Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 59
Thế rồi ả cất điện thoại vào trong cặp của mình đi thẳng vào phòng thi mà ngồi cách xa họ nhưng năm bàn từ trên xuống
Liên Hoa nội tâm:"Thật muốn xem chuyện gì sẽ xảy ra với các anh a"
Cuối cùng bài thi cũng đã bắt đầu phát ra, tiếng reng chuông vừa trò lên những học sinh đã bắt đầu cầm bút của mình làm những câu mà mình biết trước tiếp đó là khó dần khó dần lên
Tíc tắc, tíc tắc chiếc đồng hồ vang lên như thể hối hả học sinh hãy làm hết sức mình khi chạy đua với thời gian lẫn lượng kiến thức mà họ nhận được từ nhà trường
Cho đến khi giáo viên gác thi nói còn năm phút nữa hết giờ làm bài thì họ mới vội đặt bút xuống, kiểm tra lại tất cả bài mình đã làm, bỗng giáo viên đi kiểm tra từng hộc bàn thì thấy mấy tờ phao bài nhỏ nhỏ xinh xinh từ chỗ hai người họ, giáo viên liền nói
Giáo viên:"Thu Nguyệt, Sương Băng các em bị đình chỉ thi, từ giờ mấy đứa không cần thi nữa đâu, cô đã đánh dấu bài rồi"
Thu Nguyệt và Sương Băng chưa hiểu gì hết nên nói
Thu Nguyệt:"Nhưng bọn em đã làm gì đâu"
Giáo viên bắt đầu lấy trong hộc bàn ra những bài phao nho nhỏ đưa ra trước mặt họ nói:"Còn nói là không làm gì, đi xuống phòng giám thị cho tôi, tôi mời phụ huynh lên làm việc"
Nói rồi bà cô gọi cho giám thị bên dưới nói:"Alo thầy ơi ở phòng 305 có hai học sinh gian lận thi cử, bằng chứng nhân chứng đủ cả, phiền thầy lên đem hai đứa nó xuống giùm tôi được không"
Giám thị:"Được thôi"
Rồi cúp máy, chẳng mấy chốc sao liền xuất hiện tại phòng 305 đưa Thu Nguyệt và Sương Băng xuống phòng giám thị còn bọn họ thì nói
Sương Băng:"Thầy à tin bọn em, bọn em không hề giở trò trong thì cử"
Giám thị:"Mời phụ huynh lên nói"
Và rồi chuông reng vang lên, giờ nộp bài đã tới, tuy nhiên bọn họ thì bị đưa xuống giám thị với những con mắt nhìn cũng đủ đoán là bị bắt phao bài
Gia Nhi ở phòng thì ngồi ngoài cửa sổ thì thấy mà nội tâm:"Bọn họ làm sao mà có thể phao bài được chứ, chắc chắn là có ai đó hại rồi"
Và nhanh chóng đứng dậy đi ra ngay khi đếm đủ số bài thi của học sinh cho thầy cô
Còn ả ta thì khoanh tay dựa lưng vào cột tường phía lan can thì cười nói
Liên Hoa:"Hưm....các anh bị bắt nhanh đấy, thật đúng như dự đoán của em, em ngồi chờ các anh tìm em để giải bầy tâm sự nha, chậc chậc coi như nữ thần mỉm cười với em rồi nhỉ"
Nói rồi ả đi xuống phòng thi để ra về, nhưng ả cũng không biết rằng, thần may mắn mà ả nói và tôn sùng đôi lúc cũng tùy hứng lắm, bởi nữ thần không biết khi nào lật mặt cho ả ta thua ván cờ này a
Tại phòng giám thị
Ông Trần:"Chúng mày đúng là làm mất thể diện của Trần gia mà"
Ông Trần:"Mọi ngày tao nuôi tụi mày, dốc sức cho bọn mày ăn học thì bây giờ thì sao, tốt rồi bọn mày làm tao mất thể diện quá mà"
Thu Nguyệt:"Bọn con không có phao bài, cha không tin bọn con"
Ông Trần cầm bằng chứng của mình vẫy vẫy trước mặt họ và nói:"Bằng chứng, vật chứng rành rành, mày con nói không hả đồ ngủ dốt"
Ông Trần giơ tay định đánh hai người họ thì Lệ Phong, Dạ Huyết, Gia Nhi, Nhật Dạ, Tinh Nguyên, Nguyệt Quang nhanh chạy vào bên trong ngăn cản ông Trần
Dạ Huyết:"Cha, bớt nóng lại, nghe Sương Băng và Thu Nguyệt giải thích đi ạ"
Ông Trần:"Bằng chứng rành rành còn nói ta bình tĩnh nghe giải thích đâu ra đạo lý đó vậy hả"
Lệ Phong:"Cha bớt nóng lại đi ạ, cho hai anh ấy thể diện một chút đi"
Nhật Dạ:"Đúng đó bác Trần à"
Tinh Nguyên:"Bọn cháu chơi thân với anh em bọn họ"
Nguyệt Quang:"Nên bọn cháu nghĩ với tính cách của bọn họ thì không bao giờ làm chuyện như vậy đâu ạ"
Rồi những tiếng nói bí ẩn vang lên, họ dựa lưng vào tường đeo kính râm nói
Liễu Ngọc Sương:"Đúng đấy bác ạ"
Liên Hoa nội tâm:"Thật muốn xem chuyện gì sẽ xảy ra với các anh a"
Cuối cùng bài thi cũng đã bắt đầu phát ra, tiếng reng chuông vừa trò lên những học sinh đã bắt đầu cầm bút của mình làm những câu mà mình biết trước tiếp đó là khó dần khó dần lên
Tíc tắc, tíc tắc chiếc đồng hồ vang lên như thể hối hả học sinh hãy làm hết sức mình khi chạy đua với thời gian lẫn lượng kiến thức mà họ nhận được từ nhà trường
Cho đến khi giáo viên gác thi nói còn năm phút nữa hết giờ làm bài thì họ mới vội đặt bút xuống, kiểm tra lại tất cả bài mình đã làm, bỗng giáo viên đi kiểm tra từng hộc bàn thì thấy mấy tờ phao bài nhỏ nhỏ xinh xinh từ chỗ hai người họ, giáo viên liền nói
Giáo viên:"Thu Nguyệt, Sương Băng các em bị đình chỉ thi, từ giờ mấy đứa không cần thi nữa đâu, cô đã đánh dấu bài rồi"
Thu Nguyệt và Sương Băng chưa hiểu gì hết nên nói
Thu Nguyệt:"Nhưng bọn em đã làm gì đâu"
Giáo viên bắt đầu lấy trong hộc bàn ra những bài phao nho nhỏ đưa ra trước mặt họ nói:"Còn nói là không làm gì, đi xuống phòng giám thị cho tôi, tôi mời phụ huynh lên làm việc"
Nói rồi bà cô gọi cho giám thị bên dưới nói:"Alo thầy ơi ở phòng 305 có hai học sinh gian lận thi cử, bằng chứng nhân chứng đủ cả, phiền thầy lên đem hai đứa nó xuống giùm tôi được không"
Giám thị:"Được thôi"
Rồi cúp máy, chẳng mấy chốc sao liền xuất hiện tại phòng 305 đưa Thu Nguyệt và Sương Băng xuống phòng giám thị còn bọn họ thì nói
Sương Băng:"Thầy à tin bọn em, bọn em không hề giở trò trong thì cử"
Giám thị:"Mời phụ huynh lên nói"
Và rồi chuông reng vang lên, giờ nộp bài đã tới, tuy nhiên bọn họ thì bị đưa xuống giám thị với những con mắt nhìn cũng đủ đoán là bị bắt phao bài
Gia Nhi ở phòng thì ngồi ngoài cửa sổ thì thấy mà nội tâm:"Bọn họ làm sao mà có thể phao bài được chứ, chắc chắn là có ai đó hại rồi"
Và nhanh chóng đứng dậy đi ra ngay khi đếm đủ số bài thi của học sinh cho thầy cô
Còn ả ta thì khoanh tay dựa lưng vào cột tường phía lan can thì cười nói
Liên Hoa:"Hưm....các anh bị bắt nhanh đấy, thật đúng như dự đoán của em, em ngồi chờ các anh tìm em để giải bầy tâm sự nha, chậc chậc coi như nữ thần mỉm cười với em rồi nhỉ"
Nói rồi ả đi xuống phòng thi để ra về, nhưng ả cũng không biết rằng, thần may mắn mà ả nói và tôn sùng đôi lúc cũng tùy hứng lắm, bởi nữ thần không biết khi nào lật mặt cho ả ta thua ván cờ này a
Tại phòng giám thị
Ông Trần:"Chúng mày đúng là làm mất thể diện của Trần gia mà"
Ông Trần:"Mọi ngày tao nuôi tụi mày, dốc sức cho bọn mày ăn học thì bây giờ thì sao, tốt rồi bọn mày làm tao mất thể diện quá mà"
Thu Nguyệt:"Bọn con không có phao bài, cha không tin bọn con"
Ông Trần cầm bằng chứng của mình vẫy vẫy trước mặt họ và nói:"Bằng chứng, vật chứng rành rành, mày con nói không hả đồ ngủ dốt"
Ông Trần giơ tay định đánh hai người họ thì Lệ Phong, Dạ Huyết, Gia Nhi, Nhật Dạ, Tinh Nguyên, Nguyệt Quang nhanh chạy vào bên trong ngăn cản ông Trần
Dạ Huyết:"Cha, bớt nóng lại, nghe Sương Băng và Thu Nguyệt giải thích đi ạ"
Ông Trần:"Bằng chứng rành rành còn nói ta bình tĩnh nghe giải thích đâu ra đạo lý đó vậy hả"
Lệ Phong:"Cha bớt nóng lại đi ạ, cho hai anh ấy thể diện một chút đi"
Nhật Dạ:"Đúng đó bác Trần à"
Tinh Nguyên:"Bọn cháu chơi thân với anh em bọn họ"
Nguyệt Quang:"Nên bọn cháu nghĩ với tính cách của bọn họ thì không bao giờ làm chuyện như vậy đâu ạ"
Rồi những tiếng nói bí ẩn vang lên, họ dựa lưng vào tường đeo kính râm nói
Liễu Ngọc Sương:"Đúng đấy bác ạ"
Bình luận facebook