• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Báo Thù Của Rể Phế Vật (3 Viewers)

  • Chương 216-220

Chương 216 Sát thủ lại đến

Nơi độc nhất là ở vị trí không tiện mô tả.

Nghe nói, ngay cả cường giả cấp Võ Hoàng, cũng không có khả năng chịu được độc tố độc nhất trong thân thể của nàng.

Khoảng nửa giờ sau.

Một nữ nhân mặc trang phục dân tộc, trông rất đẹp, dáng người thướt tha đi tới trước mặt Ngao Thịnh.

Nàng chính là Độc nương tử!

"Thuộc hạ, tham kiến Ngao đại nhân." Độc nương tử, quỳ xuống đất hành lễ.

Nhìn mỹ nhân tuyệt sắc trước mắt, Ngao Thịnh cũng nhịn không được nuốt nước miếng.

Thật là một mỹ nhân.

Nếu có thể cho hắn nếm một lần, quả thực không gì sảng khoái bằng.

Đáng tiếc, thứ này chỉ có thể nhìn, không thể chạm vào.

Chạm vào... Là chết!

"Ta muốn ngươi dùng ra toàn bộ bản lĩnh của ngươi, giết chết nữ hoàng!" Ngao Thịnh nói với Độc nương tử.

"Được, nhưng khi Ngao đại nhân leo lên ngôi vị hoàng đế, ta muốn ngươi phong ta thành hoàng hậu." Độc nương tử quyến rũ cười nói.

Nghe Độc nương tử nói, Ngao Thịnh nhịn không được nuốt nước bọt.

Độc nương tử này nổi danh tâm địa độc ác, hơn nữa toàn thân đều là kịch độc.

Đụng cũng không được, để nàng làm hoàng hậu cũng không phải là chuyện tốt.

Thấy Ngao Thịnh do dự.

Độc nương tử khẽ cười nói: "Ngao đại nhân, ta biết ngươi đang lo lắng chuyện gì, yên tâm đi, chỉ cần ngươi cho ta lên làm hoàng hậu, ta có biện pháp để ngươi chạm vào ta, mà không trúng độc."

Kỳ thật, thân thể Độc nương tử cũng không phải hoàn toàn không thể chạm vào.

Với phương pháp đặc biệt, vẫn có thể chạm vào.

Chỉ là dùng phương pháp kia, khiến cho Độc nương tử chịu hao tổn tương đối lớn.

Đương diên, cô ấy sẽ không dễ dàng sử dụng nó.

Có biện pháp chạm vào Độc nương tử, lại không phải trúng độc!

Ngao Thịnh nghe vậy nhất thời mắt sáng lên.

Hắn thèm thuồng sắc đẹp của Độc nương tử cũng không phải là một ngày hai ngày.

Thế nhưng, không thể đụng vào.

Nhưng Độc nương tử vậy mà nói cho hắn biết, nàng có biện pháp để cho hắn chạm vào, cũng sẽ không trúng độc.

Còn có chuyện tốt như vậy?

Độc nương tử này che dấu cũng thật sâu. Hắn còn chưa từng biết được.

Vì sự nghiệp của mình, vì có thể chiếm lấy Độc nương tử, Ngao Thịnh sảng khoái đáp ứng.

Nói: "Tốt, nếu ngươi thật sự có thể giết chết nữ hoàng, ta tất nhiên sẽ phong ngươi làm hoàng hậu!"

"Chờ tin tức tốt của ta!" Độc nương tử khom người hành lễ, sau đó chậm rãi lui xuống.

"Thật sự là một yêu tinh!" Nhìn bóng dáng Độc nương tử chậm rãi biến mất, Ngao Thịnh cũng đã cảm thấy không thể chờ được nữa.

...

Lâm Hiên mang theo nữ hoàng rời khỏi quán bar.

Hai người nắm tay nhau, đi trên đường.

Nữ hoàng kể cho Lâm Hiên nghe một vài chuyện về Ngao Thịnh.

Kể lại nguyên nhân không thể giết Ngao Thịnh.

"Không nghĩ tới làm nữ hoàng cũng không dễ chịu như vậy." Lâm Hiên thở dài lắc đầu.

Thế gian đều hâm mộ quân vương.

Nhưng ai biết được nỗi khổ của quân vương. Họ có rất nhiều chuyện không thể làm. Làm bất cứ điều gì cũng phải tính đến hậu quả.

Đúng lúc này, Lâm Hiên lại cảm giác được có sát thủ tới gần.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Trước đó, lần đầu tiên gặp phải sát thủ, Lâm Hiên đã rất nghi hoặc.

Những sát thủ kia, rõ ràng là đến vì sư tỷ Long Ý.

Bởi vì, trong những sát thủ kia, yếu nhất cũng là cấp bậc Võ Vương.

Sát thủ cấp Võ Vương, không phải tùy tiện người nào cũng có thể mời được.

Nhưng, rõ ràng Long Ý và hắn đều đã thay đổi gương mặt.

Tại sao những sát thủ đó vẫn tìm được?

Rất nhanh, Lâm Hiên đã hiểu được điểm mấu chốt trong đó.

Khẳng định trên người hai người bọn họ, có thiết bị định vị!

Chắc là không có trên người anh. Thiết bị định vị kia, nhất định ở trên người sư tỷ Long Ý!

Lâm Hiên tính toán trước tiên giết chết sát thủ, sau đó tìm ra bộ định vị trên người sư tỷ Long Ý.

Lần này tổng cộng có tám sát thủ tới.

Tất cả đều là cường giả từ Võ Vương trở lên.

Trong đó, còn có một gã Võ Hoàng!

Đội hình bực này, xa hoa cỡ nào.

Nếu như không phải dùng để giết nữ hoàng, đó tuyệt đối là giết gà bằng dao mổ trâu.

"Sư tỷ, ngươi chờ ta một chút." Lâm Hiên tính toán lặng lẽ giết chết sát thủ.

"Ngươi đi đâu vậy?" Long Ý tựa hồ không muốn tách ra khỏi Lâm Hiên.

Dù là một phút cũng không muốn.

"Ta đi tiểu." Lâm Hiên không nghĩ tới, sư tỷ dính người như thế.

"Vậy cậu đi ở chỗ này, dù sao trước kia ta cũng không phải chưa từng thấy qua." Long Ý nhìn Lâm Hiên nói.

"Sư tỷ, ngươi, ngươi đã thấy qua lúc nào chứ?" Lâm Hiên sửng sốt.

Long Ý: "Không chỉ có ta nha, mấy vị sư tỷ khác của ngươi cũng đều đã thấy qua."

Lâm Hiên: "..."

Mẹ kiếp!

Mình bị các sư tỷ nhìn trộm lúc nào, mà còn không hề hay biết.

Đúng là một đám sư tỷ lưu manh!

"Khụ khụ, ngươi cũng đừng trách các nàng, các nàng cũng chỉ là muốn nhìn xem ngươi đã khỏi bệnh chưa thôi..." Long Ý thấy mình lỡ miệng, xấu hổ nói.

"Được rồi, sư tỷ, ta sẽ đi sớm về sớm." Lâm Hiên không có cho sư tỷ Long Ý cơ hội phản bác.

Trực tiếp tiến vào bóng tối.

Rất nhanh, Lâm Hiên đi tới phía sau vài tên hắc y nhân.

Mấy hắc y nhân kia còn rất nghi hoặc dụi dụi mắt.

Bọn họ vốn dĩ nhìn thấy hai người. Tại sao đột nhiên chỉ còn lại một người.

Cũng tốt, nghe nói có một cường giả bảo hộ bên người nữ hoàng. Hắn ta rời đi, vừa vặn họ có thể hành động!

"Các ngươi đang tìm ta sao?" Lâm Hiên vỗ bả vai một người trong đó.

"Mẹ kiếp!"

Tên kia sợ hãi bật lên như lò xo.

Mấy người khác cũng lập tức xoay người lại.

Chỉ thấy Lâm Hiên không biết từ khi nào đã đi tới phía sau bọn họ.

Nhìn người trẻ tuổi cười khanh khách nhìn bọn họ, mấy người đều cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Nếu đối phương có thể lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở phía sau bọn họ, hiển nhiên thực lực vượt xa bọn họ.

"Nói đi, các ngươi làm sao tìm được chúng ta, còn có, là ai phái các ngươi tới?" Lâm Hiên tươi cười, lạnh lùng hỏi.

Nhưng mà, mấy người kia liếc nhau, trực tiếp cắn nát răng độc.

Muốn uống thuốc tự sát.

Hiển nhiên, đây là một đám tử sĩ.

"Ha ha, ở trước mặt ta, ngươi muốn chết thì chết sao?" Lâm Hiên cười lạnh một tiếng.

Trong nháy mắt đi tới trước mặt tên sát thủ Võ Hoàng mạnh nhất kia.

Ngón tay của anh chạm vào cơ thể của tên kia một vài lần.

Nữ Võ Hoàng kia kinh ngạc phát hiện, nàng đã đem độc dược đặc chế nuốt vào trong bụng, nhưng chính mình, lại giống như là một người không có việc gì.

Chẳng lẽ, là độc dược hết hạn?

Bộ dạng của nữ Võ Hoàng này không được đẹp lắm, đương nhiên, cũng không xấu.

Chủ yếu là trên khuôn mặt có một vết bớt rất lớn, ảnh hưởng đến giá trị nhan sắc của nàng.

Nhưng vóc dáng vô cùng nóng bỏng.

Nàng khó hiểu nhìn về phía những đồng bọn chung quanh.

Sau đó phát hiện, tất cả bọn họ đều đã bị độc chết!

Chất độc không có vấn đề.

Vậy tại sao nàng lại không chết?

Hiển nhiên, là do nam nhân trước mắt này làm.

"Ta không thể nói cho ngươi biết, ngươi giết ta đi!" Nữ Võ Hoàng cứng rắn nói.

"Ha ha, chẳng lẽ ngươi không muốn trở nên xinh đẹp sao?" Lâm Hiên đưa tay lên mặt nàng, vuốt ve chỗ xấu xí.

"Ngươi, ngươi có thể biến ta thành xinh đẹp?" Nữ Võ Hoàng không thể tin được.

Vết bớt của nàng, rất sâu, ước chừng hơn một cm. Không thể nào loại bỏ thông qua phẫu thuật thẩm mỹ.

Lâm Hiên cũng không có nói nhiều.

Trực tiếp thi triển chuyện thần kỳ, xóa sạch vết bớt xấu xí trên mặt nàng.

Nhìn gương mặt trở nên hoàn mỹ của mình, nữ Võ Hoàng sợ đến ngây người.

Chẳng lẽ nam nhân này là thần tiên hay sao?
Chương 217 Muốn cùng đùa giỡn không?

"Bây giờ, ngươi có thể trả lời câu hỏi của ta rồi chứ?" Lâm Hiên hỏi.

"Ta sẽ không nói!"

Nữ Võ Hoàng lắc đầu, nếu là tử sĩ, một khi nhiệm vụ thất bại, cho dù chết cũng không có khả năng tiết lộ bí mật.

Vì vậy, khi bọn họ biết mình không phải là đối thủ của Lâm Hiên, lập tức trực tiếp lựa chọn cắn nát thuốc độc.

"Vậy ngươi đi chết đi!" Lâm Hiên bóp cổ nữ Võ Hoàng, trực tiếp bẻ gãy.

Đôi mắt đẹp của Nữ Võ Hoàng nhìn Lâm Hiên khó có thể tin được.

Nàng không nghĩ tới, Lâm Hiên xuống tay quyết đoán như vậy.

Rất nhanh, đôi mắt của nàng đã mất đi ánh sáng. Các dấu hiệu của sự sống cũng biến mất.

Không phải Lâm Hiên thủ đoạn ngoan độc.

Mà là loại người cam tâm tình nguyện trở thành tử sĩ này, khẳng định có nhược điểm bị người ta nắm giữ.

Ngay cả khi hắn không giết cô. Cuối cùng cô ta cũng sẽ chọn tự kết thúc.

Bởi vì đối với sát thủ tử sĩ, nhiệm vụ thất bại chẳng khác nào với chết.

Ngay cả khi cô ta không tự kết liễu, cô ta cũng sẽ tiếp tục giết người vì chủ nhân của mình.

Hắn cũng sẽ không làm chuyện thả hổ về rừng.

Hơn nữa giết nàng, ngược lại là một loại giải thoát cho nàng.

Điều này có thể nhìn ra được khi nữ Võ Hoàng sắp chết, trên mặt cuối cùng hiện ra nụ cười.

Trước khi giết nàng, giúp nàng tiêu trừ vết bớt khó coi trên mặt, đây là ân huệ Lâm Hiên cho nàng.

Ít nhất, để cho nàng được xinh đẹp khi chết.

Kỳ thật, mấy tên sát thủ uống thuốc độc tự sát khác, lúc tự sát trên mặt cũng hiện ra nụ cười.

Bởi vì, cuối cùng họ đã được giải thoát.

Quả thực đáng thông cảm cho những chuyện mà những tử sĩ này trải qua.

Nhưng điều đó không có nghĩa là họ không có tội lỗi.

Có trời mới biết, trong tay bọn họ dính máu tươi của bao nhiêu người.

Giết chết sát thủ, Lâm Hiên trở lại bên người Long Ý.

"Sư tỷ, trên người ngươi có thiết bị truy tung." Lâm Hiên vẫn nói chuyện sát thủ cho Long Ý.

"Hả? Nó ở đâu?” Long Ý sửng sốt.

"Ta cũng không biết, chúng ta tìm xem."

Lâm Hiên bắt đầu tìm kiếm chỗ có thể cất giấu thiết bị truy tung trên người sư tỷ Long Ý.

Ngay từ đầu, Long Ý còn hơi ngượng ngùng.

Nhưng nàng nhìn thấy, Lâm Hiên thật sự tìm kiếm nghiêm túc, không phải đang chiếm tiện nghi của nàng.

Bèn buông lỏng.

Kỳ thật, trong lòng nàng còn muốn Lâm Hiên chiếm chút tiện nghi của nàng.

Nhưng mà, Lâm Hiên cơ hồ sắp kiểm tra khắp nơi trên người Long Ý, cũng không tìm được thiết bị truy tung.

Chẳng lẽ là hắn đoán sai?

Thấy Lâm Hiên nhíu mày, Long Ý nắm lấy tay Lâm Hiên, sau đó nói: "Sư đệ, đi theo ta!"

Long Ý lôi kéo Lâm Hiên, trực tiếp đi tới một khách sạn.

"Sư đệ, ngươi đi thuê một phòng đi." Long Ý nói với Lâm Hiên.

Lâm Hiên không biết sư tỷ muốn làm gì, nhưng vẫn làm theo.

Chẳng bao lâu hai người đã vào phòng.

Sau khi vào phòng, Long Ý bắt đầu cởi quần áo trên người mình.

"Sư đệ, như vậy ngươi có thể kiểm tra thuận tiện hơn." Long Ý thấy Lâm Hiên ngẩn người một hồi, hơi thẹn thùng nói.

"Ừm!" Lâm Hiên gật gật đầu, tiếp nhận quần áo đầu tiên Long Ý đưa tới.

Sau đó, kiểm tra nó một cách cẩn thận.

Cho dù là một sợi chỉ cũng sẽ không bỏ qua.

Không.

Mảnh thứ hai.

Không.

Tiếp tục mảnh thứ ba.

Cuối cùng, trên người Long Ý chỉ còn lại ‘hai mảnh trên’ ∞ và ‘tam giác dưới’ là chưa được giải quyết.

Lúc này dáng người hoàn mỹ của Long Ý bày ra trước mặt Lâm Hiên.

Trên thân thể xinh đẹp không có một chút thịt thừa.

Chiều cao và cân nặng hoàn toàn là tỷ lệ hoàn hảo.

Không còn cách nào khác, lượng thức ăn, lượng vận động của nàng đều là do ngự y thiết kế riêng.

Có thể bảo trì vóc người hoàn mỹ như vậy, cũng là hợp tình hợp lý.

Nếu không có trong quần áo khác, như vậy, máy theo dõi chắc chắn nằm trong ‘hai mảnh trên’ hoặc ‘tam giác dưới’.

"Hay là cứ kệ vậy..." Lâm Hiên nuốt nước miếng nói.

Có thiết bị truy tung thì có thiết bị truy tung, dù sao có bao nhiêu sát thủ tới Lâm Hiên cũng có thể ứng phó.

"Sư đệ, ngươi nhất định phải tìm ra thiết bị truy tung, ta không muốn để cho người khác quấy rầy chúng ta." Nhưng mà Long Ý lại nũng nịu nói.

Sau đó, bắt đầu giải quyết ‘hai mảnh trên’ và ‘tam giác dưới’ của cô...

...

Cuối cùng Lâm Hiên tìm được thiết bị truy tung ở trong hai mảnh trên của sư tỷ.

Nó được trang trí trong mặt dây chuyền pha lê ở giữa hai mảnh ∞.

"Nhất định là Ngao Thịnh! Không ai có thể động tay với đồ dùng cá nhân của ta ngoại trừ hắn!" Nhìn thấy máy theo dõi, khuôn mặt xinh đẹp của nữ hoàng Long Ý có hơi tức giận.

Nhưng rất nhanh, lại hóa thành thở dài.

Cho dù nàng biết là Ngao Thịnh làm. Cũng không có cách nào.

Lâm Hiên cũng không có làm hư hại thiết bị theo dõi, mà bỏ thiết bị truy tung vào trong túi mình. Chuẩn bị chờ một lát tới đường sắt cao tốc, ném trên đó để cho đám sát thủ kia đuổi theo!

Cùng lúc đó, một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện bên ngoài khách sạn.

Rõ ràng chính là Độc nương tử.

Cô nhìn điện thoại di động trong tay, định vị cuối cùng dừng lại ở đây.

...

Nếu đã tìm được thiết bị truy tung, nữ hoàng Long Ý dĩ nhiên có thể mặc lại quần áo.

"Sư đệ, ngươi có muốn hay không?" Sư tỷ Long Ý dùng mị nhãn như tơ nhìn Lâm Hiên.

Lâm Hiên hiển nhiên nhìn thấy ánh mắt của nữ hoàng Long Ý.

"Sư tỷ, sư tỷ Cẩm Nhi không phải nói sẽ mang đến phiền toái cho ngươi sao?" Lâm Hiên nuốt nước miếng nói.

"Không phải ta đã nói rồi sao, ta có thể dùng phương pháp khác..." Hai má Long Ý ửng đỏ nói.

Nhìn dung nhan tuyệt sắc trước mắt, Lâm Hiên trong nháy mắt sôi trào nhiệt huyết.

Rất muốn ôm sư tỷ vào trong ngực.

Nhưng cuối cùng hắn ta vẫn nhịn được.

Bởi vì, hắn biết hắn không có khả năng khống chế được.

Lỡ mà thật sự ‘ăn’ sư tỷ Long Ý thì thật không tốt.

"Sư tỷ, ta đi ra ngoài tĩnh tâm một chút!" Lâm Hiên đẩy Long Ý ra, sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng.

Nhìn thấy Lâm Hiên nhanh chóng chạy đi, trên mặt Long Ý hiện ra một nụ cười.

Nàng biết, Lâm Hiên chạy đi, không phải là không thích nàng.

Nhưng vì thích nàng quá nhiều.

Không muốn nàng bị tổn thương một chút nào.

"Sư đệ, nếu ta không phải là nữ hoàng thì tốt rồi..." Long Ý khẽ thở dài một tiếng.

Lâm Hiên ra ngoài, đi vào nhà vệ sinh của khách sạn mở vòi nước lạnh ra.

Để cho nước lạnh hạ thấp Kỳ Lân Hỏa trong cơ thể.

Vài phút sau.

Lúc này, Lâm Hiên mới hơi hòa hoãn một phần.

Chờ hắn quay đầu lại, sau đó, lập tức nhìn thấy một thân ảnh bốc lửa xuất hiện ở trước mặt hắn.

"Tiểu tử, muốn đùa bỡn không?" Một người phụ nữ trông rất đẹp, đặc biệt là khuôn mặt của cô, trông hơi giống như khuôn mặt của một người dân tộc thiểu số.

Nữ nhân này, hiển nhiên chính là Độc nương tử.

Cô theo dõi và tìm thấy nó ở đây.

Không nghĩ tới, không được nữ hoàng mà lại tìm thấy Lâm Hiên.

Nói vậy, nam nhân trước mắt này hẳn là vị cao thủ bên cạnh nữ hoàng.

Cũng tốt, giải quyết Lâm Hiên xong lại giải quyết nữ hoàng cũng không muộn!

Từ thần thái của nữ nhân, cùng với năm chữ nàng vừa mới nói, Lâm Hiên lập tức hiểu được nữ nhân này muốn làm gì.

Hơn phân nửa là cùng một nghề với Nghiêm Lỵ.

Chẳng qua, nhan sắc và vóc người của nữ nhân này đều cao hơn Nghiêm Lỵ vài bậc.

Tuổi tác cũng trẻ hơn.

Kỳ Lân Hỏa vừa mới được dập tắt, trong nháy mắt lại thiêu đốt lên.

"Chơi như thế nào?" Lâm Hiên nuốt nước bọt hỏi.

Nếu là bình thường, hắn khẳng định có thể nhịn xuống.

Nhưng vừa rồi hắn bị sư tỷ Long Ý gợi lên Kỳ Lân Hỏa.

Lại gặp phải tình huống như vậy, nhất thời sẽ không dễ dàng kiềm chế được.

Nữ nhân nhìn thấy biểu tình của Lâm Hiên, trên mặt hiện lên nụ cười nhạt, quyến rũ nói: "Một ngàn tám."
Chương 218 Rất am hiểm giá thị trường

Một ngàn tám?

Lâm Hiên đánh giá người phụ nữ trước mắt một chút.

Người phụ nữ này có giá trị nhan sắc cực cao, nếu như tổng điểm là mười điểm thì ít nhất có thể đạt chín điểm trở lên.

Vóc dáng cũng vô cùng mảnh mai thon thả.

Ăn mặc không lộ liễu, nhưng có vẻ rất phù hợp.

Nếu như cô ta không mở miệng nói chuyện, căn bản không cách nào liên hệ cô với loại phụ nữ trong ngành này.

Một ngàn tám, tuyệt đối đáng giá!

Lâm Hiên nhịn không được nuốt nước miếng.

Nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu và nói: "Không!"

Dù sao sư tỷ còn ở trong phòng, hắn làm loạn ở ngoài này, cũng quá không thích hợp.

"Soái ca, ta rất tuyệt, ngươi thực sự không muốn thử ư?" Người phụ nữ không bỏ cuộc.

"Ồ? Vậy ngươi có thể làm gì?" Lâm Hiên cũng hơi tò mò.

Có tin đồn rằng phụ nữ trong ngành công nghiệp này rất hiểu biết.

Không biết, so với Bạch Vô Thường thì sao?

Vừa nghĩ tới Bạch Vô Thường, cổ họng Lâm Hiên nhịn không được nhúc nhích một chút.

Tuy rằng, hắn không chỉ từng chơi với Bạch Vô Thường.

Còn đã từng có rất nhiều lần chiến đấu vui vẻ với mỹ phụ đệ nhất Long quốc.

Nhưng để nói là nghiện nhất.

Vĩnh viễn vẫn là một lần cùng với Bạch Vô Thường.

Đầu tiên là môi trường, trên cánh đồng lúa mì.

Thứ hai, kỹ thuật của Bạch Vô Thường cao siêu.

Cho dù là Lâm Hiên đã biến thành Kỳ Lân, cũng bị kỹ thuật của nàng chinh phục.

"Ta có thể nhảy múa, loại không cần mặc đồ ấy!" Nữ nhân cười khanh khách trả lời.

"Ồ? Ngươi biết nhảy những điệu nhảy nào?" Lâm Hiên mở to hai mắt hỏi.

Nữ nhân sửng sốt, rõ ràng không nghĩ tới Lâm Hiên sẽ hỏi vấn đề này.

Nhưng cô vẫn trả lời: "Ta, ta có thể nhảy điệu múa dân gian."

Nghe xong lời của nữ nhân kia, Lâm Hiên rời đi không quay đầu lại.

Không mặc đồ múa điệu dân gian thì xem cái gì?

Thấy Lâm Hiên không bị mình hấp dẫn, ánh mắt của Độc nương tử trở nên lạnh lẽo.

"Chờ một chút!"

Độc nương tử ở phía sau Lâm Hiên hô lên.

"Làm sao vậy?" Lâm Hiên quay đầu lại.

Độc nương tử bước nhanh đến trước người Lâm Hiên, nhẹ nhàng thở ra một hơi lên mặt Lâm Hiên.

Nhất thời, một cỗ hương khí đặc thù đập vào mặt.

Không khí mà Độc nương tử thở ra cũng ẩn chứa độc tố, chẳng qua, độc tính của loại độc tố này cũng không mạnh.

Nó sẽ không gây tử vong.

Nhưng có thể làm cho người ta cảm thấy choáng váng mặt mày, hơn nữa, sẽ tăng tốc lưu lượng máu trong cơ thể, tăng cường ham muốn ở phương diện kia.

Nàng cũng không tin, có nam nhân có thể thờ ơ với vẻ đẹp của mình!

Nhưng mà, Lâm Hiên lại giống như là không có việc gì.

Xem ra, Lâm Hiên quả nhiên là một cao thủ.

"Tám trăm cũng được nha!" Độc nương tử tỏ vẻ điềm đạm đáng thương.

"Tám trăm sao? Được rồi, ta có thể suy nghĩ một chút!" Lâm Hiên nghiêm túc gật đầu.

Nghe Lâm Hiên nói xong, khóe miệng Độc nương tử co giật một hồi.

Nàng còn tưởng tên này là Liễu Hạ Huệ.

Thì ra, là cảm thấy lão nương chỉ đáng giá tám trăm đồng đúng không?

Nhịn xuống, nhất định phải nhịn xuống!

Chốc lát nữa, nhất định phải dùng độc của mình khiến tên này hóa thành một vũng máu!

"Đến đây, xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng!" Độc nương tử nhìn không được nắm lấy cổ tay của Lâm Hiên.

Độc tố trong thân thể Độc nương tử, phi thường cao cấp.

Ngay cả khi một người bị trúng độc cũng không nhận ra.

Chờ khi người đó phát hiện, đó chính là thời gian chết của hắn.

Nhưng mà, Lâm Hiên tiếp xúc với làn da của nàng, cũng không có phản ứng khó chịu gì xuất hiện.

Xem ra, muốn hạ gục Lâm Hiên, ít nhất cũng phải dùng đến máu của nàng.

Độc nương tử kéo Lâm Hiên đến một căn phòng.

Nàng lập tức nằm nghiêng trên giường, lộ ra bộ dáng quyến rũ, dáng người hoàn mỹ bày ra ở trong tầm mắt Lâm Hiên.

Ngón tay của nàng len lén vẽ một cái vào một phụ kiện sắc nhọn trên người mình.

Nhất thời, máu tươi chảy ra.

"Ai nha, chảy máu rồi..."

Độc nương tử làm bộ đáng thương nói, hơn nữa giơ ngón tay lên, đưa cho Lâm Hiên xem, trong ngón tay trắng như tuyết hiện ra màu đỏ hồng.

"Ồ? Để ta xem nào?" Lâm Hiên cầm lấy ngón tay Độc nương tử, trực tiếp bỏ vào trong miệng.

Không phải tay chảy máu thì cứ đưa vào miệng sao? Chuyện này thường xuyên được chiếu trên TV mà.

Nhìn thấy một màn này, trong mắt Độc nương tử hiện ra sự vui mừng. Nam nhân quả nhiên đều giống nhau.

Độc tố trong máu nàng mạnh hơn độc tố trên bề mặt thân thể rất nhiều.

Nàng cũng không tin còn không thể độc chết Lâm Hiên?

Tuy nhiên, một phút đã trôi qua.

Hai phút trôi qua.

Lâm Hiên, vẫn giống như không có việc gì.

Độc tố trong máu cũng vô dụng?

Độc nương tử mở to hai mắt.

Chẳng lẽ, phải dùng độc tố cuối cùng, mới có thể hạ gục nam nhân này?

Dù sao, bất chấp tất cả đi!

Vì đại kế của mình, Độc nương tử quyết định bất chấp tất cả.

Ngao Thịnh đã đáp ứng nàng, chờ sau khi mọi chuyện thành công sẽ phong nàng làm hoàng hậu.

Độc nương tử dùng tay ôm lấy cổ Lâm Hiên.

Và rồi...

Độc tố trong nước bọt.

Quả nhiên, cũng không có hiệu quả.

Xem ra, thật sự chỉ có độc tố cuối cùng, mới có thể có tác dụng với Lâm Hiên.

Độc của Độc nương tử rất lợi hại, nhưng vũ lực của nàng lại rất bình thường, cũng chỉ là tiêu chuẩn Võ Vương bình thường.

Nàng cũng không dám tùy tiện phát động công kích với Lâm Hiên.

Dù sao, ngay cả Võ Hoàng cũng bị Lâm Hiên diệt.

Nếu như lấy cứng đối cứng, nàng có thể sẽ bị Lâm Hiên dùng một chưởng đánh chết.

Tuy nhiên, lúc này Độc nương tử cũng đã hơi động tình. Từ khi nàng sinh ra đã có thân thể kịch độc. Mẹ nàng là người bị đầu độc đầu tiên.

Cả cuộc đời của nàng đến hiện tại, vẫn chưa từng bị nam nhân chạm vào.

Những người đàn ông muốn chạm vào nàng, trên cơ bản chạm vào cơ thể của nàng không quá một phút sẽ trực tiếp tử vong.

Võ giả cường đại một chút, có thể chịu được độc tố trong nước bọt.

Nhưng cũng sẽ sớm kết thúc.

Cho đến nay, không có người đàn ông nào có thể kiên trì đến độc tố cuối cùng của nàng.

Nam nhân trước mắt đã vượt qua độc tố nước bọt.

Hy vọng, hắn ta có thể chống lại độc tố cuối cùng, tốt nhất, có thể trong một thời gian dài.

Để cho nàng cảm nhận hạnh phúc của một người phụ nữ dù chỉ một lần!

Nhưng mà, ngay khi Lâm Hiên cởi được hai mảnh trên người nàng, chuẩn bị cởi mảnh tam giác phía dưới ra.

Lâm Hiên đột nhiên chỉ đầu ngón tay vào mi tâm Độc nương tử.

Độc nương tử còn chưa kịp phản ứng đã hôn mê bất tỉnh.

Chờ Độc nương tử tỉnh lại lần nữa, nàng đã bị phong bế nội lực, hơn nữa còn bị trói ở trên giường.

Lâm Hiên và nữ hoàng Long Ý đang đứng ở trước người nàng.

"Ngươi..." Độc nương tử khó có thể tin nhìn Lâm Hiên.

Nàng làm sao cũng không thể nghĩ tới, đều đã đến tình trạng kia, Lâm Hiên vậy mà còn có thể dừng lại được?

"Sao ngươi có thể nhìn thấu ta?" Độc nương nhìn Lâm Hiên, nàng biết đối phương đã nhìn thấu thân phận của nàng.

Hơn nữa, rơi vào trong tay nữ hoàng hơn phân nửa là chết chắc.

"Giá cả." Lâm Hiên trả lời.

"Ta ra giá quá thấp?" Độc nương tử ngẩn ra.

Dù sao, một ngàn tám là do cô ta ra giá tùy tiện, cũng chưa từng làm thật, làm sao biết được giá thị trường bao nhiêu tiền?

"Không, là quá cao!" Lâm Hiên lắc đầu.

"Ý của ngươi, ta ngay cả một ngàn tám cũng không đáng?" Lúc này Độc nương tử thiếu chút nữa bị tức chết.

"Cũng không phải, nhưng giá thị trường nhiều nhất là tám trăm!" Lâm Hiên cười hắc hắc nói.

Nữ hoàng Long Ý: "Sư đệ, xem ra ngươi rất hiểu thị trường này nha?"



--------------------------------
Tác giả:Hôm nay đăng liền 9 chương. Cầu được khen thưởngggg (◍•ᴗ•◍)
Chương 219 Kỳ Lân quyết

“Khụ khụ, là một người bạn nói cho em biết thôi.” Lâm Hiên ho khan nói.

“Được rồi, nếu đã rơi vào trong tay ngươi, ta nhận thua, muốn giết muốn làm gì thì tùy. Nhưng muốn ta nói ra người đằng sau thì nằm mơ đi!”

Độc nương tử dường như có vẻ rất cứng rắn, nàng biết, đối phương không trực tiếp giết nàng, nhất định là muốn từ trong miệng nàng hỏi ra cái gì đó.

"Ngươi không nói ta cũng biết ngươi là do Ngao Thịnh phái tới." Long Ý nữ hoàng thản nhiên nói:

“Đế Kinh này, ai mà không biết, Độc nương tử ngươi là người của Ngao Thịnh?”

Độc nương tử sửng sốt, hình như là vậy.

“Sư tỷ, giết nàng đi!” Lâm Hiên híp mắt nói.

Hắn đem Độc nương tử mang tới đây, chính là muốn cho sư tỷ tra khảo.

Nếu đã vô dụng, vậy trực tiếp giết.

Long Ý nữ hoàng lại lắc đầu nói: "Sư đệ, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy, nàng rất đẹp sao?”

Lâm Hiên giật mình.

Độc nương tử này đúng là rất xinh đẹp.

Bất quá, hắn cảm thấy, vẫn là sư tỷ càng xinh đẹp hơn. Lập tức nói:

“Vẫn kém xa sư tỷ nha!”

“Ồ, vậy nói ta nghe thử xem, nàng ta kém ta cái gì?” Long Ý nữ hoàng chơi đùa hỏi.

“Bộ dạng không xinh đẹp bằng sư tỷ, dáng người không tốt bằng sư tỷ. Mấu chốt là toàn thân tràn đầy độc, chỗ nào cũng kém sư tỷ cả!” Lâm Hiên không chút khách khí ca ngợi Long Ý sư tỷ của hắn.

“Hì hì~” Long Ý sư tỷ nghe xong vô cùng phấn chấn.

“Các ngươi muốn giết thì giết, đừng vũ nhục người khác được không hả?" Độc nương tử phẫn nộ nói.

Nàng thừa nhận, nàng có thể so với Long Ý kém hơn một chút.

Nhưng cũng không đến mức giống như Lâm Hiên nói không chịu nổi như vậy chứ?

“Nàng mặc dù không bằng ta, nhưng không thể phủ nhận nàng có thể coi là tuyệt sắc giai nhân, nếu như bị giết như vậy, không quá đáng tiếc?" Long Ý nữ hoàng chớp chớp mắt nói.

"Ồ? Vậy sư tỷ muốn thế nào? "Lâm Hiên hỏi.

Long Ý nữ hoàng nhẹ nhàng cười, nói: "Không phải ta muốn làm cái gì, mà là, sư đệ ngươi có muốn làm cái gì hay không đó.”

“Sư tỷ, ngươi có ý gì?” Lâm Hiên có chút nghi hoặc.

Anh bây giờ muốn làm gì? Đương nhiên là giết tên sát thủ toàn thân toàn độc này rồi.

Cảm nhận được sát ý trong mắt Lâm Hiên, Long Ý nữ hoàng tức giận trừng mắt nhìn Lâm Hiên, nói:

“Sư đệ, đối với phụ nữ phải dịu dàng một chút.”

“Ý tứ của sư tỷ là muốn để cho lát nữa ta giết nàng nhẹ nhàng một chút sao?” Lâm Hiên thăm dò hỏi.

Long Ý nữ hoàng nghe vậy liền gõ một cái trên đầu Lâm Hiên.

“A, sư tỷ, sao ngươi lại đánh ta?” Lâm Hiên không rõ nguyên nhân hỏi.

Long Ý suýt nữa tức giận đến bật cười.

“Sư đệ, ngươi ngốc thật hay giả ngốc vậy? Ý của ta là gì, chẳng lẽ ngươi còn không rõ? Sư tỷ ta thật không tiện, nàng tự mình đưa tới cửa, không phải vừa đúng lúc sao?” Long Ý trực tiếp nói ra ý đồ của mình.

Lâm Hiên nghe vậy nhất thời mở to hai mắt. Nói đến đây, nếu anh vẫn chưa hiểu. Thì chính là đầu gỗ rồi.

Chỉ là, sư tỷ lại để cho hắn...

Không đời nào!

"Sư đệ, sư tỷ của ngươi, ta không phải keo kiệt người, ngươi có thân thể của Kỳ Lân, cho nên cả đời nhất định không có khả năng chỉ có một nữ nhân.”

“Hơn nữa, nam nhân cường đại tuyệt đối sẽ không chỉ có một nữ nhân. Chỉ cần là nữ nhân ngươi coi trọng, đều đừng khách khí, sư tỷ ta sẽ không tức giận. Ta tin các sư tỷ khác của ngươi cũng sẽ không tức giận đâu.” Long Ý nữ hoàng nói.

"Cái này..." Lâm Hiên sửng sốt.

Mặc dù anh thực sự đã có phát sinh với hai người phụ nữ.

Nhưng lời nói của sư tỷ, vẫn khiến anh cảm thấy khó tin.

Sư tỷ đã cởi mở đến trình độ này rồi sao?

Nhưng có vẻ như vậy thật.

Lần trước Cẩm Nhi sư tỷ đã hỏi hắn có nữ nhân nào khác hay không.

Hắn trả lời có.

Cẩm Nhi sư tỷ hình như cũng không có tức giận lắm. Chỉ là cảm thấy không thể có được hắn trước, nên có chút đáng tiếc mà thôi.

“Sư tỷ đương nhiên muốn sở hữu một mình ngươi, nhưng tám sư muội khác của ngươi tuyệt đối sẽ không đồng ý.”

“Dù sao ngươi cũng không thể thuộc về một mình ta, vậy dứt khoát cũng đừng để cho các nàng ta thoải mái!” Long Ý nữ hoàng hừ hừ nói.

Hơn nữa, tính ra, trong chín sư tỷ của Lâm Hiên, nàng và Lâm Hiên là không có khả năng nhất.

Trừ phi, nàng không làm nữ hoàng nữa.

Nếu như thật sự để cho nàng vì Lâm Hiên mà buông tha ngôi vị hoàng đế.

Long Ý cũng nguyện ý.

Thứ nhất, hoàng cung này, nàng đã sớm chán ngấy rồi.

Thứ hai, Lâm Hiên là người đàn ông nàng thực sự thích.

Tuy rằng thời gian ở chung với Lâm Hiên chỉ ngắn ngủi không tới hai năm. Nhưng hai người cũng đã có một mối quan hệ sâu sắc.

Chỉ tiếc, nữ hoàng, cũng không phải nàng nói không làm, thì liền có thể không làm.

Nghe Long Ý sư tỷ nói, khóe miệng Lâm Hiên cũng nhịn không được một trận co giật.

Bất quá, hắn vẫn không thể tùy ý cùng một nữ nhân phát sinh quan hệ.

Trừ phi sau khi biến thành Kỳ Lân, không cách nào khống chế được.

"Đúng, đúng. Ta tuy rằng không xinh đẹp bằng sư tỷ ngươi, nhưng ngươi cũng không muốn thử một chút sao?" Độc nương tử nghe xong hai người đối thoại, lập tức nói.

Nếu Lâm Hiên cùng cô ấy vận động một chút.

Vậy thì, thứ nhất, Lâm Hiên sẽ tiếp xúc với độc tố cuối cùng kia.

Thứ hai, cho dù độc tố không giết được Lâm Hiên, nhưng ít nhất trước khi chết, nàng cũng có thể trở thành một nữ nhân chân chính.

“Ngươi xem, ngươi muốn giết ta, chỉ là trong nháy mắt. Nhưng nếu là sử dụng, ngươi ít nhất có thể dùng mười phút đó!” Thấy Lâm Hiên vẫn bất động, Độc nương tử tiếp tục nói.

Lâm Hiên nghe vậy đầu đầy hắc tuyến.

10 phút? Coi thường ai đây hả?

Bất quá, Lâm Hiên vẫn như cũ không nhúc nhích.

Dù sao, hiện tại hắn không bị Kỳ Lân Hỏa thiêu đốt. Khả năng tự kiểm soát là khá tốt.

Long Ý nữ hoàng thấy thế, lắc đầu.

Sư đệ nàng, vẫn là quá chính trực rồi.

Chín người các nàng, lúc tu luyện Kỳ Lân quyết, Sát Đế cũng đã nói cho các nàng biết.

Các nàng tu luyện Kỳ Lân quyết, chỉ cần cùng Lâm Hiên ở cùng một chỗ, các nàng liền có thể đạt được lợi ích cực lớn.

Nhưng, Sát Đế còn nói.

Nếu như các nàng không cùng Lâm Hiên ở cùng một chỗ. Hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Nhất là, nếu tìm bạn trai không phải Lâm Hiên. Như vậy sẽ bị Kỳ Lân quyết cắn trả.

Nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì chết bất đắc kỳ tử.

Cho nên, các nàng tu luyện Kỳ Lân quyết thì có nghĩa là,

Hoặc là lựa chọn cùng Lâm Hiên ở cùng một chỗ, hoặc là, cả đời độc thân!

Đương nhiên, Sát Đế đã cho các nàng cơ hội lựa chọn.

Chín vị sư tỷ, không có ngoại lệ, tất cả đều lựa chọn tu luyện Kỳ Lân quyết.

Dù sao là phụ nữ, ai có thể chống lại được cám dỗ mãi mãi giữ được vẻ thanh xuân đây?

Huống chi, tu luyện Kỳ Lân quyết, mới có thể khống chế Kỳ Lân của Lâm Hiên được.

Chín vị sư tỷ lại đều rất sủng ái Lâm Hiên.

Lúc ấy Sát Đế phát hiện thân thể Lâm Hiên thật ra đã xảy ra một phần biến hóa.

Nếu không được kiểm soát, cuối cùng nó có thể hoàn toàn mất kiểm soát, trở thành một con quái vật chỉ biết giết chóc, và ham muốn tình dục.

Vì thế Sát Đế sáng chế ra Kỳ Lân quyết.

Sử dụng chín người phụ nữ để kiểm soát dòng máu kỳ lân trong cơ thể Lâm Hiên.

Kỳ thật chín nữ nhân có thể khống chế Kỳ Lân Tà Hỏa của Lâm Hiên hay không, Sát Đế cũng không biết.

Nhưng chỉ cần Lâm Hiên có đủ nữ nhân sẽ được.

Mặc dù những nữ nhân kia không có tu luyện Kỳ Lân quyết, cũng vẫn có một ít hiệu quả.

Vì vậy, kể từ thời điểm đó trở đi, Long Ý liền biết. Lâm Hiên đời này, nhất định sẽ có rất nhiều nữ nhân.

Ghen tuông? Chắc chắn là có ghen tuông.

Nhưng nàng lại không hy vọng Lâm Hiên biến thành dã thú.

Cho nên, khi nhìn thấy Độc nương tử, nàng mới khuyến khích Lâm Hiên như vậy.

Chủ yếu là, nàng biết Lâm Hiên có được huyết mạch Kỳ Lân, muốn khống chế ham muốn là rất khó khăn.

Hơn nữa, càng khắc chế, càng kích phát huyết mạch Kỳ Lân trong cơ thể hắn.

Có thể dẫn đến biến anh thành một dã thú trước thời hạn.

Nhưng bản thân cô lại không thể trợ giúp Lâm Hiên...

Nghĩ tới đây, Long Ý nhẹ nhàng thở dài một hơi, không còn e dè nữa. Cô dùng dây chun buộc tóc lên, đi đến trước mặt Lâm Hiên, ngồi xổm xuống...
Chương 220 Nguy cơ của cao thủ đại nội

Rất nhanh, trên bề mặt cơ thể Lâm Hiên xuất hiện vảy màu đỏ. Sắp biến thành Kỳ Lân.

Nhưng khi ngón tay của Long Ý trượt qua.

Lân phiến bên ngoài thân thể Lâm Hiên lại chậm rãi biến mất.

Nhìn mái tóc đuôi ngựa của Long Ý sư tỷ theo quy luật đung đưa dưới người hắn, Lâm Hiên âm thầm thề.

Cả đời này, đều phải đối tốt với sư tỷ!

"Phù, mệt chết ta rồi. Tiếp theo đến lượt ngươi biểu diễn. Nếu ngươi có thể làm sư đệ ta hài lòng, ta có thể tha mạng cho ngươi!"

Long Ý dùng bàn tay nhỏ bé xoa xoa hai gò má đau nhức, nói với Độc nương tử.

Lúc này Độc nương tử đã hoàn toàn chết lặng. Không thể tin vào những gì mình vừa nhìn thấy.

Tuy rằng dung mạo không giống nhau. Nhưng nàng biết, đây chắc chắn là Long Ý nữ hoàng.

Nữ hoàng thế nhưng lại...

Hơn nữa còn nguyện ý để cho nam nhân của mình cùng với nữ nhân khác?

Lúc này, tuy trên thân thể Lâm Hiên không có lân phiến Kỳ Lân. Nhưng Kỳ Lân Hỏa trong cơ thể hắn vẫn đang hừng hực thiêu đốt.

Hắn cũng không muốn làm điều đó. Nhưng cuối cùng, bản năng đã đánh bại lý trí.

Hắn rốt cục vẫn đi về phía Độc nương tử đã ngây ngốc như gà gỗ.

"Đau quá..."

Rất nhanh, Độc nương tử lộ ra biểu tình thống khổ.

Mẹ nó, không phải nói làm chuyện này sẽ cảm thấy thoải mái sao?

Tất cả đều là lừa dối!

Đau chết được!

Tuy nhiên, cơn đau chỉ là tạm thời mà thôi...

Có sư tỷ ở bên, Lâm Hiên sẽ không hoàn toàn mất khống chế.

Cho nên, Độc nương tử sẽ không bị đãi ngộ giống như Bạch Vô Thường.

Hơn nữa, nàng có tu vi Võ Vương.

Tố chất thân thể cũng rất tốt.

Hai giờ sau...

“Sư đệ, ngươi còn muốn giết nàng không?” Long Ý nhẹ giọng hỏi.

Lâm Hiên nhìn Độc nương tử một chút.

Hắn biết, câu trả lời của hắn, liên quan đến vận mệnh cuối cùng của Độc nương tử.

Vốn dĩ hắn muốn giết độc nương tử.

Nhưng có cái gọi là tình một đêm bằng trăm ngày ân oán.

Giống như hắn đã tha Bạch Vô Thường.

Hiện tại để cho hắn giết độc nương tử, hắn thật sự không xuống tay được.

“Sư tỷ, ngươi quyết định đi!” Lâm Hiên cuối cùng đem quyền quyết định giao cho Long Ý.

Lúc này, toàn thân Độc nương tử không còn một chút khí lực nào.

Cuối cùng nàng đã trở thành một người phụ nữ thực sự.

Nàng một đường đi tới hôm nay, giết người vô số, làm ác vô số chuyện ác.

Cái chết là xứng đáng với tội lỗi của nàng.

Nhưng hiện tại, nàng lại không muốn chết.

Hóa ra, bọn họ không nói dối. Chuyện đó thực sự thoải mái.

Hơn nữa, Lâm Hiên lại hoàn toàn không ảnh hưởng bởi độc tố của nàng!

Muốn miễn dịch độc tố độc của nàng, chỉ có một biện pháp.

Đó chính là trước tiên dùng một lượng lớn máu của nàng, sau đó dùng độc công độc.

Nhưng, nàng đã nghiên cứu, cần một lượng máu rất lớn mới được. Cần khoảng 1.000 ml.

Dù mất đi một ngàn ml máu cũng không ảnh hưởng đến tính mạng. Nhưng có người đàn ông nào đáng để nàng phải trả giá như vậy chứ?

Nếu Như Ngao Thịnh thật sự có thể phong nàng làm hoàng hậu. Vậy thì nàng cũng có thể làm điều đó cho Ngao Thịnh một lần.

Thế nhưng Độc nương tử chưa bao giờ nghĩ đến.

Trên thế gian này, lại còn có nam nhân có thể trực tiếp miễn dịch độc tố của nàng tồn tại.

“Vậy giết đi!” Long Ý nữ hoàng nghe vậy, trực tiếp nói.

"Sư tỷ..."

Lâm Hiên đang chuẩn bị mở miệng thì Long Ý nữ hoàng liền cắt ngang hắn, cười nói:

“Tiểu tử thúi, sư tỷ biết ngươi không thể nhẫn tâm mà. Không sao cả, ngươi làm gì cũng không cần có bất kỳ cố kỵ gì hết. Ngươi muốn làm cái gì liền làm cái đó đi!”

“Nếu ngươi muốn giết nàng thì cứ giết. Muốn thả nàng đi, thì cứ thả thôi!”

“Độc cô nương, hôm nay ta sẽ không giết ngươi, nhưng nhớ kỹ, nếu như ngươi còn tiếp tục vì Ngao Thịnh làm chuyện xấu, ta sẽ giết ngươi!”

Lâm Hiên nói với Độc nương tử, sau đó giải trừ hạn chế nội lực cho cô ta.

Độc nương tử không nói gì, xoay người rời đi.

Bước đi tập tễnh.

Gã này có phải là con người không? Nàng đường đường là một cường giả cấp Võ Vương đó!

"Chờ một chút." Lâm Hiên đột nhiên gọi Độc nương tử lại.

Thân thể mềm mại của Độc nương tử run lên.

Nàng còn tưởng rằng, Lâm Hiên đổi ý.

Lâm Hiên đi tới trước mặt Độc nương tử, bàn tay ấn vào bụng Độc nương tử.

Sau một khắc, Độc nương tử liền cảm giác đau đớn cùng khó chịu trên thân thể đều biến mất.

“Được rồi, ngươi có thể đi!” Lâm Hiên lần thứ hai nói.

"Cảm ơn!"

Độc nương tử cắn môi nói, hướng Lâm Hiên cúi chào một cái, lúc này mới rời đi rất nhanh.

Trải qua một phen giày vò này. Trời đã rạng sáng rồi.

Long Ý nữ hoàng nhìn mặt trời mọc ngoài cửa sổ. Nhẹ giọng nói: "Trời sáng rồi..."

Vẻ mặt có chút thất vọng.

Bởi vì nàng biết, khi trời sáng, là lúc nàng phải quay trở lại.

Nàng có thể tùy ý một lúc, nhưng không thể nào tùy ý cả đời được.

“Sư đệ, đưa ta trở về đi!” Một lúc lâu sau, Long Ý nói với Lâm Hiên.

"Sư tỷ, có ta ở đây, ngươi muốn chơi bao lâu cũng được." Lâm Hiên trực tiếp nói.

"Ha ha, sư tỷ đã rất vui vẻ rồi, nhưng sư tỷ không thể tiếp tục tùy hứng như vậy được. Hiện tại sư tỷ cái gì cũng không thể cho ngươi. Đi tìm Giang Cẩn Nhi đi, nàng không có gì cố kỵ, ngươi muốn, nàng đều có thể cho ngươi." Long Ý nữ hoàng khẽ nói.

"Được rồi, sư tỷ..."

Lâm Hiên biết, trên vai của Long Ý có quá nhiều thứ phải gác vác, trách nhiệm quá nặng!



Cung điện Hoàng gia.

Đúng như Long Ý nghĩ.

Lúc này hoàng cung đã rối loạn.

Đã đến thời điểm lên triều, nhưng nữ hoàng vẫn không có xuất hiện.

Đối với những người khác, trời vừa sáng, có thể vẫn còn trong chăn.

Nhưng nữ hoàng, đã ăn xong điểm tâm, tập thể dục buổi sáng xong liền phải lên thiết triều sáng.

Để có thể lên triều sớm đúng giờ, nữ hoàng mỗi ngày đều phải rời giường lúc bốn giờ sáng.

Mặc dù thỉnh thoảng cũng có thời gian rảnh rỗi.

Nhưng thiết triều buổi sáng hàng ngày là nhất định phải đến.

Trong vài năm qua, nữ hoàng chưa bao giờ đến muộn dù chỉ một phút.

Nhưng mà hôm nay, đã mười phút trôi qua, nữ hoàng vẫn không xuất hiện.

Tất cả văn võ bá quan đều nghị luận sôi nổi. Trên mặt đều mang theo biểu tình lo lắng.

Tin tức về việc nữ hoàng bị bắt cóc lập tức bị tung ra. Hầu như tất cả mọi người biết. Đại nội cao thủ cũng đi ra ngoài tìm. Nhưng đến bây giờ vẫn không thu hoạch được gì.

Mấu chốt là, dưới tình huống bình thường, nếu như nữ hoàng bị bắt cóc, nhất định sẽ có điều kiện trao đổi.

Nhưng lần này, người nắt đi nữ hoàng không hề đề cập đến bất kỳ điều kiện nào. Thậm chí không liên lạc với bất cứ ai.

Chỉ có Ngao Thịnh là trên mặt mang theo một tia vui sướng không che giấu được.

Nữ hoàng đến bây giờ cũng không xuất hiện, điều này có nghĩa là Độc nương tử hẳn là đã thành công rồi!

Chỉ cần nữ hoàng chết, hắn có thể một lần nữa ủng hộ lập tân vương.

Chờ thời cơ vừa đến, liền để tân vương nhường ngôi vị hoàng đế cho hắn.

Như vậy, hắn chính là người đứng đầu Long quốc!

Hắn đã chờ đợi thời cơ này quá nhiều năm rồi. Hôm nay, cuối cùng nó cũng có thể thành sự thật!

Bây giờ, chỉ cần chờ tin tức về cái chết của nữ hoàng được xác nhận nữa là được.

"Mọi người đừng nóng vội, năm vị đại nội cao thủ đồng thời ra ngoài tìm hoàng hậu rồi. Với năng lực của bọn họ, nhất định sẽ rất nhanh có thể tìm được nữ hoàng!" Ngao Thịnh giả vờ bình tĩnh nói với mọi người.

Nghe Ngao Thịnh nói chuyện. Triều đình nhất thời trở nên an tĩnh.

Đây chính là ảnh hưởng của Ngao Thịnh.

Trong triều đình, ngoại trừ nữ hoàng, lời nói của hắn là có tác dụng nhất.

Chờ thêm 10 phút nữa.

Năm gã đại nội cao thủ đều trở về.

Nhưng từ vẻ mặt của họ, có thể thấy rằng chắc chắn đã không tìm thấy nữ hoàng.

"Thuộc hạ thất trách, không tìm được nữ hoàng..." Năm vị đại nội cao thủ, quỳ gối nói.

Trên thực tế, họ có quyền không quỳ trong triều đình.

Nhưng hôm nay, bọn họ không thể tìm lại nữ hoàng. Nữ hoàng bị bắt, cũng là do bọn họ thất trách.

Bởi vậy, bọn họ đồng loạt quỳ gối trong triều đình.

“Không phải các ngươi đã cam đoan với ta sẽ tìm được nữ hoàng về sao?” Ngao Thịnh vẻ mặt u ám nói.

Nhưng trong lòng hắn, lại là đang vui vẻ nở hoa.

“Là thuộc hạ vô năng!” Năm gã đại nội cao thủ đồng loạt nói.

“Năm vị đại nội cao thủ các ngươi, bảo hộ nữ hoàng không tốt, để cho nữ hoàng bị bắt đi. Bây giờ lại không tìm được nữ hoàng trở về, nhất định phải bị phạt!” Ngao Thịnh trầm giọng nói.

“Chúng thần nguyện ý tiếp nhận tất cả trừng phạt! Năm vị đại nội cao thủ không có phản bác.

“Tốt, đây chính là các ngươi nói đó.”

“Vậy thì ta muốn các ngươi, tất cả đều tự phế bỏ tu vi đi!” Ngao Thịnh lạnh lùng nói.

Ngay khi lời nói của Ngao Thịnh ra khỏi miệng, toàn bộ triều đình liền chấn động.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom