"Ê, ta chết vì kiệt sức mất thôi, Lâm Lôi, thể lực ngươi làm sao mà tốt như vậy chứ?" Lôi Nặc thở hổn hển nói, nhưng Lâm Lôi thât sự đến một chút cảm giác mệt mỏi cũng không có.
"Mệt lắm sao?" Lâm Lôi nở nụ cười. Khoảng cách xa thế cơ à?
Bản thân mình từ Ô Sơn trấn chạy đến Ân Tư Đặc Học viện mà vẫn chưa có cảm giác gì.
"Đấy, đúng chỗ đấy, đúng rồi, mang cái hòm ở bên kia đặt qua đây, cẩn thận một chút, nếu làm hỏng ngươi bồi thường không nổi đâu!" Chỉ nghe trong đình viện 1987 truyền đến một giọng thiếu niên thanh thúy. Lâm Lôi và Lôi Nặc nhìn nhau, tò mò liền đi vào. Vừa mới bước vào đã thấy mấy tráng trung niên không ngừng vận chuyển các loại đồ, vật.
Chỉ thấy một thiếu niên ăn mặc xa hoa đứng ở trung tâm không ngừng chỉ huy.
Thiếu niên đó vừa nhìn thấy hai người Lâm Lôi và Lôi Nặc, nhất thời con mắt sáng ngời, hưng phấn chạy tới:
"Ha ha, các ngươi chính là bạn cùng phòng với ta sao, ta đợi đã lâu rồi, lúc nãy ở đây chỉ có một mình ta. Ta tự giới thiệu một chút, ta tên là Da Lỗ, miễn cưỡng có thể xem như thuộc Thần Thánh đồng minh."
"Cái gì gọi là miễn cưỡng xem như thuộc Thần Thánh đồng minh?" Lôi Nặc bĩu môi nói,
"Ta tên là Lôi Nặc, thuộc Áo Bố Lai Ân đế quốc."
"Ta là Lâm Lôi, thuộc Thần Thánh đồng minh Phân Lai vương quốc." Lâm Lôi cũng mỉm cười nói.
Bạn cùng phòng sẽ ở chung một chỗ, sau này chắc là sống chung với nhau lâu đây.
"A, Lôi Nặc, Lâm Lôi, nhìn thấy các ngươi thực sự là cao hứng a, ôi, công cụ rèn luyện thân thể này đặt ở bên kia." Da Lỗ vừa quay đầu lại vừa quát người làm thuê của hắn.
"Công cụ rèn luyện thân thể?" Lôi Nặc chớp chớp đôi mắt to nhìn chằm chằm Da Lỗ,
"Da Lỗ, vật này ngươi dùng làm gì? Ngươi muốn làm chiến sĩ sao?"
Da Lỗ chun cái mũi vừa cười hắc hắc nói: "Mặc dù chúng ta là những ma pháp sư cao quý, nhưng ta cũng muốn rèn luyện để có một vóc dáng đẹp, nếu không làm sao câu dẫn mỹ nữ xinh đẹp đây? Ôi ma pháp sư cũng có rất nhiều mỹ nữ xinh đẹp đó. Đặc biệt ma pháp sư Ân Tư Đặc Học viện toàn là mỹ nữ, chẳng những xinh đẹp, tính tình lại tốt, khi đi ra ngoài nói với kẻ khác mình có vợ hay bạn gái là ma pháp sư Ân Tư Đặc Học viện, cũng thực nở mày nở mặt a."
"Ách ..." Lôi Nặc không biết nói gì hơn.
Lâm Lôi cũng nói thốt nên lời, nhìn thấy những công cụ rèn luyện thân thể này, nó cũng nghĩ là chỉ để rèn luyện thân thể đơn thuần, không nghĩ tới là Da Lỗ dùng để rèn luyện vóc người đẹp để câu dẫn mỹ nữ a.
"Ta năm nay tám tuổi, Da Lỗ, ngươi nhiêu?" Lôi Nặc hiển nhiên rất cởi mở.
Da Lỗ quả thực rất cao, mặc dù Lâm Lôi chín tuổi nhưng vượt trội hơn hắn tận một thước năm, cho nên Da Lỗ so với Lâm Lôi cao hơn nửa cái đầu.
"Ta? Năm nay mười tuổi. Ha ha, bất quá, không còn nhỏ đâu, ca ca ta mười hai tuổi đã phá thân, ta cũng phải chuẩn bị cáng sớm càng tốt." Da Lỗ con mắt tỏa sáng.
"Thế nào gọi là phá phân?" Lôi Nặc nghi hoặc nhìn Da Lỗ.
"Đúng vậy, thế nào gọi là phá phân?" Lâm Lôi cũng nghi hoặc nhìn tên bạn mới.
Da Lỗ nhìn hai người bạn cùng phòng của mình, nhất thời nói không ra lời, ở bên cạnh Lâm Lôi Đức Lâm Kha Ốc Đặc lấy tay ôm bụng mà cười to, thấy vậy Lâm Lôi nghi hoặc truyền âm dò hỏi:
"Đức Lâm gia gia, người cười cái gì đấy?"
"Thiếu gia, hết thảy mọi thứ đã được bài trí xong rồi." Một gã thân sĩ trung niên cung kính nói.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Ừ, các ngươi có thể trở về được rồi, hãy nói lại với cha ta, sau này nếu không có việc gì cần thì đừng đến làm phiền ta, được rồi, nhớ kỹ một điểm ... hàng năm đừng quên chuyển tiền cho vào trong ma tinh tạp, ngươi cũng biết, ma pháp sư cần pháp trượng, bảo thạch nên dùng rất nhiều tiền." Da Lỗ đĩnh đạc nói.
Gã trung niên đó cung kính đáp:
"Vâng, thưa thiếu gia."
Da Lỗ hài lòng gật đầu, sau đó phất tay đuổi một đám đầy tớ đi.
"Ma tinh tạp?" Lôi Nặc kinh ngạc nhìn Da Lỗ,
"Ma tinh tạp này, chính là hệ thống 'Tứ Quốc Kim Hành' (tiền tệ tứ quốc) do tứ đại đế quốc cùng nhau thiết lập và quản lý. Nghe nói ai muốn mở ma tinh tạp thì thủ tục phí phải mất đến một trăm kim tệ đấy."
"Chính xác." Da Lỗ đối với việc này rất rõ ràng,
"Ma tinh tạp ngay từ đầu tối thiểu tồn trữ cũng đến một ngàn kim tệ. Bất quá một ngàn kim tệ, sợ rằng ngay cả một tháng tiêu phí của ta cũng không đủ."
Lâm Lôi giật mình.
"Quả là giàu có." Nó trong lòng thầm than.
Cha Lâm Lôi cấp cho nó tiền tiêu một năm là một trăm kim tệ. Trên thực tế với Lâm Lôi xem ra một năm một trăm kim tệ vậy là đủ rồi, dù sao bình dân thông thường khổ cực một năm mới có hai đến ba mươi kim tệ mà thôi.
"Thực sự giàu có a, cha ta một năm mới cho ta hai trăm kim tệ." Lôi Nặc bĩu môi nói,
"Còn nói thêm rằng, để cho ta chuyên tâm tu luyện nghiên cứu ma pháp."
"Ta chỉ có một trăm kim tệ à." Lâm Lôi cười nói,
"Bất quá, với cuộc sống đơn giản của ta vậy cũng là đủ rồi."
"Này, các huynh đệ, tiền của ta cũng là tiền của các người, hết tiền đến tìm ta! Sau này chúng ta ở một chỗ cùng nhau sợ rằng phải hơn mười năm đấy. Huynh đệ hơn mười năm, có gì mà không chia sẻ được?" Da Lỗ thực ra rất hào sảng nên hắn mới nói ra những lời vừa xong.
Lâm Lôi cùng Lôi Nặc đều ngẩn ra.
"Hơn mười năm?" Lâm Lôi có chút kinh ngạc nhìn Da Lỗ.
Da Lỗ dĩ nhiên đáp:
"Lâm Lôi, đây là Ân Tư Đặc Học viện, cho nên yêu cầu đạt tới lục cấp ma pháp sư mới có thể tốt nghiệp, mà ma pháp sư càng lên cao càng khó, yêu cầu đạt tới lục cấp ma pháp sư thông thường là phải hơn mười năm đó."
Lâm Lôi nhướng mày.
Hơn mười năm, không phải sẽ làm cha hắn tốn rất nhiều tiền học phí sao?
"Đức Lâm gia gia, sự tình như thế này người sao không nói cho ta biết?"
Đức Lâm Kha Ốc Đặc thanh âm vang lên trong lòng Lâm Lôi:
"Lâm Lôi, yên tâm, tốn hao hơn mười năm đạt tới lục cấp ma pháp sư, đó là với người bình thường, dưới sự hướng dẫn của ta, trong mười năm, ta là có thể giúp cho ngươi đạt tới cảnh giới lục cấp ma pháp sư."
Mười năm.
Mười năm sau, chính nó mới mười chín tuổi, Lâm Lôi trong lòng chùng xuống.
"Tất cả mọi người tới rồi sao?" Chỉ nghe một đạo thanh âm thanh thúy, một đứa trẻ chiều cao ngang với Lôi Nặc không sai biệt lắm đi đến, nhưng hắn trông có vẻ chững chạc hơn,
"Chào mọi người, ta tên là Kiều Trì, năm nay mười tuổi, thuộc Ngọc Lan đế quốc."
Da Lỗ, Lôi Nặc, Lâm Lôi ba người đều đem tin tức của mình đại khái nói ra một chút.
"Ngọc Lan đế quốc?" Lâm Lôi cả kinh.
Ngọc Lan đế quốc tại Ngọc Lan đại lục là đế quốc cổ xưa nhất, tại năm đầu tiên của Ngọc Lan đại lục, Ngọc Lan đế quốc nhất thống cả Ngọc Lan đại lục, sau đó theo thời gian trôi qua, cả Ngọc Lan đại lục phân tranh không ngừng, Ngọc Lan đế quốc cũng dần bị phân liệt.
Cho tới bây giờ, Ngọc Lan đế quốc chỉ là một trong tứ đại đế quốc.
Nhưng cho dù như thế, Ngọc Lan đế quốc vẫn là đế quốc có kinh tế mạnh mẽ nhất, đồng thời cũng có rất nhiều ma pháp sư. Ma pháp Học viện của Ngọc Lan đế quốc chỉ xếp dưới Ân Tư Đặc học viện mà thôi.
"Kiều Trì, Ma pháp Học viện Ngọc Lan đế quốc các ngươi cũng không kém bao nhiêu, sao lại phải đến tận đây?" Da Lỗ kinh ngạc hỏi.
Kiều Trì mỉm cười:
"Mặc dù Ma pháp Học viện của đế quốc ta rất mạnh, nhưng so với Ân Tư Đặc Học viện còn kém hơn một ít, ta thì muốn chỗ tốt nhất nên mặc dù phải đi xa một chút, bất quá coi như là rèn luyện thêm thôi."
"Kiều Trì, ngươi mười tuổi sao? Hãy nhìn hình dáng so với ta xem, chẳng chênh lệch lắm." Lôi Nặc đứng bên nói.
Kiều Trì nhất thời cười khổ.
Lôi Nặc tám tuổi chiều cao tương đương với Kiều Trì mười tuổi, là hai người thấp nhất trong bốn người. Chiều cao Lâm Lôi so với bọn chúng hơn nửa cái đầu, còn chiều cao của Da Lỗ là cao nhất.
"Không nói về vấn đề này nữa, ta vừa rồi lúc đang nhập học có tiến hành tra xét một chút, lần này nhập học đúng một trăm đệ tử, tinh thần lực, lực tương tác nguyên tố tối thiểu đều là thượng đẳng a. Thậm chí ta còn phát hiện trong đám đệ tử năm nay, có nhân vật biến thái sở hữu tinh thần lực lẫn lực tương tác nguyên tố đều là siêu đẳng a." Kiều Trì tin tức hình như rất linh thông.
Da Lỗ bĩu môi nói:
"Rất bình thường, Ân Tư Đặc đệ tử chẳng lẽ lại yếu kém sao? Ta tinh thần lực, nguyên tố thân hòa lực đều là thượng đẳng, đáng lẽ phải là trung tâm của một trăm đệ tử này mới đúng, nếu không phải lão cha ta cùng triều đình Quang Minh giáo có quan hệ, ta cũng chẳng muốn đến đây."
Lâm Lôi không khỏi kinh dị trước bối cảnh của Da Lỗ.
Cùng triều đình Quang Minh giáo có quan hệ, phụ thân Da Lỗ cũng không phải là bình thường a.
"Trong chúng ta tài năng nhất chính là Lâm Lôi, bất quá trong Ân Tư Đặc Học viện còn có người tuyệt đối là thiên tài, các ngươi có nghe nói qua không?" Da Lỗ con mắt hướng về ba người nhìn thoáng qua.
Lâm Lôi, Lôi Nặc đều lắc đầu.
Kiều Trì cũng mỉm cười gật đầu nói: "Điều này ta biết, trong Ân Tư Đặc Học viện hôm nay có một đệ nhất thiên tài 'Địch Khắc Tây', được xưng là đệ nhất thiên tài trong vòng một trăm năm nay, là song hệ ma pháp sư, hơn nữa Nguyên tố thân hòa lực, Tinh thần lực đều là siêu đẳng. Đặc biệt là Tinh thần lực, so với bạn cùng lứa tuổi thông thường hơn gấp 68 lần, cho dù là so với sự siêu đẳng thông thường cũng gấp hơn 30 lần. Hắn Tinh thần lực chuẩn xác nên nói là siêu siêu đẳng, chỉ là cấp bậc cao nhất được phân ra chỉ là siêu đẳng nên mới bị phán là siêu đẳng."
Lâm Lôi trong lòng hoảng sợ.
Song hệ ma pháp sư, Lực tương tác nguyên tố, Tinh thần lực đều là siêu đẳng.
"Ta bất quá, so với bạn cùng tuổi chỉ hơn mười lần, kẻ kia là thiên tài, dĩ nhiên là hơn ta đến 6, 8 lần." Lâm Lôi trong lòng sợ hãi than.
Ân Tư Đặc Học viện này quả nhiên là nơi thiên tài tụ tập, cơ hồ hội tụ hơn phân nửa ma pháp thiên tài ở Ngọc Lan đại lục, ở nơi này Lâm Lôi cũng chỉ có thể xem như một nhân vật trung bình mà thôi. Bất quá sau lưng nó còn có một vị Thánh vực ma đạo sư từ cách đây năm ngàn năm có dư.
Bình luận facebook