Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-149
Bảo Bảo, yêu anh chưa? - Món quà bất ngờ
Đắm chìm trong sự sợ hãi của bóng đêm, Mỹ Quyên không kiềm chế được khi nghe giọng nói đầy mờ ám của Khánh Tường, cô ta lớn tiếng nói át cả tiếng xôn xao của mọi người,
- Mày! Mày muốn làm gì hả? Món quà gì?
- Quà mừng cưới, không lẽ cô không muốn sao? Thân là bạn thân à nhầm bạn từng thân cộng với chị nuôi của cô thì đi tay không cũng không phải phép
Vốn dĩ sở hữu giọng nói đầy mị hoặc mê mẩn người nghe, đã vậy còn trong không khí tối tăm này nữa, thật khiến cho người ta liên tưởng đến một thứ gì đó đầy bí ẩn
Dường như bị giọng nói ấy thu hút, mọi người trong phòng không còn xôn xao vì hoảng hốt nữa, tất cả đều hướng tai về phía phát ra cuộc đối thoại giữa hai người, chăm chú lắng nghe
- Quà? Mọi thứ của mày chưa bao giờ tốt đẹp đối với tao Mau dẹp nó ngay đi
Đối diện với sự e sợ của Mỹ Quyên là tâm trạng bình thản đến lạ của Khánh Tường, hỏi tại sao biết cô ta đang hoảng sợ à? Nghe giọng điệu là biết thôi Một người bình tĩnh và tự tin thì làm sao có thể thay đổi cách xưng hô đột ngột như thế? Nhất là xưng hô như những đứa trẻ nữa
- Nói vậy thì chẳng khác nào "em gái" nói Trung Hiếu là đồ bỏ đi? Đừng quên rằng đây là thứ "em" cướp của chị Nếu nói như thế có vẻ không hợp lý chút nào
Mỹ Quyên cứng họng không nói được gì, khuôn mặt ả ta đột nhiên nhăn lại, một cơn đau đột nhiên truyền từ bàn tay lên đại não, Mỹ Quyên có thể cảm nhận được cơn đau ấy xuất phát từ Trung Hiếu Hắn ta đang giận dữ bóp chặt bàn tay của cô ta
Không gian yên ắng tới mức có thể nghe thấy tiếng xương rắc rắc phát ra từ bên phía Mỹ Quyên Trung Hiếu thật sự rất tức giận, khí lạnh tỏa ra từ người hắn ta cũng khiến cho cô vợ của hắn vô thức run người lên
Đương nhiên là phải tức giận rồi, có người đàn ông nào muốn bị so sánh với đồ bỏ đi? Có người đàn ông nào trong lễ cưới mà bị phơi bày rằng mình bị tiểu tam quyến rũ đến nỗi bỏ cả người yêu để đi theo? Nhất là khi kẻ phá hoại hạnh phúc lại đường đường chính chính trở thành bà chủ, thành vợ của hắn
Nỗi nhục này biết giấu đi đâu đây?
- Cô đang nói xằng bậy gì đó? Ai là kẻ cướp? Ai cho cô nói chồng tôi là kẻ bỏ đi? Trung Hiếu là món quà vô cùng quý giá mà thượng đế ban tặng cho tôi, đừng có mà nói hưu nói vượn
Vừa tức giận vì bị nói trúng tim đen, vừa bị đau bởi lực tác động từ phía Trung Hiếu, nhưng cô ta vẫn đủ tỉnh táo để đối đáp lại với Khánh Tường Bây giờ cô ta với Trung Hiếu đã là vợ chồng phải tích cực nâng cao phẩm giá cũng như vị trí của anh trong lòng Mỹ Quyên, nếu không sẽ làm trò cười cho mọi người
Nghe lời dỗ ngọt đầy sáo rỗng của Mỹ Quyên thì Khánh Tường vô thức bật cười, tiếng cười khúc khích ma mị như chủ nhân đang chơi đùa với đồ vật vậy
Từ khi nào mà Trung Hiếu trở nên tốt đẹp như vậy? Từ khi nào anh ta đã được so sánh như món quà của thượng đế? Không lẽ khi tạo dựng lên Mỹ Quyên thượng đế đã vô tình lấy mất con mắt của cô ta hay sao?
Thật nực cười!
Khánh Tường quay sang Khánh Duy nói với anh trai, cũng như đang ra hiệu cho món quà bất ngờ chuẩn bị lộ diện
- Được rồi! Bắt đầu
Vừa dứt lời, lập tức có một luồng sáng phát ra giữa căn phòng âm u tối tăm, ngay chính giữa sảnh của nhà hàng xuất hiện một chiếc màn hình lớn, giống như màn hình chiếu bóng vậy
Sau đó từng con số hiện lên trên màn hình Bắt đầu đếm ngược
5
4
3
2
1
Ngay khi những con số vừa biến mất thì cũng là lúc màn hình được chiếu sáng rực Nhìn lên màn hình, khuôn mặt của Mỹ Quyên bắt đầu thay đổi từ xanh sang trắng, khuôn mặt vốn đã được make up cho trắng nay lại càng trắng hơn, mồ hôi trên trán túa ra như tắm Ả ta sợ hãi quay sang nhìn Khánh Tường đang ngồi, ánh mắt toát lên tia hung hãn lao tới chỗ cô
- Chết tiệt! Mày lại giở trò gì rồi Mày muốn hại chết tao đúng không?
Bất chấp hình tượng thục nữ hiền lành thường ngày, cô ta giật phắt tay ra khỏi ta của Trung Hiếu để lao tới chỗ cô
Nhưng lại không lao tới được vì đã bị Trung Hiếu nhanh chóng tóm cổ kéo lại, đặt Mỹ Quyên ngồi xuống ghế bên cạnh, hắn lạnh lùng ra hiệu cho cô ta
- Cô ngồi im đây cho tôi
Nói rồi Trung Hiếu cùng với mọi người đều hướng mắt về phía rạp chiếu bóng để thưởng thức món quà của Khánh Tường
Mỹ Quyên ngồi bên cạnh mà cả người run bần bật, ánh mắt tràn đầy sự tức giận nhìn chằm chằm vào Khánh Tường như muốn ăn tươi nuốt sống cô
Con khốn! Cứ chờ đó đi
--------------
Chội ôi đủ 18,5k phiếu rồi >< cảm ơn mọi người rất nhiều Ngày mai Minh về nhà sẽ bắt đầu bão 5 chương nhé, tuy đã đủ nhưng chương này coi như là quà tặng kèm, sẽ không tính vào 5 chương kia đâu
Tại đang đi chơi nên không đem theo laptop Ọ ^ Ọ
Chúc các cậu đọc truyện vui vẻ
Bão 5 chương cùng với 1 chương tặng kèm, nhất các cậu rồi nhé ><
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Đắm chìm trong sự sợ hãi của bóng đêm, Mỹ Quyên không kiềm chế được khi nghe giọng nói đầy mờ ám của Khánh Tường, cô ta lớn tiếng nói át cả tiếng xôn xao của mọi người,
- Mày! Mày muốn làm gì hả? Món quà gì?
- Quà mừng cưới, không lẽ cô không muốn sao? Thân là bạn thân à nhầm bạn từng thân cộng với chị nuôi của cô thì đi tay không cũng không phải phép
Vốn dĩ sở hữu giọng nói đầy mị hoặc mê mẩn người nghe, đã vậy còn trong không khí tối tăm này nữa, thật khiến cho người ta liên tưởng đến một thứ gì đó đầy bí ẩn
Dường như bị giọng nói ấy thu hút, mọi người trong phòng không còn xôn xao vì hoảng hốt nữa, tất cả đều hướng tai về phía phát ra cuộc đối thoại giữa hai người, chăm chú lắng nghe
- Quà? Mọi thứ của mày chưa bao giờ tốt đẹp đối với tao Mau dẹp nó ngay đi
Đối diện với sự e sợ của Mỹ Quyên là tâm trạng bình thản đến lạ của Khánh Tường, hỏi tại sao biết cô ta đang hoảng sợ à? Nghe giọng điệu là biết thôi Một người bình tĩnh và tự tin thì làm sao có thể thay đổi cách xưng hô đột ngột như thế? Nhất là xưng hô như những đứa trẻ nữa
- Nói vậy thì chẳng khác nào "em gái" nói Trung Hiếu là đồ bỏ đi? Đừng quên rằng đây là thứ "em" cướp của chị Nếu nói như thế có vẻ không hợp lý chút nào
Mỹ Quyên cứng họng không nói được gì, khuôn mặt ả ta đột nhiên nhăn lại, một cơn đau đột nhiên truyền từ bàn tay lên đại não, Mỹ Quyên có thể cảm nhận được cơn đau ấy xuất phát từ Trung Hiếu Hắn ta đang giận dữ bóp chặt bàn tay của cô ta
Không gian yên ắng tới mức có thể nghe thấy tiếng xương rắc rắc phát ra từ bên phía Mỹ Quyên Trung Hiếu thật sự rất tức giận, khí lạnh tỏa ra từ người hắn ta cũng khiến cho cô vợ của hắn vô thức run người lên
Đương nhiên là phải tức giận rồi, có người đàn ông nào muốn bị so sánh với đồ bỏ đi? Có người đàn ông nào trong lễ cưới mà bị phơi bày rằng mình bị tiểu tam quyến rũ đến nỗi bỏ cả người yêu để đi theo? Nhất là khi kẻ phá hoại hạnh phúc lại đường đường chính chính trở thành bà chủ, thành vợ của hắn
Nỗi nhục này biết giấu đi đâu đây?
- Cô đang nói xằng bậy gì đó? Ai là kẻ cướp? Ai cho cô nói chồng tôi là kẻ bỏ đi? Trung Hiếu là món quà vô cùng quý giá mà thượng đế ban tặng cho tôi, đừng có mà nói hưu nói vượn
Vừa tức giận vì bị nói trúng tim đen, vừa bị đau bởi lực tác động từ phía Trung Hiếu, nhưng cô ta vẫn đủ tỉnh táo để đối đáp lại với Khánh Tường Bây giờ cô ta với Trung Hiếu đã là vợ chồng phải tích cực nâng cao phẩm giá cũng như vị trí của anh trong lòng Mỹ Quyên, nếu không sẽ làm trò cười cho mọi người
Nghe lời dỗ ngọt đầy sáo rỗng của Mỹ Quyên thì Khánh Tường vô thức bật cười, tiếng cười khúc khích ma mị như chủ nhân đang chơi đùa với đồ vật vậy
Từ khi nào mà Trung Hiếu trở nên tốt đẹp như vậy? Từ khi nào anh ta đã được so sánh như món quà của thượng đế? Không lẽ khi tạo dựng lên Mỹ Quyên thượng đế đã vô tình lấy mất con mắt của cô ta hay sao?
Thật nực cười!
Khánh Tường quay sang Khánh Duy nói với anh trai, cũng như đang ra hiệu cho món quà bất ngờ chuẩn bị lộ diện
- Được rồi! Bắt đầu
Vừa dứt lời, lập tức có một luồng sáng phát ra giữa căn phòng âm u tối tăm, ngay chính giữa sảnh của nhà hàng xuất hiện một chiếc màn hình lớn, giống như màn hình chiếu bóng vậy
Sau đó từng con số hiện lên trên màn hình Bắt đầu đếm ngược
5
4
3
2
1
Ngay khi những con số vừa biến mất thì cũng là lúc màn hình được chiếu sáng rực Nhìn lên màn hình, khuôn mặt của Mỹ Quyên bắt đầu thay đổi từ xanh sang trắng, khuôn mặt vốn đã được make up cho trắng nay lại càng trắng hơn, mồ hôi trên trán túa ra như tắm Ả ta sợ hãi quay sang nhìn Khánh Tường đang ngồi, ánh mắt toát lên tia hung hãn lao tới chỗ cô
- Chết tiệt! Mày lại giở trò gì rồi Mày muốn hại chết tao đúng không?
Bất chấp hình tượng thục nữ hiền lành thường ngày, cô ta giật phắt tay ra khỏi ta của Trung Hiếu để lao tới chỗ cô
Nhưng lại không lao tới được vì đã bị Trung Hiếu nhanh chóng tóm cổ kéo lại, đặt Mỹ Quyên ngồi xuống ghế bên cạnh, hắn lạnh lùng ra hiệu cho cô ta
- Cô ngồi im đây cho tôi
Nói rồi Trung Hiếu cùng với mọi người đều hướng mắt về phía rạp chiếu bóng để thưởng thức món quà của Khánh Tường
Mỹ Quyên ngồi bên cạnh mà cả người run bần bật, ánh mắt tràn đầy sự tức giận nhìn chằm chằm vào Khánh Tường như muốn ăn tươi nuốt sống cô
Con khốn! Cứ chờ đó đi
--------------
Chội ôi đủ 18,5k phiếu rồi >< cảm ơn mọi người rất nhiều Ngày mai Minh về nhà sẽ bắt đầu bão 5 chương nhé, tuy đã đủ nhưng chương này coi như là quà tặng kèm, sẽ không tính vào 5 chương kia đâu
Tại đang đi chơi nên không đem theo laptop Ọ ^ Ọ
Chúc các cậu đọc truyện vui vẻ
Bão 5 chương cùng với 1 chương tặng kèm, nhất các cậu rồi nhé ><
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook