Lâm Lôi nhìn hai thị nữ ở cửa phòng khách, lạnh lùng quát:
"Ra ngoài đi, không được sự cho phép của ta, không một kẻ nào được phép tiến vào."
"Vâng, thưa đại nhân."
Hai thị nữ đứng ở cửa đáy lòng run lên, lập tức cung kính rời đi rất nhanh.
"Lâm Lôi đại sư cũng rất cẩn thận a." Hi Tắc cười nói.
Lâm Lôi trong lòng bất đắc dĩ.
Cẩn thận?
Có thể không cẩn thận được sao, thứ này là dùng để giết Khắc Lai Đức.
"Hi Tắc này phỏng chừng là sớm đã biết ta muốn giết Khắc Lai Đức." Lâm Lôi trong lòng hiểu được điều này, lúc trước hắn từng nói với Hi Tắc rằng có thể giết một Quốc vương trong lục đại vương quốc của Thần Thánh đồng minh hay không, rồi sau đó còn nói muốn đối phó với cửu cấp cường giả.
Chỉ cần Hi Tắc không phải kẻ ngốc, nghĩ một chút thì đương nhiên sẽ nghĩ tới một vị Quốc vương là cửu cấp cường giả. Tại Thần Thánh đồng minh thì cũng chỉ có một mình Khắc Lai Đức.
"Lão quái vật Hi Tắc này tóm lại là sẽ không đem ta ra để lấy lòng Khắc Lai Đức." Lâm Lôi rất yên tâm trong dạ.
Hi Tắc là loại người nào chứ? Sao có thể dùng thủ đoạn ngoan lạt đối với một nhân vật như hắn được.
"Lâm Lôi, ngươi cần phải cẩn thận một chút, kẻ ngươi muốn đối phó chính là người mà Quang Minh giáo đình rất coi trọng." Hi Tắc khẽ nói bên cạnh Lâm Lôi.
"Hơn nữa hắn còn có nhiều thủ vệ, ngươi muốn hạ độc đối với hắn sẽ rất khó khăn."
Lâm Lôi liếc mắt nhìn Hi Tắc:
"Đa tạ Hi Tắc tiên sinh đã nhắc nhở."
Hạ độc với Khắc Lai Đức?
Lâm Lôi nếu nguy hiểm phải liều đến cả tính mạng như vậy thì tuyệt đối phải nắm chắc 100%. Chỉ cần mời Khắc Lai Đức đến phủ đệ của mình, sau đó tại phủ đệ cùng nhau uống rượu, tại bàn rượu mà hạ độc thì tuyệt đối mười phần có đến chín phần là ổn. Nhưng nếu làm như vậy cũng sẽ bại lộ thân phận của chính mình
Muốn tìm một cơ hội giết Khắc Lai Đức mà để cho người khác không phát hiện ...
Một cơ hội như vậy rất khó có.
"Ta không thể lúc nào cũng gặp vận khí tốt được, Khắc Lai Đức kia chẳng lẽ lại giống như Mạt Đức Sâm một mình lặng lẽ gặp ta sao." Lâm Lôi đáy lòng thầm nghĩ, lúc trước một mình Mạt Đức Sâm lặng lẽ gặp hắn khiến Lâm Lôi thực sự vui mừng khôn xiết, loại cơ hội này chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Nghĩ tới đó, hắn bèn mở phong thư ra.
Trong phong thư hé ra một mảnh giấy, trên mảnh giấy đó này có rất nhiều chữ viết tay.
"Dược danh: Dong huyết độc."
Nguyên liệu: hoàng kì quả, bạch tham, hoàng khương, mê vụ thảo, vân linh, khổ bì, khấu nhân, lam tâm thảo.
Hiệu quả: Dong huyết độc độc phấn dung nhập vào trong rượu, không màu không vị, đến nay không có phương pháp kiểm tra, một khi uống vào trong bụng liền dung nhập vào trong máu, hơn nữa thẩm thấu xuống tận đan điền, Đấu khí cơ hồ không cách nào vận chuyển. Thực lực chiến sĩ mười phần không còn một phần. Phàm là chưa đạt đến Thánh vực nhất định trúng độc, hơn nữa không có giải dược, chỉ có dùng Đấu khí trường kì giải độc mới có thể tiêu tan tất cả dược tính của độc dược.
Luyện chế: Dong huyết độc độc phấn 1 khắc (~1gram), cần hoàng kì quả 30 khắc, bạch tham 12 khắc, hoàng khương 10 khắc, mê vụ thảo 15 khắc, vân linh 12 khắc, khổ bì 1 khắc, khấu nhân 12 khắc, lam tâm thảo 1 khắc. Đầu tiên dùng bạch tham 12 phân, mê vụ thảo 15 phân, khổ bì 1 phân ba loại nguyên liệu để vào bình sứ tiến hành đun sôi, đun đến khi mê vụ thảo bốc hơi thì đình chỉ, lọc lấy nước tiếp tục đưa nước đó vào bình sứ, cho vào lam tâm thảo, hoàng khương, khấu nhân ...
Phương pháp bảo tồn: ...
Trên mảnh giấy đã giảng thuật rất rõ ràng các phương diện của Dong huyết độc, chỉ nhìn quá trình luyện dược, Lâm Lôi cũng biết luyện ra một chút độc phấn Dong huyết độc khó khăn cỡ nào, trong quá trình này, chỉ cần sai một bước là sẽ không đạt được hiệu quả của thuốc.
Còn cả phương pháp bảo tồn lâu dài, hết thảy đều cần phải chú ý.
Cùng trọng lượng, Dong huyết độc phấn nếu so với kim tệ thì còn quý giá hơn gấp trăm vạn lần.
"Trong dược phương Dong huyết độc này có tám loại nguyên liệu, hoàng kỳ quả, bạch tham, hoàng khương, khổ bì, khấu nhân năm loại này không phải hiếm, giá trị đối với ngươi mà nói cũng không tính là quí, nhưng ba loại nguyên liệu còn lại cũng rất hiếm, mê vụ thảo kia có tại tứ đại đế quốc phương đông của Ngọc Lan đại lục, trên cực đông đại thảo nguyên sẽ tìm được. Cực kì hiếm thấy, vô giá là hai loại nguyên liệu còn lại, độ trân quí thậm chí còn vượt quá cả mê vụ thảo!" Hi Tắc cẩn thận chỉ điểm.
"Vô luận là lam tâm thảo hay là vân linh, thậm chí có muốn mua cũng chưa chắc đã mua được, thuộc loại vô giá. Nghe nói một khoảng thời gian trước có người ra giá mười vạn kim tệ muốn mua lam tâm thảo nhưng cũng không mua được, mà vân linh cũng giống như vậy, lâu rồi không thấy xuất hiện."
Hi Tắc vỗ vỗ bả vai Lâm Lôi an ủi:
"Lâm Lôi, ngươi muốn thu thập tám loại nguyên liệu này thì cần phải bỏ ra một chút khí lực."
Lâm Lôi đáy lòng có phần nắm chắc.
Tám loại nguyên liệu này, năm loại trong đó không có một chút vấn đề nào. Mê vụ thảo mặc dù xem như hiếm thấy nhưng mà muốn mua cũng không phải khó khăn lớn. Lam tâm thảo căn bản chính mình có, không cần tìm. Chính thức khó khăn nhất chỉ là một loại nguyên liệu - vân linh.
"Một khi tìm được vân linh, luyện ra Dong huyết độc độc phấn thì đó chính là ngày chết của Khắc Lai Đức kia." Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ.
Hắn đã không thể nhẫn nhịn được hơn nữa, nếu sau này thực sự không tìm được cơ hội, Lâm Lôi không tiếc bại lộ thân phận, cũng muốn giết Khắc Lai Đức, tệ nhất là chính mình đến nhờ Da Lỗ hỗ trợ thông qua Đạo Sâm thương hội chạy ra khỏi Thần Thánh đồng minh. Hơn nữa với thế lực của Đạo Sâm thương hội, trợ giúp Lâm Lôi chạy ra khỏi Thần Thánh đồng minh cũng không quá khó khăn.
"Bây giờ quan trọng nhất chính là tìm ra đủ tám loại nguyên liệu này." Lâm Lôi lúc này trong lòng cảm thấy rất vui mừng.
ít nhất hôm nay hắn đã có mục tiêu cho kế hoạch.
"Lâm Lôi, Lâm Lôi." Hi Tắc lên tiếng gọi,
"Lâm Lôi đại sư."
"A." Lâm Lôi đang đắm chìm trong suy nghĩ bỗng sực tỉnh lại, nhìn Hi Tắc,
"Hi Tắc tiên sinh, có chuyện gì sao?"
Hi Tắc cười ha hả:
"Lâm Lôi, ngươi có quên chuyện gì không đấy?"
Lâm Lôi trong nháy mắt liền có phản ứng, lập tức cười:
"Ha ha, Hi Tắc tiên sinh, ý ông muốn nói chính là thạch điêu đúng không? Thạch điêu ông yêu cầu từ một tháng trước ta đã hoàn thành rồi, đi nào, xin mời theo ta." Lâm Lôi lập tức đưa Hi Tắc hướng tới đại sảnh.
Chỉ thấy tại góc đại sảnh có đặt một tòa thạch điêu hình người, khí độ lạnh lùng giết chóc. Trong hai tròng mắt ẩn chứa sự cao ngạo coi thường sinh mệnh càng làm cho người ta không tự chủ được phải ngước nhìn y. Thậm chí lúc đối mặt với thạch điêu này còn khiến trong lòng sinh ra nỗi sợ hãi.
Về phần dung mạo thì lại càng kỳ diệu, càng đẹp, giống Hi Tắc y như đúc.
"Hảo, hảo!" Hi Tắc kích động liên tục khen hai tiếng hảo.
"Lâm Lôi đại sư, ngươi quả không hổ là thạch điêu đại sư, chỉ trong thời gian ngắn mà có thể hoàn thành tác phẩm hoàn mỹ như vậy. Trong lòng ta, tác phẩm này so với Mộng tỉnh thậm chí còn đẹp hơn vạn lần." Hi Tắc nhìn thạch điêu này, nụ cười tràn đầy trên khuôn mặt.
Càng ngắm thạch điêu này, y càng tự đắc.
"Vua sát thủ này liệu có phần hơi quá yêu bản thân mình không nhỉ?" Lâm Lôi nhìn nụ cười trên mặt Hi Tắc, trong lòng thầm nghĩ.
"Lâm Lôi đại nhân." Quản gia của phủ đệ khom người gọi.
Lâm Lôi thò tay lấy ra mảnh giấy, đưa cho viên quản gia:
"Ngươi ra ngoài mua cho ta mười hai loại nguyên liệu, mỗi loại nguyên liệu yêu cầu mua với số lượng đã ghi trên mặt trước."
"Vâng, thưa Lâm Lôi đại nhân." Quản gia lập tức tiếp nhận mảnh giấy này.
Trên mảnh giấy này có liệt kê mười hai loại nguyên liệu, trong đó có sáu loại là Lâm Lôi phải đích thân đi mua, còn lại sáu loại nguyên liệu là Lâm Lôi tùy tiện viết ra sáu loại nguyên liệu bình thường. Trong mười hai loại nguyên liệu chỉ có mê vụ thảo là tương đối trân quí. Hơn nữa ... Dong huyết độc còn cần thiết phải có lam tâm thảo và vân linh, Lâm Lôi căn bản là không hề ghi trên giấy.
Hắn cũng không hề lo lắng việc tên nguyên liệu này bị tiết lộ ra bên ngoài
Dù sao thì dược phương Dong huyết độc cũng là bí phương của tổ chức Tử Thần Chi Thủ, sợ rằng ngoại trừ tổ chức Quân Đao ra, không còn người nào biết tới bí phương này, hơn nữa còn có một chút dược liệu khác trong đó, dùng đến nguyên liệu này cũng là bình thường.
Quan trọng nhất vẫn là lam tâm thảo vân linh hai loại dược liệu thì Lâm Lôi cũng đâu có viết.
"Ngươi mau chóng đi mua các loại dược liệu về đây cho ta." Lâm Lôi nhắc nhở.
Phân phó cho quản gia xong, hắn lập tức phái người đi mời Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người đến tụ họp tại đây.4 huynh đệ Lâm Lôi hễ cứ có cơ hội là đều thường xuyên gặp mặt nhau. Lâm Lôi làm như vậy cũng sẽ không khiến cho người ta cảm thấy kỳ quái.
Buổi sáng ngày hôm sau.
Hôm nay là ngày thực hiện án treo cổ Khảm Đặc Đức Bố Tư, nhưng Lâm Lôi không thích xem, hắn đang ở trong phủ đệ của mình cùng ba hảo huynh đệ của mình uống rượu tán gẫu, đợi đến lúc cuối cùng, Lâm Lôi rốt cuộc nói ra chuyện của mình.
"Da Lỗ lão đại, ta có chuyện muốn thỉnh cầu ngươi." Lâm Lôi lên tiếng nói.
"Lão tam, có sự tình gì cứ nói." Da Lỗ hào sảng đáp.
Lâm Lôi đưa ra mảnh giấy:
"Da Lỗ lão đại, ta cần hai loại dược tài này, phân biệt là mê vụ thảo và vân linh. Hai loại dược thảo này cực kỳ hiếm thấy, trên thị trường kể cả có thân phận cao cũng không thể mua được. Ta muốn nhờ Da Lỗ ngươi hỗ trợ." Sau lưng Da Lỗ chính là Đạo Sâm thương hội.
Là một trong tam đại thương hội của Ngọc Lan đại lục, Đạo Sâm thương hội là một thương hội khổng lồ với khả năng rất kinh người.
Để bọn họ đi tìm mê vụ thảo và vân linh khó khăn sẽ ít hơn nhiều.
"Hai loại dược thảo? yên tâm, chuyện nhỏ này cứ để ta lo hết.". Da Lỗ chép miệng rồi vỗ ngực cam đoan đồng thời tiếp nhận mảnh giấy ghi chép tên hai loại dược tài.
"Mê vụ thảo, hồi nhỏ ở nhà ta đã từng thấy qua, một loại dược thảo rất buồn cười, dưới nhiệt độ cao sẽ tán phát ra sương trắng." Lôi Nặc lập tức lên tiếng.
Lâm Lôi mắt sáng ngời lên, nhưng nhà Lôi Lặc lại ở tận Áo Bố Lai Ân đế quốc, từ nhà Lôi Lặc đến Phân Lai vương quốc tối thiểu cũng phải mất một năm thời gian. Lâm Lôi không có nhiều thời gian để chờ lâu như vậy. Trừ phi sau này thực sự tìm không được thì mới có thể kiên nhẫn để chờ.
"Chờ được mê vụ thảo của nhà lão tứ ngươi thì cần phải chờ biết bao lâu đây?" Da Lỗ bĩu môi một cái nói,
"Lão tam, ta lập tức đi tìm nhị thúc của ta để bảo ông ấy giúp ngươi tìm hai loại dược tài này."
Da Lỗ vì chuyện của Lâm Lôi đích xác là rất có tâm, ngay trong ngày hắn đã đi tìm nhị thúc.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Trong một gian nhà tao nhã độc lập giữa trời đất, Mại Luân Đạo Sâm tùy ý khoác áo tắm, ngực để trần nằm trên ghế, bên cạnh đang có hai mĩ nữ nổi danh thiên hạ ôn nhu hầu hạ.
"Nhị thúc, nhị thúc!" Tiếng Da Lỗ ở ngoài cửa vang lên.
Mại Luân bất đắc dĩ bĩu môi một cái, vuốt ve hai nàng mĩ nữ xinh đẹp rồi bật cười:
"Bảo bối, 2 người các nàng trước tiên hãy ra ngoài chờ trong chốc lát." Hai mĩ nữ nọ rất nghe lời, lập tức bước ra khỏi gian nhà tao nhã, Da Lỗ ngay sau đó liền tiến vào.
"Da Lỗ, đã lớn như vậy rồi mà chẳng có dáng vẻ của người lớn tí nào cả." Mại Luân Đạo Sâm nhướng mày nói.
Da Lỗ cười ha ha nói:
"Nhị thúc, đừng giận, ta hôm nay có một việc nhờ thúc giúp, là về chuyện của lão tam hảo huynh đệ của ta."
"Lão tam? Là Lâm Lôi hả?" Mại Luân ngồi thẳng người dậy,
"Nói đi, chuyện gì?"
Da Lỗ từ trong lòng lôi ra mảnh giấy:
"Nhị thúc, lão tam hắn cần gấp hai loại dược tài này, cho nên nhờ nhị thúc giúp đỡ, xem xem có thể tìm được hay không." Nói xong đưa mảnh giấy ra.
"Mê vụ thảo, vân linh?" Mại Luân Đạo Sâm vừa nhìn thấy cái tên này, khẽ gật đầu,
"Ta sẽ phái người đi xem, xem bên này có dược tài đó hay không."
"Ha ha, đa tạ nhị thúc." Da Lỗ hưng phấn nói,
"Vậy ta đây không quấy rầy chuyện tốt của nhị thúc nữa, ta đi trước a."
"Cái tên tiểu tử này." Mại Luân Đạo Sâm vừa cười cười vừa nhìn mảnh giấy trong tay,
"Mê vụ thảo, vân linh ư? Lâm Lôi cần hai loại dược tài này để làm gì nhỉ?"
Lâm Lôi không thể không thừa nhận Đạo Sâm thương hội có hiệu suất đích thực là nhanh kinh người.
"Lão tam, bộ phận của Đạo Sâm thương hội chúng ta ở Thần Thánh đồng minh bên này chỉ còn lại có ít mê vụ thảo, mà vân linh một khoảng thời gian trước kia cũng có, chỉ có điều bây giờ đã vận chuyển đến tổng bộ. Tổng bộ Đạo Sâm thương hội chúng ta có nhiều các loại dược tài nhất. Mê vụ thảo này tạm đưa trước cho ngươi." Da Lỗ trực tiếp đưa cho Lâm Lôi một cái túi.
Trong phương thuốc nọ, miêu tả đơn vị số lượng là khắc (gram), nhưng trong cái túi mà Da Lỗ đưa cho Lâm Lôi lại có chừng chín khóm mê vụ thảo, số lượng này xem như là đủ.
"Hiện tại không có vân linh sao?" Lâm Lôi nhận cái lấy túi này.
Da Lỗ gật đầu:
"Lão tam, ngươi nếu cần gấp, ta sẽ nhờ nhị thúc phái cao thủ cưỡi ma thú phi hành gấp về tổng bộ. Tốc độ của ma thú rất nhanh, bây giờ mà đi thì chỉ cần ba tháng là đủ."
Bình luận facebook