Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-52
CHƯƠNG 52: HOÀNG THƯỢNG YÊN TÂM
Dù trong lòng Đường Bắc Khôi không phục, nhưng cũng không dám làm gì.
Tính tình, lòng dạ và tâm cơ của bạo quân đều sâu không lường được.
"Hoàng Thượng quá khen, vi thần đã già, thân thể đã không bằng được trước kia."
Trác lão gia nghiêm túc đáp lại, từng câu cẩn thận tỉ mỉ, không hề giống vẻ hiền hòa bình thường của ông ta khi ở cùng đám con cháu ở phủ Trác Vương.
"Thân thể của lão gia tử có bệnh gì? Sau khi hồi cung, trẫm sẽ lập tức sai ngự y đến chẩn trị cho lão gia tử." Bạo quân rất ân cần nói.
"Tạ ơn Hoàng thượng quan tâm, thân thể của vi thần không có việc gì, chỉ là lớn tuổi rồi, không còn cường tráng như lúc tuổi còn trẻ nữa. Đã nhiều năm vi thần không vào triều, nhưng lại rất quan tâm đến việc triều đình, từ miệng Công Phú, biết Hoàng Thượng tuổi trẻ tài cao, quyết đoán kinh người, có uy phong của tiên vương. Tuổi già của vi thần cũng được an ủi, sau trăm tuổi cũng có mặt mũi mà đi gặp tiên vương."
Bạo quân nói: "Lão gia tử nói quá lời rồi. Trẫm và triều đình cũng không thể thiếu đi sự phụ tá của lão gia tử và nhà họ Trác, lão gia tử nhất định phải bảo trọng thân thể, đó là phúc của triều đình, cũng là phúc của con cháu nhà họ Trác. Trẫm nghe nói gần đây phủ Trác Vương có việc vui..."
"Vâng, mấy tháng trước, đã tìm thấy con gái bị thất lạc nhà lão nhị." Trác lão gia tử không biết tại sao bạo quân đột nhiên hỏi đến việc của nhà họ Trác.
Nhưng ông ta biết, bạo quân dẫn theo Vu sư và thừa tướng, còn mang hộp thần thánh vật được thờ phụng trên thần điện tại hoàng cung đến, chắc chắn không phải vì việc nhà họ Trác.
"Chúc mừng! Trác lão gia tử con cháu đầy đàn, gia đình càng thêm vui, thật là một việc đáng chúc mừng. Vị tiểu thư nhà họ Trác mất mà lại tìm được đâu? Trẫm có may mắn gặp mặt một chút không?"
"Đương nhiên! Được Hoàng Thượng triệu kiến, đó là phúc phận tu luyện mấy đời của cháu gái. Công Quý, ngươi hãy đi gọi Như Ý đến đây." Trác lão gia tử nói.
"Vâng, phụ thân." Nhận mệnh lệnh, Trác Công Quý lập tức đi xuống.
Trác lão gia tử hỏi: "Hoàng Thượng đột nhiên cải trang giá lâm phủ Trác Vương, hơn nữa còn mang hộp thần thánh vật đến, chắc là đã xảy ra chuyện gì?"
Bạo quân nói: "Vu sư."
Vu sư đứng ra: "Có vi thần."
Bạo quân nói: "Ngươi hãy giải thích rõ mọi việc cho lão gia tử."
Vu sư nói: "Vâng, vi thần tuân lệnh. Trác lão gia tử, việc thật ra là thế này..."
Vu sư nói đầu đuôi một lượt việc hộp thần phát ra tiếng vang kỳ quái tiếng cùng vì sao Hoàng đế cải trang xuất hiện tại phủ Trác Vương phủ.
"Có chuyện như thế sao?"
Dù là Trác lão gia tử cũng không kìm được kinh ngạc.
Ông ta sống đã hơn bảy mươi tuổi, hộp thần được tế tự trong hoàng cung hơn một trăm năm, chưa hề nghe nói hộp thần phát ra âm thanh cổ quái gì.
Vu sư lại bổ sung: "Âm thanh vang lên rất lâu, nhưng trên đường chúng ta tới đây lại đột nhiên ngừng lại."
Trác lão gia tử nói: "Chẳng lẽ đúng là ông trời cảnh cáo chúng ta? Nhưng mấy năm gần đây, triều đình giảm bớt thuế má, quốc thái dân an, biên cương cũng không có chiến sự lớn, sao ông trời phải giáng xuống tai họa trừng phạt chúng ta chứ?"
Vu sư nói: "Có lẽ trời xanh muốn cảnh cáo chúng ta sống yên ổn phải nghĩ đến ngày gian nguy."
Bạo quân tiếp lời: "Không biết Trác lão gia tử có cách gì không?"
Thật ra hắn không thật tin tưởng lời lẽ giả thần giả quỷ thần của Vu sư Tế Tự, nhưng hắn tin hay không không sao, chỉ cần thiên hạ bách tính tin tưởng không nghi ngờ là được rồi. Vu sư, chỉ là công cụ củng cố sự thống trị của hắn mà thôi.
"Cha, con là Công Quý."
Đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.
Trác Công Phú nhắc nhở: "Hoàng Thượng, cha, nhị đệ dẫn Như Ý tới."
Dù trong lòng Đường Bắc Khôi không phục, nhưng cũng không dám làm gì.
Tính tình, lòng dạ và tâm cơ của bạo quân đều sâu không lường được.
"Hoàng Thượng quá khen, vi thần đã già, thân thể đã không bằng được trước kia."
Trác lão gia nghiêm túc đáp lại, từng câu cẩn thận tỉ mỉ, không hề giống vẻ hiền hòa bình thường của ông ta khi ở cùng đám con cháu ở phủ Trác Vương.
"Thân thể của lão gia tử có bệnh gì? Sau khi hồi cung, trẫm sẽ lập tức sai ngự y đến chẩn trị cho lão gia tử." Bạo quân rất ân cần nói.
"Tạ ơn Hoàng thượng quan tâm, thân thể của vi thần không có việc gì, chỉ là lớn tuổi rồi, không còn cường tráng như lúc tuổi còn trẻ nữa. Đã nhiều năm vi thần không vào triều, nhưng lại rất quan tâm đến việc triều đình, từ miệng Công Phú, biết Hoàng Thượng tuổi trẻ tài cao, quyết đoán kinh người, có uy phong của tiên vương. Tuổi già của vi thần cũng được an ủi, sau trăm tuổi cũng có mặt mũi mà đi gặp tiên vương."
Bạo quân nói: "Lão gia tử nói quá lời rồi. Trẫm và triều đình cũng không thể thiếu đi sự phụ tá của lão gia tử và nhà họ Trác, lão gia tử nhất định phải bảo trọng thân thể, đó là phúc của triều đình, cũng là phúc của con cháu nhà họ Trác. Trẫm nghe nói gần đây phủ Trác Vương có việc vui..."
"Vâng, mấy tháng trước, đã tìm thấy con gái bị thất lạc nhà lão nhị." Trác lão gia tử không biết tại sao bạo quân đột nhiên hỏi đến việc của nhà họ Trác.
Nhưng ông ta biết, bạo quân dẫn theo Vu sư và thừa tướng, còn mang hộp thần thánh vật được thờ phụng trên thần điện tại hoàng cung đến, chắc chắn không phải vì việc nhà họ Trác.
"Chúc mừng! Trác lão gia tử con cháu đầy đàn, gia đình càng thêm vui, thật là một việc đáng chúc mừng. Vị tiểu thư nhà họ Trác mất mà lại tìm được đâu? Trẫm có may mắn gặp mặt một chút không?"
"Đương nhiên! Được Hoàng Thượng triệu kiến, đó là phúc phận tu luyện mấy đời của cháu gái. Công Quý, ngươi hãy đi gọi Như Ý đến đây." Trác lão gia tử nói.
"Vâng, phụ thân." Nhận mệnh lệnh, Trác Công Quý lập tức đi xuống.
Trác lão gia tử hỏi: "Hoàng Thượng đột nhiên cải trang giá lâm phủ Trác Vương, hơn nữa còn mang hộp thần thánh vật đến, chắc là đã xảy ra chuyện gì?"
Bạo quân nói: "Vu sư."
Vu sư đứng ra: "Có vi thần."
Bạo quân nói: "Ngươi hãy giải thích rõ mọi việc cho lão gia tử."
Vu sư nói: "Vâng, vi thần tuân lệnh. Trác lão gia tử, việc thật ra là thế này..."
Vu sư nói đầu đuôi một lượt việc hộp thần phát ra tiếng vang kỳ quái tiếng cùng vì sao Hoàng đế cải trang xuất hiện tại phủ Trác Vương phủ.
"Có chuyện như thế sao?"
Dù là Trác lão gia tử cũng không kìm được kinh ngạc.
Ông ta sống đã hơn bảy mươi tuổi, hộp thần được tế tự trong hoàng cung hơn một trăm năm, chưa hề nghe nói hộp thần phát ra âm thanh cổ quái gì.
Vu sư lại bổ sung: "Âm thanh vang lên rất lâu, nhưng trên đường chúng ta tới đây lại đột nhiên ngừng lại."
Trác lão gia tử nói: "Chẳng lẽ đúng là ông trời cảnh cáo chúng ta? Nhưng mấy năm gần đây, triều đình giảm bớt thuế má, quốc thái dân an, biên cương cũng không có chiến sự lớn, sao ông trời phải giáng xuống tai họa trừng phạt chúng ta chứ?"
Vu sư nói: "Có lẽ trời xanh muốn cảnh cáo chúng ta sống yên ổn phải nghĩ đến ngày gian nguy."
Bạo quân tiếp lời: "Không biết Trác lão gia tử có cách gì không?"
Thật ra hắn không thật tin tưởng lời lẽ giả thần giả quỷ thần của Vu sư Tế Tự, nhưng hắn tin hay không không sao, chỉ cần thiên hạ bách tính tin tưởng không nghi ngờ là được rồi. Vu sư, chỉ là công cụ củng cố sự thống trị của hắn mà thôi.
"Cha, con là Công Quý."
Đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.
Trác Công Phú nhắc nhở: "Hoàng Thượng, cha, nhị đệ dẫn Như Ý tới."
Bình luận facebook