Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 142: York thuyết phục mẹ vợ
[…] Hoa viên.
“ Tiểu thư, đây là trà của người. ” Nancy đưa ly trà đặt lên bàn, cũng đưa cho York ngồi đối diện một ly. Đây không phải ly trà đã pha sẵn, nó chỉ là cốc không. Dụng cụ pha trà đã để sẵn bên kia.
“ Đặt đây đi, Nancy, em đi lấy cho ta một ít điểm tâm nhé? ” Hoàng hậu Isaiarasi nhẹ nhàng nói, với bà Nancy chẳng khác nào chị em cả.
“ Vâng. ” Nancy cúi người rời đi, lúc này York mới nhìn hoàng hậu Isaiarasi với vẻ không hiểu. Rốt cuộc là lôi York đến nơi này làm gì vậy chứ? Đàm đạo uống trà?
Hoàng hậu Isaiarasi vừa cầm dụng cụ pha trà, vừa nói:
“Pha trà, biết tâm tính
Uống trà, biết ý vị
Luận trà, biết tâm tư”
“ Người đây là có ý gì? ” York hỏi, không lẽ là muốn đàm đạo uống trà với anh thật à?
“ Ý gì chứ? Tôi không có ý gì cả, cậu cứ thoải mái đi. ” Hoàng hậu Isaiarasi cười đáp lại, York nghe xong liền cảm thấy mất tự nhiên hơn nữa..
York cũng không có gì làm, liền chăm chú nhìn hoàng hậu Isaiarasi pha trà. Người pha rất thuần thục và tuân thủ đúng quy tắc. York đã chăm chút quan sát từng tí một, từ cách đổ nước nóng vào ly hay đơn giản là vài công đoạn nhỏ York đều để ý rất kỹ lưỡng, cho đến 5 phút sau, trà cũng đã hòa quyện.
Hoàng hậu Isaiarasi cầm lấy tách trà, đưa sang cho York. “ Đây, của cậu. Tự nhiên nhé? ”
Sau khi đã rót trà, hoàng hậu hướng vòi vào bản thân đúng chuẩn một buổi tiệc trà. Dĩ nhiên bà không ép York làm theo bất kỳ quy tắc gì nhưng York có vẻ cũng hiểu biết rất nhiều.
Nhân sinh ví như ba đạo trà: Đạo thứ nhất, đắng khổ tựa cuộc đời; đạo thứ hai, ngọt tựa ái tình; đạo thứ ba, nhạt như gió thoảng.
Hoàng hậu Isaiarasi vẫn say sưa thưởng trà, làm York cứ nghĩ bà đây là muốn đàm đạo uống trà với mình rồi? York chỉ biết trà chanh chém gió chứ chả am hiểu về đàm đạo uống trà lắm đâu. Trước nay còn chưa từng nghiêm túc uống một tách trà nữa là.
“ Cậu chính là người yêu của Dylan? ” Không gian đang yên lặng thì Isaiarasi đột ngột lên tiếng.
“ Vâng. ” York nhanh chóng gật đầu, làm anh giật cả mình..
“ Cậu lấy gì đảm bảo nó sẽ hạnh phúc? ” Isaiarasi mỉm cười ngọt ngào, nụ cười tỏa nắng nhưng thật chất, York chỉ cần trả lời khiến bà phật ý một chút thôi. Bà liền ngăn cấm mối nghiệt duyên này!
“ Lấy tất cả bảo đảm, bao gồm cả mạng sống. ” York nghiêm túc đáp lại, đấy là để thể hiện lòng chân thành của anh dành cho Dylan, vì Dylan mà có thể hy sinh tất cả.
“ Mạng sao? Xin lỗi, mạng cậu không đáng giá. Câu trả lời của cậu chưa thật sự làm tôi thấy hài lòng, trước kia tôi còn tra được cậu đối xử tệ hại như thế nào đối với Dylan của tôi. Giải thích thế nào đây? ” Hoàng hậu Isaiarasi không vui nói, còn đem những bức ảnh Dylan khóc, bị thương, bị nhốt..
“ Đấy là việc của trước kia, vì một số hiểu lầm nên mới dẫn đến có những sự việc này. Thật sự là tôi không hề có ý tổn thương đến em ấy. ” York nói, nhìn những bức ảnh mà cảm thấy áy náy, sót xa.
“ Tôi chính là đang nói việc trước kia, cậu đừng nói với tôi là việc trước kia thì không tính, đã qua thì bỏ đi. Không nhé, tôi chính là lôi việc trước kia ra nói đấy! Trước đây có thì bây giờ cũng có thể có! Tôi không thể nào giao Dylan cho cậu được, đơn giản là vì tôi không tin tưởng cậu. Hơn nữa, từ những việc cậu làm thì tôi thấy cậu không xứng. ” Isaiarasi nghiêm túc phê bình York, bà không cần biết York vì cái gì mà làm thế, cũng không quan tâm đến vì sao lại dẫn đến sự việc như vậy. Bà chỉ biết, mỗi người mỗi việc sẽ có nhiều cách làm khác nhau. Thế nhưng York cùng Dylan lại chọn cách làm tổn thương sâu sắc đến cả hai như thế này thì hỏi bà làm sao yên tâm được?
“ Không! Xin người, cho tôi một cơ hội thôi. Tôi chắc chắn sẽ không làm người thất vọng, Dylan là người tôi yêu nhất trước nay vẫn thế cả đời vẫn thế và không bao giờ thay đổi được, xin người, cho tôi một cơ hội nữa thôi. Tôi chắc chắn rằng những việc này sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Cũng đảm bảo rằng sẽ bảo vệ Dylan thật tốt, cho em ấy một cuộc sống hạnh phúc nhất! ” York buông lời cầu xin, thái độ cầu khẩn.
“ Không được, ta không tin cậu. ” Hoàng hậu Isaiarasi lại trả lời hết sức phũ phàng khiến York hụt hẫng, đau lòng đến chết mất.. Không được! York không thể đánh mất Dylan được.. Cho dù có ai phản đối đi nữa, York đều phải ở cạnh Dylan! Thử nghĩ đến cảnh York ở cạnh bên người khác, tay trong tay với người khác thì York đã tức đến hộc máu rồi đừng nói đến những việc khác.
“ Người không tin tôi? Tôi sẽ chứng minh cho người thấy, tôi nói được làm được. Tuyệt đối cho Dylan một cuộc sống hạnh phúc nhất! Nhất định không để em ấy chịu bất kỳ uất ức gì! ” York đứng thẳng dậy tuyên bố, cùng lúc đó Dylan từ xa bước lại gần.
“ Uất ức gì chứ? Hai người đang nói cái gì thế? ” Dylan không kiềm chế được mà hỏi, một bên là mẹ mình một bên là người yêu mình, hai bên này ai mình cũng đều không dám đắc tội mà!
“ Không có gì, sao em lại đến đây rồi? ” York quay sang cười với Dylan, khuôn mặt lạnh tanh bây giờ chứa đầy vẻ ấm áp.
“ Em nhớ anh đó! ” Dylan cười tinh nghịch, không để ý đến mẹ anh đang nhìn anh nãy giờ.
“ Đồ ngốc, phải là anh nhớ em chứ! ” York ngắt mũi Dylan một cái, biểu lộ vẻ cưng chiều.
“ Được rồi, tôi cho cậu cơ hội thể hiện. Làm cho tốt, chúc cậu thành công lấy được niềm tin của tôi. ” Hoàng hậu Isaiarasi nói xong liền rời đi, để lại không gian riêng tư cho Dylan và York.
“ Khi nãy mẹ em nói gì với anh vậy? ”
“ Bà ấy bảo rằng, con trai bà ấy chắc phải nhờ anh nuôi dưỡng rồi! ” York cười hì hì đáp lại, sau bao khó khăn họ vẫn tình cảm với nhau như thế.
“ Tiểu thư, đây là trà của người. ” Nancy đưa ly trà đặt lên bàn, cũng đưa cho York ngồi đối diện một ly. Đây không phải ly trà đã pha sẵn, nó chỉ là cốc không. Dụng cụ pha trà đã để sẵn bên kia.
“ Đặt đây đi, Nancy, em đi lấy cho ta một ít điểm tâm nhé? ” Hoàng hậu Isaiarasi nhẹ nhàng nói, với bà Nancy chẳng khác nào chị em cả.
“ Vâng. ” Nancy cúi người rời đi, lúc này York mới nhìn hoàng hậu Isaiarasi với vẻ không hiểu. Rốt cuộc là lôi York đến nơi này làm gì vậy chứ? Đàm đạo uống trà?
Hoàng hậu Isaiarasi vừa cầm dụng cụ pha trà, vừa nói:
“Pha trà, biết tâm tính
Uống trà, biết ý vị
Luận trà, biết tâm tư”
“ Người đây là có ý gì? ” York hỏi, không lẽ là muốn đàm đạo uống trà với anh thật à?
“ Ý gì chứ? Tôi không có ý gì cả, cậu cứ thoải mái đi. ” Hoàng hậu Isaiarasi cười đáp lại, York nghe xong liền cảm thấy mất tự nhiên hơn nữa..
York cũng không có gì làm, liền chăm chú nhìn hoàng hậu Isaiarasi pha trà. Người pha rất thuần thục và tuân thủ đúng quy tắc. York đã chăm chút quan sát từng tí một, từ cách đổ nước nóng vào ly hay đơn giản là vài công đoạn nhỏ York đều để ý rất kỹ lưỡng, cho đến 5 phút sau, trà cũng đã hòa quyện.
Hoàng hậu Isaiarasi cầm lấy tách trà, đưa sang cho York. “ Đây, của cậu. Tự nhiên nhé? ”
Sau khi đã rót trà, hoàng hậu hướng vòi vào bản thân đúng chuẩn một buổi tiệc trà. Dĩ nhiên bà không ép York làm theo bất kỳ quy tắc gì nhưng York có vẻ cũng hiểu biết rất nhiều.
Nhân sinh ví như ba đạo trà: Đạo thứ nhất, đắng khổ tựa cuộc đời; đạo thứ hai, ngọt tựa ái tình; đạo thứ ba, nhạt như gió thoảng.
Hoàng hậu Isaiarasi vẫn say sưa thưởng trà, làm York cứ nghĩ bà đây là muốn đàm đạo uống trà với mình rồi? York chỉ biết trà chanh chém gió chứ chả am hiểu về đàm đạo uống trà lắm đâu. Trước nay còn chưa từng nghiêm túc uống một tách trà nữa là.
“ Cậu chính là người yêu của Dylan? ” Không gian đang yên lặng thì Isaiarasi đột ngột lên tiếng.
“ Vâng. ” York nhanh chóng gật đầu, làm anh giật cả mình..
“ Cậu lấy gì đảm bảo nó sẽ hạnh phúc? ” Isaiarasi mỉm cười ngọt ngào, nụ cười tỏa nắng nhưng thật chất, York chỉ cần trả lời khiến bà phật ý một chút thôi. Bà liền ngăn cấm mối nghiệt duyên này!
“ Lấy tất cả bảo đảm, bao gồm cả mạng sống. ” York nghiêm túc đáp lại, đấy là để thể hiện lòng chân thành của anh dành cho Dylan, vì Dylan mà có thể hy sinh tất cả.
“ Mạng sao? Xin lỗi, mạng cậu không đáng giá. Câu trả lời của cậu chưa thật sự làm tôi thấy hài lòng, trước kia tôi còn tra được cậu đối xử tệ hại như thế nào đối với Dylan của tôi. Giải thích thế nào đây? ” Hoàng hậu Isaiarasi không vui nói, còn đem những bức ảnh Dylan khóc, bị thương, bị nhốt..
“ Đấy là việc của trước kia, vì một số hiểu lầm nên mới dẫn đến có những sự việc này. Thật sự là tôi không hề có ý tổn thương đến em ấy. ” York nói, nhìn những bức ảnh mà cảm thấy áy náy, sót xa.
“ Tôi chính là đang nói việc trước kia, cậu đừng nói với tôi là việc trước kia thì không tính, đã qua thì bỏ đi. Không nhé, tôi chính là lôi việc trước kia ra nói đấy! Trước đây có thì bây giờ cũng có thể có! Tôi không thể nào giao Dylan cho cậu được, đơn giản là vì tôi không tin tưởng cậu. Hơn nữa, từ những việc cậu làm thì tôi thấy cậu không xứng. ” Isaiarasi nghiêm túc phê bình York, bà không cần biết York vì cái gì mà làm thế, cũng không quan tâm đến vì sao lại dẫn đến sự việc như vậy. Bà chỉ biết, mỗi người mỗi việc sẽ có nhiều cách làm khác nhau. Thế nhưng York cùng Dylan lại chọn cách làm tổn thương sâu sắc đến cả hai như thế này thì hỏi bà làm sao yên tâm được?
“ Không! Xin người, cho tôi một cơ hội thôi. Tôi chắc chắn sẽ không làm người thất vọng, Dylan là người tôi yêu nhất trước nay vẫn thế cả đời vẫn thế và không bao giờ thay đổi được, xin người, cho tôi một cơ hội nữa thôi. Tôi chắc chắn rằng những việc này sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Cũng đảm bảo rằng sẽ bảo vệ Dylan thật tốt, cho em ấy một cuộc sống hạnh phúc nhất! ” York buông lời cầu xin, thái độ cầu khẩn.
“ Không được, ta không tin cậu. ” Hoàng hậu Isaiarasi lại trả lời hết sức phũ phàng khiến York hụt hẫng, đau lòng đến chết mất.. Không được! York không thể đánh mất Dylan được.. Cho dù có ai phản đối đi nữa, York đều phải ở cạnh Dylan! Thử nghĩ đến cảnh York ở cạnh bên người khác, tay trong tay với người khác thì York đã tức đến hộc máu rồi đừng nói đến những việc khác.
“ Người không tin tôi? Tôi sẽ chứng minh cho người thấy, tôi nói được làm được. Tuyệt đối cho Dylan một cuộc sống hạnh phúc nhất! Nhất định không để em ấy chịu bất kỳ uất ức gì! ” York đứng thẳng dậy tuyên bố, cùng lúc đó Dylan từ xa bước lại gần.
“ Uất ức gì chứ? Hai người đang nói cái gì thế? ” Dylan không kiềm chế được mà hỏi, một bên là mẹ mình một bên là người yêu mình, hai bên này ai mình cũng đều không dám đắc tội mà!
“ Không có gì, sao em lại đến đây rồi? ” York quay sang cười với Dylan, khuôn mặt lạnh tanh bây giờ chứa đầy vẻ ấm áp.
“ Em nhớ anh đó! ” Dylan cười tinh nghịch, không để ý đến mẹ anh đang nhìn anh nãy giờ.
“ Đồ ngốc, phải là anh nhớ em chứ! ” York ngắt mũi Dylan một cái, biểu lộ vẻ cưng chiều.
“ Được rồi, tôi cho cậu cơ hội thể hiện. Làm cho tốt, chúc cậu thành công lấy được niềm tin của tôi. ” Hoàng hậu Isaiarasi nói xong liền rời đi, để lại không gian riêng tư cho Dylan và York.
“ Khi nãy mẹ em nói gì với anh vậy? ”
“ Bà ấy bảo rằng, con trai bà ấy chắc phải nhờ anh nuôi dưỡng rồi! ” York cười hì hì đáp lại, sau bao khó khăn họ vẫn tình cảm với nhau như thế.
Bình luận facebook