Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 7
Cô gái nhỏ dưới thân hắn đang tiếp tục khiêu gợi, dường như cô đang chủ động tất cả. Lâm Ngạo Thiên nhanh chóng chiếm lại vị trí chủ động của mình, cắn mút đôi môi cô mạnh hơn.
Dừng lại tại đôi môi nhỏ của cô, hắn cúi xuống chiếc cổ nõn nà từ từ hôn lên da thịt mềm mại. Đi đến đâu liền để lại vết đỏ ửng của cuộc ân ái.
Bàn tay của Lâm Ngạo Thiên cũng thuận tay xé toạc váy trên người Nguyệt Nhi ra.Thân thể trắng nõn của cô hiện lên trước mặt hắn. Cô vẫn tiếp tục khao khát được lấp đầy, cứ thế mà van xin hắn:
- Em muốn anh...ưm...khó chịu...
Lâm Ngạo Thiên đương nhiên không thỏa mãn cô ngay, hắn cố kiềm chế lại dục vọng của mình, trêu chọc cô một chút.
Bàn tay thon dài đó từ từ vuốt ve đôi môi gợi cảm của cô, hắn nhếch môi cười thỏa thích. Tần Nguyệt Nhi này quả thực là một tiểu yêu tinh.
Bàn tay hắn đi đến đâu đều khiến Nguyệt Nhi ngứa ngáy khó chịu, cuối cùng dừng lại tại nơi nhạy cảm nhất của cô. Lâm Ngạo Thiên cười xấu xa ấn ấn nhẹ khiến Nguyệt Nhi càng khó chịu.
Hơi thở của Lâm Ngạo Thiên dần trở nên nặng nề hơn, hắn cúi xuống nơi phần ngực đẫy đà của cô, liên tục xoa bóp mà dày vò.
Phần dưới cuối cùng cũng được giải thoát, Lâm Ngạo Thiên không kiềm chế được dục vọng của mình nữa, hắn nhanh chóng đưa vật nam tính của mình vào bên trong cơ thể cô mà cọ sát.
- Aaaaa....ưm...
Cảm giác được lấp đầy khiến Nguyệt Nhi không thể chịu được mà hét lên. Quá đột ngột nên cô vẫn có chút không quen, Lâm Ngạo Thiên thật không ngờ đây là lần đầu của cô. Cô quá là chặt rồi.
Hắn hơi khó nhọc, từ từ nâng mông cô lên mà lên xuống theo nhịp điệu. Quả thật là Nguyệt Nhi cô có sức quyến rũ không ai có thể cưỡng lại. Tên Trần Phó Thành kia đúng là mù rồi mới bỏ rơi cô bạn gái mê người như vậy. Nhưng điều đó càng tốt.
Cơ thể Nguyệt Nhi khẽ run lên, cả người cô mềm nhũn không chút sức lực. Lúc này cô thật sự không còn chút lí trí nào nữa rồi, thân hình nóng bỏng kết hợp với từng động tác của Lâm Ngạo Thiên, tạo nên những nhịp điệu nhẹ nhàng. Lúc đầu có chút hơi đau, nhưng dần những đau đớn đó liền trở thành những khoái cảm, Nguyệt Nhi thoả thích mà hưởng thụ.
Xuân dược khiến cô không còn được tỉnh táo nữa, trí óc cô đã bị dục vọng che mờ, giờ chẳng còn lí trí để mà cự tuyệt Lâm Ngạo Thiên.
Mân mê bộ ngực của cô xong, Lâm Ngạo Thiên lại vùi đầu mình vào chiếc cổ trắng nõn của cô, cắn không thương tiếc.
- Ưm...
Cô đau đớn, rên rỉ thành tiếng. Nhưng mà tiếng rên rỉ này lại như càng kích thích hắn thêm. Nhanh chóng hắn lại đưa vật nam tính vào người cô thêm lần nữa.
- Nhanh chút...ưm...
Trong vô thức cô như khẩn cầu hắn vậy, rốt cuộc cô đang làm gì đây. Cảm giác lúc này thật kì quặc, nó như đang xé nát da thịt cô vậy.
Lâm Ngạo Thiên bỗng đột nhiên dừng lại, hành động đột ngột của hắn khiến cô khó chịu, cô rất muốn rất muốn. Hắn dừng lại nhìn cô, gương mặt cô lúc này nhăn nhó:
- Em muốn...muốn...
- Tiểu yêu tinh, em quả thật biết dụ dỗ đàn ông.
Hắn nhìn cô cười hài lòng rồi cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại của cô. Một nụ hôn nóng bỏng. Sau đó cả hai tiếp tục một cuộc ái ân đến tận 1h đêm.
Tần Nguyệt Nhi mệt mỏi gục đầu vào lồng ngực ấm áp của hắn rồi ngủ thiếp đi. Cô lúc này cũng không kịp để ý là đã xảy ra chuyện gì. Nói một cách rõ hơn là cô chẳng hề hay biết gì cả.
Còn Lâm Ngạo Thiên nằm bên cạnh ngắm nhìn người phụ nữ của mình mà cảm thấy thoả mãn:
- Cuối cùng cũng tìm được em rồi, em có biết tôi tìm em khổ sở thế nào không?
Hắn nhẹ nhàng vén mái tóc rối của cô, rồi âu yếm hôn lên trán cô.
10 năm trước...
Lâm Ngạo Thiên lúc này chỉ mới 20 tuổi, sở hữu một khối tài sản kếch xù. Thế nhưng hôm nay lại là ngày mà ba nuôi của hắn qua đời vì bệnh ung thư. Hắn là cô nhi, từ nhỏ đã rất cô đơn. Và hắn đã được Lâm Lạc Hùng nhận nuôi. Ông rất thương hắn như thương con trai mình vậy. Và hắn vô cùng tôn kính ông. Nhưng mà bỗng một ngày Lâm Lạc Hùng bị ung thư qua đời, để lại cho hắn Hắc Long Bang, tập đoàn JS và khối tài sản kếch xù. Nhưng mà nguyên nhân xâu xa khiến ông qua đời là do người họ Phương gây ra. Vì thế mà Lâm Ngạo Thiên và Phương Bình Lâm là kẻ thù số một của nhau.
Từ khi Lâm Lạc Hùng qua đời, Lâm Ngạo thiên trở nên thật lạnh lùng, tàn nhẫn. Hắn thề nhất định sẽ báo thù. Nhưng trong một lần say rượu hắn đã bị rơi xuống nước. Lúc đó xuất hiện cô bé 11 tuổi - đạt giải vô địch môn bơi lội - đã cứu hắn. Cô chăm sóc hắn chu đáo. Đây là lần thứ 2 hắn cảm nhận được tình thương, một cô bé 11 tuổi đã khiến hắn có những cảm xúc khó quên. Và cô bé ngày ấy giờ đã lớn rồi, cô chính là Tần Nguyệt Nhi.
Dừng lại tại đôi môi nhỏ của cô, hắn cúi xuống chiếc cổ nõn nà từ từ hôn lên da thịt mềm mại. Đi đến đâu liền để lại vết đỏ ửng của cuộc ân ái.
Bàn tay của Lâm Ngạo Thiên cũng thuận tay xé toạc váy trên người Nguyệt Nhi ra.Thân thể trắng nõn của cô hiện lên trước mặt hắn. Cô vẫn tiếp tục khao khát được lấp đầy, cứ thế mà van xin hắn:
- Em muốn anh...ưm...khó chịu...
Lâm Ngạo Thiên đương nhiên không thỏa mãn cô ngay, hắn cố kiềm chế lại dục vọng của mình, trêu chọc cô một chút.
Bàn tay thon dài đó từ từ vuốt ve đôi môi gợi cảm của cô, hắn nhếch môi cười thỏa thích. Tần Nguyệt Nhi này quả thực là một tiểu yêu tinh.
Bàn tay hắn đi đến đâu đều khiến Nguyệt Nhi ngứa ngáy khó chịu, cuối cùng dừng lại tại nơi nhạy cảm nhất của cô. Lâm Ngạo Thiên cười xấu xa ấn ấn nhẹ khiến Nguyệt Nhi càng khó chịu.
Hơi thở của Lâm Ngạo Thiên dần trở nên nặng nề hơn, hắn cúi xuống nơi phần ngực đẫy đà của cô, liên tục xoa bóp mà dày vò.
Phần dưới cuối cùng cũng được giải thoát, Lâm Ngạo Thiên không kiềm chế được dục vọng của mình nữa, hắn nhanh chóng đưa vật nam tính của mình vào bên trong cơ thể cô mà cọ sát.
- Aaaaa....ưm...
Cảm giác được lấp đầy khiến Nguyệt Nhi không thể chịu được mà hét lên. Quá đột ngột nên cô vẫn có chút không quen, Lâm Ngạo Thiên thật không ngờ đây là lần đầu của cô. Cô quá là chặt rồi.
Hắn hơi khó nhọc, từ từ nâng mông cô lên mà lên xuống theo nhịp điệu. Quả thật là Nguyệt Nhi cô có sức quyến rũ không ai có thể cưỡng lại. Tên Trần Phó Thành kia đúng là mù rồi mới bỏ rơi cô bạn gái mê người như vậy. Nhưng điều đó càng tốt.
Cơ thể Nguyệt Nhi khẽ run lên, cả người cô mềm nhũn không chút sức lực. Lúc này cô thật sự không còn chút lí trí nào nữa rồi, thân hình nóng bỏng kết hợp với từng động tác của Lâm Ngạo Thiên, tạo nên những nhịp điệu nhẹ nhàng. Lúc đầu có chút hơi đau, nhưng dần những đau đớn đó liền trở thành những khoái cảm, Nguyệt Nhi thoả thích mà hưởng thụ.
Xuân dược khiến cô không còn được tỉnh táo nữa, trí óc cô đã bị dục vọng che mờ, giờ chẳng còn lí trí để mà cự tuyệt Lâm Ngạo Thiên.
Mân mê bộ ngực của cô xong, Lâm Ngạo Thiên lại vùi đầu mình vào chiếc cổ trắng nõn của cô, cắn không thương tiếc.
- Ưm...
Cô đau đớn, rên rỉ thành tiếng. Nhưng mà tiếng rên rỉ này lại như càng kích thích hắn thêm. Nhanh chóng hắn lại đưa vật nam tính vào người cô thêm lần nữa.
- Nhanh chút...ưm...
Trong vô thức cô như khẩn cầu hắn vậy, rốt cuộc cô đang làm gì đây. Cảm giác lúc này thật kì quặc, nó như đang xé nát da thịt cô vậy.
Lâm Ngạo Thiên bỗng đột nhiên dừng lại, hành động đột ngột của hắn khiến cô khó chịu, cô rất muốn rất muốn. Hắn dừng lại nhìn cô, gương mặt cô lúc này nhăn nhó:
- Em muốn...muốn...
- Tiểu yêu tinh, em quả thật biết dụ dỗ đàn ông.
Hắn nhìn cô cười hài lòng rồi cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại của cô. Một nụ hôn nóng bỏng. Sau đó cả hai tiếp tục một cuộc ái ân đến tận 1h đêm.
Tần Nguyệt Nhi mệt mỏi gục đầu vào lồng ngực ấm áp của hắn rồi ngủ thiếp đi. Cô lúc này cũng không kịp để ý là đã xảy ra chuyện gì. Nói một cách rõ hơn là cô chẳng hề hay biết gì cả.
Còn Lâm Ngạo Thiên nằm bên cạnh ngắm nhìn người phụ nữ của mình mà cảm thấy thoả mãn:
- Cuối cùng cũng tìm được em rồi, em có biết tôi tìm em khổ sở thế nào không?
Hắn nhẹ nhàng vén mái tóc rối của cô, rồi âu yếm hôn lên trán cô.
10 năm trước...
Lâm Ngạo Thiên lúc này chỉ mới 20 tuổi, sở hữu một khối tài sản kếch xù. Thế nhưng hôm nay lại là ngày mà ba nuôi của hắn qua đời vì bệnh ung thư. Hắn là cô nhi, từ nhỏ đã rất cô đơn. Và hắn đã được Lâm Lạc Hùng nhận nuôi. Ông rất thương hắn như thương con trai mình vậy. Và hắn vô cùng tôn kính ông. Nhưng mà bỗng một ngày Lâm Lạc Hùng bị ung thư qua đời, để lại cho hắn Hắc Long Bang, tập đoàn JS và khối tài sản kếch xù. Nhưng mà nguyên nhân xâu xa khiến ông qua đời là do người họ Phương gây ra. Vì thế mà Lâm Ngạo Thiên và Phương Bình Lâm là kẻ thù số một của nhau.
Từ khi Lâm Lạc Hùng qua đời, Lâm Ngạo thiên trở nên thật lạnh lùng, tàn nhẫn. Hắn thề nhất định sẽ báo thù. Nhưng trong một lần say rượu hắn đã bị rơi xuống nước. Lúc đó xuất hiện cô bé 11 tuổi - đạt giải vô địch môn bơi lội - đã cứu hắn. Cô chăm sóc hắn chu đáo. Đây là lần thứ 2 hắn cảm nhận được tình thương, một cô bé 11 tuổi đã khiến hắn có những cảm xúc khó quên. Và cô bé ngày ấy giờ đã lớn rồi, cô chính là Tần Nguyệt Nhi.
Bình luận facebook