Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-82
Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu - Chương 41-2
Sau ngày đó ta phải nằm liệt giường suốt mấy ngày!
Cầm thú! Vậy mà không thèm tới thăm người ta lấy một lần
Dạo này biên cảnh xảy ra dị động, quân tình khẩn cấp, thật sự là khiến cho Ninh thân vương Phong Cửu Lân cùng Hạ Tử Lăng sứt đầu mẻ trán
Ta nghe Tiểu Mai nói lại mới bớt giận một chút Nghĩ nghĩ, ta mặc lên quần áo lộng lẫy vui vẻ ra cửa
Hắn không tới tìm ta, lí nào ta lại bị động chờ hắn tới tìm?
"Thái hậu à, cơ thể người còn chưa khoẻ mà" Tiểu Mai đi bên cạnh dìu ta liên tục cằn nhằn
Ta mỉm cười nghe cô nàng nói mải miết Mặc dù tới nơi này chưa tính là lâu, thế nhưng ta rất thích Tiểu Mai, tâm tình gì luôn viết rõ ràng trên mặt, lại thật lòng làm việc vì ta, quan tâm tới ta
Ở trong cung cấm nơi giam cầm trái tim của hàng ngàn người đàn bà này, Tiểu Mai vẫn còn giữ được cho bản thân một trái tim thật đẹp
"Ah, là Hoàng hậu" Tiểu Mai mắt tinh nhìn thấy bóng người xa xa, nhanh chóng dẫn ta tới nhận lễ của Lê Tư Uyển
"Vấn an Thái hậu, Thái hậu nương nương cát tường" Lê Tư Uyển nhẹ nhàng cong người thỉnh an
Một nữ nhân bên cạnh cũng nhẹ nhàng hành lễ
"Bình thân đi" Ta gật đầu "Hoàng hậu đã làm xong những gì ta nói chưa?"
Sắc mặt Lê Tư Uyển nhanh chóng tối sầm, ánh mắt oán hận lên, thế nhưng vẫn phải cắn răng dùng giọng nói vô cùng dịu dàng đáp lời
"Thưa Thái hậu, thần thiếp đã hoàn thành"
Ta nhìn sắc mặt nàng ta tái nhợt thì rất hả hê, liếc một chút nữ nhân bên cạnh Hoàng hậu
Tiểu Mai nhẹ bói vào tai ta: "Là Đào phi, tên là Đào Phụng, con của một ciên quan nhất phẩm mới được tiến cung vào năm nay"
"Ah, ra là Đào phi" Ta trầm thấp cười
Lê Tư Uyển có chút giật mình, sau đó nhẹ nhàng bước tới nói lời tạm biệt với ta, sau đó cùng Đào phi rời đi
Ta nhìn bóng đưng mờ mịt của Đào phi, nheo mắt lại
"Tiểu Mai Sai người điều tra về Đào phi một chút" Ta ngửi được nó
Mùi của kẻ sát nhân
Đào Phụng lạnh tanh chờ Lê Tư Uyển mang mình đi xa, tới một nơi vắng người, Lê Tư Uyển đột ngột bị Đào phi túm lấy tóc kéo xuống, lại không dám làm gì uất ức che mặt khóc
"Vô dụng!" Đào Phụng nhíu mày
Lê Tư Uyển run cầm cập quỳ dưới đất, người hầu xung quanh vậy mà lại làm bộ như không thấy gì cả, lơ đãng đứng xung quanh cảnh giới
Đào Phụng thất thố thở một hơi
Nàng ta bày mưu giăng võng cả hậu cung, lại không dám để lộ một tia kẽ hở, lại cũng không dám chạm mặt Thái hậu, ai ngờ cuối cùng vẫn bị bắt gặp!
---
Chương mới đăng tới 10h hén
Hậu cung này nhìn yên bình nhưng sóng ngầm san sát à nha ))
Like đi mọi ngừi
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Sau ngày đó ta phải nằm liệt giường suốt mấy ngày!
Cầm thú! Vậy mà không thèm tới thăm người ta lấy một lần
Dạo này biên cảnh xảy ra dị động, quân tình khẩn cấp, thật sự là khiến cho Ninh thân vương Phong Cửu Lân cùng Hạ Tử Lăng sứt đầu mẻ trán
Ta nghe Tiểu Mai nói lại mới bớt giận một chút Nghĩ nghĩ, ta mặc lên quần áo lộng lẫy vui vẻ ra cửa
Hắn không tới tìm ta, lí nào ta lại bị động chờ hắn tới tìm?
"Thái hậu à, cơ thể người còn chưa khoẻ mà" Tiểu Mai đi bên cạnh dìu ta liên tục cằn nhằn
Ta mỉm cười nghe cô nàng nói mải miết Mặc dù tới nơi này chưa tính là lâu, thế nhưng ta rất thích Tiểu Mai, tâm tình gì luôn viết rõ ràng trên mặt, lại thật lòng làm việc vì ta, quan tâm tới ta
Ở trong cung cấm nơi giam cầm trái tim của hàng ngàn người đàn bà này, Tiểu Mai vẫn còn giữ được cho bản thân một trái tim thật đẹp
"Ah, là Hoàng hậu" Tiểu Mai mắt tinh nhìn thấy bóng người xa xa, nhanh chóng dẫn ta tới nhận lễ của Lê Tư Uyển
"Vấn an Thái hậu, Thái hậu nương nương cát tường" Lê Tư Uyển nhẹ nhàng cong người thỉnh an
Một nữ nhân bên cạnh cũng nhẹ nhàng hành lễ
"Bình thân đi" Ta gật đầu "Hoàng hậu đã làm xong những gì ta nói chưa?"
Sắc mặt Lê Tư Uyển nhanh chóng tối sầm, ánh mắt oán hận lên, thế nhưng vẫn phải cắn răng dùng giọng nói vô cùng dịu dàng đáp lời
"Thưa Thái hậu, thần thiếp đã hoàn thành"
Ta nhìn sắc mặt nàng ta tái nhợt thì rất hả hê, liếc một chút nữ nhân bên cạnh Hoàng hậu
Tiểu Mai nhẹ bói vào tai ta: "Là Đào phi, tên là Đào Phụng, con của một ciên quan nhất phẩm mới được tiến cung vào năm nay"
"Ah, ra là Đào phi" Ta trầm thấp cười
Lê Tư Uyển có chút giật mình, sau đó nhẹ nhàng bước tới nói lời tạm biệt với ta, sau đó cùng Đào phi rời đi
Ta nhìn bóng đưng mờ mịt của Đào phi, nheo mắt lại
"Tiểu Mai Sai người điều tra về Đào phi một chút" Ta ngửi được nó
Mùi của kẻ sát nhân
Đào Phụng lạnh tanh chờ Lê Tư Uyển mang mình đi xa, tới một nơi vắng người, Lê Tư Uyển đột ngột bị Đào phi túm lấy tóc kéo xuống, lại không dám làm gì uất ức che mặt khóc
"Vô dụng!" Đào Phụng nhíu mày
Lê Tư Uyển run cầm cập quỳ dưới đất, người hầu xung quanh vậy mà lại làm bộ như không thấy gì cả, lơ đãng đứng xung quanh cảnh giới
Đào Phụng thất thố thở một hơi
Nàng ta bày mưu giăng võng cả hậu cung, lại không dám để lộ một tia kẽ hở, lại cũng không dám chạm mặt Thái hậu, ai ngờ cuối cùng vẫn bị bắt gặp!
---
Chương mới đăng tới 10h hén
Hậu cung này nhìn yên bình nhưng sóng ngầm san sát à nha ))
Like đi mọi ngừi
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook