Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 109: 109: Kế
Tôi yêu em vì em không hoa lệ hay dụ ngọt như những người phụ nữ khác.
Hắn yêu cô có thể vì sự mới lạ.
Chính vì sự mới lạ em đã thành công chinh phục được trái tim tôi.
Hắn rơi vào tưởng tượng, đắm chìm trong kịch bản tự tạo.
Người phụ nữ này càng không thích hắn, lảng tránh hắn thì hắn càng muốn có được cô
Hắn nhấc một cuộc gọi
Liền xong lập tức đứng phắt dậy "Có việc đột xuất, tôi đi đây"
Cô nhìn theo, trong lòng như đã được gỡ bỏ cô thở dài.
Đi rồi tâm tình đã đỡ trở nên căng thẳng.
Tốt nhất đừng quay lại nữa thì hơn.
Cô nghĩ.
Hắn ta cô không thể biết hắn suy nghĩ gì.
Cảnh giác, vẫn nên cách xa tránh phiền toái.
Thở dài, cô muốn sống yên bình nhưng có lẽ sẽ không được rồi.
Với cái tính ngang ngược, chiếm hữu cao của hắn ta mọi chuyện xảy ra cũng chỉ duy nhất nhằm vào mình cô.
Không sớm thì muộn Bạch Lan Hương cũng sẽ ảnh hưởng.
Cô ngây thơ đang suy nghĩ đến tương lai sau này, cùng với người mình yêu nắm tay vào lễ đường, kết hôn.
Đợi đến ngày xuất giá cô hạnh phúc biết nhường nào như đã gạt hết mọi tiêu cực.
Cô vẫn còn muốn chờ đợi một nửa kia của mình.
Vì tình yêu mà có thể vượt qua mọi khó khăn, người đó không quan trọng vấn đề trong trắng của người phụ nữ.
Chấp nhận, thấu hiểu, dành cả trái tim chân thành với nhau.
Đó là vấn đề quan trọng, cô lại vô cùng thắc mắc và tò mò về người trong mộng khi gặp trong lúc ngủ.
Giấc mơ lại vô cùng chân thật, cô chỉ nhìn thấy mình mặc bộ váy trắng tinh khiết tay cầm hoa cưới bước vào lễ đường cùng cha mình.
Đi đến với chú rể nhưng người đó lại không biết mặt vô cùng bí ẩn.
Đến cuối cùng kết thúc lễ cưới cô dâu lại rất vui vẻ nhưng vẫn chưa thể xem được khuôn mặt chú rể.
Điều đó làm cô nảy sinh tò mò sâu, thật ra mộng đó muốn điều gì.
Bạch Lan Hương thôi không suy nghĩ về điều đó cô lẳng lặng quên đi.
Vì đó là mộng không thể là thật.
Biết nhưng vẫn nên không hi vọng quá nhiều.
...!
Lục Tấn Ngạo ngồi trong thư phòng giải quyết tất cả tài liệu quan trọng.
Từng thao tác cũng không thừa.
Khuya, gần một giờ.
Sau khi giải quyết việc đột xuất trên công ty hắn lập tức lao thẳng về biệt thự nhanh chóng xử lí sớm.
Quá quen với công việc bận rộn hiện còn chưa mệt.
Thực sự quan trọng
Sếp à công việc thì bận rộn mà anh vẫn còn thời gian nghĩ cho chuyện yêu đương?
Đây là câu hỏi của trợ lý Cao trong lúc nhàn rỗi
Trả lời hắn hời hợt
Cậu nói thử xem tôi gần ba mươi chưa có nổi chuyện tình vắt vai liệu có coi là độc thân quá lâu.
Đến lúc cần tìm nửa kia của mình.
Sếp à anh cống hiến cho công ty nhiều năm như vậy không tìm đâu xa nhân viên công ty mình rất nhiều em có tình ý với anh.
Vốn chỉ là câu nói đùa, hắn nghe không lọt lỗ tai ấn mạnh quá mức khiến đầu bút chì gẫy nhòe trên giấy
Tính hiếu kì hay đùa vui nên trợ lý được hắn điều đến một nơi khí hậu tốt hơn rồi.
Cần tuyển trợ lý gấp!
Một hai xấp tài liệu dày đặt chồng chất lên nhau, số giấy tờ xong đã được nửa vời.
Không rảnh rỗi hắn đang làm việc với công xuất nhanh.
Tối nay có lẽ được cùng với người đẹp ngọt ngào do công việc nên bỏ nỡ rồi.
Mèo con tôi sẽ đền bù cho em sau.
Hắn bị phân tâm bởi khung hình nhỏ đặt ngay bàn làm việc.
Mải ngắm nàng mà đã quên rằng bị chi phối bởi sức cuốn hút quá hấp dẫn.
Hắn chăm chú chăm chăm tấm hình của một cô gái với nụ cười tươi như hoa hướng dương luôn hướng tới ánh mặt trời.
Hình ảnh mang tính chất tích cực mọi mệt nhọc đã tan biến từ khi nào.
Ngắm cô cũng coi là phương thức giải trí.
Nụ cười trên môi bất chợt lộ ra khi nào
Cạch
Hắn giật nảy mình mạnh, tay gập khung hình xuống mặt bàn.
Trong lòng thầm oán trách kẻ nào dám mạo phạm đến việc của hắn.
Thề rằng kẻ xuất hiện là người không phận sự thì đừng hòng bỏ trốn khỏi thư phòng nơi cấm địa của hắn.
Lộ ra đầu tiên là đôi chân dài miên man trắng trẻo.
Tố Nhu mở nhẹ cửa, đi vào.
Hắn lộ ánh mắt chán ghét dường như cảm nhận luồng khí sắp bốc hỏa tới nơi mà người kia vẫn chưa biết.
Hắn chửi thầm.
Tại sao lại gặp người không muốn gặp ngay lúc này.
Tố Nhu với dáng vẻ yểu điệu ngọt ngào nhẹ nhàng bước gần bàn làm việc.
Cô ấy hôn gió một cái.
Trên người phụ nữ đi vào khá mát mẻ.
Váy ngủ ren, lớp vải mỏng lúc ẩn lúc hiện hình hai quả đào to mọng.
Đường nét cơ thể quyến rũ, váy ngủ hai dây làm tăng sự hấp dẫn.
Lộ hàng quai xanh, làn da trắng mềm mại.
Cô gái cười đầy tình dục.
Ánh mắt đưa tình khuê gợi cầm thú trong hắn.
Ngón tay thon dài mân theo lối đến gần hắn từng bước chạm vào da thịt săn chắc màu đồng đầy nam tính lạnh toát.
Nô đùa.
Tưởng chừng đã đi quá giỏi hạn của hắn.
Hắn đã kìm chế lại cơn hỏa dục trong mình, hung hăng nắm thóp lấy bàn tay hư hỏng đang đùa nghịch
"Đủ rồi" Giọng nói khô khan..
Hắn yêu cô có thể vì sự mới lạ.
Chính vì sự mới lạ em đã thành công chinh phục được trái tim tôi.
Hắn rơi vào tưởng tượng, đắm chìm trong kịch bản tự tạo.
Người phụ nữ này càng không thích hắn, lảng tránh hắn thì hắn càng muốn có được cô
Hắn nhấc một cuộc gọi
Liền xong lập tức đứng phắt dậy "Có việc đột xuất, tôi đi đây"
Cô nhìn theo, trong lòng như đã được gỡ bỏ cô thở dài.
Đi rồi tâm tình đã đỡ trở nên căng thẳng.
Tốt nhất đừng quay lại nữa thì hơn.
Cô nghĩ.
Hắn ta cô không thể biết hắn suy nghĩ gì.
Cảnh giác, vẫn nên cách xa tránh phiền toái.
Thở dài, cô muốn sống yên bình nhưng có lẽ sẽ không được rồi.
Với cái tính ngang ngược, chiếm hữu cao của hắn ta mọi chuyện xảy ra cũng chỉ duy nhất nhằm vào mình cô.
Không sớm thì muộn Bạch Lan Hương cũng sẽ ảnh hưởng.
Cô ngây thơ đang suy nghĩ đến tương lai sau này, cùng với người mình yêu nắm tay vào lễ đường, kết hôn.
Đợi đến ngày xuất giá cô hạnh phúc biết nhường nào như đã gạt hết mọi tiêu cực.
Cô vẫn còn muốn chờ đợi một nửa kia của mình.
Vì tình yêu mà có thể vượt qua mọi khó khăn, người đó không quan trọng vấn đề trong trắng của người phụ nữ.
Chấp nhận, thấu hiểu, dành cả trái tim chân thành với nhau.
Đó là vấn đề quan trọng, cô lại vô cùng thắc mắc và tò mò về người trong mộng khi gặp trong lúc ngủ.
Giấc mơ lại vô cùng chân thật, cô chỉ nhìn thấy mình mặc bộ váy trắng tinh khiết tay cầm hoa cưới bước vào lễ đường cùng cha mình.
Đi đến với chú rể nhưng người đó lại không biết mặt vô cùng bí ẩn.
Đến cuối cùng kết thúc lễ cưới cô dâu lại rất vui vẻ nhưng vẫn chưa thể xem được khuôn mặt chú rể.
Điều đó làm cô nảy sinh tò mò sâu, thật ra mộng đó muốn điều gì.
Bạch Lan Hương thôi không suy nghĩ về điều đó cô lẳng lặng quên đi.
Vì đó là mộng không thể là thật.
Biết nhưng vẫn nên không hi vọng quá nhiều.
...!
Lục Tấn Ngạo ngồi trong thư phòng giải quyết tất cả tài liệu quan trọng.
Từng thao tác cũng không thừa.
Khuya, gần một giờ.
Sau khi giải quyết việc đột xuất trên công ty hắn lập tức lao thẳng về biệt thự nhanh chóng xử lí sớm.
Quá quen với công việc bận rộn hiện còn chưa mệt.
Thực sự quan trọng
Sếp à công việc thì bận rộn mà anh vẫn còn thời gian nghĩ cho chuyện yêu đương?
Đây là câu hỏi của trợ lý Cao trong lúc nhàn rỗi
Trả lời hắn hời hợt
Cậu nói thử xem tôi gần ba mươi chưa có nổi chuyện tình vắt vai liệu có coi là độc thân quá lâu.
Đến lúc cần tìm nửa kia của mình.
Sếp à anh cống hiến cho công ty nhiều năm như vậy không tìm đâu xa nhân viên công ty mình rất nhiều em có tình ý với anh.
Vốn chỉ là câu nói đùa, hắn nghe không lọt lỗ tai ấn mạnh quá mức khiến đầu bút chì gẫy nhòe trên giấy
Tính hiếu kì hay đùa vui nên trợ lý được hắn điều đến một nơi khí hậu tốt hơn rồi.
Cần tuyển trợ lý gấp!
Một hai xấp tài liệu dày đặt chồng chất lên nhau, số giấy tờ xong đã được nửa vời.
Không rảnh rỗi hắn đang làm việc với công xuất nhanh.
Tối nay có lẽ được cùng với người đẹp ngọt ngào do công việc nên bỏ nỡ rồi.
Mèo con tôi sẽ đền bù cho em sau.
Hắn bị phân tâm bởi khung hình nhỏ đặt ngay bàn làm việc.
Mải ngắm nàng mà đã quên rằng bị chi phối bởi sức cuốn hút quá hấp dẫn.
Hắn chăm chú chăm chăm tấm hình của một cô gái với nụ cười tươi như hoa hướng dương luôn hướng tới ánh mặt trời.
Hình ảnh mang tính chất tích cực mọi mệt nhọc đã tan biến từ khi nào.
Ngắm cô cũng coi là phương thức giải trí.
Nụ cười trên môi bất chợt lộ ra khi nào
Cạch
Hắn giật nảy mình mạnh, tay gập khung hình xuống mặt bàn.
Trong lòng thầm oán trách kẻ nào dám mạo phạm đến việc của hắn.
Thề rằng kẻ xuất hiện là người không phận sự thì đừng hòng bỏ trốn khỏi thư phòng nơi cấm địa của hắn.
Lộ ra đầu tiên là đôi chân dài miên man trắng trẻo.
Tố Nhu mở nhẹ cửa, đi vào.
Hắn lộ ánh mắt chán ghét dường như cảm nhận luồng khí sắp bốc hỏa tới nơi mà người kia vẫn chưa biết.
Hắn chửi thầm.
Tại sao lại gặp người không muốn gặp ngay lúc này.
Tố Nhu với dáng vẻ yểu điệu ngọt ngào nhẹ nhàng bước gần bàn làm việc.
Cô ấy hôn gió một cái.
Trên người phụ nữ đi vào khá mát mẻ.
Váy ngủ ren, lớp vải mỏng lúc ẩn lúc hiện hình hai quả đào to mọng.
Đường nét cơ thể quyến rũ, váy ngủ hai dây làm tăng sự hấp dẫn.
Lộ hàng quai xanh, làn da trắng mềm mại.
Cô gái cười đầy tình dục.
Ánh mắt đưa tình khuê gợi cầm thú trong hắn.
Ngón tay thon dài mân theo lối đến gần hắn từng bước chạm vào da thịt săn chắc màu đồng đầy nam tính lạnh toát.
Nô đùa.
Tưởng chừng đã đi quá giỏi hạn của hắn.
Hắn đã kìm chế lại cơn hỏa dục trong mình, hung hăng nắm thóp lấy bàn tay hư hỏng đang đùa nghịch
"Đủ rồi" Giọng nói khô khan..
Bình luận facebook