Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-154
Bảo Bảo, yêu anh chưa? - Tới đón người
Người này Tại sao lại hạ mình tới đây dự đám cưới của anh ta? Chuyện này có thể tin được không?
Tuy bước chân có phần hơi vội vã nhưng Hoàn Kim vẫn giữ phong thái ung dung, những bước đi vững chãi uy nghi của một người đàn ông Vẻ ngoài của anh ta toát ra thứ gì đó rất thu hút đường nét trên khuôn mặt rất tinh xảo
Hoàn Kim ngẩng cao đầu bước tới chỗ Khánh Tường đang đứng, trên môi nở nụ cười nhẹ
Này nhá! Tuy ở công ty bị ông chủ với vợ ông chủ chèn ép nhưng khi tới chỗ đông người đặc biệt phải giữ hình tượng cao ngạo, đây là phong thái của ông chủ, anh đây chỉ sao chép lại mà thôi Là người của ông chủ thì đương nhiên khí chất cũng phải giống ông chủ rồi Không ít thì nhiều
Hoàn Kim, gương mặt không hề lạ lẫm với các nhà đầu tư cũng như thương nghiệp lớn trong nước, trong mắt của họ thì Hoàn Kim nói riêng và công ty của Minh tổng nói chung chính là miếng mồi béo bở, thứ có thể giúp họ sinh ra gấp trăm lần lợi nhuận hiện tại, chỉ cần bên kia gật đầu đồng ý kí hợp đồng là cuộc đời họ như một bước lên mây
Minh thị, tức là tập đoàn con của Trịnh thị, do chính tay Trịnh thiếu đứng ra sáng lập, điều hành và đã trở nên lớn mạnh như một con cá lớn, tất nhiên vẫn không lớn bằng Hoàng thị rồi, chỉ có điều ngoài Trịnh thị ra thì không một doanh nghiệp nào dám tranh vị trí thứ hai, sau Hoàng thị
Chỉ có một điều rằng tất cả bọn họ đều chưa gặp qua Trịnh thiếu lần nào sau khi người này về nước, người trực tiếp gặp mặt và trao đổi với bọn họ chính là Hoàn Kim, thư kí thân cận nhất của Trịnh thiếu, để gặp được thư kí cũng đã là một vấn đề cực kì khó rồi chứ đừng nói gặp Minh tổng
Đứng giữa sảnh rộng lớn, Hoàn Kim đưa mắt nhìn xung quanh như đang tìm kiếm ai đó, hai mắt híp lại để quan sát cho rõ
Một người đàn ông liền chạy tới bắt chuyện với Hoàn Kim, là ba của chú rể, một nhân viên quèn trong chi nhánh nhỏ của công ty
- Ngọn gió nào đưa thư kí Kim tới đây vậy? Thật vinh dự cho gia đình chúng tôi
- Không cần vinh dự, là gió độc đưa tới
Chưa kịp để bên kia nói điều gì, Hoàn Kim liền chặn họng người đàn ông lại ngay lập tức, bản thân anh cũng không ưa những người này cho lắm, tốt nhất là nên tránh xa một chút
Ba của Trung Hiếu đột nhiên thấy xấu hổ khi bị một người trẻ tuổi coi thường, nhưng người ta là người có địa vị, chỉ cần một câu nói là có thể thổi bay chức trưởng phòng nho nhỏ này rồi
Sau khi ba của Trung Hiếu vừa rời đi thì cũng có vài người chạy tới bắt chuyện, hoàn toàn bỏ lơ cuộc cãi vã sôi nổi lúc nãy Đối với họ bây giờ Hoàn Kim quan trọng hơn tất cả mọi thứ, phải tranh thủ lấy lòng anh ta mới được
Một người khác tới bắt chuyện với Hoàn Kim
- Thư kí Kim đến đây để dự đám cưới sao?
Cha nội này hỏi kì ghê, tới chỗ đám cưới mà hỏi đi dự tiệc cưới hả? Bộ ông không có mắt nhìn thấy tôi đang đứng ở đây à?
Hoàn Kim khẽ lườm người đàn ông này, khuôn mặt có chút gì đó đáng ghét sao sao ấy, nhất là có chùm râu dê nữa, nhìn dâm thấy mọe luôn
- Tôi tới tìm người
Chỉ bằng một câu nói đơn giản đã gây ra một làn sóng lớn đối với mọi người ở đây Bình thường Hoàn Kim với Minh tổng đi với nhau như hình với bóng, hôm nay anh chàng lại chạy tới đây tìm người thì không phải đi tìm Minh tổng là gì? Nói vậy không lẽ hôm nay Minh tổng thật sự đang có mặt ở đây?
Bộ ba Khánh Tường, Khánh Duy và Minh Hào ngồi chiễm chệ ở chiếc bàn lớn, dựa người vào ghế nhìn từng người một đang lật tung căn phòng lên để tìm mình, khóe môi khẽ nở nụ cười mỉm
Một lũ ngu muội, cứ việc chạy tới nịnh nọt Hoàn Kim đi, nhưng vô ích thôi Một cái búng tay của Minh Hào thì có mười Hoàn Kim cũng không thể nói đỡ cho bọn họ đâu
Thư kí Kim nhìn ngó xung quanh để tìm người, đột nhiên nhìn thấy thứ cần tìm anh chàng khẽ la lên một cái rồi mau chóng rời đi
- A! Tìm thấy người rồi
Vừa dứt câu thì mọi sự chú ý đều đổ dồn lên người Hoàn Kim, nhìn theo bóng lưng của anh ta đang đi tới đâu Sau khi biết được điểm cần đến thì bọn họ như chết sững, toàn thân run lên bần bật
Đừng nói là kẻ giả mạo Trịnh thiếu lại chính là Trịnh thiếu nha, là Minh tổng thần bí đấy sao? Không được, tuyệt đối không thể nào
Nhưng rồi tia hi vọng mỏng manh của bọn họ dường như tan biến thành mây khói trong phút chốc, ngay khi thấy Hoàn Kim đi tới chỗ ngồi của Minh Hào sau đó cúi đầu chào anh
Một cơn đại cuồng phong đang gào thét trong lòng của họ, nếu đúng là Trịnh thiếu thì bọn họ chết chắc
Hoàn Kim cúi đầu chào Minh Hào rồi gật đầu chào người phụ nữ bên cạnh anh, âm thanh không nhỏ nhưng cũng đủ để cho mọi người trong căn phòng này nghe đủ, anh chàng nói
- Ông chủ! Bà chủ! Tôi tới đưa hai người về
-----------------
DONE 5 chương một ngày rồi nhe, từ giờ đến tối hong biết có ai muốn có thêm chương hong ta nhớ like và bỏ phiếu cho Minh nha các tình yêu
Nay bày đặt bão chương đồ :> cuối cùng chỗ Minh bão thiệt luôn :> mưa sáng giờ
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Người này Tại sao lại hạ mình tới đây dự đám cưới của anh ta? Chuyện này có thể tin được không?
Tuy bước chân có phần hơi vội vã nhưng Hoàn Kim vẫn giữ phong thái ung dung, những bước đi vững chãi uy nghi của một người đàn ông Vẻ ngoài của anh ta toát ra thứ gì đó rất thu hút đường nét trên khuôn mặt rất tinh xảo
Hoàn Kim ngẩng cao đầu bước tới chỗ Khánh Tường đang đứng, trên môi nở nụ cười nhẹ
Này nhá! Tuy ở công ty bị ông chủ với vợ ông chủ chèn ép nhưng khi tới chỗ đông người đặc biệt phải giữ hình tượng cao ngạo, đây là phong thái của ông chủ, anh đây chỉ sao chép lại mà thôi Là người của ông chủ thì đương nhiên khí chất cũng phải giống ông chủ rồi Không ít thì nhiều
Hoàn Kim, gương mặt không hề lạ lẫm với các nhà đầu tư cũng như thương nghiệp lớn trong nước, trong mắt của họ thì Hoàn Kim nói riêng và công ty của Minh tổng nói chung chính là miếng mồi béo bở, thứ có thể giúp họ sinh ra gấp trăm lần lợi nhuận hiện tại, chỉ cần bên kia gật đầu đồng ý kí hợp đồng là cuộc đời họ như một bước lên mây
Minh thị, tức là tập đoàn con của Trịnh thị, do chính tay Trịnh thiếu đứng ra sáng lập, điều hành và đã trở nên lớn mạnh như một con cá lớn, tất nhiên vẫn không lớn bằng Hoàng thị rồi, chỉ có điều ngoài Trịnh thị ra thì không một doanh nghiệp nào dám tranh vị trí thứ hai, sau Hoàng thị
Chỉ có một điều rằng tất cả bọn họ đều chưa gặp qua Trịnh thiếu lần nào sau khi người này về nước, người trực tiếp gặp mặt và trao đổi với bọn họ chính là Hoàn Kim, thư kí thân cận nhất của Trịnh thiếu, để gặp được thư kí cũng đã là một vấn đề cực kì khó rồi chứ đừng nói gặp Minh tổng
Đứng giữa sảnh rộng lớn, Hoàn Kim đưa mắt nhìn xung quanh như đang tìm kiếm ai đó, hai mắt híp lại để quan sát cho rõ
Một người đàn ông liền chạy tới bắt chuyện với Hoàn Kim, là ba của chú rể, một nhân viên quèn trong chi nhánh nhỏ của công ty
- Ngọn gió nào đưa thư kí Kim tới đây vậy? Thật vinh dự cho gia đình chúng tôi
- Không cần vinh dự, là gió độc đưa tới
Chưa kịp để bên kia nói điều gì, Hoàn Kim liền chặn họng người đàn ông lại ngay lập tức, bản thân anh cũng không ưa những người này cho lắm, tốt nhất là nên tránh xa một chút
Ba của Trung Hiếu đột nhiên thấy xấu hổ khi bị một người trẻ tuổi coi thường, nhưng người ta là người có địa vị, chỉ cần một câu nói là có thể thổi bay chức trưởng phòng nho nhỏ này rồi
Sau khi ba của Trung Hiếu vừa rời đi thì cũng có vài người chạy tới bắt chuyện, hoàn toàn bỏ lơ cuộc cãi vã sôi nổi lúc nãy Đối với họ bây giờ Hoàn Kim quan trọng hơn tất cả mọi thứ, phải tranh thủ lấy lòng anh ta mới được
Một người khác tới bắt chuyện với Hoàn Kim
- Thư kí Kim đến đây để dự đám cưới sao?
Cha nội này hỏi kì ghê, tới chỗ đám cưới mà hỏi đi dự tiệc cưới hả? Bộ ông không có mắt nhìn thấy tôi đang đứng ở đây à?
Hoàn Kim khẽ lườm người đàn ông này, khuôn mặt có chút gì đó đáng ghét sao sao ấy, nhất là có chùm râu dê nữa, nhìn dâm thấy mọe luôn
- Tôi tới tìm người
Chỉ bằng một câu nói đơn giản đã gây ra một làn sóng lớn đối với mọi người ở đây Bình thường Hoàn Kim với Minh tổng đi với nhau như hình với bóng, hôm nay anh chàng lại chạy tới đây tìm người thì không phải đi tìm Minh tổng là gì? Nói vậy không lẽ hôm nay Minh tổng thật sự đang có mặt ở đây?
Bộ ba Khánh Tường, Khánh Duy và Minh Hào ngồi chiễm chệ ở chiếc bàn lớn, dựa người vào ghế nhìn từng người một đang lật tung căn phòng lên để tìm mình, khóe môi khẽ nở nụ cười mỉm
Một lũ ngu muội, cứ việc chạy tới nịnh nọt Hoàn Kim đi, nhưng vô ích thôi Một cái búng tay của Minh Hào thì có mười Hoàn Kim cũng không thể nói đỡ cho bọn họ đâu
Thư kí Kim nhìn ngó xung quanh để tìm người, đột nhiên nhìn thấy thứ cần tìm anh chàng khẽ la lên một cái rồi mau chóng rời đi
- A! Tìm thấy người rồi
Vừa dứt câu thì mọi sự chú ý đều đổ dồn lên người Hoàn Kim, nhìn theo bóng lưng của anh ta đang đi tới đâu Sau khi biết được điểm cần đến thì bọn họ như chết sững, toàn thân run lên bần bật
Đừng nói là kẻ giả mạo Trịnh thiếu lại chính là Trịnh thiếu nha, là Minh tổng thần bí đấy sao? Không được, tuyệt đối không thể nào
Nhưng rồi tia hi vọng mỏng manh của bọn họ dường như tan biến thành mây khói trong phút chốc, ngay khi thấy Hoàn Kim đi tới chỗ ngồi của Minh Hào sau đó cúi đầu chào anh
Một cơn đại cuồng phong đang gào thét trong lòng của họ, nếu đúng là Trịnh thiếu thì bọn họ chết chắc
Hoàn Kim cúi đầu chào Minh Hào rồi gật đầu chào người phụ nữ bên cạnh anh, âm thanh không nhỏ nhưng cũng đủ để cho mọi người trong căn phòng này nghe đủ, anh chàng nói
- Ông chủ! Bà chủ! Tôi tới đưa hai người về
-----------------
DONE 5 chương một ngày rồi nhe, từ giờ đến tối hong biết có ai muốn có thêm chương hong ta nhớ like và bỏ phiếu cho Minh nha các tình yêu
Nay bày đặt bão chương đồ :> cuối cùng chỗ Minh bão thiệt luôn :> mưa sáng giờ
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook