• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot BỆNH SỦNG (2 Viewers)

  • Chương 117

Mặc dù ở Bạch Tiểu Vũ chưa tốt nghiệp cấp ba đã ra nước ngoài, nhưng sinh sống ở một đất nước cởi mở nhiều năm như vậy, về vấn đề nam nữ, anh vẫn giữ nguyên sự thận trọng của người đàn ông Trung Quốc, cho nên việc không thể khống chế được giống như tối hôm nay, thật sự là chưa từng xảy ra.



Sau khi cảm xúc mãnh liệt qua đi, Hạ Đóa nặng nề chìm vào giấc ngủ, thân thể Bạch Tiểu Vũ được giải phóng, nhưng tâm trạng lại có hơi hoảng loạn, lần đầu tiên làm loại chuyện này, anh không biết nên giải quyết hậu quả như thế nào.



Có điều, không thể không thừa nhận cảm giác của người phụ nữ này cho anh khá tốt, trước đây anh đã từng có bạn gái, nhưng chưa từng có ai cho anh cảm giác mãnh liệt như thế này.



Chỉ là kỹ thuật của cô thành thạo như vậy, không biết cô đã từng có bao nhiêu người đàn ông.



Vừa nghĩ đến đây, Bạch Tiểu Vũ không hiểu sao cảm thấy có hơi khó chịu, rõ ràng rất buồn ngủ, muốn đi ngủ, nhưng Bạch Tiểu Vũ vẫn chống người dậy đi vào nhà vệ sinh lấy nước, cẩn thận lau rửa cho Hạ Đóa.



Lúc nam nữ trẻ tuổi đang trong cảm xúc mãnh liệt luôn chẳng quan tâm gì, dấu vết mờ ám trên người Hạ Đóa khiến Bạch Tiểu Vũ đỏ bừng mặt, có hơi xấu hổ, vừa rồi thật sự là quá thất thố rồi.



Giúp Hạ Đóa lau rửa sạch sẽ, Bạch Tiểu Vũ cũng tắm rửa sạch sẽ trong nhà vệ sinh của cô, có lẽ Họa Đóa thật sự mệt mỏi, anh gây ra một vài tiếng động cũng không đánh thức cô.



Làm xong tất cả, trời cũng đã hửng sáng rồi, anh phải về nhà, lát nữa còn phải đến công trường nữa, có chút không nỡ nhìn qua Hạ Đóa đang ngủ say, nếu như là trước đây, anh nhất định sẽ theo đuổi cô, nhưng hiện giờ, mình không xe không nhà, ban ngày còn làm khuân vác ở công trường, thật sự là không xứng với cô gái xinh đẹp như thế này, haizzzz, cứ xem như đêm qua là một giấc mơ đi.



Dịu dàng hôn lên khóe môi của Hạ Đóa, Bạch Tiểu Vũ rời khỏi nhà của Hạ Đóa.



Vốn đã không được nghỉ ngơi tốt, buổi tối lại miệt mài quá độ, tinh thần Bạch Tiểu Vũ không được tốt lắm, thời gian nghỉ ngơi buổi trưa, ngay cả cơm cũng không kịp ăn, vừa đặt mông xuống đã dựa vào bên cạnh ngủ thiếp đi.



“Bắt đầu làm việc.”



Mười một giờ ăn cơm, mười hai giờ bắt đầu làm việc, đã đến giờ rồi, quản đốc hô to lên một tiếng, có công nhân phát hiện Bạch Tiểu Vũ còn đang ngủ, vội vàng đẩy đẩy anh: “Ôi, Bạch Tiểu Vũ, bắt đầu làm việc rồi.”



Bạch Tiểu Vũ tuổi trẻ khỏe mạnh, miệng lại ngọt, trong một khoảng thời gian đã gây dựng được cảm tình với một số công nhân, mọi người đều biết Bạch Tiểu Vũ là một sinh viên đại học, tuy anh không nói, nhưng những người ở đây cũng không phải đồ ngốc, đến đây làm khuân vác, nhất định cậu ấy có chuyện riêng của mình, cho nên bình thường mọi người đều vô cùng để ý đến Bạch Tiểu Vũ, ngay cả quản đốc cũng đối xử tương đối đặc biệt với Bạch Tiểu Vũ.



“Á, bắt đầu làm việc rồi?” Bạch Tiểu Vũ ngủ rất say, công nhân gọi mấy lần mới tỉnh, có hơi mơ màng mà đứng dậy, cơm đang cầm trong tay vẫn còn chưa ăn, thật sự là mệt muốn chết rồi.



“Đêm qua cậu không ngủ hả? Sao lại mệt như vậy?” Người công nhân nhìn Bạch Tiểu Vũ, “Cơm cũng còn chưa ăn, lát nữa làm sao có sức mà làm việc, nhanh lên, ăn cơm đi, tôi che cho cậu, trong một phút đồng hồ, nếu không đợi lát nữa sẽ không chịu nổi đâu.”



“Được.” Bạch Tiểu Vũ nhanh chóng cúi xuống lấy ra hộp cơm đã lạnh, người công nhân nói đúng, nếu như không ăn gì, lát nữa sẽ không có sức, bây giờ chỉ cần có thể lấp no cái bụng này là được, còn về chất lượng của đồ ăn ở công trường, cái này thật sự là không thể nào khen nổi, nếu là trước đây anh sẽ chẳng bao giờ đụng nên, nhưng hiện tại, anh có thể trong vòng một phút ăn sạch sẽ hộp cơm này.



Nhanh chóng ăn hết, ném hộp cơm đi, nói với công nhân giúp đỡ mình lời cảm ơn: “Anh, cảm ơn nhé.”



“Đừng ngại, đi thôi, chúng ta bắt đầu làm việc thôi, tránh để quản đốc nhìn thấy lại bị mắng.”



“Vâng.”



Hình tượng của Bạch Tiểu Vũ, phù hợp với dáng vẻ con cháu nhà giàu hơn, mọi người đều suy đoán bối cảnh của Bạch Tiểu Vũ hẳn là không tầm thường, chỉ là mỗi người đều có bí mật của riêng mình, nên cũng không có ai đi hỏi anh, chỉ suy đoán mà thôi.



Một ngày làm việc khổ cực cuối cùng cũng kết thúc, lúc tan làm, Bạch Tiểu Vũ chuẩn bị rơi đi, nhưng lại bị quản đốc gọi vào phòng làm việc: “Quản đốc Vương, tìm tôi có chuyện gì sao?”



Quản đốc Vương nhìn Bạch Tiểu Vũ, chàng thanh niên này lại không giống với vẻ ngoài của cậu ấy, lúc mới bắt đầu nhìn thấy dáng vẻ công tử nhà giàu của cậu, còn cho rằng công trường chỗ mình vất vả như thế xem cậu ta có thể kiên trì được bao lâu, kết quả khoảng thời gian tiếp theo không những kiên trì mà còn làm việc cũng không tồi, quan hệ với mọi người cũng xử lí rất ổn thỏa, trái lại lại có chút năng lực.



“Tiểu Vũ à.”



“Vâng.”



“Nghe nói, cậu đã từng học đại học, còn là trường nước ngoài nổi tiếng nữa.”



“Vâng.”



“Trước đây học chuyên ngành gì?”



“Quản trị kinh doanh.” Bạch Tiểu Vũ cười cười, không biết quản đốc Vương gọi mình làm gì, chỉ có thể thành thật trả lời: “Có điều tôi còn tự học chụp ảnh, đây đơn thuần là sở thích của tôi thôi.”



“Quản trị kinh doanh? Chuyên ngành này không tồi, lại là sinh viên tốt nghiệp trường đại học nổi tiếng, sao lại có thể làm việc trong công trường của tôi, chẳng lẽ cậu muốn cả đời này cứ như vậy hay sao?”



“Đương nhiên không phải.” Nếu như là trước đây, Bạch Tiểu Vũ có thể chẳng có suy nghĩ gì đối với tương lai của mình, mặc dù hiện tại anh cũng không biết nên làm gì, nhưng anh học hỏi hiện thực:



“Bây giờ chỉ là giai đoạn chuyển giao, tôi sẽ không làm khuân vác cả đời.”



Nghe xong quản đốc Vương cũng không cho rằng suy nghĩ của Bạch Tiểu Vũ là ngây thơ, người trẻ tuổi mà, nếu như ngay cả dũng khí suy nghĩ cũng không có, như vậy với thật sự là hết thuốc chữa, hơn nữa, Bạch Tiểu Vũ tốt nghiệp trường đại học nổi tiếng, còn là con cháu nhà giàu có, cách xử lý quan hệ cũng không tồi, cho chàng trai trẻ tuổi này thêm chút thời gian, anh nhất định sẽ làm nên chuyện.



“Rất tốt, cậu có suy nghĩ như vậy cũng không tồi.” Quản đốc Vương cười gật gật đầu: “Là thế này, Tiểu Vũ, trong công trường của tôi, hiện tại cần một nhân viên chính thức, tôi đã đề cử cậu với cấp trên, sau này cậu cũng không cần đi khuân vác nữa, chủ yếu là làm trợ lý cho tôi, có hứng thú hay không?”



“Có.” Bạch Tiểu Vũ vừa nghe xong, lập tức gật đầu, có điều anh tương đối quan tâm vấn đề thực tế: “Thật ngại quá, quản đốc Vương, tiền lương của nhân viên chính thức là bao nhiêu vậy?”



Nếu như ít hơn với việc khuân vác hiện tại, thế thì anh cần phải suy nghĩ nghiêm túc một chút, dù sao hiện tại không phải lúc để phát triển, mà là lúc để kiếm tiền.



Quản đốc Vương vừa nghe thấy thì ngạc nhiên: “Cậu rất thiếu tiền sao?”



“Vâng.” Bạch Tiểu Vũ gật gật đầu: “Nhà tôi xảy ra chút chuyện, trước mắt rất cần tiền, cho nên tôi…”



Nghe thấy Bạch Tiểu Vũ nói như vậy, quản đốc Vương chợt bừng tỉnh, chẳng trách, Bạch Tiểu Vũ tốt nghiệp một trường đại học nổi tiếng hiện giờ lại đến đây làm khuân vác, suy nghĩ một lát, quản đốc Vương thật sự là người yêu tài:



“Tiểu Vũ à, làm nhân viên chính chức, lương chắc chắn không nhiều bằng việc khuân vác, nhưng cậu phải suy nghĩ đến chuyện lâu dài, làm nhân viên chính thức, nếu như cậu thông minh, chịu học chịu tiến lên, sau này muốn kiếm bao nhiêu tiền cũng không phải là không có cơ hội, đây là cơ hội rất khó có được, tôi rất xem trọng cậu mới đề cử cậu đấy.”



“Cảm ơn quản đốc Vương, ý tốt của chú tôi rất biết ơn.”



“Như vậy đi, sau khi cậu trở thành nhân viên chính thức, bình thường thời gian đi làm mỗi ngày là tám tiếng, một tuần sáu ngày, ừm, trừ đi làm chính thức ra, mỗi ngày sau khi tan làm, cậu có thể đi làm khuân vác ở công trường, cuối tuần cũng có thể đến, tôi trả cậu một giờ năm mươi đồng cậu thấy như thế nào?”



Hiện giờ một ngày Bạch Tiểu Vũ làm khuân vác ít nhất mười tiếng, mặc dù mỗi ngày ba trăm đồng, nhưng một tiếng chia ra cũng chỉ được ba mươi đồng mà thôi, quản đốc Vương trả anh một tiếng năm mươi đồng, tiền lương quá cao rồi, nói đến cùng, ông vẫn hi vọng Bạch Tiểu Vũ sẽ không từ bỏ cơ hội khó có được này.



Trên thế giới này vẫn còn người tốt, mặc dù lúc vừa mới tới ngày ngày bị quản đốc Vương chửi mắng đến mức máu chó đầy đầu, nhưng không ngờ lúc này ông sẽ giúp đỡ mình như vậy, Bạch Tiểu Vũ vô cùng cảm động, cắn cắn môi:



“Cảm ơn quản đốc Vương.”



Phần tình cảm này, anh sẽ ghi tạc trong lòng, sau này đợi mình đổi đời, tuyệt đối sẽ không quên ân tình của ông.



Thấy anh đồng ý, quản đốc Vương cười cười: “Trước tiên nói với cậu, đây là giao hẹn giữa hai chúng ta thôi đấy, nếu như có người hỏi cậu một giờ được trả bao nhiêu tiền, cậu cứ nói với bọn họ một giờ hai mươi đồng, hiểu chưa?”



Nếu như để công nhân biết ông trả Bạch Tiểu Vũ một giờ năm mươi đồng, mọi người đều sẽ phản đối, đến lúc đó sẽ không thể quản lý nổi nữa.



Bạch Tiểu Vũ gật gật đầu: “Quản đốc Vương, tôi biết rồi, chú yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không gây phiền phức cho chú.”



“Ừ.” Quản đốc Vương gật gật đầu: “Có điều nói như vậy, tiền khuân vác, sẽ một tuần trả một lần.”



“Không vấn đề gì.” Quản đốc Vương có thể giúp đỡ mình như vậy rồi, anh còn có yêu cầu gì nữa?



“Được, trong đây là sơ yếu lý lịch, cậu điền vào đi.”



“Vâng.”



Bạch Tiểu Vũ điền xong sơ yếu lí lịch, quản đốc Vương nhận lấy: “Được rồi, hôm nay đến đây thôi, cậu về trước đi.”



“Vâng, tạm biệt quản đốc Vương.”



Lát nữa còn phải đến làm thêm ở quán bar, anh phải nhanh chóng về nhà ăn cơm, nếu không buổi tối hôm nay không còn cơm mà ăn, Bạch Tiểu Vũ rời khỏi công trường, lái con xe mình mua từ cửa hàng second-hand về nhà.



“Ông, bà, ba, con về rồi.”



“Về rồi hả, sao lại về muộn vậy?”



“Lúc về quản đốc tìm con có nói chuyện.”



“Hả, nói gì vậy?”



“Quản đốc nói con biểu hiện rất tốt, muốn bồi dưỡng con đấy.’



“Vậy sao, vậy là chuyện tốt đó, phải chúc mừng thôi.”



“Haha.” Bạch Tiểu Vũ rửa tay ngồi xuống: “Được thôi, đợi con được phát tiền lương thì đi chúc mừng nhé, ba, hôm nay ba cảm thấy thế nào?”



Một khoảng thời gian ngắn ngủi, Bạch Chính Nghĩa giống như đã già đi hai mươi tuổi, nghe thấy con trai hỏi mình, lắc lắc đầu: “Hôm nay cảm thấy cũng không tệ lắm.”



“Vâng, vậy thì tốt rồi.” Bạch Tiểu Vũ gật gật đầu: “Ăn cơm thôi.”



“Tiểu Vũ, nào ăn nhiều thêm chút đi.”



“Bà nội cũng ăn nhiều chút, ông nội, ba, hai người cũng ăn thêm chút đi.”



“Mỗi ngày chúng ta đều ở nhà không có việc gì, không tốn sức, ăn cũng không bao nhiêu, ngược lại là cháu đó, cả ngày chạy ở bên ngoài, hẳn là mệt mỏi lắm, ăn no chút, mới một thời gian mà đã gầy đi rồi.”



“Nào có, cháu cường tráng mà.” Bạch Tiểu Vũ cười cười: “Mọi người nhìn cháu cường tráng thế này cơ mà, bà nội bà đừng lo lắng cháu không sao.”



“Tiểu Vũ, tối nay có phải ra ngoài nữa không?”



“Có ạ.”



“Mỗi ngày đều ra ngoài, tối muộn cháu phải cẩn thận một chút nhé.”



“Cháu biết rồi bà nội.”



Mặc dù Trần Phương đã rời đi, nhưng gia đình lại khôi phục ngày tháng yên bình trước kia, ông bà nội hiền từ, người ba ôn hòa, trừ cuộc sống cực khổ một chút, nhưng từ tận đáy lòng mà nói, Bạch Tiểu Vũ lại rất hài lòng.



Ăn xong bữa cơm, nhìn thời gian, Bạch Tiểu Vũ ra ngoài, ban đầu cho rằng chỉ là một ngày bình thường, nhưng lúc thấy Hạ Đóa xuất hiện trước mặt mình như cười như không nhìn mình, đột nhiên anh cảm thấy trái tim đập loạn lên một chút, cô ấy vẫn còn nhớ mình, bởi vì suy nghĩ này, mà đầu óc Bạch Tiểu Vũ có chút hỗn loạn, có chút kinh ngạc lại có hơi vui mừng.



“Lúc nào tan làm?” Hôm nay Hạ Đóa không uống rượu, cô đi đến chỗ Bạch Tiểu Vũ.



“Cái này còn tùy vào vị khách cuối cùng khi nào rời đi.” Bạch Tiểu Vũ nói, mặc dù anh nói ba giờ tan làm, nhưng có lúc hai giờ không còn người nữa, thì hai giờ anh sẽ tan làm, nếu như bốn giờ vẫn còn người, anh có thể bốn giờ vẫn đang còn ở đây.



“Được thôi, trưởng ca của các anh đâu?” Hạ Đóa nhìn xung quanh, cô không có nhiều thời gian như vậy để mà ở đây chờ đợi Bạch Tiểu Vũ.



“Ở bên kia.”



“Tôi đi tìm anh ta.”



Không chờ Bạch Tiểu Vũ phản ứng lại, Hạ Đóa đã đi thẳng đến trước mặt trưởng ca, Bạch Tiểu Vũ không biết cô nói với trưởng ca cái gì, chỉ là một lát sau trưởng ca liền đi tới, ý vị sâu xa nhìn Bạch Tiểu Vũ, vỗ vỗ bả vai anh bảo anh tan làm trước đi, đương nhiên không quên nói thêm một câu, sẽ không trừ lương của anh.



Vì thế Bạch Tiểu Vũ bị Hạ Đóa lôi đi.



Ngồi trong xe thể thao của Hạ Đóa, nhưng cô lại chỉ nhìn mình không nói gì, Bạch Tiểu Vũ yên lặng một lát liền có chút ngồi không yên: “Cô tìm tôi có chuyện gì?”



“Cậu nói xem?”



“Tôi không biết.”



“Có bạn gái không?”



“Không.” Nói vấn đề này với cô gái mới lên giường cùng mình tối hôm qua, Bạch Tiểu Vũ liền mẫn cảm ngay lập tức, không biết vì sao lại nhớ đến cảm xúc mãnh liệt của tối ngày hôm qua, nhất thời cả người đều cảm thấy không được tự nhiên.



Hạ Đóa trầm mặc một lát, lấy ra một điếu thuốc đốt lên, dường như suy nghĩ một hồi rồi nói: “Có muốn làm người tình của tôi hay không?”



“Cô còn hút thuốc?” Bạch Tiểu Vũ bị dáng vẻ hút thuốc của Hạ Đóa hấp dẫn, có điều, đây là lần đầu tiên anh phát hiện một cô gái hút thuốc lại xinh đẹp đến như vậy, vừa hoàn hồn khỏi việc cô hút thuốc, lại bị câu nói của cô làm cho ngây người:



“Người, người tình.”



“Đúng, làm người tình của tôi.”



Không đợi Bạch Tiểu Vũ nói lời nào, Hạ Đóa đã nói: “Làm người tình của tôi, một tháng tôi cho anh năm vạn tiền tiêu vặt, không tính thỉnh thoảng còn có quà cáp, cùng ra ngoài với tôi, do tôi trả tiền, chuyện cậu phải làm chính là lúc tôi cần thì phải bên cạnh tôi.”



“Chính là trên giường?”



“Đương nhiên.” Hạ Đóa cười nhạo một tiếng: “Cậu sẽ không cho rằng tôi bao nuôi ngưởi tình chỉ để đắp chăn nói chuyện phiếm với tôi đấy chứ.”



Khuôn mặt Bạch Tiểu Vũ có hơi đỏ, chỉ là gần đây ngày ngày phơi nắng ở công trường, làn da trắng nõn ban đầu đã biến thành màu lúa mì khỏe mạnh, cái này mới làm cho cảm xúc của anh không thể hiện rõ ràng như vậy, chỉ là càng nhiều hơn sự kích động chính là tức giận.



Anh thừa nhận mình có chút cảm tình với Hạ Đóa, nhưng điều này không đại biểu anh phải chấp nhận chuyện Hạ Đóa muốn mình trở thành Tiểu bạch kiểm để cô bao nuôi, Bạch Tiểu Vũ anh còn chưa sa đọa đến mức này. (Tiểu bạch kiểm: dùng chỉ người đàn ông có khuôn mặt đẹp, được người giàu có bao nuôi)



“Cô Hạ, cảm ơn sự hào phóng của cô, nhưng tôi nghĩ tôi không phù hợp để làm nghề này, cô nên tìm người khác đi thì hơn, đúng rồi, tôi giới thiệu cho cô một chỗ, cách đây không xa, chỉ cần xxxxxxx, ở đó có quán trai bao cao cấp, nếu như cô muốn đàn ông, có thể đến đó, chỉ cần có tiền, loại nào cũng có thể mua được, lúc nào cô trống rỗng, chỉ cần đến đó thì có thể được phục vụ thỏa mãn nhất, còn tôi, mặc dù hiện tại không đáng một đồng, nhưng tạm thời chưa muốn bán thân, cô tìm nhầm người rồi.”



Mở cửa xe rồi đi ra, lại nói với Hạ Đóa đang kinh ngạc: “Cảm ơn cô đã cho tôi hai ngày liên tiếp được tan làm sớm, tối hôm qua tôi rất vui vẻ, nếu như cô muốn tìm một bạn giường, tôi có thể đảm nhận, bao nuôi tiểu bạch kiểm thì không cần tìm tới tôi, về mặt địa vị, tôi và cô ngang hàng, đương nhiên nếu như cô cảm thấy theo tôi mình phải chịu thiệt, cần tôi phải chịu trách nhiệm, cũng được thôi, nhưng tôi cũng có điều kiện, chính là cô nhất định phải là mẹ hiền vợ ngoan, tôi không muốn trên đỉnh đầu mình có mấy cái sừng, tạm biệt.”



Hạ Đóa: “…..”



Cho đến khi Bạch Tiểu Vũ ngênh ngang lái con xe second-hand biến mất trước mặt mình, Hạ Đóa mới hồi phục tinh thần, vừa rồi cô đã nói cái gì sao? Không phải chỉ là bảo cậu ta làm người tình của mình thôi sao, cô rất kém cỏi sao, tên nhóc thối tha đó làm gì mà dáng vẻ như bị cưỡng bức vậy chứ, mẹ nó, Hạ Đóa cô chưa từng chủ động như vậy có được không hả? Nếu như không phải tối qua nhận thấy thằng nhóc này ở trên giường quá hợp với mình, lại là thằng nhóc biết quan tâm, cô cũng sẽ không đến tận đây muốn cậu làm người tình của mình đâu.



Kết quả thật không ngờ hiếm lắm mình mới đề nghị được một lần, thế mà bị người ta từ chối, thằng nhóc xấu xa đáng ghét, Hạ Đóa nghiến răng nghiến lợi, người dám từ chối cô còn chưa xuất hiện đâu, thằng nhóc thối, được lắm, cậu đã chọc giận tôi thì chết chắc rồi. Hừ hừ.



Hạ Đóa không biết là, trong lúc cô đang nghiến răng nghiến lợi, trong lòng Bạch Tiểu Vũ cũng rất rối rắm, năm vạn đấy, mặc dù trước đây, năm vạn với anh mà nói không tính là gì, nhưng hiện tại, không giống trước nữa, nếu như một tháng anh có thể mang về năm vạn, trong nhà tạm thời sẽ không còn thiếu tiền nữa, thế nhưng để bọn họ biết mình đi làm tiểu bạch kiểm cho người ta, mặc dù bề ngoài người phụ nữ này cũng không tệ, nhưng chắc chắn sẽ bị đánh gãy chân, một người đàn ông, có thể tiến có thể lùi, nhưng không thể đánh mất tôn nghiêm được.



Để không khiến người ba sức khỏe vốn đã rất yếu một lần nữa phải chịu kích thích phải đưa vào viện, Bạch Tiểu Vũ đành phải nhịn đau mà từ chối đề nghị mê người của Hạ Đóa, dù sao một cô gái đẹp như thế đưa ra đề nghị như vậy, thật đúng là quá mê người, mặc dù anh rất ngang ngạnh mà từ chối Hạ Đóa, nhưng trong lòng anh cũng vô cùng rối rắm, có hơi phiền muộn nha.



Bình thường đều là nửa đêm mới về nhà, lúc này về chắc chắn sẽ bị hỏi, hiện giờ nên làm thế nào đây, anh phải suy nghĩ biện pháp tìm chút chuyện để làm, quay về quá sớm thì không biết nên nói như thế nào.



Lúc Bạch Tiểu Vũ nhàm chán lang thang khắp đường phố, bất tri bất giác đi đến một con phố buôn bán rất náo nhiệt, mặc dù hiện tại đã rất khuya rồi, nhưng vẫn còn không ít người.



Bạch Tiểu Vũ tìm một chỗ ngồi xuống, hít thở gió lạnh, đã rất lâu rồi chưa được thoải mái như vậy, nhất thời có hơi buồn ngủ, ngay lúc anh đang mơ mơ màng màng, đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc:



“Anh yêu, lần trước em nhìn trúng một sợi dây chuyền, rất đẹp đó.”



“Thích hả?”



“Vâng vâng.”



“Ở đây, anh đi mua cho em có được hay không?”



“Thật sao? Anh yêu, anh thật tốt, em yêu anh chết mất.”



“Haha, so với chồng cũ của em thì thế nào hả?”



“Ông ta? Ôi trời, cái dáng vẻ khô khan đó của ông ta, em sớm đã chịu đủ rồi, ông ta có chỗ nào hiểu chuyện tình cảm giống anh yêu của em chứ, ông ta ấy à, quả thật là ngay cả một phần một trăm của anh cũng không so được, từ khi đi theo anh, em mới biết cái gì gọi là sống như một người phụ nữ thực thụ.”



Cuộc trò chuyện giữa hai người khiến cho Bạch Tiểu Vũ ghê tởm, điều làm anh ghê tởm nhất lại là giọng điệu lấy lòng và dáng vẻ giả bộ yếu ớt của người phụ nữ, nếu như đây là động tác một cô gái trẻ trung xinh đẹp làm, mặc dù nội dung câu nói sẽ khiến cho anh không thoải mái, nhưng ít nhất về mặt thị giác cũng làm cho anh dễ chịu một chút, thế nhưng đây là một người phụ nữ trung niên, anh chỉ cảm giác ghê tởm không nói lên lời.



Huồng hồ, người phụ nữ trung niên này, còn đã có chồng có con.



Hai người đưa lưng về phía Bạch Tiểu Vũ, không hề phát hiện cuộc nói chuyện giữa hai người đã bị người khác nghe thấy, sau khi người phụ nữ này làm nũng một hồi, cả người dính sát lên trên cơ thể người đàn ông, vui mừng đi theo người đàn ông đi mua sợi dây chuyền mà mình vừa ý, quả nhiên cuộc sống hiện tại mới là cuộc sống mà bà mong muốn, áy náy hay tự tôn gì đó, đều là đồ bỏ đi hết.



“Mẹ vui vẻ đến như vậy cơ à?”



Ngay lúc người phụ nữ đang vui mừng phấn chấn mà suy nghĩ, một người chặn ngay trước mặt bọn họ, lạnh lùng chất vấn.



“Tiểu, Tiểu Vũ!” Nhìn rõ người chặn mình là ai, sắc mặt Trần Phương ngay lập tức tái nhợt, mặc dù bà ta ham vinh hoa phú quý, nhưng lại không muốn để cho con trai nhìn thấy mặt này của mình, nói trắng ra, bà ta hi vọng ở trước mặt con trai, mình vẫn là một người mẹ tốt.



“Tiểu Vũ?” Người đàn ông bụng phệ ở bên cạnh Trần Phương nghe thấy Trần Phương gọi, tỉ mỉ quan sát Bạch Tiểu Vũ: “Cậu họ Bạch nhỉ?”



“Đúng vậy.” Bạch Tiểu Vũ lạnh lùng nhìn người đàn ông bụng phệ: “Nhìn thế này, có vẻ ông rất yêu chiều mẹ tôi.”



“Haha, vợ của Bạch Chính Nghĩa, khi dùng đến, cảm giác đương nhiên không giống rồi.” Người đàn ông không để ý đến thể diện của Trần Phương, trực tiếp nói ra mục đích của chính mình.



“Vậy sao?” Bạch Tiểu Vũ im lặng siết chặt nắm đấm: “Làm khó ông rồi, ba của tôi không cần nữa mà ông còn yêu thích như vậy, chẳng trách trước đây ông đấu không lại ba tôi, bây giờ chơi phụ nữ, cũng chỉ có thể dùng đồ thừa của ông ấy, nếu không phải ba tôi lòng tham không đáy, ông mãi mãi chỉ có thể dưới mông ba tôi.”



“Tiểu Vũ.” Bị con trai nói như vậy, Trần Phương không nhịn nổi nữa.



Không chỉ bà ta, người đàn ông bụng phệ rõ ràng cũng không nhịn nổi nữa.



“Bà không có tư cách gọi tôi.” Bạch Tiểu Vũ phẫn nộ nhìn bà ta: “Tôi không có người mẹ không có thể diện như vậy, tôi thật sự hổ thẹn thay cho bà, hiện tại tôi biết vì sao vẫn luôn không thích bà rồi, bởi vì bà trời sinh đã không có tự trọng, nếu bà đã chỉ nhận tiền không nhận người, vì sao còn muốn đi phá hoại gia đình nhà người khác, trên thế giới này, đàn ông vừa có tiền lại còn chưa kết hôn cũng không ít, bà có thể tìm một vài người đàn ông độc thân, vì sao lại muốn làm kẻ thứ ba? Nếu đã làm kẻ thứ ba, ba tôi vì bà mà bỏ vợ bỏ con gái, nhiều năm như vậy vẫn luôn đối xử với bà tốt như vậy, bà cũng nên cảm động chứ, hiện giờ ông ấy chỉ là nghèo túng, bà liền vứt bỏ tình cảm vợ chồng bao nhiêu năm phản bội ông ấy, thậm chí còn không có mặt mũi mà ôm ấp người khác, tôi thật sự xem thường bà, bà không phải mẹ của tôi, từ giờ trở đi, Bạch Tiểu Vũ tôi không có quan hệ gì với bà.”



“Con câm miệng.” Trần Phương thẹn quá hóa giận, không thèm suy nghĩ đưa tay ra đánh Bạch Tiểu Vũ: “Mẹ là mẹ con.”



“Tôi không có người mẹ như bà.” Bạch Tiểu Vũ ngây người một lúc lâu, mới che mặt mình, vẻ mặt lạnh lẽo nhìn bà ta, anh thật sự không ngờ, bà ta thế mà có thể đánh mình, từ nhỏ đến lớn, bà ta chưa từng đánh mình, hiện tai lại vì một người đàn ông mà đánh mình, anh không quen biết người này, không quen biết.



“Từ giờ trở đi, tôi không quen biết bà.”



“Tiểu Vũ.”



Thấy Bạch Tiểu Vũ chạy đi, Trần Phương có hơi khó chịu.



“Sao, còn muốn đuổi theo à?” Người đàn ông bụng phệ rõ ràng không phải người rộng lượng gì.



“Không, không hề.” Trần Phương đứng lại, nhìn phương hướng Bạch Tiểu Vũ chạy đi, lại nhìn người đàn ông bao nuôi mình, cuối cùng vẫn luyến tiếc cuộc sống giàu sang, kìm nén đứng bên cạnh người đàn ông bụng phệ.



Thấy bà ta như vậy, trong mắt người đàn ông bụng phệ xẹt qua một tia khinh bỉ, lại rất vui vẻ: “Lựa chọn của em đúng rồi, em yêu, đi thôi, sợi dây chuyền em vừa ý, anh mua cho em.”



“Ở ngay phía trước.” Trần Phương vừa nghe thấy bèn vui mừng: “Anh yêu, em yêu anh nhất đó.”



“Quả nhiên, phụ nữ một khi không có lòng tự trọng, quả thật là thiên hạ vô địch.”



Người đàn ông bụng phệ ôm lấy Trần Phương đang định rời đi, một giọng nói kiêu ngạo đã xuất hiện bên tai bọn họ, ngay lập tức không thoải mái, đang định đi đến nổi giận, lại phát hiện là một cô gái rất xinh đẹp, nhất thời có loại cảm giác chảy nước miếng.



“Hi, người đẹp.”



Hạ Đóa bất ngờ đến đây thấy một vở kịch này, thật không ngờ trên thế giới này còn có người làm mẹ như vậy. Mặc dù Bạch Tiểu Vũ nói không nhiều, nhưng cô đã có thể suy đoán được đại khái, cho nên nhất thời tức giận, sau khi anh rời đi đứng ra vì anh mà cảm thấy giận dữ bất bình, trên thế giới này sao lại có loại phụ nữ như Trần Phương, quả thật là quá ghê tởm.



“Hi.”



Cười cười vời người đàn ông bụng phệ, Hạ Đóa cười đến mê hoặc lòng người: “Ông nói, là bà ta xinh đẹp hay là tôi xinh đẹp đây?”



“Đương nhiên là em rồi.” Người đàn ông bụng phệ là tên háo sắc, lúc nhìn thấy Hạ Đóa ánh mắt đã không rời khỏi cô.



“Haha, không tồi, còn có mắt nhìn đó nha.” Hạ Đóa khinh bỉ nhìn người đàn ông: “Tôi còn tưởng rằng mắt ông mù đấy, nhìn ông cả người mặc toàn hàng hiệu, chắc hẳn cũng là người có chút tiền, kiểu giống như ông, muốn tìm người phụ nào mà chẳng được, sao phải tìm một người bà già bên cạnh mình, quả thật là đánh mất thân phận mà.”



“Haha, đây không phải là thú vui mới mẻ sao.”



“Anh yêu à…” Trần Phương vừa nghe thấy lời nói của người đàn ông bụng phệ không đúng, lập tức lên tiếng nũng nịu.



“Ôi chao mẹ ơi, tôi nói chứ thím này, bà đã bao nhiêu tuổi rồi, thế mà còn có thể buồn nôn thế này, trời ạ, tôi nổi cả da gà rồi đây này, chịu không nổi nữa rồi.” Hạ Đóa khoa trương xoa xoa cánh tay mình, cánh tay trắng như ngọc ở trong mắt người đàn ông bụng phệ đương nhiên một cảnh đẹp, quay đầu liền hét lên với Trần Phương:



“Câm miệng, anh yêu là để cho cô gọi đấy à, bây giờ cút ngay cho tôi.”



Làm người tình cho người ta chính là như vậy, lúc vui vẻ có thể yêu chiều bạn lên tận trời, nhưng một khi không còn hứng thú nữa, thì trực tiếp quát tháo giống như một con chó vậy, bạn còn không thể không vui vẻ, bằng không bảo bạn cút, bạn có thể sẽ mất đi cây đại thụ vất vả lắm mới túm được này.



“Anh Lôi…” Trần Phương căm hận trợn mắt nhìn kẻ gây chuyện Hạ Đóa: “Chúng ta đi thôi, em không cần dây chuyền nữa, đột nhiên em rất nhớ sức lực cường tráng của anh Lôi, anh Lôi, chúng ta về đi, em sẽ đặc biệt chăm sóc anh, có được hay không?”



Người không có lòng tự trọng đến nước này, quả thật là hết thuốc chữa, Hạ Đóa vì Tiểu Vũ có một người mẹ như thế này mà đau xót trong lòng, chẳng trách lúc mình đề nghị cậu ấy làm người tình của mình, cậu ấy lại phản ứng lớn đến như vậy, thì ra là có một người mẹ thế này, trong lòng cậu ấy rất khổ sở.



Bỏ đi, người ta đã không có lòng tự trọng đến thế này, con trai cũng đã bỏ chạy rồi, cô thì có tính là ai đâu, ở đây đối diện đôi nam nữ ghê tởm này lại cảm thấy chán ngán, không biết thằng nhóc đáng yêu kia thế nào rồi, vẫn nên đi xem xem thôi.



“Ôi, người đẹp, chờ chút nào, gặp gỡ chính là có duyên, em xem, hay là chúng ta đi đâu đó uống một chén đi…” Thấy Hạ Đóa muốn rời đi, người đàn ông bụng phệ lập tức vứt bỏ Trần Phương để ngăn Hạ Đóa lại.



“Mời tôi uống một chén?”



“Đúng vậy đúng vậy.” Người đàn ông bụng phệ nhìn vóc dáng mê người của Hạ Đóa, ánh mắt nóng rực, nếu như có thể bao nuôi người đẹp này, thế thì cả đời này thật sự là không phí hoài mà.



“Haha, ông có tư cách này hả?” Hạ Đóa khinh thưởng nhìn ông ta: “Đừng nói ánh mắt ông kém như thế lại còn vừa ý một bà già không có thể diện, chính là thân hình của ông đó, ôi trời, nếu như tôi theo ông không phải là mắt có vấn đề thì chắc chắn là não bị úng nước.”



“Cô….” Người đàn ông bụng phệ nhìn ra Hạ Đóa trêu đùa mình, đang định nổi giận thì nhận ra Hạ Đóa ngồi vào một chiếc xe thể thao bèn câm miệng, ở thành phố này người có tiền rất nhiều, cô gái đó còn trẻ như vậy đã lái một chiếc xe thể thao, nếu như không phải được người khác bao nuôi thì chính là gia đình có điều kiện không tồi, lăn lộn trong chốn thương trường, tóm lại là cần phải thật cẩn thận, nếu như chẳng may một ngày nào đó chọc phải người không nên chọc thì phiền phức rồi.



“Anh Lôi, cô ta….” Trần Phương oan ức đi tới bên cạnh người đàn ông, trong lòng hận Hạ Đóa đến nghiến răng, nhưng cũng biết mình không so sánh được với Hạ Đóa vừa xinh đẹp vừa trẻ tuổi, trước mắt nguyện vọng của bà ta chính là tóm lấy anh Lôi vừa ngu ngốc vừa lắm tiền này, chỉ cần ông ta vẫn có thể cho mình tiêu tiền, cái khác bà ta chẳng quan tâm.



“Câm miệng, phiền muốn chết.” Người đẹp đã đến miệng rồi còn chạy mất, tâm trạng người đàn ông bụng phệ không tốt lắm, vẫy một chiếc xe, xoay người rời đi, chẳng có tâm trạng gì cả.



“Anh Lôi, anh đi đâu vậy, chờ em với.” Trần Phương đứng yên tại chỗ một lúc mới nhận ra anh Lôi cứ như vậy mà rời đi, vội vàng nũng nịu gọi rồi đuổi theo.



Trần Phương một lòng mong muốn lấy lòng người có tiền không chú ý đến mình lớn giọng đã thu hút đến sự chú ý của người khác, lúc nhận ra một người phụ nữ trung niên như bà ta làm ra hành động đáng yêu mà một cô gái trẻ trung mới có thể làm, ngay lập tức cảm thấy buồn nôn, trong lòng đều khinh thường, không biết từ đâu xuất hiện một người phụ nữ cực phẩm thế này.



Quả nhiên đúng với câu nói đó, người hèn hạ thì không ai sánh kịp.



Hạ Đóa lái xe đi chẳng bao lâu đã tìm thấy Bạch Tiểu Vũ, anh cũng chỉ đang ngồi xổm cúi đầu ở bên vệ đường không biết đang suy nghĩ cái gì mà thôi, xe dừng lại trước mặt anh, cảm thấy phía trước có xe, Bạch Tiểu Vũ mới buồn bực ngẩng đầu lên, bây giờ trong lòng anh đang rất khó chịu rất muốn đánh nhanh, còn rất muốn uống rượu, nếu như có người tự tìm đến, đúng lúc có thể đánh một trận.



Kết quả vừa ngẩng đầu lên lại nhìn thấy Hạ Đóa có hơi thất vọng liếc qua cô, sao lại không phải là một người đàn ông, mất mát cúi đầu xuống.



Thấy anh như vậy, Hạ Đóa bĩu môi, nhìn bên cạnh có một cửa hàng tiện lợi, bước nhanh đến đó, mua hai thùng bia, trả tiền xong thì ôm ra ngoài cửa hàng tiện lợi, đặt xuống bên cạnh Bạch Tiểu Vũ.



Anh có hơi nghi ngờ nhìn cô: “Làm gì thế?”



“Mời cậu uống rượu đấy.” Hạ Đóa ngồi xuống, lấy ra một chai bia mở ra: “Không vui thì nên uống rượu, uống say rồi ngủ một giấc, ngày hôm sau sẽ chẳng còn buồn phiền gì nữa.”



Bạch Tiểu Vũ nhìn Hạ Đóa đưa rượu đến: “Sao cô biết tôi không vui?”



“Tôi vừa nhìn thấy hết rồi.”



Sắc mặt Bạch Tiểu Vũ thay đổi, có chút không vui nhìn Hạ Đóa.



“Đừng nhìn tôi như vậy chứ, tôi sẽ xấu hổ đó.” Hạ Đóa hoàn toàn không để ý đến ánh mắt như muốn giết mình của Bạch Tiểu Vũ: “Đó không phải lỗi của cậu, được thôi, để tâm lí cậu cân bằng, tôi cũng kể chuyện mất mặt trước đây của tôi cho cậu nghe, có được hay không?”



“Được đấy.” Bạch Tiểu Vũ nhận lấy chai bia của Hạ Đóa, uống một ngụm, sớm đã muốn uống rồi, thế nhưng nghĩ đến không thể tiêu tiền lung tung bèn nhịn lại, ngay cả tiền uống rượu giải sầu cũng chẳng có, Bạch Tiểu Vũ anh từ lúc nào lại thê thảm như vậy.



Câu chuyện của Hạ Đóa đã từ rất lâu rồi, cũng thêm chút vui đùa, mối tình đầu là bạn học đại học, mặc dù Hạ Đóa lúc đó có vẻ ngoài quyến rũ, nhưng nội tâm tuyệt đối là một cô gái trong sáng, sinh viên nam thường sẽ vừa gặp đã yêu cô, sau đó bắt đầu theo đuổi, mà cô cũng bị kiến thức phong phú, sự dịu dàng chăm sóc của bạn học anh tuấn phóng khoáng đó mê hoặc, hai người rất nhanh đã thành một đôi.



Bạn học đó là một người đàn ông rất lãng mạn rất biết quan tâm, Hạ Đóa đã yêu anh ta sâu đậm, thề rằng không phải anh ta thì không gả, lúc anh ta tốt nghiệp còn mang chính mình làm món quà tặng cho anh ta, lúc bạn học đó phá vỡ một tầng chướng ngại, sự kinh ngạc và vui mừng trong mắt, Hạ Đóa đến giờ vẫn còn nhớ rõ, cô còn nhớ bạn học đó dùng ánh mắt dịu dàng nhìn cô, nói với cô:



“Đóa Đóa, em yên tâm, anh nhất định sẽ chịu trách nhiệm.”



Nhưng ba tháng sau, cô nghe được tin tức anh ta kết hôn, sau đó mới biết cha mẹ anh ta sớm đã quyết định chuyện hôn nhân cho anh ta rồi, đối tượng là người nước ngoài lớn hơn anh ta ba tuổi, hơn nữa lúc kết hôn, người phụ nữ này đã mang thai được hai tháng rồi,Ba tháng trước mình vừa hiến thân cho anh ta, mà anh ta thì hứa hẹn sẽ yêu cô cả đời, sẽ cưới cô, thế nhưng ba tháng sau, anh ta đã kết hôn, cô dâu không phải là cô, hơn nữa người ta còn sắp làm ba rồi.



Chịu đả kích như vậy, tính cách của Hạ Đóa thay đổi rất nhiều, từ một cô gái trong sáng trở thành một bà hoàng ăn chơi, chỉ cần cô vừa mắt, tất cả đều có thể lên giường. Thời sinh viên, cuộc sống cá nhân của cô đã khá hỗn loạn, thậm chí vì vậy mà bị đuổi học, sau đó anh trai không còn cách nào khác, đưa cô ra nước ngoài học hành.



Nước ngoài không giống với trong nước, ở đó rất cởi mở, đối với phương diện tình dục, cũng rất thẳng thắn. Hạ Đóa ở đó, hoàn toàn không cần che dấu bản chất thật sự của mình nữa, từ tử cũng quên đi tổn thương mà người đàn ông kia mang đến cho mình, chỉ là từ đó về sau cô chỉ muốn tình dục, không muốn yêu đương nữa.



Thật ra, yêu bao nhiêu thì hận bấy nhiêu, trong tư tưởng hiện tại của Hạ Đóa, lại chính là không phải vì người đàn ông đó mà cô mới thay đổi.



Bạch Tiểu Vũ không ngờ người phụ nữ thoạt nhìn có vẻ phóng khoáng như thế lại sẽ có câu chuyện như vậy, trong lòng không khỏi thương tiếc, cũng không trách cô chuyện bỏ tiền ra muốn mình làm người tình của cô nữa, hai người tôi một ngụm anh một ngụm bia, nói chuyện cũ của chính mình, thế mà càng kể càng vui vẻ, có lẽ là có người đẹp bên cạnh, hoặc là tâm trạng không vui, tóm lại còn chưa uống hết một thùng, Bạch Tiễu Vũ đã bắt đầu nói mê sảng, mà Hạ Đóa bình thường uống rất tốt, thế mà đầu óc cũng hơi mất tỉnh táo rồi.



“Hạ Đóa.”



“Hả?”



“Lời cô nói có còn tình không?”



“Lời nào?”



“Làm người tình của cô đó, mỗi tháng năm vạn tiền tiêu vặt, còn có quà tặng nữa, tôi chỉ cần phụ trách bồi bạn bên cạnh cô là được rồi.”



“Sao, cậu đồng ý?”



“Đúng vậy, tôi đồng ý, haha, tôi lại muốn biết, làm người tình rốt cuộc có gì tốt, để tôi làm người tình của cô đi, cô bao nuôi tôi, nuôi tiểu bạch kiểm đi, thế nào?”



“Được thôi.”







Bạch Tiễu Vũ không biết mình làm sao xuất hiện trong nhà của Hạ Đóa, dù sao buổi sáng ngày hôm sau lúc tỉnh dậy, anh phát hiện mình không nằm trên giường của mình, mà trong ngực còn có một người đẹp, người đẹp này, không phải ai khác chính là Hạ Đóa.



Sau khi hai người uống sau làm saoo quay về được Bạch Tiểu Vũ không có ấn tượng gì, nhưng hai người trần trụi, nhắc nhở tối hôm qua sau khi uống rượu anh lại làm loạn rồi.



Lạ lùng là, dường như bắt đầu chạm vào Hạ Đóa, tiết tháo của anh mất sạch, không giữ được nổi.



Nhớ lại chuyện của tối hôm qua, nhưng chỉ nhớ đến lúc đầu Hạ Đóa đưa bia cho mình, sau đó hình như anh nói rất nhiều, Hạ Đóa hình như cũng nói rất nhiều, hai người không ngừng uống bua, sau đó anh chẳng còn ấn tượng gì nữa, mấy thứ như bia rượu, có lúc thật đúng là thứ tốt mà.



Lúc này tâm trạng Bạch Tiểu Vũ có chút phức tạp, đối mặt với người phụ nữ mới vừa nói muốn bao nuôi mình, anh vốn không nên xuất hiện cùng lúc với cô, lại hết lần này tới lần khác phát sinh quan hệ.



Hôm qua nói với cô rất nhiều, nói mấy lời gì gì đó, quái lạ, sao anh lại uống say nhỉ, tửu lượng bình thường chắc hẳn không chỉ như thế đâu? Ôi, bỏ đi, dù sao cũng không nhớ hôm qua đã nói cái gì.



Nhìn thời gian sắp đến giờ đi làm rồi, không thể ngây người thêm nữa, quản đốc Vương đã nói hôm nay sẽ sắp xếp công việc mới cho anh, nếu như ngày đầu tiên đã đi muộn, thế thì không tốt lắm.



Vội vội vàng vàng tắm rửa thay quần áo, thấy Hạ Đóa vẫn còn đang say giấc, suy nghĩ một lát, tìm thấy một mảnh giất và một cái bút, viết tên và số điện thoại của mình, sau đó để trên tủ đầu giường, cho nên cô muốn tìm mình thì gọi điện thoại cho mình là đươc rồi.



Xuống dưới tầng, Bạch Tiểu Vũ ngạc nhiên nhận ra con xe của mình đang đậu ở dưới, tối hôm qua sao anh đến được đây, chẳng lẽ là Hạ Đóa lái xe thể thao phía trước mình đi xe phía sau à? hay là một mình mình đến đây? Sau đó đến tìm Hạ Đóa? Không đúng, trước khi say bọn họ còn đang ở cùng nhau àm.



Trước đây Bạch Tiểu Vũ chưa từng say rượu, cho nên không biết mình say rượu sẽ thế nào, tối qua Hạ Đóa muốn anh đến bồi bạn với mình, anh đồng ý, lại sống chết không ngồi lên xe thể thao của Hạ Đóa, nhất định muốn lái con xe của mình, mặc dù Hạ Đóa cũng say, nhưng cô thường say rượu, cho nên có vài hành vi đều là trong tiềm thức, hoặc có thể nói tiềm thức vẫn còn tỉnh táo, bị Bạch Tiểu Vũ làm cho không còn cách nào, đành phải lái con xe của Bạch Tiểu Vũ về nhà.



Bạch Tiểu Vũ cũng không nghĩ nhiều, cùng lắm thì đến lúc đó hỏi thẳng Hạ Đóa là được rồi, mặc dù quản đốc Vương đổi công việc cho anh, không cần khuân vác khổ cực như trước, nhưng cũng phải chạy ngược chạy xuôi liên tục, cũng rất bận rộn, cả một buổi sáng cái mông chưa được chạm ghế một lần, cũng phải, người trong công trường, cho dù làm cái gì cũng đều rất bận rộn.



“Tiểu Vũ, hôm nay đã quen chưa?”



“Đã quen rồi quản đốc Vương?”



“Ử, cậu tạm thời cứ theo tôi trước, bình thường học nhiều xem nhiều, sau này ấy à, tương lai của cậu sẽ tốt hơn tôi.”



Bạch Tiểu Vũ cười cười: “Vậy thì phải cảm ơn sự dịu dắt của quản đốc Vương, chú yên tâm, nếu như cháu thật sự phát triển, cũng sẽ không quên chú.”



Lúc hoạn nạn mới có thể gặp chân tình, nếu như là trước đây, cho dù người ta có đối xử với mình tốt thế nào, Bạch Tiểu Vũ cũng sẽ không cảm kích, bởi vì anh chưa chắc cần sự giúp đỡ của người khác, nhưng hiện tại, lúc này có người có thể đối xử tốt với mình thì thật sự là khó có được.



Bạch Tiểu Vũ đã thăng chức, thật ra đồ ăn có thể ăn đơn giản trong phòng làm việc, nhưng lúc ăn cơm, Bạch Tiểu Vũ vẫn mang đồ ăn đến tụ tập cùng mấy người công nhân quen thuộc cùng nhau ăn cơm.



Thấy anh đến đây, những người có quan hệ tốt với Bạch Tiểu Vũ lập tức chào hỏi anh:



“Bạch Tiểu Vũ, chúc mừng nha.”



“Cảm ơn.”



Bạch Tiểu Vũ ngồi vào trong đó, vừa cười nói với mọi người vừa ăn cơm, mặc dù ngồi giữa bọn họ, toàn là mùi mồ hôi trong mũi, nhưng Bạch Tiểu Vũ cũng đã từng là một thành viên trong đó, sau những nỗ lực anh mới sâu sắc hiểu rằng, vì sao người ta nói nhân dân lao động vinh quang nhất, lúc cả người anh đầy mùi mồ hôi đi trên đường phố, nhận lấy những ánh mắt khinh thường, lại có mấy người biết rằng, những thứ họ ăn, họ ở, họ mặc đều là từ những người lao động tầng lớp thấp nhất tạo ra?



Tối hôm qua không về nhà, sáng sớm ngủ dậy đã gọi điện thoại về nhà tìm một lí do để che giấy, Bạch Tiểu Vũ hiện tại là nguồn thu nhập chủ yếu của gia đình, hơn nữa chín chắn hơn trước đây không ít, tiếng nói trong nhà cũng càng ngày càng có trọng lượng, dù sao ông bà nội cũng đã già, bọn họ muốn quản lí anh cũng chẳng có sức mà quản, sức khỏe của ba không tốt, còn phải dựa vào đứa con trai này kiếm tiền chữa bệnh, cho nên Bạch Tiểu Vũ rất dễ dàng đưa ra lí do thoái thác, cũng không có ai nghi ngờ.



Điện thoại reo lên, Bạch Tiểu Vũ nghi hoặc cầm lên xem, là số lạ: “Alo?”



“Cậu đang ở đâu?”



Một giọng nói mệt mỏi truyền đến, là giọng của Hạ Đóa.



“Tôi đang đi làm.”



“Địa chỉ.”



“XXXXXXXX, cô muốn làm gì?” Theo phản xạ nói xong địa chỉ, mới muộn màng hỏi cô vì sao cần địa chỉ của mình.



“Trưa nay ăn cơm với tôi, mười phút sau tôi đến đón cậu.”



Nhà của Hạ Đóa cách chỗ này cũng không gần, nhưng mười phút cũng không phải không thể, chỉ là lái xe nhanh thêm mọt chút, không cho Bạch Tiểu Vũ thời gian phản ứng, Hạ Đóa đã cúp điện thoại.



“Bạn gái hả?” Một người công nhân nhìn Bạch Tiểu Vũ đang ngây người, cười hỏi.



“Không tính là như vậy.” Bạn gái hả? Bạch Tiểu Vũ suy nghĩ, bọn họ nhiều nhất chỉ là quan hệ bạn giường, vốn là tình một đêm, kết quả lại lên giường lầ thứ hai, bèn trở thành bạn giường rồi.



“Thật ngại quá, tôi ra ngoài một chút.”



Nhanh chóng ăn hết đồ ăn trong hộp, ném hộp đừng đi, Bạch Tiểu Vũ đi đến cổng công trường chờ xe chiếc xe nổi bật của Hạ Đóa xuất hiện trong tầm mắt, nhận ra anh làm việc trong công trường, cô còn ngạc nhiên một lát.



“Cậu làm việc ở đây?”



“Ừ.”



“Vậy thì buổi tối là làm thêm sao?”



“Ừ.”



Nếu Bạch Tiểu Vũ đã quên gần hết những lời nói tối qua thì Hạ Đóa lại nhớ vô cùng rõ ràng, biết trong nhà anh xảy ra chuyện rất cần tiền, không khỏi nhìn thằng nhóc đã từng là con cháu nhà giàu này bằng một con mắt khác:



“Lên xe đi, tôi mời cậu ăn cơm.”



“Không được, tôi nghỉ ngơi một lát thì phải đi làm rồi.” Bạch Tiểu Vũ lắc lắc đầu: “Không đủ thời gian, nếu như không thể đi làm đúng giờ thì sẽ bị mắng.”



Hạ Đóa có hơi rối rắm liếc nhìn Bạch Tiểu Vũ, mặc dù hiện giờ anh đã đổi công việc khác, không cần đi khuân vác nữa, cũng không cần chảy mồ hôi nữa, nhưng trên công trường bụi bặm rất nhiều, trong một buổi sáng quần áo đã đầy bụi đất, đầu tóc cũng có nữa, nhìn rất nhếch nhác, Bạch Tiểu Vũ lúc vừa mới nhìn thấy Hạ Đóa có chút ngại ngừng, sau đó nghĩ đến mình dựa vào đôi tay của mình kiếm sống, ít nhất chính đáng hơn đi làm người tình gì gì đó nhiều, vì thế thắt lưng liền thẳng đứng, rất bình tĩnh nhìn Hạ Đóa.



“Cậu làm côn việc gì thế, bẩn như vậy.” Hạ Đóa có chút ghét bỏ nhíu mày: “Cậu không phải là sinh viên đại học sao?”



“Bây giờ công việc không dễ tìm, quan trọng là tôi cũng không có kinh nghiệm làm việc, hơn nữa, mức lương tôi yêu cầu, đối với nhân viên văn phòng mà nói có hơi cao.”



“Vì thế liền bắt đầy từ cấp thấp nhất.”



“Đúng vậy, có điều không phải hiện tại, hiện tại tôi cần một công việc có thể kiếm được nhiều tiền một chút.” Bạch Tiểu Vũ rất thẳng thắn nói cho Hạ Đóa biết.



“Cậu học chuyên ngành gì?”



“Ngành chính là quản trị kinh doanh, ngành phụ là chụp ảnh, nhưng ngành phụ của tôi học tốt hơn ngành chính.” Bạch Tiểu Vũ ngẩn người một lát, nhanh chóng trả lời, ngành chính là ba chọn cho mình, vì tương lai tiếp nhận công ty mà thôi, ngành phụ mới là ngành anh thật sự yêu thích, ngay cả thầy giáo cũng từng khen anh, bảo anh ở mặt chụp ảnh rất có tài năng, mặc dù chỉ là ngành phụ, nhưng so sánh anh với những nhà nhiếp ảnh đã theo nghề được mấy năm, cũng chưa chắc đã kém hơn bọn họ.



“Cậu biết chụp ảnh?” Mắt Hạ Đóa sáng lên.



“Ừ.”



“Khi nào thì tan làm?”



“Năm giờ chiều?”



“Được, sau năm giờ tôi lại tới đón cậu.” Hạ Đóa gật gật đầu: “Thật sự không thể ăn cơm cùng tôi à?”



“Không được.”



“Được thôi, tôi đi trước đây, chờ điện thoại của tôi.”



Để lại một câu chẳng rõ đầu đuôi, Hạ Đóa vội vàng rời đi.



Bạch Tiểu Vũ phát hiện cô gái Hạ Đóa này, tính tình nóng nảy không giống với với vẻ bề ngoài xinh đẹp, làm việc luôn hùng hùng hổ hổ, có diều mặc dù cô ghét bỏ mình có chút bản, nhưng cũng không lấy ảnh mắt khinh thường nhìn mình, điều này làm cho anh thoải mái hơn một chút.



Khoảng bốn giờ bốn mươi lăm phút chiều, Bạch Tiểu Vũ đã nhận được điện thoại của Hạ Đóa nói với anh rằng mình đã đến rồi, nhớ đến những người công nhân, đột nhiên Bạch Tiểu Vũ ý thức được vấn đề, vội vàng bảo cô lái xe cách đến chỗ nào cách xa chút, sau đó anh mới đi ra.



“Mẹ nó, làm như bí mật cấu kết với băng đảng ấy.”



Đối với yêu cầu của Bạch Tiểu Vũ, mặc dù Hạ Đóa làm theo, nhưng vẫn rất không vui, anh vừa ngồi vào, cô đã phàn nàn ngay lập tức.



“Xin lỗi.” Bạch Tiểu Vũ cười nói, anh là sợ người khác cho rằng anh tìm phụ nữ giàu có, suy cho cùng thì hiện giờ mình chỉ là một sinh viên nghèo, thế mà lại có một cô gái xinh đẹp lái xe thể thao đến đây đón mình, khó tránh khỏi lời ra tiếng vào, tạm thời anh không muốn tạo ra những tin đồn không hay.



Lườm anh một cái, Hạ Đóa đưa Bạch Tiểu Vũ về nhà.



“Cô mang tôi đến đây làm gì?” Chiếc xe của anh vẫn còn đang ở công trường đó, mặc dù không đáng tiền, nhưng rất thuận tiện, lát nữa bảo Hạ Đóa đưa mình quay về lấy xe, nếu không tối nay sau khi tan làm không có cái về nhà.



“Bẩn chết đi được, đi tắm rửa đi.”



“Ồ.”



Bạch Tiểu Vũ cũng là người thích sạch sẽ, nghe Hạ Đóa nói liền đi vào nhà vệ sinh tắm rừa.



Nhà vệ sinh trong suốt khiến cho Tiểu Thố ở bên ngoài có thể nhìn rất rõ ràng, tên nhóc này, vóc người cũng không tồi, bề ngoài cũng tạm được, duy trì mối quan hệ cũng có thể.



Bạch Tiểu Vũ tắm rửa sạch sẽ xong, Hạ Đóa đã gọi ở bên ngoài: “Đi ra mặc quần áo, ném quần áo bần của cậu đi.”



Bạch Tiểu Vũ đành phải bọc khăn tắm đi ra, Hạ Đóa ném một bộ quần áo mới qua: “Qua đó thay.”



“Hả?”



Thấy cậu ngại ngùng, Hạ Đóa bật cười: “Cậu ngại ngùng cái gì nữa, trên người cậu có chỗ nào mà tôi chưa nhìn qua đâu, cũng đã sờ qua rồi.”



Ngôn ngữ phóng khoáng này khiến cho Bạch Tiểu Vũ khó chịu: “Cô tìm tôi có chuyện gì, không phải chỉ là vì tắm rửa rồi cho tôi thay quần áo mới chứ?”



Tuy rằng hiện tại quần áo của anh đều đã cũ rồi, thế nhưng trước đây mua đều là hàng hiệu, Hạ Đóa chọn cho mình cũng là hàng hiệu, điểm này thì ánh mắt của anh cũng không tồi.



“Chỗ nào nhiều lời vô nghĩa như thế, đi theo tôi.”



Kết quả Hạ Đóa đưa anh đến một tòa nhà làm việc to lớn, sau đó ở cổng Bạch Tiểu Vũ nhìn thấy tạp chí XX, tạp chí này anh đã từng đọc, là giới thiệu phong trào thời trang phổ biến nhất, đi theo đường lối cao cấp, nhận được rất nhiều sự hoan nghênh của người yêu thời trang, thế mà Hạ Đóa lại làm việc ở toàn soạn này sao, thật sự là không ngờ nha.



Mang anh đi thẳng đến phòng chụp ảnh của công ty, lấy một cái máy ảnh đưa cho anh: “Biết sử dụng không?”



“Đương nhiên.” Máy ảnh Sony ống kính rời, vừa mở miệng đã giới thiệu tất cả tính năng, bao gồm cả giá cả thị trường, Hạ Đóa nghe xong liên tục gật đầu: “Không tồi, có chút kiến thức, nơi này có phòng thay đồ, chụp cho tôi một bộ ảnh, chủ đề chính là phong cách hoài cổ, từ giờ trở đi, cậu chính là chủ trì của người này, cậu nói cái gì, tôi làm cái đó.”



Được Hạ Đóa đưa tới công ty, Bạch Tiểu Vũ cũng đại khái đoán ra cô muốn làm gì, vuốt ve chiếc máy ảnh mà mình yêu quý, gần đây anh chẳng có thời gian chơi rồi, gật gật đầu, nhìn lớp trang điểm đậm của Hạ Đóa.



“Trước tiên tẩy lớp trang điểm này đi đổi thành trang điểm nhẹ nhàng một chút, tôi giúp cô thay đổi quần áo.”



“Được.”



Chờ Hạ Đóa làm theo yêu cầu trang điểm nhẹ nhàng của Bạch Tiểu Vũ, Bạch Tiểu Vũ cũng đã tìm ra một bộ quần áo caro đen trắng bảo cô mặc vào, lại phối hợp thêm cho cô một số thứ, một cô gái vừa thời thượng vừa cổ điển đã xuất hiện trước mặt anh, không thể không nói, vẻ ngoài của Hạ Đóa vô cùng tốt.



Một nhà nhiếp ảnh giỏi, nhìn thấy một cảnh đẹp hay là người mẫu, đều sẽ muốn ghi lại cảnh đẹp đó, người mẫu đó vào trong máy ảnh của mình, Bạch Tiểu Vũ bật đèn, điều chỉnh ống kính xong, bắt đầu chụp ảnh.



“Nào, nhìn bên này.”



“Cười lên nào.”



“Thân thể hơi nghiêng một chút, đúng, chính là như vậy, giữ nguyên.”



“Tốt lắm, lại thêm một tấm nữa.”



…..



Phòng chụp ảnh im lặng chỉ có tiếng nói của Bạch Tiểu Vũ và âm thanh chụp ảnh lách tách, Bạch Tiểu Vũ đã đi vào trạng thái, tiến vào mức độ cao nhất, chỉ cảm thấy người mẫu Hạ Đóa này là một tài nguyên tốt, không ngừng yêu cầu cô tạo dáng theo yêu cầu của mình, một tấm lại một tấm ảnh được chụp ra, mãi đến khi Hạ Đóa bảo dừng, anh vẫn còn cảm thấy chưa đủ:



“Ôi trời, mệt chết mất.”



Hạ Đóa nằm ngoài ra bàn: “Thì ra làm người mẫu mệt mỏi như thế này.”



“Xin lỗi, tôi chụp hăng say quá, quen cả cảm nhận của cô.”



“Không sao, nhiếp ảnh của chúng tôi bình thường khi chụp ảnh, không biết kết thúc thì sẽ không cho người mẫu nghỉ ngơi.” Hạ Đóa khoát tay: “Đưa máy ảnh cho tôi xem xem chụp như thế nào.”



“Này.” Khi cầm máy ảnh, Bạch Tiểu Vũ như biến thành một người khác vậy, hoạt bát, thoải mái, nhiệt tình.



Chỉ có người thật sự yêu chụp ảnh, mới có tỉnh cảm mãnh liệt như vậy.



“Chụp không tệ nha.” Hạ Đóa nhìn ảnh trong máy ảnh: “Ngày mai tôi đưa cho chủ biên nhìn một chút, nếu như anh ấy đồng ý, đến lúc đó cậu đến làm việc trong công ty đi, đãi ngộ cũng không tệ đâu, ít nhất nhiều hơn chỗ công trường cậu đang làm.”



….



Có thể làm công việc mình yêu thích, Bạch Tiểu Vũ vừa nghe xong lập tức vui mừng: “Thật ư?”



“Ừ, trước đây cậu đã từng tham gia cuộc thi nhiếp ảnh nào không?”



“Có, tôi còn từng đạt giải đó.” Bạch Tiểu Vũ liên tục gật đầu: “Tôi có hai ba mươi cái cúp trong nhà, phần lớn đều là của cuộc thi cấp quốc gia hoặc là sức ảnh hưởng trong nghề.”



Ánh mắt Hạ Đóa sáng lên: “Như vậy là tốt nhất, cậu về nhà viết một bản sơ yếu lý lịch, viết cả những giải thưởng mình từng đạt được, có như vậy, tôi mới dễ nói chuyện điều kiện với chủ biên.”



“Được.” Bạch Tiểu Vũ gật gật đâu, do dự một lát: “Cảm ơn.”



Suy cho cùng hai người cũng mới gặp nhau hai lần mà thôi, nếu như Hạ Đóa thật sự giúp mình tìm được công việc, anh nhất định sẽ rất biết ơn cô.



“Không cần cảm ơn.” Hạ Đóa cười tủm tỉm nhìn Bạch Tiểu Vũ: “Tôi cũng có đều kiện.”



“Điều kiện gì?” Bạch Tiểu Vũ hơi có cảnh giác, nghĩ đến đầu tiên chính là vấn đề người tình mà cô đã từng nói trước đây.



“Không cần dùng ánh mắt đề phòng nhìn tôi như thế.” Hạ Đóa bật cười: “Làm bạn trai của tôi, thế nào?”



“Bạn trai?” Cái này ngược lại khiến cho Bạch Tiểu Vũ có hơi bất ngờ.



“Ừ.” Hạ Đóa cười cười. “Hiện tại tôi đang nhàm chán, đột nhiên nghĩ đến chuyện yêu đương, tôi cảm thấy cậu cũng không tệ, hơn nữa chúng ta ở trên giường cũng rất ăn ý, thế nào? Đương nhiên tôi cũng biết tình hình của cậu, hiện tại chi tiêu yêu đương của chúng ta tạm thời do tôi phụ trách, đợi cậu vượt qua khó khăn hiện tại, sau này đền bù cho tôi gấp đôi.”



Đây không giống phong cách của cô, Hạ Đóa cô có khi nào cần bạn trai, có điều, không biết vì sao lại muốn giúp cậu ra, Hạ Đóa biết Bạch Tiểu Vũ cũng có tự tôn của chính mình, cho nên mới dùng cách làm như vậy.



Thật ra Bạch Tiểu Vũ không biết chụp ảnh hoặc chụp ảnh chẳng ra làm sao, cô cũng có thể lợi dụng người của mình ở trong công ty tìm cho cậu một vị trí có mức tiền lương không tồi, mà hiện tại xem ra bản thân cậu cũng có trình độ chuyên môn, mình chỉ có tác dụng giới thiệu, tin rằng cậu đến xin việc sẽ không có vấn đề gì, cùng lắm cô sẽ giúp anh đòi tiền lương nhiều thêm một chút.



“Được thôi.” Bạch Tiểu Vũ suy nghĩ, gật đầu đồng ý, anh đồng ý không phải bởi vì Hạ Đóa nói cái gì mà chi tiêu hiện tại do cô phụ trách, mà là bởi vì hai chữ bạn trai.



Anh mơ hồ cảm thấy, Hạ Đóa có lẽ không buông thả như vẻ bề ngoài như thế, ít nhất cô có thể lấy cách thức này để giúp mình, như vậy, bản tính của cô cũng lương thiện, không phải sao?



Mà đối với người phụ nữ này, anh cũng nảy sinh một chút hứng thú, anh muốn hiểu cô nhiều thêm một chút.



Thấy anh đồng ý, Hạ Đóa mỉm cười, rất vui mừng, lấy thẻ nhớ trong máy ảnh ra, để vào trong túi của mình: “Tôi đói rồi, đi thôi, chúng ta đi ăn cơm.”



“Ừm.”



“Có được không, ngày mai gọi điện cho cậu, lát nữa cậu còn phải đến quán bar à?”



“Ừ.”



“Đừng đến quán bar nữa, nơi đó không sạch sẽ lắm.” Hạ Đóa nhíu mày: “Hơn nữa mỗi ngày đều làm việc muộn như vậy, lương cũng không nhiều, trong tay tôi có một vài mối quan hệ, sau này tôi xem có thể giúp cậu tìm việc ngoài hay không, yên tâm, mặc dù công ty không cho phép làm việc ngoài, nhưng mọi người đều làm, đây đã là quy tắc ngầm rồi.”



Nhiếp ảnh gia một lần nhận việc bên ngoài, ít nhất có thể tương đương tiền lương anh làm việc mấy ngày trong quán bar, thời gian và sức lực cũng không nhiều như làm ở đây, Bạch Tiểu Vũ đương nhiên đồng ý.



“Cảm ơn cô, Đóa Đóa.”



Hai từ Đóa Đóa khiến cho Hạ Đóa ngây người, nhanh chóng khôi phục lại bình thường: “Sau này không được gọi tôi là Đóa Đóa.”



“Vậy gọi là gì?” Cô không phải là bạn gái của anh à, anh gọi thân mật một chút thì có gì không đúng sao?”



“Gọi tôi là chị đi, tôi lớn tuổi hơn cậu.”



“Nhưng tôi là bạn trai của cô.” Bạch Tiểu Vũ nhíu mày.



“Là bạn trai của tôi thì không thể gọi tôi là chị à? Bây giờ tình yêu chị em rất phổ biến có được không?” Cô đến quán bar thường ăn cỏ non, sợ cái gì.



Bạch Tiểu Vũ sau khi Hạ Đóa trở thành bạn gái của mình, từ chị này không thể nói lưu loát được: “Nếu như tôi gọi cô là chị, sẽ cảm thấy giống như yêu đương với chị của tôi vậy, cảm giác này rất kì lạ, hơn nữa anh rể tôi là một người đàn ông rất hay ghen, tôi không dám chọc đến anh ta, cũng không dám đụng đến điểm mấu chốt của anh ta tí nào cả.”



“Hở, cậu còn có chị gái?”



“Ừm, cùng cha khác mẹ.”



“Chính là con gái vợ trước của ba anh à?” Hạ Đóa tỏ ra tò mò với mối quan hệ gia đình của Bạch Tiểu Vũ: “Quan hệ giữa hai người như thế nào?”



“Cái gì như thế nào?”



“Con gái của vợ trước ba anh đó, nghe anh gọi cô ấy là chị, hình như quan hệ cũng không tệ.”



“Rất tốt.” Từ nhỏ Bạch Tiểu Vũ đã cho là như vậy, mặc dù Bạch Tiểu Vũ rất ít khi tỏ ra hòa nhã với cô, nhưng từ nhỏ đã bị anh bắt nạt quen rồi, cô sớm đã quen.



“Là một người khó hiểu.”



“Cho nên, tôi gọi cô là Đóa Đóa nhé, đừng gọi là chị.”



“Không được, hay gọi là Hạ Đóa đi, nếu không thì gọi chị.” Mặt Hạ Đóa nghiêm túc hẳn lên, hai từ Đóa Đóa khiến cô cảm thấy buồn nôn.



Bạch Tiểu Vũ suy nghĩ một lát, vẫn cảm thấy gọi chị thân thiết hơn một chút: “Chị.”



“Thật là ngoan.”



Tìm một cô gái lớn tuổi hơn mình thật không tốt tí nào, gọi một tiếng chị, lại thêm một câu thật là ngoan, Bạch Tiểu Vũ đen mặt, sao có cảm giác như một em trai nhỏ thế này.



Chín giờ sáng ngày hôm sau Bạch Tiểu Vũ đã nhận được điện thoại của Hạ Đóa, bảo với anh rằng hãy nghỉ việc chỗ công trường đi, hôm nay đến công ty đi làm, tốc độ làm việc của Hạ Đóa thật là nhanh, Bạch Tiểu Vũ thầm nghĩ, thế nhưng quản đốc Vương mới tỏ ý muốn dìu dắt mình, mình đi như vậy, có phải quá cạn tình hay không?



Bạch Tiểu Vũ rơi vào rối rắm, một mặt là quản đốc Vương trong lúc khó khăn nhất đã giúp đỡ mình, làm cho anh rất biết ơn, mặt khác, lại là ước mơ của mình, từ bỏ công việc này, thật sự là không nỡ.



Từ khi nghe điện thoại của Hạ Đóa, Bạch Tiểu Vũ có hơi mất tập trung, không biết nên nói với quản đốc Vương như thế nào.



“Tiểu Vũ, cậu theo tôi đi tuần tra công trường một lát.”



“À, được, quản đốc Vương.”



“Này, bên kia, tay chân nhanh lên một chút.”



“Bên kia, cẩn thận một chút.”



“Bên kia…”



Quản đốc Vương đi phía trước, luôn luôn lên tiếng dặn dò những người công nhân đang làm việc mấy câu, bất tri bất giác đã đi xuống tầng, ngảng đầu lên nhìn thấy những người công nhân đang làm việc ở trên cao.



“Cẩn thận một chút đấy.”



“Vâng, quản đốc Vương.”



Xem qua một chút, quản đốc Vương đi vào bên trong: “Tiểu Vũ, chúng ta lên tầng xem một lát.”



“A, vâng.”



Bạch Tiểu Vũ không tập trung đi theo phía sau quản đốc Vương, bởi vì vẫn luôn nghĩ đến nên nói chuyện nghỉ việc với quản đốc Vương như thế nào, cho nên anh không chú ý vị trí mình đang ở trong hoàn cảnh rất nguy hiểm.



Mà lúc anh đi xuống dưới tầng, đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu thất thanh: “Cẩn thận, mai tránh ra.”



Bạch Tiểu Vũ chưa rõ xảy ra chuyện gì, chỉ theo phản xạ ngẩng đầu lên: “Bang…”



Một âm thanh rất lớn vang lên, một cái mũi khoan không biết từ tầng mấy rơi xuống, đúng lúc đập vào đầu cậu, một màu đỏ của máu che khuất tầm mắt của anh, mắt hoa lên, cái gì cũng không biết nữa.



“Tiểu Vũ…” Quản đốc Vương phản ứng lại đầu tiên, vội vàng lao tới chỗ Bạch Tiểu Vũ: “Mau gọi điện thoại, gọi xe cứu thương, nhanh lên.”



Công nhân nào đó ở trên nóc làm việc không cẩn thận để rơi mũi khoan xuống cũng bị dọa cho choáng váng…



Mũi khoan rơi từ mấy tầng xuống đập thẳng vào đầu, Bạch Tiểu Vũ rất nhanh đã chảy máu, ngã xuống mặt đất một lát trên mặt đất đã chảy một bãi máu, công nhân xung quanh đều bị làm cho sợ hãi, quản đốc Vương đã nhìn quen sóng to gió lớn cũng có chút hoảng hốt, nếu như đập chết người, mình cũng gần như xong rồi, quan trọng nhất là, đây là một chàng trai trẻ, là người bản thân mình vừa ý, cũng không thể xảy ra chuyện được, ông sẽ áy náy cả đời mất.



“Xe cứu thương đâu, xe cứu thương sao còn chưa đến?”



“Đã gọi điện thoại rồi, sẽ đến nhanh thôi.”



“Khốn nạn…”



Quản đốc Vương vô cùng sốt ruột, lấy một cái khăn tay đè mạnh lên miệng vết thương của Bạch Tiểu Vũ để cầm máu: “Ai có số điện thoại của người nhà cậu ấy, mai gọi điện thông báo cho người nhà cậu ấy đi.”



“Điện thoại của cậu ấy chắc có đấy.”



Một người công nhân tìm ra điện thoại của anh, mở danh bạ ra, cái tên đầu tiên chính là: Chị gái Thỏ



Nếu như Bạch Tiểu Thố biết Bạch Tiểu Vũ lưu tên mình như vậy, chắc chắn sẽ nổi điên.



Người công nhân chỉ nhìn thấy chữ chị gái, mặc kệ có phải là chị ruột hay không, lưu tên như vậy hẳn là rất thân thiết, nhất định là người có quan hệ: “Alo, xin chào, xin hỏi cô và Bạch Tiểu Vũ là như thế nào…”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom