Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-58
Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu - Chương 30-1
Hôm nay Cổ Lệ lại đặc biệt mang ta ra ngoài, ta nghe thấy điều này tưởng chừng như là mơ, cho đến khi cảm nhận được ánh nắng mặt trời chạm nhẹ vào da, mới thần thờ một chút, sau đó tham lam nhắm mắt, để ánh nắng như tắm táp khắp cơ thể
"Ấm áp hay không?" Cổ Lệ đang bế ta đột nhiên hỏi
"Ấm áp, đã lâu lắm rồi tôi chưa được nhìn thấy ánh sáng mặt trời" Giọng ta khàn khàn, giống như một chiếc đài rỉ sét phát ra tiếng rè rè
Cổ Lệ hôn lên má ta, ánh mắt lại vô cảm nhìn lên trời Hắn nói: "Nhưng tôi lại chẳng cảm thấy ấm áp một chút nào cả!"
Máu của hắn có lẽ đã sớm lạnh như băng, ánh mặt trời mà cô cảm thấy nhớ nhung, ấm áp, hắn lại cảm thấy như đang châm chọc hắn
Người đầu tiên nhờ hắn kết liễu mạng sống đã khiến hắn triệt để chán ghét cái thứ gọi là ánh mặt trời này
Cô ta yêu một kẻ không nên yêu - cha của chính mình!
Nếu nói hắn là biến thái, cô ta chắc cũng bệnh hoạn khồn kém là bao, yêu chính cha ruột, thậm chí còn dùng biết bao nhiêu mưu kế để chiếm đoạt ông ta, cuối cùng lại càng đẩy ông ta ra xa hơn, mất hết tất thảy, danh dự, gia đình, bạn bè
Cô ta khi được đưa tới chỗ hắn dường như đã vô phương cứu chữa, hoàn toàn tuyệt vọng, chìm đắm trong thống khổ bị người mình yêu - cha của mình đem vào bệnh viện tâm thần gặp bác sĩ tâm lí
Cổ Lệ nhẹ nhàng kể
Cô ta nói rằng cô ta đã không còn tin tưởng thứ gì nổi nữa rồi, tình thân không, tình yêu cũng đã chết
Lúc ấy hắn vẫn còn rất ngây thơ, luôn tìm cách chữa trị cho cô ta, thế nhưng người mà tâm đã chết, thì đâu còn gì để mà giữ nữa
Cho nên sau rất nhiều lần cứu lại cái mạng nhỏ của cô gái kia, Cổ Lệ thoả hiệp
Hắn đã hiểu ra, với những người đã từ bỏ ý muốn sống tiếp, ép buộc bọn họ còn sống mới là sự tàn nhẫn tàn độc nhất!
Cô gái kia nghe thấy hắn đồng ý thì đã cười, nụ cười duy nhất mà cô ta cho Cổ Lệ kể từ lúc gặp mặt, cho tới lúc chết đi
Cô ta nói muốn chết một cách xinh đẹp nhất, để người đàn ông kia không cảm thấy đau khổ hay cắn rứt lương tâm
"Như vậy thì tình yêu của em đối với ông ấy sẽ chỉ như là một giấc mộng của riêng em, chỉ mình em nằm mơ, rồi chỉ mình em biến mất" Cô ta mỉm cười
Khi người đàn ông kia nhận được tin thì không thông báo với vợ, lặng lẽ tìm tới
Con gái của ông ta nằm bên trong một chiếc giường hoa, đặt dưới ánh mặt trời ấm áp lại mỹ hảo Ông ta quỳ gối xuống, nước mắt lặng rơi trong im lặng
Đến cuối cùng ông ta vẫn mất đi đứa con gái này
Tình yêu cấm kị, kết thúc cũng chỉ là những vết sẹo hằn xé trong tim từng người
Kể từ ngày đó, Cổ Lệ cũng trở nên chán ghét ánh mặt trời
---
Chap này kể về lần đầu tiên Cổ Lệ giết một người
Thôi G9 các nàng, like like like nha
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Hôm nay Cổ Lệ lại đặc biệt mang ta ra ngoài, ta nghe thấy điều này tưởng chừng như là mơ, cho đến khi cảm nhận được ánh nắng mặt trời chạm nhẹ vào da, mới thần thờ một chút, sau đó tham lam nhắm mắt, để ánh nắng như tắm táp khắp cơ thể
"Ấm áp hay không?" Cổ Lệ đang bế ta đột nhiên hỏi
"Ấm áp, đã lâu lắm rồi tôi chưa được nhìn thấy ánh sáng mặt trời" Giọng ta khàn khàn, giống như một chiếc đài rỉ sét phát ra tiếng rè rè
Cổ Lệ hôn lên má ta, ánh mắt lại vô cảm nhìn lên trời Hắn nói: "Nhưng tôi lại chẳng cảm thấy ấm áp một chút nào cả!"
Máu của hắn có lẽ đã sớm lạnh như băng, ánh mặt trời mà cô cảm thấy nhớ nhung, ấm áp, hắn lại cảm thấy như đang châm chọc hắn
Người đầu tiên nhờ hắn kết liễu mạng sống đã khiến hắn triệt để chán ghét cái thứ gọi là ánh mặt trời này
Cô ta yêu một kẻ không nên yêu - cha của chính mình!
Nếu nói hắn là biến thái, cô ta chắc cũng bệnh hoạn khồn kém là bao, yêu chính cha ruột, thậm chí còn dùng biết bao nhiêu mưu kế để chiếm đoạt ông ta, cuối cùng lại càng đẩy ông ta ra xa hơn, mất hết tất thảy, danh dự, gia đình, bạn bè
Cô ta khi được đưa tới chỗ hắn dường như đã vô phương cứu chữa, hoàn toàn tuyệt vọng, chìm đắm trong thống khổ bị người mình yêu - cha của mình đem vào bệnh viện tâm thần gặp bác sĩ tâm lí
Cổ Lệ nhẹ nhàng kể
Cô ta nói rằng cô ta đã không còn tin tưởng thứ gì nổi nữa rồi, tình thân không, tình yêu cũng đã chết
Lúc ấy hắn vẫn còn rất ngây thơ, luôn tìm cách chữa trị cho cô ta, thế nhưng người mà tâm đã chết, thì đâu còn gì để mà giữ nữa
Cho nên sau rất nhiều lần cứu lại cái mạng nhỏ của cô gái kia, Cổ Lệ thoả hiệp
Hắn đã hiểu ra, với những người đã từ bỏ ý muốn sống tiếp, ép buộc bọn họ còn sống mới là sự tàn nhẫn tàn độc nhất!
Cô gái kia nghe thấy hắn đồng ý thì đã cười, nụ cười duy nhất mà cô ta cho Cổ Lệ kể từ lúc gặp mặt, cho tới lúc chết đi
Cô ta nói muốn chết một cách xinh đẹp nhất, để người đàn ông kia không cảm thấy đau khổ hay cắn rứt lương tâm
"Như vậy thì tình yêu của em đối với ông ấy sẽ chỉ như là một giấc mộng của riêng em, chỉ mình em nằm mơ, rồi chỉ mình em biến mất" Cô ta mỉm cười
Khi người đàn ông kia nhận được tin thì không thông báo với vợ, lặng lẽ tìm tới
Con gái của ông ta nằm bên trong một chiếc giường hoa, đặt dưới ánh mặt trời ấm áp lại mỹ hảo Ông ta quỳ gối xuống, nước mắt lặng rơi trong im lặng
Đến cuối cùng ông ta vẫn mất đi đứa con gái này
Tình yêu cấm kị, kết thúc cũng chỉ là những vết sẹo hằn xé trong tim từng người
Kể từ ngày đó, Cổ Lệ cũng trở nên chán ghét ánh mặt trời
---
Chap này kể về lần đầu tiên Cổ Lệ giết một người
Thôi G9 các nàng, like like like nha
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook