Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-159
Bảo Bảo, yêu anh chưa? - Em có chịu ủy khuất không?
Tiêu soái bước ra ngoài, mặc cho không gian trong căn phòng có kinh tởm đến đây thì khi ra ngoài gặp bà xã tâm trạng đều vui như tết
Minh Hào ra lệnh cho Hoàn Kim đi lấy xe còn mình thì ra ngoài tìm Khánh Tường, đôi chân dài sải bước chậm rãi ra phía cửa, nơi đó có một người phụ nữ mặc đầm đen kiêu sa đang đứng chờ người
Nhẹ nhàng kéo người phụ nữ ấy vào lòng, Minh Hào nghiêng đầu đặt chúng lên vai của Khánh Tường, tham lam hít hà mùi hương dịu nhẹ đầy quyến rũ của cô, giọng nam trầm ấm thỏ thẻ bên tai
- Có chịu ủy khuất gì không?
Nếu cô nói có thì lập tức anh sẽ cho người san bằng cả nhà hàng này cũng như nhà của những người to gan dám làm cho bà xã của anh bực bội
Vợ của anh, là người anh cưng chiều còn không hết vậy mà ai dám bắt nạt? Chán sống rồi mới làm vậy đúng không?
- Đương nhiên là có rồi, người ta chịu đựng lắm luôn ấy
Khi ở bên cạnh Minh Hào thì Khánh Tường không thể nào mà kiên cường nổi dù chỉ một chút, chỉ cần một câu hỏi đơn giản thôi cũng đã đủ để khiến cho cô mềm lòng ra rồi, Khánh Tường xoay người ôm eo Minh Hào, mau chóng biến thành mèo con nũng nịu dụi dụi đầu vào người anh
- Là người nào? Mau nói cho anh biết!
Minh Hào vô thức ôm chặt Khánh Tường vào lòng, vài vệt gân đã nổi lên ngay thái dương, ánh mắt sâu xa đầy tức giận nhìn thẳng về phía trước
Kẻ nào to gan dám bắt nạt bảo bảo của Minh Hào? Giết không tha
- Anh tức giận sao?
Vừa nói Khánh Tường lặng lẽ quan sát hành động của Minh Hào, thấy bàn tay của anh ôm eo cô ngày một chặt hơn, Khánh Tường đã hiểu chuyện gì đang xảy ra rồi
- Ngay cả anh còn không dám bắt nạt em thì làm sao để cho người khác có cơ hội?
Ngụ ý là anh đang rất tức giận đấy
Nhìn Minh Hào bực tức mà trong lòng Khánh Tường cảm thấy vui vui, được rồi không chọc ghẹo anh nữa
- Em đùa đấy, không chịu ủy khuất một chút nào cả
- Không được giấu anh điều gì cả
- Thật mà, ngay từ đầu Khánh Duy đã không để em chịu bất cứ ủy khuất gì cả, khi anh đến lại càng không
Nói rồi Khánh Tường nhón chân lên hôn một cái vào môi Minh Hào coi như xác thực điều mình vừa nói là sự thật một trăm phần trăm nguyên chất không pha tạp, sau khi nhìn thấy khuôn mặt đờ đẫn của Minh Hào, Khánh Tường lại che miệng cười khúc khích
Có cần phải bất ngờ tới mức này không?
Mất một lúc lâu Minh Hào mới định hình lại chuyện gì đang xảy ra, anh nhanh chóng ôm lấy eo Khánh Tường, ép cô sát vào người mình rồi hung hăng cắn môi cô
Nhưng trên đời này chuyện quái gì cũng có thể xảy ra, khi khoảng cách của hai môi chỉ cách nhau bằng một sợi chỉ thì có tiếng bấm còi tin tin phát ra từ xe hơi, tiếng còi định mệnh đã cắt ngang cuộc vui của một người
Minh Hào khó chịu liếc mắt nhìn xem người nào to gan dám phá hỏng chuyện tốt của anh, ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn vào người đối diện
Nhưng rồi Minh Hào đành buông xuôi khi nhìn thấy người đang ngồi trong xe là Khánh Duy, tức anh "dợ" của anh đang nhìn hai người bằng ánh mắt không mấy hài lòng, sau đó anh chàng nhàn nhạt nói
- Hoàn Kim còn bị kẹt ở chỗ giữ xe chưa ra được, cậu ráng đứng đây mà chờ đi Còn con nhóc kia, lập tức buông tay ra rồi lăn vào trong xe cho ông
Cho dù không muốn nhưng anh "dợ" đã nói thế thì thân phận làm em rể đâu dám cãi, Minh Hào đành phải đi tới mở cửa xe cho Khánh Tường ngồi vào trong, ánh mắt luyến tiếc nhìn con siêu xe nhanh chóng biến mất khỏi đây như chưa từng tồn tại, chỉ có thể để lại làn khói mờ ảo phía sau mà thôi
Khoảng năm phút sau, Hoàn Kim lái xe tới đón Minh Hào trong niềm hân hoan vui sướng vì sắp được tăng lương, hôm nay anh ta thể hiện rất tốt, được lòng cả ông chủ lẫn bà chủ thì về vấn đề tiền thưởng đưa nhiên là sẽ có rồi
Minh Hào lạnh lùng mở cửa ra sau đó đóng sầm lại một cách giận dữ, ánh mắt sắc bén như mũi tên đâm thẳng vào người Hoàn Kim, nhìn vẻ mặt vui vẻ của cậu ta mà Minh Hào lập tức tạt một gáo nước lạnh vào mặt, anh chàng nói
- Tiền lương tháng này giảm xuống ba mươi phần trăm so với tháng trước
Cũng tại vì sự chậm trễ của Hoàn Kim mà mất vợ vào tay anh vợ, anh không cam lòng một chút nào
Tâm trạng phấn khởi đang lâng lâng vì sắp được tăng lương, sau khi nghe câu nói như sét đánh của Minh Hào mà Hoàn Kim nghệch mặt ra, khuôn mặt đờ đẫn thấy thương, anh chàng gào thét trong bất lực
- Chủ tịch! Tôi đã làm gì sai? Tại sao lại trừ lương? Tôi không cam tâm
------------------
Nhớ like và bỏ phiếu cho Minh nha các tình iu
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Tiêu soái bước ra ngoài, mặc cho không gian trong căn phòng có kinh tởm đến đây thì khi ra ngoài gặp bà xã tâm trạng đều vui như tết
Minh Hào ra lệnh cho Hoàn Kim đi lấy xe còn mình thì ra ngoài tìm Khánh Tường, đôi chân dài sải bước chậm rãi ra phía cửa, nơi đó có một người phụ nữ mặc đầm đen kiêu sa đang đứng chờ người
Nhẹ nhàng kéo người phụ nữ ấy vào lòng, Minh Hào nghiêng đầu đặt chúng lên vai của Khánh Tường, tham lam hít hà mùi hương dịu nhẹ đầy quyến rũ của cô, giọng nam trầm ấm thỏ thẻ bên tai
- Có chịu ủy khuất gì không?
Nếu cô nói có thì lập tức anh sẽ cho người san bằng cả nhà hàng này cũng như nhà của những người to gan dám làm cho bà xã của anh bực bội
Vợ của anh, là người anh cưng chiều còn không hết vậy mà ai dám bắt nạt? Chán sống rồi mới làm vậy đúng không?
- Đương nhiên là có rồi, người ta chịu đựng lắm luôn ấy
Khi ở bên cạnh Minh Hào thì Khánh Tường không thể nào mà kiên cường nổi dù chỉ một chút, chỉ cần một câu hỏi đơn giản thôi cũng đã đủ để khiến cho cô mềm lòng ra rồi, Khánh Tường xoay người ôm eo Minh Hào, mau chóng biến thành mèo con nũng nịu dụi dụi đầu vào người anh
- Là người nào? Mau nói cho anh biết!
Minh Hào vô thức ôm chặt Khánh Tường vào lòng, vài vệt gân đã nổi lên ngay thái dương, ánh mắt sâu xa đầy tức giận nhìn thẳng về phía trước
Kẻ nào to gan dám bắt nạt bảo bảo của Minh Hào? Giết không tha
- Anh tức giận sao?
Vừa nói Khánh Tường lặng lẽ quan sát hành động của Minh Hào, thấy bàn tay của anh ôm eo cô ngày một chặt hơn, Khánh Tường đã hiểu chuyện gì đang xảy ra rồi
- Ngay cả anh còn không dám bắt nạt em thì làm sao để cho người khác có cơ hội?
Ngụ ý là anh đang rất tức giận đấy
Nhìn Minh Hào bực tức mà trong lòng Khánh Tường cảm thấy vui vui, được rồi không chọc ghẹo anh nữa
- Em đùa đấy, không chịu ủy khuất một chút nào cả
- Không được giấu anh điều gì cả
- Thật mà, ngay từ đầu Khánh Duy đã không để em chịu bất cứ ủy khuất gì cả, khi anh đến lại càng không
Nói rồi Khánh Tường nhón chân lên hôn một cái vào môi Minh Hào coi như xác thực điều mình vừa nói là sự thật một trăm phần trăm nguyên chất không pha tạp, sau khi nhìn thấy khuôn mặt đờ đẫn của Minh Hào, Khánh Tường lại che miệng cười khúc khích
Có cần phải bất ngờ tới mức này không?
Mất một lúc lâu Minh Hào mới định hình lại chuyện gì đang xảy ra, anh nhanh chóng ôm lấy eo Khánh Tường, ép cô sát vào người mình rồi hung hăng cắn môi cô
Nhưng trên đời này chuyện quái gì cũng có thể xảy ra, khi khoảng cách của hai môi chỉ cách nhau bằng một sợi chỉ thì có tiếng bấm còi tin tin phát ra từ xe hơi, tiếng còi định mệnh đã cắt ngang cuộc vui của một người
Minh Hào khó chịu liếc mắt nhìn xem người nào to gan dám phá hỏng chuyện tốt của anh, ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn vào người đối diện
Nhưng rồi Minh Hào đành buông xuôi khi nhìn thấy người đang ngồi trong xe là Khánh Duy, tức anh "dợ" của anh đang nhìn hai người bằng ánh mắt không mấy hài lòng, sau đó anh chàng nhàn nhạt nói
- Hoàn Kim còn bị kẹt ở chỗ giữ xe chưa ra được, cậu ráng đứng đây mà chờ đi Còn con nhóc kia, lập tức buông tay ra rồi lăn vào trong xe cho ông
Cho dù không muốn nhưng anh "dợ" đã nói thế thì thân phận làm em rể đâu dám cãi, Minh Hào đành phải đi tới mở cửa xe cho Khánh Tường ngồi vào trong, ánh mắt luyến tiếc nhìn con siêu xe nhanh chóng biến mất khỏi đây như chưa từng tồn tại, chỉ có thể để lại làn khói mờ ảo phía sau mà thôi
Khoảng năm phút sau, Hoàn Kim lái xe tới đón Minh Hào trong niềm hân hoan vui sướng vì sắp được tăng lương, hôm nay anh ta thể hiện rất tốt, được lòng cả ông chủ lẫn bà chủ thì về vấn đề tiền thưởng đưa nhiên là sẽ có rồi
Minh Hào lạnh lùng mở cửa ra sau đó đóng sầm lại một cách giận dữ, ánh mắt sắc bén như mũi tên đâm thẳng vào người Hoàn Kim, nhìn vẻ mặt vui vẻ của cậu ta mà Minh Hào lập tức tạt một gáo nước lạnh vào mặt, anh chàng nói
- Tiền lương tháng này giảm xuống ba mươi phần trăm so với tháng trước
Cũng tại vì sự chậm trễ của Hoàn Kim mà mất vợ vào tay anh vợ, anh không cam lòng một chút nào
Tâm trạng phấn khởi đang lâng lâng vì sắp được tăng lương, sau khi nghe câu nói như sét đánh của Minh Hào mà Hoàn Kim nghệch mặt ra, khuôn mặt đờ đẫn thấy thương, anh chàng gào thét trong bất lực
- Chủ tịch! Tôi đã làm gì sai? Tại sao lại trừ lương? Tôi không cam tâm
------------------
Nhớ like và bỏ phiếu cho Minh nha các tình iu
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook