Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 173: Bị bắt rồi?
[…] Tối 8 giờ 30 phút, biệt thự B, thành phố A.
“ Mamy... ” Holly đang rất buồn ngủ, cậu níu tay Alice.
“ Bé cưng à, con đã rất mệt rồi nhỉ? Đi thôi, chúng ta về phòng nhé. ” Alice liền bế Holly lên, cô biết rằng đi máy bay 8,9 tiếng liền rất mệt, nhất là với trẻ em, tuy Holly không say nhưng chung quy sức của cậu bé cũng không tốt hơn người khác là bao.
“ Hai người đi đi, chiều mai buổi đấu giá sẽ bắt đầu, đến lúc đó chúng ta sẽ đi. ” Dylan thông báo cho Alice biết thời gian, địa điểm thì không nói.
“ Được. ” Alice trả lời, Holly nói nhỏ với Alice rằng cậu cũng muốn đi. Cô liền đồng ý vô điều kiện. Rồi ai về phòng người nấy, Dylan vẫn đang làm một cái gì đó.. Alice thì cùng ngủ với Holly, cả hai mẹ con ôm nhau trên chiếc giường ấm cúng. Trời hôm nay thật đẹp, thật ấm áp chứ không lạnh lẽo như mọi ngày. Hoặc cũng có thể là do... Chúng ta đã và đang ngủ với người mà chúng ta yêu thương nhất, gió lạnh tự khắc biến thành nắng ấm thôi.
[…] Chiều hôm sau, trước lúc buổi đấu giá bắt đầu.
“ Đây, cầm lấy. ” Killian đập lên bàn một xấp dày đặc toàn giấy là giấy.
“ Tra xong cả rồi? Nhanh vậy sao? ” Hàn Tử Mặc không quá bất ngờ, nhưng lần này Killian làm nhanh thật, hắn dự tính đến hôm sau mới được xem cơ.
“ Còn không phải tại cậu à? Đồ điên! Muốn biết quá nhiều rồi! Người thì cũng chỉ có một, trong 5, 6 năm qua người ta đã làm biết bao nhiêu việc chứ? Đùng một cái là lôi hết ra! Cậu không điên thì tất nhiên mọi người đều không bình thường! ” Killian nói, từng lời từng lời như muốn đánh một trận sống còn với Hàn Tử Mặc vậy.
“ Tất cả những trang này đều là những hành động của Huyền Thiên Băng trong bao nhiêu năm qua sao? Chỉ có bấy nhiêu? ” Hàn Tử Mặc xoa xoa chiếc nhẫn, không chút hài lòng.
“ Thưa anh Hàn Tử Mặc cao quý! Chẳng lẽ mấy việc nhỏ như hạt cát tôi cũng báo cáo vào? Nói chung là tra không hết đấy, được nhiêu đấy đã là quá nhiều rồi! Cậu tưởng tra hành động của một vị Vương của một đất nước lớn là dễ dàng lắm à? Giỏi thì tự làm đi! Thật là biết cách hành người khác mà! ” Killian gồng tay lại để bản thân không làm gì quá mức, thật là tên này vừa biết cách hành hạ vừa biết cách chọc điên người khác mà!
“... ” Hàn Tử Mặc thế mà lại quên mất, muốn biết cái gì thì tự hỏi Huyền Thiên Băng là được rồi! Tra chi chỉ tổ phiền phức.
“ Được rồi, sau những việc này tôi sẽ bù cho cậu sau. Cho tôi xem những thông tin cơ bản đi, tôi muốn xem phần trọng tâm của cái đống trên bàn kia. ” Hàn Tử Mặc biết Killian ăn mềm không ăn cứng, ép cậu ta quá thì cậu ta sẽ nổi đóa lên. Lúc đấy lại đòi đình công như mấy năm trước thì Hàn Tử Mặc chỉ có nước trực tiếp đánh vào cổ cho ngất đi mà thôi!
“ Tôi biết ngay mà! Cậu đời nào lại đọc hết cái đống đó, thế nên tôi đã làm một bản để dự phòng. Cái tên quái đản nhà cậu lúc nào cũng làm người ta chán ghét mà! ” Killian than thở, có một lão đại vừa giỏi vừa ngầu thì ai không muốn nhưng đôi khi giỏi quá lại là một vấn đề! Hàn Tử Mặc luôn theo đuổi chủ nghĩa hoàn hảo và dĩ nhiên tất cả những gì không vừa mắt cậu ta cậu ta đều sẽ bắt chúng tôi làm lại trong khi mọi người đều rất hài lòng! Xem xem có đáng ghét không cơ chứ? Quá đáng ghét luôn!
“ Được, Ken đâu? ” Hàn Tử Mặc cầm lấy vài trang tài liệu của Killian lên xem, tiện thể hỏi đến Ken.
“ Đi lục tung thành phố A rồi. ” Killian ngớ người, chính cậu ta ra lệnh cho Ken mà bây giờ còn không nhớ nữa?
“ Ừ. ”
“ Chốc nữa sẽ có một buổi đấu giá, chúng ta phải đi! Cậu chuẩn bị đi. ” Killian lật lại lịch trình xem, từ khi Ken có Baldric rồi thì công việc thư ký này dường như bị đẩy sang cho Killian! Bởi thế tôi ghét những người có người yêu mà!
“ Ừ. Giờ chúng ta đi. ” Hàn Tử Mặc đứng dậy, bước ra ngoài, Killian đi theo.
[…] Biệt thự B, thành phố A.
“ Đi thôi Alice, đã đến giờ rồi! ” Dylan gọi Alice, cô cùng Holly đang ở trên bậc thang và bước xuống. Đột nhiên nghĩ lại, sao có thang máy lại không đi nhỉ?
“ Ừ, ra ngay đây. ” Alice dắt tay Holly ra khỏi cửa, tiến về chiếc xe kia.
[…] Buổi đấu giá.
“ Xin chào tất cả mọi người đã đến với buổi đấu giá của ngày hôm nay! ” MC nói.
Buổi đấu giá hôm nay chủ yếu là nhiều loại thuốc quý, song song đó là một số loại ngọc trai trang sức trân quý mà thôi. Vì có nhiều loại thuốc có một không hai nên hôm nay có khá nhiều bác sĩ trên toàn thế giới.
“ Đầu tiên chúng ta có vật đấu giá là Thạch Lục Bảo ngàn năm có một được khảm thành một sợ dây chuyền trân quý! Giá khỏi điểm 2 triệu USD. ” MC nói.
“... ” Có rất nhiều quý ông giơ bảng mua cho người con gái của mình, dĩ nhiên Alice thì một chút cũng không có hứng thú với cọng dây chuyền vô dụng này.
Lần lượt rất nhiều loại trang sức được đấu giá! Cho đến khi MC nói vật đấu giá tiếp theo là Song Chi Thảo, Dylan liền giơ bảng.
“ Giá khỏi điểm là 10 triệu USD. ”
“ 30 triệu! ”
“ 40 triệu! ”
“ 50 triệu! ”
Toàn bộ đều là bảng từ phía Alice đưa lên, cuối cùng cũng chốt giá!
“ 50 triệu lần thứ nhất! 50 lần thứ hai! 50 triệu lần thứ 3! Thành giao! Mời vị khách này đến phòng S.V.I.P phía sau để giao dịch cùng người bán. ” MC sau ba lần gõ búa liền nói!
“ Ở đây mua tiếp đi, em đi giao dịch. ” Alice nói rồi rời đi, cho đến một cánh cửa, cô mở ra bước vào. Chưa nhìn gì thì đã bị đánh ngất.
“ Mang đi. ” Một người lạ mặt ra lệnh.
“ Mamy... ” Holly đang rất buồn ngủ, cậu níu tay Alice.
“ Bé cưng à, con đã rất mệt rồi nhỉ? Đi thôi, chúng ta về phòng nhé. ” Alice liền bế Holly lên, cô biết rằng đi máy bay 8,9 tiếng liền rất mệt, nhất là với trẻ em, tuy Holly không say nhưng chung quy sức của cậu bé cũng không tốt hơn người khác là bao.
“ Hai người đi đi, chiều mai buổi đấu giá sẽ bắt đầu, đến lúc đó chúng ta sẽ đi. ” Dylan thông báo cho Alice biết thời gian, địa điểm thì không nói.
“ Được. ” Alice trả lời, Holly nói nhỏ với Alice rằng cậu cũng muốn đi. Cô liền đồng ý vô điều kiện. Rồi ai về phòng người nấy, Dylan vẫn đang làm một cái gì đó.. Alice thì cùng ngủ với Holly, cả hai mẹ con ôm nhau trên chiếc giường ấm cúng. Trời hôm nay thật đẹp, thật ấm áp chứ không lạnh lẽo như mọi ngày. Hoặc cũng có thể là do... Chúng ta đã và đang ngủ với người mà chúng ta yêu thương nhất, gió lạnh tự khắc biến thành nắng ấm thôi.
[…] Chiều hôm sau, trước lúc buổi đấu giá bắt đầu.
“ Đây, cầm lấy. ” Killian đập lên bàn một xấp dày đặc toàn giấy là giấy.
“ Tra xong cả rồi? Nhanh vậy sao? ” Hàn Tử Mặc không quá bất ngờ, nhưng lần này Killian làm nhanh thật, hắn dự tính đến hôm sau mới được xem cơ.
“ Còn không phải tại cậu à? Đồ điên! Muốn biết quá nhiều rồi! Người thì cũng chỉ có một, trong 5, 6 năm qua người ta đã làm biết bao nhiêu việc chứ? Đùng một cái là lôi hết ra! Cậu không điên thì tất nhiên mọi người đều không bình thường! ” Killian nói, từng lời từng lời như muốn đánh một trận sống còn với Hàn Tử Mặc vậy.
“ Tất cả những trang này đều là những hành động của Huyền Thiên Băng trong bao nhiêu năm qua sao? Chỉ có bấy nhiêu? ” Hàn Tử Mặc xoa xoa chiếc nhẫn, không chút hài lòng.
“ Thưa anh Hàn Tử Mặc cao quý! Chẳng lẽ mấy việc nhỏ như hạt cát tôi cũng báo cáo vào? Nói chung là tra không hết đấy, được nhiêu đấy đã là quá nhiều rồi! Cậu tưởng tra hành động của một vị Vương của một đất nước lớn là dễ dàng lắm à? Giỏi thì tự làm đi! Thật là biết cách hành người khác mà! ” Killian gồng tay lại để bản thân không làm gì quá mức, thật là tên này vừa biết cách hành hạ vừa biết cách chọc điên người khác mà!
“... ” Hàn Tử Mặc thế mà lại quên mất, muốn biết cái gì thì tự hỏi Huyền Thiên Băng là được rồi! Tra chi chỉ tổ phiền phức.
“ Được rồi, sau những việc này tôi sẽ bù cho cậu sau. Cho tôi xem những thông tin cơ bản đi, tôi muốn xem phần trọng tâm của cái đống trên bàn kia. ” Hàn Tử Mặc biết Killian ăn mềm không ăn cứng, ép cậu ta quá thì cậu ta sẽ nổi đóa lên. Lúc đấy lại đòi đình công như mấy năm trước thì Hàn Tử Mặc chỉ có nước trực tiếp đánh vào cổ cho ngất đi mà thôi!
“ Tôi biết ngay mà! Cậu đời nào lại đọc hết cái đống đó, thế nên tôi đã làm một bản để dự phòng. Cái tên quái đản nhà cậu lúc nào cũng làm người ta chán ghét mà! ” Killian than thở, có một lão đại vừa giỏi vừa ngầu thì ai không muốn nhưng đôi khi giỏi quá lại là một vấn đề! Hàn Tử Mặc luôn theo đuổi chủ nghĩa hoàn hảo và dĩ nhiên tất cả những gì không vừa mắt cậu ta cậu ta đều sẽ bắt chúng tôi làm lại trong khi mọi người đều rất hài lòng! Xem xem có đáng ghét không cơ chứ? Quá đáng ghét luôn!
“ Được, Ken đâu? ” Hàn Tử Mặc cầm lấy vài trang tài liệu của Killian lên xem, tiện thể hỏi đến Ken.
“ Đi lục tung thành phố A rồi. ” Killian ngớ người, chính cậu ta ra lệnh cho Ken mà bây giờ còn không nhớ nữa?
“ Ừ. ”
“ Chốc nữa sẽ có một buổi đấu giá, chúng ta phải đi! Cậu chuẩn bị đi. ” Killian lật lại lịch trình xem, từ khi Ken có Baldric rồi thì công việc thư ký này dường như bị đẩy sang cho Killian! Bởi thế tôi ghét những người có người yêu mà!
“ Ừ. Giờ chúng ta đi. ” Hàn Tử Mặc đứng dậy, bước ra ngoài, Killian đi theo.
[…] Biệt thự B, thành phố A.
“ Đi thôi Alice, đã đến giờ rồi! ” Dylan gọi Alice, cô cùng Holly đang ở trên bậc thang và bước xuống. Đột nhiên nghĩ lại, sao có thang máy lại không đi nhỉ?
“ Ừ, ra ngay đây. ” Alice dắt tay Holly ra khỏi cửa, tiến về chiếc xe kia.
[…] Buổi đấu giá.
“ Xin chào tất cả mọi người đã đến với buổi đấu giá của ngày hôm nay! ” MC nói.
Buổi đấu giá hôm nay chủ yếu là nhiều loại thuốc quý, song song đó là một số loại ngọc trai trang sức trân quý mà thôi. Vì có nhiều loại thuốc có một không hai nên hôm nay có khá nhiều bác sĩ trên toàn thế giới.
“ Đầu tiên chúng ta có vật đấu giá là Thạch Lục Bảo ngàn năm có một được khảm thành một sợ dây chuyền trân quý! Giá khỏi điểm 2 triệu USD. ” MC nói.
“... ” Có rất nhiều quý ông giơ bảng mua cho người con gái của mình, dĩ nhiên Alice thì một chút cũng không có hứng thú với cọng dây chuyền vô dụng này.
Lần lượt rất nhiều loại trang sức được đấu giá! Cho đến khi MC nói vật đấu giá tiếp theo là Song Chi Thảo, Dylan liền giơ bảng.
“ Giá khỏi điểm là 10 triệu USD. ”
“ 30 triệu! ”
“ 40 triệu! ”
“ 50 triệu! ”
Toàn bộ đều là bảng từ phía Alice đưa lên, cuối cùng cũng chốt giá!
“ 50 triệu lần thứ nhất! 50 lần thứ hai! 50 triệu lần thứ 3! Thành giao! Mời vị khách này đến phòng S.V.I.P phía sau để giao dịch cùng người bán. ” MC sau ba lần gõ búa liền nói!
“ Ở đây mua tiếp đi, em đi giao dịch. ” Alice nói rồi rời đi, cho đến một cánh cửa, cô mở ra bước vào. Chưa nhìn gì thì đã bị đánh ngất.
“ Mang đi. ” Một người lạ mặt ra lệnh.
Bình luận facebook