Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 45: Đu Idol
Một đêm tối yên bình trôi qua, thời tiết sáng hôm nay khá mát mẻ, rất thích hợp cho việc đi dạo phố.
Bữa sáng đơn giản chỉ với sữa đậu nành và bánh sandwich, kết thúc bữa ăn, theo như dự định thì Nghiên Vi và Thư Nghiên đi mua sắm, còn có Nghiên Trì và Tư Thịnh theo cùng.
Trung tâm mua sắm mới sáng đã đông người vậy rồi, không khéo bị lạc trong này mất thôi.
Hết ghé qua hàng mĩ phẩm rồi lại ghé sang khu thời trang, hai cô gái đã mua được một khối đồ. Còn hai con người đòi đi theo để bảo vệ kia thì có nhiệm vụ xách đồ là chính.
Lần này là mua đồ ở trung tâm lớn, giá cả hợp lý nên không cần Nghiên Trì phải ra tay trả giá gì cả...
Rất nhanh thời gian đã trôi đến chiều, mong muốn của Nghiên Vi cuối cùng cũng sắp được thực hiện.
Nhìn những túi đồ lúc sáng mua được, bộ nào cũng ưng ý cả, khó chọn thật đấy.
“Thư Nghiên, em chọn được chưa?”
“Em sẽ mặc cái này.”
Là chiếc váy yếm màu hồng phấn dài tới đầu gối phối cùng áo Croptop dài tay kết hợp với đôi giày thể thao MLB. Phong cách dễ thương này rất hợp với người nhỏ nhắn đáng yêu như cô.
Nghiên Vi nhìn đống đồ mà đau đầu suy nghĩ. Lee Ji Huynk chưa từng tiết lộ mẫu người anh thích là như thế nào, nên chẳng biết chọn kiểu gì cho thích hợp cả. Lỡ như chọn đúng kiểu anh không thích là sự nghiệp lần đầu đu idol coi như đi tong.
Cô thở dài, thôi thì chọn cách ăn mặt hợp và đẹp với bản thân nhất. Trừ kiểu dễ thương và nóng bỏng ra thì kiểu nào cô cũng cân được tất. Nghiên Vi chọn chiếc áo trễ vai màu trắng phối với chân váy chữ A ngắn màu xanh nhạt, cũng kết hợp cùng với giày thể thao yêu thích. Tạo hình này vừa cá tính, vừa dịu dàng, như bước ra từ những hình ảnh trong tạp chí vậy.
Hai người thay đồ và trang điểm mất cả một tiếng rưỡi, trong khi Nghiên Trì và Tư Thịnh không quá cầu kỳ trong việc chọn đồ nên chỉ mất vài phút. Cũng chỉ là đến buổi fan meeting thôi chứ đâu phải tham gia sự kiện họp báo gì, con gái đúng thật là rắc rối!
“Chị đẹp thật đấy, anh Lee nếu thấy chị chắc chắn sẽ ấn tượng cho xem.”
“Biết đâu mẫu người con gái anh ấy thích là dễ thương, xong rồi gặp được em vừa đúng ý luôn thì sao.”
“Ưm... Nếu là như thế thì em sẽ không cướp người của chị đâu.”
Cả hai vừa ra khỏi phòng vừa bật cười vui vẻ mà không để ý tới hai người đàn ông đang nhìn chằm chằm mình một cách mê mẩn.
Bỗng chốc... Có chút gì đó ghen tị!
“Này, hai người cần gì phải ăn mặc đẹp vậy chứ?”
“Hai anh đừng nói nữa, mau đi thôi, buổi họp fan sắp bắt đầu rồi. A... Mong chờ quá!”
Hừ... Mong chờ gì chứ, có gì vui đâu?
Nghiên Trì nhìn sang bé con đáng yêu cũng đang nhìn mình, thật muốn giữ yên cô lại để cưng nựng cả ngày mà.
Thư Nghiên không phải fan hâm mộ của Lee Ji Huynk nên phản ứng bình thường, còn Nghiên Vi thì sắp mất kiểm soát tới nơi rồi.
Buổi họp fan được tổ chức tại sân vận động lớn nhất thành phố, khi bốn người tới nơi thì đã bắt đầu, người người chen chúc đông nghịt.
“Đông thế này làm sao vào được đây, phải ngồi đầu mới nhìn rõ được người.”
Chưa gì hết mà Nghiên Vi đã trưng ra bộ mặt yểu xìu, biết trước đi sớm hơn một chút là chen được rồi.
“Anh có nhờ người giữ chỗ cho rồi, đi thôi.”
Hắn đưa ba người đi theo chỉ dẫn, lập tức đã dễ dàng đến được hàng ghế ngồi đầu tiên, vị trí nhiều người mong muốn nhất.
Hắn có nói với Lee Ji Huynk rằng mình sẽ đến tham dự nên được anh đặc biệt chuẩn bị cho vị trí.
Nghiên Vi kích động khi thấy được thần tượng mà cũng quên mất hình tượng của mình mà hét lên theo đám đông.
“Ji Huynk! Oppa!!”
“Chồng ơi...”
Tư Thịnh thấy cô như thế thì có chút khó chịu, tức tối nhưng chẳng làm được gì.
“Giọng của chị ấy khoẻ thật đó.”
Thư Nghiên ngạc nhiên nhìn sang cô chị bên cạnh đang không ngừng kêu gọi, chất giọng này còn nổi bật giữa đám đông.
Hắn cười cười. Nếu các công ty có ý muốn mời cô về mà nhìn thấy được cảnh này thì còn có ý định đó nữa không?
Lee Ji Huynk đứng trên khán đài nhìn fan hâm mộ bằng ánh mắt cực kỳ ấm áp, còn dịu dàng nhắc nhở bằng một câu tiếng Hàn có nội dung, “Các em không cần hét lên như vậy, cẩn thận đau họng đó, anh đều nghe thấy hết mà.”
Nam thần ấm áp, anh chồng quốc dân thật đã khiến hội chị em đổ gục lần nữa rồi.
Nghiên Vi vì thần tượng nên theo học tiếng Hàn, trình độ đã đạt đến mức thành thạo, vậy nên những gì anh nói cô đều hiểu, không sót chữ nào.
“Oppa, sa-rang-he!”
Cô nhảy cẫng lên quay sang níu lấy cánh tay Nghiên Trì, “Anh, anh là bạn anh ấy đúng không? Em muốn làm vợ anh ấy, anh giúp em đi.”
“Em đừng ảo tưởng nữa.”
Tư Thịnh mặt mũi tối sầm nhìn Lee Ji Huynk bằng ánh mắt hình viên đạn. Anh rất ít khi ác cảm hay không thích ai đó, nhưng hôm nay tự nhiên lại có người để thù rồi!
Buổi họp fan đến tám giờ tối thì kết thúc, mọi người được đặc biệt mời vào phòng chờ. Có anh họ là bạn của thần tượng thì còn gì bằng!
“Thư Nghiên, tóc chị không rối chứ, trang điểm có bị trôi không?”
“Không ạ, chị vẫn còn đẹp lắm.”
“May mà nãy giờ không bị lạc giọng, nghe ngọt ngào phết chứ nhỉ.”
Nghiên Vi đanh đá cứng đầu đâu rồi, bây giờ sao trông bánh bèo thế kia...
Lee Ji Huynk bước ra, chào hỏi với người bạn Nghiên Trì lâu rồi không gặp. Nổi tiếng là một nam idol đa tài nên anh cũng biết được tiếng Trung Quốc, để không làm khó nên nãy giờ anh chỉ toàn giao tiếp bằng tiếng Trung.
“Đây là em họ tôi, Nghiên Vi. Nó rất thích cậu đấy.”
Lee Ji Huynk nhìn sang Nghiên Vi nở nụ cười, “Chào em nhé.”
Cô căng thẳng đến quên hết cả lời thoại mình chuẩn bị, đầu óc bây giờ trống rỗng chỉ biết lắp bắp, “Vâng... Chào, chào anh. Em là fan hâm mộ của anh, em rất thích anh ạ.”
“Cảm ơn em, anh có biết em đó. Em là người mẫu của tạp chí Bazaar đúng không? Anh có xem tạp chí, rất đẹp.”
Tư Thịnh nghe xong liền nổi cả da gà, sởn cả gai ốc. Thần tượng mà như thế hả, khác gì đang tán tỉnh người khác không chứ! Ăn nói trơn tru như thế chắc chắn không phải đường hoàng gì đâu. Nghiên Vi ngốc nghếch đã bị vẻ ngoài này đánh lừa rồi!
Cô vừa nghe xong thì đỏ mặt, vô thức cắn môi một cái rõ đau. Thì ra không phải đang mơ, Lee Ji Huynk đang khen cô kìa!
“Em... Em cảm ơn anh ạ. Em có thể xin chữ ký của anh không?”
“Tất nhiên rồi.”
Nghiên Vi gấp gáp tìm cuốn album đĩa nhạc của anh mình sưu tầm bao lâu nay, nhưng đều chẳng thấy đâu cả. Không phải chứ... Lẽ nào đã quên mang theo rồi?
Sổ tay... Sổ tay cũng chẳng thấy đâu!
Tư Thịnh đứng đằng sau mà tim suýt thì ngừng đập, cô mà phát hiện anh là người lấy chúng chắc sẽ giết anh mất.
“Em quên mang mất rồi, làm sao đây.”
Gương mặt tràn trề nỗi thất vọng, cô cúi gằm mặt.
Lee Ji Huynk nổi tiếng là người thương fan, anh cười cười an ủi, “Không sao, gần một tháng nữa ra album mới, anh sẽ đích thân ký tặng và gửi cho em.”
“Thật không ạ?”
“Chắc chắn rồi. Anh có dùng wechat, nếu tiện thì chúng ta kết bạn nhé?”
“Vâng, được ạ.”
Kết bạn rồi, có thể kết hôn luôn không...
Lần đầu tiên đu idol làm gì có ai may mắn như thế? Thành công ngoài sức tưởng tượng!
Nghiên Trì nhìn Tư Thịnh sắc mặt xám xịt thì cảm thấy có chút có lỗi. Chính hắn là người đã bảo Lee Ji Huynk kết bạn với Nghiên Vi... Thành thật xin lỗi, nhưng đã giúp rồi thì phải giúp cho tới cùng.
“Cô bé này trông dễ thương thật đấy.”
Lee Ji Huynk nhìn Thư Nghiên đầy tò mò, “Nếu tôi đoán không lầm thì cô ấy là người cậu yêu đúng không, Nghiên Trì?”
“Mắt nhìn cậu vẫn rất tốt đấy, nhưng mà nhiều người bảo chúng tôi giống hai cha con... Cậu không thấy thế à?”
Anh bật cười, “Chẳng có người cha nào nhìn con mình một cách thâm tình chiếm hữu vậy cả. Cậu như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy.”
Bữa sáng đơn giản chỉ với sữa đậu nành và bánh sandwich, kết thúc bữa ăn, theo như dự định thì Nghiên Vi và Thư Nghiên đi mua sắm, còn có Nghiên Trì và Tư Thịnh theo cùng.
Trung tâm mua sắm mới sáng đã đông người vậy rồi, không khéo bị lạc trong này mất thôi.
Hết ghé qua hàng mĩ phẩm rồi lại ghé sang khu thời trang, hai cô gái đã mua được một khối đồ. Còn hai con người đòi đi theo để bảo vệ kia thì có nhiệm vụ xách đồ là chính.
Lần này là mua đồ ở trung tâm lớn, giá cả hợp lý nên không cần Nghiên Trì phải ra tay trả giá gì cả...
Rất nhanh thời gian đã trôi đến chiều, mong muốn của Nghiên Vi cuối cùng cũng sắp được thực hiện.
Nhìn những túi đồ lúc sáng mua được, bộ nào cũng ưng ý cả, khó chọn thật đấy.
“Thư Nghiên, em chọn được chưa?”
“Em sẽ mặc cái này.”
Là chiếc váy yếm màu hồng phấn dài tới đầu gối phối cùng áo Croptop dài tay kết hợp với đôi giày thể thao MLB. Phong cách dễ thương này rất hợp với người nhỏ nhắn đáng yêu như cô.
Nghiên Vi nhìn đống đồ mà đau đầu suy nghĩ. Lee Ji Huynk chưa từng tiết lộ mẫu người anh thích là như thế nào, nên chẳng biết chọn kiểu gì cho thích hợp cả. Lỡ như chọn đúng kiểu anh không thích là sự nghiệp lần đầu đu idol coi như đi tong.
Cô thở dài, thôi thì chọn cách ăn mặt hợp và đẹp với bản thân nhất. Trừ kiểu dễ thương và nóng bỏng ra thì kiểu nào cô cũng cân được tất. Nghiên Vi chọn chiếc áo trễ vai màu trắng phối với chân váy chữ A ngắn màu xanh nhạt, cũng kết hợp cùng với giày thể thao yêu thích. Tạo hình này vừa cá tính, vừa dịu dàng, như bước ra từ những hình ảnh trong tạp chí vậy.
Hai người thay đồ và trang điểm mất cả một tiếng rưỡi, trong khi Nghiên Trì và Tư Thịnh không quá cầu kỳ trong việc chọn đồ nên chỉ mất vài phút. Cũng chỉ là đến buổi fan meeting thôi chứ đâu phải tham gia sự kiện họp báo gì, con gái đúng thật là rắc rối!
“Chị đẹp thật đấy, anh Lee nếu thấy chị chắc chắn sẽ ấn tượng cho xem.”
“Biết đâu mẫu người con gái anh ấy thích là dễ thương, xong rồi gặp được em vừa đúng ý luôn thì sao.”
“Ưm... Nếu là như thế thì em sẽ không cướp người của chị đâu.”
Cả hai vừa ra khỏi phòng vừa bật cười vui vẻ mà không để ý tới hai người đàn ông đang nhìn chằm chằm mình một cách mê mẩn.
Bỗng chốc... Có chút gì đó ghen tị!
“Này, hai người cần gì phải ăn mặc đẹp vậy chứ?”
“Hai anh đừng nói nữa, mau đi thôi, buổi họp fan sắp bắt đầu rồi. A... Mong chờ quá!”
Hừ... Mong chờ gì chứ, có gì vui đâu?
Nghiên Trì nhìn sang bé con đáng yêu cũng đang nhìn mình, thật muốn giữ yên cô lại để cưng nựng cả ngày mà.
Thư Nghiên không phải fan hâm mộ của Lee Ji Huynk nên phản ứng bình thường, còn Nghiên Vi thì sắp mất kiểm soát tới nơi rồi.
Buổi họp fan được tổ chức tại sân vận động lớn nhất thành phố, khi bốn người tới nơi thì đã bắt đầu, người người chen chúc đông nghịt.
“Đông thế này làm sao vào được đây, phải ngồi đầu mới nhìn rõ được người.”
Chưa gì hết mà Nghiên Vi đã trưng ra bộ mặt yểu xìu, biết trước đi sớm hơn một chút là chen được rồi.
“Anh có nhờ người giữ chỗ cho rồi, đi thôi.”
Hắn đưa ba người đi theo chỉ dẫn, lập tức đã dễ dàng đến được hàng ghế ngồi đầu tiên, vị trí nhiều người mong muốn nhất.
Hắn có nói với Lee Ji Huynk rằng mình sẽ đến tham dự nên được anh đặc biệt chuẩn bị cho vị trí.
Nghiên Vi kích động khi thấy được thần tượng mà cũng quên mất hình tượng của mình mà hét lên theo đám đông.
“Ji Huynk! Oppa!!”
“Chồng ơi...”
Tư Thịnh thấy cô như thế thì có chút khó chịu, tức tối nhưng chẳng làm được gì.
“Giọng của chị ấy khoẻ thật đó.”
Thư Nghiên ngạc nhiên nhìn sang cô chị bên cạnh đang không ngừng kêu gọi, chất giọng này còn nổi bật giữa đám đông.
Hắn cười cười. Nếu các công ty có ý muốn mời cô về mà nhìn thấy được cảnh này thì còn có ý định đó nữa không?
Lee Ji Huynk đứng trên khán đài nhìn fan hâm mộ bằng ánh mắt cực kỳ ấm áp, còn dịu dàng nhắc nhở bằng một câu tiếng Hàn có nội dung, “Các em không cần hét lên như vậy, cẩn thận đau họng đó, anh đều nghe thấy hết mà.”
Nam thần ấm áp, anh chồng quốc dân thật đã khiến hội chị em đổ gục lần nữa rồi.
Nghiên Vi vì thần tượng nên theo học tiếng Hàn, trình độ đã đạt đến mức thành thạo, vậy nên những gì anh nói cô đều hiểu, không sót chữ nào.
“Oppa, sa-rang-he!”
Cô nhảy cẫng lên quay sang níu lấy cánh tay Nghiên Trì, “Anh, anh là bạn anh ấy đúng không? Em muốn làm vợ anh ấy, anh giúp em đi.”
“Em đừng ảo tưởng nữa.”
Tư Thịnh mặt mũi tối sầm nhìn Lee Ji Huynk bằng ánh mắt hình viên đạn. Anh rất ít khi ác cảm hay không thích ai đó, nhưng hôm nay tự nhiên lại có người để thù rồi!
Buổi họp fan đến tám giờ tối thì kết thúc, mọi người được đặc biệt mời vào phòng chờ. Có anh họ là bạn của thần tượng thì còn gì bằng!
“Thư Nghiên, tóc chị không rối chứ, trang điểm có bị trôi không?”
“Không ạ, chị vẫn còn đẹp lắm.”
“May mà nãy giờ không bị lạc giọng, nghe ngọt ngào phết chứ nhỉ.”
Nghiên Vi đanh đá cứng đầu đâu rồi, bây giờ sao trông bánh bèo thế kia...
Lee Ji Huynk bước ra, chào hỏi với người bạn Nghiên Trì lâu rồi không gặp. Nổi tiếng là một nam idol đa tài nên anh cũng biết được tiếng Trung Quốc, để không làm khó nên nãy giờ anh chỉ toàn giao tiếp bằng tiếng Trung.
“Đây là em họ tôi, Nghiên Vi. Nó rất thích cậu đấy.”
Lee Ji Huynk nhìn sang Nghiên Vi nở nụ cười, “Chào em nhé.”
Cô căng thẳng đến quên hết cả lời thoại mình chuẩn bị, đầu óc bây giờ trống rỗng chỉ biết lắp bắp, “Vâng... Chào, chào anh. Em là fan hâm mộ của anh, em rất thích anh ạ.”
“Cảm ơn em, anh có biết em đó. Em là người mẫu của tạp chí Bazaar đúng không? Anh có xem tạp chí, rất đẹp.”
Tư Thịnh nghe xong liền nổi cả da gà, sởn cả gai ốc. Thần tượng mà như thế hả, khác gì đang tán tỉnh người khác không chứ! Ăn nói trơn tru như thế chắc chắn không phải đường hoàng gì đâu. Nghiên Vi ngốc nghếch đã bị vẻ ngoài này đánh lừa rồi!
Cô vừa nghe xong thì đỏ mặt, vô thức cắn môi một cái rõ đau. Thì ra không phải đang mơ, Lee Ji Huynk đang khen cô kìa!
“Em... Em cảm ơn anh ạ. Em có thể xin chữ ký của anh không?”
“Tất nhiên rồi.”
Nghiên Vi gấp gáp tìm cuốn album đĩa nhạc của anh mình sưu tầm bao lâu nay, nhưng đều chẳng thấy đâu cả. Không phải chứ... Lẽ nào đã quên mang theo rồi?
Sổ tay... Sổ tay cũng chẳng thấy đâu!
Tư Thịnh đứng đằng sau mà tim suýt thì ngừng đập, cô mà phát hiện anh là người lấy chúng chắc sẽ giết anh mất.
“Em quên mang mất rồi, làm sao đây.”
Gương mặt tràn trề nỗi thất vọng, cô cúi gằm mặt.
Lee Ji Huynk nổi tiếng là người thương fan, anh cười cười an ủi, “Không sao, gần một tháng nữa ra album mới, anh sẽ đích thân ký tặng và gửi cho em.”
“Thật không ạ?”
“Chắc chắn rồi. Anh có dùng wechat, nếu tiện thì chúng ta kết bạn nhé?”
“Vâng, được ạ.”
Kết bạn rồi, có thể kết hôn luôn không...
Lần đầu tiên đu idol làm gì có ai may mắn như thế? Thành công ngoài sức tưởng tượng!
Nghiên Trì nhìn Tư Thịnh sắc mặt xám xịt thì cảm thấy có chút có lỗi. Chính hắn là người đã bảo Lee Ji Huynk kết bạn với Nghiên Vi... Thành thật xin lỗi, nhưng đã giúp rồi thì phải giúp cho tới cùng.
“Cô bé này trông dễ thương thật đấy.”
Lee Ji Huynk nhìn Thư Nghiên đầy tò mò, “Nếu tôi đoán không lầm thì cô ấy là người cậu yêu đúng không, Nghiên Trì?”
“Mắt nhìn cậu vẫn rất tốt đấy, nhưng mà nhiều người bảo chúng tôi giống hai cha con... Cậu không thấy thế à?”
Anh bật cười, “Chẳng có người cha nào nhìn con mình một cách thâm tình chiếm hữu vậy cả. Cậu như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy.”
Bình luận facebook