Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-336
Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu - CHương 142-1
Đã ở trong bóng tối lâu tới mức tưởng chừng như bản thân đã hoàn toàn chìm sâu vào giấc ngủ vĩnh hằng
"Rắc"
Rắc?
"Tách tách tách"
Tiếng động gì vậy?
Theo cảm giác, cô nhìn ngó xung quanh, thế nhưng xung quanh cô vẫn chỉ là một mảnh tối đen không có lấy một tia sáng nào
Giống như những tiếng động kia chỉ là hoang tưởng của cô
"Tỉnh lại đi"
"Mở mắt ra"
"Đừng ngủ nữa"
Là ai đang nói chuyện?
Hay là do cô tự mình tưởng tượng ra tiếng nói này?
Hạ Tiểu Hi thầm nghĩ, có lẽ cô sắp điên rồi chăng?
"Tỉnh lại, Hạ Tiểu Hi!"
Tách!
Vết nứt hoàn toàn lộ rõ, lan rộng ra các bề mặt của tảng băng, Hạ Tiểu Hi bên trong bóng tối khẽ ngẩng đầu, đôi mắt mang theo mong chờ nhìn về phía trước
Vết nứt xuất hiện ngay trước mắt cô đây rồi!
"Đừng đừng bỏ tôi!"
Cô dùng hết sức mình vươn tay về phía trước, ánh sáng, đã bao lâu rồi ánh sáng không chiếu rọi vào nơi đây?
Hạ Tiểu Hi giống như con thiêu thân chạy tới ngọn lửa, điên cuồng xông tới muốn bắt lấy chút ánh sáng nhỏ bé ấy
Bàn tay hết sức vươn tới, cổ họng cô run run muốn hét lên
"Đây rồi"
Tiếng cười khẽ ấm nóng đánh vào màng nhĩ cô, sau đó một cánh tay từ đâu xuất hiện, nắm lấy cằm của cô, lực mạnh tới mức khiến cho cằm của cô muốn biến dạng
"Ha ha"
Men theo tiếng cười khẽ, ánh sáng trog mắt cô dần lấy lại
Ầm!
Tất cả băng giá tan biến, Tạp Văn hài lòng ôn lấy Hạ Tiểu Hi, sống mũi chạm vào mái tóc của cô hít thật sâu
Một mùi hương thật dịu dàng tinh khiết, giống như những gì mà hắn đã tưởng tượng
Hạ Tiểu Hi rùng mình tỉnh lại, cũng nhanh chóng nhận ra mình đang nằm trong lòng của một người, khi nhìn lên lại đập vào mắt là một người xa lạ
"Anh là ai" Cô vô cùng đề phòng hỏi
"Người đã giải cứu em" Tạp Văn cười tới yêu nghiệt, những ngón tay thon dài nhẹ nhàng xoa vuốt chiếc cằm phát xanh của cô
5 tên quân nhân canh gác bên trong đã nhìn không nổi nữa, ôm súng chạy tới vỗ vai của Tạp Văn: " Ngài Tạp Văn, cấp trên có lệnh không được phép chạm vào cô Hạ, ngài mặc dù đã giải cứu cô ấy thành công, thế nhưng ngài không được phép đụng chạm vào cô Hạ quá mức cho phép"
Tạp Văn giống như không nghe thấy cảnh cáo của quân nhân, tỉ mỉ xem xét Hạ Tiểu Hi
"Ngài Tạp"
Quân nhân không thể tin nhìn mũi dao đã đâm xuyên ngực mình, phun ra một ngụm máu, ngã gục xuống
Hạ Tiểu Hi hoảng sợ che miệng nhìn những chiếc đuôi bằng xích gắn lưỡi dao đột ngột xuất hiện sau lưng Tạp Văn, trong đó một cái, đang quấn chặt lấy eo cô
---
Đoán coi cô Hạ lại sắp chết tư thế gì nào
Trên tàu k có ổ điện k có wifi :( cuộc đời khổ bức TT
Các nàng yêu ném phiếu phiếu côg chiếm bảng xếp hạng giùm ta đi nào
Hiu hiu hiu TT
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Đã ở trong bóng tối lâu tới mức tưởng chừng như bản thân đã hoàn toàn chìm sâu vào giấc ngủ vĩnh hằng
"Rắc"
Rắc?
"Tách tách tách"
Tiếng động gì vậy?
Theo cảm giác, cô nhìn ngó xung quanh, thế nhưng xung quanh cô vẫn chỉ là một mảnh tối đen không có lấy một tia sáng nào
Giống như những tiếng động kia chỉ là hoang tưởng của cô
"Tỉnh lại đi"
"Mở mắt ra"
"Đừng ngủ nữa"
Là ai đang nói chuyện?
Hay là do cô tự mình tưởng tượng ra tiếng nói này?
Hạ Tiểu Hi thầm nghĩ, có lẽ cô sắp điên rồi chăng?
"Tỉnh lại, Hạ Tiểu Hi!"
Tách!
Vết nứt hoàn toàn lộ rõ, lan rộng ra các bề mặt của tảng băng, Hạ Tiểu Hi bên trong bóng tối khẽ ngẩng đầu, đôi mắt mang theo mong chờ nhìn về phía trước
Vết nứt xuất hiện ngay trước mắt cô đây rồi!
"Đừng đừng bỏ tôi!"
Cô dùng hết sức mình vươn tay về phía trước, ánh sáng, đã bao lâu rồi ánh sáng không chiếu rọi vào nơi đây?
Hạ Tiểu Hi giống như con thiêu thân chạy tới ngọn lửa, điên cuồng xông tới muốn bắt lấy chút ánh sáng nhỏ bé ấy
Bàn tay hết sức vươn tới, cổ họng cô run run muốn hét lên
"Đây rồi"
Tiếng cười khẽ ấm nóng đánh vào màng nhĩ cô, sau đó một cánh tay từ đâu xuất hiện, nắm lấy cằm của cô, lực mạnh tới mức khiến cho cằm của cô muốn biến dạng
"Ha ha"
Men theo tiếng cười khẽ, ánh sáng trog mắt cô dần lấy lại
Ầm!
Tất cả băng giá tan biến, Tạp Văn hài lòng ôn lấy Hạ Tiểu Hi, sống mũi chạm vào mái tóc của cô hít thật sâu
Một mùi hương thật dịu dàng tinh khiết, giống như những gì mà hắn đã tưởng tượng
Hạ Tiểu Hi rùng mình tỉnh lại, cũng nhanh chóng nhận ra mình đang nằm trong lòng của một người, khi nhìn lên lại đập vào mắt là một người xa lạ
"Anh là ai" Cô vô cùng đề phòng hỏi
"Người đã giải cứu em" Tạp Văn cười tới yêu nghiệt, những ngón tay thon dài nhẹ nhàng xoa vuốt chiếc cằm phát xanh của cô
5 tên quân nhân canh gác bên trong đã nhìn không nổi nữa, ôm súng chạy tới vỗ vai của Tạp Văn: " Ngài Tạp Văn, cấp trên có lệnh không được phép chạm vào cô Hạ, ngài mặc dù đã giải cứu cô ấy thành công, thế nhưng ngài không được phép đụng chạm vào cô Hạ quá mức cho phép"
Tạp Văn giống như không nghe thấy cảnh cáo của quân nhân, tỉ mỉ xem xét Hạ Tiểu Hi
"Ngài Tạp"
Quân nhân không thể tin nhìn mũi dao đã đâm xuyên ngực mình, phun ra một ngụm máu, ngã gục xuống
Hạ Tiểu Hi hoảng sợ che miệng nhìn những chiếc đuôi bằng xích gắn lưỡi dao đột ngột xuất hiện sau lưng Tạp Văn, trong đó một cái, đang quấn chặt lấy eo cô
---
Đoán coi cô Hạ lại sắp chết tư thế gì nào
Trên tàu k có ổ điện k có wifi :( cuộc đời khổ bức TT
Các nàng yêu ném phiếu phiếu côg chiếm bảng xếp hạng giùm ta đi nào
Hiu hiu hiu TT
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook