Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 12
Công việc của Lệ Phong cứ thế mà xoay quanh việc pha lại sữa nóng cho cậu, còn ba người anh kia thì cứ luôn miệng nói là tại sao em phải làm thế,bla bla.....
Nhưng Lệ Phong vẫn giữ cái bộ mặt lạnh nhạt của mình và cũng chẳng thèm nói chuyện với ba người anh của mình
Bỗng cậu con trai trên chiếc giường động đậy, và Lệ Phong là người thấy được nên đã đỡ cậu dậy và đưa ly sữa nói
Lệ Phong:"Cầm đồ thừa đấy, mới hâm nóng cầm mà uống"
Cậu chẳng nói gì mà cầm cái lý sữa nóng trên tay, vì đoán trước được sữa nóng nên Lệ Phong đã bỏ nó vào cái túi chuyên dụng giành cho ly lẫn chai mà đưa cho cậu
Cậu vừa thổi vừa uống mà nội tâm: Chẹp cái này là sữa mới pha đây mà, sao lại nói nó là loại sữa đã cũ chứ
Bỗng cạch, tiếng cửa mở vang lên xuất hiện đấy chính là Lý Luyên cùng với ba lẫn mẹ của nguyên chủ
Lý Luyên ngay lập tức chạy lại cái giường bệnh mà nói luyên thuyên
Cô:" Này bạn tôi, không sao chứ"
Cô:"Cậu không biết đâu, ngay khi nghe cái tin cậu ngất trong bệnh viện tớ đã lo cho cậu thế nào đâu hu oa oa"
Và tất nhiên đó là xạo đó) thật ra cô một nửa là lo cho sự ngất của cậu còn một nửa là lo cho cái cậu anh trai nào đó sẽ ăn hiếp cậu nhưng phần nhiều là lo cho cậu vì sợ rằng cậu sẽ bị tên điên nào đó ăn hiếp a
Cậu:"...."
Lệ Phong bất giờ thất ồn mà nói:"Cô im miệng được rồi đó, đây là bệnh viện không phải cái chợ"
Cô:"Gì,kiếm chuyện?" *tức*
Mẹ của cậu:"Con không sao chứ Gia Nhi"
Cậu nhanh chóng trả lời:"Dạ...con không sao đâu"
Rồi rầm, tiếng cánh cửa lại lần nữa vang lên và lên tiếng đó chính là những giọng nói quen thuộc
Dạ Huyết:"Cha, mẹ sao hai người lại tới đây vậy ạ??"*thắc mắc*
Cha:"Là do Lý Luyên nói cho bọn ta nghe, vì hai gia đình là bạn bè với nhau mà"
Sương Băng:"Sao nãy giờ cha không hỏi thăn Lệ Phong mà phải hỏi thăm nó chứ"
Lệ Phong không nói gì hồi lâu, liền bị Thu Nguyệt nói:"Này Lệ Phong sao em chẳng nói gì hết vậy?"
Lệ Phong bất giờ mới hoàn hồn lại và nói:"Thì sao, chuyện này bình thường mà, còn mày nữa uống hết sữa chưa??"
Cậu:"Hả à ờm em uống xong rồi!!"
Lệ Phong:"Xong rồi thì tự đi mà cất đồ đi"
Khi thấy Lệ Phong vừa dứt câu, cậu liền nhảy xuống giường mà chuẩn bị đi rửa ly và cất, nhưng Lệ Phong không vui lắm thì phải
Lệ Phong nội tâm: Sao nó lại không nhờ mình đi cất nhỉ??
Cha:"Gia Nhi con mau đi nghỉ đi, để đó ta và mẹ của con đi cất đồ cho, còn bốn đứa kia trông chừng em mấy đứa đi"
Nói rồi hai vợ chồng đi ra khỏi phòng mà cầm theo cái lý để rửa
Lúc này đây bầu không khí trong phòng ảm đạm level max khiến nội tâm cậu đứng ngồi không yên
Cậu:Mấy người nói gì đi chứ, ai cũng được hết á chứ bầu không khí này ngột ngạt quá
Nhận thấy em trai (vợ) mình khó xử liền Lệ Phong lên tiếng nói
Lệ Phong:"Còn chuyện gì để nói nữa không, không thì ba người bọn anh đi ra được chứ, để em bà Gia Nhi nghỉ ngơi"
Sương Băng:"Lệ Phong, sao từ khi em tỉnh dậy liền khác quá vậy hả, tại sao lại nói chuyện với bọn anh lạnh lùng như vậy chứ"
Thu Nguyệt:"Rốt cuộc thì mày đã làm gì anh tư mày thế"
Cậu nội tâm: Ta đã làm gì -_- chỉ là chăm sóc người vợ yêu quý của mấy người thôi mà, còn về tại sao người vợ yêu quý của mấy bay thay đổi thì ta nào biết, cái này mấy bay nên hỏi trực tiếp vợ của mình đi thì hơn đấy -_-
Lệ Phong:"Đủ rồi đấy, ba người các anh ồn quá đi,đi ra hết"*đuổi đi*
Họ định nói nhưng rồi lại thôi mà làm theo lời của Lệ Phong mà ra bên ngoài cho hai đứa nghỉ ngơi a
Nhưng Lệ Phong vẫn giữ cái bộ mặt lạnh nhạt của mình và cũng chẳng thèm nói chuyện với ba người anh của mình
Bỗng cậu con trai trên chiếc giường động đậy, và Lệ Phong là người thấy được nên đã đỡ cậu dậy và đưa ly sữa nói
Lệ Phong:"Cầm đồ thừa đấy, mới hâm nóng cầm mà uống"
Cậu chẳng nói gì mà cầm cái lý sữa nóng trên tay, vì đoán trước được sữa nóng nên Lệ Phong đã bỏ nó vào cái túi chuyên dụng giành cho ly lẫn chai mà đưa cho cậu
Cậu vừa thổi vừa uống mà nội tâm: Chẹp cái này là sữa mới pha đây mà, sao lại nói nó là loại sữa đã cũ chứ
Bỗng cạch, tiếng cửa mở vang lên xuất hiện đấy chính là Lý Luyên cùng với ba lẫn mẹ của nguyên chủ
Lý Luyên ngay lập tức chạy lại cái giường bệnh mà nói luyên thuyên
Cô:" Này bạn tôi, không sao chứ"
Cô:"Cậu không biết đâu, ngay khi nghe cái tin cậu ngất trong bệnh viện tớ đã lo cho cậu thế nào đâu hu oa oa"
Và tất nhiên đó là xạo đó) thật ra cô một nửa là lo cho sự ngất của cậu còn một nửa là lo cho cái cậu anh trai nào đó sẽ ăn hiếp cậu nhưng phần nhiều là lo cho cậu vì sợ rằng cậu sẽ bị tên điên nào đó ăn hiếp a
Cậu:"...."
Lệ Phong bất giờ thất ồn mà nói:"Cô im miệng được rồi đó, đây là bệnh viện không phải cái chợ"
Cô:"Gì,kiếm chuyện?" *tức*
Mẹ của cậu:"Con không sao chứ Gia Nhi"
Cậu nhanh chóng trả lời:"Dạ...con không sao đâu"
Rồi rầm, tiếng cánh cửa lại lần nữa vang lên và lên tiếng đó chính là những giọng nói quen thuộc
Dạ Huyết:"Cha, mẹ sao hai người lại tới đây vậy ạ??"*thắc mắc*
Cha:"Là do Lý Luyên nói cho bọn ta nghe, vì hai gia đình là bạn bè với nhau mà"
Sương Băng:"Sao nãy giờ cha không hỏi thăn Lệ Phong mà phải hỏi thăm nó chứ"
Lệ Phong không nói gì hồi lâu, liền bị Thu Nguyệt nói:"Này Lệ Phong sao em chẳng nói gì hết vậy?"
Lệ Phong bất giờ mới hoàn hồn lại và nói:"Thì sao, chuyện này bình thường mà, còn mày nữa uống hết sữa chưa??"
Cậu:"Hả à ờm em uống xong rồi!!"
Lệ Phong:"Xong rồi thì tự đi mà cất đồ đi"
Khi thấy Lệ Phong vừa dứt câu, cậu liền nhảy xuống giường mà chuẩn bị đi rửa ly và cất, nhưng Lệ Phong không vui lắm thì phải
Lệ Phong nội tâm: Sao nó lại không nhờ mình đi cất nhỉ??
Cha:"Gia Nhi con mau đi nghỉ đi, để đó ta và mẹ của con đi cất đồ cho, còn bốn đứa kia trông chừng em mấy đứa đi"
Nói rồi hai vợ chồng đi ra khỏi phòng mà cầm theo cái lý để rửa
Lúc này đây bầu không khí trong phòng ảm đạm level max khiến nội tâm cậu đứng ngồi không yên
Cậu:Mấy người nói gì đi chứ, ai cũng được hết á chứ bầu không khí này ngột ngạt quá
Nhận thấy em trai (vợ) mình khó xử liền Lệ Phong lên tiếng nói
Lệ Phong:"Còn chuyện gì để nói nữa không, không thì ba người bọn anh đi ra được chứ, để em bà Gia Nhi nghỉ ngơi"
Sương Băng:"Lệ Phong, sao từ khi em tỉnh dậy liền khác quá vậy hả, tại sao lại nói chuyện với bọn anh lạnh lùng như vậy chứ"
Thu Nguyệt:"Rốt cuộc thì mày đã làm gì anh tư mày thế"
Cậu nội tâm: Ta đã làm gì -_- chỉ là chăm sóc người vợ yêu quý của mấy người thôi mà, còn về tại sao người vợ yêu quý của mấy bay thay đổi thì ta nào biết, cái này mấy bay nên hỏi trực tiếp vợ của mình đi thì hơn đấy -_-
Lệ Phong:"Đủ rồi đấy, ba người các anh ồn quá đi,đi ra hết"*đuổi đi*
Họ định nói nhưng rồi lại thôi mà làm theo lời của Lệ Phong mà ra bên ngoài cho hai đứa nghỉ ngơi a
Bình luận facebook