!”
Không ngờ nàng vừa mới lên tiếng, đang chuẩn bị ra tay thì một thanh kiếm sắc bén đã xuất hiện trong tay La Chinh. Thậm chí hắn còn không hề quay đầu lại mà giống như có mắt ở phía sau vậy, tiện tay vung lên, sau đó thanh kiếm trong tay hắn lại biến mất. Từ đầu tới cuối, hắn không hề dừng lại.
“Chẳng qua cũng chỉ là hung thú cấp mười mà thôi...” La Chinh thản nhiên nói.
Kể từ khi theo sau La Chinh, đây là lần thứ hai Mộ Minh Tuyết phải nở nụ cười bất đắc dĩ. Hung thú cấp mười tương đương với Sinh Tử Cảnh của loài người, La Chinh này cũng chỉ là Sinh Tử Cảnh mà thôi. Nhưng hắn đã nói như thế, rõ ràng không coi bản thân là Sinh Tử Cảnh.
Tuy vậy, chiêu kiếm mà La Chinh vừa thi triển ra khiến Mộ Minh Tuyết thực sự kinh ngạc. Nàng sinh ra trong danh môn, ở Hạ Giới cũng gặp không ít cao thủ, nhưng người có thể chém ra một đường cong quỷ dị sắc bén như thế khi xuất kiếm thì thậm chí nàng còn chưa từng nghe thấy. Thực lực của người này đúng là không chỉ đơn giản như tu vi.
Trong lòng Mộ Minh Tuyết thầm kết luận...
Sau khi tiếp tục hướng về phía trước, hoàn cảnh xung quanh cũng bắt đầu biến đổi. Vốn dĩ những huyệt động này đều được tạo thành từ vách đá màu nâu, nhưng hiện tại, vách đá xung quanh bắt đầu lấp lánh, chính là những khối thạch anh tinh khiết.
Giữa những khối thạch anh này cũng khảm một ít khoáng thạch khác, có những loại phát ra ánh sáng lộng lẫy mờ ảo. Dưới những tia sáng rực rỡ này, khung cảnh ở tầng dưới thực không hề thấy áp lực.
“Nơi này đẹp quá...” Mộ Minh Tuyết xem xét bốn phía, sau đó nhỏ giọng nói.
“Nhưng đá chân nguyên cực phẩm đều bị đào hết rồi.” La Chinh chỉ vào dấu vết bị đào trên vách tường. Đá quặng khác không có sức hấp dẫn gì lớn đối với người phi thăng, nhưng đá chân nguyên cực phẩm thì lại bị đào đi không sót viên nào.
Đá chân nguyên cực phẩm chính là do nguyên khí trời đất hội tụ mà thành, nhưng do thời gian cần để hình thành tương đối dài, mà núi quặng này đã bị đào khoét nhiều năm như vậy nên đá chân nguyên cực phẩm trong đó chắc chắn càng ngày càng giảm đi.
Chí ít thì đối với những người đến sau như La Chinh, muốn tìm được đá chân nguyên cực phẩm rồi đào ra được thì hoàn toàn phải dựa vào vận may...
“Không tồi, phát hiện được một viên ở đây này!” Mộ Minh Tuyết đột nhiên nhìn xuống bên dưới, phát hiện có một viên đá chân nguyên cực phẩm ở cách đó không xa.
La Chinh thản nhiên cười, không hề động mà để Mộ Minh Tuyết đi vào đào. Mặc dù đào đá chân nguyên chính là tích tiểu thành đại, nhưng chỉ một hai viên thì La Chinh cũng không để tâm.
Có điều khi Mộ Minh Tuyết đi đến nơi, vẻ mặt lập tức vui mừng hẳn lên: “Không chỉ có một viên. Không ngờ ở đây có hẳn một khối, có lẽ đều là đá chân nguyên cực phẩm.”
Khi La Chinh lại gần, nhìn qua những bức tường thạch anh mờ ảo này thì thấy trong đó có một khối đá chân nguyên cực phẩm. Khối đá chân nguyên cực phẩm này chắc cũng phải hơn mấy trăm viên.
“Ngươi xem, ta nói rồi mà. Linh cảm của ta luôn chính xác, đi theo ngươi sẽ khá may mắn.” Mộ Minh Tuyết hơi mỉm cười nói: “Chúng ta mỗi người một nửa nhé!”
La Chinh gật đầu không nói gì.
Thực ra, linh cảm của Mộ Minh Tuyết rất chính xác, giống như ngay từ khi ở Trung Vực, vận may của hắn đã được định sẵn rồi.
Có một số võ giả giống như Thôi Tà vậy, vận may của hắn rất lớn, thế nhưng sẽ nuốt chửng vận may của những người xung quanh. Nói cách khác, vận may của những người bên cạnh Thôi Tà như Tư Diệu Linh, Vu Chiêm Hà... đều bị Thôi Tà nuốt chửng, kết quả là chết trong tay La Chinh.
Còn vận may của bản thân La Chinh lại có thể khuếch tán tới những người xung quanh, ví dụ như Ninh Vũ Điệp, Khê Ấu Cầm, thậm chí như mấy Minh chủ mập của Thiên Hạ Thương Minh kia v.v..
Mộ Minh Tuyết rất mẫn cảm với vận may của người khác, nhưng lại không thể nói rõ, mà chỉ có thể dùng linh cảm để hình dung.
Nàng cũng là một võ giả tu luyện quy tắc hệ Băng, thế nên chỉ cần nàng dựa vào một bên thì toàn bộ vách hang đều sẽ bị đóng băng lại. Dưới cái lạnh thấu xương này, thạch anh vốn vô cùng kiên cố liền trở nên cực kỳ giòn xốp, thậm chí mặt ngoài còn nứt ra vô số. Sau khi nhẹ ngàng đưa tay bắn ra, toàn bộ vách tường đều ầm ầm sụp xuống, mấy trăm viên đá chân nguyên cực phẩm liền hiện ra trước mắt hai người.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Chương 986: Mộ minh tuyết
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
La Chinh dừng lại, quay đầu hỏi: “Sao ngươi lại bay theo ta?”
Cô gái áo trắng mỉm cười: “Không có gì, chỉ là cảm thấy đào mỏ cùng ngươi có thể sẽ may mắn hơn chút.”
“Ngươi còn chưa hỏi xem ta có đồng ý hay không.” La Chinh hờ hững đáp.
Nghe La Chinh nói vậy, cô gái áo trắng hơi sững sờ.
Thực ra người ta khó mà tin được khi một võ giả Sinh Tử Cảnh lại nói như vậy với một đại năng Thần Hải Cảnh. Lẽ ra một võ giả Sinh Tử Cảnh phải tha thiết bám lấy một đại3năng Thần Hải Cảnh mới đúng, nhưng tình huống trước mắt thì ngược lại.
Cô gái áo trắng nở nụ cười: “Vậy ngươi có đồng ý không?”
La Chinh nhún vai một cái: “Tùy ngươi.”
“Ừ! Ta tên Mộ Minh Tuyết, còn ngươi?” Cô gái áo trắng chủ động nói tên mình.
“La Chinh.”
Sau khi báo tên, La Chinh cũng không dừng lại mà bay thẳng tới dãy núi kia.
Mộ Minh Tuyết sững sờ nhìn theo bóng lưng hắn, bất đắc dĩ cười khổ. Một tên nhóc Sinh Tử Cảnh mà lại kiêu ngạo như vậy, có lẽ tên nhóc này thật sự có chút bản lĩnh. Dù thế nào thì bản năng đã mách bảo nàng rằng La Chinh vô cùng đặc biệt, nếu đi theo hắn, nàng chắc cũng0sẽ may mắn...
“Vèo...”
Trên đường đi có không ít võ giả tiến vào dãy núi này, cũng có không ít võ giả thắng lợi đi ra từ trong dãy núi. Đương nhiên, cũng có những võ giả không quay về được mà bỏ mạng trong đó.
Dãy núi này có tổng cộng hơn trăm ngọn núi khổng lồ cao tới vạn trượng, mỗi ngọn núi đều đầy những động quặng đủ các kích cỡ. Những động quặng này đều là do những người đi trước khai phá ra từng chút một.
Theo những thông tin La Chinh thu thập được lúc trước thì đại khái hắn cũng biết được tình hình phân bố đá chân nguyên rồi.
Ở phần đỉnh dãy núi này có lượng lớn đá chân nguyên hạ phẩm,5nếu là ở Hạ Giới hoặc Trung Vực thì chắc chắn đây được xem là một mỏ quặng dồi dào rồi.
Nhưng các đại năng Thần Hải Cảnh ở đây nào có ai quan tâm đến đá chân nguyên hạ phẩm? Huống hồ, nếu đổi ra thì phải cần mười nghìn tỉ mới đổi được một trăm viên ngọc chân nguyên... Số lượng này thật sự là quá dọa người. Phải thừa nhận rằng nếu đào được đá chân nguyên hạ phẩm thì cũng tốt, nhưng không biết phải đào tới năm nào tháng nào mới có thể đạt được con số này.
Ở các tầng giữa thì mỗi mạch mỏ quặng lại phân bố đá chân nguyên trung phẩm, ở tầng dưới thì là đá chân nguyên cực4phẩm, tầng đáy mới có thể đào được ngọc chân nguyên.
Nhưng mỗi tầng lại có những mối nguy hiểm khác nhau. Đối với đại năng Thần Hải Cảnh, tầng đỉnh và tầng giữa đường như không có nguy hiểm gì, nhưng tầng dưới và tầng đáy thì không nói trước được.
Sau khi tùy ý chọn một động quặng, La Chinh uốn lượn theo cửa động mà bay xuống. Trên bốn vách của hang động đều có dấu vết đào khoét, nơi này đã bị người ta đào vô số lần rồi. Thế nên tất nhiên hắn sẽ không lãng phí thời gian ở đây. Mộ Minh Tuyết vẫn theo sau La Chinh, trong lòng nàng càng lúc càng tò mò, không hiểu rốt cuộc La Chinh muốn9đi đến nơi nào? Chẳng lẽ hắn định tiến thẳng đến tầng đáy hay sao?
Sau khoảng một nén nhang, La Chinh đã tiến vào nơi sâu nhất của động quặng, cách cửa động đến mấy nghìn trượng. Nơi này cũng chính là tầng dưới của động quặng. Theo lý thuyết thì La Chinh rất có khả năng sẽ đào được đá chân nguyên cực phẩm ở đây.
Xung quanh đều cực kỳ yên tĩnh, thỉnh thoảng sẽ có tiếng nước nhỏ xuống truyền đến. La Chinh không hề dừng lại ở hầm mỏ u ám này.
Ngay lúc La Chinh đang bay đi thì ở nóc huyệt động có mấy bóng dáng màu đen nhẹ nhàng đập cánh. Chúng lặng lẽ ẩn mình trong bóng tối, bay theo phía sau La Chinh, không phát ra tiếng động nào.
Không rõ Mộ Minh Tuyết đã tu luyện công pháp gì, mà cảm giác của nàng cực kỳ nhạy bén. Dù những bóng đen kia không phát ra bất kỳ khí tức gì, nhưng nàng vẫn dễ dàng cảm nhận được.
“La Chinh, cẩn thận!”
Không ngờ nàng vừa mới lên tiếng, đang chuẩn bị ra tay thì một thanh kiếm sắc bén đã xuất hiện trong tay La Chinh. Thậm chí hắn còn không hề quay đầu lại mà giống như có mắt ở phía sau vậy, tiện tay vung lên, sau đó thanh kiếm trong tay hắn lại biến mất. Từ đầu tới cuối, hắn không hề dừng lại.
“Chẳng qua cũng chỉ là hung thú cấp mười mà thôi...” La Chinh thản nhiên nói.
Kể từ khi theo sau La Chinh, đây là lần thứ hai Mộ Minh Tuyết phải nở nụ cười bất đắc dĩ. Hung thú cấp mười tương đương với Sinh Tử Cảnh của loài người, La Chinh này cũng chỉ là Sinh Tử Cảnh mà thôi. Nhưng hắn đã nói như thế, rõ ràng không coi bản thân là Sinh Tử Cảnh.
Tuy vậy, chiêu kiếm mà La Chinh vừa thi triển ra khiến Mộ Minh Tuyết thực sự kinh ngạc. Nàng sinh ra trong danh môn, ở Hạ Giới cũng gặp không ít cao thủ, nhưng người có thể chém ra một đường cong quỷ dị sắc bén như thế khi xuất kiếm thì thậm chí nàng còn chưa từng nghe thấy. Thực lực của người này đúng là không chỉ đơn giản như tu vi.
Trong lòng Mộ Minh Tuyết thầm kết luận...
Sau khi tiếp tục hướng về phía trước, hoàn cảnh xung quanh cũng bắt đầu biến đổi. Vốn dĩ những huyệt động này đều được tạo thành từ vách đá màu nâu, nhưng hiện tại, vách đá xung quanh bắt đầu lấp lánh, chính là những khối thạch anh tinh khiết.
Giữa những khối thạch anh này cũng khảm một ít khoáng thạch khác, có những loại phát ra ánh sáng lộng lẫy mờ ảo. Dưới những tia sáng rực rỡ này, khung cảnh ở tầng dưới thực không hề thấy áp lực.
“Nơi này đẹp quá...” Mộ Minh Tuyết xem xét bốn phía, sau đó nhỏ giọng nói.
“Nhưng đá chân nguyên cực phẩm đều bị đào hết rồi.” La Chinh chỉ vào dấu vết bị đào trên vách tường. Đá quặng khác không có sức hấp dẫn gì lớn đối với người phi thăng, nhưng đá chân nguyên cực phẩm thì lại bị đào đi không sót viên nào.
Đá chân nguyên cực phẩm chính là do nguyên khí trời đất hội tụ mà thành, nhưng do thời gian cần để hình thành tương đối dài, mà núi quặng này đã bị đào khoét nhiều năm như vậy nên đá chân nguyên cực phẩm trong đó chắc chắn càng ngày càng giảm đi.
Chí ít thì đối với những người đến sau như La Chinh, muốn tìm được đá chân nguyên cực phẩm rồi đào ra được thì hoàn toàn phải dựa vào vận may...
“Không tồi, phát hiện được một viên ở đây này!” Mộ Minh Tuyết đột nhiên nhìn xuống bên dưới, phát hiện có một viên đá chân nguyên cực phẩm ở cách đó không xa.
La Chinh thản nhiên cười, không hề động mà để Mộ Minh Tuyết đi vào đào. Mặc dù đào đá chân nguyên chính là tích tiểu thành đại, nhưng chỉ một hai viên thì La Chinh cũng không để tâm.
Có điều khi Mộ Minh Tuyết đi đến nơi, vẻ mặt lập tức vui mừng hẳn lên: “Không chỉ có một viên. Không ngờ ở đây có hẳn một khối, có lẽ đều là đá chân nguyên cực phẩm.”
Khi La Chinh lại gần, nhìn qua những bức tường thạch anh mờ ảo này thì thấy trong đó có một khối đá chân nguyên cực phẩm. Khối đá chân nguyên cực phẩm này chắc cũng phải hơn mấy trăm viên.
“Ngươi xem, ta nói rồi mà. Linh cảm của ta luôn chính xác, đi theo ngươi sẽ khá may mắn.” Mộ Minh Tuyết hơi mỉm cười nói: “Chúng ta mỗi người một nửa nhé!”
La Chinh gật đầu không nói gì.
Thực ra, linh cảm của Mộ Minh Tuyết rất chính xác, giống như ngay từ khi ở Trung Vực, vận may của hắn đã được định sẵn rồi.
Có một số võ giả giống như Thôi Tà vậy, vận may của hắn rất lớn, thế nhưng sẽ nuốt chửng vận may của những người xung quanh. Nói cách khác, vận may của những người bên cạnh Thôi Tà như Tư Diệu Linh, Vu Chiêm Hà... đều bị Thôi Tà nuốt chửng, kết quả là chết trong tay La Chinh.
Còn vận may của bản thân La Chinh lại có thể khuếch tán tới những người xung quanh, ví dụ như Ninh Vũ Điệp, Khê Ấu Cầm, thậm chí như mấy Minh chủ mập của Thiên Hạ Thương Minh kia v.v..
Mộ Minh Tuyết rất mẫn cảm với vận may của người khác, nhưng lại không thể nói rõ, mà chỉ có thể dùng linh cảm để hình dung.
Nàng cũng là một võ giả tu luyện quy tắc hệ Băng, thế nên chỉ cần nàng dựa vào một bên thì toàn bộ vách hang đều sẽ bị đóng băng lại. Dưới cái lạnh thấu xương này, thạch anh vốn vô cùng kiên cố liền trở nên cực kỳ giòn xốp, thậm chí mặt ngoài còn nứt ra vô số. Sau khi nhẹ ngàng đưa tay bắn ra, toàn bộ vách tường đều ầm ầm sụp xuống, mấy trăm viên đá chân nguyên cực phẩm liền hiện ra trước mắt hai người.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook