Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Bất Đắc Dĩ Xuyên Không, Tranh Sủng Vì Đam Mê - Chương 72
- Nói, chiếc ngọc bội này ở đâu mà ngươi có…
Thái hậu kích động hỏi….
Lăng Nhất Thiên như người nhìn thấy vật cũ… bỗng thần sắc hiện ra vài phần hoài niệm…
Về phần vì sao thái hậu lại kích động như vậy, vì đây chính là chiếc ngọc bội gia truyền của bà, được mẫu thân ruột của bà truyền lại vào ngày bà lấy chồng, đi Lăng Thiên Quốc, nó chứa đựng rất nhiều kỉ niệm đẹp, những hồi ức cũ, từng hoa văn, từng chỗ trên miếng ngọc bội đều được bà khắc ghi trong lòng. Nhưng ngày xưa, khi bà giao lại cho Lăng Nhất Thiên, thì tên “tiểu tử thúi” này lại đi chơi rồi bất cẩn làm mất, cho dù bà tìm kiếm bằng cách nào cũng không thấy, lúc đó bà còn phạt Lăng Nhất Thiên quì cả hai ngày, nhưng tự dưng bây giờ lại xuất hiện lại trên tay của Vân Lạc thì hỏi sao bà không kích động.
Lăng Nhất Thiên nhìn thấy miếng ngọc bội lại nhớ đến một câu chuyện ngày xưa…. với một người bạn cũ…..
Nhưng bất ngờ nhất chính là biểu hiện của Nghi phi…
Nghi phi vừa nhìn thấy miếng ngọc bội trên tay Vân Lạc thì vội vàng lục lọi khắp nơi trên người, như tìm kiếm thứ gì nhưng không có.. Sau đó, khi thái hậu chưa kịp sai nô tỳ đi lại lấy miếng ngọc bội thì Nghi phi đã nhanh chân chạy lại, lấy. Nhan Huệ Nghi lấy được miếng ngọc bội thì cầm trên tay một cách cẩn thận…
Ai ở đó cũng thắc mắc vô cùng.. chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.. ngay cả Lý Quân Khuê cũng bất ngờ…
Trong lúc thái hậu còn chưa hết bàng hoàng vì “bị” Nghi phi cướp miếng ngọc bội đi mất thì Lăng Nhất Thiên như đã hiểu ra chuyện gì..
- Có phải …có phải nàng là Tiểu Đào….
Ánh mắt nãy giờ ngấn lệ của Nghi phi bây giờ nước mắt thi nhau chảy ra…
- Bây giờ người mới biết sao, Nam Cung công tử….
Sau đó, trong sự ngơ ngác của mọi người, Nhan Huệ Nghi từ từ kể lại mối lương duyên năm mười ba tuổi….
// ……Ngày xưa, lúc Nhan Huệ Nghi mười ba tuổi, đó là vào một ngày cô đang bị Nhan Tuyết Nhi phạt quì gối trong phòng…
Trong lúc đó, bất ngờ Lăng Nhất Thiên được xuất cung hai tháng nên đến Nhan phủ để tìm Nhan Tuyết Nhi chơi. Nhan Tuyết Nhi luôn không cho Nhan Huệ Nghi gặp người của hoàng tộc nhưng vì lúc đó hoảng quá (vì khi đó thân phận nhị tiểu thư Nhan gia bị giấu rất kĩ) nên mới tạm dừng trừng phạt Nhan Huệ Nghi, cho cô đóng giả thành tì nữ….
Khi Lăng Nhất Thiên đến thì đúng lúc thấy Nhan Tuyết Nhi đang chửi mắng Nhan Huệ Nghi, liền ra tay nói giúp vào câu, sau đó kiếm cớ rủ Nhan Tuyết Nhi ra ngoài chơi để cô “tì nữ” đó khỏi bị đánh mắng nữa.
Tuy cô bị đánh nhưng đó chính là ngày đẹp nhất trong cuộc đời tăm tối của cô. Cái ngày mà cô biết được cũng có người đối xử dịu dàng với cô, đứng dưới ánh nắng, hắn ta tỏa sáng như mặt trời…. Cũng là ngày cô biết, trái tim thiếu nữ của mình đã bắt đầu biết rung động.. Nhưng cô biết thân biết phận không dám trèo cao….
Tuy nhiên, vài ngày sau, lúc cô trốn đi ra ngoài để đi ngắm hoa (vì Nhan Huệ Nghi thích hoa, có niềm yêu thích với hoa), thì bất ngờ gặp Lăng Nhất Thiên.. Ngợ ra một lúc thì Lăng Nhất Thiên nhận ra Nhan Huệ Nghi là “tì nữ” của Nhan Tuyết Nhi, nên hắn rủ cô cùng ngắm hoa cùng.. Sau vài lần như thế, dần dần hai người dần xóa bỏ khoảng cách mặc cảm. Bọn họ hẹn nhau đi chơi, đi ăn, Lăng Nhất Thiên dạy chữ cho Nhan Huệ Nghi,… Vì Lăng Nhất Thiên muốn giấu thân phận hoàng tộc của mình để cô “tì nữ” này khỏi bị xấu hổ nên đã bịa ra mình là Nam Cung Thiên, chỉ là con trai của quan lại nhỏ nhoi bình thường thôi… Nhưng không may, Nhan Huệ Nghi đã biết trước rồi, nhưng cô cũng không muốn vạch trần, cũng tự nhận mình là “tì nữ”, tên là Tiểu Đào…
Lúc thời hạn hai tháng gần hết, bọn họ hẹn gặp nhau lần cuối cùng.. Để hứa hẹn sẽ ngay trở lại, Lăng Nhất Thiên đã mạnh tay đem cho Nhan Huệ Nghi miếng ngọc bội (vì lúc đó hắn chỉ nghĩ là miếng ngọc bội bình thường thôi, không hề hay biết là miếng ngọc bội gia truyền, không được tùy tiện giao cho người “ngoài”).
Khi hoàng hậu (thái hậu lúc bấy giờ) cho người cáo thị tìm miếng ngọc bội gia truyền thì cô lại mơi tự ngộ nhận. Trái tim thiếu nữ ngộ nhận rằng, hắn muốn cô trở thành người “nhà” của hắn, nên đã ôm mộng… Nhưng không may bị Nhan Tuyết Nhi phát hiện ra.. may mắn là cô vẫn giấu chuyện chiếc ngọc bội được nên không bị Nhan Tuyết Nhi giấu đi..
Đã có nhiều lần Lăng Nhất Thiên quay lại Nhan phủ để tìm Tiểu Đào nhưng bị Nhan Tuyết Nhi hiểu lầm là tìm mình, lại nghĩ Lăng Nhất Thiên thích thầm Nhan Tuyết Nhi cô, nên mỗi lần Lăng Nhất Thiên đến đều cho người giam giữ Nhan Huệ Nghi lại… bịa ra lí do là Tiểu Đào đã bị đuổi đi…
Giang Bình (cha ruột của Nhan Tuyết Nhi và Nhan Huệ Nghi) cũng đồng tình với cách làm của Nhan Tuyết Nhi, vì mong muốn đứa con gái đầu này của ông ta trở thành hoàng hậu, chứ không phải nỗi ô nhục kia.
Dần dần, Lăng Nhất Thiên cũng quên mất Tiểu Đào và chuyển sang thích Nhan Tuyết Nhi thật.
Lúc đó, cô như rơi vào hố sâu, trầm lặng hơn hẳn. Nhưng vẫn còn đủ tỉnh táo vì vẫn biết được cô và Lăng Nhất Thiên bị Nhan Tuyết Nhi tính kế, từ đó càng ngày cô càng yêu Lăng Nhất Thiên đậm sâu hơn. Sau đó, cô bắt đầu theo dõi mọi hành tung của Nhan Tuyết Nhi nhằm muốn bắt được đuôi cáo của Nhan Tuyết Nhi….
Thái hậu kích động hỏi….
Lăng Nhất Thiên như người nhìn thấy vật cũ… bỗng thần sắc hiện ra vài phần hoài niệm…
Về phần vì sao thái hậu lại kích động như vậy, vì đây chính là chiếc ngọc bội gia truyền của bà, được mẫu thân ruột của bà truyền lại vào ngày bà lấy chồng, đi Lăng Thiên Quốc, nó chứa đựng rất nhiều kỉ niệm đẹp, những hồi ức cũ, từng hoa văn, từng chỗ trên miếng ngọc bội đều được bà khắc ghi trong lòng. Nhưng ngày xưa, khi bà giao lại cho Lăng Nhất Thiên, thì tên “tiểu tử thúi” này lại đi chơi rồi bất cẩn làm mất, cho dù bà tìm kiếm bằng cách nào cũng không thấy, lúc đó bà còn phạt Lăng Nhất Thiên quì cả hai ngày, nhưng tự dưng bây giờ lại xuất hiện lại trên tay của Vân Lạc thì hỏi sao bà không kích động.
Lăng Nhất Thiên nhìn thấy miếng ngọc bội lại nhớ đến một câu chuyện ngày xưa…. với một người bạn cũ…..
Nhưng bất ngờ nhất chính là biểu hiện của Nghi phi…
Nghi phi vừa nhìn thấy miếng ngọc bội trên tay Vân Lạc thì vội vàng lục lọi khắp nơi trên người, như tìm kiếm thứ gì nhưng không có.. Sau đó, khi thái hậu chưa kịp sai nô tỳ đi lại lấy miếng ngọc bội thì Nghi phi đã nhanh chân chạy lại, lấy. Nhan Huệ Nghi lấy được miếng ngọc bội thì cầm trên tay một cách cẩn thận…
Ai ở đó cũng thắc mắc vô cùng.. chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.. ngay cả Lý Quân Khuê cũng bất ngờ…
Trong lúc thái hậu còn chưa hết bàng hoàng vì “bị” Nghi phi cướp miếng ngọc bội đi mất thì Lăng Nhất Thiên như đã hiểu ra chuyện gì..
- Có phải …có phải nàng là Tiểu Đào….
Ánh mắt nãy giờ ngấn lệ của Nghi phi bây giờ nước mắt thi nhau chảy ra…
- Bây giờ người mới biết sao, Nam Cung công tử….
Sau đó, trong sự ngơ ngác của mọi người, Nhan Huệ Nghi từ từ kể lại mối lương duyên năm mười ba tuổi….
// ……Ngày xưa, lúc Nhan Huệ Nghi mười ba tuổi, đó là vào một ngày cô đang bị Nhan Tuyết Nhi phạt quì gối trong phòng…
Trong lúc đó, bất ngờ Lăng Nhất Thiên được xuất cung hai tháng nên đến Nhan phủ để tìm Nhan Tuyết Nhi chơi. Nhan Tuyết Nhi luôn không cho Nhan Huệ Nghi gặp người của hoàng tộc nhưng vì lúc đó hoảng quá (vì khi đó thân phận nhị tiểu thư Nhan gia bị giấu rất kĩ) nên mới tạm dừng trừng phạt Nhan Huệ Nghi, cho cô đóng giả thành tì nữ….
Khi Lăng Nhất Thiên đến thì đúng lúc thấy Nhan Tuyết Nhi đang chửi mắng Nhan Huệ Nghi, liền ra tay nói giúp vào câu, sau đó kiếm cớ rủ Nhan Tuyết Nhi ra ngoài chơi để cô “tì nữ” đó khỏi bị đánh mắng nữa.
Tuy cô bị đánh nhưng đó chính là ngày đẹp nhất trong cuộc đời tăm tối của cô. Cái ngày mà cô biết được cũng có người đối xử dịu dàng với cô, đứng dưới ánh nắng, hắn ta tỏa sáng như mặt trời…. Cũng là ngày cô biết, trái tim thiếu nữ của mình đã bắt đầu biết rung động.. Nhưng cô biết thân biết phận không dám trèo cao….
Tuy nhiên, vài ngày sau, lúc cô trốn đi ra ngoài để đi ngắm hoa (vì Nhan Huệ Nghi thích hoa, có niềm yêu thích với hoa), thì bất ngờ gặp Lăng Nhất Thiên.. Ngợ ra một lúc thì Lăng Nhất Thiên nhận ra Nhan Huệ Nghi là “tì nữ” của Nhan Tuyết Nhi, nên hắn rủ cô cùng ngắm hoa cùng.. Sau vài lần như thế, dần dần hai người dần xóa bỏ khoảng cách mặc cảm. Bọn họ hẹn nhau đi chơi, đi ăn, Lăng Nhất Thiên dạy chữ cho Nhan Huệ Nghi,… Vì Lăng Nhất Thiên muốn giấu thân phận hoàng tộc của mình để cô “tì nữ” này khỏi bị xấu hổ nên đã bịa ra mình là Nam Cung Thiên, chỉ là con trai của quan lại nhỏ nhoi bình thường thôi… Nhưng không may, Nhan Huệ Nghi đã biết trước rồi, nhưng cô cũng không muốn vạch trần, cũng tự nhận mình là “tì nữ”, tên là Tiểu Đào…
Lúc thời hạn hai tháng gần hết, bọn họ hẹn gặp nhau lần cuối cùng.. Để hứa hẹn sẽ ngay trở lại, Lăng Nhất Thiên đã mạnh tay đem cho Nhan Huệ Nghi miếng ngọc bội (vì lúc đó hắn chỉ nghĩ là miếng ngọc bội bình thường thôi, không hề hay biết là miếng ngọc bội gia truyền, không được tùy tiện giao cho người “ngoài”).
Khi hoàng hậu (thái hậu lúc bấy giờ) cho người cáo thị tìm miếng ngọc bội gia truyền thì cô lại mơi tự ngộ nhận. Trái tim thiếu nữ ngộ nhận rằng, hắn muốn cô trở thành người “nhà” của hắn, nên đã ôm mộng… Nhưng không may bị Nhan Tuyết Nhi phát hiện ra.. may mắn là cô vẫn giấu chuyện chiếc ngọc bội được nên không bị Nhan Tuyết Nhi giấu đi..
Đã có nhiều lần Lăng Nhất Thiên quay lại Nhan phủ để tìm Tiểu Đào nhưng bị Nhan Tuyết Nhi hiểu lầm là tìm mình, lại nghĩ Lăng Nhất Thiên thích thầm Nhan Tuyết Nhi cô, nên mỗi lần Lăng Nhất Thiên đến đều cho người giam giữ Nhan Huệ Nghi lại… bịa ra lí do là Tiểu Đào đã bị đuổi đi…
Giang Bình (cha ruột của Nhan Tuyết Nhi và Nhan Huệ Nghi) cũng đồng tình với cách làm của Nhan Tuyết Nhi, vì mong muốn đứa con gái đầu này của ông ta trở thành hoàng hậu, chứ không phải nỗi ô nhục kia.
Dần dần, Lăng Nhất Thiên cũng quên mất Tiểu Đào và chuyển sang thích Nhan Tuyết Nhi thật.
Lúc đó, cô như rơi vào hố sâu, trầm lặng hơn hẳn. Nhưng vẫn còn đủ tỉnh táo vì vẫn biết được cô và Lăng Nhất Thiên bị Nhan Tuyết Nhi tính kế, từ đó càng ngày cô càng yêu Lăng Nhất Thiên đậm sâu hơn. Sau đó, cô bắt đầu theo dõi mọi hành tung của Nhan Tuyết Nhi nhằm muốn bắt được đuôi cáo của Nhan Tuyết Nhi….
Bình luận facebook