• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu. (2 Viewers)

  • chap-332

Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu - Chương 140-2




Khi đó, nhìn bóng lưng của bọn họ rời đi, có thứ gì đó bên trong ta đã tan vỡ









Không gian xung quanh chỉ có một màu tối đen, không có ánh sáng, không có hơi ấm





Có phải hay không cô đã quên mất thứ gì thật quan trọng?





Cô chỉ muốn mãi trốn bên trong vỏ bọc này, không cần phải tiếp xúc với thế giới bên ngoài Ở nơi đây sẽ không ai có thể tổn thương cô, cũng sẽ không ai có thể làm cho cô buồn





Cảm giác bị bỏ rơi, là thứ mà Hạ Tiểu Hi sợ hãi nhất





Cho nên cô lại mơ về một giấc mơ thật dài thật dài, những ngày mà cô đã từng - hạnh phúc nhất





"Tử Lăng, Tử Lăng Nơi này thật đẹp" Hạ Tiểu Hi phấn khích reo lên, cô nắm lấy bàn tay ấm áp của nam nhân, kéo hắn chạy trên bãi cát vàng





"Nơi này chỉ có hai chúng ta sao?" Cô nhìn lên bầu trời xanh thẳm không chút gợn mây, cùng với biển xanh rì rào, gió thổi ca hát bên tai





Nơi này thật tuyệt vời





"Đúng vậy" Hạ Tử Lăng dịu dàng cười, ôm Hạ Tiểu Hi vào ngực, chóp mũi khec chạm vào chóp mũi xinh đẹp của cô Hắn hỏi: "Ở nơi này chỉ có Tiểu Hi cùng anh hai thôi"





Hạ Tiểu Hi hạnh phúc cười tới cong cong khoé mắt, ôm lấy eo của Hạ Tử Lăng, làn váy trắng tung bay trong gió, nụ cười nơi miệng ngọt ngào chìm trong muôn vàn hạnh phúc





Sau đó, cô gái lớn dần, chàng trai cũng dần trở nên thành thục, mang theo mùi hương quyến rũ tựa như một chai rượu Whisky để lâu năm, ổn trọng lại mê hoặc nhân tâm





Lớn lên, dường như chú bướm không muốn chỉ ở bên trong chiếc lồng nữa





Nó muốn thoát khỏi chiếc lồng, tìm hiểu về thế giới ngập tràn ánh sáng muôn màu mỹ lệ kia





Cho nên hắn tức giận





"Hạ Tiểu Hi! Đừng nghĩ tới chuyện rời khỏi căn biệt thự này nữa! Em không thể ra ngoài!" Hạ Tử Lăng tức giận nắm lấy vai của Hạ Tiểu Hi, ánh mắt đỏ bừng cố gắng kìm nén cơn giận





"Anh hai! Em đã ở nơi này mười mấy năm rồi, tại sao em không thể ra ngoài một chút? Chỉ một chút thôi" Hạ Tiểu Hi nắm lấy tay áo của Hạ Tử Lăng chậm rãi rơi nước mắt





Cô thực sự sắp ngộp chết trong căn nhà này rồi! Mỗi ngày đều như nhau, giống như một con búp bê bị trưng dụng trong tủ kính, chỉ dành riêng cho Hạ Tử Lăng ngắm nhìn vậy!





"Tử Lăng! Em mệt mỏi lắm rồi!" Hạ Tiểu Hi thảm đạm cười, sau đó quay lưng đi khỏi





Hạ Tiểu Hi quay người lên lầu, để mặc Hạ Tử Lăng một mình đứng sững người ở đó





Khoảnh khắc đó, khi mà cô khẽ quay đầu, một khuôn mặt vặn vẹo tới khó tin kia đã in vào trong lòng cô





Giữa hai người, một mối quan hệ an toàn đã nứt vỡ





---





Like và comment cho ta vui nhá các tình yêu của ta <3





Buổi chiều ta có một thời gian ngồi máy tính trên trường, sẽ có thể viết thêm cho các nàng chương nữa, thân ái <3





Ah, ném phiếu phiếu cho Cá nha <3 đừng quên nhé iu các nàng <3


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom