Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 89: Ghen (3)
Huyền Thiên Băng đã nói hết mình thế rồi mà Hàn Tử Mặc vẫn cứ tư lự suy nghĩ, nghĩ ngợi khiến cô đau đầu không thôi.
“ Anh cứ tiếp tục nghĩ đi, em mệt lắm rồi! Đi ngủ đây. ” Huyền Thiên Băng mặc kệ ai kia đang trầm tư suy nghĩ, cô chỉ biết nãy giờ cô đã rất mệt rồi! Tối nào cũng bị Hàn Tử Mặc hành như này thì có chết không cơ chứ?
“ Không cho em ngủ! Dậy cho anh! ” Hàn Tử Mặc lúc này mới ngừng ngay mấy cái ý nghĩ trong đầu, lay lay cô lại khiến cô bực mình mắng một trận: “ Anh lại làm sao? Chuyện khi nãy cũng chỉ là hiểu lầm thôi mà? Đã 2,3 giờ sáng mà anh còn không cho em ngủ à? Tối nào cũng quậy em tới 3,4 giờ mà sáng còn dám bắt em dậy sớm sao? Có ai như anh không thế? ” Huyền Thiên Băng vò đầu bứt tóc, làm gì mà ngày nào cũng không để cô ngủ yên vậy? Cứ thế này thì Huyền Thiên Băng sẽ dần biến thành con gấu trúc mất thôi! Quầng thâm đậm quá mà!
Hàn Tử Mặc biết cô đang rất giận liền làm mọi cách dỗ dành cô, xong lại nói: “ Không phải anh không cho em ngủ nhưng em phải hứa với anh một chuyện! ”
Huyền Thiên Băng nhìn Hàn Tử Mặc, cô nhìn hắn là vì để xem xem hắn có gài cô cái gì không rồi mới trả lời: “ Chuyện gì? ”
“ Tuyệt đối không được phép thân mật với cái tên Quỷ Y nữa! ” Hàn Tử Mặc gằn giọng và nhấn mạnh hai chữ ‘ Quỷ Y ’.
“ Ồ? Vậy thì có thể thân mật với người khác sao? ” Huyền Thiên Băng nhếch mép, cô đây là lại muốn trêu chọc anh rồi.
“ Là đàn ông thì đều không được! ” Hàn Tử Mặc nhanh chóng bổ sung, nếu cô thân mật với tất cả trừ Quỷ Y thì còn nói làm gì? Lỡ đâu có Quỷ Y hai, Quỷ Y ba tới thân mật với cô rồi sao? Hàn Tử Mặc hắn chắc chắn sẽ phát điên lên mất!
“ Rồi rồi, vậy là thêm cả anh vào phải không? ” Huyền Thiên Băng lại một lần nữa vặn lời Hàn Tử Mặc.
“ Anh là ngoại lệ! Không tính! ” Hàn Tử Mặc lập tức cãi lại, cô mà không thân mật với hắn thì hắn chết quách đi cho xong.
“ Không tính sao? Vậy anh không phải đàn ông à? ” Huyền Thiên Băng lại cười đểu, mặt cô lúc này gian xảo hết sức!
“ Em..! ” Hàn Tử Mặc như không thể nói thành lời liền đè cô xuống hôn tới tấp.
“ Ưm.. Úm.. ~” Huyền Thiên Băng thật sự thở không nổi dưới cái tình trạng bị hôn liên tục như này, cô chỉ biết cố gắng thích nghi với tốc độ của Hàn Tử Mặc mà thôi.
* Phù.. Phù.. * Huyền Thiên Băng như bị Hàn Tử Mặc hút hết sinh khí, cô mệt mỏi thở dốc, tim đập thình thịch..
“ Hừ.. Lần sau còn dám cãi bướng nữa không? ” Hàn Tử Mặc dùng tay quết môi mình một cái, bộ dáng hết sức ma mị! Thật là làm điên đảo chúng sinh mà!
“ Không.. Không dám nữa, tuyệt đối sẽ không có lần sau! ” Huyền Thiên Băng điên cuồng lắc đầu, cô chắc chắn sau này sẽ không trêu chọc Hàn Tử Mặc nữa! Vì mỗi lần trêu hắn cô toàn nhận lấy kết cục bi thảm không thôi.
“ Rất tốt! ” Hàn Tử Mặc rất hài lòng với câu nói của cô.
“ Vậy giờ em ngủ được chưa? ” Huyền Thiên Băng ngáp ngắn ngáp dài cũng đã gần 3,4 lần rồi, kì này Hàn Tử Mặc mà còn không cho cô ngủ nữa thì cô sẽ liều mạng với hắn thật đấy!
“ Ngủ thì được rồi.. Nhưng.. Em để thế này thì làm sao anh chịu nổi? ” Hàn Tử Mặc xấu hổ kiềm chế xoay mặt sang chỗ khác.
Lúc này Huyền Thiên Băng mới để ý là cô đang.. ‘ trần như nhộng ’ a!
“ Á..! Hàn Tử Mặc đáng ghét! Lưu manh biến thái! ” Huyền Thiên Băng dùng gối đánh Hàn Tử Mặc vài cái thật mạnh nhưng tất nhiên với cái người mình đồng da sắt như Hàn Tử Mặc thì vài cái gối bông có là gì?
“ Đáng ghét? Lưu manh biến thái? Thôi vậy, đã lỡ mang danh rồi thì phải hành động cho nó đúng với cái danh này mới được. ” Hàn Tử Mặc vừa nói vừa thở dài cứ như là bị người ta gượng ép nhưng không! Hắn quá là xảo quyệt thì ai ép hắn được? Có mà tự biên tự diễn rồi hành hạ cô đấy.
“ Đừng đừng.. Anh không lưu manh không biến thái gì hết! Em nói nhầm thôi, anh rất đẹp trai tài giỏi và kiềm chế rất tốt! ” Huyền Thiên Băng nghe vậy liền xanh mặt, cô nhanh chóng sửa được câu ban nãy nhưng đáng tiếc là đã muộn rồi, Huyền Thiên Băng bị Hàn Tử Mặc ôm lấy hôn không thương tiếc, hắn nhanh chóng cởi bỏ những vật cản.
“ Ưm.. Đừng mà.. ” Huyền Thiên Băng lúc này quá mức nhạy cảm đi. Khi trước cô đã rất nhạy cảm rồi mà bây giờ có khi còn hơn thế ấy. Hơn nữa còn rất dễ hứng tình.. Chỉ cần bị Hàn Tử Mặc khiêu khích một chút là cô đã nhịn không được mà muốn rồi.. Chung quy tất cả đều tại Hàn Tử Mặc hết! Bắt đền!
“ Ư.. Chậm... Hự.. Chậm lại.. a~ ” Huyền Thiên Băng rên rỉ trong sung sướng, bởi Hàn Tử Mặc động quá nhanh trong cô đi. Tay hắn cũng không yên phận mà bóp ngực cô, tay kia còn đặt dưới mông cô đánh vài cái.. Miệng hắn thì cứ hôn lấy cả thân thể cô không chừa một chút nào.
Thế rồi một đêm mây mưa lại diễn ra!
“ Anh cứ tiếp tục nghĩ đi, em mệt lắm rồi! Đi ngủ đây. ” Huyền Thiên Băng mặc kệ ai kia đang trầm tư suy nghĩ, cô chỉ biết nãy giờ cô đã rất mệt rồi! Tối nào cũng bị Hàn Tử Mặc hành như này thì có chết không cơ chứ?
“ Không cho em ngủ! Dậy cho anh! ” Hàn Tử Mặc lúc này mới ngừng ngay mấy cái ý nghĩ trong đầu, lay lay cô lại khiến cô bực mình mắng một trận: “ Anh lại làm sao? Chuyện khi nãy cũng chỉ là hiểu lầm thôi mà? Đã 2,3 giờ sáng mà anh còn không cho em ngủ à? Tối nào cũng quậy em tới 3,4 giờ mà sáng còn dám bắt em dậy sớm sao? Có ai như anh không thế? ” Huyền Thiên Băng vò đầu bứt tóc, làm gì mà ngày nào cũng không để cô ngủ yên vậy? Cứ thế này thì Huyền Thiên Băng sẽ dần biến thành con gấu trúc mất thôi! Quầng thâm đậm quá mà!
Hàn Tử Mặc biết cô đang rất giận liền làm mọi cách dỗ dành cô, xong lại nói: “ Không phải anh không cho em ngủ nhưng em phải hứa với anh một chuyện! ”
Huyền Thiên Băng nhìn Hàn Tử Mặc, cô nhìn hắn là vì để xem xem hắn có gài cô cái gì không rồi mới trả lời: “ Chuyện gì? ”
“ Tuyệt đối không được phép thân mật với cái tên Quỷ Y nữa! ” Hàn Tử Mặc gằn giọng và nhấn mạnh hai chữ ‘ Quỷ Y ’.
“ Ồ? Vậy thì có thể thân mật với người khác sao? ” Huyền Thiên Băng nhếch mép, cô đây là lại muốn trêu chọc anh rồi.
“ Là đàn ông thì đều không được! ” Hàn Tử Mặc nhanh chóng bổ sung, nếu cô thân mật với tất cả trừ Quỷ Y thì còn nói làm gì? Lỡ đâu có Quỷ Y hai, Quỷ Y ba tới thân mật với cô rồi sao? Hàn Tử Mặc hắn chắc chắn sẽ phát điên lên mất!
“ Rồi rồi, vậy là thêm cả anh vào phải không? ” Huyền Thiên Băng lại một lần nữa vặn lời Hàn Tử Mặc.
“ Anh là ngoại lệ! Không tính! ” Hàn Tử Mặc lập tức cãi lại, cô mà không thân mật với hắn thì hắn chết quách đi cho xong.
“ Không tính sao? Vậy anh không phải đàn ông à? ” Huyền Thiên Băng lại cười đểu, mặt cô lúc này gian xảo hết sức!
“ Em..! ” Hàn Tử Mặc như không thể nói thành lời liền đè cô xuống hôn tới tấp.
“ Ưm.. Úm.. ~” Huyền Thiên Băng thật sự thở không nổi dưới cái tình trạng bị hôn liên tục như này, cô chỉ biết cố gắng thích nghi với tốc độ của Hàn Tử Mặc mà thôi.
* Phù.. Phù.. * Huyền Thiên Băng như bị Hàn Tử Mặc hút hết sinh khí, cô mệt mỏi thở dốc, tim đập thình thịch..
“ Hừ.. Lần sau còn dám cãi bướng nữa không? ” Hàn Tử Mặc dùng tay quết môi mình một cái, bộ dáng hết sức ma mị! Thật là làm điên đảo chúng sinh mà!
“ Không.. Không dám nữa, tuyệt đối sẽ không có lần sau! ” Huyền Thiên Băng điên cuồng lắc đầu, cô chắc chắn sau này sẽ không trêu chọc Hàn Tử Mặc nữa! Vì mỗi lần trêu hắn cô toàn nhận lấy kết cục bi thảm không thôi.
“ Rất tốt! ” Hàn Tử Mặc rất hài lòng với câu nói của cô.
“ Vậy giờ em ngủ được chưa? ” Huyền Thiên Băng ngáp ngắn ngáp dài cũng đã gần 3,4 lần rồi, kì này Hàn Tử Mặc mà còn không cho cô ngủ nữa thì cô sẽ liều mạng với hắn thật đấy!
“ Ngủ thì được rồi.. Nhưng.. Em để thế này thì làm sao anh chịu nổi? ” Hàn Tử Mặc xấu hổ kiềm chế xoay mặt sang chỗ khác.
Lúc này Huyền Thiên Băng mới để ý là cô đang.. ‘ trần như nhộng ’ a!
“ Á..! Hàn Tử Mặc đáng ghét! Lưu manh biến thái! ” Huyền Thiên Băng dùng gối đánh Hàn Tử Mặc vài cái thật mạnh nhưng tất nhiên với cái người mình đồng da sắt như Hàn Tử Mặc thì vài cái gối bông có là gì?
“ Đáng ghét? Lưu manh biến thái? Thôi vậy, đã lỡ mang danh rồi thì phải hành động cho nó đúng với cái danh này mới được. ” Hàn Tử Mặc vừa nói vừa thở dài cứ như là bị người ta gượng ép nhưng không! Hắn quá là xảo quyệt thì ai ép hắn được? Có mà tự biên tự diễn rồi hành hạ cô đấy.
“ Đừng đừng.. Anh không lưu manh không biến thái gì hết! Em nói nhầm thôi, anh rất đẹp trai tài giỏi và kiềm chế rất tốt! ” Huyền Thiên Băng nghe vậy liền xanh mặt, cô nhanh chóng sửa được câu ban nãy nhưng đáng tiếc là đã muộn rồi, Huyền Thiên Băng bị Hàn Tử Mặc ôm lấy hôn không thương tiếc, hắn nhanh chóng cởi bỏ những vật cản.
“ Ưm.. Đừng mà.. ” Huyền Thiên Băng lúc này quá mức nhạy cảm đi. Khi trước cô đã rất nhạy cảm rồi mà bây giờ có khi còn hơn thế ấy. Hơn nữa còn rất dễ hứng tình.. Chỉ cần bị Hàn Tử Mặc khiêu khích một chút là cô đã nhịn không được mà muốn rồi.. Chung quy tất cả đều tại Hàn Tử Mặc hết! Bắt đền!
“ Ư.. Chậm... Hự.. Chậm lại.. a~ ” Huyền Thiên Băng rên rỉ trong sung sướng, bởi Hàn Tử Mặc động quá nhanh trong cô đi. Tay hắn cũng không yên phận mà bóp ngực cô, tay kia còn đặt dưới mông cô đánh vài cái.. Miệng hắn thì cứ hôn lấy cả thân thể cô không chừa một chút nào.
Thế rồi một đêm mây mưa lại diễn ra!
Bình luận facebook