Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-195
Bảo Bảo, yêu anh chưa? - Cẩn thận với Khánh Tường
Trái ngược với không gian vui vẻ của Hoàn Kim và Khánh Tường là một bầu trời nồng nặc thuốc súng của Jame và Minh Hào. Hôm nay có cuộc họp quan trọng đối với bên nhà đầu tư để cùng nhau bàn bạc về chiến lược ra mắt sản phẩm mới.
Vốn dĩ cuộc họp đã kết thúc từ lâu rồi, ấy vậy mà hai người này vẫn ngồi đấu mắt với nhau không biết miệt.
Anh nhìn tôi tôi nhìn anh đã được gần mười phút đồng hồ rồi đấy, đã thế còn không chịu lên tiếng để giải quyết vấn đề nữa chứ.
Già đầu rồi chứ có phải hai đứa trẻ lên ba đâu mà làm cái trò hề này thế?
Đúng là ấu trĩ.
Nhìn thấy tình hình có vẻ không ổn, Saint mới mệt mỏi lên tiếng trước để phá hủy bầu không khí căng như dây đàn của hai người đàn ông. Anh chàng khẽ thở dài rồi nên tiếng nói.
- Thật thứ lỗi cho tôi, nhưng nếu Minh tổng không có điều gì để nói thì chúng tôi có thể về được chưa? Anh vô lý giữ đối tác của mình lại mà không nói bất cứ điều gì sao? Đừng lãng phí thời gian của chúng tôi nữa.
Tưởng rằng hôm nay theo chân Jame có thể học lỏm được một xíu kĩ năng của anh ta, ấy vậy mà lại tình cờ bắt gặp được sự trẻ con không ai sánh bằng của hai người đàn ông to xác. Thật là hiếm có khó tìm quá rồi.
- Anh và Khánh Tường là loại quan hệ như thế nào?
Không kịp để Saint tiếp tục càu nhau thêm nữa, Minh Hào bèn liếc mắt một cái rồi đi thẳng vào chủ đề mà mình muốn tranh luận. Sau khi nghe Khánh Tường giải thích đầu đuôi sự việc thì Minh Hào lại tràn ngập những dấu chấm hỏi lớn trong đầu. Nội dung mà bà xã nhỏ đề cập tới có vẻ như không ăn khớp với nhau cho lắm. Thế nên anh đành phải gặp trực tiếp nhân vật chính của câu chuyện này.
- Anh đang tra hỏi tôi sao? Điều này thuộc về vấn đề riêng tư, nên tôi có quyền không tiết lộ cho anh biết.
Jame cười lạnh nhìn Minh Hào, anh ta thừa biết trong đầu Minh Hào đang suy nghĩ điều gì, đây chẳng phải là do ám ảnh hình ảnh Khánh Tường ngồi trên người của anh ta sao? Bề ngoài thì tỏ ra ta đây bất cần nhưng sâu bên trong tâm hồn thì lại mâu thuẫn cực độ, nửa muốn biết và nửa thì không.
- Anh có quyền không nói, nhưng Khánh Tường là người yêu của tôi, chả lẽ tôi không có quyền được biết quá khứ của cô ấy sao?
- Hừ! Chỉ mới là bạn gái chứ đâu phải là vợ? Nói trắng ra thì anh đâu có quyền quản lí quá khứ của cô ấy? Biết để rồi làm được gì? Anh thay đổi được nó không?
Có vẻ như bạn nhỏ Jame không hoàn toàn đồng ý với yêu cầu của Minh Hào rồi, anh ta không muốn nói sự thật là vì muốn gieo rắc nghi ngờ trong lòng Minh Hào, để Minh Hào nghĩ rằng hai người họ đang trong một mối quan hệ mập mờ.
Trên tình bạn và dưới tình yêu, đó là một mối quan hệ quỷ quái khiến bao nhiêu người phải đau khổ vì yêu đơn phương, không dám thổ lộ tình cảm của mình cho đối phương biết vì sợ sau này sẽ không làm bạn được nữa.
Và có lẽ như Jame cũng đang bị cảm giác được gọi là tình yêu một phía dày vò mỗi ngày, mục địch anh ta gieo rắc sự nghi hoặc vào lòng Minh Hào chỉ có một. Đó ai chờ cho tới khi cây nghi ngờ đủ lớn, đủ khiến cho tình cảm của cả hai bị rạn nứt thì Jame sẽ đường đường chính chính ôm cô gái nhỏ về nhà mà không bị bất kì cục đá nào gáng đường.
Thâm độc quá nhỉ?
Saint nhìn vào đồng hồ đeo tay, ánh mắt toát lên sự hối thúc dành cho Jame. Ngụ ý đã đến giờ phải rời đi, không thể nào ở lâu thêm một giây phút nào cả.
Jame khẽ cười sau đó đứng lên chỉnh lại âu phục cho ngay ngắn, ánh mắt tràn ngập sự thách thức nhìn Minh Hào, sau đó quay lưng rời đi.
Nhưng đi được vài bước, Jame liền bị câu nói tiếp theo của Minh Hào làm cho sững người lại, anh chàng lập tức quay sang nhìn Minh Hào với cặp mắt đăm chiêu.
- Khánh Tường từng kể với tôi rằng anh từng bị cô ấy đá, nhưng nếu là một người đàn ông bình thường thì chắc hẳn anh phải chán ghét cô ấy mới đúng, tại sao lại điên cuồng theo đuổi như bây giờ?
Jame cứng đờ người ra, khoé môi hơi cong lên một chút. Trên trán đã nổi đầy gân xanh vì tức giận. Khuôn mặt cực kì khó coi luôn ấy. Anh ta rủa thầm trong bụng.
Con nhóc thối này! Chuyện đáng xấu hổ như vậy cũng kể cho tên này nghe hay sao? Chẳng lẽ mặt mũi của ông đây đều bị em vứt xuống sông cho cá rỉa rồi ư? Đáng chết.
Ở một nơi nào đó, Khánh Tường đưa tay lên mũi đề kiềm hãm cơn hắt xì tới đột ngột này, cô hắt xì liên tục hai ba cái rồi đó.
- Đệch! Đứa nào đang chửi rủa bà đấy? Bà mà biết bà bằm cho nát xương.
Quay trở lại với khung cảnh ngập tràn mùi thuốc súng của hai người đàn ông, sau khi nghe Minh Hào nói vậy thì trên môi của Jame vẫn giữ nụ cười như bạn đầu, có điều nụ cười bây giờ có một chút gượng ép bản thân. Anh ta đặt tay lên vai Minh Hào rồi bá đạo nói.
- Thời gian tôi quen biết Khánh Tường lâu gấp đôi anh đấy, trong thời gian đó xảy ra chuyện gì thì có trời mới biết được. Có điều cô nhóc đó không phải là một người tầm thường, đừng tự cho rằng anh hiểu hết mọi thứ về cô ấy. Nếu không sẽ hối hận không kịp đấy.
——————
Hình như tháng trước có hứa là đầu tháng mới bão chương đúng không mọi người? Giờ mới nhớ ra hề hề bão mười chương mọi người chịu hôm nhưng phải cho Minh lên Top 6 đề xuất ấy nha, còn nếu hơn Top 6 thì sẽ có thêm quà tặng kèm mọi người chơi hôm.
Trái ngược với không gian vui vẻ của Hoàn Kim và Khánh Tường là một bầu trời nồng nặc thuốc súng của Jame và Minh Hào. Hôm nay có cuộc họp quan trọng đối với bên nhà đầu tư để cùng nhau bàn bạc về chiến lược ra mắt sản phẩm mới.
Vốn dĩ cuộc họp đã kết thúc từ lâu rồi, ấy vậy mà hai người này vẫn ngồi đấu mắt với nhau không biết miệt.
Anh nhìn tôi tôi nhìn anh đã được gần mười phút đồng hồ rồi đấy, đã thế còn không chịu lên tiếng để giải quyết vấn đề nữa chứ.
Già đầu rồi chứ có phải hai đứa trẻ lên ba đâu mà làm cái trò hề này thế?
Đúng là ấu trĩ.
Nhìn thấy tình hình có vẻ không ổn, Saint mới mệt mỏi lên tiếng trước để phá hủy bầu không khí căng như dây đàn của hai người đàn ông. Anh chàng khẽ thở dài rồi nên tiếng nói.
- Thật thứ lỗi cho tôi, nhưng nếu Minh tổng không có điều gì để nói thì chúng tôi có thể về được chưa? Anh vô lý giữ đối tác của mình lại mà không nói bất cứ điều gì sao? Đừng lãng phí thời gian của chúng tôi nữa.
Tưởng rằng hôm nay theo chân Jame có thể học lỏm được một xíu kĩ năng của anh ta, ấy vậy mà lại tình cờ bắt gặp được sự trẻ con không ai sánh bằng của hai người đàn ông to xác. Thật là hiếm có khó tìm quá rồi.
- Anh và Khánh Tường là loại quan hệ như thế nào?
Không kịp để Saint tiếp tục càu nhau thêm nữa, Minh Hào bèn liếc mắt một cái rồi đi thẳng vào chủ đề mà mình muốn tranh luận. Sau khi nghe Khánh Tường giải thích đầu đuôi sự việc thì Minh Hào lại tràn ngập những dấu chấm hỏi lớn trong đầu. Nội dung mà bà xã nhỏ đề cập tới có vẻ như không ăn khớp với nhau cho lắm. Thế nên anh đành phải gặp trực tiếp nhân vật chính của câu chuyện này.
- Anh đang tra hỏi tôi sao? Điều này thuộc về vấn đề riêng tư, nên tôi có quyền không tiết lộ cho anh biết.
Jame cười lạnh nhìn Minh Hào, anh ta thừa biết trong đầu Minh Hào đang suy nghĩ điều gì, đây chẳng phải là do ám ảnh hình ảnh Khánh Tường ngồi trên người của anh ta sao? Bề ngoài thì tỏ ra ta đây bất cần nhưng sâu bên trong tâm hồn thì lại mâu thuẫn cực độ, nửa muốn biết và nửa thì không.
- Anh có quyền không nói, nhưng Khánh Tường là người yêu của tôi, chả lẽ tôi không có quyền được biết quá khứ của cô ấy sao?
- Hừ! Chỉ mới là bạn gái chứ đâu phải là vợ? Nói trắng ra thì anh đâu có quyền quản lí quá khứ của cô ấy? Biết để rồi làm được gì? Anh thay đổi được nó không?
Có vẻ như bạn nhỏ Jame không hoàn toàn đồng ý với yêu cầu của Minh Hào rồi, anh ta không muốn nói sự thật là vì muốn gieo rắc nghi ngờ trong lòng Minh Hào, để Minh Hào nghĩ rằng hai người họ đang trong một mối quan hệ mập mờ.
Trên tình bạn và dưới tình yêu, đó là một mối quan hệ quỷ quái khiến bao nhiêu người phải đau khổ vì yêu đơn phương, không dám thổ lộ tình cảm của mình cho đối phương biết vì sợ sau này sẽ không làm bạn được nữa.
Và có lẽ như Jame cũng đang bị cảm giác được gọi là tình yêu một phía dày vò mỗi ngày, mục địch anh ta gieo rắc sự nghi hoặc vào lòng Minh Hào chỉ có một. Đó ai chờ cho tới khi cây nghi ngờ đủ lớn, đủ khiến cho tình cảm của cả hai bị rạn nứt thì Jame sẽ đường đường chính chính ôm cô gái nhỏ về nhà mà không bị bất kì cục đá nào gáng đường.
Thâm độc quá nhỉ?
Saint nhìn vào đồng hồ đeo tay, ánh mắt toát lên sự hối thúc dành cho Jame. Ngụ ý đã đến giờ phải rời đi, không thể nào ở lâu thêm một giây phút nào cả.
Jame khẽ cười sau đó đứng lên chỉnh lại âu phục cho ngay ngắn, ánh mắt tràn ngập sự thách thức nhìn Minh Hào, sau đó quay lưng rời đi.
Nhưng đi được vài bước, Jame liền bị câu nói tiếp theo của Minh Hào làm cho sững người lại, anh chàng lập tức quay sang nhìn Minh Hào với cặp mắt đăm chiêu.
- Khánh Tường từng kể với tôi rằng anh từng bị cô ấy đá, nhưng nếu là một người đàn ông bình thường thì chắc hẳn anh phải chán ghét cô ấy mới đúng, tại sao lại điên cuồng theo đuổi như bây giờ?
Jame cứng đờ người ra, khoé môi hơi cong lên một chút. Trên trán đã nổi đầy gân xanh vì tức giận. Khuôn mặt cực kì khó coi luôn ấy. Anh ta rủa thầm trong bụng.
Con nhóc thối này! Chuyện đáng xấu hổ như vậy cũng kể cho tên này nghe hay sao? Chẳng lẽ mặt mũi của ông đây đều bị em vứt xuống sông cho cá rỉa rồi ư? Đáng chết.
Ở một nơi nào đó, Khánh Tường đưa tay lên mũi đề kiềm hãm cơn hắt xì tới đột ngột này, cô hắt xì liên tục hai ba cái rồi đó.
- Đệch! Đứa nào đang chửi rủa bà đấy? Bà mà biết bà bằm cho nát xương.
Quay trở lại với khung cảnh ngập tràn mùi thuốc súng của hai người đàn ông, sau khi nghe Minh Hào nói vậy thì trên môi của Jame vẫn giữ nụ cười như bạn đầu, có điều nụ cười bây giờ có một chút gượng ép bản thân. Anh ta đặt tay lên vai Minh Hào rồi bá đạo nói.
- Thời gian tôi quen biết Khánh Tường lâu gấp đôi anh đấy, trong thời gian đó xảy ra chuyện gì thì có trời mới biết được. Có điều cô nhóc đó không phải là một người tầm thường, đừng tự cho rằng anh hiểu hết mọi thứ về cô ấy. Nếu không sẽ hối hận không kịp đấy.
——————
Hình như tháng trước có hứa là đầu tháng mới bão chương đúng không mọi người? Giờ mới nhớ ra hề hề bão mười chương mọi người chịu hôm nhưng phải cho Minh lên Top 6 đề xuất ấy nha, còn nếu hơn Top 6 thì sẽ có thêm quà tặng kèm mọi người chơi hôm.
Bình luận facebook