Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 111: 111: Quyến Rũ Cũng Không Xong
Hắn im lặng như biểu ý không trả lời.
Dường như đã mất kiên nhẫn, đi thẳng về phía cửa thư phòng
Tố Nhu ngấn lệ.
Yếu đuổi trước mặt tên lãnh huyết đó thực sự thất bại.
Cô cũng thất bại rồi bởi linh cảm đã nhắc đến hắn đã không dành tình yêu cho cô.
Càng nhìn bóng lưng lạnh lẽo dần tiến xa trong lòng nhói đau.
Cô yêu hắn đến mất lí trí rồi một tình yêu dành cho đối phương đã rất lâu.
Mở cánh cửa--
Người phụ nữ đang dính sát áp tai vào bề mặt cánh cửa hình như đang cố nghe lén được điều gì đó.
Bị đẩy ra, phát hiện bất ngờ
Người phản ứng kinh ngạc đầu tiên là hắn "Chị?"
Hai chị em nhìn nhau đầy ái ngại.
Sự tức giận đối với Tố Nhu thay bằng vẻ khác.
Hắn dần dãn đôi lông mày đen, cơ mặt cảm giác dễ chịu hơn
Nhã Ngọc nhìn hắn tỏ vẻ khó chịu mà tặc lưỡi "Tại sao lại làm vậy với con bé" Ý đang nói tới Nhu Nhu chất vấn.
" Tính mẹ mày hiểu rồi đấy, sẽ không chấp nhận cô gái mày bất chấp yêu"
Đáp lại sự nhắc nhở của bà chị hắn thu hồi ánh mắt chuyển tầm nhìn, bước rộng chân, chuyển hướng
Nhã Ngọc sử dụng hai tay chắn ngang con đường đi trước mặt, mặt đầy nghi vấn.
"Đừng lo chuyện bao đồng" Hắn hừng hực
"Mày từ khi nào đã không hòa thuận được với chị tất cả đều do con bé đó" Nhã Ngọc lên tiếng đổ hết tội về phía Bạch Lan Hương
Thật sự bây giờ hắn đã mất hết kiên nhẫn dành cho bọn họ.
Hắn nghe tới bà chị nhắc về điều không tốt về phía cô trong lòng bất giác tức giận.
Hắn không cho phép ai đó đánh giá không đúng về cô.
"Cô ấy vô tội.
Từ khi cô ấy xuất hiện đã làm biến động cuộc sống nhưng mới biết tình yêu xuất phát từ đáy lòng.
Người em yêu chân thành muốn dành cả tấm chân tình dành cho cô ấy" Hắn nói từ trái tim điều cần nói
Hắn không quan trọng về gia thế, xuất thân nhưng gặp được cô định hướng của tình yêu bất chấp mọi thứ hắn cũng phải phấn đấu để cô danh chính ngôn thuận bước vào cửa làm bà Lục.
Người phù hợp nhất với vị trí đó không ai khác chỉ có mỗi cô.
Mèo nhỏ hắn từng tổn thương chà đạp nhưng từ khi nhận ra có tình yêu với nàng chỉ muốn dành tất cả điều tốt đẹp nhất.
Để bù đắp cũng như minh chứng cho sự tình yêu của hắn.
Yêu một người không nhất thiết phải xét về nơi xuất thân chỉ cần gặp đúng người yêu đúng lúc.
"Con bé đó không có giá trị nào xuất thân nhà quê hoàn toàn không có tư cách đủ phù hợp bằng Nhu Nhu" Nhã Ngọc nói thay cho Tố Nhu
Ngay từ đầu Nhã Ngọc đã ưa Tố Nhu làm em dâu rồi chứ không phải người khác.
Em trai từ chối hôn sự liền làm cô khó chịu bởi vốn nghĩ hai đứa sinh ra đã là thanh mai trúc mã từ bé.
Hắn lạnh giọng nói "Cô ấy như nào em biết rõ.
Em biết mình làm gì là đúng ngay từ đầu chỉ coi Nhu Nhu là em gái"
Vốn tưởng hắn không thể nói câu nào trở nên tốt đẹp.
Ngay giờ đây hắn lại bảo vệ người con gái mình từng hành hạ, coi thường.
Một người phụ nữ vô ý mua tạm tại hộp đêm cho rằng sẽ làm tình nhân đủ một năm xong cả hai đường ai nấy đi.
Sau khi hết một năm hắn lại là người bám chặt lấy cô và ngỏ lời yêu
Một người từng coi Bạch Lan Hương là thú vui tình dục để thỏa đáng mong muốn nhu cầu bản thân.
Tại sao lại muốn bảo vệ nói hộ cho cô phải chăng là vô thức đã yêu người mình từng khinh thường đến điên cuồng rồi.
Ánh mắt hắn nhìn về một phía không gian, suy nghĩ đến hàng loạt dáng vẻ xinh đẹp của nàng.
Trong ánh mắt xuất hiện tia chiếm hữu cực mạnh bởi đã mê luyến người con gái đó rồi.
Nhã Ngọc hết sức hạn hán lời không biết nói sao cho thằng em trai yêu vào mù quáng không thể tỉnh táo.
Mặc kệ hắn Nhã Ngọc lao vào trong thư phòng xem tình hình không mấy khả quan của Tố Nhu
Hắn mạnh mẽ bước đi
Toàn bộ kế hoạch quyến rũ hắn để thành công vào hố đã thất bại.
Mọi thứ do sự sắp xếp của Nhã Ngọc, Tố Nhu chỉ làm theo.
Nhưng cái kết thật không ngờ nó lại đau đến vậy.
Mọi chuyện xảy ra giữa Tố Nhu và hắn dần có khoảng cách cực lớn rồi.
Chỉ còm sợ sự thất bại đã đến thách đấu giữa hai cô gái có gọi là kết thúc không?
Không ngay ban đầu Bạch Lan Hương cô đã không để tâm hay chú ý đến lời thách đấu được đề ra.
Tố Nhu nghĩ đến dánh vẻ đắc ý, hả hê của Bạch Lan Hương thì liền tím mặt bởi ngay cả chính cô ta cũng không ngờ.
Mình là người kiến nghị đưa ra thách đấu người thất bại lại là mình.
Ha...!thật nực cười vốn ngay lúc mới bắt đầu Nhu Nhu đã cảm giác được sự nguy hiểm rồi lại không ngờ nó đến sớm vậy.
Chắc chắn rồi người toan tính, mưu kế như cô ta làm sao chấp nhận được sự thất bại thảm hại này.
Cô ta phấn đấu hoàn hảo về mọi mặt nhưng có mỗi chuyện quyến rũ hắn si mê mình mà vẫn không thành là sự sỉ nhục vô cùng lớn.
Người thích thành công và thắng lợi như cô ta không dễ để món mồi lớn vượt mất tay mình đâu.
Dường như đã mất kiên nhẫn, đi thẳng về phía cửa thư phòng
Tố Nhu ngấn lệ.
Yếu đuổi trước mặt tên lãnh huyết đó thực sự thất bại.
Cô cũng thất bại rồi bởi linh cảm đã nhắc đến hắn đã không dành tình yêu cho cô.
Càng nhìn bóng lưng lạnh lẽo dần tiến xa trong lòng nhói đau.
Cô yêu hắn đến mất lí trí rồi một tình yêu dành cho đối phương đã rất lâu.
Mở cánh cửa--
Người phụ nữ đang dính sát áp tai vào bề mặt cánh cửa hình như đang cố nghe lén được điều gì đó.
Bị đẩy ra, phát hiện bất ngờ
Người phản ứng kinh ngạc đầu tiên là hắn "Chị?"
Hai chị em nhìn nhau đầy ái ngại.
Sự tức giận đối với Tố Nhu thay bằng vẻ khác.
Hắn dần dãn đôi lông mày đen, cơ mặt cảm giác dễ chịu hơn
Nhã Ngọc nhìn hắn tỏ vẻ khó chịu mà tặc lưỡi "Tại sao lại làm vậy với con bé" Ý đang nói tới Nhu Nhu chất vấn.
" Tính mẹ mày hiểu rồi đấy, sẽ không chấp nhận cô gái mày bất chấp yêu"
Đáp lại sự nhắc nhở của bà chị hắn thu hồi ánh mắt chuyển tầm nhìn, bước rộng chân, chuyển hướng
Nhã Ngọc sử dụng hai tay chắn ngang con đường đi trước mặt, mặt đầy nghi vấn.
"Đừng lo chuyện bao đồng" Hắn hừng hực
"Mày từ khi nào đã không hòa thuận được với chị tất cả đều do con bé đó" Nhã Ngọc lên tiếng đổ hết tội về phía Bạch Lan Hương
Thật sự bây giờ hắn đã mất hết kiên nhẫn dành cho bọn họ.
Hắn nghe tới bà chị nhắc về điều không tốt về phía cô trong lòng bất giác tức giận.
Hắn không cho phép ai đó đánh giá không đúng về cô.
"Cô ấy vô tội.
Từ khi cô ấy xuất hiện đã làm biến động cuộc sống nhưng mới biết tình yêu xuất phát từ đáy lòng.
Người em yêu chân thành muốn dành cả tấm chân tình dành cho cô ấy" Hắn nói từ trái tim điều cần nói
Hắn không quan trọng về gia thế, xuất thân nhưng gặp được cô định hướng của tình yêu bất chấp mọi thứ hắn cũng phải phấn đấu để cô danh chính ngôn thuận bước vào cửa làm bà Lục.
Người phù hợp nhất với vị trí đó không ai khác chỉ có mỗi cô.
Mèo nhỏ hắn từng tổn thương chà đạp nhưng từ khi nhận ra có tình yêu với nàng chỉ muốn dành tất cả điều tốt đẹp nhất.
Để bù đắp cũng như minh chứng cho sự tình yêu của hắn.
Yêu một người không nhất thiết phải xét về nơi xuất thân chỉ cần gặp đúng người yêu đúng lúc.
"Con bé đó không có giá trị nào xuất thân nhà quê hoàn toàn không có tư cách đủ phù hợp bằng Nhu Nhu" Nhã Ngọc nói thay cho Tố Nhu
Ngay từ đầu Nhã Ngọc đã ưa Tố Nhu làm em dâu rồi chứ không phải người khác.
Em trai từ chối hôn sự liền làm cô khó chịu bởi vốn nghĩ hai đứa sinh ra đã là thanh mai trúc mã từ bé.
Hắn lạnh giọng nói "Cô ấy như nào em biết rõ.
Em biết mình làm gì là đúng ngay từ đầu chỉ coi Nhu Nhu là em gái"
Vốn tưởng hắn không thể nói câu nào trở nên tốt đẹp.
Ngay giờ đây hắn lại bảo vệ người con gái mình từng hành hạ, coi thường.
Một người phụ nữ vô ý mua tạm tại hộp đêm cho rằng sẽ làm tình nhân đủ một năm xong cả hai đường ai nấy đi.
Sau khi hết một năm hắn lại là người bám chặt lấy cô và ngỏ lời yêu
Một người từng coi Bạch Lan Hương là thú vui tình dục để thỏa đáng mong muốn nhu cầu bản thân.
Tại sao lại muốn bảo vệ nói hộ cho cô phải chăng là vô thức đã yêu người mình từng khinh thường đến điên cuồng rồi.
Ánh mắt hắn nhìn về một phía không gian, suy nghĩ đến hàng loạt dáng vẻ xinh đẹp của nàng.
Trong ánh mắt xuất hiện tia chiếm hữu cực mạnh bởi đã mê luyến người con gái đó rồi.
Nhã Ngọc hết sức hạn hán lời không biết nói sao cho thằng em trai yêu vào mù quáng không thể tỉnh táo.
Mặc kệ hắn Nhã Ngọc lao vào trong thư phòng xem tình hình không mấy khả quan của Tố Nhu
Hắn mạnh mẽ bước đi
Toàn bộ kế hoạch quyến rũ hắn để thành công vào hố đã thất bại.
Mọi thứ do sự sắp xếp của Nhã Ngọc, Tố Nhu chỉ làm theo.
Nhưng cái kết thật không ngờ nó lại đau đến vậy.
Mọi chuyện xảy ra giữa Tố Nhu và hắn dần có khoảng cách cực lớn rồi.
Chỉ còm sợ sự thất bại đã đến thách đấu giữa hai cô gái có gọi là kết thúc không?
Không ngay ban đầu Bạch Lan Hương cô đã không để tâm hay chú ý đến lời thách đấu được đề ra.
Tố Nhu nghĩ đến dánh vẻ đắc ý, hả hê của Bạch Lan Hương thì liền tím mặt bởi ngay cả chính cô ta cũng không ngờ.
Mình là người kiến nghị đưa ra thách đấu người thất bại lại là mình.
Ha...!thật nực cười vốn ngay lúc mới bắt đầu Nhu Nhu đã cảm giác được sự nguy hiểm rồi lại không ngờ nó đến sớm vậy.
Chắc chắn rồi người toan tính, mưu kế như cô ta làm sao chấp nhận được sự thất bại thảm hại này.
Cô ta phấn đấu hoàn hảo về mọi mặt nhưng có mỗi chuyện quyến rũ hắn si mê mình mà vẫn không thành là sự sỉ nhục vô cùng lớn.
Người thích thành công và thắng lợi như cô ta không dễ để món mồi lớn vượt mất tay mình đâu.