-
Chương 1331
Phải biết, lúc trước ông ta đến đây cũng không có nhiều người biết, cho nên ông ta mới có thể lấy được một chút chỗ tốt, mặc dù đã phải chịu đau khổ trong một khoảng thời gian dài.
Nhưng lần này có nhiều người như thế, hơn nữa thực lực lại rất mạnh, chỉ sợ ông ta cũng không dễ dàng lấy được chỗ tốt nữa.
Nhưng mà đã đến một bước này rồi, từ bỏ là tuyệt đối không thể nào, ông ta chỉ hy vọng mình có thể còn sống đi ra, ông ta biết, miễn là còn sống thì mới có thể lấy được nhiều lợi ích hơn.
Lúc này Bazel dẫn mọi người ngồi xuống, kiên nhãn chờ đợi.
"Hả?”, khi Trần Triệu Dương đang chậm rãi đảo qua đám người, anh lại phát hiện có không ít người quen, nếu như không phải anh cẩn thận nhìn một vòng, chỉ sợ đã bỏ qua những người này mất rồi.
"Viên Vô Nhai, Đằng HạI”, sau khi Trần Triệu Dương nhìn thấy hai người kia, trong lòng lập tức có suy đoán.
Viên Vô Nhai này đại diện cho Thiên Diễn Tông, những người bên cạnh anh ta hẳn là lãnh đạo của Thiên Diễn Tông, mà thực lực của anh ta đã khôi phục về cảnh giới tiên thiên, điều này khiến Trần Triệu Dương hơi kinh ngạc.
Phải biết, lúc trước anh đã đánh nát đan điền của Viên Vô Nhai rồi, hơn nữa anh còn để lại một chân khí của mình trong cơ thể anh ta, dưới tình huống bình thường, nếu như muốn loại trừ những chân khí này đi, chỉ sợ phải trả một cái giá rất lớn.
Có thể chữa trị đan điền, còn loại trừ chân khí anh để lại trong cơ thể Viên Vô Nhai, xem ra Thiên Diễn Tông này không đơn giản.
Về phần Đằng Hạ, lúc trước đã để hắn ta chạy thoát rồi, không ngờ lần này lại gặp phải.
Vu Thần Giáo, ai cũng có thể tiêu diệt.
Hơn nữa nhìn thực lực của mấy người bên cạnh
Đằng Hạ, chỉ sợ Vu Thần Giáo đã điều động hết tất cả thành viên.
Nếu đã như vậy, trong hành trình đến bí cảnh lần này, hãy để bọn họ ở lại trong bí cảnh vĩnh viễn đi.
Nghĩ tới đây, Trần Triệu Dương lặng lẽ dùng tay nắn mặt mình mấy lần, hơi thay đổi khuôn mặt một chút, lại thêm nhiều người như vậy, cho dù có đối mặt, chỉ sợ Đăng Hạ và Viên Vô Nhai cũng phải phí nửa ngày mới có thể nhận ra anh.
Đương nhiên, không phải là vì anh sợ bọn họ, mà là không muốn để bọn họ cảnh giác, đến lúc đó lại để một số người chạy thoát sẽ không tốt.
Hành động của Trần Triệu Dương cũng không thu hút sự chú ý của quá nhiều người, dù sao bọn họ mới chỉ đi với anh có nửa ngày, cho dù có biến hóa rất nhỏ, chỉ sợ cũng sẽ không bị ai phát hiện ra được.
Chỉ có Giang Tử Phong cảm thấy đại ca của mình thay đổi, nhưng mà cậu ấy cũng không hỏi nhiều, nếu đại ca làm như thế, tất nhiên phải có nguyên nhân của anh.
Trần Triệu Dương cảm nhận một chút, những người này được chia làm ba nhóm, một nhóm là đám võ giả đến từ Hoa Hạ, mặt khác có một số người đến từ Nam bán cầu, một vài đại sư giáng đầu, người của Kim Cương "Thừa, còn có một số vu sư.
Một nhóm cuối cùng chính là mấy người như Bazel, những người này đều là người Bắc u.
Chỉ là Bazel cũng không ở cùng chỗ với những người kia, đồng thời Trần Triệu Dương phát hiện, lúc ông ta nhìn về phía mấy người Bắc u lại có vẻ thù hận khó mà giấu nổi.
Điều này khiến anh đã có chút quyết đoán trong lòng, chỉ sợ mỗi trận doanh cũng không được hòa bình lắm, đến lúc đó ắt sẽ có tranh đoạt, mà nếu như lãnh đạo trong một trận doanh có mâu thuẫn, đó sẽ là cơ hội của anh.
Sắc trời dần tối, ngay lúc mấy người Trân Triệu Dương chuẩn bị dựng trại nghỉ ngơi thì một số người trong trận doanh Bắc u lại lạnh lùng đi tới trước mặt bọn họ, nhìn điệu bộ này, dường như kẻ đến không có ý tốt.
Lúc đầu Trần Triệu Dương còn tưởng rằng kiểu gì những người này cũng phải nhẫn nhịn đến lúc vào bí cảnh mới ra tay hoặc gây sự cơ, không ngờ lại đến gây chuyện vào lúc này.
Nhưng lần này có nhiều người như thế, hơn nữa thực lực lại rất mạnh, chỉ sợ ông ta cũng không dễ dàng lấy được chỗ tốt nữa.
Nhưng mà đã đến một bước này rồi, từ bỏ là tuyệt đối không thể nào, ông ta chỉ hy vọng mình có thể còn sống đi ra, ông ta biết, miễn là còn sống thì mới có thể lấy được nhiều lợi ích hơn.
Lúc này Bazel dẫn mọi người ngồi xuống, kiên nhãn chờ đợi.
"Hả?”, khi Trần Triệu Dương đang chậm rãi đảo qua đám người, anh lại phát hiện có không ít người quen, nếu như không phải anh cẩn thận nhìn một vòng, chỉ sợ đã bỏ qua những người này mất rồi.
"Viên Vô Nhai, Đằng HạI”, sau khi Trần Triệu Dương nhìn thấy hai người kia, trong lòng lập tức có suy đoán.
Viên Vô Nhai này đại diện cho Thiên Diễn Tông, những người bên cạnh anh ta hẳn là lãnh đạo của Thiên Diễn Tông, mà thực lực của anh ta đã khôi phục về cảnh giới tiên thiên, điều này khiến Trần Triệu Dương hơi kinh ngạc.
Phải biết, lúc trước anh đã đánh nát đan điền của Viên Vô Nhai rồi, hơn nữa anh còn để lại một chân khí của mình trong cơ thể anh ta, dưới tình huống bình thường, nếu như muốn loại trừ những chân khí này đi, chỉ sợ phải trả một cái giá rất lớn.
Có thể chữa trị đan điền, còn loại trừ chân khí anh để lại trong cơ thể Viên Vô Nhai, xem ra Thiên Diễn Tông này không đơn giản.
Về phần Đằng Hạ, lúc trước đã để hắn ta chạy thoát rồi, không ngờ lần này lại gặp phải.
Vu Thần Giáo, ai cũng có thể tiêu diệt.
Hơn nữa nhìn thực lực của mấy người bên cạnh
Đằng Hạ, chỉ sợ Vu Thần Giáo đã điều động hết tất cả thành viên.
Nếu đã như vậy, trong hành trình đến bí cảnh lần này, hãy để bọn họ ở lại trong bí cảnh vĩnh viễn đi.
Nghĩ tới đây, Trần Triệu Dương lặng lẽ dùng tay nắn mặt mình mấy lần, hơi thay đổi khuôn mặt một chút, lại thêm nhiều người như vậy, cho dù có đối mặt, chỉ sợ Đăng Hạ và Viên Vô Nhai cũng phải phí nửa ngày mới có thể nhận ra anh.
Đương nhiên, không phải là vì anh sợ bọn họ, mà là không muốn để bọn họ cảnh giác, đến lúc đó lại để một số người chạy thoát sẽ không tốt.
Hành động của Trần Triệu Dương cũng không thu hút sự chú ý của quá nhiều người, dù sao bọn họ mới chỉ đi với anh có nửa ngày, cho dù có biến hóa rất nhỏ, chỉ sợ cũng sẽ không bị ai phát hiện ra được.
Chỉ có Giang Tử Phong cảm thấy đại ca của mình thay đổi, nhưng mà cậu ấy cũng không hỏi nhiều, nếu đại ca làm như thế, tất nhiên phải có nguyên nhân của anh.
Trần Triệu Dương cảm nhận một chút, những người này được chia làm ba nhóm, một nhóm là đám võ giả đến từ Hoa Hạ, mặt khác có một số người đến từ Nam bán cầu, một vài đại sư giáng đầu, người của Kim Cương "Thừa, còn có một số vu sư.
Một nhóm cuối cùng chính là mấy người như Bazel, những người này đều là người Bắc u.
Chỉ là Bazel cũng không ở cùng chỗ với những người kia, đồng thời Trần Triệu Dương phát hiện, lúc ông ta nhìn về phía mấy người Bắc u lại có vẻ thù hận khó mà giấu nổi.
Điều này khiến anh đã có chút quyết đoán trong lòng, chỉ sợ mỗi trận doanh cũng không được hòa bình lắm, đến lúc đó ắt sẽ có tranh đoạt, mà nếu như lãnh đạo trong một trận doanh có mâu thuẫn, đó sẽ là cơ hội của anh.
Sắc trời dần tối, ngay lúc mấy người Trân Triệu Dương chuẩn bị dựng trại nghỉ ngơi thì một số người trong trận doanh Bắc u lại lạnh lùng đi tới trước mặt bọn họ, nhìn điệu bộ này, dường như kẻ đến không có ý tốt.
Lúc đầu Trần Triệu Dương còn tưởng rằng kiểu gì những người này cũng phải nhẫn nhịn đến lúc vào bí cảnh mới ra tay hoặc gây sự cơ, không ngờ lại đến gây chuyện vào lúc này.
Bình luận facebook