Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 131: Tính tới chuyện cả đời - 2
Hắn nhìn cô trong gương bất giác nở nụ cười
"Em nói xem mẹ anh có đồng ý không?.." Hắn sượt qua làn tóc dài của cô rồi cẩn thân để nó ra sau
Cô nhíu mày bận suy nghĩ một lúc lâu "Về chuyện gì...?"
Lan Hương cũng không biết hắn nói vậy là thế nào ai mà hiểu được kia chứ nói cũng cần rõ ràng
Lục Tấn Ngạo bế phỗng cô lên ngồi trên đùi mình, hành động quá mức nhanh, thân mật này khiến cô không kịp trở tay.
"Thì là chuyện chúng ta sẽ kết hôn và.." Hắn tư tưởng đến tương lai sau này của hai đứa khi cùng sinh con nuôi dậy chúng
Lục tổng à anh có phải suy nghĩ xa rồi không?
Mặc kệ hắn nháo, ôm hôn như thiếu thốn cô chú tâm vào việc soạn số đồ chút nữa đến trường
"Em không nghĩ sẽ phải kết hôn với người không có vớt lên chút liêm sỉ nào như anh đâu"
Nhiều lần Lan Hương ghét hắn không thích tới gần hắn và muốn giữ khoảng cách sau khi chấm dứt hợp đồng nhưng cơ thể cô nó bị sao ấy? Mọi thứ con tim theo một chiều hướng sắp xếp của nó rồi
vietwriter.vn
Nỡ rơi vào bẫy tình rồi phải làm sao? Cô đúng thật không thể che giấu nổi những cảm xúc dành cho hắn
Tuy quá quen với việc hắn thường xuyên thân mật ôm ấp, vùi vào hõm cổ... nhưng mỗi lần như vậy trái tim cô dâng trào tia khó tả nhưng nó sẽ đập nhanh hơn bình thường
Da mặt Lan Hương mỏng lên rất dễ để lộ hai má đỏ hồng mặc dù cô không có trang điểm đậm.
"Không có liêm sỉ mới chinh phục được em chứ?" Hắn cắn nhẹ quai xương xanh
"A..."
Lan Hương khó chịu luân phiên đánh bao nhiêu vào ngực hắn để được buông lỏng ra
Nhưng hắn dường như không hề biết điều càng ôm sát cô "Yên... để anh..."
Hắn ôm gọn vòng eo đặt nụ hôn trên môi
Lan Hương đã vì nụ hôn làm cho mẩn mê khi vừa dứt ra dư âm hơi ấm môi hắn đặt lên vẫn còn chút
Cô sờ lên môi đỏ ngơ ngác nhìn mình trong gương. Vậy mà lại bị hắn dẫn dắt vào cuộc mê loạn tình
"Thay vì cứ sống chung như vậy ý hay hơn tụi mình kết hôn đi em... Vậy em sẽ không thể dời xa được mãi mãi suốt đời thuộc về anh"
Hắn đây là quá vội vã hay gì
Lan Hương còn chưa đủ tâm lý để xuất giá nha cô vẫn còn đi học mà như vậy có quá sớm
Lấy chồng đương nhiên phải sinh con nhưng cô chưa muốn lúc này đâu
"Em còn nhỏ mà anh đã vội như vậy là biểu hiện của 'ế' lâu năm sao?"
Lan Hương còn tỉnh táo lắm không bị loạn tình vừa nãy làm mất phương hướng nha cô còn nghĩ ngợi rất lâu mới đưa ra
Ai bảo hắn hơn cô tới tận mười hai năm chứ. Lan Hương mới bước vào tuổi mười chín không lâu như vậy đã sớm kết hôn
Nếu là người khác sẽ nghĩ hai người ăn cơm trước kẻm có bầu lên vội cười liền.
"Em lo kết hôn rồi sinh con?" Hắn nghĩ cô sợ sinh con đau hoặc đi học trên trường sẽ không có thời gian chăm sóc con cái
Lục thiếu là đang rất vội vã không thể chờ cứ sợ đến một ngày cô rời khỏi mình thì phải làm sao nên mới nhanh chóng tiến triển đến hôn nhân khóa trụ cô bên cạnh suốt đời
Hắn còn đang vướng vào tưởng tượng sau này hai đứa lấy nhau rồi sinh một đàn con cho nhà được vang tiếng cười nói của trẻ con. Hắn đang tự khắc họa bức tranh do chính mình nghĩ xa
"Anh sợ em chạy mất đấy à?" Cô vô cùng nhạy bén nhìn ra được tâm tư của người đàn ông mình yêu
Bị nói trúng tim đen Lục tổng vẫn giữ được khuôn mặt không sao như chưa bị đoán trúng nhưng trái tim đã nảy sinh sự chột dạ rồi.Thật là biết che giấu a
Lan Hương lại vô cùng tinh ý chỉ với hành động nhỏ của hắn cũng đoán ra được đang nghĩ gì
Cô bật cười ra tiếng khẽ
Nếu được chạy trốn khỏi hắn cô đã làm lâu rồi nhưng vì Lan Hương yêu hắn mà nên cô mới chấp nhận ngoan ngoãn bên cạnh hắn đó
Không ngờ tới người đàn ông này lại lo sợ cô sẽ cao chạy xa bay dời khỏi cuộc sống của hắn
"Em cười cái gì? Anh vẫn độc thân ba mươi lăm nên mới nhanh kiếm vợ thôi"
Hắn giãi bày nỗi lo lắng của mình. Nếu hắn không lấy vợ thì sau này vẫn cô đơn với đống tiền mình làm ra tới già. Lục thị cũng không có ai nối dõi hắn chừng ấy tuổi rồi nên được nhanh là người đã có gia đình, có mái ấm riêng.
"Nhưng... anh phải đợi em khi đủ tinh thần, tâm lý vững vàng mới được"
Cô e một ngày nào đó chuyện kết hôn xảy ra nhanh chóng cũng không biết nhận ra rằng mình còn trẻ đã phải lập gia đình sớm
Cô còn nhỏ xíu à nên khi nào đủ tất cả về mọi mặt mới đối mặt với chuyện kết hôn được
- Chồng già vợ trẻ
Hắn ba mươi mốt tuổi rồi nếu không gọi là già thì đối với cô mười chín tuổi còn độ tuổi xuân vẫn trẻ sớm
Lục Tấn Ngạo lớn tuổi hơn cô hiển nhiên tính chuyện kết hôn sẽ coi là đương nhiên cảm xúc sẽ khác. Còn Lan Hương quá trẻ sẽ có cảm xúc khác rồi
Chênh lệch quá nhiều nhưng... cứ yêu nhau thì triển thôi
Hắn không quá quan trọng tuổi tác làm gì chỉ cần cô vợ mình lấy đủ tuổi thành niên và yêu thương là đủ rồi. Yêu cầu tìm vợ quá đơn giản
Nhưng Lan Hương cô vượt qua chỉ tiêu rồi bởi hắn đang sở hữu một cô gái xinh đẹp nha
"Em nói xem mẹ anh có đồng ý không?.." Hắn sượt qua làn tóc dài của cô rồi cẩn thân để nó ra sau
Cô nhíu mày bận suy nghĩ một lúc lâu "Về chuyện gì...?"
Lan Hương cũng không biết hắn nói vậy là thế nào ai mà hiểu được kia chứ nói cũng cần rõ ràng
Lục Tấn Ngạo bế phỗng cô lên ngồi trên đùi mình, hành động quá mức nhanh, thân mật này khiến cô không kịp trở tay.
"Thì là chuyện chúng ta sẽ kết hôn và.." Hắn tư tưởng đến tương lai sau này của hai đứa khi cùng sinh con nuôi dậy chúng
Lục tổng à anh có phải suy nghĩ xa rồi không?
Mặc kệ hắn nháo, ôm hôn như thiếu thốn cô chú tâm vào việc soạn số đồ chút nữa đến trường
"Em không nghĩ sẽ phải kết hôn với người không có vớt lên chút liêm sỉ nào như anh đâu"
Nhiều lần Lan Hương ghét hắn không thích tới gần hắn và muốn giữ khoảng cách sau khi chấm dứt hợp đồng nhưng cơ thể cô nó bị sao ấy? Mọi thứ con tim theo một chiều hướng sắp xếp của nó rồi
vietwriter.vn
Nỡ rơi vào bẫy tình rồi phải làm sao? Cô đúng thật không thể che giấu nổi những cảm xúc dành cho hắn
Tuy quá quen với việc hắn thường xuyên thân mật ôm ấp, vùi vào hõm cổ... nhưng mỗi lần như vậy trái tim cô dâng trào tia khó tả nhưng nó sẽ đập nhanh hơn bình thường
Da mặt Lan Hương mỏng lên rất dễ để lộ hai má đỏ hồng mặc dù cô không có trang điểm đậm.
"Không có liêm sỉ mới chinh phục được em chứ?" Hắn cắn nhẹ quai xương xanh
"A..."
Lan Hương khó chịu luân phiên đánh bao nhiêu vào ngực hắn để được buông lỏng ra
Nhưng hắn dường như không hề biết điều càng ôm sát cô "Yên... để anh..."
Hắn ôm gọn vòng eo đặt nụ hôn trên môi
Lan Hương đã vì nụ hôn làm cho mẩn mê khi vừa dứt ra dư âm hơi ấm môi hắn đặt lên vẫn còn chút
Cô sờ lên môi đỏ ngơ ngác nhìn mình trong gương. Vậy mà lại bị hắn dẫn dắt vào cuộc mê loạn tình
"Thay vì cứ sống chung như vậy ý hay hơn tụi mình kết hôn đi em... Vậy em sẽ không thể dời xa được mãi mãi suốt đời thuộc về anh"
Hắn đây là quá vội vã hay gì
Lan Hương còn chưa đủ tâm lý để xuất giá nha cô vẫn còn đi học mà như vậy có quá sớm
Lấy chồng đương nhiên phải sinh con nhưng cô chưa muốn lúc này đâu
"Em còn nhỏ mà anh đã vội như vậy là biểu hiện của 'ế' lâu năm sao?"
Lan Hương còn tỉnh táo lắm không bị loạn tình vừa nãy làm mất phương hướng nha cô còn nghĩ ngợi rất lâu mới đưa ra
Ai bảo hắn hơn cô tới tận mười hai năm chứ. Lan Hương mới bước vào tuổi mười chín không lâu như vậy đã sớm kết hôn
Nếu là người khác sẽ nghĩ hai người ăn cơm trước kẻm có bầu lên vội cười liền.
"Em lo kết hôn rồi sinh con?" Hắn nghĩ cô sợ sinh con đau hoặc đi học trên trường sẽ không có thời gian chăm sóc con cái
Lục thiếu là đang rất vội vã không thể chờ cứ sợ đến một ngày cô rời khỏi mình thì phải làm sao nên mới nhanh chóng tiến triển đến hôn nhân khóa trụ cô bên cạnh suốt đời
Hắn còn đang vướng vào tưởng tượng sau này hai đứa lấy nhau rồi sinh một đàn con cho nhà được vang tiếng cười nói của trẻ con. Hắn đang tự khắc họa bức tranh do chính mình nghĩ xa
"Anh sợ em chạy mất đấy à?" Cô vô cùng nhạy bén nhìn ra được tâm tư của người đàn ông mình yêu
Bị nói trúng tim đen Lục tổng vẫn giữ được khuôn mặt không sao như chưa bị đoán trúng nhưng trái tim đã nảy sinh sự chột dạ rồi.Thật là biết che giấu a
Lan Hương lại vô cùng tinh ý chỉ với hành động nhỏ của hắn cũng đoán ra được đang nghĩ gì
Cô bật cười ra tiếng khẽ
Nếu được chạy trốn khỏi hắn cô đã làm lâu rồi nhưng vì Lan Hương yêu hắn mà nên cô mới chấp nhận ngoan ngoãn bên cạnh hắn đó
Không ngờ tới người đàn ông này lại lo sợ cô sẽ cao chạy xa bay dời khỏi cuộc sống của hắn
"Em cười cái gì? Anh vẫn độc thân ba mươi lăm nên mới nhanh kiếm vợ thôi"
Hắn giãi bày nỗi lo lắng của mình. Nếu hắn không lấy vợ thì sau này vẫn cô đơn với đống tiền mình làm ra tới già. Lục thị cũng không có ai nối dõi hắn chừng ấy tuổi rồi nên được nhanh là người đã có gia đình, có mái ấm riêng.
"Nhưng... anh phải đợi em khi đủ tinh thần, tâm lý vững vàng mới được"
Cô e một ngày nào đó chuyện kết hôn xảy ra nhanh chóng cũng không biết nhận ra rằng mình còn trẻ đã phải lập gia đình sớm
Cô còn nhỏ xíu à nên khi nào đủ tất cả về mọi mặt mới đối mặt với chuyện kết hôn được
- Chồng già vợ trẻ
Hắn ba mươi mốt tuổi rồi nếu không gọi là già thì đối với cô mười chín tuổi còn độ tuổi xuân vẫn trẻ sớm
Lục Tấn Ngạo lớn tuổi hơn cô hiển nhiên tính chuyện kết hôn sẽ coi là đương nhiên cảm xúc sẽ khác. Còn Lan Hương quá trẻ sẽ có cảm xúc khác rồi
Chênh lệch quá nhiều nhưng... cứ yêu nhau thì triển thôi
Hắn không quá quan trọng tuổi tác làm gì chỉ cần cô vợ mình lấy đủ tuổi thành niên và yêu thương là đủ rồi. Yêu cầu tìm vợ quá đơn giản
Nhưng Lan Hương cô vượt qua chỉ tiêu rồi bởi hắn đang sở hữu một cô gái xinh đẹp nha
Bình luận facebook