Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-32
CHƯƠNG 32: NÓ MẮC BẪY RỒI
Sau hơn một giờ thảo luận căng thẳng, rốt cuộc đã xác định kế hoạch chi tiết cho nhiệm vụ lùng giết ma thú lần này. Trác Vân Phong dẫn đầu, cùng tám đại cao thủ Trác gia đi vịnh Tiềm Long lùng giết ma thú. Trong tám đại cao thủ thì có hai anh em Trác Công Phú cùng Trác Công Quý. Sáu người khác đều là cao thủ số một số hai của Trác gia.
Sau khi phân xong nhiệm vụ, Trác lão gia giữ lại hai con trai Trác Công Phú cùng Trác Công Quý dặn dò.
"Lão đại, lão nhị, hai người huynh đệ các con vẫn luôn rất chững chạc, lần này ta giao Phong Nhi cho các con, sự an toàn của Phong Nhi là trên hết, hiểu không?"
Trác lão gia dặn dò đi dặn dò lại. Ông không hy vọng Trác Vân Phong – người duy nhất có khả năng thừa kế Phủ Trác Vương xảy ra chuyện, không bắt được ma thú không sao, quan trọng nhất là người phải an toàn.
Trác Công Quý nói: "Cha yên tâm. Chúng con sẽ thề bảo vệ Phong Nhi, nó là hy vọng duy nhất của Phủ Trác Vương chúng ta tương lai."
Trác lão gia đột nhiên hỏi: "Lão Nhị, trong tất cả huynh đệ con thông minh nhất cũng kín đáo nhất, con biết vì sao lần này ta muốn cho Phong Nhi tự mình dẫn đội không?"
Trác Công Quý nói: "Ý cha là muốn cho Phong Nhi chiến đấu rèn luyện, trưởng thành từ trong nguy hiểm..."
Trác lão gia không nói gì.
Trác Công Quý kinh ngạc hỏi: "Chẳng lẽ cha còn có thâm ý khác?"
Trác lão gia gật đầu: "Con quả nhiên là người thông minh nhất Trác gia! Rèn luyện năng lực lãnh đạo của nó và tạo chiến công tất nhiên là rất quan trọng, nhưng những thứ này đều là nguyên nhân mặt ngoài."
"Vậy nguyên nhân thật sự là gì?"
"Ma hạch!"
Trác lão gia nói ra chữ hai nặng nề vạn cân.
"Ma hạch? Là thứ gì?"
"Trong cơ thể ma thú ẩn chứa một viên nội đan giữ sinh mạng, ma thú càng mạnh, sức mạnh ma hạch trong cơ thể càng lớn, sức mạnh của ma thú là tới từ ma hạch."
"Không ngờ lại có chuyện như vậy?"
"Đây chỉ là một truyền thuyết, là thật hay giả còn cần các con đi thăm dò. Nhưng sách cổ nói ma hạch trong cơ thể ma thú có sức mạnh tinh nguyên to lớn, nếu người bình thường nuốt một viên ma hạch, có thể cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ. Nếu người tu luyện võ nuốt ma hạch, thì có thể tăng cường nội lực, giúp gân mạch khí lực mạnh mẽ, võ công một ngày tiến triển ngàn dặm! Sau khi các con săn giết ma thú, nhất định phải thừa dịp nó chưa chết hẳn, mổ bụng của nó, lấy ma hạch ra để cho Phong Nhi ăn!"
Trác Công Quý bừng tỉnh hiểu ra: "Cha, thì ra cha suy nghĩ vì nó nhiều như vậy. Phong Nhi bế quan một năm, công lực đã tiến đến tầng cao nhất trong bảy tầng, đột phá tầng bảy, cảnh giới tầng thứ tám cũng trong tầm tay! Nếu như được ăn ma hạch, thêm sức mạnh cường đại, nó có thể một tay đột phá bảy tầng, trở thành cao thủ cấp tám dưới 25 tuổi đầu tiên của vương triều Thiên Tống!"
Trác lão gia nói: "Nhờ sự chăm sóc hết lòng của chúng ta, Phong Nhi võ công tiến triển thần tốc, tuổi còn trẻ đã trở thành cao thủ trẻ tuổi tài năng xuất chúng thiên hạ. Nếu như mượn sức mạnh tinh nguyên của ma hạch, nó được nâng lên một tầng nữa, thì trong những hậu bối trẻ cùng lứa, sẽ không còn ai có thể vượt qua nó…đợi trăm năm sau, Trác gia cũng khó có thể sa sút!"
Sau hơn một giờ thảo luận căng thẳng, rốt cuộc đã xác định kế hoạch chi tiết cho nhiệm vụ lùng giết ma thú lần này. Trác Vân Phong dẫn đầu, cùng tám đại cao thủ Trác gia đi vịnh Tiềm Long lùng giết ma thú. Trong tám đại cao thủ thì có hai anh em Trác Công Phú cùng Trác Công Quý. Sáu người khác đều là cao thủ số một số hai của Trác gia.
Sau khi phân xong nhiệm vụ, Trác lão gia giữ lại hai con trai Trác Công Phú cùng Trác Công Quý dặn dò.
"Lão đại, lão nhị, hai người huynh đệ các con vẫn luôn rất chững chạc, lần này ta giao Phong Nhi cho các con, sự an toàn của Phong Nhi là trên hết, hiểu không?"
Trác lão gia dặn dò đi dặn dò lại. Ông không hy vọng Trác Vân Phong – người duy nhất có khả năng thừa kế Phủ Trác Vương xảy ra chuyện, không bắt được ma thú không sao, quan trọng nhất là người phải an toàn.
Trác Công Quý nói: "Cha yên tâm. Chúng con sẽ thề bảo vệ Phong Nhi, nó là hy vọng duy nhất của Phủ Trác Vương chúng ta tương lai."
Trác lão gia đột nhiên hỏi: "Lão Nhị, trong tất cả huynh đệ con thông minh nhất cũng kín đáo nhất, con biết vì sao lần này ta muốn cho Phong Nhi tự mình dẫn đội không?"
Trác Công Quý nói: "Ý cha là muốn cho Phong Nhi chiến đấu rèn luyện, trưởng thành từ trong nguy hiểm..."
Trác lão gia không nói gì.
Trác Công Quý kinh ngạc hỏi: "Chẳng lẽ cha còn có thâm ý khác?"
Trác lão gia gật đầu: "Con quả nhiên là người thông minh nhất Trác gia! Rèn luyện năng lực lãnh đạo của nó và tạo chiến công tất nhiên là rất quan trọng, nhưng những thứ này đều là nguyên nhân mặt ngoài."
"Vậy nguyên nhân thật sự là gì?"
"Ma hạch!"
Trác lão gia nói ra chữ hai nặng nề vạn cân.
"Ma hạch? Là thứ gì?"
"Trong cơ thể ma thú ẩn chứa một viên nội đan giữ sinh mạng, ma thú càng mạnh, sức mạnh ma hạch trong cơ thể càng lớn, sức mạnh của ma thú là tới từ ma hạch."
"Không ngờ lại có chuyện như vậy?"
"Đây chỉ là một truyền thuyết, là thật hay giả còn cần các con đi thăm dò. Nhưng sách cổ nói ma hạch trong cơ thể ma thú có sức mạnh tinh nguyên to lớn, nếu người bình thường nuốt một viên ma hạch, có thể cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ. Nếu người tu luyện võ nuốt ma hạch, thì có thể tăng cường nội lực, giúp gân mạch khí lực mạnh mẽ, võ công một ngày tiến triển ngàn dặm! Sau khi các con săn giết ma thú, nhất định phải thừa dịp nó chưa chết hẳn, mổ bụng của nó, lấy ma hạch ra để cho Phong Nhi ăn!"
Trác Công Quý bừng tỉnh hiểu ra: "Cha, thì ra cha suy nghĩ vì nó nhiều như vậy. Phong Nhi bế quan một năm, công lực đã tiến đến tầng cao nhất trong bảy tầng, đột phá tầng bảy, cảnh giới tầng thứ tám cũng trong tầm tay! Nếu như được ăn ma hạch, thêm sức mạnh cường đại, nó có thể một tay đột phá bảy tầng, trở thành cao thủ cấp tám dưới 25 tuổi đầu tiên của vương triều Thiên Tống!"
Trác lão gia nói: "Nhờ sự chăm sóc hết lòng của chúng ta, Phong Nhi võ công tiến triển thần tốc, tuổi còn trẻ đã trở thành cao thủ trẻ tuổi tài năng xuất chúng thiên hạ. Nếu như mượn sức mạnh tinh nguyên của ma hạch, nó được nâng lên một tầng nữa, thì trong những hậu bối trẻ cùng lứa, sẽ không còn ai có thể vượt qua nó…đợi trăm năm sau, Trác gia cũng khó có thể sa sút!"
Bình luận facebook