Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-578
Chương 283-2: Người phụ nữ là ai 2
Từ từ! Không đúng! Tông Thịnh không cảm giác được ả! Đây là một điểm đáng ngờ, còn có một điểm đáng ngờ chính là tôi còn nhớ rõ khi tôi hoảng hốt, gương mặt kia không chỉ tà ác tươi cười, mà còn di chuyển từ trên vách đá một chút tới gần chúng tôi, thật giống như là muốn xem đến rõ ràng hơn, hoặc là… Ả tới gần không phải Tông Thịnh, mà là tôi, mà khi đó, chỉ có khuôn mặt ả lại gần!
Tôi lạnh toát người! Không phải là một người phụ nữ! Mà là nữ quỷ! Trong một khách sạn suối nước nóng như vậy, hầu như năm nào cũng có người chết. Tôi không biết liệu đã có ai chết trong phòng này không? Nhịp tim của tôi vừa bình tĩnh trở lại, lại tăng nhanh.
“Tông Thịnh!” Tôi sợ hãi hô lên.
Trong phòng tắm không có một chút âm thanh nào.
“Tông Thịnh!” Tôi gọi lại lần nữa. Lần này, có tiếng gương vỡ trong phòng tắm.
“Tông Thịnh!” Tôi hốt hoảng gọi. Nhưng trong phòng tắm vẫn không có tiếng đáp trả. Dù có chuyện gì cũng phải trả lời tôi chứ. Tông Thịnh nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi.
Tôi không có thời gian để sợ hãi, vội mặc áo khoác tắm vào, vừa cột đai lưng vừa lao vào phòng tắm.
Cửa phòng tắm chỉ khép hờ, tôi đứng cách cửa một bước thì cứng đờ người.
Từ khe cửa, tôi thấy tấm gương vỡ nát, một nửa rơi vỡ lả tả trên mặt đất, một nửa còn trên vách tường với vô vàn vết nứt. Mà trên những vết nứt đó có hình bóng gương mặt một người phụ nữ.
Gương mặt kia tôi nhớ rõ, chính là khuôn mặt với son môi đỏ rực mà tôi nhìn thấy khi hoảng hốt, là khuôn mặt của người phụ nữ trang điểm đậm kia. Một bàn tay từ trong gương duỗi ra, móng tay cũng sơn đỏ rực, bịt kín mũi miệng Tông Thịnh kéo anh sát vào tấm gương.
Khuỷu tay Tông thịnh đã bị thương, máu chảy thành dòng, mà trên tấm gương cũng có vết máu. Hẳn là Tông Thịnh dùng khuỷu tay thúc về phía sau đập nát gương. Nếu phía sau anh là một người, thì có lẽ đã bị gãy xương sườn rồi, nhưng sau lưng anh lại và vách tường, nên người bị thương chỉ có anh thôi.
Tông Thịnh đi chân đất, bàn chân đạp lên mảnh kính vương đầu đất, chân cũng bị cắt tứa máu, anh vươn móng tay dài, hướng về phía bàn tay đang tóm lấy mình.
Ngày trước tôi từng thấy anh làm như vậy, cắt đứt bàn tay con quỷ trong thang máy, nhưng lúc này, móng tay anh xuyên qua tay nữ quỷ kia thậm chí còn vạch cả lên cổ mình.
Từ từ! Không đúng! Tông Thịnh không cảm giác được ả! Đây là một điểm đáng ngờ, còn có một điểm đáng ngờ chính là tôi còn nhớ rõ khi tôi hoảng hốt, gương mặt kia không chỉ tà ác tươi cười, mà còn di chuyển từ trên vách đá một chút tới gần chúng tôi, thật giống như là muốn xem đến rõ ràng hơn, hoặc là… Ả tới gần không phải Tông Thịnh, mà là tôi, mà khi đó, chỉ có khuôn mặt ả lại gần!
Tôi lạnh toát người! Không phải là một người phụ nữ! Mà là nữ quỷ! Trong một khách sạn suối nước nóng như vậy, hầu như năm nào cũng có người chết. Tôi không biết liệu đã có ai chết trong phòng này không? Nhịp tim của tôi vừa bình tĩnh trở lại, lại tăng nhanh.
“Tông Thịnh!” Tôi sợ hãi hô lên.
Trong phòng tắm không có một chút âm thanh nào.
“Tông Thịnh!” Tôi gọi lại lần nữa. Lần này, có tiếng gương vỡ trong phòng tắm.
“Tông Thịnh!” Tôi hốt hoảng gọi. Nhưng trong phòng tắm vẫn không có tiếng đáp trả. Dù có chuyện gì cũng phải trả lời tôi chứ. Tông Thịnh nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi.
Tôi không có thời gian để sợ hãi, vội mặc áo khoác tắm vào, vừa cột đai lưng vừa lao vào phòng tắm.
Cửa phòng tắm chỉ khép hờ, tôi đứng cách cửa một bước thì cứng đờ người.
Từ khe cửa, tôi thấy tấm gương vỡ nát, một nửa rơi vỡ lả tả trên mặt đất, một nửa còn trên vách tường với vô vàn vết nứt. Mà trên những vết nứt đó có hình bóng gương mặt một người phụ nữ.
Gương mặt kia tôi nhớ rõ, chính là khuôn mặt với son môi đỏ rực mà tôi nhìn thấy khi hoảng hốt, là khuôn mặt của người phụ nữ trang điểm đậm kia. Một bàn tay từ trong gương duỗi ra, móng tay cũng sơn đỏ rực, bịt kín mũi miệng Tông Thịnh kéo anh sát vào tấm gương.
Khuỷu tay Tông thịnh đã bị thương, máu chảy thành dòng, mà trên tấm gương cũng có vết máu. Hẳn là Tông Thịnh dùng khuỷu tay thúc về phía sau đập nát gương. Nếu phía sau anh là một người, thì có lẽ đã bị gãy xương sườn rồi, nhưng sau lưng anh lại và vách tường, nên người bị thương chỉ có anh thôi.
Tông Thịnh đi chân đất, bàn chân đạp lên mảnh kính vương đầu đất, chân cũng bị cắt tứa máu, anh vươn móng tay dài, hướng về phía bàn tay đang tóm lấy mình.
Ngày trước tôi từng thấy anh làm như vậy, cắt đứt bàn tay con quỷ trong thang máy, nhưng lúc này, móng tay anh xuyên qua tay nữ quỷ kia thậm chí còn vạch cả lên cổ mình.
Bình luận facebook