Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 294: Tư cách?
Biết rõ Huyền Thiên Băng đã không còn kiên nhẫn, Hắc Ninh nghiến chặt răng, bình thường anh sẽ không vì chút tâm tư riêng mà lỡ việc. Lần này bất quá có điều kỳ lạ đi.
“ Phu nhân, là lão đại đến nước Q. ”
“... ” Buồn thật, sát tâm nổi dậy lại không sát được ai. Huyền Thiên Băng thư thái nhẹ nhàng ngóng chờ chuyện sắp kể, Quỷ Y suy ngẫm, Ám Dạ rõ ràng là không có ý tha cho Hắc Ninh mà.
“ Lão đại giao cho tôi cùng Vũ một nhiệm vụ, chăm sóc thiếu gia. Hoàn toàn không có cái gì xảy ra, rồi đột nhiên có khoảng vài trăm người bao vây biệt thự. Chính là, tôi để Vũ ở lại chăm thiếu gia, tôi một mình ra ngoài xử lý. Ngờ đâu Vũ lại mang tiểu thiếu gia ra bên ngoài, người của tôi hiện đang ở tổ chức, nơi đó cũng chỉ có mười mấy người. Đánh không lại chúng tôi đương nhiên mang thiếu gia chạy trốn rồi, chỉ là Vũ đột nhiên phản bội... Tôi... Xin lỗi. ” Hắc Ninh kể, xem như có khúc mắc vài điều đi, Vũ... Tại sao cậu ta lại phản bội chứ?
“ Kỳ lạ, mỗi ngày tôi đều mang súng, cậu nói xem hôm nay tại sao tôi lại quên mang rồi? ” Huyền Thiên Băng ánh mắt áp lực hướng bốn phía, chủ yếu phóng vào Hắc Ninh. Động tác như trêu ngươi, bất giác mỉm cười.
Quỷ Y bên cạnh nhận ra sự bất lực, một thân y thuật nhưng có mỗi bệnh đãng trí của Huyền Thiên Băng là chưa trị khỏi. Cái bệnh này của cô nàng cũng thật quái dị nha, lúc thì như quên mất, lúc thì nói một câu nhớ cả đời.
“ Phu nhân... Không cầu tha thứ. ” Hắc Ninh không cúi đầu, cũng không dám nhìn thẳng mặt Huyền Thiên Băng nhưng giọng chắc nịch.
Xong câu chuyện vừa rồi xem như nắm được chút thông tin ít ỏi đi, chính là Holly bị bắt, Hàn Tử Mặc đến nước Q. Trong nhà hắn có vài con gián, khoan đã... Con gián đó cũng tên Vũ?
“ Người phản bội, tên cái gì? ” Huyền Thiên Băng trầm giọng, hay thật, lão ca mà ở đây nghe kể chuyện chắc bị chọt không ít lần đi.
Hắc Ninh tối sầm mắt, cũng chính vì người này, tâm trạng mới khó chịu như vậy. “ Là Quang Vũ. ”
Ánh sáng sau cơn mưa, tên không tồi, người ra thế nào lại làm chuyện phản trên lười dưới thế này. Quan trọng, Hàn Tử Mặc từ khi nào tệ hại tới mức nuôi một tên phản bội rồi còn giao nhiệm vụ? Có cơ hội đến Thần Tử cô nhất định... sẽ giáo huấn nơi đó một cách linh đình.
“ Dạy thuộc hạ thật tệ. ” Huyền Thiên Băng nhấn mạnh rành rọt từng chữ, đem tất cả rót vào tai Hắc Ninh.
“ Quang Vũ... Không phải do lão đại dạy, là Ken thủ lĩnh dưỡng ra. Lão đại đối với Quang Vũ trước nay chưa từng giao nhiệm vụ gì quan trọng, mà thủ lĩnh cũng rất bảo vệ Quang Vũ. ”
“ Hàn Tử Mặc chẳng qua cũng chỉ có vậy, phản đồ cũng không biết. ” Quỷ Y bên cạnh nhạt nhẽo lại thích thêm mắm dặm muối, nhưng không có mục đích, cũng chẳng hy vọng Huyền Thiên Băng nghĩ về Hàn Tử Mặc thêm một điểm xấu nào... Vì đó đã là không thể.
“ Không phải vậy! Lão đại rõ ràng biết trước, còn dặn dò tôi cẩn thận Quang Vũ. Nói rằng nhiệm vụ này chỉ giao cho tôi, đem Quang Vũ giữ bên cạnh là để phòng hờ cậu ta giở trò. Lúc cần thiết tôi có thể giết cậu ta nhưng tôi... ” Tôi không thể xuống tay được, bản thân Hắc Ninh đối với Quang Vũ không phải là anh em... Rõ ràng, thân như vậy, tin tưởng nhau đến mức đó... Mà còn để bị đâm cho một nhát sau lưng...
“ Lý do, lắm lý do thật. Mày là người không nghe lời Tử Mặc, tâm tư mày đặt hết trên người tên phản bội kia bỏ ngoài tai lời của hắn. Tao không biết từ khi nào tổ chức Thần Tử lại có loại thuộc hạ vì chút tâm tư riêng mà không xem lời Hàn Tử Mặc là chân lý. Ngu xuẩn, đáng giết. ” Không còn vẻ nhã nhặn thanh lịch, Huyền Thiên Băng như biến thành người khác, sát khí đã hoàn toàn biến mất. Trong mắt chứa đầy sự coi thường, chính là loại hờ hững coi thường sinh mệnh.
“ Ám Dạ! ” Quỷ Y đã lường được việc Huyền Thiên Băng sẽ không tha cho tên thuộc hạ này, nhưng việc này cũng đến nhanh thật. Mà Quỷ Y hiện tại không muốn Huyền Thiên Băng phải nhuốm máu. Thanh chocolates ban nãy quả thật có thể làm tâm trạng trở nên tốt hơn nhưng lại có điểm chí mạng là không thể chịu biến đổi tâm trạng quá lớn. Giống như Huyền Thiên Băng của bây giờ toàn vẻ tức giận, nếu để cô chạm máu, hưng phấn cực điểm sẽ quay sang ‘xử’ luôn Y đấy.
“ Tránh ra. ”
Hắc Ninh ngồi im chịu trận, dù sợ hãi vẫn không có trốn chạy, đây là phu nhân của lão đại. Là người lão đại yêu chiều, nhất định sẽ nhắm một mắt mở một mắt cho cô ấy giết anh.
“ Dạ, đây không phải thuộc hạ của em! ” Quỷ Y chau mày ngăn cả, cô bình thường đối đãi với người tròn Đế Quốc không tệ, tựa anh em. Tuyệt đối công bằng xử phạt rõ ràng, nhưng lần này thì khác. Tên da đen phía dưới không phải thuộc hạ của cô.
“ Anh nói em không tư cách? ” Ít nhiều gì Huyền Thiên Băng cũng là bạn đời Hàn Tử Mặc, hai từ tư cách này cách quá gần đi.
“ Không, ở đây không ai có tư cách hơn em. Nể mặt anh một chút được không? Tạm thời không xử lý anh ta? ”
Huyền Thiên Băng gật đầu, mặt của Quỷ Y... Đúng là phải nể, dù sao người của ai người đó giải quyết.
“ Phu nhân, là lão đại đến nước Q. ”
“... ” Buồn thật, sát tâm nổi dậy lại không sát được ai. Huyền Thiên Băng thư thái nhẹ nhàng ngóng chờ chuyện sắp kể, Quỷ Y suy ngẫm, Ám Dạ rõ ràng là không có ý tha cho Hắc Ninh mà.
“ Lão đại giao cho tôi cùng Vũ một nhiệm vụ, chăm sóc thiếu gia. Hoàn toàn không có cái gì xảy ra, rồi đột nhiên có khoảng vài trăm người bao vây biệt thự. Chính là, tôi để Vũ ở lại chăm thiếu gia, tôi một mình ra ngoài xử lý. Ngờ đâu Vũ lại mang tiểu thiếu gia ra bên ngoài, người của tôi hiện đang ở tổ chức, nơi đó cũng chỉ có mười mấy người. Đánh không lại chúng tôi đương nhiên mang thiếu gia chạy trốn rồi, chỉ là Vũ đột nhiên phản bội... Tôi... Xin lỗi. ” Hắc Ninh kể, xem như có khúc mắc vài điều đi, Vũ... Tại sao cậu ta lại phản bội chứ?
“ Kỳ lạ, mỗi ngày tôi đều mang súng, cậu nói xem hôm nay tại sao tôi lại quên mang rồi? ” Huyền Thiên Băng ánh mắt áp lực hướng bốn phía, chủ yếu phóng vào Hắc Ninh. Động tác như trêu ngươi, bất giác mỉm cười.
Quỷ Y bên cạnh nhận ra sự bất lực, một thân y thuật nhưng có mỗi bệnh đãng trí của Huyền Thiên Băng là chưa trị khỏi. Cái bệnh này của cô nàng cũng thật quái dị nha, lúc thì như quên mất, lúc thì nói một câu nhớ cả đời.
“ Phu nhân... Không cầu tha thứ. ” Hắc Ninh không cúi đầu, cũng không dám nhìn thẳng mặt Huyền Thiên Băng nhưng giọng chắc nịch.
Xong câu chuyện vừa rồi xem như nắm được chút thông tin ít ỏi đi, chính là Holly bị bắt, Hàn Tử Mặc đến nước Q. Trong nhà hắn có vài con gián, khoan đã... Con gián đó cũng tên Vũ?
“ Người phản bội, tên cái gì? ” Huyền Thiên Băng trầm giọng, hay thật, lão ca mà ở đây nghe kể chuyện chắc bị chọt không ít lần đi.
Hắc Ninh tối sầm mắt, cũng chính vì người này, tâm trạng mới khó chịu như vậy. “ Là Quang Vũ. ”
Ánh sáng sau cơn mưa, tên không tồi, người ra thế nào lại làm chuyện phản trên lười dưới thế này. Quan trọng, Hàn Tử Mặc từ khi nào tệ hại tới mức nuôi một tên phản bội rồi còn giao nhiệm vụ? Có cơ hội đến Thần Tử cô nhất định... sẽ giáo huấn nơi đó một cách linh đình.
“ Dạy thuộc hạ thật tệ. ” Huyền Thiên Băng nhấn mạnh rành rọt từng chữ, đem tất cả rót vào tai Hắc Ninh.
“ Quang Vũ... Không phải do lão đại dạy, là Ken thủ lĩnh dưỡng ra. Lão đại đối với Quang Vũ trước nay chưa từng giao nhiệm vụ gì quan trọng, mà thủ lĩnh cũng rất bảo vệ Quang Vũ. ”
“ Hàn Tử Mặc chẳng qua cũng chỉ có vậy, phản đồ cũng không biết. ” Quỷ Y bên cạnh nhạt nhẽo lại thích thêm mắm dặm muối, nhưng không có mục đích, cũng chẳng hy vọng Huyền Thiên Băng nghĩ về Hàn Tử Mặc thêm một điểm xấu nào... Vì đó đã là không thể.
“ Không phải vậy! Lão đại rõ ràng biết trước, còn dặn dò tôi cẩn thận Quang Vũ. Nói rằng nhiệm vụ này chỉ giao cho tôi, đem Quang Vũ giữ bên cạnh là để phòng hờ cậu ta giở trò. Lúc cần thiết tôi có thể giết cậu ta nhưng tôi... ” Tôi không thể xuống tay được, bản thân Hắc Ninh đối với Quang Vũ không phải là anh em... Rõ ràng, thân như vậy, tin tưởng nhau đến mức đó... Mà còn để bị đâm cho một nhát sau lưng...
“ Lý do, lắm lý do thật. Mày là người không nghe lời Tử Mặc, tâm tư mày đặt hết trên người tên phản bội kia bỏ ngoài tai lời của hắn. Tao không biết từ khi nào tổ chức Thần Tử lại có loại thuộc hạ vì chút tâm tư riêng mà không xem lời Hàn Tử Mặc là chân lý. Ngu xuẩn, đáng giết. ” Không còn vẻ nhã nhặn thanh lịch, Huyền Thiên Băng như biến thành người khác, sát khí đã hoàn toàn biến mất. Trong mắt chứa đầy sự coi thường, chính là loại hờ hững coi thường sinh mệnh.
“ Ám Dạ! ” Quỷ Y đã lường được việc Huyền Thiên Băng sẽ không tha cho tên thuộc hạ này, nhưng việc này cũng đến nhanh thật. Mà Quỷ Y hiện tại không muốn Huyền Thiên Băng phải nhuốm máu. Thanh chocolates ban nãy quả thật có thể làm tâm trạng trở nên tốt hơn nhưng lại có điểm chí mạng là không thể chịu biến đổi tâm trạng quá lớn. Giống như Huyền Thiên Băng của bây giờ toàn vẻ tức giận, nếu để cô chạm máu, hưng phấn cực điểm sẽ quay sang ‘xử’ luôn Y đấy.
“ Tránh ra. ”
Hắc Ninh ngồi im chịu trận, dù sợ hãi vẫn không có trốn chạy, đây là phu nhân của lão đại. Là người lão đại yêu chiều, nhất định sẽ nhắm một mắt mở một mắt cho cô ấy giết anh.
“ Dạ, đây không phải thuộc hạ của em! ” Quỷ Y chau mày ngăn cả, cô bình thường đối đãi với người tròn Đế Quốc không tệ, tựa anh em. Tuyệt đối công bằng xử phạt rõ ràng, nhưng lần này thì khác. Tên da đen phía dưới không phải thuộc hạ của cô.
“ Anh nói em không tư cách? ” Ít nhiều gì Huyền Thiên Băng cũng là bạn đời Hàn Tử Mặc, hai từ tư cách này cách quá gần đi.
“ Không, ở đây không ai có tư cách hơn em. Nể mặt anh một chút được không? Tạm thời không xử lý anh ta? ”
Huyền Thiên Băng gật đầu, mặt của Quỷ Y... Đúng là phải nể, dù sao người của ai người đó giải quyết.
Bình luận facebook